“Vậy thì Lacra Salf, đột nhiên gọi tôi đến đây là có chuyện gì hả Lacra Salf!”
“Anh làm ơn đừng có dùng tên tôi để kết câu được không!?”
Một hai ngày trôi qua và vẫn chưa có tiến triển gì đặc biệt, ngoài việc nghe Kim Ma Vương kể chuyện thì cũng chẳng có gì xảy ra. Trong lúc đó, tôi lặng lẽ nhờ Marito gọi Ekdoic sang và anh ta đã đặt chân đến Garne.
Hiện tại thì anh ta đang chiếm dụng hang động từng là căn cứ của đám sơn tặc ở Turize, đảm nhiệm vị trí trợ thủ với công việc tìm kiếm địa chất cho Ban-san.
Trong khoảng thời gian này, chỉ cần nói ra khẩu hiệu “nâng cao tên tuổi cho Lacra Salf” thì kể cả người truyền tin cũng có thể truyền đạt lại nội dung vụ việc.
“Cái tên nào đây?”
“Ekdoic, là con người được nuôi dưỡng bởi Đại Ác Ma Begragud, kẻ thống trị 30% Ma Giới Methys – Ma Giới lớn nhất thế giới.”
Không hiểu tại sao Kim Ma Vương lại đang ở tại dinh thự. Khi hỏi cô ta không phải sẽ không thể phòng bị nếu rời khỏi lâu đài thì Kim Ma Vương lại buông một câu vô cùng ngoài ý muốn “Ở gần thì sẽ không sao.”
Tôi cũng hỏi Mix và Lacra rằng kết giới có phải là thứ như vậy không thì chỉ nhận lại cái lắc đầu.
Và việc kết giới vẫn thực sự hoạt động đã cho thấy cấp bậc Ma Vương chẳng phải hạng xoàng tí nào.
“Tôi chính là Ekdoic đấy, còn đó là con ả nào?”
“Cô ta là Kim Ma Vương.”
“Ta là Kim Ma Vương đó.”
“Cái gì cơ!?”
Hồi đầu gặp mặt thì cái tên này giống như một con quỷ phục thù luôn hừng hực với sứ mệnh của mình cơ mà… Không lẽ là tại Lacra sao? Nhất định là vậy rồi.
Trước mắt thì tôi để họ giới thiệu lẫn nhau.
“Ta từng nghe chuyện về Begragud từ Tử. Đó là một trong các Đại Ác Ma đã luôn bảo vệ lãnh địa cho tới lúc Tử phục sinh phải không?”
“Ồ! Không ngờ Tử Ma Vương từng sáng tạo vùng đất đấy lại biết đến tên của cha sao!”
“Ừm, giống như ta, Tử cũng chưa từng tạo ra Ma Tộc nào cả. Thay vào đó thì Tử thường hay sai sử các Ác ma. Nhưng ta nhớ là cái tên đấy đã bị Lacra Salf diệt trừ từ mấy năm trước rồi.”
“Đúng là vậy! Nhưng Lacra Salf đó lại như thế này đây!”
“Anh đừng có vừa chảy nước mắt vừa nhấn mạnh như vậy không!?”
Ưm… Quả nhiên là nếu dính tới Lacra thì anh ta lại trở nên vô vọng.
Xét theo mặt nào đó thì có thể nói anh ta là người hâm mộ nhiệt thành của Lacra cũng không sai.
Mặc dù không phải theo kiểu L.O.V.E mà là K.I.L.L cơ.
“Ta không phủ nhận cô ta sa đoạ, nhưng Lacra vẫn rất khá đấy. Trong lúc ta bám lấy tên này chọc tức đám Illias thì chỉ có một mình cô ta giữ được bình tĩnh thôi.”
Kim Ma Vương vừa nói vừa quấn quýt lấy tôi. Mặc dù đúng là cô ta thích thú tôi, nhưng mấy cái tiếp xúc da thịt quá độ chủ yếu là để khiêu khích hai người hộ vệ Illias và Mix.
Tạm thời thì nó cũng có hiệu quả với cả Ulffe, nhưng chỉ khi tôi xoa đầu Kim Ma Vương thôi.
“Thì bởi vì thái độ Thượng Thư-sama hướng đến Kim Ma Vương-san giống như cách đối xử với con gái kiểu Ulffe hơn là với phụ nữ chúng tôi mà. Tuy tôi cũng muốn làm nũng với Thượng Thư-sama, nhưng quan hệ như cha với con gái thì hơi quá rồi…”
“…Thật vậy sao?”
“Tôi cũng chưa già đến mức có con gái lớn như vậy đâu, cùng lắm là cháu gái thôi.”
“Hừ!”
Năng lực nhận thức của Lacra rất nhạy bén. Những thứ đó chỉ là do bình thường không có cơ hội cho cô ấy thể hiện, chứ về năng lực cơ bản thì cô ấy đều đạt đến mức tốt. Gọi cô ta là thiên tài cũng không ngoa.
Trong khi bị chiếc đuôi đánh vào mặt, tôi giải thích tình huống hiện tại cho Ekdoic.
“Hừm, một Ma Vương khác đang nhắm vào Garne… Ra là vậy, đúng là nếu có thể tận dụng cơ hội này thì có lẽ danh tiếng của Lacra Salf sẽ được nâng cao!”
“Bằng hữu, tôi có cảm giác mình khá hợp tính với người này đó.”
“Phải rồi, bọn cô đều giống nhau và cũng không phải loại người căm ghét đồng loại.”
Mix thì không cần phải nói. Còn Ekodic trông vậy chứ lại là loại người có suy nghĩ rất tích cực.
Tôi đã cảm thấy vậy ngay từ thời điểm anh ta đồng ý với đề xuất phục hồi thanh danh để trả thù cho cha mình.
“Nên tôi muốn nhờ Ekdoic một chuyện___”
Trước hết thì tôi nói về vấn đề chính, Ekdoic tuy gầm gừ một chút nhưng vẫn chấp nhận.
Việc có thể tham gia một công việc quan trọng cũng là điều đáng vui mừng với anh ta.
“Đúng là vấn đề này chỉ có tôi mới có thể đối phó được. Vậy thì tôi sẽ nhận công việc này, hỡi người huynh đệ.”
“Ngoài ra thì tôi có thể nhờ anh truyền lời cho Girista đang ở đất nước này không?”
“___Anh nhắc thì tôi nhớ ra cô ta đang ở tại Garne.”
Nghe thấy cái tên Girista, khuôn mặt của Illias-san liền trở nên cau có.
Người đã chém đứt hai tay Girista trong lần chiến đấu trước lại làm vẻ mặt như vậy hả? Phía Girista thì… hẳn là sẽ càng thích thú Illias hơn rồi. Do tôi không có sở thích đó nên dù hiểu cũng không thể đồng cảm được.
“Hiện tại thì không thể biết được chỗ ở nên sẽ tốn thời gian để tìm kiếm cô ta. Nếu cần phải ưu tiên khẩn cấp vụ việc vừa nãy thì tôi không chắc có thể truyền lời kịp thời gian.”
“Đối với kẻ bảo rằng sẽ xuất hiện rồi rời đi, nếu chúng ta tìm ra cô ta thì chẳng phải hai bên đều sẽ lúng túng lắm sao. Cứ xem như tiện đường là được.”
“Đúng là vậy, thể diện rất quan trọng. Nhỉ! Lacra Salf!”
“Tôi không nhớ anh là người nhây đến vậy đó!”
Ekdoci cũng trải qua cuộc sống trong hang động và đang dần thay đổi.
Nếu cứ thế này thì có lẽ trong tương lai, anh ta sẽ trở thành thiên địch của Lacra, theo nhiều nghĩa.
Ngoài nghiệm vụ chính, tôi cũng đồng thời nhờ anh ta làm thêm vài việc.
Đối với Ekdoic thì nội dung của chúng không hề tệ nên anh ta đều sảng khoái tiếp nhận.
Trong đám người quen thì anh ta đang dần trở thành người tiện lợi nhất rồi. Có lẽ tôi nên làm thân với anh ta hơn một chút.
“Vậy thì cứ chờ tin tốt đi nhé người huynh đệ! Với lại nhớ phải cố gắng đấy Lacra Salf!”
Sau lời động viên đầy tươi tắn, Ekdoic lướt đi như một con gió.
Thêm vài lần đối thoại như thế này nữa thì việc anh ta vừa cười lớn vừa xuất hiện sẽ trở thành chuyện thường không chừng.
“Thượng Thư-sama, không phải người đó đang dần ngáo đi sao?”
“Nếu thấy vậy thì cô phải cố gắng tiến bộ đến mức người ta thoả mãn trước khi mọi chuyện trở nên quá muộn đi.”
“Ư…. Phiền phức quá đi, nhưng mà tôi lại thấy mình cần phải làm gì đó…”
“Đây gọi là lấy độc trị độc đó. Coi vậy chứ anh ta không thể xem thường được đâu.”
Đến cuối cùng thì Ekdoic hẳn sẽ trở thành tên đàn ông vô vọng đến mức cả Lacra cũng phải ớn lạnh và xem đó là một tấm gương xấu để sửa đổi.
…Ủa? Vậy không phải điều này sẽ trở thành áp lực khiến tôi phải cố gắng để không biến cuộc đời của một người trở nên phế thải sao?
“…Trước mắt thì cứ quên chuyện đó đi.”
“Cậu cũng ác thật đó. Cơ mà hiện tại cậu đã nghĩ ra phương pháp gì chưa?”
“Tôi vẫn chưa tìm ra cách đả thông tình huống này. Nếu được thì thì tôi muốn trực tiếp bước vào Ma Giới Garne để quan sát ma vật trong thế giới thực hơn___”
“Không được đâu, người bằng hữu.”
“Đúng đấy. Chúng tôi không thể để anh đến nơi mà cả hai cũng không thể bảo vệ anh hoàn toàn được.”
Quả nhiên là không được phép. Mặc dù có khả năng chúng không hành động, nhưng lỡ có gì ngoài ý muốn thì tôi cũng chẳng có biện pháp nào để lập tức đăng xuất như trong kia cả.
“Nếu nhiệm vụ tôi nhờ Ekdoic thực hiện có thể khởi đầu được thứ gì đó thì tốt biết mấy.”
“A đúng rồi, Thượng Thư-sama. Nếu là Ekdoic-san thì biết không chừng anh ấy có thể một mình đối đầu với cả đoàn quân ma vật ấy chứ?”
Vũ khí của Ekdoic là sợi xích vạn năng có thể tự do gia tăng thể tích và gán mọi thuộc tính.
Nó đúng là loại vũ khí đa dụng có khả năng đấu với người, với đội quân hoặc cả một toà thành. Anh ta chắc hẳn sẽ có khả năng đơn độc hành động.
Tuy thất bại toàn diện trước một Lacra sở hữu sức mạnh phong ấn hoàn toàn sợi xích, nhưng nếu đối đầu Illias thì có lẽ đó sẽ là một trận đấu hay ho.
“Nghe không tệ lắm, nhưng cũng phải đứng trong lập trường của kẻ tập hợp ma vật để suy nghĩ nữa.”
“Lập trường của kẻ tập hợp ma vật sao… Phiền phức thật đấy.”
“Ừ, nếu thủ phạm xuất hiện trực tiếp xử lý Ekdoic thì mấy trò tiểu xảo sẽ trở nên vô nghĩa. Còn nếu bỏ mặc thì số lượng đám ma vật sẽ bị giảm xuống trước lúc kẻ đó sử dụng chúng cho mục đích của mình. Khi bị dồn ép như vậy thì có nguy cơ kẻ đó sẽ lập tức hạ mệnh lệnh tấn công Garne.”
Tôi không phải không nghĩ đến việc tiêu diệt ma vật bằng một đội tinh nhuệ.
Công kích phạm vi rộng khó hiểu gì đó của Illias, kết giới của Lacra, xích của Ekdoic đều tương đương với vũ khí sát thương diện rộng.
Tuy nhiên, so với việc phải đối đầu những thứ ấy, vị Ma Vương đó có lẽ sẽ ra lệnh đám ma vật lờ đi tụi Illias, tản ra và tấn công thẳng vào Garne.
Khiến đối phương trở nên quá khích là biện pháp không hề hay ho chút nào. Không khéo thì có khả năng ma vật sẽ tràn ra cả quốc gia khác nữa.
“Với lại, tôi không nghĩ rằng kẻ đó tập hợp ma vật chỉ để nhằm vào Garne đâu.”
“Ồ, tại sao cậu nghĩ vậy?”
“Bởi vì kẻ đó đã cố ý hành động sao cho Kim Ma Vương chú ý. Nếu muốn gây tổn thất lớn thì việc cố tình tập trung chúng tại trung tâm Ma Giới Garne là vô cùng kỳ lạ.”
Nơi ma vật tập kết chính là trung tâm Ma Giới Garne. Theo kết quả sau khi kiểm chứng tại thế giới giả tưởng, quan điểm của mọi người là địa điểm đó vẫn giống với Ma Giới Garne mọi khi và sẽ không sinh ra đám ma vật hiện tại.
Thủ phạm lần này hẳn đã chuẩn bị Ma Giới khác tại một góc hoặc xung quanh Ma Giới Garne, mỗi khi đạt số lượng nhất định thì kẻ đó lại tập trung chúng về đây.
Nếu chỉ đơn thuần tấn công Garne thì cách tốt nhất là ẩn giấu ma vật ở nhiều nơi để tập kích.
Giả dụ như có hạn chế rằng ma vật sẽ không thể sinh ra tại khu vực không được giải phóng mặt bằng, thế thì cũng không cần phải tập trung tại một nơi dễ chú ý như vậy.
Hơn nữa, đáng lẽ chúng phải xảy ra tranh chấp với đám ma vật bản địa … nhưng trông có vẻ không xuất hiện tình trạng đấy.
Đám Goblin cũng đang cảnh giác với bọn tạo vật đó ư? Hay là chúng đã ra tay và nhận phải thiệt thòi?
Tóm lại là có thể xem như đám ma vật này đang được tập kết vì để Kim Ma Vương nhìn thấy.
Là đang thể hiện sức mạnh? Không, nếu vậy thì hành vi che giấu thân phận không hề ăn khớp chút nào.
Kẻ đó không muốn bị người khác biết được thân phận và muốn giấu diếm không để ai biết rằng đó là việc mình đã làm.
“Đây là hành vi với mục đích để Kim Ma Vương nhận ra và hành động. Còn việc kẻ đó đang muốn hướng đến cái gì thì vẫn còn quá mơ hồ…”
Nhắc đến thay đổi lúc này thì chính là bên cạnh Kim Ma Vương đã xuất hiện một người trợ giúp đến từ dị giới.
Thế nhưng thời điểm tôi nghĩ đến việc sang Garne chỉ mới gần một tháng trước. Nguyên nhân là vì tôi đột nhiên muốn đi tìm manh mối dẫn đến Larheit.
Một khi đã tập trung ma vật từ vài tháng trước thì khó mà nghĩ đến việc đây là kế sách được dựng lên sau khi đoán được hành động của tôi.
Tôi cũng từng nghĩ đến khả năng Larheit đã làm cái gì đó, nhưng căn cứ theo thời gian thì đó là hành động trước cả khi hắn ta gửi Lacra đến Turize.
Ít nhất thì việc này không dính dáng gì đến sự tồn tại của tôi, đúng là vẫn phải đặt trọng điểm vào Kim Ma Vương.
“Hành động của cô chỉ là hỏi các Ma Vương khác vào khoảng hai tháng trước nhỉ?”
“Đúng vậy. Ngoài nó ra thì ta chẳng làm gì đặc biệt cả, chỉ chú tâm vào việc tăng cường quân lực Garne mà thôi.”
Nếu mục tiêu không phải là Garne thì sao? Có khả năng nước láng giềng Turize hay Methys sẽ trở thành mục tiêu… Nhưng nếu vậy thì không có lý do gì để khiến Kim Ma Vương dễ tìm ra đám ma vật này cả.
Tôi vẫn cảm thấy mục đích của kẻ này chính là muốn cho Kim Ma Vương nhìn thấy và hành động.
Phi Ma Vương và Tử Ma Vương là thành phần quá khích. Có khả năng họ muốn chọc phá người đang điều hành đất nước con người như Kim Ma Vương.
Nhưng liệu nó có lợi ích gì để ẩn giấu thân phận và hành động không…
“Không có Ma Vương nào có quan hệ hữu hảo với cô hết hả?”
“Không hề, các Ma Vương khác cũng vậy… Thương là kẻ không có tính tự chủ, nhưng lúc xâm lược con người là do Tử khích bác, chỉ vậy thôi.”
Thương Ma Vương không tự chủ. Việc lợi dụng điều đó chính là một trong những tiểu xảo.
Bích Ma Vương vốn là kiểu duy ngã độc tôn. Khả năng phối hợp để có quan hệ hợp tác hay lợi dụng là rất thấp.
Vô Sắc Ma Vương rất đáng ngờ nên cũng không thể bỏ qua, thật sự rất đau đầu luôn.
Chuyển chủ đề để thay đổi tâm trạng nào.
“Tuy không liên quan gì, cơ mà trang phục của cô không hợp với phong tục của Garne lắm nhỉ. Chẳng lẽ là do Yugura gợi ý à?”
“Ừm. Đây là trang phục do ta tự điều chỉnh và mô phỏng theo bộ đồ do Yugura gợi ý ngày xưa.”
Ban đầu tôi còn có ấn tượng rằng nó quá hoa lệ so với Juunihitoe, quả nhiên là phát kiến của kẻ đến từ Nhật Bản – Yugura Nariya.
Kim Ma Vương chính là Á nhân dạng cáo, với người Nhật Bản thì rất dễ liên tưởng đến yêu hồ.
Tôi cũng đồng ý kiến với việc cô ấy rất phù hợp với trang phục Nhật Bản.
Mặc dù cũng không phải không thấy nó bớt đi chút thanh lịch vì phải cắt đi một khúc đằng sau để đưa chiếc đuôi to bự ra ngoài.
Khi tôi ngắm nhìn thì Kim Ma Vương vui vẻ xoay vài vòng khoe bộ đồ.
“Hợp lắm phải không?”
“Ừ. Cô ghét Yugura như vậy mà vẫn giữ bộ dạng này nhỉ.”
“Trang phục không có tội tình gì cả. Thưởng thức đồ tốt chính là điều bình thường trên thế gian mà.”
“Đúng là như thế…. mà cô chỉ có một đuôi thôi nhỉ?”
“Dĩ nhiên là thế rồi. Thêm nhiều cái thì có ý nghĩa gì cơ chứ?”
“Tại thế giới bên này thì hồ ly sẽ biểu hiện sức mạnh của mình bằng số đuôi ấy mà. Nổi tiếng nhất chắc là Cửu Vỹ Hồ rồi.”
“Ồ, thật huyền ảo. Nhưng đuôi giống như là tay chân vậy, nếu có tận chín cánh tay thì cậu sẽ thấy vướng víu phải không?”
“….Trước mắt thì chắc khó mặc quần áo đấy.”
Bị cư dân trong thế giới kỳ ảo nói thẳng ra mấy ý kiến thực tế khiến tôi cảm thấy có chút buồn.
A, đây chính là cảm giác của Tom khi đã cất công chuyển hộ khẩu sang Nhật Bản và được người bản địa nói rằng ở đây không có Ninja sao.
Nếu có thể về lại Nhật Bản thì tôi sẽ đi cùng anh ta đến làng Ninja vậy…
“À đúng rồi. Có lẽ nên giải thích chuyện này trước thì tốt hơn.”
Kim Ma Vương vừa nói vừa bắt đầu cởi đai lưng, dù rất quen tay, nhưng đây vẫn là trang phục tốn rất nhiều bước.
“Chờ chút đã! Tại sao cô lại cởi đồ hả Kim Ma Vương! Không lẽ cô còn định làm gì anh ấy ngay giữa ban___”
“Đồ đần, ta cũng biết xấu hổ chứ. Hơn nữa, ở một nơi có nhiều người thế này thì chẳng có chút phong tình nào cả.”
Và rồi cô ta kéo bộ đồ xuống đến phần hông và hướng lưng về phía tôi.
Sau khi kéo mái tóc dài qua một bên thì tấm lưng trắng ngần lộ rõ trước mặt.
Ở trên đó hiện lên một thứ giống như ma pháp trận đang phát sáng.
“Đây chính là dấu ấn xuất hiện trên người kẻ tiếp nhận ma pháp Tái Sinh. Ma Vương vốn không hề sở hữu đặc tính cứ chết đi là sẽ phục sinh. Cho dù có trở thành Ma Vương thì bọn ta vẫn chỉ đang chịu ảnh hưởng từ ma pháp Tái Sinh mà thôi.”
“Hệ thống phục sinh chính là thế này sao. Cho dù ma pháp trận này bị phá huỷ thì cô vẫn có thể phục sinh ư?”
“Ừm. Ta chỉ mới bị chém đầu chứ các Ma Vương khác đều bị Yugura hoá thành tro cả. Mặc dù xuất hiện trên cơ thể, nhưng sức mạnh này đã can thiệp đến cả linh hồn rồi.”
Kim Ma Vương sột soạt mặc lại quần áo. Có vẻ do chỉ cởi đến giữa chừng nên cô ta rất vất vả để mặc lại hoàn chỉnh.
“Đúng là một thông tin rất quan trọng.”
“Nếu cậu muốn biết thêm nữa thì cứ chui vào giường ta buổi tối là được. Chỉ cần vậy thì cái gì cậu cũng có thể biết được hết, nfufu.”
“Nhưng nếu cô được phục sinh thành Ma Vương ngay sau khi chết đi, vậy thì thời gian để hồi sinh khi ở trạng thái Ma Vương sẽ tốn nhiều thời gian hơn nhỉ. Hay là Yugura đều có sắp xếp riêng cho mỗi người?”
“…Cậu cũng nên phản ứng một chút đi chứ?”
“Chuyện đó thì xin lỗi nhé.”
Cái kiểu khêu gợi của Kim Ma Vương giống như bà cụ non hơn là quyến rũ. Tuổi tác bề ngoài thì chắc chỉ cỡ 16 như Ulffe thôi.
Vóc dáng thì… không tới mức lép, nhưng cũng không thể gọi là đầy đặn.
Tuỳ theo bầu không khí thì có lẽ không vấn đề, chỉ là với người đã qua cái tuổi thanh xuân vườn trường từ lâu thì chẳng thể hồi hộp tí nào cả.
Ở cái tuổi này, nếu lồng ngực chợt đập thình thịch thì khả năng rất cao là đang bị rối loạn nhịp tim đấy.
“Chuyển chủ đề một chút, sau khi trở thành Ma Vương thì cơ thể sẽ ngừng trưởng thành ư?”
“Có chuyển chủ đề gì đâu? Cậu chỉ đang nói ra ý kiến thật lòng thôi phải không?”
“Mặc dù không có tương lai, nhưng ít ra thì không già đi cũng tốt đấy.”
“Ta còn chưa trả lời đâu đó? Cậu đừng có tự tiện tiếp tục câu chuyện như vậy!”
“Nào nào, để tôi xoa đuôi cho nên đừng giận nữa.”
“Cậu xem ta là trẻ con chắc!? Tính theo số tuổi sống trên đời thì ta hơn cậu nhiều đấy!”
Nhưng cô ta vẫn thành thật để tôi xoa nắn và lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.
Chắc là đã quen với hành động của Kim Ma Vương nên Illias và Mix chỉ tỏ vẻ đã hiểu chứ không còn tức giận nữa.
“Hm… Cả tai nữa nhé…”
“Đây chính là Kim Ma Vương… chỉ cần xoa nắn thì sẽ có thể dụ về phe mình…”
“Đừng có nói như vậy. Cô ta là Ma Vương dạng không thể chiến đấu và luôn phải bảo vệ mình trong kết giới mọi lúc. Thời gian cô ta không tiếp xúc với người khác chắc phải tính đơn vị vài trăm năm rồi.”
Ở đời trước thì cô ấy ngao ngán với sự tranh đấu giữa người và Á nhân. Sau khi trở thành Ma Vương thì cũng không tiếp xúc trực tiếp với Ma Vương khác. Yugura thì là một gã điên giết người không nhiều lời.
Bản thân cô ấy cũng không tạo ra Ma Tộc thuộc hạ, đến khi trở thành Quốc Vương thì vẫn giấu thân phận thật sự và tiếp tục bước trên cuộc đời cô độc.
Ấy vậy mà một phần tử ngoại lệ có thể bỏ qua lớp phòng ngự của kết giới và không hề có chút nguy hiểm nào xuất hiện.
Cho dù tính cách thế nào thì kẻ đó cũng đã lý giải mình, do đó tôi có thể hiểu được cảm xúc nghịch ngợm của cô ấy.
“Ta không phủ nhận, nhưng cũng đừng nên nói chuyện đó trước mặt chính chủ chứ.”
Đúng là thế, phải nghe người khác nói về kết quả sau khi phân tích bản thân thì quả thật có chút xấu hổ.
Dường như vì vậy mà cái đuôi đang vỗ vào mặt tôi trở nên đau hơn.
“Cơ mà cô không định tạo ra Ma Tộc sao? Tôi tưởng vị vua trước cũng khá hợp tính cô mà.”
“Đúng là một tên đàn ông không tệ, thực tế thì ta cũng đã mời hắn làm Ma Tộc rồi đó. Chỉ là sau khi giao phó tương lai đất nước này cho ta thì hắn cũng đồng thời rời xa thế tục mà ẩn mình rồi. Dẫu có tin tưởng thì gã cũng không có ý định sống lâu dài với ta và cũng không định ngừng làm người nên thẳng thừng từ chối rồi.”
“Vậy sao. Trong thân phận con người thì ông ta đã làm rất tốt đấy nhỉ.”
“Ừm, nếu muốn gặp thì ta cũng có thể gặp hắn. Tuy đã già, nhưng khoảng mười năm nữa thì hắn vẫn còn có thể làm việc đồng áng đó.”
Bình thường thì chẳng có vương tộc nào lại đi nhường đất nước của mình cho một kẻ không máu mủ gì cả.
Bản chất của sinh vật chính là để lại nòi giống kế thừa tài sản.
Cho dù là công ty hay quốc gia cũng vậy.
Thế nhưng, Quốc Vương Garne lại nhường vị trí đó cho Kim Ma Vương.
Đó chính là kẻ địch không đội trời chung của cả thế giới. Chắc hẳn ông ta cũng đã vô cùng do dự với quyết định này.
Thế nhưng Quốc Vương Garne đã đặt sự tin tưởng lên Kim Ma Vương.
Mặc dù tôi còn khốn nạn suy đoán rằng Kim Ma Vương đã tẩy não ông ấy để cướp đoạt ngôi vị.
Hiện tại thì tôi không hề cảm nhận được điều đó từ Kim Ma Vương. Tuy trông có vẻ do tiếp điểm với người khác rất ít ỏi nên giá trị quan của cô ấy đối với sinh mệnh trở nên vô cùng rẻ rúng, nhưng đó chỉ là vì lối suy nghĩ theo kiểu trò chơi của cô ấy mà thôi.
“Còn cậu thì sao? Ta còn ưng ý cậu hơn cả kẻ trước nữa đó… Nhưng hiện tại thì cậu không có ý định trở thành Ma Tộc phải không?”
“Không hề.”
Chưa cần xét đến việc yêu ghét Kim Ma Vương, nếu trở thành Ma Tộc thì có khả năng tôi không còn thích ứng được với thế giới cũ nữa. Thế thì rắc rối lắm.
Nếu quay trở về thế giới thực trong thân phận Ma Tộc thì hẳn là tôi sẽ thích thú tận hưởng năng lực cheat đó. Nhưng chẳng bao lâu thì nó cũng sẽ trở nên chán ngấy.
Rốt cuộc thì tôi phải sống mà cố không dùng tới sức mạnh đó và đau đầu về sự khác biệt với người khác.
“Trả lời ngay sao… Ta còn nghĩ do cậu còn trẻ nên vẫn có thể thương lượng thêm___ Thật là một gã chẳng biết ham muốn gì cả.”
Có vẻ như hiểu được không thể thương lượng thêm nên Kim Ma Vương chấm dứt chủ đề với chút buồn bã.
Chuyện tôi có thể hiểu được khi trò chuyện với cô ấy chỉ là việc Kim Ma Vương không hề âm thầm dính líu gì tới vụ việc này cả.
Kể cả lúc này, ma vật trong Ma Giới Garne vẫn đang gia tăng. Nếu không nghĩ ra phương án khai thông tình thế thì đây không còn là chiến tranh nữa, mà nó sẽ chuyển thành một cuộc chém giết thảm thiết.
Điều tôi nên tính toán chính là suy nghĩ và ý đồ của Ma Vương khác.
“Tạm thời thì tôi có một giả thuyết. Tuy không chắc chắn lắm, nhưng nó lại khá phù hợp với tình huống này.”
“Ồ, cậu có giả thuyết như vậy sao.”
“Chỉ là…. Nếu nó mà đúng thì tôi…”
…sẽ rất mệt đầu. Trong trường hợp giải thuyết này chính xác thì mục đích của thủ phạm chính là…
“Sao cậu cứ lưỡng lự vậy? Không có tự tin ư?”
“Đúng vậy. Cho dù kết quả điều tra của Ekdoic có gia tăng tỉ lệ thì tôi cũng không muốn ủng hộ nó lắm… Trước mắt thì… Kim Ma Vương, tôi muốn mượn thế giới giả tưởng.”
“Ta không ngại… Nhưng sử dụng nó liên tục sẽ khiến mệt mỏi tinh thần và thể xác tăng lên gấp bội nên ta không khuyến khích đâu.”
Thế giới giả tưởng của Kim Ma Vương chỉ gửi tinh thần vào, còn cơ thể thì đặt ở bên ngoài.
Tuy cơ thể có thể nghỉ ngơi trong khoảng thời gian đó, nhưng vì tinh thần bị hành hạ nên gánh nặng vẫn còn.
Đặc biệt là nếu muốn mang ký ức nhiều hơn một mức nhất định thì gánh nặng đó sẽ tăng vụt lên.
Vào lần trước, mặc dù chỉ mang về ký ức quan sát ma vật tại Ma Giới Garne, nhưng đúng là sự mệt mỏi khi ấy vẫn tồn tại và gây cảm giác rất khác thường do cơ thể vẫn còn khoẻ mạnh.
Việc nên tránh dùng nhiều lần chính là sự thật.
Song, ở thời điểm này thì hầu như không có gì để tôi làm trong thế giới thực cả.
Nếu đúng như giả thuyết thì có lẽ thời gian còn dài, nhưng vẫn tồn tại khả năng xuất hiện thứ tôi chưa hề nghĩ đến.
Tôi nên làm chuyện trong phạm vi có thể ngay bây giờ.
“Vậy cậu muốn đi vào làm gì? Không lẽ là điều tra địa điểm có khả năng mọc ra đám ma vật dị dạng đó ư?”
“Ờ, vẫn có khả năng chúng sẽ mọc ra từ đâu đó ở Ma Giới Garne. Nếu có thể trao đổi thông tin với ma vật bản địa của Ma Giới Garne thì sẽ tốt nhất… nhưng về ngôn ngữ thì…”
Ma vật sinh sống tại Garne bao gồm cả loài Goblin hoặc Kobold, những ma vật thường tụ tập thành đàn.
Vì có phép Nhập Hồn của Maya-san nên tôi sẽ có thể lý giải ngôn ngữ bọn chúng, nhưng chúng sẽ không thể hiểu được lời tôi nói.
Chuyện ở tộc Hắc Lang là do vẫn còn người có thể can thiệp vào phép này nên mới xoay sở được…
Cả phương pháp trà trộn và chuyên tâm vào hoạt động tình báo cũng không khả thi. Có lẽ tìm ra Ma Giới sinh ra đám tạo vật kia và điều tra còn có khả năng hơn.
“Ngoài ra thì tôi cũng muốn ngược về quá khứ để điều tra một chuyện. Thế giới này có thể đi ngược đến đâu?”
“Tái hiện quá khứ thì chỉ đạt giới hạn một năm thôi. Cậu muốn đến thời điểm nào?”
“Càng xa càng tốt, có một gã tôi muốn gặp mặt. Tôi muốn trò chuyện với Docora của liên minh sơn tặc.”
Tại thời điểm hiện tại, kẻ duy nhất tôi có thể chắc chắn rằng đang nắm giữ thông tin về Ma Vương chỉ có ám bộ Methys – Docora, người đã tiếp xúc với Phi Ma Vương.
Thời điểm đấu với Kim Ma Vương thì tôi từng hợp tác với gã, nhưng ký ức lúc đó đều đã bị rút gọn lại.
Tại lần này, tôi cần phải hỏi chuyện thật chi tiết với gã một lần.
“Anh làm ơn đừng có dùng tên tôi để kết câu được không!?”
Một hai ngày trôi qua và vẫn chưa có tiến triển gì đặc biệt, ngoài việc nghe Kim Ma Vương kể chuyện thì cũng chẳng có gì xảy ra. Trong lúc đó, tôi lặng lẽ nhờ Marito gọi Ekdoic sang và anh ta đã đặt chân đến Garne.
Hiện tại thì anh ta đang chiếm dụng hang động từng là căn cứ của đám sơn tặc ở Turize, đảm nhiệm vị trí trợ thủ với công việc tìm kiếm địa chất cho Ban-san.
Trong khoảng thời gian này, chỉ cần nói ra khẩu hiệu “nâng cao tên tuổi cho Lacra Salf” thì kể cả người truyền tin cũng có thể truyền đạt lại nội dung vụ việc.
“Cái tên nào đây?”
“Ekdoic, là con người được nuôi dưỡng bởi Đại Ác Ma Begragud, kẻ thống trị 30% Ma Giới Methys – Ma Giới lớn nhất thế giới.”
Không hiểu tại sao Kim Ma Vương lại đang ở tại dinh thự. Khi hỏi cô ta không phải sẽ không thể phòng bị nếu rời khỏi lâu đài thì Kim Ma Vương lại buông một câu vô cùng ngoài ý muốn “Ở gần thì sẽ không sao.”
Tôi cũng hỏi Mix và Lacra rằng kết giới có phải là thứ như vậy không thì chỉ nhận lại cái lắc đầu.
Và việc kết giới vẫn thực sự hoạt động đã cho thấy cấp bậc Ma Vương chẳng phải hạng xoàng tí nào.
“Tôi chính là Ekdoic đấy, còn đó là con ả nào?”
“Cô ta là Kim Ma Vương.”
“Ta là Kim Ma Vương đó.”
“Cái gì cơ!?”
Hồi đầu gặp mặt thì cái tên này giống như một con quỷ phục thù luôn hừng hực với sứ mệnh của mình cơ mà… Không lẽ là tại Lacra sao? Nhất định là vậy rồi.
Trước mắt thì tôi để họ giới thiệu lẫn nhau.
“Ta từng nghe chuyện về Begragud từ Tử. Đó là một trong các Đại Ác Ma đã luôn bảo vệ lãnh địa cho tới lúc Tử phục sinh phải không?”
“Ồ! Không ngờ Tử Ma Vương từng sáng tạo vùng đất đấy lại biết đến tên của cha sao!”
“Ừm, giống như ta, Tử cũng chưa từng tạo ra Ma Tộc nào cả. Thay vào đó thì Tử thường hay sai sử các Ác ma. Nhưng ta nhớ là cái tên đấy đã bị Lacra Salf diệt trừ từ mấy năm trước rồi.”
“Đúng là vậy! Nhưng Lacra Salf đó lại như thế này đây!”
“Anh đừng có vừa chảy nước mắt vừa nhấn mạnh như vậy không!?”
Ưm… Quả nhiên là nếu dính tới Lacra thì anh ta lại trở nên vô vọng.
Xét theo mặt nào đó thì có thể nói anh ta là người hâm mộ nhiệt thành của Lacra cũng không sai.
Mặc dù không phải theo kiểu L.O.V.E mà là K.I.L.L cơ.
“Ta không phủ nhận cô ta sa đoạ, nhưng Lacra vẫn rất khá đấy. Trong lúc ta bám lấy tên này chọc tức đám Illias thì chỉ có một mình cô ta giữ được bình tĩnh thôi.”
Kim Ma Vương vừa nói vừa quấn quýt lấy tôi. Mặc dù đúng là cô ta thích thú tôi, nhưng mấy cái tiếp xúc da thịt quá độ chủ yếu là để khiêu khích hai người hộ vệ Illias và Mix.
Tạm thời thì nó cũng có hiệu quả với cả Ulffe, nhưng chỉ khi tôi xoa đầu Kim Ma Vương thôi.
“Thì bởi vì thái độ Thượng Thư-sama hướng đến Kim Ma Vương-san giống như cách đối xử với con gái kiểu Ulffe hơn là với phụ nữ chúng tôi mà. Tuy tôi cũng muốn làm nũng với Thượng Thư-sama, nhưng quan hệ như cha với con gái thì hơi quá rồi…”
“…Thật vậy sao?”
“Tôi cũng chưa già đến mức có con gái lớn như vậy đâu, cùng lắm là cháu gái thôi.”
“Hừ!”
Năng lực nhận thức của Lacra rất nhạy bén. Những thứ đó chỉ là do bình thường không có cơ hội cho cô ấy thể hiện, chứ về năng lực cơ bản thì cô ấy đều đạt đến mức tốt. Gọi cô ta là thiên tài cũng không ngoa.
Trong khi bị chiếc đuôi đánh vào mặt, tôi giải thích tình huống hiện tại cho Ekdoic.
“Hừm, một Ma Vương khác đang nhắm vào Garne… Ra là vậy, đúng là nếu có thể tận dụng cơ hội này thì có lẽ danh tiếng của Lacra Salf sẽ được nâng cao!”
“Bằng hữu, tôi có cảm giác mình khá hợp tính với người này đó.”
“Phải rồi, bọn cô đều giống nhau và cũng không phải loại người căm ghét đồng loại.”
Mix thì không cần phải nói. Còn Ekodic trông vậy chứ lại là loại người có suy nghĩ rất tích cực.
Tôi đã cảm thấy vậy ngay từ thời điểm anh ta đồng ý với đề xuất phục hồi thanh danh để trả thù cho cha mình.
“Nên tôi muốn nhờ Ekdoic một chuyện___”
Trước hết thì tôi nói về vấn đề chính, Ekdoic tuy gầm gừ một chút nhưng vẫn chấp nhận.
Việc có thể tham gia một công việc quan trọng cũng là điều đáng vui mừng với anh ta.
“Đúng là vấn đề này chỉ có tôi mới có thể đối phó được. Vậy thì tôi sẽ nhận công việc này, hỡi người huynh đệ.”
“Ngoài ra thì tôi có thể nhờ anh truyền lời cho Girista đang ở đất nước này không?”
“___Anh nhắc thì tôi nhớ ra cô ta đang ở tại Garne.”
Nghe thấy cái tên Girista, khuôn mặt của Illias-san liền trở nên cau có.
Người đã chém đứt hai tay Girista trong lần chiến đấu trước lại làm vẻ mặt như vậy hả? Phía Girista thì… hẳn là sẽ càng thích thú Illias hơn rồi. Do tôi không có sở thích đó nên dù hiểu cũng không thể đồng cảm được.
“Hiện tại thì không thể biết được chỗ ở nên sẽ tốn thời gian để tìm kiếm cô ta. Nếu cần phải ưu tiên khẩn cấp vụ việc vừa nãy thì tôi không chắc có thể truyền lời kịp thời gian.”
“Đối với kẻ bảo rằng sẽ xuất hiện rồi rời đi, nếu chúng ta tìm ra cô ta thì chẳng phải hai bên đều sẽ lúng túng lắm sao. Cứ xem như tiện đường là được.”
“Đúng là vậy, thể diện rất quan trọng. Nhỉ! Lacra Salf!”
“Tôi không nhớ anh là người nhây đến vậy đó!”
Ekdoci cũng trải qua cuộc sống trong hang động và đang dần thay đổi.
Nếu cứ thế này thì có lẽ trong tương lai, anh ta sẽ trở thành thiên địch của Lacra, theo nhiều nghĩa.
Ngoài nghiệm vụ chính, tôi cũng đồng thời nhờ anh ta làm thêm vài việc.
Đối với Ekdoic thì nội dung của chúng không hề tệ nên anh ta đều sảng khoái tiếp nhận.
Trong đám người quen thì anh ta đang dần trở thành người tiện lợi nhất rồi. Có lẽ tôi nên làm thân với anh ta hơn một chút.
“Vậy thì cứ chờ tin tốt đi nhé người huynh đệ! Với lại nhớ phải cố gắng đấy Lacra Salf!”
Sau lời động viên đầy tươi tắn, Ekdoic lướt đi như một con gió.
Thêm vài lần đối thoại như thế này nữa thì việc anh ta vừa cười lớn vừa xuất hiện sẽ trở thành chuyện thường không chừng.
“Thượng Thư-sama, không phải người đó đang dần ngáo đi sao?”
“Nếu thấy vậy thì cô phải cố gắng tiến bộ đến mức người ta thoả mãn trước khi mọi chuyện trở nên quá muộn đi.”
“Ư…. Phiền phức quá đi, nhưng mà tôi lại thấy mình cần phải làm gì đó…”
“Đây gọi là lấy độc trị độc đó. Coi vậy chứ anh ta không thể xem thường được đâu.”
Đến cuối cùng thì Ekdoic hẳn sẽ trở thành tên đàn ông vô vọng đến mức cả Lacra cũng phải ớn lạnh và xem đó là một tấm gương xấu để sửa đổi.
…Ủa? Vậy không phải điều này sẽ trở thành áp lực khiến tôi phải cố gắng để không biến cuộc đời của một người trở nên phế thải sao?
“…Trước mắt thì cứ quên chuyện đó đi.”
“Cậu cũng ác thật đó. Cơ mà hiện tại cậu đã nghĩ ra phương pháp gì chưa?”
“Tôi vẫn chưa tìm ra cách đả thông tình huống này. Nếu được thì thì tôi muốn trực tiếp bước vào Ma Giới Garne để quan sát ma vật trong thế giới thực hơn___”
“Không được đâu, người bằng hữu.”
“Đúng đấy. Chúng tôi không thể để anh đến nơi mà cả hai cũng không thể bảo vệ anh hoàn toàn được.”
Quả nhiên là không được phép. Mặc dù có khả năng chúng không hành động, nhưng lỡ có gì ngoài ý muốn thì tôi cũng chẳng có biện pháp nào để lập tức đăng xuất như trong kia cả.
“Nếu nhiệm vụ tôi nhờ Ekdoic thực hiện có thể khởi đầu được thứ gì đó thì tốt biết mấy.”
“A đúng rồi, Thượng Thư-sama. Nếu là Ekdoic-san thì biết không chừng anh ấy có thể một mình đối đầu với cả đoàn quân ma vật ấy chứ?”
Vũ khí của Ekdoic là sợi xích vạn năng có thể tự do gia tăng thể tích và gán mọi thuộc tính.
Nó đúng là loại vũ khí đa dụng có khả năng đấu với người, với đội quân hoặc cả một toà thành. Anh ta chắc hẳn sẽ có khả năng đơn độc hành động.
Tuy thất bại toàn diện trước một Lacra sở hữu sức mạnh phong ấn hoàn toàn sợi xích, nhưng nếu đối đầu Illias thì có lẽ đó sẽ là một trận đấu hay ho.
“Nghe không tệ lắm, nhưng cũng phải đứng trong lập trường của kẻ tập hợp ma vật để suy nghĩ nữa.”
“Lập trường của kẻ tập hợp ma vật sao… Phiền phức thật đấy.”
“Ừ, nếu thủ phạm xuất hiện trực tiếp xử lý Ekdoic thì mấy trò tiểu xảo sẽ trở nên vô nghĩa. Còn nếu bỏ mặc thì số lượng đám ma vật sẽ bị giảm xuống trước lúc kẻ đó sử dụng chúng cho mục đích của mình. Khi bị dồn ép như vậy thì có nguy cơ kẻ đó sẽ lập tức hạ mệnh lệnh tấn công Garne.”
Tôi không phải không nghĩ đến việc tiêu diệt ma vật bằng một đội tinh nhuệ.
Công kích phạm vi rộng khó hiểu gì đó của Illias, kết giới của Lacra, xích của Ekdoic đều tương đương với vũ khí sát thương diện rộng.
Tuy nhiên, so với việc phải đối đầu những thứ ấy, vị Ma Vương đó có lẽ sẽ ra lệnh đám ma vật lờ đi tụi Illias, tản ra và tấn công thẳng vào Garne.
Khiến đối phương trở nên quá khích là biện pháp không hề hay ho chút nào. Không khéo thì có khả năng ma vật sẽ tràn ra cả quốc gia khác nữa.
“Với lại, tôi không nghĩ rằng kẻ đó tập hợp ma vật chỉ để nhằm vào Garne đâu.”
“Ồ, tại sao cậu nghĩ vậy?”
“Bởi vì kẻ đó đã cố ý hành động sao cho Kim Ma Vương chú ý. Nếu muốn gây tổn thất lớn thì việc cố tình tập trung chúng tại trung tâm Ma Giới Garne là vô cùng kỳ lạ.”
Nơi ma vật tập kết chính là trung tâm Ma Giới Garne. Theo kết quả sau khi kiểm chứng tại thế giới giả tưởng, quan điểm của mọi người là địa điểm đó vẫn giống với Ma Giới Garne mọi khi và sẽ không sinh ra đám ma vật hiện tại.
Thủ phạm lần này hẳn đã chuẩn bị Ma Giới khác tại một góc hoặc xung quanh Ma Giới Garne, mỗi khi đạt số lượng nhất định thì kẻ đó lại tập trung chúng về đây.
Nếu chỉ đơn thuần tấn công Garne thì cách tốt nhất là ẩn giấu ma vật ở nhiều nơi để tập kích.
Giả dụ như có hạn chế rằng ma vật sẽ không thể sinh ra tại khu vực không được giải phóng mặt bằng, thế thì cũng không cần phải tập trung tại một nơi dễ chú ý như vậy.
Hơn nữa, đáng lẽ chúng phải xảy ra tranh chấp với đám ma vật bản địa … nhưng trông có vẻ không xuất hiện tình trạng đấy.
Đám Goblin cũng đang cảnh giác với bọn tạo vật đó ư? Hay là chúng đã ra tay và nhận phải thiệt thòi?
Tóm lại là có thể xem như đám ma vật này đang được tập kết vì để Kim Ma Vương nhìn thấy.
Là đang thể hiện sức mạnh? Không, nếu vậy thì hành vi che giấu thân phận không hề ăn khớp chút nào.
Kẻ đó không muốn bị người khác biết được thân phận và muốn giấu diếm không để ai biết rằng đó là việc mình đã làm.
“Đây là hành vi với mục đích để Kim Ma Vương nhận ra và hành động. Còn việc kẻ đó đang muốn hướng đến cái gì thì vẫn còn quá mơ hồ…”
Nhắc đến thay đổi lúc này thì chính là bên cạnh Kim Ma Vương đã xuất hiện một người trợ giúp đến từ dị giới.
Thế nhưng thời điểm tôi nghĩ đến việc sang Garne chỉ mới gần một tháng trước. Nguyên nhân là vì tôi đột nhiên muốn đi tìm manh mối dẫn đến Larheit.
Một khi đã tập trung ma vật từ vài tháng trước thì khó mà nghĩ đến việc đây là kế sách được dựng lên sau khi đoán được hành động của tôi.
Tôi cũng từng nghĩ đến khả năng Larheit đã làm cái gì đó, nhưng căn cứ theo thời gian thì đó là hành động trước cả khi hắn ta gửi Lacra đến Turize.
Ít nhất thì việc này không dính dáng gì đến sự tồn tại của tôi, đúng là vẫn phải đặt trọng điểm vào Kim Ma Vương.
“Hành động của cô chỉ là hỏi các Ma Vương khác vào khoảng hai tháng trước nhỉ?”
“Đúng vậy. Ngoài nó ra thì ta chẳng làm gì đặc biệt cả, chỉ chú tâm vào việc tăng cường quân lực Garne mà thôi.”
Nếu mục tiêu không phải là Garne thì sao? Có khả năng nước láng giềng Turize hay Methys sẽ trở thành mục tiêu… Nhưng nếu vậy thì không có lý do gì để khiến Kim Ma Vương dễ tìm ra đám ma vật này cả.
Tôi vẫn cảm thấy mục đích của kẻ này chính là muốn cho Kim Ma Vương nhìn thấy và hành động.
Phi Ma Vương và Tử Ma Vương là thành phần quá khích. Có khả năng họ muốn chọc phá người đang điều hành đất nước con người như Kim Ma Vương.
Nhưng liệu nó có lợi ích gì để ẩn giấu thân phận và hành động không…
“Không có Ma Vương nào có quan hệ hữu hảo với cô hết hả?”
“Không hề, các Ma Vương khác cũng vậy… Thương là kẻ không có tính tự chủ, nhưng lúc xâm lược con người là do Tử khích bác, chỉ vậy thôi.”
Thương Ma Vương không tự chủ. Việc lợi dụng điều đó chính là một trong những tiểu xảo.
Bích Ma Vương vốn là kiểu duy ngã độc tôn. Khả năng phối hợp để có quan hệ hợp tác hay lợi dụng là rất thấp.
Vô Sắc Ma Vương rất đáng ngờ nên cũng không thể bỏ qua, thật sự rất đau đầu luôn.
Chuyển chủ đề để thay đổi tâm trạng nào.
“Tuy không liên quan gì, cơ mà trang phục của cô không hợp với phong tục của Garne lắm nhỉ. Chẳng lẽ là do Yugura gợi ý à?”
“Ừm. Đây là trang phục do ta tự điều chỉnh và mô phỏng theo bộ đồ do Yugura gợi ý ngày xưa.”
Ban đầu tôi còn có ấn tượng rằng nó quá hoa lệ so với Juunihitoe, quả nhiên là phát kiến của kẻ đến từ Nhật Bản – Yugura Nariya.
Kim Ma Vương chính là Á nhân dạng cáo, với người Nhật Bản thì rất dễ liên tưởng đến yêu hồ.
Tôi cũng đồng ý kiến với việc cô ấy rất phù hợp với trang phục Nhật Bản.
Mặc dù cũng không phải không thấy nó bớt đi chút thanh lịch vì phải cắt đi một khúc đằng sau để đưa chiếc đuôi to bự ra ngoài.
Khi tôi ngắm nhìn thì Kim Ma Vương vui vẻ xoay vài vòng khoe bộ đồ.
“Hợp lắm phải không?”
“Ừ. Cô ghét Yugura như vậy mà vẫn giữ bộ dạng này nhỉ.”
“Trang phục không có tội tình gì cả. Thưởng thức đồ tốt chính là điều bình thường trên thế gian mà.”
“Đúng là như thế…. mà cô chỉ có một đuôi thôi nhỉ?”
“Dĩ nhiên là thế rồi. Thêm nhiều cái thì có ý nghĩa gì cơ chứ?”
“Tại thế giới bên này thì hồ ly sẽ biểu hiện sức mạnh của mình bằng số đuôi ấy mà. Nổi tiếng nhất chắc là Cửu Vỹ Hồ rồi.”
“Ồ, thật huyền ảo. Nhưng đuôi giống như là tay chân vậy, nếu có tận chín cánh tay thì cậu sẽ thấy vướng víu phải không?”
“….Trước mắt thì chắc khó mặc quần áo đấy.”
Bị cư dân trong thế giới kỳ ảo nói thẳng ra mấy ý kiến thực tế khiến tôi cảm thấy có chút buồn.
A, đây chính là cảm giác của Tom khi đã cất công chuyển hộ khẩu sang Nhật Bản và được người bản địa nói rằng ở đây không có Ninja sao.
Nếu có thể về lại Nhật Bản thì tôi sẽ đi cùng anh ta đến làng Ninja vậy…
“À đúng rồi. Có lẽ nên giải thích chuyện này trước thì tốt hơn.”
Kim Ma Vương vừa nói vừa bắt đầu cởi đai lưng, dù rất quen tay, nhưng đây vẫn là trang phục tốn rất nhiều bước.
“Chờ chút đã! Tại sao cô lại cởi đồ hả Kim Ma Vương! Không lẽ cô còn định làm gì anh ấy ngay giữa ban___”
“Đồ đần, ta cũng biết xấu hổ chứ. Hơn nữa, ở một nơi có nhiều người thế này thì chẳng có chút phong tình nào cả.”
Và rồi cô ta kéo bộ đồ xuống đến phần hông và hướng lưng về phía tôi.
Sau khi kéo mái tóc dài qua một bên thì tấm lưng trắng ngần lộ rõ trước mặt.
Ở trên đó hiện lên một thứ giống như ma pháp trận đang phát sáng.
“Đây chính là dấu ấn xuất hiện trên người kẻ tiếp nhận ma pháp Tái Sinh. Ma Vương vốn không hề sở hữu đặc tính cứ chết đi là sẽ phục sinh. Cho dù có trở thành Ma Vương thì bọn ta vẫn chỉ đang chịu ảnh hưởng từ ma pháp Tái Sinh mà thôi.”
“Hệ thống phục sinh chính là thế này sao. Cho dù ma pháp trận này bị phá huỷ thì cô vẫn có thể phục sinh ư?”
“Ừm. Ta chỉ mới bị chém đầu chứ các Ma Vương khác đều bị Yugura hoá thành tro cả. Mặc dù xuất hiện trên cơ thể, nhưng sức mạnh này đã can thiệp đến cả linh hồn rồi.”
Kim Ma Vương sột soạt mặc lại quần áo. Có vẻ do chỉ cởi đến giữa chừng nên cô ta rất vất vả để mặc lại hoàn chỉnh.
“Đúng là một thông tin rất quan trọng.”
“Nếu cậu muốn biết thêm nữa thì cứ chui vào giường ta buổi tối là được. Chỉ cần vậy thì cái gì cậu cũng có thể biết được hết, nfufu.”
“Nhưng nếu cô được phục sinh thành Ma Vương ngay sau khi chết đi, vậy thì thời gian để hồi sinh khi ở trạng thái Ma Vương sẽ tốn nhiều thời gian hơn nhỉ. Hay là Yugura đều có sắp xếp riêng cho mỗi người?”
“…Cậu cũng nên phản ứng một chút đi chứ?”
“Chuyện đó thì xin lỗi nhé.”
Cái kiểu khêu gợi của Kim Ma Vương giống như bà cụ non hơn là quyến rũ. Tuổi tác bề ngoài thì chắc chỉ cỡ 16 như Ulffe thôi.
Vóc dáng thì… không tới mức lép, nhưng cũng không thể gọi là đầy đặn.
Tuỳ theo bầu không khí thì có lẽ không vấn đề, chỉ là với người đã qua cái tuổi thanh xuân vườn trường từ lâu thì chẳng thể hồi hộp tí nào cả.
Ở cái tuổi này, nếu lồng ngực chợt đập thình thịch thì khả năng rất cao là đang bị rối loạn nhịp tim đấy.
“Chuyển chủ đề một chút, sau khi trở thành Ma Vương thì cơ thể sẽ ngừng trưởng thành ư?”
“Có chuyển chủ đề gì đâu? Cậu chỉ đang nói ra ý kiến thật lòng thôi phải không?”
“Mặc dù không có tương lai, nhưng ít ra thì không già đi cũng tốt đấy.”
“Ta còn chưa trả lời đâu đó? Cậu đừng có tự tiện tiếp tục câu chuyện như vậy!”
“Nào nào, để tôi xoa đuôi cho nên đừng giận nữa.”
“Cậu xem ta là trẻ con chắc!? Tính theo số tuổi sống trên đời thì ta hơn cậu nhiều đấy!”
Nhưng cô ta vẫn thành thật để tôi xoa nắn và lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.
Chắc là đã quen với hành động của Kim Ma Vương nên Illias và Mix chỉ tỏ vẻ đã hiểu chứ không còn tức giận nữa.
“Hm… Cả tai nữa nhé…”
“Đây chính là Kim Ma Vương… chỉ cần xoa nắn thì sẽ có thể dụ về phe mình…”
“Đừng có nói như vậy. Cô ta là Ma Vương dạng không thể chiến đấu và luôn phải bảo vệ mình trong kết giới mọi lúc. Thời gian cô ta không tiếp xúc với người khác chắc phải tính đơn vị vài trăm năm rồi.”
Ở đời trước thì cô ấy ngao ngán với sự tranh đấu giữa người và Á nhân. Sau khi trở thành Ma Vương thì cũng không tiếp xúc trực tiếp với Ma Vương khác. Yugura thì là một gã điên giết người không nhiều lời.
Bản thân cô ấy cũng không tạo ra Ma Tộc thuộc hạ, đến khi trở thành Quốc Vương thì vẫn giấu thân phận thật sự và tiếp tục bước trên cuộc đời cô độc.
Ấy vậy mà một phần tử ngoại lệ có thể bỏ qua lớp phòng ngự của kết giới và không hề có chút nguy hiểm nào xuất hiện.
Cho dù tính cách thế nào thì kẻ đó cũng đã lý giải mình, do đó tôi có thể hiểu được cảm xúc nghịch ngợm của cô ấy.
“Ta không phủ nhận, nhưng cũng đừng nên nói chuyện đó trước mặt chính chủ chứ.”
Đúng là thế, phải nghe người khác nói về kết quả sau khi phân tích bản thân thì quả thật có chút xấu hổ.
Dường như vì vậy mà cái đuôi đang vỗ vào mặt tôi trở nên đau hơn.
“Cơ mà cô không định tạo ra Ma Tộc sao? Tôi tưởng vị vua trước cũng khá hợp tính cô mà.”
“Đúng là một tên đàn ông không tệ, thực tế thì ta cũng đã mời hắn làm Ma Tộc rồi đó. Chỉ là sau khi giao phó tương lai đất nước này cho ta thì hắn cũng đồng thời rời xa thế tục mà ẩn mình rồi. Dẫu có tin tưởng thì gã cũng không có ý định sống lâu dài với ta và cũng không định ngừng làm người nên thẳng thừng từ chối rồi.”
“Vậy sao. Trong thân phận con người thì ông ta đã làm rất tốt đấy nhỉ.”
“Ừm, nếu muốn gặp thì ta cũng có thể gặp hắn. Tuy đã già, nhưng khoảng mười năm nữa thì hắn vẫn còn có thể làm việc đồng áng đó.”
Bình thường thì chẳng có vương tộc nào lại đi nhường đất nước của mình cho một kẻ không máu mủ gì cả.
Bản chất của sinh vật chính là để lại nòi giống kế thừa tài sản.
Cho dù là công ty hay quốc gia cũng vậy.
Thế nhưng, Quốc Vương Garne lại nhường vị trí đó cho Kim Ma Vương.
Đó chính là kẻ địch không đội trời chung của cả thế giới. Chắc hẳn ông ta cũng đã vô cùng do dự với quyết định này.
Thế nhưng Quốc Vương Garne đã đặt sự tin tưởng lên Kim Ma Vương.
Mặc dù tôi còn khốn nạn suy đoán rằng Kim Ma Vương đã tẩy não ông ấy để cướp đoạt ngôi vị.
Hiện tại thì tôi không hề cảm nhận được điều đó từ Kim Ma Vương. Tuy trông có vẻ do tiếp điểm với người khác rất ít ỏi nên giá trị quan của cô ấy đối với sinh mệnh trở nên vô cùng rẻ rúng, nhưng đó chỉ là vì lối suy nghĩ theo kiểu trò chơi của cô ấy mà thôi.
“Còn cậu thì sao? Ta còn ưng ý cậu hơn cả kẻ trước nữa đó… Nhưng hiện tại thì cậu không có ý định trở thành Ma Tộc phải không?”
“Không hề.”
Chưa cần xét đến việc yêu ghét Kim Ma Vương, nếu trở thành Ma Tộc thì có khả năng tôi không còn thích ứng được với thế giới cũ nữa. Thế thì rắc rối lắm.
Nếu quay trở về thế giới thực trong thân phận Ma Tộc thì hẳn là tôi sẽ thích thú tận hưởng năng lực cheat đó. Nhưng chẳng bao lâu thì nó cũng sẽ trở nên chán ngấy.
Rốt cuộc thì tôi phải sống mà cố không dùng tới sức mạnh đó và đau đầu về sự khác biệt với người khác.
“Trả lời ngay sao… Ta còn nghĩ do cậu còn trẻ nên vẫn có thể thương lượng thêm___ Thật là một gã chẳng biết ham muốn gì cả.”
Có vẻ như hiểu được không thể thương lượng thêm nên Kim Ma Vương chấm dứt chủ đề với chút buồn bã.
Chuyện tôi có thể hiểu được khi trò chuyện với cô ấy chỉ là việc Kim Ma Vương không hề âm thầm dính líu gì tới vụ việc này cả.
Kể cả lúc này, ma vật trong Ma Giới Garne vẫn đang gia tăng. Nếu không nghĩ ra phương án khai thông tình thế thì đây không còn là chiến tranh nữa, mà nó sẽ chuyển thành một cuộc chém giết thảm thiết.
Điều tôi nên tính toán chính là suy nghĩ và ý đồ của Ma Vương khác.
“Tạm thời thì tôi có một giả thuyết. Tuy không chắc chắn lắm, nhưng nó lại khá phù hợp với tình huống này.”
“Ồ, cậu có giả thuyết như vậy sao.”
“Chỉ là…. Nếu nó mà đúng thì tôi…”
…sẽ rất mệt đầu. Trong trường hợp giải thuyết này chính xác thì mục đích của thủ phạm chính là…
“Sao cậu cứ lưỡng lự vậy? Không có tự tin ư?”
“Đúng vậy. Cho dù kết quả điều tra của Ekdoic có gia tăng tỉ lệ thì tôi cũng không muốn ủng hộ nó lắm… Trước mắt thì… Kim Ma Vương, tôi muốn mượn thế giới giả tưởng.”
“Ta không ngại… Nhưng sử dụng nó liên tục sẽ khiến mệt mỏi tinh thần và thể xác tăng lên gấp bội nên ta không khuyến khích đâu.”
Thế giới giả tưởng của Kim Ma Vương chỉ gửi tinh thần vào, còn cơ thể thì đặt ở bên ngoài.
Tuy cơ thể có thể nghỉ ngơi trong khoảng thời gian đó, nhưng vì tinh thần bị hành hạ nên gánh nặng vẫn còn.
Đặc biệt là nếu muốn mang ký ức nhiều hơn một mức nhất định thì gánh nặng đó sẽ tăng vụt lên.
Vào lần trước, mặc dù chỉ mang về ký ức quan sát ma vật tại Ma Giới Garne, nhưng đúng là sự mệt mỏi khi ấy vẫn tồn tại và gây cảm giác rất khác thường do cơ thể vẫn còn khoẻ mạnh.
Việc nên tránh dùng nhiều lần chính là sự thật.
Song, ở thời điểm này thì hầu như không có gì để tôi làm trong thế giới thực cả.
Nếu đúng như giả thuyết thì có lẽ thời gian còn dài, nhưng vẫn tồn tại khả năng xuất hiện thứ tôi chưa hề nghĩ đến.
Tôi nên làm chuyện trong phạm vi có thể ngay bây giờ.
“Vậy cậu muốn đi vào làm gì? Không lẽ là điều tra địa điểm có khả năng mọc ra đám ma vật dị dạng đó ư?”
“Ờ, vẫn có khả năng chúng sẽ mọc ra từ đâu đó ở Ma Giới Garne. Nếu có thể trao đổi thông tin với ma vật bản địa của Ma Giới Garne thì sẽ tốt nhất… nhưng về ngôn ngữ thì…”
Ma vật sinh sống tại Garne bao gồm cả loài Goblin hoặc Kobold, những ma vật thường tụ tập thành đàn.
Vì có phép Nhập Hồn của Maya-san nên tôi sẽ có thể lý giải ngôn ngữ bọn chúng, nhưng chúng sẽ không thể hiểu được lời tôi nói.
Chuyện ở tộc Hắc Lang là do vẫn còn người có thể can thiệp vào phép này nên mới xoay sở được…
Cả phương pháp trà trộn và chuyên tâm vào hoạt động tình báo cũng không khả thi. Có lẽ tìm ra Ma Giới sinh ra đám tạo vật kia và điều tra còn có khả năng hơn.
“Ngoài ra thì tôi cũng muốn ngược về quá khứ để điều tra một chuyện. Thế giới này có thể đi ngược đến đâu?”
“Tái hiện quá khứ thì chỉ đạt giới hạn một năm thôi. Cậu muốn đến thời điểm nào?”
“Càng xa càng tốt, có một gã tôi muốn gặp mặt. Tôi muốn trò chuyện với Docora của liên minh sơn tặc.”
Tại thời điểm hiện tại, kẻ duy nhất tôi có thể chắc chắn rằng đang nắm giữ thông tin về Ma Vương chỉ có ám bộ Methys – Docora, người đã tiếp xúc với Phi Ma Vương.
Thời điểm đấu với Kim Ma Vương thì tôi từng hợp tác với gã, nhưng ký ức lúc đó đều đã bị rút gọn lại.
Tại lần này, tôi cần phải hỏi chuyện thật chi tiết với gã một lần.
Danh sách chương