Nhiệm vụ của Lawvito mà anh ấy chọn chính là điều tra hoạt động của các thương nhân đang viếng thăm Quama, cùng với tổng hợp những biến động về sự tăng giảm của hàng hoá lưu chuyển đến đây.
Vốn dĩ, tôi nghĩ đây là một nhiệm vụ vô cùng vất vả, song…
“Hahaha! Cái này đúng là kiệt tác nhỉ!”
“Phải không nào? Tôi biết Lawvito-san nhất định sẽ nói như vậy mà!”
Vào lúc này, tại biệt thự của Lawvito Goshenite, anh ta đã được chính Lawvito mời dùng bữa tối và đang đàm tiếu với ông ta.
Dù chỉ dạo quanh hỏi chuyện vài nơi, nhưng anh ấy lại có thể tổng hợp những thông tin khiến Lawvito vô cùng hài lòng.
Sau đó, anh ta tiếp xúc với Lawvito để báo cáo rằng mình đã hoàn thành nhiệm vụ, và chỉ vài tiếng sau đã trở thành người được ông ta yêu thích.
Tuy bản thân đã từng nghe chuyện anh ta nịnh nọt các quý tộc và hiệp sĩ như Sir Leanor mà làm nhiều việc, nhưng đây là lần đầu tiên tôi quan sát thủ đoạn ấy ngay bên cạnh… Thật sự quá đáng sợ.
Lawvito là người ngồi trên ghế cố vấn bang hội, cho dù ông ta mang lòng cảnh giác mạnh cũng không phải điều quá lạ lùng. Ấy vậy mà lòng cảnh giác đó lại dễ dàng bị quy phục bởi khả năng nói chuyện của anh ta.
Cứ mỗi lần anh ấy phát ngôn thì Lawvito lại nở nụ cười.
Chắc hẳn anh ấy đã mài giũa kỹ năng ấy giống như tôi đã luôn rèn luyện kiếm thuật của mình.
Anh ấy từng nói rằng đây không phải tài năng, mà là thứ có được nhờ kinh nghiệm.
Tôi đã luôn khổ chiến trong quan hệ con người cho đến khi gặp gỡ anh ấy. Thậm chí cho dù có những trải nghiệm như vậy, tôi vẫn không nghĩ mình có thể nắm giữ năng lực ấy.
Anh ấy đã phải quan sát người khác nhiều đến nhường nào? Liệu đó có phải thế giới cần thủ thuật để lấy lòng người khác không? Cho dù có suy nghĩ bao nhiêu thì tôi cũng chỉ có thể tưởng tượng ra đôi chút mà thôi.
“Ai chà, thật là một chàng trai có triển vọng mà. Nhưng Poster-kun, sao ta cứ có cảm giác cậu sở hữu tố chất làm thương nhân hơn là mạo hiểm giả đấy?”
Tiện thể thì nếu dùng tên Satou Ichirou sẽ dễ bị nghi ngờ nên hiện anh ta đang tự xưng là Poster.
Đúng là cái tên này trông tự nhiên hơn nhiều, nhưng nhìn anh ta hành động trong thân phận Poster khiến tôi có ảo tưởng như đây mới là thân phận thật sự của anh ấy.
“Không không, ngài không nhầm đâu. Tôi vốn dĩ từng dùng nghề buôn làm kế sinh nhai mà.”
“Ái chà, quả nhiên là vậy sao. Trông cậu không có sức mạnh lại còn dắt theo hai người làm hộ vệ dù là mạo hiểm giả nên ta cứ cảm thấy thật lạ lùng.”
Anh ấy đang giải thích rằng bản thân phụ trách những chuyện cần suy nghĩ, còn chúng tôi thì thực hiện các công việc tay chân.
Vì bình thường đã luôn như vậy nên chúng tôi mới có thể duy trì mối quan hệ này một cách tự nhiên.
Song, do tôi và Ulffe đang đóng vai mạo hiểm giả trầm tính nên sẽ cật lực không mở miệng.
Ulffe thì không vấn đề, nhưng anh ta bảo rằng cách nói chuyện của tôi rất ra dáng hiệp sĩ.
Chuyện ra dáng hiệp sĩ là điều tôi cảm thấy tự hào, chỉ là không ngờ lại có ngày bản thân bị vướng chân bởi chuyện ấy.
“Về khoản này thì chúng tôi đều chấp nhận và phân công trách nhiệm cho nhau. Xét thực lực thì tôi có thể tự tin rằng mình là mạo hiểm giả yếu nhất đó. Tuy vậy, sống bằng nghề mạo hiểm giả cũng là giấc mơ ngày trước của tôi. Mặc dù nó gần giống như nghề tay trái, nhưng bản thân vẫn rất thoả mãn với cuộc sống này.”
“Hoá ra là vậy, vừa có tài năng của thương nhân nhưng vẫn ngưỡng mộ mạo hiểm giả sao. Và cuối cùng, cậu đã tìm ra phương pháp lưỡng toàn hai bên như thế này nhỉ.”
“Tôi rất giỏi trong các nhiệm vụ dùng đầu óc nên mong sau này được ngài ưu ái giúp đỡ!”
Phát ngôn của anh ấy gần như không có gì dối trá cả.
Anh ta cũng làm những chuyện giống như thương nhân, sự ngưỡng mộ muốn hoạt động như một mạo hiểm giả cũng là sự thật.
Tuy khả năng Lawvito nắm giữ kỹ năng nhìn thấu lời nói dối của Yugura giáo là cực kỳ thấp, nhưng anh ta vẫn chỉ đang đánh trống lảng mỗi mục đích thật sự mà thôi.
Hơn nữa, anh ta lại còn phát huy thuật trò chuyện khiến Lawvito cảm thấy thích thú. Tôi thật sự chẳng hiểu rõ chuyện này tuyệt đến thế nào nữa.
“Hừm… Thế thì ta có một nhiệm vụ cá nhân, cậu có muốn thử tiếp nhận không?”
“Nhanh như vậy sao!? A ưm, tôi có cần lập tức trả lời không?”
“Để xem nào, cậu có gì vướng bận sao?”
“Thực tế là tôi đang tiếp nhận hai nhiệm vụ khác nữa… Bởi vì đây là nhiệm vụ được giới thiệu nên tôi muốn hoàn thành chúng trước khi gặp phải cản trở.”
“Vậy sao, thế thì không thành vấn đề. Tuy là công việc trọng yếu, nhưng nó cũng không cần phải gấp rút tiến hành. Ta không ngại chuyện cậu ưu tiên nhiệm vụ đã nhận trước. Dù gì thì thương nhân hay mạo hiểm giả cũng đều cần tín nhiệm cả mà.”
“Thế thì tôi xin phép được tiếp nhận nhiệm vụ ấy!”
Và như vậy, anh ta đã thành công tiếp nhận nhiệm vụ khác từ Lawvito.
Nội dung nhiệm vụ chính là điều tra “có bao nhiêu mạo hiểm giả mang lòng bất mãn đối với thể chế chính trị của Quama.”
Anh ta cần phải điều tra chi tiết rằng những nhân vật nào đang có những bất mãn gì, cùng với đó là họ cảm thấy bất mãn đến nhường nào.
Ngoài mặt thì đây là bản điều tra những nội dung bất mãn nhằm cải thiện đãi ngộ dành cho mạo hiểm giả sau này.
Nhưng là người biết được mục đích thật sự của Lawvito, tôi có thể nhìn thấu mục đích muốn tìm kiếm kẻ hợp tác nhằm đảo chính thông qua nhiệm vụ này.
Tức là anh ta đã bước vào một góc trong kế hoạch bí mật của Lawvito.
“Phù, hiện thời thì cũng xem như thuận lợi rồi.”
Sau khi quay lại căn cứ, anh ta ngồi lên ghế mà vươn vai duỗi người.
Kể cả người được huấn luyện như tôi cũng không thể tránh khỏi mệt mỏi khi trò chuyện. Do đó, nếu phải tiến hành tâm lý chiến trình độ cao như thế thì sự mệt mỏi của anh ấy là không thể định lượng.
“Shishou đã vất vả rồi!”
“Ờ, hai người cũng mệt lắm phải không?”
“Chúng tôi chỉ cần im lặng đứng sau anh nên không thành vấn đề.”
“Vậy sao? Thế thì hay thật đấy.”
“Tôi không thể tự phụ sau khi nhìn thấy hành động của anh đâu.”
“Tôi thì nghĩ một hộ vệ phải suy nghĩ đến chuyện cuộc thương lượng có khả năng thất bại, rồi liệu đối phương có phải đã nhìn thấu kế sách của bên này từ đầu không sẽ hao tổn tinh thần hơn đấy.”
“….”
Tôi cũng không phải không hoàn toàn nghĩ đến chuyện đó.
Song, khi nhìn vào tình trạng của Lawvito, tôi nghĩ bản thân đã có chút an tâm rằng sẽ không xuất hiện khả năng ấy.
Đương nhiên là nếu có gì xảy ra thì tôi vẫn có thể đối phó… hẳn là vậy.
“Bản mặt cô giống như đang nói rằng ý thức của mình đã bị dời sang chỗ khác bởi vì thái độ của Lawvito quá tuyệt hảo nhỉ.”
“Hừ…. Đúng vậy. Thú thật là phần lớn ý thức của tôi đã bị hướng sang thuật nói chuyện của anh đấy.”
“Ulffe cũng vậy!”
“Lawvito thì không sao, chứ đến lúc đối mặt Chenyas hay Jestaff thì cả hai phải chú ý hơn đấy. Trong ba người thì ông ta là loại người dễ tấn công nhất. Thông thường, Lawvito luôn đối xử các mạo hiểm giả Shenite như một con cờ dễ lợi dụng, vậy nên ông ta sẽ có khuynh hướng tỏ thái độ khoan dung với nhân tài hữu ích. Nói thêm thì ông ta ghét người nịnh hót quá mức, nhưng chỉ cần hợp tình hợp lý thì nịnh nọt một chút sẽ khiến ông ta mang hảo cảm.”
“Và anh đã hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn để chứng minh rằng mình hữu dụng. Tôi có thể hỏi cách thức của anh không?”
“Khi nhập cảnh thì thương nhân cần phải chứng minh thân phận tại cổng thành, vậy ít nhất sẽ có ghi chép vào lúc ấy phải không? Thế nên tôi đã nhờ vua Zenotta cho người tập hợp các thông tin đó. Bởi vì nếu Lawvito muốn thực hiện âm mưu gì đó với quốc gia thì chuyện thu thập thông tin về quốc gia ấy cũng không phải vô nghĩa. Sau đó thì tôi tiếp xúc người phụ trách rồi xem thông tin đó là được.”
“Nói ra thì thật đơn giản nhỉ, thậm chí tôi còn cảm thấy bất ngờ khi Lawvito lại không làm như vậy.”
“Thì Lawvito là kẻ muốn đảo chính mà. Bản thân ông ta sẽ cật lực không muốn tự mình thương lượng với họ đâu.”
Chỉ là theo góc nhìn chủ quan thì tôi có cảm giác da mặt của Lawvito rất dày.
Không chừng ông ta sẽ đường đường chính chính cho thuộc hạ đi điều tra ấy chứ? “Cô nghĩ Lawvito không phải kiểu người thận trọng như vậy ư?”
“Đừng có đọc suy nghĩ tôi như điều hiển nhiên như vậy.”
“Nếu không muốn đọc thì cô nên suy nghĩ phức tạp hơn đi.”
“Xin lỗi vì tôi đơn thuần nhé.”
“Không đâu, với [tôi] thì ở bên cô như vậy mới thoải mái. [Tôi] thích kiểu tính cách thẳng thắn hiên ngang hơn.”
“Nếu anh không trêu chọc thì tôi đã không cảm thấy bất mãn rồi.”
Ra là vậy. Nếu đổi cách nói thì chuyện “suy nghĩ đơn thuần” vẫn mang cảm giác tốt đẹp.
Tôi nên suy nghĩ mọi chuyện theo hướng tích cực mới được.
“Thật ra trực giác của Illias cũng không hề sai. Nếu là Lawvito lúc bình thường thì đây là nội dung mà ông ta có thể sẽ ra lệnh cho thuộc hạ mình điều tra.”
“Vậy thì tại sao?”
“Bởi vì ông ta đang ở trong tình huống buộc phải thận trọng hơn mức cần thiết. Đây không phải vì lý do ông ta đang hợp tác với Chenyas và Jestaff. Đối với Lawvito, họ là người cùng cấp bậc và không phải nguyên nhân đủ để hạn chế hành động của một cố vấn bang hội như ông ta. Như vậy thì chắc hẳn Lawvito cũng đã biết được thông tin Larheit bị giam vào nhà ngục và vụ việc của Thương rồi.”
Cuộc trò chuyện giữa anh ấy và vua Zenotta cũng lọt vào tai các binh sĩ bao vây xung quanh.
Cho dù ngăn cản thì cũng không thể phòng tránh hoàn toàn chuyện thông tin bị rò rỉ.
“Tức đây là do sự tồn tại của thế lực Larheit phụ thuộc mà anh đã nói sao?”
“Ừ, chỉ với một Larheit kích động bằng lời nói nước đôi thì ông ta sẽ chẳng thể nào thận trọng đến thế. Có nghĩa kẻ đứng đằng sau Larheit cũng là một nhân vật có danh tiếng không tồi.”
“Anh có dự đoán nào không?”
“Xét về quy mô thì chắc là Yugura giáo hoặc quốc gia khác. Xét theo hành động của Larheit thì không phải Yugura giáo. Tính đến quy mô quốc gia thì… Tiếp giáp Quama có hai nước, một là Garne, nhưng đây là lãnh thổ do Kim thống trị nên không cần lo lắng. Nước còn lại là___”
“Trine ở phía Bắc sao.”
“Ulffe, em đã được Maya-san giảng dạy nên còn nhớ nhỉ?”
“Vâng! Trine là quốc gia nằm ở vị trí xa nhất về phía Bắc trong sáu Đại Quốc!”
Các quốc gia được gọi là Đại Quốc trong thế giới này gồm sáu nơi: Turize, Methys, Garne, Quama, Trine và Serend.
“Hình như Trine là nơi mà Kim bị Yugura Nariya cho về vườn một lần nhỉ?”
“Đúng vậy, theo truyền thuyết thì cô ta chính là Hoàng Ma Vương. Đó được xem là quốc gia an toàn nhất vì không tồn tại Ma Giới tiếp giáp lãnh thổ.”
“Ma Giới Trine thì lại bị giới hạn bên trong lâu đài Garne rồi. Tôi cũng chưa từng nghe về Ma Giới Serend bao giờ cả.”
“Đúng là Serend cũng chỉ tiếp giáp một chút với Ma Giới Methys. Về phần Trine, dù không có uy hiếp từ Ma Giới, nhưng đổi lại thì nơi này không được nhận ân huệ từ Yugura nên quốc lực hay sức phát triển đều thua kém các nước khác. Một quốc gia an toàn, nhưng lại là nơi có lực ảnh hưởng vô cùng yếu.”
Nằm ở trung tâm đại lục là Garne, phía Đông là Turize, phía Tây là Methys.
Ở phía Nam của mỗi quốc gia đều tồn tại Ma Giới mang tên từng nước.
Và ở phía Tây Methys là Serend, phía Bắc Garne là Quama, tiến lên phía Bắc nữa là Trine, còn phía Tây của Quama chính là Ma Giới.
“Họ gửi Larheit đến nhằm kích động bang hội đoạt quốc và khoả lấp cách biệt trong quốc lực… Cái này thì có hơi nghĩ nhiều rồi nhỉ?”
“Kể từ khi đồng hành cùng anh thì tôi chẳng thể nào khẳng định những ý tưởng như vậy là sai. Thật không biết phải nói gì.”
“Cô ghét kích thích trong cuộc sống thường ngày ư?”
“Tuỳ theo mức độ, anh thì sao?”
“[Tôi] thì bình yên là tốt nhất. Đám người quen với yên bình đều mong muốn sự kích thích, nhưng đến cuối cùng thì họ lại mong cầu bình yên cho bản thân.”
“Shishou cứ như ông cụ vậy.”
Chị hiểu mà.
“E hèm,… Nói chung thì tôi có cảm giác hướng mắt đến Trine sẽ không sai lắm đâu. Chỉ là chuyện này đến từ trực giác nên tôi không dám chắc.”
“Anh cũng có lúc trông cậy vào trực giác ư?”
“Trực giác chính là phản xạ đến từ những kinh nghiệm đã qua. Nếu tự tin vào năng lực của mình thì mấy cái như trực giác cũng có thể tin tưởng được thôi.”
“Cũng đúng. Tiện thể thì cái tên Poster của anh đến từ đâu vậy?”
“Là giấy dán quảng cáo___ À không, thật ra nó đến từ cụm từ Imposter ấy.”
“Imposter…. Là ngôn ngữ Chikyuu ư?”
“Ừ, nó có nghĩa là kẻ lừa đảo giả mạo thân phận. Tại vì nếu dùng nguyên chữ mà lỡ gặp người đến từ Trái Đất thì sẽ không ổn ấy mà.”
Nó phù hợp đến mức tôi không thể nói gì thêm.
-------------------------------------------------------------------
Có vẻ như đại ca Jestaff đang tiến hành chuyện gì đó.
Nhưng trong thời điểm vẫn còn gã đàn ông kia thì đại ca đang tuân theo phương châm hành động bí mật.
Đại ca đã bảo rằng khi chúng đã nhận ra sự tồn tại của bên này thì quy luật thép chính là tránh những hành động để lộ thông tin cho đối phương.
Không chừng chúng ta còn đang bị đối phương giám thị từ xa nữa… A, có khả năng đó thật.
Dù tự tin vào độ chính xác trong ma pháp Truy Tìm và trực giác khi nhìn thấy đối phương, nhưng tôi lại không phải người có thị lực quá tốt.
Không phải tôi không thể dùng ma pháp Viễn Vọng, nhưng bản thân chỉ có thể nhìn thấy đối tượng ở xa một chút chứ chưa từng tập luyện để có thể chú tâm nhìn vào vật ở nơi rất xa.
“Nhưng mà rảnh quá đi…”
Điều tôi có thể làm là sớm cảm nhận những mối nguy hiểm xung quanh mà thông báo cho đại ca.
Song, khi ru rú trong dinh thự thì năng lực Truy Tìm của tôi lại chẳng có dịp thể hiện. Mấy việc vặt bản thân có thể làm cũng chỉ là dọn dẹp mà thôi.
Chính vì vậy, tôi đang nhàn nhã dọn dẹp dinh thự, có khi nơi này trẻ ra năm năm luôn rồi ấy chứ.
Chuyên gia dọn dẹp Harkdoc nghe cũng không tệ, nhưng xưng tên như vậy lại có cảm giác trống rỗng thế nào ấy.
“Điên tiết thật đấy, đồ súc sinh này.”
Thật ra tôi muốn một lần nữa ra phố để làm gì đó với tên đàn ông kia, nhưng nếu gặp phải hắn thì ngài bản năng lại chặt đứt ý thức của bản thân mất.
Thậm chí dù có thể đối mặt và không bất tỉnh thì hộ vệ của gã rõ ràng vẫn mạnh hơn tôi. Girista thì còn được chứ sức mạnh của Ekdoic và nữ hiệp sĩ kia thật sự vượt qua quy tắc rồi.
Nếu quan chiến được một hai lần và đối đầu một chọi một thì tôi còn có khả năng… nhưng phần thua vẫn nhiều hơn.
Tôi không có gan đi đánh cược mạng sống trong khi chỉ được bảo làm gì thì làm.
Bản thân đã thề rằng sẽ dùng mạng mình mà bảo vệ đại ca Jestaff, cho nên mấy chuyện chết vô dụng như thế thì xin kiếu.
“Kệ đi, nhất định rồi sẽ đến lượt của mình. Đến lúc đó thì cứ thể hiện cho ngon lành là được! Bây giờ thì cứ chịu đựng bằng cách tẩy rửa vết bẩn trên cái bình này đi đã!”
“Tinh thần rất tốt, nhưng mày đừng lau chùi cái bình đó mấy lần một ngày như thế.”
“Đ… đại ca!?”
Tôi giật mình quay về phía âm thanh vừa đột ngột vang lên, đại ca Jestaff đang đứng ở đấy với khuôn mặt nhăn nhó.
Nói thiệt là sợ vãi ra luôn, tim cứ như nhảy ra khỏi miệng ấy.
Ủa mà bên cạnh đại ca còn có một gã lạ mặt nữa.
Mà lạ mặt hay là không thể thấy mặt ấy nhờ.
Vì gã đang sử dụng ma pháp vô hình nên tôi không thể nhìn thấy hình dáng, nhưng hắn đang bám chặt theo sau đại ca.
Không phải người thuộc Liod, rốt cuộc là ai đây?
Trước tiên thì cứ dùng ma pháp____
“Harkdoc, không cần dùng lên kẻ này. Đây không phải đối tượng mày nên biết.”
“Ể? A, vâng, em xin lỗi!”
Đại ca nhận ra ánh mắt của tôi đổ dồn về kẻ vô hình nên đoán trước được hành động tiếp theo của tôi mà ngăn chặn.
Theo giọng điệu của đại ca thì đây là cảnh cáo rất rõ ràng, vậy thì tôi phải nghe theo thôi.
“Tao sẽ trò chuyện với kẻ này trong thư phòng một lúc. Người này khá là nhạy cảm và dễ bị phân tâm nếu có người ở gần nên mày hãy dọn dẹp tầng hầm đi.”
“Em đã rõ! Này, ta không biết ngươi là ai, nhưng đừng có làm gì bậy với đại ca đấy!”
Tôi thu dọn dụng cụ vệ sinh rồi di chuyển.
Kể cả tên đần như tôi cũng có thể quan sát được. Đó hẳn là kẻ thuộc thế lực giống như Larheit.
Cho dù không sử dụng ma pháp Truy Tìm thì ngài bản năng vẫn mách bảo cho tôi biết một ít.
Kẻ đó là một gã nguy hiểm theo một nghĩa khác so với tên đàn ông kia.
Khuôn mặt đại ca nhăn nhó có lẽ cũng vì lý do ấy, giác quan của đại ca về khoản này cũng rất nhạy bén.
Tuy không có địch ý gì, nhưng hắn chỉ xem đại ca Jestaff như một trong các thủ đoạn của mình. Cái cảm giác khó chịu ấy đang bức bối truyền vào người tôi.
“Địch hay đồng minh cũng toàn bọn éo tốt lành gì cả… Chỉ có mình mới có thể hỗ trợ cho đại ca, nhất định phải tập trung mới được!”
Nào, hãy chờ đó, bọn bụi bặm dưới hầm! Ta đây sẽ đến dọn dẹp các ngươi thật sạch sẽ!
Vốn dĩ, tôi nghĩ đây là một nhiệm vụ vô cùng vất vả, song…
“Hahaha! Cái này đúng là kiệt tác nhỉ!”
“Phải không nào? Tôi biết Lawvito-san nhất định sẽ nói như vậy mà!”
Vào lúc này, tại biệt thự của Lawvito Goshenite, anh ta đã được chính Lawvito mời dùng bữa tối và đang đàm tiếu với ông ta.
Dù chỉ dạo quanh hỏi chuyện vài nơi, nhưng anh ấy lại có thể tổng hợp những thông tin khiến Lawvito vô cùng hài lòng.
Sau đó, anh ta tiếp xúc với Lawvito để báo cáo rằng mình đã hoàn thành nhiệm vụ, và chỉ vài tiếng sau đã trở thành người được ông ta yêu thích.
Tuy bản thân đã từng nghe chuyện anh ta nịnh nọt các quý tộc và hiệp sĩ như Sir Leanor mà làm nhiều việc, nhưng đây là lần đầu tiên tôi quan sát thủ đoạn ấy ngay bên cạnh… Thật sự quá đáng sợ.
Lawvito là người ngồi trên ghế cố vấn bang hội, cho dù ông ta mang lòng cảnh giác mạnh cũng không phải điều quá lạ lùng. Ấy vậy mà lòng cảnh giác đó lại dễ dàng bị quy phục bởi khả năng nói chuyện của anh ta.
Cứ mỗi lần anh ấy phát ngôn thì Lawvito lại nở nụ cười.
Chắc hẳn anh ấy đã mài giũa kỹ năng ấy giống như tôi đã luôn rèn luyện kiếm thuật của mình.
Anh ấy từng nói rằng đây không phải tài năng, mà là thứ có được nhờ kinh nghiệm.
Tôi đã luôn khổ chiến trong quan hệ con người cho đến khi gặp gỡ anh ấy. Thậm chí cho dù có những trải nghiệm như vậy, tôi vẫn không nghĩ mình có thể nắm giữ năng lực ấy.
Anh ấy đã phải quan sát người khác nhiều đến nhường nào? Liệu đó có phải thế giới cần thủ thuật để lấy lòng người khác không? Cho dù có suy nghĩ bao nhiêu thì tôi cũng chỉ có thể tưởng tượng ra đôi chút mà thôi.
“Ai chà, thật là một chàng trai có triển vọng mà. Nhưng Poster-kun, sao ta cứ có cảm giác cậu sở hữu tố chất làm thương nhân hơn là mạo hiểm giả đấy?”
Tiện thể thì nếu dùng tên Satou Ichirou sẽ dễ bị nghi ngờ nên hiện anh ta đang tự xưng là Poster.
Đúng là cái tên này trông tự nhiên hơn nhiều, nhưng nhìn anh ta hành động trong thân phận Poster khiến tôi có ảo tưởng như đây mới là thân phận thật sự của anh ấy.
“Không không, ngài không nhầm đâu. Tôi vốn dĩ từng dùng nghề buôn làm kế sinh nhai mà.”
“Ái chà, quả nhiên là vậy sao. Trông cậu không có sức mạnh lại còn dắt theo hai người làm hộ vệ dù là mạo hiểm giả nên ta cứ cảm thấy thật lạ lùng.”
Anh ấy đang giải thích rằng bản thân phụ trách những chuyện cần suy nghĩ, còn chúng tôi thì thực hiện các công việc tay chân.
Vì bình thường đã luôn như vậy nên chúng tôi mới có thể duy trì mối quan hệ này một cách tự nhiên.
Song, do tôi và Ulffe đang đóng vai mạo hiểm giả trầm tính nên sẽ cật lực không mở miệng.
Ulffe thì không vấn đề, nhưng anh ta bảo rằng cách nói chuyện của tôi rất ra dáng hiệp sĩ.
Chuyện ra dáng hiệp sĩ là điều tôi cảm thấy tự hào, chỉ là không ngờ lại có ngày bản thân bị vướng chân bởi chuyện ấy.
“Về khoản này thì chúng tôi đều chấp nhận và phân công trách nhiệm cho nhau. Xét thực lực thì tôi có thể tự tin rằng mình là mạo hiểm giả yếu nhất đó. Tuy vậy, sống bằng nghề mạo hiểm giả cũng là giấc mơ ngày trước của tôi. Mặc dù nó gần giống như nghề tay trái, nhưng bản thân vẫn rất thoả mãn với cuộc sống này.”
“Hoá ra là vậy, vừa có tài năng của thương nhân nhưng vẫn ngưỡng mộ mạo hiểm giả sao. Và cuối cùng, cậu đã tìm ra phương pháp lưỡng toàn hai bên như thế này nhỉ.”
“Tôi rất giỏi trong các nhiệm vụ dùng đầu óc nên mong sau này được ngài ưu ái giúp đỡ!”
Phát ngôn của anh ấy gần như không có gì dối trá cả.
Anh ta cũng làm những chuyện giống như thương nhân, sự ngưỡng mộ muốn hoạt động như một mạo hiểm giả cũng là sự thật.
Tuy khả năng Lawvito nắm giữ kỹ năng nhìn thấu lời nói dối của Yugura giáo là cực kỳ thấp, nhưng anh ta vẫn chỉ đang đánh trống lảng mỗi mục đích thật sự mà thôi.
Hơn nữa, anh ta lại còn phát huy thuật trò chuyện khiến Lawvito cảm thấy thích thú. Tôi thật sự chẳng hiểu rõ chuyện này tuyệt đến thế nào nữa.
“Hừm… Thế thì ta có một nhiệm vụ cá nhân, cậu có muốn thử tiếp nhận không?”
“Nhanh như vậy sao!? A ưm, tôi có cần lập tức trả lời không?”
“Để xem nào, cậu có gì vướng bận sao?”
“Thực tế là tôi đang tiếp nhận hai nhiệm vụ khác nữa… Bởi vì đây là nhiệm vụ được giới thiệu nên tôi muốn hoàn thành chúng trước khi gặp phải cản trở.”
“Vậy sao, thế thì không thành vấn đề. Tuy là công việc trọng yếu, nhưng nó cũng không cần phải gấp rút tiến hành. Ta không ngại chuyện cậu ưu tiên nhiệm vụ đã nhận trước. Dù gì thì thương nhân hay mạo hiểm giả cũng đều cần tín nhiệm cả mà.”
“Thế thì tôi xin phép được tiếp nhận nhiệm vụ ấy!”
Và như vậy, anh ta đã thành công tiếp nhận nhiệm vụ khác từ Lawvito.
Nội dung nhiệm vụ chính là điều tra “có bao nhiêu mạo hiểm giả mang lòng bất mãn đối với thể chế chính trị của Quama.”
Anh ta cần phải điều tra chi tiết rằng những nhân vật nào đang có những bất mãn gì, cùng với đó là họ cảm thấy bất mãn đến nhường nào.
Ngoài mặt thì đây là bản điều tra những nội dung bất mãn nhằm cải thiện đãi ngộ dành cho mạo hiểm giả sau này.
Nhưng là người biết được mục đích thật sự của Lawvito, tôi có thể nhìn thấu mục đích muốn tìm kiếm kẻ hợp tác nhằm đảo chính thông qua nhiệm vụ này.
Tức là anh ta đã bước vào một góc trong kế hoạch bí mật của Lawvito.
“Phù, hiện thời thì cũng xem như thuận lợi rồi.”
Sau khi quay lại căn cứ, anh ta ngồi lên ghế mà vươn vai duỗi người.
Kể cả người được huấn luyện như tôi cũng không thể tránh khỏi mệt mỏi khi trò chuyện. Do đó, nếu phải tiến hành tâm lý chiến trình độ cao như thế thì sự mệt mỏi của anh ấy là không thể định lượng.
“Shishou đã vất vả rồi!”
“Ờ, hai người cũng mệt lắm phải không?”
“Chúng tôi chỉ cần im lặng đứng sau anh nên không thành vấn đề.”
“Vậy sao? Thế thì hay thật đấy.”
“Tôi không thể tự phụ sau khi nhìn thấy hành động của anh đâu.”
“Tôi thì nghĩ một hộ vệ phải suy nghĩ đến chuyện cuộc thương lượng có khả năng thất bại, rồi liệu đối phương có phải đã nhìn thấu kế sách của bên này từ đầu không sẽ hao tổn tinh thần hơn đấy.”
“….”
Tôi cũng không phải không hoàn toàn nghĩ đến chuyện đó.
Song, khi nhìn vào tình trạng của Lawvito, tôi nghĩ bản thân đã có chút an tâm rằng sẽ không xuất hiện khả năng ấy.
Đương nhiên là nếu có gì xảy ra thì tôi vẫn có thể đối phó… hẳn là vậy.
“Bản mặt cô giống như đang nói rằng ý thức của mình đã bị dời sang chỗ khác bởi vì thái độ của Lawvito quá tuyệt hảo nhỉ.”
“Hừ…. Đúng vậy. Thú thật là phần lớn ý thức của tôi đã bị hướng sang thuật nói chuyện của anh đấy.”
“Ulffe cũng vậy!”
“Lawvito thì không sao, chứ đến lúc đối mặt Chenyas hay Jestaff thì cả hai phải chú ý hơn đấy. Trong ba người thì ông ta là loại người dễ tấn công nhất. Thông thường, Lawvito luôn đối xử các mạo hiểm giả Shenite như một con cờ dễ lợi dụng, vậy nên ông ta sẽ có khuynh hướng tỏ thái độ khoan dung với nhân tài hữu ích. Nói thêm thì ông ta ghét người nịnh hót quá mức, nhưng chỉ cần hợp tình hợp lý thì nịnh nọt một chút sẽ khiến ông ta mang hảo cảm.”
“Và anh đã hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn để chứng minh rằng mình hữu dụng. Tôi có thể hỏi cách thức của anh không?”
“Khi nhập cảnh thì thương nhân cần phải chứng minh thân phận tại cổng thành, vậy ít nhất sẽ có ghi chép vào lúc ấy phải không? Thế nên tôi đã nhờ vua Zenotta cho người tập hợp các thông tin đó. Bởi vì nếu Lawvito muốn thực hiện âm mưu gì đó với quốc gia thì chuyện thu thập thông tin về quốc gia ấy cũng không phải vô nghĩa. Sau đó thì tôi tiếp xúc người phụ trách rồi xem thông tin đó là được.”
“Nói ra thì thật đơn giản nhỉ, thậm chí tôi còn cảm thấy bất ngờ khi Lawvito lại không làm như vậy.”
“Thì Lawvito là kẻ muốn đảo chính mà. Bản thân ông ta sẽ cật lực không muốn tự mình thương lượng với họ đâu.”
Chỉ là theo góc nhìn chủ quan thì tôi có cảm giác da mặt của Lawvito rất dày.
Không chừng ông ta sẽ đường đường chính chính cho thuộc hạ đi điều tra ấy chứ? “Cô nghĩ Lawvito không phải kiểu người thận trọng như vậy ư?”
“Đừng có đọc suy nghĩ tôi như điều hiển nhiên như vậy.”
“Nếu không muốn đọc thì cô nên suy nghĩ phức tạp hơn đi.”
“Xin lỗi vì tôi đơn thuần nhé.”
“Không đâu, với [tôi] thì ở bên cô như vậy mới thoải mái. [Tôi] thích kiểu tính cách thẳng thắn hiên ngang hơn.”
“Nếu anh không trêu chọc thì tôi đã không cảm thấy bất mãn rồi.”
Ra là vậy. Nếu đổi cách nói thì chuyện “suy nghĩ đơn thuần” vẫn mang cảm giác tốt đẹp.
Tôi nên suy nghĩ mọi chuyện theo hướng tích cực mới được.
“Thật ra trực giác của Illias cũng không hề sai. Nếu là Lawvito lúc bình thường thì đây là nội dung mà ông ta có thể sẽ ra lệnh cho thuộc hạ mình điều tra.”
“Vậy thì tại sao?”
“Bởi vì ông ta đang ở trong tình huống buộc phải thận trọng hơn mức cần thiết. Đây không phải vì lý do ông ta đang hợp tác với Chenyas và Jestaff. Đối với Lawvito, họ là người cùng cấp bậc và không phải nguyên nhân đủ để hạn chế hành động của một cố vấn bang hội như ông ta. Như vậy thì chắc hẳn Lawvito cũng đã biết được thông tin Larheit bị giam vào nhà ngục và vụ việc của Thương rồi.”
Cuộc trò chuyện giữa anh ấy và vua Zenotta cũng lọt vào tai các binh sĩ bao vây xung quanh.
Cho dù ngăn cản thì cũng không thể phòng tránh hoàn toàn chuyện thông tin bị rò rỉ.
“Tức đây là do sự tồn tại của thế lực Larheit phụ thuộc mà anh đã nói sao?”
“Ừ, chỉ với một Larheit kích động bằng lời nói nước đôi thì ông ta sẽ chẳng thể nào thận trọng đến thế. Có nghĩa kẻ đứng đằng sau Larheit cũng là một nhân vật có danh tiếng không tồi.”
“Anh có dự đoán nào không?”
“Xét về quy mô thì chắc là Yugura giáo hoặc quốc gia khác. Xét theo hành động của Larheit thì không phải Yugura giáo. Tính đến quy mô quốc gia thì… Tiếp giáp Quama có hai nước, một là Garne, nhưng đây là lãnh thổ do Kim thống trị nên không cần lo lắng. Nước còn lại là___”
“Trine ở phía Bắc sao.”
“Ulffe, em đã được Maya-san giảng dạy nên còn nhớ nhỉ?”
“Vâng! Trine là quốc gia nằm ở vị trí xa nhất về phía Bắc trong sáu Đại Quốc!”
Các quốc gia được gọi là Đại Quốc trong thế giới này gồm sáu nơi: Turize, Methys, Garne, Quama, Trine và Serend.
“Hình như Trine là nơi mà Kim bị Yugura Nariya cho về vườn một lần nhỉ?”
“Đúng vậy, theo truyền thuyết thì cô ta chính là Hoàng Ma Vương. Đó được xem là quốc gia an toàn nhất vì không tồn tại Ma Giới tiếp giáp lãnh thổ.”
“Ma Giới Trine thì lại bị giới hạn bên trong lâu đài Garne rồi. Tôi cũng chưa từng nghe về Ma Giới Serend bao giờ cả.”
“Đúng là Serend cũng chỉ tiếp giáp một chút với Ma Giới Methys. Về phần Trine, dù không có uy hiếp từ Ma Giới, nhưng đổi lại thì nơi này không được nhận ân huệ từ Yugura nên quốc lực hay sức phát triển đều thua kém các nước khác. Một quốc gia an toàn, nhưng lại là nơi có lực ảnh hưởng vô cùng yếu.”
Nằm ở trung tâm đại lục là Garne, phía Đông là Turize, phía Tây là Methys.
Ở phía Nam của mỗi quốc gia đều tồn tại Ma Giới mang tên từng nước.
Và ở phía Tây Methys là Serend, phía Bắc Garne là Quama, tiến lên phía Bắc nữa là Trine, còn phía Tây của Quama chính là Ma Giới.
“Họ gửi Larheit đến nhằm kích động bang hội đoạt quốc và khoả lấp cách biệt trong quốc lực… Cái này thì có hơi nghĩ nhiều rồi nhỉ?”
“Kể từ khi đồng hành cùng anh thì tôi chẳng thể nào khẳng định những ý tưởng như vậy là sai. Thật không biết phải nói gì.”
“Cô ghét kích thích trong cuộc sống thường ngày ư?”
“Tuỳ theo mức độ, anh thì sao?”
“[Tôi] thì bình yên là tốt nhất. Đám người quen với yên bình đều mong muốn sự kích thích, nhưng đến cuối cùng thì họ lại mong cầu bình yên cho bản thân.”
“Shishou cứ như ông cụ vậy.”
Chị hiểu mà.
“E hèm,… Nói chung thì tôi có cảm giác hướng mắt đến Trine sẽ không sai lắm đâu. Chỉ là chuyện này đến từ trực giác nên tôi không dám chắc.”
“Anh cũng có lúc trông cậy vào trực giác ư?”
“Trực giác chính là phản xạ đến từ những kinh nghiệm đã qua. Nếu tự tin vào năng lực của mình thì mấy cái như trực giác cũng có thể tin tưởng được thôi.”
“Cũng đúng. Tiện thể thì cái tên Poster của anh đến từ đâu vậy?”
“Là giấy dán quảng cáo___ À không, thật ra nó đến từ cụm từ Imposter ấy.”
“Imposter…. Là ngôn ngữ Chikyuu ư?”
“Ừ, nó có nghĩa là kẻ lừa đảo giả mạo thân phận. Tại vì nếu dùng nguyên chữ mà lỡ gặp người đến từ Trái Đất thì sẽ không ổn ấy mà.”
Nó phù hợp đến mức tôi không thể nói gì thêm.
-------------------------------------------------------------------
Có vẻ như đại ca Jestaff đang tiến hành chuyện gì đó.
Nhưng trong thời điểm vẫn còn gã đàn ông kia thì đại ca đang tuân theo phương châm hành động bí mật.
Đại ca đã bảo rằng khi chúng đã nhận ra sự tồn tại của bên này thì quy luật thép chính là tránh những hành động để lộ thông tin cho đối phương.
Không chừng chúng ta còn đang bị đối phương giám thị từ xa nữa… A, có khả năng đó thật.
Dù tự tin vào độ chính xác trong ma pháp Truy Tìm và trực giác khi nhìn thấy đối phương, nhưng tôi lại không phải người có thị lực quá tốt.
Không phải tôi không thể dùng ma pháp Viễn Vọng, nhưng bản thân chỉ có thể nhìn thấy đối tượng ở xa một chút chứ chưa từng tập luyện để có thể chú tâm nhìn vào vật ở nơi rất xa.
“Nhưng mà rảnh quá đi…”
Điều tôi có thể làm là sớm cảm nhận những mối nguy hiểm xung quanh mà thông báo cho đại ca.
Song, khi ru rú trong dinh thự thì năng lực Truy Tìm của tôi lại chẳng có dịp thể hiện. Mấy việc vặt bản thân có thể làm cũng chỉ là dọn dẹp mà thôi.
Chính vì vậy, tôi đang nhàn nhã dọn dẹp dinh thự, có khi nơi này trẻ ra năm năm luôn rồi ấy chứ.
Chuyên gia dọn dẹp Harkdoc nghe cũng không tệ, nhưng xưng tên như vậy lại có cảm giác trống rỗng thế nào ấy.
“Điên tiết thật đấy, đồ súc sinh này.”
Thật ra tôi muốn một lần nữa ra phố để làm gì đó với tên đàn ông kia, nhưng nếu gặp phải hắn thì ngài bản năng lại chặt đứt ý thức của bản thân mất.
Thậm chí dù có thể đối mặt và không bất tỉnh thì hộ vệ của gã rõ ràng vẫn mạnh hơn tôi. Girista thì còn được chứ sức mạnh của Ekdoic và nữ hiệp sĩ kia thật sự vượt qua quy tắc rồi.
Nếu quan chiến được một hai lần và đối đầu một chọi một thì tôi còn có khả năng… nhưng phần thua vẫn nhiều hơn.
Tôi không có gan đi đánh cược mạng sống trong khi chỉ được bảo làm gì thì làm.
Bản thân đã thề rằng sẽ dùng mạng mình mà bảo vệ đại ca Jestaff, cho nên mấy chuyện chết vô dụng như thế thì xin kiếu.
“Kệ đi, nhất định rồi sẽ đến lượt của mình. Đến lúc đó thì cứ thể hiện cho ngon lành là được! Bây giờ thì cứ chịu đựng bằng cách tẩy rửa vết bẩn trên cái bình này đi đã!”
“Tinh thần rất tốt, nhưng mày đừng lau chùi cái bình đó mấy lần một ngày như thế.”
“Đ… đại ca!?”
Tôi giật mình quay về phía âm thanh vừa đột ngột vang lên, đại ca Jestaff đang đứng ở đấy với khuôn mặt nhăn nhó.
Nói thiệt là sợ vãi ra luôn, tim cứ như nhảy ra khỏi miệng ấy.
Ủa mà bên cạnh đại ca còn có một gã lạ mặt nữa.
Mà lạ mặt hay là không thể thấy mặt ấy nhờ.
Vì gã đang sử dụng ma pháp vô hình nên tôi không thể nhìn thấy hình dáng, nhưng hắn đang bám chặt theo sau đại ca.
Không phải người thuộc Liod, rốt cuộc là ai đây?
Trước tiên thì cứ dùng ma pháp____
“Harkdoc, không cần dùng lên kẻ này. Đây không phải đối tượng mày nên biết.”
“Ể? A, vâng, em xin lỗi!”
Đại ca nhận ra ánh mắt của tôi đổ dồn về kẻ vô hình nên đoán trước được hành động tiếp theo của tôi mà ngăn chặn.
Theo giọng điệu của đại ca thì đây là cảnh cáo rất rõ ràng, vậy thì tôi phải nghe theo thôi.
“Tao sẽ trò chuyện với kẻ này trong thư phòng một lúc. Người này khá là nhạy cảm và dễ bị phân tâm nếu có người ở gần nên mày hãy dọn dẹp tầng hầm đi.”
“Em đã rõ! Này, ta không biết ngươi là ai, nhưng đừng có làm gì bậy với đại ca đấy!”
Tôi thu dọn dụng cụ vệ sinh rồi di chuyển.
Kể cả tên đần như tôi cũng có thể quan sát được. Đó hẳn là kẻ thuộc thế lực giống như Larheit.
Cho dù không sử dụng ma pháp Truy Tìm thì ngài bản năng vẫn mách bảo cho tôi biết một ít.
Kẻ đó là một gã nguy hiểm theo một nghĩa khác so với tên đàn ông kia.
Khuôn mặt đại ca nhăn nhó có lẽ cũng vì lý do ấy, giác quan của đại ca về khoản này cũng rất nhạy bén.
Tuy không có địch ý gì, nhưng hắn chỉ xem đại ca Jestaff như một trong các thủ đoạn của mình. Cái cảm giác khó chịu ấy đang bức bối truyền vào người tôi.
“Địch hay đồng minh cũng toàn bọn éo tốt lành gì cả… Chỉ có mình mới có thể hỗ trợ cho đại ca, nhất định phải tập trung mới được!”
Nào, hãy chờ đó, bọn bụi bặm dưới hầm! Ta đây sẽ đến dọn dẹp các ngươi thật sạch sẽ!
Danh sách chương