Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Có người âm thầm lẩm bẩm tự hỏi một câu, tất cả đều không biết vì cái gì mà thiếu niên này lại liều mạng như vậy, đổi lại là bọn hắn, đứng trước uy áp cùng tr.a tấn thể xác thế này, phần lớn đều đã từ bỏ và rút lui.

Bởi vì mỗi người đều sẽ có một giới hạn nhất định, muốn cưỡng ép vượt qua giới hạn đó thì cần phải trả giá thật nhiều, tương tự như thiếu niên này một dạng.

Bản thân hắn hiện tại vượt qua khỏi cực hạn của bản thân từ lâu, điều khiến thiếu niên này có thể tiếp tục bước tiếp có lẽ là cỗ lực lượng kia đang dần dần thuế biến đi.
Nếu không thì không cách nào có thể giữ vững cho được!

Mặc dù có không ít người cũng làm theo cách giống như thiếu niên này, nhưng đa phần đều sẽ giữ lại cho mình một con đường lui ở phía sau, không ai dám liều mạng như vậy cả, thời gian còn dài, không ai muốn bản thân mình phải ch.ết sớm như vậy!

Nhìn thiếu niên đứng bất động tại chỗ vẫn không hề nhúc nhích, tựa như không có việc gì xảy ra đồng dạng, nhưng thanh âm ma sát của xương cốt đã khiến cho đám người biết được, thiếu niên này vẫn đang thời thời khắc khắc nhận lấy tr.a tấn trên người a, điều này khiến khiến cỗ lực lượng kia càng lúc càng trở nên ngưng thực rất nhiều.

Theo thời gian trôi qua, trên người Nhất Minh đang bắt đầu có biến hóa vô cùng rõ rệt!



Từ một mảng màu hồng quang mơ mơ hồ hồ bao phủ xung quanh, giờ khắc này đã trở nên sáng rõ, mọi người đều cảm nhận được, cỗ năng lượng sắc bén từ bên trong hồng quang này đang không ngừng chống lại uy áp của Đao vực, khiến nó càng lúc càng trở nên mạnh mẽ.

Đao ý bao phủ xung quanh thiếu niên vào bên trong, cỗ lực lượng này đã không còn phân tán ra nữa, mà đã chính thức tập trung lại thành một chiếc vòng bảo hộ ở trên người.

Có thể nhìn ra được, một vòng hồng quang đang bao bọc cả người thiếu niên vào bên trong, toàn bộ uy áp trấn áp mà xuống đang không ngừng đánh vào vòng bảo hộ phía trên, khiến vòng bảo hộ rung động kịch liệt không thôi.

Giờ khắc này, thanh âm ma sát của xương cốt đã bắt đầu nhỏ dần, không thể nghi ngờ, thiếu niên này đang bắt đầu thích nghi với áp lực ở bậc bảy mươi lăm này!

“Nếu như hắn có thể thành công thuế biến đao ý thêm một bước mà nói…” có lão giả nói tới đây bỗng dưng ngừng lại, không có nói tiếp.
Một đám cường giả không ngừng nhìn về phía lão, sau đó đều len lén nhìn về phía vị Đao Tôn phía trên.

Trong đầu của tất cả đám người đều đồng thời toát ra bốn chữ:
Thiếu niên Thần Tôn!
Không thể nghi ngờ, nếu như thiếu niên này có thể thuế biến Đao ý thêm một bước nữa, Đao Hồn chính thức thức tỉnh mà nói, người này chắc chắn là một vị thiếu niên Thần Tôn không sai!

Thử hỏi, tại Luyện Thể cảnh ai lại có thể thức tỉnh Đao Hồn?
Nói thật, trong đám cường giả này không ai có thể làm được!
Đơn giản mà nói, tại giới vực của bọn hắn, Luyện Thể chỉ được xem là “phàm nhân” mà thôi, không ai sẽ tốn thời gian quá nhiều cho việc luyện thể để làm gì.

Hơn nữa, bản thân những người tại luyện thể cảnh quả thật là không khác gì một con kiến hôi, muốn lĩnh ngộ ra Đao ý không phải không được, nhưng muốn tại cảnh giới này đi xa như vậy thì quả thật là không có một ai!

Chưa nói tới vấn đề tâm tính, chỉ là những người luyện thể không có khả năng chịu được áp lực khủng bố đến như vậy, bởi vì mọi người đều rất sợ ch.ết, quan trọng là cảm giác tử vong từ từ đến gần mới là kinh khủng nhất!

Chính vì thế mà không có ai tại luyện thể cảnh có thể chịu được tr.a tấn thể xác lẫn tinh thần như thế này.
Nhưng thiếu niên này thì khác!

Nhìn vào cách mà Đao Vực tr.a tấn thiếu niên, xương cốt kêu “kèn kẹt” không ngừng thế mà không hề nhíu mày một cái nào, chứng tỏ người thiếu niên này có ý chí cùng nghị lực phải nói vô cùng khủng bố a!

Ngay lúc đám người đang suy diễn đủ mọi loại diễn biến thời điểm, đã thấy bước chân của thiếu niên bên dưới đang từ từ nhấc lên, đạp lên bậc thứ bảy mươi sáu.

Nhất Minh hắn không biết chính mình lâm vào cảm ngộ đã bao lâu rồi, từ lúc bước lên bậc thứ bảy mươi lăm hắn đã không còn ý thức, tất cả chỉ là bản năng tự sinh ra mà thôi, đối với hắn, tất cả tựa như chỉ là một cái chớp mắt đồng dạng.

Nhưng đám người bên ngoài thì không biết điều này, bọn hắn chỉ tưởng rằng thiếu niên này đang cố gắng dùng ý chí cùng nghị lực của bản thân để vượt qua cỗ uy áp mà Đao Vực bày ra mà thôi.
Cho nên người nào người nấy đều khâm phục không thôi!

Một thiếu niên mới chỉ ở giai đoạn luyện thể đã có thể làm được điều này, từ trước tới nay, nghe cũng chưa từng nghe nói a!

Mặc dù ý thức của Nhất Minh hoàn toàn lâm vào ngủ say nhưng bản năng ý chí của tự thân vẫn không hề biến mất một chút nào, vẫn không ngừng đối chọi cùng với uy áp của Đao Vực, khiến cỗ ý chí này càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Giờ khắc này, Nhất Minh đã lấy lại thanh minh!

Cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng cường đại đang bao bọc lấy chính mình, Nhất Kinh kinh ngạc không thôi!

Thử tâm niệm một chút, Nhất Minh hoàn toàn chắc chắn được, chính mình có thể tự do điều động cỗ lực lượng này theo ý muốn a, chỉ cần mình tâm niệm một chút, có thể tự do thao túng cỗ lực lượng này mà không hề gặp bất kỳ khó khăn nào.
Đây quả thật là ngoài ý muốn a!

Mặc dù nói như vậy, nhưng đây chính là Đao ý của bản thân hiển hóa mà thành, cho nên điều khiển dễ dàng là đúng rồi!

Mang theo tâm tình phấn khởi cử động một chút, một cỗ lực lượng cường đại vẫn còn gia trì trên người mình, cỗ uy áp kia vẫn không hề tiêu tán đi, nhưng bây giờ thì đã yếu hơn rất nhiều rồi.
Không đúng, không phải do nó yếu hơn, mà là do chính mình đã trở nên mạnh hơn a!

Cổ nhân nói không sai, không có áp lực, làm sao có thể trưởng thành?
Nhất Minh chủ động điều động Đao ý bao bọc tự thân, bản thân tiếp tục bước ra một bước!
Bảy mươi sáu!

Ngay khi bước lên bậc thứ bảy mươi sáu một sát na, toàn bộ thân hình Nhất Minh cảm giác nặng nề hơn trước một chút, nhưng hoàn toàn vẫn là có thể chịu đựng được.

Cỗ đao ý bao bọc tự thân giờ khắc này đang rung động vô cùng mãnh liệt, tựa như lúc nào cũng có thể phá toái đồng dạng, nó không ngừng bị bóp méo khắp nơi, nhưng dù vậy, Nhất Minh vẫn đang cố gắng duy trì cỗ đao ý này, tuyệt đối không thể để cho nó biến mất a!

Một khi đao ý hoàn toàn bị phá nát thời điểm, chính mình thì nguy rồi!

Nghĩ như vậy, Nhất Minh cũng không có bước nhanh, mà cẩn thận từng li từng tí bước chầm chậm về phía trước, mỗi bước lên một tầng, Nhất Minh đều dừng lại một chút để quen dần với uy áp nơi đây, sau đó mới tiếp tục bước tiếp.

Bảy mươi bảy bước, bảy mươi tám bước, bảy mươi chín bước,…
Ngay khi Nhất Minh bước lên bậc thứ bảy mươi chín thời điểm, hắn ngay lập tức cảm ứng vô cùng rõ ràng, toàn bộ cơ thể của chính mình đang chịu một cỗ áp lực vô cùng kinh khủng!

Đao ý hóa thành vòng phòng hộ cũng đang vô cùng vặn vẹo, xương cốt toàn thân cũng đang không ngừng run “kèn kẹt” không thôi.

Mặc dù không có đau đớn như trước, nhưng điều khiến Nhất Minh không có bước tiếp là, giờ khắc này, trên người của hắn tựa như có hàng vạn con kiến không ngừng cắn xé khắp nơi, cảm giác phải nói tê cả da đầu!
Toàn bộ thân thể của hắn đều đã hoàn toàn tê dại!

Cảm giác hao tổn tâm thần để duy trì đao ý, bản thân thì bị uy áp của Đao vực dày vò, bây giờ còn thêm loại cảm giác có hàng vạn con kiến cắn xé khắp nơi, đây quả thật là không thể tưởng tượng nổi a!
Nhất Minh biết, đây chính là cảm giác nguy hiểm bao phủ, tử vong đến gần.

Rất nhiều lần hắn đều có loại cảm giác này, mỗi khi cảm giác này xảy ra đều đại biểu cho việc có sát ý nhằm vào hắn, cảm giác càng mãnh liệt thì chứng tỏ sát ý càng thêm hung mãnh.

Cho nên, Nhất Minh không còn cách nào khác là phải dừng lại tại bậc thứ bảy mươi chín, hắn đứng yên ở đó, cả khuôn mặt đều không ngừng vặn vẹo chịu đựng những áp lực này.
Đám người nhìn vào, không ai có thể rời mắt khỏi thiếu niên, cho dù chỉ là một cái chớp mắt!

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện