Tại thư phòng của Jestaff Heliodra, những dụng cụ ở đây đều tạo nên cảm giác năm tháng dài lâu. Tuy nhiên, chúng vẫn được chăm sóc rất kỹ.

Dù là một căn phòng không chút xa hoa, nhưng đây là một môi trường vô cùng lý tưởng đối với người yêu thích tĩnh mịch.

Jestaff cầm lên quyển sách ở trên chiếc bàn và bỏ trở lại kệ sách.

“Người trẻ tuổi vừa nãy có vẻ đã nhận ra sự tồn tại của tôi nhỉ.”

Thanh âm phức hợp không thể đoán được là nam hay nữ vang vọng khắp phòng.

Giống như việc dùng ma pháp ẩn thân, Jestaff biết rằng kẻ này cũng đang sử dụng ma pháp nhằm che giấu thân phận trong giọng nói. Dù vậy, đôi tai đặc trưng của Á nhân vẫn động đậy một chút như lộ vẻ khó chịu trước âm thanh ấy.

Không gian rung động, một nhân vật lộ ra hình dạng tại thư phòng.

Kẻ ấy khoác trên mình một chiếc áo choàng trắng và mang một chiếc mặt nạ phẳng lỳ không chút kẽ hở.

“Nó là cánh tay phải của ta, mặc dù đầu óc không quá thông minh, nhưng chỗ đáng trông cậy của nó lại đáng tin tưởng hơn bất cứ ai. Nếu ngươi không muốn bị nhìn thấu khuôn mặt bên dưới mặt nạ thì đừng bất cẩn tiếp xúc với nó.”

“Có vẻ là thế rồi, nhưng dường như ông không định cho cánh tay phải ấy nghe chuyện này nhỉ.”

“Cũng tại nó không phải kẻ giỏi che giấu. Cho nó nghe thông tin không cần thiết rồi trở nên vướng víu thì chỉ là có bảo bối mà không biết dùng thôi.”

“Không ngờ Jestaff Heliodra ấy lại chăm lo cho một cá nhân như vậy. Dường như ông đã nhặt được đồ tốt nhỉ.”

“Chẳng phải ngươi cũng cảm thấy hứng thú với nó sao.”

“Về việc đó thì để sau khi xong chuyện đã. Giờ thì đi vào vấn đề chính nào.”

Biểu cảm của Jestaff trở nên nghiêm nghị một cách rõ rệt.

Đối với ông ta, kế hoạch này chính là bi nguyện kéo dài từ tổ tiên, và đó cũng là nan giải lớn nhất trong cuộc đời ông ta.

“Dường như kẻ áp chế Thương Ma Vương đang hợp tác với vua Zenotta và truy tìm bên trong bang hội.”

“Có vẻ là thế rồi.”

“Hiện tại thì hắn có vẻ đã nhận ra sự tồn tại của ta, Lawvito và Chenyas. Tại sao ngươi lại không truyền đạt chuyện ấy cho bọn ta?”

“Hắn đã lần mò đến đấy rồi sao? Hoá ra là vậy, chuyện Larheit bị dồn ép tận hai lần cũng không phải ngẫu nhiên rồi.”

“Trả lời câu hỏi của ta mau!”

Jestaff đập tay lên bàn. Thế nhưng, kẻ sợ hãi trước âm thanh tức giận đó không tồn tại trong thư phòng này.

“Cho dù nói cho các vị thì cũng có ý nghĩa gì cơ chứ? Kế hoạch này chính là bi nguyện của gia tộc ông, vốn dĩ các ông nên chú tâm mà hành động mới đúng.”

“Ít nhất thì Hassa cũng đã bị rút khỏi vị trí rồi, chính vì sơ suất của ngươi mà nhân thủ của ta đã mất đi một người rồi đấy.”

“Xét đến khả năng Larheit có thể thoát ra thì đó cũng chỉ là hy sinh cần thiết mà thôi.”

“Ăn nói trơ tráo… Giờ thì làm sao đây, cứ tiếp tục thì chúng ta phải tiến hành mọi chuyện trong trạng thái kế hoạch gần như đã bị lộ tẩy đấy?”

“Ông sợ rồi sao? Nếu muốn rút lui thì tôi cũng chỉ cần chuẩn bị nhân vật chính khác thôi.”

“Ai bảo ta sẽ rút lui chứ.”

“Hẳn là thế rồi, so với nhà Morganize và Goshenite thì gia nghiệp của nhà Heliodra vẫn sâu xa hơn. Dù gì thì các ông cũng sở hữu huyết thống vương tộc cuối cùng của Á nhân mà.”

Vào lúc các Ma Vương xuất hiện, con người và Á nhân luôn xung đột lẫn nhau đã bắt tay hợp tác.

Song, cũng có rất nhiều Á nhân chọn con đường chạy trốn.

Á nhân trộn lẫn dòng máu của thú sở hữu bản năng vô cùng nhạy bén. Họ đã quan sát được rằng mình không có cơ hội chiến thắng sớm hơn đám con người.

Thực tế thì cả con người lẫn Á nhân đều không thể ngăn cản thế tiến công của các Ma Vương.

Nhưng đã có một ngoại lệ xuất hiện, đó chính là anh hùng Yugura.

Yugura thể hiện sức mạnh vượt ngoài quy tắc, huỷ diệt toàn bộ Ma Vương chỉ với một mình và lập tức mang lại hoà bình cho thế giới.

Nhà Heliodra là vương tộc Á nhân duy nhất không chạy trốn, nhưng đánh giá đối với Á nhân của con người thời ấy đã giảm xuống rất nhiều.

Tuy nhờ sự xuất hiện của Yugura giáo nên không xảy ra chuyện gây hại như thời chiến loạn, nhưng họ vẫn không thể tránh khỏi việc bị ghẻ lạnh.

Yugura trao quyền thống trị đại lục cho những người lưu lại chiến đấu và khiến sức mạnh của các nước vững như bàn thạch.

Và trong số đó không có cái tên của nhà Heliodra.

Dù vậy, gia tộc này vẫn cố gắng hết sức để bản thân không bị vùi lấp trong chiếc bóng của lịch sử.

Họ phát triển bang hội và muốn giữ lại quyền lực bằng hình thái khác biệt với quốc gia, nhưng điều ấy cũng không thể thành công mỹ mãn.

Không chỉ thế, vì dòng chảy thời gian mà cách thức tồn tại của bang hội cũng dần thay đổi.

Phong trào chủ nghĩa thực lực nổi lên, những kẻ ưu tú bắt đầu phụ trách bang hội, gia tộc sáng lập lại bị dồn sang vị trí cố vấn.

Thêm vài thế hệ nữa thì có lẽ cả địa vị này của họ cũng sẽ bị mất đi mà thôi.

Bi nguyện mà cha ông và tổ tiên để lại. Kể từ khi được sinh ra, Jestaff đã kế thừa nỗi hối tiếc đó mà sống đến bây giờ.

“Ta không phù hợp với mấy cái vương tộc gì cả… Không, cả gia tộc Heliodra cũng không còn thích hợp nữa. Chính vì vậy nên ta buộc phải kết thúc nhân quả này tại đây.”

Là người mang huyết thống vương tộc Á nhân, ông ta cần lưu lại sự hối tiếc này cho hậu thế, nhưng như vậy sẽ không tránh được chuyện khiến con cháu mình đau khổ.

Sự phục sinh của Ma Vương là cơ hội ngàn năm có một, thời điểm quốc gia trở nên hỗn loạn chính là cơ hội để lấy lại hào quang ngày xưa.

Con người đã kinh qua lịch sử mà đạt được sức mạnh. Cho dù đối đầu Ma Vương vào lúc này, chỉ cần các quốc gia hiệp lực thì vẫn có khả năng chống lại.

Nhưng họ nhất định sẽ không thể nào lành lặn, khó có khả năng bọn họ còn lại nhiều sức mạnh.

Ông ta sẽ nhắm vào kẽ hở ấy.

“Với tình trạng này thì có vẻ sẽ không xảy ra chuyện ông rơi đài đầu tiên nhỉ. Và vua Zenotta không thể ra tay với chúng ta trong lúc này.”

“Tại sao ngươi có thể chắc chắn như vậy?”

“Ông ta không có chứng cứ xác thực, nếu lại đột nhiên áp chế các cố vấn bang hội thì mọi người sẽ ôm lòng hoài nghi với vua Zenotta. Hơn nữa, trước khi muốn can thiệp vào bên này thì ông ta cần phải công khai với thế gian sự thật về chuyện Ma Vương đã phục sinh.”

“Nếu chỉ loại trừ phần tử bất ổn thì ám sát cũng chẳng phải vấn đề lớn.”

“Tên vua đó không có gan để làm chuyện đấy. Tuy nhiên, nếu vua Zenotta____ không, nếu các nước thực sự công bố sự thật về chuyện Ma Vương phục sinh thì chúng ta cũng phải đi đến giai đoạn tiếp theo.”

“Hẳn là thế rồi.”

“Nhưng hãy chú ý hành động của Yugura giáo. Bỏ qua vua Zenotta, cái tên Đại Giám Mục Ceraes không phải đối tượng có thể sơ suất. Tuy nhiên, gã Đại Giám Mục ấy cũng đang hướng ánh mắt về phía kẻ đến từ hành tinh Yugura nên khả năng bên này bị bén lửa là vô cùng thấp.”

“Rốt cuộc thì phương châm hành động vẫn là duy trì hiện trạng sao.”

“Đúng thế, các ông cứ đường hoàng tích trữ lực lượng đi. Kế hoạch đảo chính sẽ do chúng tôi chuẩn bị.”

“Lời mời nghe như các ngươi sẽ phản bội trong tương lai đấy.”

“Với các ông thì chúng tôi cùng lắm chỉ là vứt bỏ chứ không cần thiết phải phản bội. Vốn dĩ mục đích của bọn tôi cũng chỉ là tìm người mà thôi.”

“Khiến bọn ta đảo chính mà lý do của các ngươi lại như đùa bỡn vậy.”

Đổi lấy chuyện chuẩn bị kế hoạch giúp đám người Jestaff chiếm ngôi, đám người trước mặt lại chỉ yêu cầu họ tiến hành tìm kiếm quy mô lớn ở những vùng đất tồn tại con người và Á nhân sinh sống tại lãnh thổ các nước.

Nhưng hiện tại thì chi tiết về chuyện đó vẫn chưa được lộ ra.

Bọn chúng sẽ tìm người như thế nào, số lượng ra sao, lý do là gì…

“Đây không phải đùa cợt. Đối với chúng tôi… không, đối với tương lai nhân loại thì đây là điều cần thiết.”

“Chính vì phát ngôn đó không phải dối trá nên ta lại càng thấy khó chịu đấy. Nếu chỉ tìm người thì không phải cứ thương lượng với Quốc Vương các nước một cách bình thường là được sao.”

“Tôi cũng nói từ trước rồi, các quốc gia hiện tại đều có bàn tay của Yugura giáo thò vào. Đây là chuyện mà bọn tôi không thể tin tưởng những đất nước tiếp nhận bọn người cuồng tín Yugura.”

“Các ngươi có vẻ khá là căm ghét vị anh hùng trong truyền thuyết nhỉ.”

“Về tội lỗi của Yugura thì tôi tưởng mình đã nói một phần cho các ông rồi.”

“Cái chuyện chính Yugura mới là kẻ đã tạo ra Ma Vương sao?”

“Đúng vậy, đó là sự thật không thể nghi ngờ. Với những quốc gia bảo vệ lập trường của Yugura giáo, cho dù công khai sự thật về chuyện Ma Vương phục sinh thì cũng tuyệt đối không bao giờ lộ ra tội lỗi của Yugura ẩn giấu đằng sau.”

“Đúng là chúng không thể nào nói ra được. Dù gì thì điều đó cũng giống như đặt dấu chấm hết cho bản thân Yugura giáo vậy.”

Một khi địa vị Yugura giáo rơi xuống thì những Đại Quốc chấp nhận rộng rãi tôn giáo này cũng sẽ mất đi độ tín nhiệm.

Nếu muốn giữ lại bí mật và cưỡng ép xử lý bọn Jestaff thì họ buộc phải sẵn sàng làm sáng tỏ sự thật ấy.

Trong trường hợp đó, cho dù áp chế được bọn Jestaff thì vẫn sẽ xuất hiện thế lực mới muốn đảo chính.

“Bọn chúng chỉ có thể thụ động, sau cùng thì chúng ta cứ vận hành mọi chuyện bằng nước đi không cho phép chúng vãn hồi là được. Các ông không nên làm chuyện thừa thãi.”

“Cũng có khả năng bọn ta đang bị giám thị. Cho dù có bảo hành động lúc này thì ta cũng định từ chối thôi.”

“Nếu bị để mắt quá nhiều thì chúng tôi sẽ xử lý, cả thủ đoạn liên lạc cũng sẽ chuẩn bị thêm. Chuyện đến đây là hết.”

Kẻ trước mặt nói vậy rồi xoá bỏ thân hình bằng ma pháp ẩn thân.

Cánh cửa thư phòng mở ra rồi đóng lại.

Jestaff nhìn kẻ đó rời đi rồi châm một điếu thuốc lá.

“___Chuyện là vậy đấy, mày hiểu rồi nhỉ, Harkdoc.”

-------------------------------------------------------------------

[___Chuyện là vậy đấy, mày hiểu rồi nhỉ, Harkdoc]

Trong khi đang dọn dẹp tầng hầm thì một giọng nói kỳ quặc và âm thanh của đại ca đột nhiên vang vọng trong này.

Ban đầu tôi còn tưởng là trò đùa gì đó, nhưng có vẻ như đây là cuộc trò chuyện giữa đại ca và kẻ lúc nãy trong thư phòng.

[Có lẽ mày chưa hiểu lắm nên tao sẽ giải thích. Trong dinh thự của tao có một vài cơ chế được lắp đặt. Một trong số đó chính là nếu tao đặt quyển sách ở trên bàn trở lại kệ sách thì thứ này sẽ hoạt động. Vốn dĩ thì nó được dùng để thăm dò tình huống khi địch đột nhập]

À, ra đó là lý do tại sao có quy tắc “tuyệt đối không được di chuyển vị trí quyển sách” khi ở trong thư phòng của đại ca.

Cả tầng hầm thông thường cũng không cho phép ai ra vào.

Tất cả đều là vì cơ chế này sao… Tuyệt thật đó, dù mình chẳng hiểu cách thức hoạt động gì cả.

“Ai dà, quả nhiên là đại ca mà!”

[Nói luôn là thanh âm chỉ có một chiều mà thôi. Trừ phi mày phát ra tiếng động thật lớn, còn không thì ở đây sẽ chẳng thể nghe được]

“A, vâng, ra là vậy ạ.”

Quả nhiên là đại ca. Kể cả chuyện tôi nói thế này cũng nhìn thấu luôn.

Nhưng tại sao đại ca lại đột nhiên làm chuyện này? [Chắc là mày đang lộ vẻ muốn biết lý do nên tao sẽ nói luôn. Năng lực cảm nhận nguy hiểm của mày rất ưu việt, nhưng năng lực xử lý nguy cơ đó lại giống như rác rưởi. Song, vào những lúc bất trắc thì mày chắc chắn là đứa hành động đầu tiên. Vì để ứng phó trong những thời điểm ấy, mày cần biết càng nhiều thông tin càng tốt. Nếu không hiểu tình huống như thế nào mà tự tiện hành động thì chuyện mày có thể làm rất giới hạn. Hãy lùi lại một bước mà tiếp thu nhiều thông tin hơn đi, như thế thì bản năng của mày sẽ giúp mày tìm được con đường dễ dàng nhất]

Vì vậy mà đại ca mới làm thế này vì tôi ư.

Cũng phải, nếu không biết gì mà trông chờ vào ngài bản năng thì bản thân sẽ chỉ gặp tình cảnh bi thảm như lúc gã đàn ông đó xuất hiện mà thôi.

Đại ca đang bảo rằng tôi có thể giao phó cho ngài bản năng, nhưng không nên chỉ trông chờ vào đó.

Đại ca đã cố gắng hết sức để ngài bản năng có thể dẫn dắt tôi tốt hơn.

“Em hiểu rồi! Em nhất định sẽ cố gắng!”

[Sẵn tiện thì mày cũng nhớ dọn dẹp cho kỹ càng đi đấy. Trong thời điểm hiện tại, chỗ này sẽ là vị trí thường trực của mày mỗi khi có khách đến]

Nghe thấy điều đó, tôi lập tức đảo mắt khắp căn phòng dưới hầm.

Một căn phòng u ám chỉ có ánh nến, đồ đạc đầy bụi chưa được dọn dẹp, mạng nhện và phân chuột. Nói chung toàn là rác cả.

Tại sao không ai dọn dẹp chỗ này hết vậy!?

[Tao không mở tầng hầm không phải vì để người khác không biết cái cơ chế này, mà là nó quá bẩn nên tao không nổi lên ý định dọn dẹp thôi. Mày cứ cố gắng đi]

“Cảm ơn đại ca đã bổ sung… Nhưng có gì đâu chứ, chỉ cần dọn dẹp đường hầm thì một lúc nào đó nơi này sẽ trở nên thoải mái hơn cả phòng mình chứ đâu!”

Sống dưới hầm nghe có vẻ hấp dẫn thật đấy! À mà tôi éo có ý định sống tại chỗ này đâu.

Chỉ có bọn hạng xoàng mới nguỵ biện rằng phòng quá dơ nên nội dung câu chuyện không thể đi vào đầu.

Tôi xắn tay áo lên và chuẩn bị tinh thần. Được rồi, phải cố gắng thôi!

Trước tiên là dùng mảnh vải dơ này làm nệm cũng được nên cứ mang nó đi giặt trước đã. Giờ thì kéo ra nào.

“A, sao mà ngài bản năng lại phản ứng___”

Đống đồ đạc đang chất đống ập xuống đầu tôi như tuyết lở.

-------------------------------------------------------------------

Khuôn mặt của vua Zenotta đang trở nên rất đặc sắc.

Do nghĩ rằng mình cần báo cáo quá trình nên tôi đã viếng thăm lâu đài Quama và giải thích chuyện đám cố vấn bang hội đang ngầm hoạt động nhằm đảo chính.

“Sự tình thật quá đáng báo động… Ta không thể sơ suất ra tay được.”

“Hiện tại thì bọn chúng chỉ đang tiến hành khuếch trương thế lực của mình thôi. Không có chứng cứ cụ thể thì cũng chẳng thể bất cẩn hành động được.”

Ông ta không thể dùng thông tin đến từ trận doanh thứ ba của chúng [tôi] làm chứng cứ.

Nếu đi công khai chuyện mình nhận sự hợp tác từ trận doanh sở hữu ba Ma Vương thì đánh giá về vua Zenotta sẽ giảm đi trông thấy.

Trường hợp tệ nhất là sẽ có đám người nổi dậy hô hào “Đừng tha thứ cho tên vua đồng loã với Ma Vương!” không chừng.

“…Phải làm sao đây?”

“Tôi rất vui vì ngài thành thật trông cậy vào bên này, nhưng nếu là vua Turize thì anh ta sẽ suy nghĩ thêm một chút đó?”

“Sao mà ta có thể so sánh với hiền vương được chứ. Với cả vua của nước khác là người nơi khác, khác biệt dĩ nhiên là phải có rồi.”

Vua Zenotta trông cũng vui tính phết đấy.

“Ngài không thảo luận với Đại Giám Mục Ceraes ư?”

“Ông ấy hiện đang hành động vì vấn đề khác. Mấy cái như thiết lập đội giáo sĩ phòng ngừa sự xâm lược của Phi Ma Vương ấy. Mặc dù Methys là chủ thể của Yugura giáo, nhưng vẫn tốt hơn nếu tồn tại giáo sĩ tại các nước mà phải không.”

Đúng là tổ đội nào cũng cần Healer cả nhỉ.

À khoan đã, trong đám Yugura giáo hiện tại có ai là Healer ư?

Tên nào tên nấy cũng toàn Attacker cả.

“Hẳn là chúng sẽ không hành động cho đến khi Phi Ma Vương hành động. Cứ duy trì thế này thì đối phương sẽ cân nhắc lựa chọn và đánh đòn phủ đầu thôi.”

“Nếu củng cố phòng hộ trong nước thì…”

“Vậy thì vùng phụ cận sẽ bị Phi Ma Vương giày xéo rồi. Nếu xem chúng đồng cấp bậc với quân đội của Thương Ma Vương thì các ngài sẽ chẳng còn sót lại bao nhiêu sức mạnh đâu.”

“Chắc là không thể để các Ma Vương đối đầu nhau đâu hả?”

“Thương Ma Vương đang niêm phong thuật Tử Linh phi đạo đức nên chiến lực giảm sút rõ rệt, về Tử Ma Vương thì chủ lực cũng vừa mới bị huỷ diệt một thời gian trước. Lực lượng chủ yếu của Kim Ma Vương là Garne, còn tư quân thì không có một ai.”

Đám Ác ma của Tử thì còn kha khá, nhưng chúng chỉ toàn là ma vật cấp thấp và trung cấp nên chẳng thể nào trực diện đối chọi quân lực của Phi Ma Vương.

“Thực lực cá nhân của Ma Vương thì sao?”

“Cả ba đều sẽ thua khi đấu tay đôi với Illias ở đằng kia.”

Illias gật gù có chút tự hào.

“Nhân loại cũng trở nên mạnh hơn rồi nhỉ…”

“Đừng có rầu ở điểm đấy chứ.”

“Ta không thể ra tay trước, nếu hành động sau thì chuyện sẽ rất phiền phức. Cậu có đề nghị hay ho nào không?”

“Để xem nào, chỉ cần vua Zenotta dùng thanh kiếm hào nhoáng giắt bên hông đó chém lui tất cả mạo hiểm giả tiến đánh thì mọi chuyện đều hoàn hảo.”

“Cảnh tượng đó rất tuyệt diệu, nhưng kiếm của ta chỉ là hàng trang trí thôi. Vì để trưng diện nên ta mới giắt nó bên hông, và cũng vì nó mà dạo trước bản thân lại bắt đầu bị đau hông rồi.”

“Vậy mà ngài vẫn còn hăng hái chạy đến bao vây tôi nhỉ.”

“Chuyện đó thì… tại vì ta nghĩ là xong chuyện rồi ấy mà?”

Tôi có cảm giác người này sẽ rất dễ làm thân với Kim… không, nhất định là có thể.

Nhưng nếu họ câu kết với nhau thì chuyện phiền toái tuyệt đối sẽ gia tăng. Có lẽ bản thân nên cố gắng để họ không gặp nhau mới được.

“Trước tiên là cần phải công khai thông tin về sự phục sinh và xâm lược của Phi Ma Vương. Sớm muộn gì thì ba nước Turize, Methys và Garne cũng sẽ công bố thôi.”

“Cũng phải. Vào lúc xảy ra cuộc xâm lược của Thương Ma Vương thì dân chúng từng khá là bất an. Bên này cũng cần phải truyền ra một ít thông tin trước khi họ phỏng đoán bậy bạ rồi bắt đầu đồn đại.”

“Ngoài ra thì xin ngài hãy công bố cả chuyện về trận doanh thứ ba.”

“…Có được không đấy?”

“Về thông tin cá nhân của [tôi] thì mong ngài lược bỏ. Nếu dân chúng biết chuyện đã có tận ba Ma Vương đứng ở vị trí trung lập thì chắc sẽ có chút thoải mái hơn.”

Đương nhiên là người thường cũng sẽ không ngu ngốc đến mức tin tưởng và an tâm hoàn toàn.

Dù vậy, chỉ cần truyền đạt được chuyện hiện tại chỉ có Phi Ma Vương xâm lược thì hẳn là có thể giảm đi đôi chút nguy cơ gây ra hỗn loạn.

“Ừm, ta hiểu rồi. Về ngày công bố thì ta sẽ liên lạc với Quốc Vương các nước khác mà quyết định. Vậy rồi cậu có cách thức cụ thể nào không?”

“Có chứ, nhưng mà nó hơi quái một chút.”

“Quái ư? Thế thì mong được nghe cậu nói vậy.”

Và thế là tôi giải thích kế hoạch mình đang suy nghĩ cho vua Zenotta.

Illias đứng bên cạnh cũng chú tâm nghe kỹ.

Sau khi xong chuyện, khuôn mặt của hai người đều trở nên nhăn nhó đúng như dự đoán.

“…Kinh dị thật đấy. Người thuộc hành tinh Yugura đều suy nghĩ những chuyện như vậy ư?”

“Cũng không thể phủ nhận, cả Yugura Nariya cũng làm nhiều vố mà.”

“Nhưng mà… Không, đúng là rất hiệu quả… Khoan khoan…”

“Không sao đâu, vua Zenotta.”

“Ta thì hoàn toàn không thấy ổn chút nào cả.”

“Không phải, ý tôi là về thủ đoạn thì ngài hãy giao toàn bộ cho chúng tôi là được, bản thân ngài không cần phải phiền não đâu.”

“…Được rồi, ta sẽ xem như không nghe thấy gì cả. Bản thân cần phải làm việc nghiêm túc thôi!”

Theo nghĩa khác thì lão này còn hợp làm chính trị gia hơn Marito ấy chứ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện