Bước vào Ma Giới Garne trong thế giới giả tưởng, chúng tôi hướng đến chỗ đám ma vật đang tụ tập.
Chỉ nhìn lướt qua thì sẽ không thể nhận ra đường tiếp giáp giữa Ma Giới và thế giới bình thường.
Tạm thời thì bên phía con người đã làm ra ranh giới đơn giản bằng cọc và dây thừng.
Vì cứ qua mỗi năm thì Ma Giới lại càng bị thu hẹp do các giáo sĩ nên việc xây tường phòng chống chẳng có bao nhiêu ích lợi cả.
Cho dù có dựng lên thì nó cũng sẽ bị phá huỷ bởi đám ma vật tràn ra từ Ma Giới.
Do đó, tại vị trí tiền tuyến này, tôi có thể nhìn thấy những căn nhà nhỏ cho binh sĩ đồn trú cùng với các tháp canh mà tôi từng trông thấy ở Turize.
Những ma vật vốn xuất hiện tại Garne thường là loại thú nhân bước trên mặt đất, nhưng đôi lúc cũng có thể trông thấy ma vật hình người mô phỏng chim chóc hay rồng.
So với đám Wyvern xuất hiện tại Turize thì độ uy hiếp của chúng không cao, nhưng thỉnh thoảng Garne sẽ bị chúng xâm nhập từ bầu trời.
Đường biên giới khá là dễ nhận biết khi có thể nhìn thấy vùng đồng bằng đã chuyển thành hoang nguyên.
Sức sống của thực vật thật tuyệt vời khi cây cỏ có thể lập tức mọc lên ngay sau khi thanh tẩy.
Ngược lại thì ma lực từ Ma Giới cũng có thể ảnh hưởng đến cây cối mọc trong tự nhiên.
Khi bước vào thì tôi cảm giác được có gì đó khang khác, nhưng cá nhân tôi lại chẳng thấy thay đổi bao nhiêu cả.
Tuy nhiên, có vẻ Illias và Mix lại cảm thấy như có gì đó đang châm chích vào làn da vậy.
Do lâu đài Garne cũng là Ma Giới nên tôi biết được cảm giác khác thường này, nhưng tại miền Ma Giới hoang vu thì nó lại càng bộc lộ rõ ràng hơn nữa.
Thay vì bảo rằng Ma Giới can thiệp vào hệ sinh thái thì có lẽ nên nói rừang nó đang ảnh hưởng đến ma lực mà chúng sở hữu.
Trong trường hợp đó, nếu là thực vật ở Trái Đất thì không chừng lại có thể trưởng thành một cách bình thường.
Nếu có thời gian thì tôi muốn thử nghiệm một chút.
Tuy rằng nơi này là hoang nguyên nên tôi không chắc đất ở đây có dinh dưỡng không… Chứ ánh sáng mặt trời và nước thì vẫn đầy đủ.
Chúng tôi bắt đầu di chuyển trong Ma Giới, nhưng có vẻ động vật bình thường khó mà đến gần nơi này.
Đám ngựa được huấn luyện tại Garne không thể vào trong nên chúng tôi đành phải đi bộ.
Sau nửa ngày tiến tới thì tôi có thể thấy mấy bóng đen ở cuối tầm mắt. Đó là một khung cảnh dị thường khi cả đám ma vật đang yên lặng đứng tại chỗ.
Đúng là cảm giác giữa hình ảnh với vật thật hoàn toàn khác nhau. Ở thời điểm lúc bị con Slime tấn công, tôi không ngừng ớn lạnh vì sự sợ hãi với thứ mình không biết cùng cảnh báo đến bản năng sinh tồn của bản thân.
Dù đã ở trong phạm vi có thể nhìn thấy nhau, nhưng đám ma vật vẫn không phản ứng gì.
Đúng như Kim Ma Vương đã nói, trong thế giới giả tưởng, chỉ cần không tự mình tiếp xúc thì chúng sẽ không hành động.
Tôi dạo quanh quan sát chúng.
Toàn là những gương mặt giống như sẽ xuất hiện trong thể loại kinh dị hơn là thế giới kỳ ảo.
Sau khi nhìn lướt qua một lần thì tôi bảo Illias tấn công chúng.
Ngay khoảnh khắc cô ấy tấn công, chúng như được thổi hồn vào và đột nhiên hành động, sau đó thì cả đám ma vật tấn công toàn bộ con người xung quanh.
Tôi thì nhanh chóng được Kim Ma Vương rút ra khỏi thế giới giả tưởng và đi vào chế độ quan sát.
Illias và Mix chiến đấu được một lúc nhưng cũng không thể giữ lâu.
Nếu chỉ là từng ma vật thì Mix có thể chiến đấu thoải mái, còn Illias thì trở nên vô địch.
Nhưng số lượng ma vật lại quá dị thường, và bọn chúng cũng không cho thấy vẻ gì là e ngại lẫn nhau cả.
Trong trường hợp là con người thì chiến trường hiện tại đã biến thành hỗn chiến và họ sẽ tránh việc đánh nhầm cả binh lính đồng minh.
Mặc dù nếu dồn vào đường cùng thì có lẽ họ sẽ không quan tâm gì nữa, nhưng vẫn còn tồn tại một thứ được gọi là phanh cảm xúc.
Tuy nhiên, chỉ cần có đối tượng trong phạm vi công kích thì đám ma vật sẽ chẳng quan tâm thiệt hại đối với xung quanh và chỉ đánh loạn lên.
Lacra mà chỉ duy trì kết giới ở trung tâm thì bọn chúng hẳn sẽ chết hết vì chém giết lẫn nhau.
Đương nhiên là cả bọn cũng hiểu rằng với số lượng trước mặt, nếu làm theo phương án đó thì ma lực duy trì kết giới sẽ bị rút cạn trước và chỉ còn chờ bị nghiền nát mà thôi.
Tôi cũng nghĩ tới việc để Ulffe dựng kết giới tương tự, nhưng vẫn không nên đánh cược một chuyện không thể xác định.
Kết thúc kiểm tra, chúng tôi trở về thế giới thực.
Tỉnh dậy trong trạng thái nằm ngửa, tôi vừa nhìn lên trần nhà vừa suy ngẫm.
Khác với trò chơi lúc nãy, tôi bảo Kim Ma Vương thiết lập dòng thời gian trong đó ngang bằng với thế giới thực để giảm gánh nặng.
Hiện tại đã quá trưa, tôi đã lưu lại ký ức của sáu tiếng rồi quay về.
Ký ức khi di chuyển đã bị xoá và chỉ còn sót lại ký ức lúc quan sát.
Thật là chức năng tiện lợi. Chỉ cần Kim Ma Vương đi theo thì tôi thậm chí còn có thể lội ngược về quá khứ một chút để đối thoại với người chết nữa.
“Được rồi, mình đã biết được đại khái độ uy hiếp của kẻ địch… nhưng giờ thì làm sao đây…”
Không đến mức tuyệt vọng, nhưng đó vẫn là một mối đe doạ.
Bắt đầu dồn sức phòng ngự từ bây giờ thì cũng không có cách gì để ngăn chặn hoàn toàn đoàn quân ma vật vô tổ chức đó.
Garne vốn thuộc đồng bằng và cũng không có tường thành cao lớn nào cả.
Nếu có một bức tương cao dày như thành đô Turize thì còn có thể chống chọi lại được…
Mặc dù vẫn đỡ hơn việc đối đầu với Turize, nhưng khi buộc phải giảm thiểu hy sinh về người thì độ khó lại bị nâng lên nhiều.
Hơn hết là số lượng của chúng vẫn còn đang nhiều lên. Ở trong thế giới giả tưởng, vì không có Ma Vương triệu tập nên dù tiến tới tương lai thì số lượng của chúng cũng sẽ không tăng lên.
Nhưng ở thế giới thực thì đám ma vật đó vẫn còn đang gia tăng.
Nếu lấy một tháng trước và hôm nay trong thế giới giả tưởng làm khởi điểm để so sánh thì hiện tại, quân số Garne còn hơn được chúng. Nhưng không đầy nửa năm nữa thì sự khác biệt sẽ bị nghịch đảo.
“Khó lắm phải không? Mục đích ta để các cậu chơi trò huỷ diệt Turize cũng là vì muốn xem thử có cách nào để giải quyết vấn đề này không đó.”
“Và cô chẳng thể tham khảo được gì nhỉ.”
“Chuẩn luôn.”
“Ê, cô đang làm cái quái gì đấy?”
Bên cổ của Kim Ma Vương đang bị gác lên thanh kiếm sắc bén cùng giọng nói lạnh lẽo của Illias vang bên tai. Vừa mới thức dậy mà nhanh tay thật đấy.
Nếu hỏi tình huống thế nào thì lúc nãy, Illias và Mix đã nằm gục đầu trên bàn.
Còn tôi thì đang ở trên chiếc giường được chuẩn bị trước, bên cạnh là Kim Ma Vương đang nằm lên tay tôi.
Tư thế này hẳn đã giữ mấy tiếng rồi nên tay tôi mới tê dại như vầy.
Chắc là sau khi đưa ba người bọn tôi vào thế giới giả tưởng thì cô ta đã len lén đổi chỗ rồi.
Đúng là không thể lơ đễnh chút nào, trước hết thì tôi ngồi dậy xác nhận lại tình trạng cơ thể.
Do nằm ngang nên trạng thái trong người rất tốt, trừ cánh tay đang tê dại và sự thiếu tập trung.
Không ngờ gánh nặng khi quan sát quân đoàn ma vật ở cự ly gần lại không thể xem thường như vậy. Có lẽ lần này tôi cần phải ngủ một giấc bình thường rồi.
“Mix, cô có mang dụng cụ truyền tin nhỉ?”
“Đúng vậy, tôi lúc nào cũng có thể mang ra hết!”
Marito đã nhận hai quả cầu thuỷ tinh dùng để liên lạc từ tay Giáo Hoàng Eupalo.
Ban đầu, tôi còn nghĩ việc giao bí thuật ra để làm quà xin lỗi có hơi quá, nhưng có vẻ như Turize gần như không thể tái hiện được kỹ thuật này.
Vốn dĩ, quả cầu thuỷ tinh này là vật vô cùng quý hiếm chỉ có thể khai thác từ mỏ khoáng tại Methys.
Khi chúng tôi rời khỏi Turize, Mix đã nhận một quả và mang theo.
Người có thể sử dụng chỉ có Lacra cùng người đã học được phương pháp là Mix.
Tuy Illias cũng định học nó, nhưng vì Ulffe lại im lặng đưa ra sợi xích nhận từ Ekdoic nên Illias đã tự trọng và không đụng đến rồi.
Đúng là sẽ rất rắc rối nếu món đồ không thể thay thế lại bị phá huỷ.
“Ồ, món đồ thú vị đấy. Đây là quả cầu thuỷ tinh làm chất xúc tác cho ma pháp truyền tin được truyền lại trong Yugura giáo nhỉ.”
“Từ giờ, tôi sẽ giải thích tình hình cho Marito – Quốc Vương Turize. Nếu Kim Ma Vương có thể cùng tham gia đối thoại thì chuyện sẽ tiến hành nhanh hơn.”
“Ừm, được thôi.”
Mix mượn chiếc gối để đặt quả cầu lên rồi bắt đầu truyền tin.
“Hử? Quả cầu đang phát sáng kìa. Là Mix sao?”
Âm thanh quen thuộc của Marito phát ra từ quả cầu. Ngay khi nghe thấy âm thanh đó, biểu cảm của Mix lập tức cứng lại.
À đúng rồi, tôi quên nói chuyện này. Mix vô cùng kính yêu người anh trai Marito của mình.
Tuy nhiên, vì quá tôn thờ nên mỗi khi đối mặt Marito thì cô ấy lại xuất hiện chứng sợ hãi, cứ như biến thành một người hoàn toàn khác.
“Huy-Huynh trưởng, a… ưm… ch-chuyện là…”
“Bình tĩnh đi nào,____ Cậu ta có ở đó không?”
“Vâ-vâng! An-anh ấy hi-hiện đang ở ở đâ-đây!”
Cứ thế này thì chuyện sẽ không tiếp tục được nên tôi xen vào.
Trước tiên thì tôi nói về quá trình dẫn đến hiện tại.
Tiếp sau thì tôi cũng nói luôn về sự tồn tại của Ma Vương đang muốn nhắm vào Garne.
“Chỉ mới ở Garne đến ngày thứ hai mà cậu đã tiến tới mức nào thế hả? Cậu ít nhất có thể giãn cách ra một tuần rồi chia nhỏ thông tin ra không?”
“Tôi đồng ý về chuyện đó.”
Đến Garne được một hôm thì bị vị vua gọi đến và không ngờ đó là Ma Vương. Sau khi bị thách thức một trận đấu rồi chiến thắng thì lại nghe được sự thật đầy chấn động, hiện tại lại đang phải suy nghĩ đối sách để ứng phó với tên Ma Vương đang nhắm vào vị Ma Vương đấy.
Chỉ một đêm mà mọi chuyện tiến triển quá dữ dội. Nếu viết thành tiểu thuyết thì một tập sẽ nhồi nhét bao nhiêu nội dung chứ? Hình như có luồng sóng gì đó vừa đi qua ấy nhỉ? Chắc là do tác hại của việc nhìn quá nhiều ma vật rồi.
“Cơ mà nghe được năng lực của Kim Ma Vương thì ta đã lý giải được rồi. Những năm gần đây, chính sách của Garne đều có khuynh hướng không ngại thực hiện những biện pháp có nguy cơ vô cùng cao và chưa từng có tiền lệ nào. Nếu đã thử nghiệm trước nhiều lần trong thế giới giả tưởng thì việc tự tin thực thi chúng cũng là lẽ dĩ nhiên.”
Mặc dù đây là câu chuyện thuộc tầng thứ vô cùng khó hiểu, nhưng không ngờ sức lý giải của Marito lại ngang bằng với cả người Nhật Bản hiện đại đã quen thuộc với hệ thống kỳ ảo này.
“Ta đã hiểu được đại khái, nếu cậu muốn hợp tác với Quốc Vương Garne___không, là Kim Ma Vương thì ta sẽ không ngăn cản. Chỉ là mong cậu có thể giữ lời hứa rằng phải luôn ưu tiên an toàn bản thân nhất.”
“Điều đó thì tôi cũng hứa rồi, cả Mix cũng đang ở đây. Hiện tại tôi đang rất trông cậy vì cô ấy luôn đặt việc bảo vệ tôi lên hàng đầu mới hành động.”
“Vậy sao, em làm tốt lắm, Mix.”
“Không… thật ra… ch-chuyện này… vâng!”
Anh cũng nên bớt đột ngột chuyển chủ đề qua cô ấy đi chứ. Cơ mà tôi hiểu rằng Mix đang vui mừng vì được khen nên không cần chọc ghẹo quá mức.
Mặc dù chỉ là giọng nói mà vẫn khẩn trương như thể Marito đang đứng trước mặt, nhưng Mix lại không hề có cảm xúc yêu đương gì với Marito cả.
Thực tế thì cô ấy đã biết chuyện tôi giới thiệu Luco cho Marito. Sau khi được báo tin thì Mix liền cảm ơn rồi còn định chạy đi cho người chuẩn bị y phục cô dâu trước cho Luco nữa. Lần đó thật sự rất mệt.
Trông có vẻ cô ấy không ghen ghét gì… nhưng trái tim phụ nữ là một thứ rất phức tạp khó mà thấu hiểu hết được. Về mấy vấn đề này thì tôi sẽ cố gắng để có thể lý giải kỹ càng hơn.
Mà đúng là ai cũng phản ứng quá khích với Marito cả. Có phải tên đó lúc nào cũng gieo rắc ma pháp Quyến Rũ không vậy?
“Ngoài ra thì cậu không được vứt bỏ khỏ năng đây là kế sách của Kim Ma Vương. Đối phương là Ma Vương, hơn nữa còn là hồ ly mị hoặc đàn ông nữa. Cậu không được lơ đễnh đâu đấy.”
“Ta ở ngay bên cạnh mà dám nói năng như vậy hả? Nghe danh hiền vương mà không ngờ lại là tên đàn ông hẹp hòi như vậy đấy. Mặc dù ta không phủ nhận mình là hồ ly.”
Ừ thì cô là Á nhân loài cáo mà.
Tôi chưa giải thích về quá khứ hay diện mạo của Kim Ma Vương mà không ngờ Marito lại có thể đoán trúng đấy.
“Chính vì mấy cái chính sách không thèm suy nghĩ đến nước khác nên đám sơn tặc mới tràn qua quốc gia của ta gây phiền toái thật lớn đấy. Thật khó để bảo ta tin tưởng một kẻ chỉ biết trông cậy vào sức mạnh của mình mới cai trị được.”
“Không phải việc không thể nhanh chóng dẹp loạn sơn tặc là vì nước cậu khuyết thiếu khả năng ứng biến sao? Nfufu.”
“_____Ồ, sủa nghe hay đấy, Hoàng Ma Vương.”
“Có vẻ như tên nhãi ranh như cậu cùng đang muốn làm địch nhân của ta nhỉ.”
Cả hai đều đang ăn miếng trả miếng với nhau.
Tuy Illias và Mix lộ vẻ giận dữ trước hành vi của Kim Ma Vương, nhưng họ lại càng rụt lại vì sự cau có của Marito hơn.
Nhắc mới nhớ, khung cảnh Marito tức giận chỉ có mỗi lần Illias thất bại trong việc bảo vệ tên nào đó. Người thông thường chẳng nổi giận sẽ càng đáng sợ gấp mấy lần khi phát hoả.
Được rồi, cứ để hai người này tiếp tục nói chuyện thì khéo lại chuyển thành chiến tranh mất. Giờ thì tiếp tục câu chuyện nào.
“Marito, tôi sẽ cố gắng xoay sở bên này nên anh hãy chú ý tình hình Ma Giới Turize giúp tôi. Tuy thứ hạng kém hơn Kim Ma Vương, nhưng Bích Ma Vương lại nguy hiểm đến mức có thực lực để kiếm chuyện với cả Hắc Ma Vương mạnh nhất. Mặc dù trông có vẻ không can dự gì thì vẫn an toàn, chỉ là việc kẻ đó đã phục sinh vẫn không hề thay đổi.”
“Ừ, ta cũng sẽ cung cấp thông tin này với cả Giáo Hoàng Eupalo của Methys và làm chuyện nên làm… Nhưng cậu nhớ lại cẩn thận đấy, sau khi về thì ta sẽ đãi mấy chai rượu___”
“Đừng có nói mấy chuyện đấy, dễ gây xúi quẩy lắm. Tôi sẽ quay về như mọi khi, chỉ cần vậy thôi.”
“À… ừm.”
Cái tên này suýt dựng flag lên rồi. Mặc dù thế giới này không tồn tại khái niệm Death Flag, nhưng nó vẫn khiến tôi bất an lắm.
Và thế là chúng tôi kết thúc truyền tin. Vì Marito bảo hộ quá mức nên tôi còn nghĩ đến khả năng anh ta bảo tôi lập tức quay về khi nơi này không còn thông tin liên quan tới Larheit…. Vậy là có vẻ tôi vẫn được phép tự do hành động trong mức nhất định.
“Cái tên nhóc thối tha gì đấy hả! Thật đáng kinh tởm!”
“Cô nhớ lại bản thân đã bắt bọn tôi làm gì trong thế giới giả tưởng đi nhé?”
Một Ma Vương là kẻ thù không đội trời chung của thế giới lại bảo rằng “Ta vừa mới chơi trò chơi huỷ diệt đất nước của cậu trong tưởng tượng đấy.” thì có vị vua nào chịu làm thân chứ.
Marito cũng là đối tượng khiến Kim Ma Vương phải ngậm đắng nuốt cay trong thế giới giả tưởng. Vì vậy mà độ thù hằn trong lần đầu gặp mặt trở nên vô cùng cao.
Đất nước láng giềng mà không quan hệ tốt với nhau thì hơi bị rắc rối đó. Cơ mà việc nhận thức nước bên cạnh là địch quốc giả tưởng có lẽ cũng là thường thức ở thế giới này chăng…
Trông hai người này có vẻ sẽ hăng say bàn luận về sở thích chung đấy chứ. Nhưng quả nhiên là vẫn không thể ghép lại một chỗ rồi.
___Đổi chủ đề đi. Một khi đã được Marito cho phép thì phạm vi hành động của tôi sẽ được mở rộng.
Nếu có thể tiếp xúc Ma Vương khác thì sẽ có khả năng tìm ra, nhưng chuyện này đúng là quá phi thực tế.
Kể cả Kim Ma Vương cũng chỉ trò chuyện với họ trong cuộc họp mỗi tháng một lần, không thể nào mà cô ta có thể nắm bắt được vị trí của họ.
Dù không biết cả hình dáng lẫn thân phận thật sự, nhưng tôi đã nắm được một chút thông tin về kẻ địch.
Có thể trực tiếp nhìn thấy hình dáng đám ma vật trong thế giới giả tưởng của Kim Ma Vương chính là thu hoạch lớn ngoài ý muốn.
Từ trước đến nay thì tôi chỉ từng thấy một loại ma vật là Slime. Vì vậy mà có rất nhiều thứ tôi không biết được.
Có thể xem xét kỹ càng chúng trong trạng thái tinh thần khoẻ mạnh là điều rất tuyệt vời.
“Được rồi, đi ngủ thôi. Đúng là tôi vẫn muốn cho đầu óc nghỉ ngơi đã.”
“Vậy sao? Thế thì cậu ngủ ngay tại đây cũng được đó.”
Kim Ma Vương vỗ bộp bộp lên chiếc giường, tuy chất lượng rất tốt nhưng nếu có “sản phẩm” kèm theo thế này thì sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ.
“Với cơ thể không bị ảnh hưởng bởi Ma Giới như hai người Illias thì ngủ tại lâu đài vắng người thế này cũng không tệ. Chỉ là nếu vậy thì hai người hộ vệ của tôi sẽ không thể nghỉ ngơi được. Ngoài ra, phải nằm một mình thì tôi mới có thể ngủ sâu.”
“Mất hứng quá đi, để ta hát ru cho cậu cũng được mà. Hiếm ai nghe được ta hát ru lắm đó?”
“Thế thì tôi sẽ lấy thứ đó làm phần thưởng khi thành công. Giờ thì tạm biệt.”
Chúng tôi tạm biệt Kim Ma Vương và quay lại dinh thự.
Ulffe đã thức dậy và đang một mình đặc huấn trong khu vườn trước bậc thềm bằng sợi xích của Ekdoic.
Lacra vẫn còn ngủ say. Đáng lẽ Illias và cô ta phải không cảm thấy mệt mỏi vì ký ức hầu như không còn chứ…
Tôi chợt nhìn sang sợi xích Ulffe đang điều khiển và nhận ra chuyển động của nó đã trở nên uyển chuyển một cách dị thường.
Hôm qua em ấy cũng luyện tập như thế mà, chỉ một ngày lại có thể thay đổi đến thế sao?
Có lẽ do tôi nhìn chăm chú khiến Ulffe khó mà tiếp tục nên em ấy quay sang tôi mà hỏi.
“Shishou, có chuyện gì ạ?”
“À không, anh đang nghĩ sao mà em lại bỗng nhiên điều khiển sợi xích giỏi như thế.”
“Hình như đúng là thế thật…”
“Bên trong thế giới giả tưởng của Kim Ma Vương, Ulffe đã nghiên cứu nên luyện tập như thế nào!”
“Đúng vậy, Ulffe-chan đã luyện tập suốt đó!”
“À, ra là thế.”
Kinh nghiệm có được bên trong thế giới giả tưởng được dùng ở trận đấu vừa nãy sẽ bị xoá bỏ.
Là người đã trải qua nửa năm rèn luyện cơ thể và mô phỏng chiến đấu, tôi có thể hiểu rõ sự hư ảo của việc đấy.
Nhưng chỉ kinh nghiệm mới bị xoá bỏ, còn kiểm chứng thì vẫn có thể.
Trong thế giới giả tưởng, Ulffe đã cố trải nghiệm cuộc đời nhiều nhất có thể, và phần lớn đều tiêu tốn vào việc rèn luyện.
Trị số kinh nghiệm đạt được cho thân thể và tinh thần là con số không. Trông có vẻ là hành vi vô ích, nhưng em ấy có thể biết được kết quả trưởng thành như thế nào.
Có lẽ em ấy đã dành rất nhiều thời gian cho việc luyện tập sử dụng xích. Sau khi nhìn ra cách huấn luyện thích hợp nhất cho bản thân thì em ấy đã mang kết quả đó trở về.
Và giống như hiện tại, em ấy đã có thể thực hiện phương pháp hiệu quả nhất trong thế giới thực.
Chỉ việc này cũng đã có giá trị vô cùng to lớn đối với Ulffe.
“Người thắng lớn nhất chắc có lẽ là Ulffe rồi.”
“Ý anh là sao?”
“Bởi vì kinh nghiệm trong thế giới giả tưởng của tôi chỉ có đúng một lần. Thứ nhận lại thì chỉ có mấy cái dư vị đầy khó chịu.”
“Ừm… Với tôi thì chỉ còn lại kết quả thua cuộc mà thôi.”
“Cũng phải. Nói về lợi ích đạt được thì đúng là Ulffe-chan đứng nhất rồi.”
Nghiêm khắc mà nói, lợi ích mà tôi đạt được chính là có cơ hội trò chuyện riêng với Kim Ma Vương và việc có thể xoay sở để cứu hai người Illias ra trước khi trò chơi kết thúc.
Việc thứ hai thì cần thiết nhưng không có lợi ích. Việc thứ nhất thì tuy đạt được nhiều thứ, nhưng vẫn có thể moi thông tin về sau.
Nếu có thêm vài lượt nữa thì tôi sẽ thử được nhiều thứ… A, cứ học ma pháp trong đấy là được rồi.
Đến giờ thì tôi mới nhận ra. Cho dù không có tài năng, nhưng chỉ cần nghiên cứu cách sử dụng ma pháp thì biết đâu tôi lại nắm bắt được gì đó không chừng!
Có vẻ như vẫn còn xa thì tôi mới có thể ra mắt trong tư cách pháp sư tại dị giới. Mặc dù tạm thời thì tôi cũng nhờ Marito rồi…
“Shishou có chuyện gì khó chịu sao?”
“Không đâu, chỉ là anh nhận ra mình quá chú tâm vào việc thắng bại nên đang tự xem xét lại mình thôi.”
“?”
Quả nhiên tận hưởng trò chơi mới là chính đạo. Để Ulffe dạy cho mình biết điều ấy thì thật hổ thẹn với cái danh sư phụ này.
Trước mắt thì tôi vừa cười vừa xoa đầu Ulffe cho qua chuyện.
Một Ulffe như thế vẫn không thể đánh bại Parshro sau khi đã luyện tập hăng say.
Có lẽ Parshro trong 10, 20 năm nữa cũng tăng tiến sức mạnh, nhưng đây là vì tài năng của Ulffe vẫn chưa phát huy đến tận cùng.
Chỉ cá nhân Ulffe thì không thể tận dụng được tài năng này. Mặc dù Illias và các thành viên đội Ragdo làm đối tượng thực chiến tạo nên hiệu quả rất cao, nhưng có thể nó không phù hợp với em ấy.
Nếu Ulffe đang mong muốn sức mạnh thì tôi cũng muốn trợ giúp em ấy gì đó…
Vẫn nên thảo luận chuyện này với Ekdoic thì hơn. Anh ta là kẻ đứng đầu trong những người cảm thấy tài năng của Ulffe đang bị lãng phí.
Hơn nữa, vì anh ta từng lớn lên ở Ma Giới nên có lẽ sẽ giúp đỡ được chúng tôi trong vụ việc lần này… Hay là cứ gọi anh ta tới đây nhỉ.
A, nhắc mới nhớ, vẫn còn tên đó mà.
___Trong đầu tôi đang nảy ra rất nhiều ý kiến, nhưng trước tiên cứ đi ngủ đã.
“Vậy thì anh sẽ ngủ một giấc, đến giờ cơm tối thì hãy đánh thức anh dậy.”
“Vâng, Shishou ngủ ngon.”
“Vậy thì hai chúng ta thay phiên nghỉ ngơi thôi nhỉ, Sir Ratzel.”
“Cũng phải, vậy tôi sẽ canh gác trước.”
“Không đâu, tôi vẫn còn chưa buồn ngủ nên Sir Ratzel cứ nghỉ trước đi.”
“Nhưng mà, Mix-sama___”
Mix thì vẫn còn đang hăng hái sau khi trò chuyện với Marito, Illias thì khó mà ngủ trước cái người là em gái của thượng cấp. Tôi bỏ mặc hai người đang nhường qua nhường lại và đi về phía căn phòng của mình. Ngay sau khi bước vào phòng thì tôi đổ ập xuống giường rồi thở ra một hơi.
Tuy không êm ái bằng chiếc giường do Kim Ma Vương chuẩn bị, nhưng nó vẫn xa hoa gấp mấy lần cái ở nhà Illias.
Một chỗ ngủ không thua gì khách sạn mình từng hưng phấn ở địa điểm du lịch. Giờ mà keo kiệt thì sẽ bị bản thân lúc vừa đến thế giới này mắng chửi mất.
Những lúc thế này, tôi lại ngắm nhìn thanh kiếm gỗ và nhớ lại cuộc sống hoang dã.
Ừm, hoàn cảnh lúc này đã được gọi là cao cấp rồi.
Đi ngủ sớm thôi nào. Cứ dây dưa thì sẽ đến giờ Ulffe đánh thức, và cũng không loại trừ khả năng Lacra gây ra phiền toái trước đó nữa.
Nếu muốn ngủ thì có thể ngủ, chỉ là thể lực còn đang sung mãn này lại khá phiền toái. Hay là vừa suy nghĩ công việc giống như đếm cừu vừa cố gắng ngủ vậy.
Số Ma Vương đang phục sinh hiện tại đang là sáu người bao gồm cả Kim Ma Vương. Một trong số đó đã tạo ra ma vật mang hình thái tạo vật ở Ma Giới Garne và đang âm mưu xâm lược Garne.
Ở thời điểm hiện tại thì có thể loại trừ việc Kim Ma Vương đang tự biên tự diễn.
Năm Ma Vương còn lại thì…. có thể loại trừ một người, còn lại bốn…
Xác định theo tính cách thì…. còn lại ba người…
Tính đến lập trường thì… còn hai người…. Một trong hai…. nhưng ai cũng có khả năng….
“….Không ngủ được. Thôi chuyển sang suy tính kế hoạch nâng cao danh tiếng Lacra vậy.”
Hơn mười mấy giây sau, ý thức tôi chìm vào giấc ngủ an lành cùng với khung cảnh bản thân trong đầu hoàn toàn bó tay.
Chỉ nhìn lướt qua thì sẽ không thể nhận ra đường tiếp giáp giữa Ma Giới và thế giới bình thường.
Tạm thời thì bên phía con người đã làm ra ranh giới đơn giản bằng cọc và dây thừng.
Vì cứ qua mỗi năm thì Ma Giới lại càng bị thu hẹp do các giáo sĩ nên việc xây tường phòng chống chẳng có bao nhiêu ích lợi cả.
Cho dù có dựng lên thì nó cũng sẽ bị phá huỷ bởi đám ma vật tràn ra từ Ma Giới.
Do đó, tại vị trí tiền tuyến này, tôi có thể nhìn thấy những căn nhà nhỏ cho binh sĩ đồn trú cùng với các tháp canh mà tôi từng trông thấy ở Turize.
Những ma vật vốn xuất hiện tại Garne thường là loại thú nhân bước trên mặt đất, nhưng đôi lúc cũng có thể trông thấy ma vật hình người mô phỏng chim chóc hay rồng.
So với đám Wyvern xuất hiện tại Turize thì độ uy hiếp của chúng không cao, nhưng thỉnh thoảng Garne sẽ bị chúng xâm nhập từ bầu trời.
Đường biên giới khá là dễ nhận biết khi có thể nhìn thấy vùng đồng bằng đã chuyển thành hoang nguyên.
Sức sống của thực vật thật tuyệt vời khi cây cỏ có thể lập tức mọc lên ngay sau khi thanh tẩy.
Ngược lại thì ma lực từ Ma Giới cũng có thể ảnh hưởng đến cây cối mọc trong tự nhiên.
Khi bước vào thì tôi cảm giác được có gì đó khang khác, nhưng cá nhân tôi lại chẳng thấy thay đổi bao nhiêu cả.
Tuy nhiên, có vẻ Illias và Mix lại cảm thấy như có gì đó đang châm chích vào làn da vậy.
Do lâu đài Garne cũng là Ma Giới nên tôi biết được cảm giác khác thường này, nhưng tại miền Ma Giới hoang vu thì nó lại càng bộc lộ rõ ràng hơn nữa.
Thay vì bảo rằng Ma Giới can thiệp vào hệ sinh thái thì có lẽ nên nói rừang nó đang ảnh hưởng đến ma lực mà chúng sở hữu.
Trong trường hợp đó, nếu là thực vật ở Trái Đất thì không chừng lại có thể trưởng thành một cách bình thường.
Nếu có thời gian thì tôi muốn thử nghiệm một chút.
Tuy rằng nơi này là hoang nguyên nên tôi không chắc đất ở đây có dinh dưỡng không… Chứ ánh sáng mặt trời và nước thì vẫn đầy đủ.
Chúng tôi bắt đầu di chuyển trong Ma Giới, nhưng có vẻ động vật bình thường khó mà đến gần nơi này.
Đám ngựa được huấn luyện tại Garne không thể vào trong nên chúng tôi đành phải đi bộ.
Sau nửa ngày tiến tới thì tôi có thể thấy mấy bóng đen ở cuối tầm mắt. Đó là một khung cảnh dị thường khi cả đám ma vật đang yên lặng đứng tại chỗ.
Đúng là cảm giác giữa hình ảnh với vật thật hoàn toàn khác nhau. Ở thời điểm lúc bị con Slime tấn công, tôi không ngừng ớn lạnh vì sự sợ hãi với thứ mình không biết cùng cảnh báo đến bản năng sinh tồn của bản thân.
Dù đã ở trong phạm vi có thể nhìn thấy nhau, nhưng đám ma vật vẫn không phản ứng gì.
Đúng như Kim Ma Vương đã nói, trong thế giới giả tưởng, chỉ cần không tự mình tiếp xúc thì chúng sẽ không hành động.
Tôi dạo quanh quan sát chúng.
Toàn là những gương mặt giống như sẽ xuất hiện trong thể loại kinh dị hơn là thế giới kỳ ảo.
Sau khi nhìn lướt qua một lần thì tôi bảo Illias tấn công chúng.
Ngay khoảnh khắc cô ấy tấn công, chúng như được thổi hồn vào và đột nhiên hành động, sau đó thì cả đám ma vật tấn công toàn bộ con người xung quanh.
Tôi thì nhanh chóng được Kim Ma Vương rút ra khỏi thế giới giả tưởng và đi vào chế độ quan sát.
Illias và Mix chiến đấu được một lúc nhưng cũng không thể giữ lâu.
Nếu chỉ là từng ma vật thì Mix có thể chiến đấu thoải mái, còn Illias thì trở nên vô địch.
Nhưng số lượng ma vật lại quá dị thường, và bọn chúng cũng không cho thấy vẻ gì là e ngại lẫn nhau cả.
Trong trường hợp là con người thì chiến trường hiện tại đã biến thành hỗn chiến và họ sẽ tránh việc đánh nhầm cả binh lính đồng minh.
Mặc dù nếu dồn vào đường cùng thì có lẽ họ sẽ không quan tâm gì nữa, nhưng vẫn còn tồn tại một thứ được gọi là phanh cảm xúc.
Tuy nhiên, chỉ cần có đối tượng trong phạm vi công kích thì đám ma vật sẽ chẳng quan tâm thiệt hại đối với xung quanh và chỉ đánh loạn lên.
Lacra mà chỉ duy trì kết giới ở trung tâm thì bọn chúng hẳn sẽ chết hết vì chém giết lẫn nhau.
Đương nhiên là cả bọn cũng hiểu rằng với số lượng trước mặt, nếu làm theo phương án đó thì ma lực duy trì kết giới sẽ bị rút cạn trước và chỉ còn chờ bị nghiền nát mà thôi.
Tôi cũng nghĩ tới việc để Ulffe dựng kết giới tương tự, nhưng vẫn không nên đánh cược một chuyện không thể xác định.
Kết thúc kiểm tra, chúng tôi trở về thế giới thực.
Tỉnh dậy trong trạng thái nằm ngửa, tôi vừa nhìn lên trần nhà vừa suy ngẫm.
Khác với trò chơi lúc nãy, tôi bảo Kim Ma Vương thiết lập dòng thời gian trong đó ngang bằng với thế giới thực để giảm gánh nặng.
Hiện tại đã quá trưa, tôi đã lưu lại ký ức của sáu tiếng rồi quay về.
Ký ức khi di chuyển đã bị xoá và chỉ còn sót lại ký ức lúc quan sát.
Thật là chức năng tiện lợi. Chỉ cần Kim Ma Vương đi theo thì tôi thậm chí còn có thể lội ngược về quá khứ một chút để đối thoại với người chết nữa.
“Được rồi, mình đã biết được đại khái độ uy hiếp của kẻ địch… nhưng giờ thì làm sao đây…”
Không đến mức tuyệt vọng, nhưng đó vẫn là một mối đe doạ.
Bắt đầu dồn sức phòng ngự từ bây giờ thì cũng không có cách gì để ngăn chặn hoàn toàn đoàn quân ma vật vô tổ chức đó.
Garne vốn thuộc đồng bằng và cũng không có tường thành cao lớn nào cả.
Nếu có một bức tương cao dày như thành đô Turize thì còn có thể chống chọi lại được…
Mặc dù vẫn đỡ hơn việc đối đầu với Turize, nhưng khi buộc phải giảm thiểu hy sinh về người thì độ khó lại bị nâng lên nhiều.
Hơn hết là số lượng của chúng vẫn còn đang nhiều lên. Ở trong thế giới giả tưởng, vì không có Ma Vương triệu tập nên dù tiến tới tương lai thì số lượng của chúng cũng sẽ không tăng lên.
Nhưng ở thế giới thực thì đám ma vật đó vẫn còn đang gia tăng.
Nếu lấy một tháng trước và hôm nay trong thế giới giả tưởng làm khởi điểm để so sánh thì hiện tại, quân số Garne còn hơn được chúng. Nhưng không đầy nửa năm nữa thì sự khác biệt sẽ bị nghịch đảo.
“Khó lắm phải không? Mục đích ta để các cậu chơi trò huỷ diệt Turize cũng là vì muốn xem thử có cách nào để giải quyết vấn đề này không đó.”
“Và cô chẳng thể tham khảo được gì nhỉ.”
“Chuẩn luôn.”
“Ê, cô đang làm cái quái gì đấy?”
Bên cổ của Kim Ma Vương đang bị gác lên thanh kiếm sắc bén cùng giọng nói lạnh lẽo của Illias vang bên tai. Vừa mới thức dậy mà nhanh tay thật đấy.
Nếu hỏi tình huống thế nào thì lúc nãy, Illias và Mix đã nằm gục đầu trên bàn.
Còn tôi thì đang ở trên chiếc giường được chuẩn bị trước, bên cạnh là Kim Ma Vương đang nằm lên tay tôi.
Tư thế này hẳn đã giữ mấy tiếng rồi nên tay tôi mới tê dại như vầy.
Chắc là sau khi đưa ba người bọn tôi vào thế giới giả tưởng thì cô ta đã len lén đổi chỗ rồi.
Đúng là không thể lơ đễnh chút nào, trước hết thì tôi ngồi dậy xác nhận lại tình trạng cơ thể.
Do nằm ngang nên trạng thái trong người rất tốt, trừ cánh tay đang tê dại và sự thiếu tập trung.
Không ngờ gánh nặng khi quan sát quân đoàn ma vật ở cự ly gần lại không thể xem thường như vậy. Có lẽ lần này tôi cần phải ngủ một giấc bình thường rồi.
“Mix, cô có mang dụng cụ truyền tin nhỉ?”
“Đúng vậy, tôi lúc nào cũng có thể mang ra hết!”
Marito đã nhận hai quả cầu thuỷ tinh dùng để liên lạc từ tay Giáo Hoàng Eupalo.
Ban đầu, tôi còn nghĩ việc giao bí thuật ra để làm quà xin lỗi có hơi quá, nhưng có vẻ như Turize gần như không thể tái hiện được kỹ thuật này.
Vốn dĩ, quả cầu thuỷ tinh này là vật vô cùng quý hiếm chỉ có thể khai thác từ mỏ khoáng tại Methys.
Khi chúng tôi rời khỏi Turize, Mix đã nhận một quả và mang theo.
Người có thể sử dụng chỉ có Lacra cùng người đã học được phương pháp là Mix.
Tuy Illias cũng định học nó, nhưng vì Ulffe lại im lặng đưa ra sợi xích nhận từ Ekdoic nên Illias đã tự trọng và không đụng đến rồi.
Đúng là sẽ rất rắc rối nếu món đồ không thể thay thế lại bị phá huỷ.
“Ồ, món đồ thú vị đấy. Đây là quả cầu thuỷ tinh làm chất xúc tác cho ma pháp truyền tin được truyền lại trong Yugura giáo nhỉ.”
“Từ giờ, tôi sẽ giải thích tình hình cho Marito – Quốc Vương Turize. Nếu Kim Ma Vương có thể cùng tham gia đối thoại thì chuyện sẽ tiến hành nhanh hơn.”
“Ừm, được thôi.”
Mix mượn chiếc gối để đặt quả cầu lên rồi bắt đầu truyền tin.
“Hử? Quả cầu đang phát sáng kìa. Là Mix sao?”
Âm thanh quen thuộc của Marito phát ra từ quả cầu. Ngay khi nghe thấy âm thanh đó, biểu cảm của Mix lập tức cứng lại.
À đúng rồi, tôi quên nói chuyện này. Mix vô cùng kính yêu người anh trai Marito của mình.
Tuy nhiên, vì quá tôn thờ nên mỗi khi đối mặt Marito thì cô ấy lại xuất hiện chứng sợ hãi, cứ như biến thành một người hoàn toàn khác.
“Huy-Huynh trưởng, a… ưm… ch-chuyện là…”
“Bình tĩnh đi nào,____ Cậu ta có ở đó không?”
“Vâ-vâng! An-anh ấy hi-hiện đang ở ở đâ-đây!”
Cứ thế này thì chuyện sẽ không tiếp tục được nên tôi xen vào.
Trước tiên thì tôi nói về quá trình dẫn đến hiện tại.
Tiếp sau thì tôi cũng nói luôn về sự tồn tại của Ma Vương đang muốn nhắm vào Garne.
“Chỉ mới ở Garne đến ngày thứ hai mà cậu đã tiến tới mức nào thế hả? Cậu ít nhất có thể giãn cách ra một tuần rồi chia nhỏ thông tin ra không?”
“Tôi đồng ý về chuyện đó.”
Đến Garne được một hôm thì bị vị vua gọi đến và không ngờ đó là Ma Vương. Sau khi bị thách thức một trận đấu rồi chiến thắng thì lại nghe được sự thật đầy chấn động, hiện tại lại đang phải suy nghĩ đối sách để ứng phó với tên Ma Vương đang nhắm vào vị Ma Vương đấy.
Chỉ một đêm mà mọi chuyện tiến triển quá dữ dội. Nếu viết thành tiểu thuyết thì một tập sẽ nhồi nhét bao nhiêu nội dung chứ? Hình như có luồng sóng gì đó vừa đi qua ấy nhỉ? Chắc là do tác hại của việc nhìn quá nhiều ma vật rồi.
“Cơ mà nghe được năng lực của Kim Ma Vương thì ta đã lý giải được rồi. Những năm gần đây, chính sách của Garne đều có khuynh hướng không ngại thực hiện những biện pháp có nguy cơ vô cùng cao và chưa từng có tiền lệ nào. Nếu đã thử nghiệm trước nhiều lần trong thế giới giả tưởng thì việc tự tin thực thi chúng cũng là lẽ dĩ nhiên.”
Mặc dù đây là câu chuyện thuộc tầng thứ vô cùng khó hiểu, nhưng không ngờ sức lý giải của Marito lại ngang bằng với cả người Nhật Bản hiện đại đã quen thuộc với hệ thống kỳ ảo này.
“Ta đã hiểu được đại khái, nếu cậu muốn hợp tác với Quốc Vương Garne___không, là Kim Ma Vương thì ta sẽ không ngăn cản. Chỉ là mong cậu có thể giữ lời hứa rằng phải luôn ưu tiên an toàn bản thân nhất.”
“Điều đó thì tôi cũng hứa rồi, cả Mix cũng đang ở đây. Hiện tại tôi đang rất trông cậy vì cô ấy luôn đặt việc bảo vệ tôi lên hàng đầu mới hành động.”
“Vậy sao, em làm tốt lắm, Mix.”
“Không… thật ra… ch-chuyện này… vâng!”
Anh cũng nên bớt đột ngột chuyển chủ đề qua cô ấy đi chứ. Cơ mà tôi hiểu rằng Mix đang vui mừng vì được khen nên không cần chọc ghẹo quá mức.
Mặc dù chỉ là giọng nói mà vẫn khẩn trương như thể Marito đang đứng trước mặt, nhưng Mix lại không hề có cảm xúc yêu đương gì với Marito cả.
Thực tế thì cô ấy đã biết chuyện tôi giới thiệu Luco cho Marito. Sau khi được báo tin thì Mix liền cảm ơn rồi còn định chạy đi cho người chuẩn bị y phục cô dâu trước cho Luco nữa. Lần đó thật sự rất mệt.
Trông có vẻ cô ấy không ghen ghét gì… nhưng trái tim phụ nữ là một thứ rất phức tạp khó mà thấu hiểu hết được. Về mấy vấn đề này thì tôi sẽ cố gắng để có thể lý giải kỹ càng hơn.
Mà đúng là ai cũng phản ứng quá khích với Marito cả. Có phải tên đó lúc nào cũng gieo rắc ma pháp Quyến Rũ không vậy?
“Ngoài ra thì cậu không được vứt bỏ khỏ năng đây là kế sách của Kim Ma Vương. Đối phương là Ma Vương, hơn nữa còn là hồ ly mị hoặc đàn ông nữa. Cậu không được lơ đễnh đâu đấy.”
“Ta ở ngay bên cạnh mà dám nói năng như vậy hả? Nghe danh hiền vương mà không ngờ lại là tên đàn ông hẹp hòi như vậy đấy. Mặc dù ta không phủ nhận mình là hồ ly.”
Ừ thì cô là Á nhân loài cáo mà.
Tôi chưa giải thích về quá khứ hay diện mạo của Kim Ma Vương mà không ngờ Marito lại có thể đoán trúng đấy.
“Chính vì mấy cái chính sách không thèm suy nghĩ đến nước khác nên đám sơn tặc mới tràn qua quốc gia của ta gây phiền toái thật lớn đấy. Thật khó để bảo ta tin tưởng một kẻ chỉ biết trông cậy vào sức mạnh của mình mới cai trị được.”
“Không phải việc không thể nhanh chóng dẹp loạn sơn tặc là vì nước cậu khuyết thiếu khả năng ứng biến sao? Nfufu.”
“_____Ồ, sủa nghe hay đấy, Hoàng Ma Vương.”
“Có vẻ như tên nhãi ranh như cậu cùng đang muốn làm địch nhân của ta nhỉ.”
Cả hai đều đang ăn miếng trả miếng với nhau.
Tuy Illias và Mix lộ vẻ giận dữ trước hành vi của Kim Ma Vương, nhưng họ lại càng rụt lại vì sự cau có của Marito hơn.
Nhắc mới nhớ, khung cảnh Marito tức giận chỉ có mỗi lần Illias thất bại trong việc bảo vệ tên nào đó. Người thông thường chẳng nổi giận sẽ càng đáng sợ gấp mấy lần khi phát hoả.
Được rồi, cứ để hai người này tiếp tục nói chuyện thì khéo lại chuyển thành chiến tranh mất. Giờ thì tiếp tục câu chuyện nào.
“Marito, tôi sẽ cố gắng xoay sở bên này nên anh hãy chú ý tình hình Ma Giới Turize giúp tôi. Tuy thứ hạng kém hơn Kim Ma Vương, nhưng Bích Ma Vương lại nguy hiểm đến mức có thực lực để kiếm chuyện với cả Hắc Ma Vương mạnh nhất. Mặc dù trông có vẻ không can dự gì thì vẫn an toàn, chỉ là việc kẻ đó đã phục sinh vẫn không hề thay đổi.”
“Ừ, ta cũng sẽ cung cấp thông tin này với cả Giáo Hoàng Eupalo của Methys và làm chuyện nên làm… Nhưng cậu nhớ lại cẩn thận đấy, sau khi về thì ta sẽ đãi mấy chai rượu___”
“Đừng có nói mấy chuyện đấy, dễ gây xúi quẩy lắm. Tôi sẽ quay về như mọi khi, chỉ cần vậy thôi.”
“À… ừm.”
Cái tên này suýt dựng flag lên rồi. Mặc dù thế giới này không tồn tại khái niệm Death Flag, nhưng nó vẫn khiến tôi bất an lắm.
Và thế là chúng tôi kết thúc truyền tin. Vì Marito bảo hộ quá mức nên tôi còn nghĩ đến khả năng anh ta bảo tôi lập tức quay về khi nơi này không còn thông tin liên quan tới Larheit…. Vậy là có vẻ tôi vẫn được phép tự do hành động trong mức nhất định.
“Cái tên nhóc thối tha gì đấy hả! Thật đáng kinh tởm!”
“Cô nhớ lại bản thân đã bắt bọn tôi làm gì trong thế giới giả tưởng đi nhé?”
Một Ma Vương là kẻ thù không đội trời chung của thế giới lại bảo rằng “Ta vừa mới chơi trò chơi huỷ diệt đất nước của cậu trong tưởng tượng đấy.” thì có vị vua nào chịu làm thân chứ.
Marito cũng là đối tượng khiến Kim Ma Vương phải ngậm đắng nuốt cay trong thế giới giả tưởng. Vì vậy mà độ thù hằn trong lần đầu gặp mặt trở nên vô cùng cao.
Đất nước láng giềng mà không quan hệ tốt với nhau thì hơi bị rắc rối đó. Cơ mà việc nhận thức nước bên cạnh là địch quốc giả tưởng có lẽ cũng là thường thức ở thế giới này chăng…
Trông hai người này có vẻ sẽ hăng say bàn luận về sở thích chung đấy chứ. Nhưng quả nhiên là vẫn không thể ghép lại một chỗ rồi.
___Đổi chủ đề đi. Một khi đã được Marito cho phép thì phạm vi hành động của tôi sẽ được mở rộng.
Nếu có thể tiếp xúc Ma Vương khác thì sẽ có khả năng tìm ra, nhưng chuyện này đúng là quá phi thực tế.
Kể cả Kim Ma Vương cũng chỉ trò chuyện với họ trong cuộc họp mỗi tháng một lần, không thể nào mà cô ta có thể nắm bắt được vị trí của họ.
Dù không biết cả hình dáng lẫn thân phận thật sự, nhưng tôi đã nắm được một chút thông tin về kẻ địch.
Có thể trực tiếp nhìn thấy hình dáng đám ma vật trong thế giới giả tưởng của Kim Ma Vương chính là thu hoạch lớn ngoài ý muốn.
Từ trước đến nay thì tôi chỉ từng thấy một loại ma vật là Slime. Vì vậy mà có rất nhiều thứ tôi không biết được.
Có thể xem xét kỹ càng chúng trong trạng thái tinh thần khoẻ mạnh là điều rất tuyệt vời.
“Được rồi, đi ngủ thôi. Đúng là tôi vẫn muốn cho đầu óc nghỉ ngơi đã.”
“Vậy sao? Thế thì cậu ngủ ngay tại đây cũng được đó.”
Kim Ma Vương vỗ bộp bộp lên chiếc giường, tuy chất lượng rất tốt nhưng nếu có “sản phẩm” kèm theo thế này thì sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ.
“Với cơ thể không bị ảnh hưởng bởi Ma Giới như hai người Illias thì ngủ tại lâu đài vắng người thế này cũng không tệ. Chỉ là nếu vậy thì hai người hộ vệ của tôi sẽ không thể nghỉ ngơi được. Ngoài ra, phải nằm một mình thì tôi mới có thể ngủ sâu.”
“Mất hứng quá đi, để ta hát ru cho cậu cũng được mà. Hiếm ai nghe được ta hát ru lắm đó?”
“Thế thì tôi sẽ lấy thứ đó làm phần thưởng khi thành công. Giờ thì tạm biệt.”
Chúng tôi tạm biệt Kim Ma Vương và quay lại dinh thự.
Ulffe đã thức dậy và đang một mình đặc huấn trong khu vườn trước bậc thềm bằng sợi xích của Ekdoic.
Lacra vẫn còn ngủ say. Đáng lẽ Illias và cô ta phải không cảm thấy mệt mỏi vì ký ức hầu như không còn chứ…
Tôi chợt nhìn sang sợi xích Ulffe đang điều khiển và nhận ra chuyển động của nó đã trở nên uyển chuyển một cách dị thường.
Hôm qua em ấy cũng luyện tập như thế mà, chỉ một ngày lại có thể thay đổi đến thế sao?
Có lẽ do tôi nhìn chăm chú khiến Ulffe khó mà tiếp tục nên em ấy quay sang tôi mà hỏi.
“Shishou, có chuyện gì ạ?”
“À không, anh đang nghĩ sao mà em lại bỗng nhiên điều khiển sợi xích giỏi như thế.”
“Hình như đúng là thế thật…”
“Bên trong thế giới giả tưởng của Kim Ma Vương, Ulffe đã nghiên cứu nên luyện tập như thế nào!”
“Đúng vậy, Ulffe-chan đã luyện tập suốt đó!”
“À, ra là thế.”
Kinh nghiệm có được bên trong thế giới giả tưởng được dùng ở trận đấu vừa nãy sẽ bị xoá bỏ.
Là người đã trải qua nửa năm rèn luyện cơ thể và mô phỏng chiến đấu, tôi có thể hiểu rõ sự hư ảo của việc đấy.
Nhưng chỉ kinh nghiệm mới bị xoá bỏ, còn kiểm chứng thì vẫn có thể.
Trong thế giới giả tưởng, Ulffe đã cố trải nghiệm cuộc đời nhiều nhất có thể, và phần lớn đều tiêu tốn vào việc rèn luyện.
Trị số kinh nghiệm đạt được cho thân thể và tinh thần là con số không. Trông có vẻ là hành vi vô ích, nhưng em ấy có thể biết được kết quả trưởng thành như thế nào.
Có lẽ em ấy đã dành rất nhiều thời gian cho việc luyện tập sử dụng xích. Sau khi nhìn ra cách huấn luyện thích hợp nhất cho bản thân thì em ấy đã mang kết quả đó trở về.
Và giống như hiện tại, em ấy đã có thể thực hiện phương pháp hiệu quả nhất trong thế giới thực.
Chỉ việc này cũng đã có giá trị vô cùng to lớn đối với Ulffe.
“Người thắng lớn nhất chắc có lẽ là Ulffe rồi.”
“Ý anh là sao?”
“Bởi vì kinh nghiệm trong thế giới giả tưởng của tôi chỉ có đúng một lần. Thứ nhận lại thì chỉ có mấy cái dư vị đầy khó chịu.”
“Ừm… Với tôi thì chỉ còn lại kết quả thua cuộc mà thôi.”
“Cũng phải. Nói về lợi ích đạt được thì đúng là Ulffe-chan đứng nhất rồi.”
Nghiêm khắc mà nói, lợi ích mà tôi đạt được chính là có cơ hội trò chuyện riêng với Kim Ma Vương và việc có thể xoay sở để cứu hai người Illias ra trước khi trò chơi kết thúc.
Việc thứ hai thì cần thiết nhưng không có lợi ích. Việc thứ nhất thì tuy đạt được nhiều thứ, nhưng vẫn có thể moi thông tin về sau.
Nếu có thêm vài lượt nữa thì tôi sẽ thử được nhiều thứ… A, cứ học ma pháp trong đấy là được rồi.
Đến giờ thì tôi mới nhận ra. Cho dù không có tài năng, nhưng chỉ cần nghiên cứu cách sử dụng ma pháp thì biết đâu tôi lại nắm bắt được gì đó không chừng!
Có vẻ như vẫn còn xa thì tôi mới có thể ra mắt trong tư cách pháp sư tại dị giới. Mặc dù tạm thời thì tôi cũng nhờ Marito rồi…
“Shishou có chuyện gì khó chịu sao?”
“Không đâu, chỉ là anh nhận ra mình quá chú tâm vào việc thắng bại nên đang tự xem xét lại mình thôi.”
“?”
Quả nhiên tận hưởng trò chơi mới là chính đạo. Để Ulffe dạy cho mình biết điều ấy thì thật hổ thẹn với cái danh sư phụ này.
Trước mắt thì tôi vừa cười vừa xoa đầu Ulffe cho qua chuyện.
Một Ulffe như thế vẫn không thể đánh bại Parshro sau khi đã luyện tập hăng say.
Có lẽ Parshro trong 10, 20 năm nữa cũng tăng tiến sức mạnh, nhưng đây là vì tài năng của Ulffe vẫn chưa phát huy đến tận cùng.
Chỉ cá nhân Ulffe thì không thể tận dụng được tài năng này. Mặc dù Illias và các thành viên đội Ragdo làm đối tượng thực chiến tạo nên hiệu quả rất cao, nhưng có thể nó không phù hợp với em ấy.
Nếu Ulffe đang mong muốn sức mạnh thì tôi cũng muốn trợ giúp em ấy gì đó…
Vẫn nên thảo luận chuyện này với Ekdoic thì hơn. Anh ta là kẻ đứng đầu trong những người cảm thấy tài năng của Ulffe đang bị lãng phí.
Hơn nữa, vì anh ta từng lớn lên ở Ma Giới nên có lẽ sẽ giúp đỡ được chúng tôi trong vụ việc lần này… Hay là cứ gọi anh ta tới đây nhỉ.
A, nhắc mới nhớ, vẫn còn tên đó mà.
___Trong đầu tôi đang nảy ra rất nhiều ý kiến, nhưng trước tiên cứ đi ngủ đã.
“Vậy thì anh sẽ ngủ một giấc, đến giờ cơm tối thì hãy đánh thức anh dậy.”
“Vâng, Shishou ngủ ngon.”
“Vậy thì hai chúng ta thay phiên nghỉ ngơi thôi nhỉ, Sir Ratzel.”
“Cũng phải, vậy tôi sẽ canh gác trước.”
“Không đâu, tôi vẫn còn chưa buồn ngủ nên Sir Ratzel cứ nghỉ trước đi.”
“Nhưng mà, Mix-sama___”
Mix thì vẫn còn đang hăng hái sau khi trò chuyện với Marito, Illias thì khó mà ngủ trước cái người là em gái của thượng cấp. Tôi bỏ mặc hai người đang nhường qua nhường lại và đi về phía căn phòng của mình. Ngay sau khi bước vào phòng thì tôi đổ ập xuống giường rồi thở ra một hơi.
Tuy không êm ái bằng chiếc giường do Kim Ma Vương chuẩn bị, nhưng nó vẫn xa hoa gấp mấy lần cái ở nhà Illias.
Một chỗ ngủ không thua gì khách sạn mình từng hưng phấn ở địa điểm du lịch. Giờ mà keo kiệt thì sẽ bị bản thân lúc vừa đến thế giới này mắng chửi mất.
Những lúc thế này, tôi lại ngắm nhìn thanh kiếm gỗ và nhớ lại cuộc sống hoang dã.
Ừm, hoàn cảnh lúc này đã được gọi là cao cấp rồi.
Đi ngủ sớm thôi nào. Cứ dây dưa thì sẽ đến giờ Ulffe đánh thức, và cũng không loại trừ khả năng Lacra gây ra phiền toái trước đó nữa.
Nếu muốn ngủ thì có thể ngủ, chỉ là thể lực còn đang sung mãn này lại khá phiền toái. Hay là vừa suy nghĩ công việc giống như đếm cừu vừa cố gắng ngủ vậy.
Số Ma Vương đang phục sinh hiện tại đang là sáu người bao gồm cả Kim Ma Vương. Một trong số đó đã tạo ra ma vật mang hình thái tạo vật ở Ma Giới Garne và đang âm mưu xâm lược Garne.
Ở thời điểm hiện tại thì có thể loại trừ việc Kim Ma Vương đang tự biên tự diễn.
Năm Ma Vương còn lại thì…. có thể loại trừ một người, còn lại bốn…
Xác định theo tính cách thì…. còn lại ba người…
Tính đến lập trường thì… còn hai người…. Một trong hai…. nhưng ai cũng có khả năng….
“….Không ngủ được. Thôi chuyển sang suy tính kế hoạch nâng cao danh tiếng Lacra vậy.”
Hơn mười mấy giây sau, ý thức tôi chìm vào giấc ngủ an lành cùng với khung cảnh bản thân trong đầu hoàn toàn bó tay.
Danh sách chương