Chương 3455

Thế nhưng ông ta vừa lùi lại đã nghe thấy Đại Tôn Trưởng nói: “Lâm Dương này, nếu đã như vậy, vậy nhờ đâu mà cậu có được mười cây sâm hoàng và mười cây sâm vương?” “Ăn may thôi”

“Như cậu nói thì mười giọt Lạc Linh Huyết này… Cũng là do cậu ăn may nên mới có được?”

“Vâng” Lâm Dương gật đầu, nhưng trong mắt anh lóe lên tia cảnh giác.

Đại Tôn Trưởng cười ha ha, bình tĩnh nói: “Như vậy xem ra, cậu quả là con cưng của trời thật rồi.

Chẳng qua là để nghiệm chứng thật giả trong lời nói của cậu, tôi hi vọng cậu có thể làm một chuyện”

“Chuyện gì?”

“Tôi muốn cậu cắt cổ tay, sau đó rút gân mạch của cậu ra để chúng tôi nhìn xem có đúng là cơ thể cậu đã từng mở rộng kinh mạch và tôi luyện cơ thể hay không. Nếu đúng là sự thật, chúng tôi sẽ tin cậu, cũng sẽ không làm khó cậu nữa, cậu thấy thế nào?” Đại Tôn Trưởng cười nói.

Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt của vô số người lập tức thay đổi rõ rệt.

Cắt cổ tay rút kinh rhạch ư7

Mọi người có mặt ở đó giật mình không thôi.

Nếu không phải bọn họ có mặt ở đây, chính tai bọn họ nghe được, thì liệu có ai tin được Đại Tôn Trưởng lại có thể nói ra những lời như vậy.

Đây đâu phải cách muốn Lâm Dương tự chứng minh những điều mình nói đâu. rõ ràng là ông ta đang làm khó đễ Lâm Dương mài Cắt cổ †ay rút mạch tư? Làm vậy có khác nào tự mình phế bỏ tay mình? “Đại Tôn Trưởng, ông nói vậy là có ý gì?” Sao Nhị Tôn Trưởng có thể đồng ý với ông ta được? Vừa nghe ông ta nói vậy là Nhị Tôn Trưởng đã gầm lên.

“Sao vậy? Nhị Tôn Trưởng, chuyện này khó khăn lắm à? Ông nên nhớ nơi chúng ta đang đứng là Trường Sinh Thiên Cung, đừng nói là cắt cổ tay rút mạch, cho đù có moi tim móc phổi cũng có thể cứu.

được cậu tat So với thứ đó thì cắt cổ tay rút mạch có cái gì ngạc nhiên? Chẳng lẽ ông đang nghỉ ngờ y thuật của tôi, hay là cảm thấy tôi có mưu đồ khác?”

Mặt Đại Tôn Trưởng không hề có chút cảm xúc nào, nhìn Nhị Tôn Trưởng mà nói.

Sắc mặt Nhị Tôn Trưởng âm trầm, nhìn chằm chằm.

Đại Tôn Trưởng với vẻ hưng ác, không trả lời.

“Lâm Dương, mau làm đi.

Đừng để Đại Tôn Trưởng đợi lâu!” Bên này, Tam Tôn Trưởng lớn tiếng thúc giục.

“Đúng vậy, Lâm Dương, cậu nhanh tay nhanh chân lên một chút!” “Nhanh cắt cổ tay rút mạch để chứng minh những lời cậu vừa nói là sự thật đi! Nếu không chứng minh được, có nghĩa là cậu đang trêu đùa Đại Tôn Trưởng, trêu đùa chúng tôi đấy: “Nhanh lên đi nào Lâm Dương”

Mọi người cũng thi nhau lên tiếng, bức bách Lâm Dương. Nhị Tôn Trưởng còn muốn đứng ra nói giúp cho Than Lâm, nhưng lúc này ông ta cũng nghèo từ không biết nên nói thế nào.

Bầu không khí xung quanh rất ngột ngạt, ánh mắt của toàn bộ mọi người đều tập trung ở trên người Than Lâm.

Thế nhưng, Lâm Dương vẫn giữ bình tĩnh từ đầu tới cuối, hò hững nhìn tất cả những người này.

Dường như anh cũng không mấy để tâm đến chuyện mọi người bức bách mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện