Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh cũng không ngờ tới, phụ thân của mình thế mà cũng ở nơi này!

Hắn rất muốn gặp được phụ thân cùng nói một chút, nói rằng trong những năm qua hắn nhớ hai người rất nhiều, hắn luôn tìm cách để trở nên mạnh hơn, để có một ngày có thể quay trở về tìm lại hai người.

Trong ký ức của hắn, lần cuối cùng hắn thấy chính là một mảnh chiến trường, hắn vẫn rất lo lắng không biết hai người như thế nào rồi, hôm nay nghe được thanh âm này, trong lòng Nhất Minh liền dâng lên một cỗ xúc động không thôi, nhưng hắn cũng không vì đó mà biểu hiện ra bên ngoài.

Dù vậy, hai con ngươi của hắn giờ khắc này tràn đầy tinh quang, nước mắt bên trong cũng vì đó mà bỗng dưng chảy ra hòa chung với từng giọt mồ hôi trên mặt, người ngoài nhìn vào, chỉ tưởng rằng hắn đang cố gắng chống chịu mà thôi.
“Một trăm bước!”

“Phụ thân bảo ta hãy vượt qua ông ta thì mới có tư cách tìm đến!” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt đỏ rực nhìn về con đường phát lên ánh hoàng kim phía trước, tại nơi đó, hắn vẫn không nhìn thấy được phía cuối con đường, nhưng dù vậy, hắn cũng không có từ bỏ.

Cho dù hiện giờ, hắn vẫn đứng tại bậc thứ bảy mươi mà không hề di chuyển, cả người của hắn bắt đầu nhận được một cỗ áp lực mạnh mẽ từ giữa hư không trấn áp mà xuống, khiến toàn bộ cơ thể của hắn không cách nào đứng thẳng lên được, cả người dường như muốn ngã quỵ xuống đất.



Hai chân vô lực run cầm cập mà mắt thường cũng có thể thấy được lung lay sắp đổ, một tay chống ở trên gối đang dùng tất cả sức lực để nâng thân hình đứng lên, dáng vẻ chật vật vô cùng.
Nhất Minh chập chững từ từ đứng dậy!

Một thiếu niên đang chật vật đứng vững thân hình đã đập thẳng vào trong mắt của toàn bộ đám người nơi đây, một cỗ ý chí không cách nào cưỡng lại nổi từ trong toàn thân của hắn bộc phát mà ra, khiến không gian xung quanh bỗng dưng rung động chập chờn một chút.

Một đám lão giả giấu trong hư không nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lộ ra vẻ tán thưởng không thôi!
“Chậc chậc chậc! Đây là yêu nghiệt phương nào a, các ngươi có biết hay không?”

“Cái này ta chịu rồi, ta đã thử tính toán qua một chút nhưng hoàn toàn không nhận được bất kỳ kết quả nào, điều này thật là cổ quái a!”
“Thật vậy hay sao? Để ta thử một chút!”

Đám người nghe nói như vậy cũng ào ào tự thân tính toán một chút, với năng lực của bọn họ, ngoại trừ dò xét Thần Tôn và các tu sĩ cùng cấp, bằng không thì không có ai là bọn hắn không tính ra được.

Nhưng thật lạ là, tất cả những người ở đây đều đã tính toán qua một lần, ngay cả một vị lão nhân tay cầm một cái vật phẩm tựa như la bàn một dạng, cũng không cách nào dò xét ra được lai lịch của thiếu niên này.

Điều này quả thật là khiến đám người không cách nào tưởng tượng được a!
Cường giả như bọn hắn đi dò xét một tên võ giả thế mà dò xét không ra?

“Xem ra, người thiếu niên này quả thật không đơn giản a! Một là trên người hắn có chí bảo hộ thân, hai là có đạo hữu đồng cấp thay thiếu niên này che giấu khí tức, nếu không thì không cách nào không dò xét ra được!”

Đám người nghe vậy liền gật gật đầu đồng ý, chỉ có loại thuyết pháp này mới có thể giải thích thông được.

Trong khi đám người đang lẫn nhau bàn tán thời điểm, đã thấy thiếu niên kia bắt đầu đứng vững thân hình, giờ khắc này, bọn hắn có thể nhìn thấy được Đao Ý của thiếu niên bắt đầu tụ hợp trở lại, điều này khiến đám người không khỏi gật đầu một cái.

Bản thân Nhất Minh giờ khắc này đang rất là chật vật, hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, bản thân mình phải tiếp tục tiến về phía trước, không thể ngồi đợi ở đây được a!

Toàn bộ tầm mắt của hắn đã không còn để ý tới xung quanh, khung cảnh trước mắt bỗng dưng tối đen lại, chỉ còn duy nhất một vùng ánh sáng hoàng kim xếp thành một dãy bậc thang kéo dài lên phía trên.

Đao ý trong người của hắn dường như nhận được hiệu lệnh đồng dạng, không còn phân tán như lúc trước nữa, mà bắt đầu tụ tập lại xung quanh dãy bậc thang này.

Nhất Minh không hề phát giác được, trong bất tri bất giác, chính mình đã có thể điều động cỗ lực lượng sắc bén kia tập trung lại một chỗ.

Điều này khiến áp lực trên người của hắn bắt đầu giảm nhẹ lại một chút, nhưng dù vậy, toàn thân tựa như đang cõng một tòa đại sơn đồng dạng, từng bước chân nặng trĩu với thân hình còng xuống đang không ngừng run rẩy bước về phía trước!

Đám người nhìn thấy cảnh này cũng không biết phải khen cái gì đây nữa, đây không phải đơn thuần chỉ khen là được, bọn hắn không hiểu, thiếu niên này tại sao lại có thể chịu đựng được dày vò như thế?

Nếu đổi lại là thiên kiêu trong gia tộc hay là tông môn của bọn hắn, e rằng cũng không cách nào làm được đi a?
Càng bước lên phía trên, áp lực mà Nhất Minh nhận được lại càng thêm khủng bố.

Tầm mắt của hắn giờ khắc này đã không cách nào mở lên nổi, hai mắt toàn bộ muốn sụp xuống, giờ khắc này, hắn chỉ còn thấy những điểm sáng lờ mờ ở phía trước, tựa như lúc nào cũng có thể chìm vào bóng tối đồng dạng.

Toàn thân Nhất Minh rất muốn ngã về phía trước, cả cơ thể giờ khắc này đã đạt đến cực hạn, toàn bộ xương cốt trên cơ thể của hắn đang ma sát kịch liệt, thanh âm “kèn kẹt” không ngừng vang lên, đám người nhìn vào liền nhăn mặt không thôi.

Có một nữ tử nhìn thấy cảnh liền nhịn không được muốn thi pháp ngăn cản thiếu niên thì một thanh âm từ bên tai của mọi người vang lên!
“Không cần vội, cứ xem tiếp đi!”
Toàn thân của đám người đều run lên một cái!

Không còn ai dám làm ra cử động gì, toàn bộ đều tập trung ánh mắt nhìn về phía thiếu niên bên dưới.

Giờ khắc này, tại Đao vực cũng không phải chỉ riêng là đám người này, hầu như toàn bộ những người có thể đến đây đều đã toàn bộ đi đến, tất cả mọi người đều đang đưa mắt nhìn về phía thiếu niên bên trên Đao lộ thông thiên, khi nhìn thấy tu vi của hắn, đám người đều không khỏi toát ra vẻ chấn kinh thần sắc!

Một luyện thể cảnh lại có thể đi tới bậc này? Đây là yêu nghiệt phương nào đây a?
Không những thế, hắn thế mà không có ý định dừng lại?
Đây là muốn ch.ết hay sao?

Không thể nghi ngờ, những người này đa phần đều được trưởng bối kêu gọi vào nơi đây quan sát một chút, mới đầu bọn họ còn không có tình nguyện, nhưng bây giờ, không ai có thể đưa ánh mắt rời khỏi người thiếu niên này.

Thân thể của Nhất Minh đã đứng im tại bậc thứ bảy mươi lăm mà không hề nhúc nhích.
Đây… rõ ràng chính là cực hạn của hắn!

Toàn bộ xương cốt của hắn đều đang rung động không thôi, cỗ uy áp kia đang không ngừng đánh thẳng vào trên người của hắn, nhưng thiếu niên kia vẫn đứng yên ở đó, hắn đã không cách nào tiến lên được, nhưng bản thân cũng không có lui lại hay là quỳ xuống bên dưới.

Thân thể nhỏ bé cứ đứng im ở đó không hề động đậy, hai mắt của Nhất Minh giờ khắc này nhắm nghiền không cách nào mở ra được, tinh thần của hắn đã đạt đến cực hạn, không cách nào ý thức được cái gì nữa rồi.

Nhưng sâu trong tâm của hắn vẫn luôn ẩn hiện hai thân ảnh vô cùng mơ hồ, nó rất gần, nhưng lại vô cùng xa xôi.
Hắn muốn đưa tay chạm đến, muốn ôm hai người vào trong lòng khóc rống lên một trận, nhưng tất cả đều không cách nào chạm vào được!

Cả người của hắn xuyên qua thân ảnh của hai người, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai thân ảnh đang dần dần tiêu tán vào màn đêm vô tận.
Toàn bộ ý chí của Nhất Minh dường như nhận được kích thích đồng dạng, hàng loạt cảm xúc vô cùng mãnh liệt xông thẳng vào trong tâm can.

Nó đau nhói, nó tê dại, nó uất ức, nó bất lực, nó không cách nào có thể diễn tả được!
Cỗ Đao ý của hắn cũng đã tập trung lại bao bọc quanh thân, nhưng cũng không cách nào giúp hắn giảm đi cỗ uy áp vô cùng khủng bố kia.
Trong này, không có thời gian!

Không biết đã trải qua bao lâu, thiếu niên cứ đứng im ở đó, Đao ý của bản thân không ngừng được uy áp rèn luyện, khiến cỗ Đao ý của hắn đã trở nên ngưng thực rất nhiều.

Ban đầu chỉ là một cỗ lực lượng sắc bén phân tán ở giữa thiên địa xung quanh, tiếp theo chính là bắt đầu tụ tập lại xung quanh cơ thể, hiện tại đã bắt đầu trở nên ngưng thực hơn rất nhiều, ngay cả bằng mắt thường cũng có thể thấy được cỗ Đao ý này đang bắt đầu phát ra từng tia hồng quang vô cùng mơ hồ.

Không thể nghi ngờ, đây chính là phương pháp tu luyện thứ hai của các Đao giả!
Phương pháp đầu tiên chính là Ngộ!
Mà phương pháp thứ hai, chính là chịu đựng thống khổ của uy áp hàng lâm!

Cách này đòi hỏi bản thân phải chống chịu được với cỗ uy áp khủng bố mà Đao Vực phát ra, nó vừa kinh khủng nhưng cũng vừa là nơi lịch luyện vô cùng hữu ích, chỉ cần có thể chống lại cỗ uy áp này, bản thân Đao ý liền sẽ được uy áp rèn luyện, từ đó bắt đầu trở nên cường đại!

Nếu đổi lại là người khác, đa phần đều đã từ bỏ mà lui ra từ lâu, bởi vì không cách nào tiến lên thêm được nữa, bản thân thì lại bị đau đớn cùng uy áp dày vò tinh thần, đây không phải ai cũng có thể chịu đựng nổi!

Đám người xung quanh cũng có thể nghe được thanh âm ma sát của xương cốt trên người thiếu niên, cho dù là hắn không cách nào nhìn thấy con đường phía trước, nhưng thân thể vẫn đứng yên tại chỗ không ngã, cỗ ý chí kia vẫn không hề yếu đi một chút nào, trái lại, càng lúc lại càng trở nên ngưng thực hơn trước.

Đây không thể nghi ngờ là quá tàn nhẫn với bản thân a!
“Vì cái gì?”
“Vì cái gì mà tên thiếu niên này lại liều mạng như vậy?”
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện