Cơ mà Garne có nhiều thứ hay ho thật đấy, ừm.

Bởi vì có Quốc Vương Garne – Kim Ma Vương trong hội nghị nên tôi chỉ đi theo bọn họ đến Garne chứ chẳng làm gì cả.

Lúc tôi định lau dọn dinh thự thì mấy tên hiệp sĩ thô kệch lại túm tụm ầm ĩ làm tôi sợ kinh khủng. Thật là một đám người không được dạy dỗ tử tế.

Rốt cuộc, chỉ có mỗi tôi là bị cho ra rìa, vì vậy mà bản thân quyết định đi tham quan ngắm cảnh tại Garne. Cứ xem như là để học hỏi nhằm giúp đại ca Jestaff dựng nước trong tương lai xa vậy.

“Anh dỗi trông dễ nhận ra thật đấy, Harkdoc.”

Vì để chuẩn bị cho chiến tranh nên người anh em đã quay về Turize. Lý do chủ yếu là vì cuộc nghiên cứu ma pháp đang tiến hành trong lâu đài Turize. Do nhiều lý do mà tôi vẫn chưa thể đi đến đó nên hiện tại mới đồng hành cùng anh ta như thế này.

Vốn giữa đường còn có chị đại nữa, nhưng mà chị ấy lại bị một hiệp sĩ tên Ragdo gì đó trông mạnh khủng khiếp gọi nên đã rời đi. Chị ấy còn bảo “Khi vẫn còn ở trong lâu đài thì không sao, nếu có chuyện gì thì hãy hét lên, tôi sẽ lập tức chạy đến trong vài giây” cơ, khủng thiệt đó. Có lẽ chị ấy sẽ bay đến đây trong vài giây thật.

“Quả nhiên là người anh em, có thể nhìn rõ sự bất mãn ngấm ngầm trong lòng tôi luôn.”

“Để lộ ra ngoài mà còn ngấm ngầm cái quái gì. Trong lúc Kim đang ở cạnh thì sao tôi hành động cùng anh được chứ.”

Rốt cuộc vẫn là chuyện đó. Kể cả trong lúc ở Garne, tôi cũng gặp phải cô ta hết ba lần. Đương nhiên là bản thân mỗi lần đều bất tỉnh.

Ngược lại, cô ta còn ác độc tới mức chạy đến gặp tôi chứ không phải gặp người anh em nữa. Thật ra là khi đến gặp người anh em mà có tôi ở đó thì cô ta sẽ cố ý đưa mặt cho tôi nhìn. Con ả Ma Vương đó thật sự xấu tính quá đi.

“Bộ tên Ma Vương nào cũng thích thú khi người ta bất tỉnh hết hả!”

“Tôi cũng muốn phủ nhận lắm, nhưng thực sự thì cả Kim lẫn Tử đều khá là thích thú phản ứng của anh. Chắc là Thương cũng sẽ như vậy đấy.”

Toàn bộ luôn á? Mà hình như Thương Ma Vương không chịu ở cạnh người anh em nên còn đỡ, chứ hai người còn lại thì toàn là cố gắng chạy tới.

Không, Tử Ma Vương còn đỡ. Ác ma bên cạnh được gọi là Duvleori còn chịu đắp chăn đàng hoàng cho tôi. À khoan, cũng éo đỡ gì cả. Chỉ vì được đối xử tốt một chút mà xiêu lòng thì mình đơn thuần quá rồi.

“Hôm nay chắc không có họ đâu hả?”

“Hiện tại thì Thương đang trên đường quay về Turize, Tử thì đang đến tiệm rèn của Thorid-san cùng Mix. Kim thì đang điều hành nội chính tại biệt thự.”

“Rốt cuộc cô ta vẫn đến đây sao. Muốn đi mách vị quan đại thần kia ghê.”

“Tôi đã mách rồi. Ludfein-san còn bảo tôi quấn cô ta lại và mang đến Garne vào lúc trước khi khai chiến.”

“Quả quyết thật đấy___ Ồ, là căn phòng này sao?”

“Đúng vậy.”

Sau khi người anh em gõ cửa thì có một tiếng “mời vào” đáp lại. Chúng tôi mở cửa và bước vào phòng thì nhìn thấy hai nữ nhân. Họ đang làm việc gì đấy mà tôi không hiểu lắm.

Một người phụ nữ trong trang phục hầu gái và một đứa trẻ bé xíu. Nhìn vào mà không ngất đi thì có vẻ Thương Ma Vương không ở đây.

“A, là anh trai kìa! Còn cái người trông cục mịch xấu tính kia là ai vậy?”

“Ai lại cục mịch xấu tính chứ hả___ Không, xin lỗi. Anh chính là Harkdoc.”

Khi mang chiếc kính râm này thì tôi có cảm giác mình áp bức hơn mấy phần. Ngoại hình không nhìn thấy đôi mắt cũng có khuyết điểm như thế này nhỉ.

Mà bỏ chuyện đó sang một bên, cô nhóc bé xíu này là đệ tử của Đại Hiền Giả Balastos sao? Ở tuổi này mà lại sở hữu lượng ma lực kinh khủng nhưng rất ổn định. Đúng như kiểu thiên tài bẩm sinh vậy.

“À, tôi từng nghe về anh rồi. Anh là người giúp việc cho anh trai nhỉ?”

“Ờ, xét theo nghĩa đó thì chúng ta đều giống nhau nhỉ.”

Hầu gái này thì… không tốt cũng không xấu, rất bình thường. Tôi không cảm nhận được sức mạnh gì nổi trội. Nhưng so với hầu gái tôi nhìn thấy tại Quama thì chắc cô ấy có thể sử dụng được kha khá ma pháp.

“Luco-sama hoàn toàn khác đó.”

“Kèm hậu tố sama sao? Quan hệ hai người lạ thật đấy.”

“Nora-chan?”

“Luco-sama là người phụ nữ mà đức vua của quốc gia này đang nhắm đến đó.”

“…Thiệt hả trời.”

“Nora-chan!?”

Ơ, thiệt á? Vua quốc gia này tức là vua Marito đó phải không? Tôi cũng không cho rằng anh ta có sở thích xấu, nhưng hầu gái thì… À, khoan đã, có khi lại được ấy chứ? Cá nhân tôi cảm thấy rất ổn. Nghĩ kỹ thì đối phương có lẽ sẽ tận tuỵ với mình, hơn nữa còn biết phép tắc lễ nghĩa. Trong trường hợp của tôi thì còn không phải bận tâm đến thân phận nữa.

“Ra là vậy, thế nên cô mới được giao nơi này à.”

“Kh… không phải đâu!? Marito-sama chỉ đối xử tốt với tôi thôi chứ___”

“Không phải à? Làm tôi giật cả mình.”

“Harkdoc, tôi sẽ bổ sung một chút. Chuyện Marito nhắm đến Luco-sama thì bỏ qua một bên, nhưng có lý do để Marito giao cô ấy làm người phụ trách nghiên cứu ma pháp đấy.”

“Anh trai?”

“Chà, thế thì tôi muốn biết ghê. Ma pháp Truy Tìm của tôi không tìm ra đặc trưng gì đáng chú ý cả.”

“Cô ấy đã một mình đứng trước Ma Vương định giết Nora và đuổi hắn đi. Tiện thể thì đó là kẻ mạnh hơn bất cứ Ma Vương nào hiện đang tồn tại.”

“…Thiệt hả trời.”

Mỗi nhìn vào Ma Vương thôi là tôi đã ngất đi, thế nên chỉ cần chuyện này cũng đủ để cô ấy vượt xa bản thân. Trước kia, tôi từng nghe về chuyện của Vô Sắc Ma Vương từ người anh em, chắc kẻ đó là gã rồi.

“Tôi có đuổi đi đâu!? Đó là do kẻ ấy tự mình bỏ cuộc mà thôi…”

“Không đâu, tôi nghĩ chỉ cần khiến hắn bỏ cuộc cũng ghê gớm lắm rồi đấy?”

“Đúng rồi đó. Luco-sama rất là tuyệt luôn. Vì vậy hãy phủ phục đi.”

“Ờ… ờ. Xin được diện kiến đức ngài.”

“Anh không cần phải quỳ xuống thật đâu!?”

Thật ra quỳ lạy cũng chỉ là làm theo cho vui thôi, nhưng tôi thật lòng nghĩ cô ấy rất tuyệt vời.

Xét về năng lực thì đúng là cô ấy yếu hơn tôi, mặc dù chắc vẫn mạnh hơn người anh em. Và một người như thế lại có thể đứng đối chọi Ma Vương thì thần kinh éo phải bình thường tí nào.

Nếu như đại ca gặp phải nguy hiểm như thế thì có lẽ tôi cũng sẽ làm chuyện giống như vậy. Vào lúc đó, chân tôi sẽ chuyển động hay là miệng sẽ phát ra âm thanh? Không, có khi bản thân lại chờ cho đến khi ngài bản năng báo động.

Cho dù không có tài năng hay sức mạnh, chỉ cần con người có thể sở hữu dũng khí thì đó là chuyện vô cùng tốt. Và nếu điều ấy lại có thể cứu sống ai đó thì đó chính là một vĩ nghiệp đáng để tôn kính.

“Anh trai, mấy cái nhẫn như thế nào rồi?”

“Chúng được đánh giá khá cao đấy. Nếu được thì anh còn muốn mệnh lệnh phức tạp hơn một chút, nhưng rốt cuộc thì vẫn còn động lực của người điều khiển nữa. Muốn chuẩn bị số lượng lớn thì đơn giản vẫn tốt hơn.”

“Nếu thu lấy ma lực của các chị gái Ma Vương rồi khiến nó can thiệp vào ý chí của người trang bị thì cũng không phải không thể. Nhưng mà thao tác lại rất khó khăn. Nora nghĩ người có thể dùng tốt chỉ có mỗi anh Ekdo thôi.”

“Ekdoic đấy lại không phải kiểu người sai sử ma vật mà chiến đấu. Tính đến trường hợp có thể dùng thì chỉ có mỗi lúc các Ma Vương muốn sử dụng ma vật của người khác… Nhưng thế thì thà tập trung vào ma vật của mình vẫn khoẻ hơn nhiều.”

Hình như họ đang nói chuyện nghiêm túc gì đấy. Điều khiển ma vật nghe có vẻ hay ho phết ấy chứ. Mặc dù tôi còn chả thể điều khiển hoàn toàn Ác ma trong cánh tay phải cơ, tham quá cũng không tốt đâu nhỉ? “Nora có thể dùng thoải mái đó.”

“Nora-chan thì không được đâu!?”

“Anh sẽ không đồng ý chuyện em ra chiến trường, nhưng nếu lỡ thành đô Turize bị tấn công thì không chừng lại có cơ hội. Mấy thứ khác mà anh nhờ em ra sao rồi?”

“Cả hai đều đã hoàn thành như đã bảo. Anh trai hãy kiểm tra đi.”

Người anh em đi vào phía trong và mò mẫm một thứ gì đó giống như công cụ. Tôi thì cũng tò mò dữ lắm… nhưng mà cái này chắc là kiểu vũ khí tân tiến do Turize phát minh? Lỡ như biết được thì chắc không bị ám bộ nơi này đòi mạng đâu hả?

“Cái này thì không vấn đề. Nhưng chắc nó cũng không thể sử dụng trong cuộc chiến này nên cứ cất đi. Còn bên này__”

Hey, cái này thì tò mò vãi ra ấy! Kệ nó đi, cứ xem thử luôn nào!

Không ai ra tay ngăn cản. Nora hay Luco-sama cũng không thay đổi gì. Đúng rồi, tôi chính là người đi cùng người anh em mà!

“…Cái quái gì đây?”

Tôi nhìn vào thứ người anh em đang cầm, nhưng vẫn không hiểu nó là cái quái gì. Đây không phải vì tôi không có học thức đâu, mặc dù đúng là vậy thật.

Kích thước của nó đủ để nắm trong lòng bàn tay, hình dạng khá là khó hiểu vì nó giống như chuôi kiếm bị bẻ cong vậy.

“Dùng nó trực tiếp sẽ dễ hiểu hơn là nói tên ra. Harkdoc, dùng thử đi.”

“Hở? Bằng cách nào cơ?”

Người anh em đưa tôi món đồ bí ẩn. Trọng lượng thì cỡ như một khối sắt. Trông cũng không giống vũ khí cho lắm.

“Anh hãy hướng về phía chiếc lỗ trên tường, truyền một ít ma lực vào rồi bóp cò____ ý tôi là móc ngón tay vào chỗ phình ra rồi bóp lại.”

“Thế này sao?___ Owa!?”

Một thứ gì đó bay ra từ món đồ cùng với tiếng nổ nhỏ. Nó vừa phát ra làn khói đỏ vừa trúng vào tường rồi rơi xuống. Tiếp đó, nó lại càng phun ra nhiều khói, chẳng mấy chốc mà trong phòng đã tràn ngập bởi chúng.

“Khụ khụ, phải thông khí mới được. Luco, cô có thể mở cửa sổ không?”

“Anh phải mở ra trước khi bắn chứ!? Khoan, nếu mở ra thì các hiệp sĩ bên ngoài sẽ lo lắng mà chạy đến đấy!?”

“Không vấn đề gì. Nora sẽ thanh tẩy không khí.”

Nora dùng một ma pháp trông giống như ma pháp Thanh Tẩy và dần xoá bớt khói trong phòng. Kể cả khi dùng ma pháp tinh tế như vậy mà em ấy vẫn không thừa động tác nào. Tuy thua Lacra về mặt tốc độ cấu trúc ma pháp, nhưng tốc độ này cũng đủ kinh ngạc rồi.

“Cảm ơn em nhé, Nora. Cái này là công cụ bắn ra khói hiệu. Tuỳ vào loại đạn bắn ra mà màu sắc sẽ thay đổi và có thể truyền đạt tình huống trên chiến trường từ xa.”

“À, là khói hiệu sao. Nếu chỉ tạo khói thì cũng hơi khó phán đoán thật.”

“Hậu phương sẽ có người mang thuỷ tinh truyền tin của Yugura giáo, nhưng tôi nghĩ nếu cả người ở tiền tuyến cũng có thể truyền đạt thông tin nhanh chóng thì sẽ tốt hơn.”

Lúc chiến đấu ở tiền tuyến mà đốt lửa tạo khói cũng khá tốn công. Đúng là với cái này thì chúng ta sẽ có thể nhanh chóng truyền đạt tình huống lúc đó của tiền tuyến cho hậu phương.

Nguyên lý thì hình như là phù phép loại phát hoả và phóng xuất nhỉ? Về cách thức hoạt động thì cũng không quá khó.

“Người anh em nghĩ ra thứ tiện lợi thật đấy. Nó là công cụ ở thế giới của anh à?”

“Thời đại dùng khói hiệu đã qua lâu rồi. Nhưng về kỹ thuật truyền tin thì khó mà tái hiện lắm.”

“Vậy anh cũng không phải là kỹ thuật viên gì à. Tiện thể thì cái công cụ truyền tin tại thế giới của người anh em như thế nào vậy?”

“Để xem nào. Chúng ta có thể ở tại đây, vừa nhìn mặt Jestaff đang ở Ma Giới Quama vừa nói chuyện.”

“…Xin lỗi, anh đang đố vui à?”

“Không không, đố vui gì ở đây chứ.”

Tôi hoàn toàn không hiểu làm thế nào mà họ có thể làm vậy được. Chikyuu khủng bố thật đấy. Nhưng nếu có thật thì mình sẽ có thể nhìn thấy tình huống của đại ca bất cứ lúc nào, trông tiện lợi quá đi.

“Vũ khí trong thế giới của anh như thế nào? Nếu xảy ra chiến tranh thì chế tạo mấy cái đó chẳng phải sẽ mạnh lắm sao?”

“Cái thứ anh đang cầm vốn mang hình dạng của vũ khí có thể bắn ra một cục sắt nhỏ. Lợi điểm của nó là bay nhanh hơn cung tên. Tuy nhiên, với kỹ thuật chế sắt của thế giới này thì độ bền của nó sẽ rất bất ổn. Với lại ở đây cũng không có thuốc súng.”

“Thuốc súng?”

“Bởi vì đó là thế giới không ma lực nên bọn họ phải dồn bột nổ vào trong để bắn đạn ra. Song, nếu muốn bắn trúng đối tượng ở xa, độ chính xác của công cụ và trình độ người sử dụng là điều không thể thiếu. Chỉ với tri thức và kỹ thuật của người thường khá là khó để tái hiện chúng.”

Thứ này có thể dễ dàng tạo ra khói hiệu. Nếu có thể thoải mái tạo ra công kích còn nhanh hơn cả cung tên thì có chút đáng sợ thật. Chỉ cần có cái này thì chẳng phải một đứa nhóc ven đường cũng có thể dễ dàng giết người sao.

“Nhưng mà cỡ mũi tên thì tôi vẫn có thể đánh rớt được.”

“Hẳn rồi. Ở Garne thì cũng có khả năng sử dụng, nhưng đẩy nhanh thời đại quá thì cũng không tốt lắm.”

“Tôi thì cảm thấy ma pháp Thanh Tẩy vừa nãy của Nora khủng thật. Quả nhiên là đệ tử của Đại Hiền Giả. Tương lai thật vô cùng đáng mong chờ.”

“Nịnh Nora cũng không có gì đâu. “

“Em vẫn có ma pháp còn gì. Vả lại, trong tương lai, em có lẽ sẽ trở thành một mỹ nhân đấy.”

“Xin lỗi, nhưng anh Hark không nằm trong sở thích của Nora.”

“…Á hự.”

Nỗi bi thương khiến tôi quỳ xuống gục ngã. Không ngờ lại có ngày mình bị trẻ con đá… Mà khoan, vốn tôi cũng đâu định tán tỉnh hay mong chờ thành công gì đâu!?

“Sở thích của Nora là người như Ekdoic à?”

“Anh Ekdo cũng ngầu thiệt, nhưng theo Nora thì số một là Duvleori. Vừa đẹp trai lại còn ngầu nữa.”

“Đúng là anh ta cũng đi cùng Tử đến đây.”

“Chẳng phải đó là Ác ma sao!?”

“Đây là thời đại Ma Vương mong muốn anh trai con người đó. Anh Hark không được phiến diện như vậy.”

“Ừ thì đúng là thế…”

Khoan, đúng là diện mạo của tên đó cũng thuộc dạng mỹ nam tử, lúc nào cũng giữ thái độ nghiêm nghị bên cạnh Ma Vương trông như công chúa kia nữa? Nếu vậy thì… Giờ nghĩ lại thì tôi lại thấy chuyện người anh em được Ma Vương yêu thích cũng ghê thật đấy.

“Thì anh là con người nhưng lại là cánh tay phải của Á nhân như Jestaff còn gì. Cứ xem như vậy đi.”

“___Ừ, thế thì tôi hiểu rồi.”

“Anh hiểu nhanh thật đấy.”

Thứ tôi say mê chính là nhân cách của đại ca, cho dù là Á nhân hay con người cũng không liên quan. Vậy dù là Ma Vương hay Ác ma thì cũng chẳng vấn đề gì thật.

Phải rồi ha. Tên đó đã đưa tôi bị ngất nằm lên ghế dài rồi còn đắp chăn cho bản thân. Khoan đã, nghĩ lại thì không phải gã cũng lọt vào top năm người dịu dàng trong đám người mình từng gặp sao? Cơ mà cuộc đời mình đúng là không ra gì thật nhỉ.

“Xin lỗi nhé, Nora. Quả nhiên điều quan trọng chính là tiếp nhận điều gì ở đối phương. Chỉ cần không xét đến chuyện Ác ma thì gã đàn ông đó đúng là có mắt nhìn người thật.”

“Nhưng anh ấy lại không chịu lộ bộ dạng Ác ma ra. Thật bủn xỉn quá đi.”

Tôi nhớ lại quan hệ giữa Ekdoic và Lacra mà mình từng nghe khi trước. Hình như là Đại Ác Ma bị Lacra tiêu diệt thật ra không thể phân biệt với Ác ma khác thì phải?

Nếu đúng vậy thì bộ dạng Ác ma của Duvleori… chắc cũng chỉ là ma vật thôi?

“Em muốn nhìn thấy đến vậy à?”

“Không bao giờ hết hứng thú luôn.”

“Nếu người anh em nhờ Tử Ma Vương thì chẳng phải sẽ có thể thấy liền ư?”

“Chuyện đó không được. Nếu anh ta không trực tiếp đồng ý nguyện vọng của Nora thì không có nghĩa.”

…Cái con bé này chắc chắn là hơn mình trong khoản tình yêu đôi lứa rồi. Tôi nhất định vẫn chưa đứng trong vị trí có thể lý giải điều ấy. Cứ im lặng mà ủng hộ thôi.

“Vậy sao, thế thì em cố gắng lên nhé!”

“Anh Hark cũng cố gắng lên. Phía trước vẫn còn xa xôi lắm.”

“Ừm, anh biết mà. Muốn khóc quá đi.”

Kệ đi, mục tiêu hiện tại của tôi chính là trở thành người phù hợp với cánh tay phải của đại ca. Bản thân chỉ cần trưởng thành tới mức ấy thì nhất định phụ nữ tốt sẽ tự nhiên dạt đến thôi. Cứ cho là vậy đi.

Hãy chờ đấy, người phụ nữ trong tương lai của tôi! Bản thân nhất định sẽ trở thành một gã đàn ông tốt trong vài năm nữa! Chắc vậy!

“Như này thì không chỉ Marito, cả Kim chắc cũng sẽ thích thú lắm. Lát nữa đem cho cô ta xem vậy.”

“Vậy trước hết tôi phải chữa chứng bất tỉnh khi nhìn thấy Ma Vương sao… Được thôi! Lần tới tôi sẽ quyết tâm cố gắng để không bị ngất đi!”

“Sao tự dưng nổi hứng vậy?”

“Tất cả mọi thứ đều là cơ hội để tôi trưởng thành. Cho dù nhục thể đạt giới hạn, nhưng trái tim tôi vẫn còn rất nhiều không gian để phát triển đấy!”

Đúng là thế rồi. Tôi cũng chẳng phải muốn trở thành người mạnh nhất hay gì. Điều tôi mong muốn không phải sức mạnh, mà là sự kiên cường. Về sức mạnh thì tôi cũng hầu như không học được gì từ người anh em cả.

Khi cuộc chiến bắt đầu, người anh em nhất định sẽ cho tôi thấy nhiều sự kiên cường hơn nữa. Bản thân sẽ xem và trộm lấy chúng, đó chính là mục đích hiện tại của tôi.

“Nói sao nhỉ… anh ta là người năng động thật đấy.”

“Bởi vì có thứ anh ta muốn học ở ngay trước mắt đó mà.”

“Nào, người anh em! Sẵn dịp này thì cho tôi tham gia nghiên cứu ma pháp một chút đi! Mặc dù tôi nghĩ là bản thân chỉ làm được việc vặt thôi! Nhưng cái gì cũng phải có kinh nghiệm trước phải không!?”

Cho dù đã quyết định mục tiêu thì bản thân cũng không thể lơ là việc khác. Thật ra tương lai tôi cũng không thể trở thành người đi nghiên cứu ma pháp, nhưng nhất định bản thân có thể học được gì đó từ đám người nghiên cứu ma pháp.

Thế nên tôi phải tận dụng tất cả cơ hội. Bình tĩnh nghĩ lại, việc có thể tham gia nghiên cứu ma pháp cùng đệ tử Đại Hiền Giả là chuyện khủng bố lắm luôn đó!

“Anh trai, anh ta đang nói vậy….”

“Cũng có sao đâu. Tôi nghĩ anh ta còn có ích hơn người không biết sử dụng ma pháp ấy chứ.”

“Nora cũng không ngại. Vật thí nghiệm thích hợp lại tăng thêm nữa rồi.”

“Chuyện đó thì em có thể xem xét một chút không vậy!? Không, làm thí nghiệm cũng được, nhưng đừng làm gì khiến cuộc đời sau này của anh bị ảnh hưởng nhé!?”

Được rồi, bản thân cũng có hứng lên rồi. Giờ thì phải cố gắng giúp ích để Nora thích thú mới được! Ồ, có tiếng gõ cửa, chị đại cũng đã xong việc rồi sao.

Nhắc mới nhớ, chị đại cũng biết dùng kha khá ma pháp. Ngoài ra, tôi cũng muốn học hỏi cách chiến đấu kết hợp ma pháp nữa. Phải hỏi chị ấy tập luyện ra sao mới được.

“Vâng, xin mời.”

“Ra đây ra đây! Để tôi mở cửa cho! Chị đại, vừa đúng lúc___”

Tôi mở cửa ra, và ở đó đang có ba____

“Ara? Hình như là cái người lần trước?”

“Ồ, không phải Harkdoc đấy sao. Cả cậu cũng ở đây nữa.”

“Tên nào đây? Mà sao sắc mặt xấu vậy, có sao___”

“___Kyu.”

Đại ca… em sẽ cố gắng, mặc dù không biết sẽ có thành quả không…. nhưng trước mắt thì… để ngày mai hẵng tính…

=============================

Nhân vật chính: (Ba người cùng lúc thì chịu thật)

Duvleori: (Tên này lại bất tỉnh rồi. Cũng may mình luôn mang chăn theo)

Luco: (____)

-------------------------------------------------------------------

Và xin giới thiệu bản nháp nhân vật. Lần này sẽ là đầu lĩnh đồng minh sơn tặc, Docora.



Dù là người sớm chết đi, nhưng vẫn là một nhân vật đứng tuổi bảnh trai có kiểu xuất hiện mang mùi vị như khô mực. Độ dai dẳng thật đúng vị nhỉ.

Một người đàn ông nếu không chết đi thì có khả năng sẽ trở thành cộng sự tốt với nhân vật chính. Nếu tên này mà sống thì khả năng cao là sẽ bẻ đi flag cùng hành động với Illias luôn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện