Trên trời cao, nữ điểu nhân không ngừng lượn vòng để chờ đợi thời cơ để công kích.
Nhưng đợi mãi trên không trung cũng không thấy dưới mặt đất có động tĩnh gì.
Ngay lúc nữ điểu nhân sắp mất kiên nhẫn, thì chợt nhiên một viên toái thách xuyên qua biển lá và phóng thẳng tới chổ nàng.

Mặc dù tốc độ của viên đá kia vô cùng nhanh nhưng dù sao hiện tại cũng là trên không trung, là sân nhà của bản thân nên nữ điểu nhân liền dễ dàng tránh né được.
Nhưng ngay lúc nữ điểu nhân không hiểu vừa rồi là gì, thì ngay sau đó, liên miên phi thạch phá không mà bay tới.

Thuần thục uốn lượn mấy vòng trên không trung, nữ điểu nhân tránh né hết thảy đòn công kích nhàm chán vừa rồi sau đó liền nheo mắt nhìn xuống dưới.
Tại trong tầm mắt của nàng, liên miên toái thạch đang xuyên phá từng mảng tán lá mà đánh tới.

Nhưng dù vậy nữ điểu nhân cũng không cảm thấy đây là bất lợi mà nàng còn cho đây là sơ hở của đối phương khi mà đối phương cố gắng công kích từ xa như vậy thì cũng vô tình để lộ vị trí của bản thân.

Không chút chậm trễ, nữ điểu nhân ngay lập tức vừa luồn lách tránh né từng tảng toái thạch đánh tới vừa tạo thế để chuẩn bị phát động công kích.
"Rít!!!"

Một tiếng hót thanh thoát vang vọng khắp bầu trời, nữ điểu nhân lấy tốc độ cực nhanh và nhắm chuẩn nơi phi thạch được phóng ra sau đấy liền không chút chậm trễ liền lao xuống với một tốc độ cực nhanh.



Chỉ trong một phần mười giây, nữ điểu nhân đã hóa thành bóng đen xuyên thủng qua tán lá dày đặc và thấy được mục tiêu.
Nhưng ngay sau đó, diễn biến câu chuyện cũng không giống như nữ điểu nhân nghĩ khi mà đối thủ của nàng là Thường Nguyệt lúc này lại chợt tươi cười sau đó...

"Ầm ầm ầm!!!"
Liên miên toái thạch từ dưới mặt đất như được nhận mệnh lệnh sau đấy ồ ạt phá tung mặt đất và phóng lên.

Mặc dù tốc độ của toái thạch đều vô cùng nhanh nhưng so với tốc độ như chớp ảnh của nữ điểu nhân thì còn kém xa lắm, chỉ là tràng diện ngoài ý muốn này cũng thành công dọa sợ nữ điểu nhân khiến nàng lập tức từ bỏ công kích mà lách người chuyển hướng muốn phóng lên trở lại thiên không.

"Chưa xong đâu!!!"
Thấy đối phương định chuồn, Thường Nguyệt sao mà cam lòng để đối thủ rời đi dễ dàng được, nàng khẽ phấc tay.
Tán lá dày đặc chợt tách ra để lộ một lưới dây leo chi chít do Thường Nguyệt sắp đặt sẵn.

Nữ điểu nhân muốn phóng lên trời liền phải xuyên qua mạng lưới dây leo, nếu là loài chim thông thường thì đây chẳng khác gì lao đầu vô bẫy, nhưng với uy lực của phong nhận để lại trên đường bay, chút dây leo rừng kia hiển nhiên là không cách nào ngăn cản ý muốn trở lại trời của nữ điểu nhân.

Nàng dễ dàng liền xông phá tất cả dây leo để bay lên, chỉ là nữ điểu nhân cũng không để ý trên người mình cũng đang vướng lấy vài cọng dây leo với một đầu dây còn lại bị ai đó nắm lấy.
"Rít!!"

Nữ điểu nhân để lại một tiếng hót sau đó liền phóng lên trời, chỉ là ngay sau đó nàng lập tức liền cảm thấy không đúng khi mà bản thân giống như đang bị thứ gì đó kéo lấy.

Quay đầu lại nhìn, nữ điểu nhân liền ngỡ ngàng khi thấy nguyên một con Thường Nguyệt đang vừa nhe răng cười vừa nhìn nàng, dưới chân đối phương thì đạp lấy một mảnh đá vừa đủ để đứng lên.
"Rít!!!"

Nữ điểu nhân ngay lập tức cuồng loạn, nàng điên cuồng quay vòng và lượn quanh trên bên trời với mong muốn hất kẻ địch phía sau rơi xuống đất.

Chỉ là hiện tại Thường Nguyệt đã học được khả năng thao túng vật thể bằng "gợn sóng" từ đó miễn cưỡng có thể làm được những việc trước đó không thể làm ví dụ như bay lên chẳng hạn, nhưng bởi vì chỉ mới nắm giữ được kỹ thuật này, tốc độ bay không cao tới đâu được vì vậy mà Thường Nguyệt chỉ có thể dùng cách này để bám theo đối phương.

Cứ thế, một cảnh tượng kỳ quái liền xuất hiện trên bầu trời khi mà nữ điểu nhân điên cuồng uốn lượn lạng lách với quỹ đạo vô cùng hỗn loạn, trong khi phía sau, một người khác chân đạp ván đá tay nắm hai sợi dây như dây cương để khống chế con hung thú bất tuân trước mắt.

Mặc dù lúc này cảm thấy có chút chóng mặt, nhưng đồng thời Thường Nguyệt cũng cảm thấy rất thú vị khi mà trải nghiệm của nàng lúc này tựa như đang lướt sóng với ca nô kéo phía trước vậy, chỉ là người ta thì lướt trên mặt nước ta như cơn sóng, còn nàng là lướt giữa không trung.
"Rít!!!"

Cảm giác vùng vẫy không có tác dụng, nữ điểu nhân ngay lập tức đổi chiêu, nàng đổi hướng sang dãy sơn mạch cao ngất lúc trước sau đó phóng thẳng tới đó.
"Uy uy ngươi muốn làm gì, bình tĩnh chuyện đâu còn có đó, thịt chó còn có mắm tôn, có gì từ từ nói... Ầm!!"

Nhắm thẳng vào một đỉnh núi, nữ điểu nhân lao tới với tốc độ nhanh sau đó lách người đột ngột để tránh né, nhưng Thường Nguyệt ở phía sau theo quán tính liền không né kịp mà xảy ra va đập với đỉnh núi.

Nữ điểu nhân tiếp tục bay lên cao, nhưng Thường Nguyệt bị âm một vố đau vẫn dính lấy như keo con chó mà tiếp tục đu theo.
Ngay lúc thấy nữ điểu nhân lại định giở bài cũ, Thường Nguyệt liền cười gằng một tiếng:
"Đếch có chuyện dễ ăn thế đâu!"

Ngay sau đấy, từ phía sau lưng Thường Nguyệt, mười mấy mai toái thạch nàng thu thập được từ cú va chạm vừa rồi nhanh chóng nhắm vào nữ điểu nhân mà bắn ra.

Theo bản năng, nữ điểu nhân ngay lập tức lượn vòng tránh né toàn bộ công kích, nhưng cùng lúc cũng bị khựng lại một nhịp, lực quán tính giảm mạnh, Thường Nguyệt thôi động toàn lực, bạt ngàn "gợn sóng" điên cuồng toát ra, đến lượt Thường Nguyệt lôi kéo đối thủ mà bay đi.
"Ầm!!"

Ăn miếng trả miếng, Thường Nguyệt xoay người lôi kéo thân thể đối phương quật vào một sườn núi.
"Rít!!"

Nữ điểu nhân bị đau liền rít một tiếng sau đó dự định đập cánh để bay đi, nhưng khó lắm mới ném đối phương xuống đất, Thường Nguyệt sao có thể để đối phương rời đi dễ dàng như thế được?
"Ầm!"

Phi người phóng tới, một cước đá đối phương nằm lại trên mặt đất, Thường Nguyệt dùng chân đè lên người đối phương sau đó tung quyền nhắm thẳng vào đầu nữ điểu nhân mà đánh.
"Ầm ầm ầm!!"

Từng quyền tung ra, lực lượng kinh khủng khiến cho nền đất vỡ nát, nhưng nữ điểu nhân dù sao cũng đang trong trạng thái mô phỏng yêu thú, dù là tố chất thân thể hay lực bền bỉ đều dai dẵng vô cùng, bị liên tiếp từng quyền của Thường Nguyệt giáng thẳng vào đầu cũng không bị đánh nổ đầu mà ch.ết.

Chỉ là dù vậy nữ điểu nhân cũng bị đánh cho sứt đầu mẻ trán, đầu óc choáng váng quay vòng vòng.
Biết rằng không thể tiếp tục như thế này nữa, nữ điểu nhân liền lâm vào điên cuồng mà cắn lưỡi.

Thường Nguyệt ngay lập tức liền cảm giác được nguy hiểm chuẩn bị bộc phát, không chút tham chiến, Thường Nguyệt bật người lùi lại.
"Sắt sắt sắt!!"

Liên miên phong nhận bùng nổ và cắt chém mọi nơi nó đi qua, dù đã sớm lùi lại, đồng thời còn tránh đi mấy đạo phong nhận nhắm vào nơi hiểm yếu, Thường Nguyệt cũng không thể hoàn toàn tránh né tất cả.

Ba giây trôi đi, cơn bão phong nhận mới chấm dứt, Thường Nguyệt lúc này mặc dù vẫn còn đứng vững nhưng cả người đã nhuốm đầy máu, dù vậy ánh mắt của nàng vẫn hừng hực chiến ý mà nhìn tới kẻ địch lúc này.

Nữ điểu nhân là tâm bão, mặc dù đòn vừa rồi là do nàng thi triển nhưng dưới liên miên phong nhân phóng ra không phân địch ta như thế, bộ dáng của nữ điểu nhân giờ khắc này cũng vô cùng thảm khi mà làn da của đối phương đã bị lột sạch sẽ, bộ dạng không phải giống nữa rồi mà đã hoàn toàn là một huyết nhân.

"Hừ, định đồng quy vu tận với ta sao? Ngươi tuổi con ngan con, đồ ch.ết tiệt à."

Thường Nguyệt nhếch miệng mỉa mai một câu, mặc dù không biết đối phương có hiểu được không nhưng nhìn vào đôi mắt tràn đầy căm hận kia, Thường Nguyệt lại cảm thấy vô cùng thích ý, ai bảo đối phương trước đó làm nàng khó chịu đến vậy đây?
"Phịch!"

Nữ điểu nhân oán hận nhìn Thường Nguyệt vài giây sau đó liền ngã ra đất, vài giây sau liền dần dần hóa thành quang điểm và biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện