Tại căn nhà trống được dùng làm căn cứ hoạt động, huynh đệ áp giải ba gã đàn ông vừa bắt được và giam riêng ra từng phòng.
Người đàn ông mạo hiểm giả của Liod dường như có thể đưa ra phán đoán bình thường. Điều đó thể hiện rằng có khả năng hắn đã tự mình hợp tác với Larheit.
Vậy thì thông tin có thể đạt được từ hắn nhất định sẽ là manh mối vô cùng giá trị, song…
“Xong rồi đó? Nhưng mà không được rồi, tên của hắn là giả đấy?”
Người vừa ra khỏi phòng chính là Tử Ma Vương đến từ Turize, cùng với Đại Ác Ma hộ vệ Duvleori.
Anh ta gọi họ tới vì nghĩ rằng Mê Phúc của Duvleori cùng năng lực Cám Dỗ của Tử Ma Vương không chừng sẽ có ích trong việc moi móc thông tin.
“Trong đầu hắn bị chôn một viên Phong Ma Thạch cực nhỏ nên ma pháp liên quan đến tinh thần đều bị xoá bỏ. Ta đã nuốt hắn vào trong Mê Phúc, nhưng vì hắn có kháng cự với năng lực can thiệp thần kinh nên không thể đọc ký ức của hắn ngay được.”
“Larheit cũng cẩn thận thật đấy. Nếu có sơ hở khoảng một hai người thì đã khoẻ hơn nhiều rồi.”
“Xin lỗi vì không giúp ích được anh nhé?”
“Đừng để ý, [tôi] chính là người đã phanh phui chuyện Tử từng tiềm nhập tại Quama. Khi Larheit biết được điều đó thông qua Phi Ma Vương thì việc lập ra đối sách cũng không phải lạ.”
Đối phương không bị uy hiếp nên kết quả không được tốt cho lắm.
Nhưng huynh đệ cũng không quá để ý đến chuyện đó.
“Con người, tuy tốn chút thời gian, nhưng ta có thể tra tấn kẻ đó đau đớn hơn cả chết bên trong Mê Phúc. Nếu dồn ép thần kinh đến cực hạn thì chẳng phải hắn sẽ nôn thông tin ra ư?”
“Ừ thì hắn vẫn là con người cho dù đã hạ quyết tâm. [Tôi] nghĩ chuyện đó có khả năng, nhưng anh cần tốn bao nhiêu thời gian vậy?”
“Ta cũng có chút tay nghề, nếu dồn ép để không phá huỷ tinh thần hắn thì cần khoảng vài ngày thôi.”
“Trong trường hợp tệ nhất thì thế cũng được. Nhưng lúc vừa bắt được như hiện tại chính là thời điểm ngon ăn nhất. Một khi kẻ dẫn đường mất tích thì bọn chúng sẽ có khả năng lẩn trốn. Trước mắt [tôi] sẽ thăm dò từ phương pháp có thể nhanh chóng hỏi ra nhất.”
Huynh đệ ngồi xuống chiếc ghế trong phòng khách, vừa đặt tay lên cằm vừa lộ vẻ suy nghĩ.
Nhìn thấy điều đó, Tử Ma Vương liền im lặng đi lại ngồi sát bên anh ta.
“…[Tôi] sẽ bị mất tập trung đấy?”
“Ara, thế thì tôi vui lắm? Nhưng anh gọi tôi đến mà cứ bỏ mặc thì tệ lắm đó?”
“Cô nói vậy chứ hiện tại [tôi] cũng chẳng có gì nhờ cô đâu?”
“Cho nên tôi mới không nói gì và muốn ở cạnh như thế này thôi mà?”
“…Nếu phàn nàn thì [tôi] lại quá ích kỷ rồi. Cô cứ tuỳ ý đi, [tôi] sẽ tiếp tục suy nghĩ.”
“Ừ, cảm ơn anh.”
So với lúc đầu, khoảng cách giữa hai người đã có cảm giác gần gũi hơn nhiều.
Huynh đệ thì chỉ bắt đầu thả lỏng, nhưng biểu cảm của Tử Ma Vương rõ ràng đã trở nên mềm mỏng hơn.
Cô ta có thể thay đổi nhiều đến vậy sao? Không, cả tôi cũng giống như thế.
Tôi chợt nhìn sang Duvleori thì thấy anh ta đang đứng cách xa một chút và im lặng nhìn chằm chằm hai người họ.
Vì có chút nghi vấn nổi lên nên tôi đến gần anh ta mà nhỏ giọng hỏi.
“Duvleori, anh nghĩ thế nào về hai người họ?”
“Nghĩ thế nào sao… ai biết được. Chủ nhân đã thử không dùng đến sức mạnh do Yugura ban tặng mà cám dỗ tên con người đó. Mặc dù ta không thể nghĩ ra chuyện này có bao nhiêu giá trị, nhưng nếu chủ nhân đã mong muốn thì ta cũng sẽ chỉ đứng trông chừng chứ không ngáng đường ngài ấy.”
“Anh nghĩ gì về huynh đệ?”
“Bản thân ta không thể nhìn ra giá trị của tên con người đó như chủ nhân. Nhưng hắn lại là người duy nhất có thể mang yên bình đến trái tim ngài ấy. Ta công nhận và hiểu rằng điều đó đáng để đánh giá.”
“Anh không muốn tác hợp cho bọn họ sao?”
“Ta là sức mạnh của chủ nhân, nếu ngài ấy muốn vậy thì ta sẽ dâng hiến toàn bộ, nhưng chủ nhân lại không thể hiện mong ước đó. Ngài ấy xem ta như một cá thể độc lập, xem ta như một kẻ có ý chí riêng mình. Ta bắt buộc phải chấp nhận điều ấy.”
“Anh có vẻ cũng không phải là không có tính tự chủ nhỉ.”
“Đương nhiên rồi. Ta vẫn tiếp tục sinh tồn như một kẻ mà chủ nhân mong muốn bằng ý chí của mình. Điều đó là bản năng của một ma vật phụng sự cho Ma Vương, và cũng là điều bản thân ta hằng mong muốn.”
Tôi đã được người cha Begragud rèn luyện nhằm trở thành công cụ giết chóc con người.
Lúc ấy, tôi từng nghĩ rằng lời của cha chính là tất cả.
Có lẽ quan hệ đó cũng tương tự Tử Ma Vương và Duvleori.
Nhưng sự tương tự chỉ là ngoài mặt, sự mạnh mẽ trong con tim giữa tôi và Duvleori hiện tại lại hoàn toàn khác biệt.
Duvleori đã có được sức mạnh và cơ hội để trở nên tự do.
Ấy vậy mà anh ta vẫn chọn việc phụng sự Tử Ma Vương, trong khi cả tôi lúc này cũng chưa thể…
Dù là ma vật mà vẫn sinh ra tính người như thế, quả nhiên thế giới này còn rất nhiều thứ đáng để tôi học hỏi.
“Tôi đã hỏi mấy câu nhảm rồi nhỉ.”
“Không hề gì. Nếu ngươi không làm phiền mà chỉ muốn lý giải cách sống của ta thì đó không phải là cuộc trò chuyện vô ích.”
“Vậy sao… Tiện thể thì nếu tôi hỏi ý kiến thật lòng của anh về phong cảnh này thì anh sẽ nói gì?”
“…Thực ra là việc ta cứ nhìn chằm chằm thế này có phải đang làm phiền họ không?”
“Tử Ma Vương thì không cần nói, chứ huynh đệ thì trông có vẻ đang bị áp lực lắm.”
“Không lẽ tại vì ta mà quan hệ của hai người họ vẫn chưa thể tiến xa hơn ư?”
“Tôi không phủ nhận, nhưng cũng sẽ không khẳng định.”
Bị một con quái vật vượt trội hẳn đám ma vật Unique nhìn chằm chằm thì có lẽ huynh đệ sẽ không thể
trở nên thoải mái.
Mặc dù ngay cạnh huynh đệ còn có một con quái vật khủng khiếp hơn. Có lẽ anh ta đang dần quen rồi.
“Đúng rồi, ta có lời truyền đạt từ Thương Ma Vương.”
“Thương Ma Vương đã nhờ anh chuyển lời ư?”
“Cô ta nói cho ta vì cho rằng chủ nhân sẽ chú tâm đến tên con người và có khả năng quên mất.”
Ra là vậy, đúng là chuyện đang diễn ra như thế.
Tử Ma Vương hiện chỉ còn nhìn vào người huynh đệ.
Hẳn là Thương Ma Vương cũng đã xét đến tính cách và nhận định rằng nhờ cậy người nghiêm nghị như Duvleori sẽ hiệu quả nhất.
“Vậy cô ấy muốn nói gì?”
“Cô ta nói muốn sớm tái xác nhận tình trạng Ma Tộc hoá. Có vẻ như trong lúc cơ thể chưa quen thuộc thì cần phải truyền không ít ma lực.”
“Vậy sao, nhưng hiện tại thì không vấn đề. Đợi đến khi vụ việc này kết thúc chắc cũng không sao.”
“Hẳn là thế rồi. So với lúc trước, ta có thể nhận ra tính chất ma lực của ngươi đang thay đổi.”
“Thương Ma Vương cũng quy củ thật. Không ngờ cô ấy lại ưu tiên trông nom kẻ trở thành Ma Tộc chỉ vì để chứng minh mình sẽ không phản bội.”
“Ngươi đang ở trong vị thế phụ thuộc vào Thương Ma Vương, có lẽ cô ta đang muốn dạy bảo ngươi cho đúng đắn đấy.”
“Ra là vậy, điều đó cũng có lý.”
Đúng là tôi vẫn nên tự giác rõ ràng hơn về chuyện mình đã trở thành thuộc hạ của Thương Ma Vương.
Nhưng tôi chưa từng có kinh nghiệm phụng sự bất cứ ai nên cũng không rõ cho lắm.
Quan hệ với người cha Begragus gần như là thống trị, với huynh đệ thì giống như đồng hữu cùng chiến tuyến.
Nhưng khi nhìn vào Duvleori thì quan hệ chủ tớ cũng không phải tệ lắm.
Việc có thể suy nghĩ rõ ràng như thế này chính là sự trưởng thành rất lớn đối với tôi hiện tại.
“Ta đã truyền lời xong.”
“Tôi rõ rồi. Khi nào quay lại Turize thì tôi sẽ nhanh chóng đi đến chỗ của Thương Ma Vương.”
“Cuộc trò chuyện khiến Thương tội nghiệp thật đấy.”
Ngay lúc cuộc trò chuyện của chúng tôi kết thúc thì huynh đệ bước đến gần.
Dường như anh ta đã nghĩ ra đối sách gì rồi.
“Ngươi đã nghĩ ra gì sao?”
“Ừ. Duvleori, tôi muốn mượn sức anh một chút.”
“Ta ư? Nếu trong phạm vi có thể thì ta sẽ hợp tác, nhưng ta sẽ không thể rời khỏi chủ nhân quá xa.”
“Không sao cả, tôi chỉ cần anh hành động trong ngôi nhà này thôi.”
“Huynh đệ, Thương Ma Vương tội nghiệp là sao?”
“À, không có gì, tôi đang suy nghĩ lý do cô ta nhờ Duvleori truyền lời ấy mà.”
“Không phải là để tái xác nhận lập trường của tôi như vừa nói ư?”
“Nếu là kiểu đó thì chỉ cần dùng mệnh lệnh cưỡng chế một phát là xong còn gì. Anh cứ gặp cô ta là hiểu lý do thôi, nhờ từ tốn suy ngẫm đấy.”
Gặp thì sẽ hiểu ư…
Nếu huynh đệ đã nói vậy thì nhất định là thế rồi.
Tuy bản thân không có cảm giác hay ho cho lắm khi anh ta chỉ gợi ý như thế này, nhưng đây cũng là vấn đề tôi cần giải quyết, phải nỗ lực mới được.
-------------------------------------------------------------------
Tôi mở cánh cửa một căn phòng và kiểm tra tình trạng của tên đàn ông bên trong.
Tên này là thành viên bang hội Liod, tên gọi khi đăng ký là Hassa.
Dường như hắn có tinh thần khá cứng cỏi khi bị đe doạ ít nhiều bởi Duvleori mà vẫn không chịu thuần phục.
Nhìn thấy tôi bước vào phòng, Hassa không sợ hãi cũng không ương ngạnh, chỉ bình tĩnh nhìn vào tôi.
Hẳn là hắn đã được rèn luyện khá nhiều bởi Larheit rồi, rất xứng đáng cho một người trung gian.
“Chào Hassa, tình huống thế nào rồi?”
Tuy không thể trả lời vì bị bịt kín miệng, nhưng hắn không hề tỏ ra dấu hiệu khinh miệt dù tôi chả lộ ra chút uy hiếp nào.
Tôi ra hiệu cho Ekdoic cởi khăn bịt miệng hắn ra.
Chúng tôi cũng đã kiểm tra bên trong miệng Hassa nên không thành vấn đề khi cho hắn nói chuyện.
Việc dù đối phương cắn lưỡi cũng có thể kịp thời chữa trị chính là điểm vô cùng đáng sợ của dị giới.
“…Xin lỗi, ta cũng có lập trường của mình nên không thể nói ra, nhưng cảm ơn vì bọn ngươi không tra khảo quá nặng tay.”
“Vậy thì tôi phải để anh bị tuỳ ý xử trí bởi cái tên đáng sợ mới vừa gặp đó.”
“Lúc ấy thì ta sẽ cố gắng cho đến khi lòng mình sụp đổ thôi.”
Chuyện hắn không triệt để im lặng sẽ dễ cho tôi dẫn dắt hơn, chỉ là tên này có ý thức đồng minh khá là mạnh đấy.
Cũng có thể hắn chỉ thuần tuý sợ hãi Larheit hoặc đám người xung quanh… thôi không cần để ý quá nhiều.
Tôi chỉ dùng một chút khả năng lý giải đối với Hassa.
Nếu hắn thực hiện nhiều hành động như Larheit thì tôi còn có thể lý giải thói quen hành động và tính cách từ chúng.
Song, để dùng toàn lực lý giải Hassa thì thông tin về hành động của hắn là quá ít.
Dù vậy, tôi đã nắm giữ đặc trưng tối thiểu, chỉ cần nhìn phản ứng trong vụ ở quán rượu là đã rõ ràng rồi.
“Chỉ cần nôn ra một cái tên của người đứng sau các anh là chuyện sẽ có thể kết thúc một cách ôn hoà đấy. Nhưng đã sẵn dịp thì [tôi] cũng sẽ giới thiệu người thuê bọn [tôi] vậy.”
“Chà, thế thì thật tốt quá. Mặc dù nó cũng chỉ như hàng mã đem xuống dưới, nhưng vẫn tốt hơn là không có.”
Ừ thì đúng là hắn ít nhiều sẽ có hứng thú với kiểu nói này, nhưng nó lại chính là mục đích của tôi.
Tôi bước đến bên cánh cửa, đặt tay lên nắm cửa và xoay nó.
Rồi tôi vừa nhìn khuôn mặt của Hassa vừa từ tốn mở ra.
“____!?”
Người xuất hiện đằng sau cánh cửa là một lão già Á nhân.
Y phục cũng rất chỉn chu, nhưng điểm nổi bật nhất chính là bầu không khí đầy nghiêm nghị.
Thêm cả ánh mắt khá là sắc bén kia khiến tôi liên tưởng đến một bố già tại Mafia Family nào đấy.
Và khi nhìn thấy bóng dáng người đàn ông đó, biểu cảm trên khuôn mặt của Hassa lộ ra dao động chưa từng thấy.
Tôi còn định làm chuyện giống vậy với hai người còn lại, nhưng với cách ngạc nhiên này thì bản thân đã chắc chắn rồi.
Coi như sẵn dịpnên tôi cứ xác nhận bằng phản ứng trong lời nói cho chắc vậy.
“Quả nhiên là anh sẽ dao động khi chúng ta có cùng ông chủ nhỉ?”
“___Kẻ đó là giả mạo sao!?”
“Anh nhận ra nhanh đấy. Chỉ là cái phản ứng đó còn kể ra nhiều thứ hơn chính miệng của anh nữa. Duvleori, xong chuyện rồi.”
Sau khi nghe thấy lời tôi, lão già Á nhân cứ phồng lên xẹp xuống một cách kinh dị rồi quay trở lại bộ dạng Duvleori trong trang phục quản gia.
Đây chính là sự kết hợp giữa Mê Phúc và Không Mục Bối mà Duvleori sở hữu.
Trước tiên, Duvleori sẽ nuốt Mix, người hiểu rõ về các nhân vật ở Quama, vào Mê Phúc.
Sau đó, tôi nhờ anh ta đọc hình dáng kẻ tình nghi có trong ký ức của Mix rồi tạo ra hình tượng trong không gian ấy.
Cuối cùng là sử dụng Không Mục Bối đối với hình tượng và thành công biến thành bộ dạng của kẻ tình nghi.
Ngoài ra thì Mix cũng chịu ảnh hưởng thần kinh một chút, nhưng cô ấy lại khá vui mừng vì đây là trải nghiệm khó có được nên không phải để ý quá nhiều.
“Huynh đệ, đúng là tên này đã lộ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy Duvleori, nhưng nếu là thành viên Liod thì có biết người này cũng không lạ mà?”
“Chuyện đó không thành vấn đề. Phản ứng của Hassa rõ ràng là kiểu [nhìn thấy kẻ tuyệt đối không thể nào lại đối địch mình]. Song, nếu ngầm hoạt động tại Quama và muốn lợi dụng cuộc xâm lược của Phi Ma Vương thì đối địch với người này là điều rất đỗi bình thường.”
“….”
Hassa chuyển sang trạng thái không lộ ra chút phản ứng gì, nhưng đã quá trễ rồi.
Tên này đã phạm phải sai lầm giúp [tôi] nhận ra một trong những kẻ đứng sau màn bên phía Liod.
“Vậy là đã đoán được một nhân vật mà Larheit thực sự tiếp xúc và dùng mánh khoé. Thú thật là [tôi] thấy khó chịu với quy mô ở mức độ này đấy.”
“Cũng phải… nhưng không ngờ gã đàn ông đó lại dính dáng đến Larheit.”
Sau khi Yugura Nariya đánh bại Ma Vương trong thân phận anh hùng, hắn đã trao quyền quản lý đất đai cho một số kẻ có thực lực.
Và những nơi được sinh ra đó là các quốc gia như Turize hay Methys.
Về mấy kẻ sở hữu thực lực không được giao quyền quản lý, có vài người thề trung thành với đất nước và trở thành quý tộc.
Trong số đó, kẻ có thực lực và muốn duy trì quyền lực của mình đã sáng tạo ra các bang hội.
Liod, Morgana, Schneid, mỗi nơi đều được đặt theo tên của người sáng lập.
Thuở ban đầu, gia tộc của người sáng lập sẽ nắm giữ quyền lực của bang hội. Nhưng nương theo dòng chảy của thời đại, người phụ trách cao nhất trong bang hội dần được tuyển chọn từ người có năng lực cao nhất trong thời điểm ấy.
Dù vậy, gia tộc của người sáng lập vẫn ở trong vai trò cố vấn hoặc tài trợ và tiếp tục thể hiện lập trường hỗ trợ bang hội của mình.
Kẻ mà Duvleori vừa biến thân chính là một người trong các gia tộc ấy.
“Jestaff Heliodora, hậu duệ của gia tộc Á nhân sáng lập Liod và cũng là cố vấn của bang hội.”
“Mắt xích trọng yếu của bang hội muốn bắt tay với Larheit và định kích động hỗn loạn sao... Chúng ta có nên nhanh chóng đi bắt kẻ đó không?”
“Không, [tôi] muốn tiếp tục làm chuyện này với hai người kia nữa. Một cái tương lai cực kỳ khó chịu đang hiện ra trong đầu [tôi] rồi.”
“…Ý anh là sao?”
Hai kẻ bị bắt giữ còn lại là người thuộc Morgana và Schneid.
Khi tôi tiến hành kế hoạch dao động đối phương bằng màn biến thân của Duvleori thì… không ngờ là cả hai đều trúng đích.
Một kẻ thì còn lỡ mồm “Tại sao ngài lại…!?” cơ.
Cảm giác khó chịu vừa nãy vô cùng chính xác. Tôi nhìn chằm chằm vào khoảng không mà đau đầu suy nghĩ nên làm gì.
“Cố vấn của Morgana, Cheniyas Morganize. Cố vấn của Shenite, Lawvito Goshenite. Mấy tên này cũng là đồng phạm với Larheit.” [note50249]
Trong các bang hội được gọi là Tam Đại Bang Hội tại thế giới này, những kẻ đóng vai trò trọng yếu đều đang muốn thực hiện hành vi đối địch với nhân loại.
Vấn đề này có vẻ trầm trọng hơn tôi tưởng nhiều.
Người đàn ông mạo hiểm giả của Liod dường như có thể đưa ra phán đoán bình thường. Điều đó thể hiện rằng có khả năng hắn đã tự mình hợp tác với Larheit.
Vậy thì thông tin có thể đạt được từ hắn nhất định sẽ là manh mối vô cùng giá trị, song…
“Xong rồi đó? Nhưng mà không được rồi, tên của hắn là giả đấy?”
Người vừa ra khỏi phòng chính là Tử Ma Vương đến từ Turize, cùng với Đại Ác Ma hộ vệ Duvleori.
Anh ta gọi họ tới vì nghĩ rằng Mê Phúc của Duvleori cùng năng lực Cám Dỗ của Tử Ma Vương không chừng sẽ có ích trong việc moi móc thông tin.
“Trong đầu hắn bị chôn một viên Phong Ma Thạch cực nhỏ nên ma pháp liên quan đến tinh thần đều bị xoá bỏ. Ta đã nuốt hắn vào trong Mê Phúc, nhưng vì hắn có kháng cự với năng lực can thiệp thần kinh nên không thể đọc ký ức của hắn ngay được.”
“Larheit cũng cẩn thận thật đấy. Nếu có sơ hở khoảng một hai người thì đã khoẻ hơn nhiều rồi.”
“Xin lỗi vì không giúp ích được anh nhé?”
“Đừng để ý, [tôi] chính là người đã phanh phui chuyện Tử từng tiềm nhập tại Quama. Khi Larheit biết được điều đó thông qua Phi Ma Vương thì việc lập ra đối sách cũng không phải lạ.”
Đối phương không bị uy hiếp nên kết quả không được tốt cho lắm.
Nhưng huynh đệ cũng không quá để ý đến chuyện đó.
“Con người, tuy tốn chút thời gian, nhưng ta có thể tra tấn kẻ đó đau đớn hơn cả chết bên trong Mê Phúc. Nếu dồn ép thần kinh đến cực hạn thì chẳng phải hắn sẽ nôn thông tin ra ư?”
“Ừ thì hắn vẫn là con người cho dù đã hạ quyết tâm. [Tôi] nghĩ chuyện đó có khả năng, nhưng anh cần tốn bao nhiêu thời gian vậy?”
“Ta cũng có chút tay nghề, nếu dồn ép để không phá huỷ tinh thần hắn thì cần khoảng vài ngày thôi.”
“Trong trường hợp tệ nhất thì thế cũng được. Nhưng lúc vừa bắt được như hiện tại chính là thời điểm ngon ăn nhất. Một khi kẻ dẫn đường mất tích thì bọn chúng sẽ có khả năng lẩn trốn. Trước mắt [tôi] sẽ thăm dò từ phương pháp có thể nhanh chóng hỏi ra nhất.”
Huynh đệ ngồi xuống chiếc ghế trong phòng khách, vừa đặt tay lên cằm vừa lộ vẻ suy nghĩ.
Nhìn thấy điều đó, Tử Ma Vương liền im lặng đi lại ngồi sát bên anh ta.
“…[Tôi] sẽ bị mất tập trung đấy?”
“Ara, thế thì tôi vui lắm? Nhưng anh gọi tôi đến mà cứ bỏ mặc thì tệ lắm đó?”
“Cô nói vậy chứ hiện tại [tôi] cũng chẳng có gì nhờ cô đâu?”
“Cho nên tôi mới không nói gì và muốn ở cạnh như thế này thôi mà?”
“…Nếu phàn nàn thì [tôi] lại quá ích kỷ rồi. Cô cứ tuỳ ý đi, [tôi] sẽ tiếp tục suy nghĩ.”
“Ừ, cảm ơn anh.”
So với lúc đầu, khoảng cách giữa hai người đã có cảm giác gần gũi hơn nhiều.
Huynh đệ thì chỉ bắt đầu thả lỏng, nhưng biểu cảm của Tử Ma Vương rõ ràng đã trở nên mềm mỏng hơn.
Cô ta có thể thay đổi nhiều đến vậy sao? Không, cả tôi cũng giống như thế.
Tôi chợt nhìn sang Duvleori thì thấy anh ta đang đứng cách xa một chút và im lặng nhìn chằm chằm hai người họ.
Vì có chút nghi vấn nổi lên nên tôi đến gần anh ta mà nhỏ giọng hỏi.
“Duvleori, anh nghĩ thế nào về hai người họ?”
“Nghĩ thế nào sao… ai biết được. Chủ nhân đã thử không dùng đến sức mạnh do Yugura ban tặng mà cám dỗ tên con người đó. Mặc dù ta không thể nghĩ ra chuyện này có bao nhiêu giá trị, nhưng nếu chủ nhân đã mong muốn thì ta cũng sẽ chỉ đứng trông chừng chứ không ngáng đường ngài ấy.”
“Anh nghĩ gì về huynh đệ?”
“Bản thân ta không thể nhìn ra giá trị của tên con người đó như chủ nhân. Nhưng hắn lại là người duy nhất có thể mang yên bình đến trái tim ngài ấy. Ta công nhận và hiểu rằng điều đó đáng để đánh giá.”
“Anh không muốn tác hợp cho bọn họ sao?”
“Ta là sức mạnh của chủ nhân, nếu ngài ấy muốn vậy thì ta sẽ dâng hiến toàn bộ, nhưng chủ nhân lại không thể hiện mong ước đó. Ngài ấy xem ta như một cá thể độc lập, xem ta như một kẻ có ý chí riêng mình. Ta bắt buộc phải chấp nhận điều ấy.”
“Anh có vẻ cũng không phải là không có tính tự chủ nhỉ.”
“Đương nhiên rồi. Ta vẫn tiếp tục sinh tồn như một kẻ mà chủ nhân mong muốn bằng ý chí của mình. Điều đó là bản năng của một ma vật phụng sự cho Ma Vương, và cũng là điều bản thân ta hằng mong muốn.”
Tôi đã được người cha Begragud rèn luyện nhằm trở thành công cụ giết chóc con người.
Lúc ấy, tôi từng nghĩ rằng lời của cha chính là tất cả.
Có lẽ quan hệ đó cũng tương tự Tử Ma Vương và Duvleori.
Nhưng sự tương tự chỉ là ngoài mặt, sự mạnh mẽ trong con tim giữa tôi và Duvleori hiện tại lại hoàn toàn khác biệt.
Duvleori đã có được sức mạnh và cơ hội để trở nên tự do.
Ấy vậy mà anh ta vẫn chọn việc phụng sự Tử Ma Vương, trong khi cả tôi lúc này cũng chưa thể…
Dù là ma vật mà vẫn sinh ra tính người như thế, quả nhiên thế giới này còn rất nhiều thứ đáng để tôi học hỏi.
“Tôi đã hỏi mấy câu nhảm rồi nhỉ.”
“Không hề gì. Nếu ngươi không làm phiền mà chỉ muốn lý giải cách sống của ta thì đó không phải là cuộc trò chuyện vô ích.”
“Vậy sao… Tiện thể thì nếu tôi hỏi ý kiến thật lòng của anh về phong cảnh này thì anh sẽ nói gì?”
“…Thực ra là việc ta cứ nhìn chằm chằm thế này có phải đang làm phiền họ không?”
“Tử Ma Vương thì không cần nói, chứ huynh đệ thì trông có vẻ đang bị áp lực lắm.”
“Không lẽ tại vì ta mà quan hệ của hai người họ vẫn chưa thể tiến xa hơn ư?”
“Tôi không phủ nhận, nhưng cũng sẽ không khẳng định.”
Bị một con quái vật vượt trội hẳn đám ma vật Unique nhìn chằm chằm thì có lẽ huynh đệ sẽ không thể
trở nên thoải mái.
Mặc dù ngay cạnh huynh đệ còn có một con quái vật khủng khiếp hơn. Có lẽ anh ta đang dần quen rồi.
“Đúng rồi, ta có lời truyền đạt từ Thương Ma Vương.”
“Thương Ma Vương đã nhờ anh chuyển lời ư?”
“Cô ta nói cho ta vì cho rằng chủ nhân sẽ chú tâm đến tên con người và có khả năng quên mất.”
Ra là vậy, đúng là chuyện đang diễn ra như thế.
Tử Ma Vương hiện chỉ còn nhìn vào người huynh đệ.
Hẳn là Thương Ma Vương cũng đã xét đến tính cách và nhận định rằng nhờ cậy người nghiêm nghị như Duvleori sẽ hiệu quả nhất.
“Vậy cô ấy muốn nói gì?”
“Cô ta nói muốn sớm tái xác nhận tình trạng Ma Tộc hoá. Có vẻ như trong lúc cơ thể chưa quen thuộc thì cần phải truyền không ít ma lực.”
“Vậy sao, nhưng hiện tại thì không vấn đề. Đợi đến khi vụ việc này kết thúc chắc cũng không sao.”
“Hẳn là thế rồi. So với lúc trước, ta có thể nhận ra tính chất ma lực của ngươi đang thay đổi.”
“Thương Ma Vương cũng quy củ thật. Không ngờ cô ấy lại ưu tiên trông nom kẻ trở thành Ma Tộc chỉ vì để chứng minh mình sẽ không phản bội.”
“Ngươi đang ở trong vị thế phụ thuộc vào Thương Ma Vương, có lẽ cô ta đang muốn dạy bảo ngươi cho đúng đắn đấy.”
“Ra là vậy, điều đó cũng có lý.”
Đúng là tôi vẫn nên tự giác rõ ràng hơn về chuyện mình đã trở thành thuộc hạ của Thương Ma Vương.
Nhưng tôi chưa từng có kinh nghiệm phụng sự bất cứ ai nên cũng không rõ cho lắm.
Quan hệ với người cha Begragus gần như là thống trị, với huynh đệ thì giống như đồng hữu cùng chiến tuyến.
Nhưng khi nhìn vào Duvleori thì quan hệ chủ tớ cũng không phải tệ lắm.
Việc có thể suy nghĩ rõ ràng như thế này chính là sự trưởng thành rất lớn đối với tôi hiện tại.
“Ta đã truyền lời xong.”
“Tôi rõ rồi. Khi nào quay lại Turize thì tôi sẽ nhanh chóng đi đến chỗ của Thương Ma Vương.”
“Cuộc trò chuyện khiến Thương tội nghiệp thật đấy.”
Ngay lúc cuộc trò chuyện của chúng tôi kết thúc thì huynh đệ bước đến gần.
Dường như anh ta đã nghĩ ra đối sách gì rồi.
“Ngươi đã nghĩ ra gì sao?”
“Ừ. Duvleori, tôi muốn mượn sức anh một chút.”
“Ta ư? Nếu trong phạm vi có thể thì ta sẽ hợp tác, nhưng ta sẽ không thể rời khỏi chủ nhân quá xa.”
“Không sao cả, tôi chỉ cần anh hành động trong ngôi nhà này thôi.”
“Huynh đệ, Thương Ma Vương tội nghiệp là sao?”
“À, không có gì, tôi đang suy nghĩ lý do cô ta nhờ Duvleori truyền lời ấy mà.”
“Không phải là để tái xác nhận lập trường của tôi như vừa nói ư?”
“Nếu là kiểu đó thì chỉ cần dùng mệnh lệnh cưỡng chế một phát là xong còn gì. Anh cứ gặp cô ta là hiểu lý do thôi, nhờ từ tốn suy ngẫm đấy.”
Gặp thì sẽ hiểu ư…
Nếu huynh đệ đã nói vậy thì nhất định là thế rồi.
Tuy bản thân không có cảm giác hay ho cho lắm khi anh ta chỉ gợi ý như thế này, nhưng đây cũng là vấn đề tôi cần giải quyết, phải nỗ lực mới được.
-------------------------------------------------------------------
Tôi mở cánh cửa một căn phòng và kiểm tra tình trạng của tên đàn ông bên trong.
Tên này là thành viên bang hội Liod, tên gọi khi đăng ký là Hassa.
Dường như hắn có tinh thần khá cứng cỏi khi bị đe doạ ít nhiều bởi Duvleori mà vẫn không chịu thuần phục.
Nhìn thấy tôi bước vào phòng, Hassa không sợ hãi cũng không ương ngạnh, chỉ bình tĩnh nhìn vào tôi.
Hẳn là hắn đã được rèn luyện khá nhiều bởi Larheit rồi, rất xứng đáng cho một người trung gian.
“Chào Hassa, tình huống thế nào rồi?”
Tuy không thể trả lời vì bị bịt kín miệng, nhưng hắn không hề tỏ ra dấu hiệu khinh miệt dù tôi chả lộ ra chút uy hiếp nào.
Tôi ra hiệu cho Ekdoic cởi khăn bịt miệng hắn ra.
Chúng tôi cũng đã kiểm tra bên trong miệng Hassa nên không thành vấn đề khi cho hắn nói chuyện.
Việc dù đối phương cắn lưỡi cũng có thể kịp thời chữa trị chính là điểm vô cùng đáng sợ của dị giới.
“…Xin lỗi, ta cũng có lập trường của mình nên không thể nói ra, nhưng cảm ơn vì bọn ngươi không tra khảo quá nặng tay.”
“Vậy thì tôi phải để anh bị tuỳ ý xử trí bởi cái tên đáng sợ mới vừa gặp đó.”
“Lúc ấy thì ta sẽ cố gắng cho đến khi lòng mình sụp đổ thôi.”
Chuyện hắn không triệt để im lặng sẽ dễ cho tôi dẫn dắt hơn, chỉ là tên này có ý thức đồng minh khá là mạnh đấy.
Cũng có thể hắn chỉ thuần tuý sợ hãi Larheit hoặc đám người xung quanh… thôi không cần để ý quá nhiều.
Tôi chỉ dùng một chút khả năng lý giải đối với Hassa.
Nếu hắn thực hiện nhiều hành động như Larheit thì tôi còn có thể lý giải thói quen hành động và tính cách từ chúng.
Song, để dùng toàn lực lý giải Hassa thì thông tin về hành động của hắn là quá ít.
Dù vậy, tôi đã nắm giữ đặc trưng tối thiểu, chỉ cần nhìn phản ứng trong vụ ở quán rượu là đã rõ ràng rồi.
“Chỉ cần nôn ra một cái tên của người đứng sau các anh là chuyện sẽ có thể kết thúc một cách ôn hoà đấy. Nhưng đã sẵn dịp thì [tôi] cũng sẽ giới thiệu người thuê bọn [tôi] vậy.”
“Chà, thế thì thật tốt quá. Mặc dù nó cũng chỉ như hàng mã đem xuống dưới, nhưng vẫn tốt hơn là không có.”
Ừ thì đúng là hắn ít nhiều sẽ có hứng thú với kiểu nói này, nhưng nó lại chính là mục đích của tôi.
Tôi bước đến bên cánh cửa, đặt tay lên nắm cửa và xoay nó.
Rồi tôi vừa nhìn khuôn mặt của Hassa vừa từ tốn mở ra.
“____!?”
Người xuất hiện đằng sau cánh cửa là một lão già Á nhân.
Y phục cũng rất chỉn chu, nhưng điểm nổi bật nhất chính là bầu không khí đầy nghiêm nghị.
Thêm cả ánh mắt khá là sắc bén kia khiến tôi liên tưởng đến một bố già tại Mafia Family nào đấy.
Và khi nhìn thấy bóng dáng người đàn ông đó, biểu cảm trên khuôn mặt của Hassa lộ ra dao động chưa từng thấy.
Tôi còn định làm chuyện giống vậy với hai người còn lại, nhưng với cách ngạc nhiên này thì bản thân đã chắc chắn rồi.
Coi như sẵn dịpnên tôi cứ xác nhận bằng phản ứng trong lời nói cho chắc vậy.
“Quả nhiên là anh sẽ dao động khi chúng ta có cùng ông chủ nhỉ?”
“___Kẻ đó là giả mạo sao!?”
“Anh nhận ra nhanh đấy. Chỉ là cái phản ứng đó còn kể ra nhiều thứ hơn chính miệng của anh nữa. Duvleori, xong chuyện rồi.”
Sau khi nghe thấy lời tôi, lão già Á nhân cứ phồng lên xẹp xuống một cách kinh dị rồi quay trở lại bộ dạng Duvleori trong trang phục quản gia.
Đây chính là sự kết hợp giữa Mê Phúc và Không Mục Bối mà Duvleori sở hữu.
Trước tiên, Duvleori sẽ nuốt Mix, người hiểu rõ về các nhân vật ở Quama, vào Mê Phúc.
Sau đó, tôi nhờ anh ta đọc hình dáng kẻ tình nghi có trong ký ức của Mix rồi tạo ra hình tượng trong không gian ấy.
Cuối cùng là sử dụng Không Mục Bối đối với hình tượng và thành công biến thành bộ dạng của kẻ tình nghi.
Ngoài ra thì Mix cũng chịu ảnh hưởng thần kinh một chút, nhưng cô ấy lại khá vui mừng vì đây là trải nghiệm khó có được nên không phải để ý quá nhiều.
“Huynh đệ, đúng là tên này đã lộ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy Duvleori, nhưng nếu là thành viên Liod thì có biết người này cũng không lạ mà?”
“Chuyện đó không thành vấn đề. Phản ứng của Hassa rõ ràng là kiểu [nhìn thấy kẻ tuyệt đối không thể nào lại đối địch mình]. Song, nếu ngầm hoạt động tại Quama và muốn lợi dụng cuộc xâm lược của Phi Ma Vương thì đối địch với người này là điều rất đỗi bình thường.”
“….”
Hassa chuyển sang trạng thái không lộ ra chút phản ứng gì, nhưng đã quá trễ rồi.
Tên này đã phạm phải sai lầm giúp [tôi] nhận ra một trong những kẻ đứng sau màn bên phía Liod.
“Vậy là đã đoán được một nhân vật mà Larheit thực sự tiếp xúc và dùng mánh khoé. Thú thật là [tôi] thấy khó chịu với quy mô ở mức độ này đấy.”
“Cũng phải… nhưng không ngờ gã đàn ông đó lại dính dáng đến Larheit.”
Sau khi Yugura Nariya đánh bại Ma Vương trong thân phận anh hùng, hắn đã trao quyền quản lý đất đai cho một số kẻ có thực lực.
Và những nơi được sinh ra đó là các quốc gia như Turize hay Methys.
Về mấy kẻ sở hữu thực lực không được giao quyền quản lý, có vài người thề trung thành với đất nước và trở thành quý tộc.
Trong số đó, kẻ có thực lực và muốn duy trì quyền lực của mình đã sáng tạo ra các bang hội.
Liod, Morgana, Schneid, mỗi nơi đều được đặt theo tên của người sáng lập.
Thuở ban đầu, gia tộc của người sáng lập sẽ nắm giữ quyền lực của bang hội. Nhưng nương theo dòng chảy của thời đại, người phụ trách cao nhất trong bang hội dần được tuyển chọn từ người có năng lực cao nhất trong thời điểm ấy.
Dù vậy, gia tộc của người sáng lập vẫn ở trong vai trò cố vấn hoặc tài trợ và tiếp tục thể hiện lập trường hỗ trợ bang hội của mình.
Kẻ mà Duvleori vừa biến thân chính là một người trong các gia tộc ấy.
“Jestaff Heliodora, hậu duệ của gia tộc Á nhân sáng lập Liod và cũng là cố vấn của bang hội.”
“Mắt xích trọng yếu của bang hội muốn bắt tay với Larheit và định kích động hỗn loạn sao... Chúng ta có nên nhanh chóng đi bắt kẻ đó không?”
“Không, [tôi] muốn tiếp tục làm chuyện này với hai người kia nữa. Một cái tương lai cực kỳ khó chịu đang hiện ra trong đầu [tôi] rồi.”
“…Ý anh là sao?”
Hai kẻ bị bắt giữ còn lại là người thuộc Morgana và Schneid.
Khi tôi tiến hành kế hoạch dao động đối phương bằng màn biến thân của Duvleori thì… không ngờ là cả hai đều trúng đích.
Một kẻ thì còn lỡ mồm “Tại sao ngài lại…!?” cơ.
Cảm giác khó chịu vừa nãy vô cùng chính xác. Tôi nhìn chằm chằm vào khoảng không mà đau đầu suy nghĩ nên làm gì.
“Cố vấn của Morgana, Cheniyas Morganize. Cố vấn của Shenite, Lawvito Goshenite. Mấy tên này cũng là đồng phạm với Larheit.” [note50249]
Trong các bang hội được gọi là Tam Đại Bang Hội tại thế giới này, những kẻ đóng vai trò trọng yếu đều đang muốn thực hiện hành vi đối địch với nhân loại.
Vấn đề này có vẻ trầm trọng hơn tôi tưởng nhiều.
Danh sách chương