“___doc… Harkdoc, mày có nghe không đấy?”

“Hở… A, vâng! Không, em xin lỗi! Em không nghe đại ca nói gì cả!”

Tôi bị gọi dậy bởi giọng nói của đại ca Jestaff ngồi bên cạnh, ý thức của bản thân dần quay trở lại.

Không ổn rồi, nãy giờ mình chẳng nghe đại ca nói gì hết.

Đại ca thì đang ngán ngẩm khi nhìn thấy tôi rốt cuộc đã tỉnh lại.

Không, cả hai người ngồi đang bên kia bàn cũng đang trợn mắt nhìn tôi.

Đứng trước mặt Cheniyas Morganize, Lawvito Goshenite và đại ca, ba người cố vấn cho Tam Đại Bang Hội mà mình bất cẩn quá rồi.

“Tao biết chú ý xung quanh chính là vai trò của hộ vệ, nhưng ngay cả chuyện trước mắt còn không thấy thì sao được chứ.”

“Em xin lỗi…”

“Jestaff, ông đặt một hộ vệ như thế bên cạnh thì không phải bất cẩn quá sao?”

Bà già Cheniyas kia, tôi thì không nói gì, nhưng bà không được nói như thế với đại ca!

Mặc dù suýt thì lườm bà ta, cơ mà ở đây thì nên cười xoà cho qua thôi.

“Cái bản mặt khó ở gì đấy hả? Nếu cậu muốn nịnh nọt thì tập cười trước gương mỗi ngày một tiếng đi.”

Ai thèm nịnh chứ đồ đần, tôi chỉ đang kiềm chế không cãi nhau vì đại ca thôi.

Nếu đại ca mà cho phép thì kẻ như bà chỉ cần xoẹt xoẹt mấy phát!

“Lời của Cheniyas cũng có lý đấy. Cuộc họp này không thể để người ngoài biết được, kẻ quá bất cẩn không phù hợp nơi đây.”

Cả tên trọc Lawvito nữa… À khoan, ông ta cũng đâu phải trách mắng đại ca đâu nhỉ? A, nhưng người dẫn tôi đến là đại ca cơ… Ừm, đúng là tên hói mà!

“Mấy người muốn phàn nàn về hộ vệ của tôi thì về luyện thêm đi rồi tính. Harkdoc, mày vừa mới cảnh giới xung quanh phải không? Có vấn đề gì sao?”

“Cũng không có gì hết á. Trên nóc nhà có năm tên Shenite, căn phòng ẩn bên cạnh có bốn tên Morgana, ngoài đường có hai người của chúng ta, cơ mà mấy tên này canh gác nghiêm túc thật đấy. Ngoài ra thì còn bảy người giúp việc trong dinh thự đang đứng chờ tại phòng bếp theo mệnh lệnh. Nóc nhà có một con mèo hoang, nhà kho thì chừng ba con chuột.”

“…Hoá ra là vậy. Thế thì để tôi đính chính, đây quả nhiên là người được ông lựa chọn. Năng lực cảm nhận của cậu ta vô cùng tuyệt vời.”

Ồ, tên đầu hói này cũng biết nhận lỗi cơ à.

Thôi được rồi, tôi có thể nhẹ nhàng xoa đầu cho ông cũng được.

Tuy vậy, đang ở giữa cuộc nói chuyện mà lại sử dụng ma pháp Truy Tìm thì chính là điểm thất trách của mình, tự phản tỉnh lại thôi.

Cũng do họ mãi không đi vào chủ đề chính nên mình mới lộ cái tật này.

“Chỉ bằng ma pháp Truy Tìm thì không thể biết được cả nơi phụ thuộc và nghề nghiệp đâu. Không lẽ đây là thủ đoạn của riêng cậu?”

“…Ờ thì kiểu vậy đó. Đám người Yugura giáo có thể nhận ra lời nối dối của đối phương bằng dao động ma lực phải không? Vậy thì tôi cũng gần giống như vậy, nếu nhìn vào dòng chảy ma lực thì có thể hiểu đại khái đối phương là kẻ như thế nào. Thật ra cả tôi cũng không biết rõ về cái này cho lắm.”

“Vậy sao… Đúng là cậu cũng không thể để lộ hết thủ đoạn của mình nhỉ. Cứ xem như vậy đi.”

Cái gì mà cứ xem như vậy chứ hả! Tôi có nói dối éo đâu!

Ma pháp Truy Tìm của tôi có thể nắm giữ thông tin chung về đối phương theo cảm tính.

Giới tính, đất nước sinh ra, bang hội phụ thuộc, nghề nghiệp, từng ngủ với người khác giới chưa, sức mạnh đại khái, v..v..

Tôi cũng chỉ định sử dụng ma pháp Truy Tìm thông thường thôi, nhưng có vẻ loại thường không có mấy tác dụng như vậy.

Nhưng năng lực này thật sự rất tiện lợi. Dù gì thì tôi có thể phán đoán cả việc đối phương là địch, bạn hay trung lập, nếu có kẻ phản bội cũng có thể lập tức biết được.

Tôi đã xác nhận xong chuyện tên đầu hói và bà già trước mặt có cùng chung lợi ích với đại ca, ít nhất thì tôi không nghĩ họ sẽ đi đẩy đại ca vào bẫy.

Tiện thể thì ma pháp Truy Tìm của tôi cũng khá là hay ho vì rất khó bị đối phương nhận ra.

Hoặc có lẽ là vì ma lực của tôi quá nhợt nhạt mà thôi.

À mà tôi cũng éo định nói một lèo ra hết đâu.

A, nhưng mà mình có nên chúc mừng rằng một người giúp việc đã có thai không nhỉ?

Không được, bị một kẻ không quen biết đi chúc mừng chắc là thấy ghê lắm.

Song, năng lực này cũng tồn tại điểm yếu.

Nói thẳng ra là vì đầu óc của tôi quá đần độn, đây là điểm tai hại nhất.

Tôi phải tốn nhiều thời gian để ghi nhớ thông tin đạt được từ ma pháp Truy Tìm. Hơn nữa, nếu tập trung vào chuyện cảm nhận thì tôi sẽ không thể nhận thức chuyện diễn ra trước mặt.

“Vậy thì chúng ta đi vào vấn đề chính thôi. Larheit hiện đang bị giam cầm trong lâu đài Quama. Kể cả nội gián chúng tôi gửi vào cũng không biết được tình huống bên trong.”

“Nội gián thật vô dụng nhỉ? Làm công ăn lương cũng không xong sao?”

“Kẻ cảnh giới xung quanh Larheit không phải quân Quama mà là đám người của Đại Giám Mục Ceraes. Nếu bên bà sở hữu kẻ thuộc Yugura giáo có thể hoạt động trong thân phận gián điệp cho Morgana hay Liod thì tôi cũng muốn thay người đây.”

“Làm sao mà tôi có chứ. Ông nghĩ sẽ có bao nhiêu nguy cơ khi mang một tồn tại nguy hiểm như thế vào trong nhà hả?”

Ừ thì cũng đúng, chúng tôi đích thị đang là kẻ địch của Yugura giáo.

Sẽ không có ích lợi gì để thu nạp tín đồ của Yugura giáo nhằm lật đổ chính tôn giáo đó.

Hơn nữa, muốn làm nội gián trong một Yugura giáo có thể nhìn thấu lời thật giả thì chắc chỉ có mấy tên pháp sư giỏi về can thiệp tinh thần thôi.

Tên Larheit đó thật sự quá ghê gớm.

À mà tôi cũng không kính sợ hắn như tên Hassa làm trung gian đâu.

“Larheit đã hoạt động đủ nhiều cho chúng ta nên nghĩa vụ cứu hắn ra là phải có, nhưng đợi đến khi đoạt được Quama rồi hành động cũng không muộn.”

“Nếu hắn có thể sống đến lúc ấy.”

“Nếu Larheit chết thì coi như hắn cũng chỉ đến thế thôi.”

“Tôi cần xác nhận một thứ trong chuyện này. Hôm nay, liên lạc định kỳ từ Hassa, một thành viên của bọn tôi, đã bị gián đoạn. Tôi muốn hỏi xem phía hai người đã tiếp xúc với Larheit chưa.”

“Không hề, bên tôi cũng mất đi một kẻ rồi.”

“Morgana cũng thế, người trung gian có dự định lưu lại quán rượu hôm nay cũng biến mất.”

“Hassa cũng vậy. Lawvito, kẻ biến mất có phải phụ trách quán rượu không?”

“Đúng vậy. Có vẻ cả ba đều đồng loạt mất tích rồi nhỉ.”

Chuyện này thật chẳng lành, ờ mà tên Hassa đã mất tích rồi hả?

Người ta hay nói câu “vừa nhắc đã đến”, nhưng vụ “vừa nhắc đã biến mất” thì hơi mới à nha.

Cả hai người trung gian của Morgana và Shenite cũng biến mất sao… Vậy là không phải Hassa ngẫu nhiên bị mất tích rồi.

“Một người biến mất là tai nạn, hoặc là bị cuốn vào chuyện gì đó khi tiếp xúc với Larheit, nhưng mất tích đồng thời cả ba là chuyện gì? Ký hiệu mỗi bên đều khác nhau nên dù Larheit xuất hiện cũng sẽ chỉ có một người phản ứng thôi phải không?”

“Đúng thế. Từ chuyện Hassa mất tích, tôi tưởng Larheit đã xuất hiện và biến mất cùng với hắn, và đích đến có lẽ là chỗ của hai người. Nhưng có vẻ bản thân đã sai rồi.”

“Về khoản này thì chúng ta đều giống nhau cả. Song, chúng ta đã xác nhận lẫn nhau, vậy thì có khả năng một kẻ nào đó đã đánh hơi được cuộc giao dịch giữa chúng ta và Larheit.”

“Phải rồi. Cho dù ký hiệu khác nhau, nhưng chỉ cần có kẻ tiếp xúc mạo hiểm giả thì họ đều sẽ chú ý, hơn nữa còn lắng nghe và xác nhận xem Larheit sẽ hội hợp với bang hội nào… Nếu tồn tại kẻ có thể nhận ra chuyện này thì đúng là khả năng thật.”

Mấy cái cảm nhận từ ma pháp sẽ hoàn toàn không có tác dụng khi họ dùng phương pháp đợi đối phương trò chuyện với kẻ thứ ba và quan sát.

Và dù có lý giải cách thức đi nữa, đám người trung gian cũng sẽ không thể nào lại quan sát hay lắng nghe một cách lộ liễu như vậy.

Trong trường hợp một người thì chuyện lợi dụng ký hiệu để gọi ra và bắt giữ cũng có khả năng…

Nhưng bắt được cả ba người thì… Có bậc thầy như vậy sao? Éo muốn gặp tí nào luôn.

“Vậy giờ phải làm sao đây? Giả như họ bị bắt thì ít nhiều sẽ có nguy cơ bị lộ ra thông tin đấy.”

“Chẳng phải ông đã chuẩn bị con cờ có thể chịu đựng được tra tấn lẫn ma pháp can thiệp tinh thần ư?”

“Tôi nghĩ là nên tưởng tượng trước tình huống xấu nhất sẽ tốt hơn đấy.”

“Tôi có cùng ý kiến với Lawvito. Nếu cả kẻ như Hassa còn bị bắt thì khả năng cao là mấy người khác cũng tương tự. Về liên lạc với Larheit, có lẽ chúng ta nên chờ đợi thông tin hắn thoát khỏi lâu đài và xác nhận lại đã.”

“Tôi tán thành. Cho dù ba kẻ bị bắt giữ không mở miệng, nhưng nếu lại có người bị bắt thì sẽ chỉ gia tăng nguy cơ mà thôi. Chắc hẳn khi Larheit thành công trốn thoát thì hắn sẽ tiếp xúc với chúng ta bằng phương pháp mới.”

“Tôi hiểu rồi, bên này cũng sẽ gọi người trung gian lui về.”

“Cả chuyện lén gặp nhau như thế này cũng nên hạn chế một thời gian. Xét theo một mặt khác, có lẽ chuyện Thương Ma Vương thất bại trong cuộc xâm lược Quama cũng vừa đúng dịp.”

“Chỉ cần Thương Ma Vương xâm nhập vào đây thì Quama đã rơi vào tay chúng ta. Đây không phải chuyện đáng vui mừng gì cả.”

“Cũng có sao đâu, lỡ mà bị vượt mặt thì chúng ta lại khó hành động hơn đó?”

Cuộc họp đến đây là kết thúc, mỗi bên đều cách một khoảng thời gian mà rời đi.

Nhưng quả nhiên là đại ca, lời nói ra không hề bị bác bỏ một lần và luôn nắm quyền chủ động trong cuộc trò chuyện giữa các cố vấn của Tam Đại Bang Hội.

“Đại ca, vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?”

“Trước tiên là nhờ người thứ ba đưa ra nhiệm vụ chỉ đích danh Hassa ở Liod. Sau đó thì cho đám người không biết gì đi tìm hắn đã.”

“Hoá ra là vậy. Nếu chúng ta hành động thì không chừng mấy kẻ bắt giữ Hassa lại đang nhìn ấy nhỉ!”

“Công tác chuẩn bị đã gần như hoàn tất. Chắc là cần phải giám thị phương hướng hành động của bên Leytis nữa. Chúng ta cần phải tránh các hành vi nổi bật.”

“Đã rõ!”

Năng lực né tránh nguy cơ của đại ca ngang bằng với cả động vật hoang dã.

Á nhân đều như vậy hết sao? Không, nhất định đại ca là trường hợp đặc biệt.

Tôi có thể nắm giữ thông tin khó đạt được, đại ca thì sở hữu sức quan sát khủng khiếp từ những thông tin đó.

Mặc dù nói có hơi ngượng, nhưng tôi nghĩ chúng tôi chính là một cặp bài trùng.

Không biết là đứa nào đã ngáng đường đại ca, nhưng tôi sẽ đập chết mẹ đứa đó luôn!

…Hửm?

Có một kẻ quen mặt với kẻ không quen đang bước đi ở phía cuối tầm mắt.

Hình như đó là Ekdoic từng lập nhóm với Parshro…

Tại sao cái gã không lộ diện tại Quama dạo gần đây lại… để mình đi tìm hiểu thử.

Tôi kích hoạt ma pháp Truy Tìm, tìm kiếm thông tin của Ekdoic, tiện đó là gã đàn ông ở kế…

“Cái quái gì đây…”

“Sao vậy, Harkdoc?”

“Ơ… A… không gì… Ưm… Phía trước đang có nhóm hai gã đàn ông đó?”

“À rồi… Một kẻ chính là Ekdoic, hình như gã cũng từng tiếp xúc với Larheit hồi trước.”

“Ồ, vậy là đồng minh cả sao?”

“Vẫn còn sớm để kết luận, nhưng cũng khó mà cho rằng hắn không dính líu. Vậy lý do mày ngẩn ra là gì?”

“À ừm, nếu ma pháp Truy Tìm của em không bị ngáo thì… Ekdoic không phải là con người.”

“Mày nói gì cơ?”

“Với cả, tên đàn ông ở kế… em chẳng nhìn ra được gì hết.”

Chỉ cần ma pháp Truy Tìm tiếp xúc với đối phương một chút thì tôi sẽ có thể đọc được thông tin của họ.

Hiện kết quả đang báo cho tôi rằng Ekdoic không phải con người.

Chỉ mới nhiêu đó thôi đã khiến tôi không thể kịp lý giải, vậy mà gã đàn ông tóc đen bên cạnh còn lạ lùng hơn.

Tôi chẳng thể đọc được bất cứ thông tin nào, cứ như bản thân vừa sử dụng ma pháp Truy Tìm lên xác chết vậy.

Ma lực của hắn vô cùng nhỏ yếu chứ không phải hoàn toàn không có. Cho dù khó đọc như con nít thì cũng không thể nào tôi lại không đọc được.

“Đi đường vòng thôi. Tao sẽ cho người khác theo dõi hành tung của chúng.”

“….Đã rõ____!?”

Ánh mắt của gã và tôi vừa chạm vào nhau.

Trực giác của tôi đang báo động, hắn có gì đó rất kinh khủng.

Không phải chuyện hắn có hay không có sức chiến đấu, mà là nếu dính đến gã thì chúng tôi chắc chắn sẽ gặp phải thiệt hại khổng lồ…

Phải làm sao đây? Báo đại ca chạy trốn rồi mình ở lại ư?

Đúng rồi, vậy là chính xác nhất. Với một kẻ như Ekdoic thì chỉ tôi mới có thể đối đầu, nếu đại ca ở đây thì sẽ có nguy cơ bị cuốn vào cuộc chiến.

“Đại ca, đại ca hãy chạy đi. Em sẽ ngăn cản chúng___?”

Bỗng gã đàn ông xoay sang nói gì đó với Ekdoic rồi quay gót rời đi.

Dù không rõ lý do, nhưng có vẻ tôi không cần phải đối đầu với hai kẻ đó rồi.

“Mày sao vậy, Harkdoc? Mồ hôi quá trời kìa.”

Nghe đại ca nói vậy, tôi liền dùng tay lau trán.

Mồ hôi nhớp nháp gớm ghiếc dính vào nắm tay.

Rốt cuộc hắn ta là cái quái gì vậy…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện