Chiếc bàn chìm xuống rồi một lần nữa xuất hiện.
Lần này thì trên đó không hề có gì cả, đây là một chiếc bàn để trò chuyện.
“Tuy cả hai đều là chiến thắng khó chấp nhận, nhưng các cậu đúng là đã thoả mãn điều kiện mà ta chuẩn bị trong thế giới giả tưởng. Vậy thì ta sẽ giữ lời và chào đón các cậu như những người đồng minh.”
Mỗi người ngồi lên những chiếc ghế vừa mới trồi lên.
Số lượng là năm cái, Kim Ma Vương thì lại chiếm cứ đùi tôi như vừa nãy.
“Sao cô lại ngồi ở đấy hả? Nhanh xuống khỏi anh ta ngay!”
“Nhưng ghế ngồi không đủ mà, ở trên vương toạ thì phải lớn giọng mới nghe được phải không?”
Hai người hộ vệ vẫn chưa hề mất cảnh giác với Kim Ma Vương, còn ánh mắt của Ulffe thì cứ đăm đăm nhìn tôi.
Trường hợp của Ulffe thì có lẽ chỉ đang muốn thay thế vị trí của Kim Ma Vương thôi.
“Cả anh nữa. Từ khi nào mà anh với Kim Ma Vương lại gần gũi nhau như vậy hả?”
“Thì tôi đã kết thúc cuộc đấu sau hai tiếng mà. Chúng tôi đã trò chuyện suốt khoảng thời gian đó và cũng cởi mở với nhau một chút rồi. Cả trong thế giới giả tưởng thì tôi cũng đạt được khá nhiều thông tin nữa.”
“Không phải ký ức trong thế giới giả tưởng sẽ không còn hay sao?”
“Ký ức chơi đùa với Kim Ma Vương nhỏ thì vẫn còn sót lại một ít đó.”
Tuy ký ức về việc nhiều lần làm cùng một chuyện không còn, nhưng ngoài mấy phản ứng cố định thì ký ức về những tương tác đặc thù được chuẩn bị sẵn vẫn còn tồn tại như mấy thành tựu được mở khoá vậy.
Do đó, những thông tin liên quan đến cô ta như xoa ở đâu thì dễ chịu hay thích món ăn gì thì vẫn còn sót lại sau khi hoàn thành trận đấu.
“Trong cuộc đấu mà anh còn rảnh rỗi làm vậy sao?”
“Ngược lại mới đúng. Thế giới giả tưởng chỉ là thứ được [tái hiện] bằng sức mạnh của Kim Ma Vương. Thế nhưng, Kim Ma Vương nhỏ ở trong đấy lại là thứ được [chuẩn bị] sẵn. Việc quan trọng nhất khi muốn biết về đối phương chính là điều tra những thứ có thể nắm bắt được ý đồ của họ đấy.”
“Cũng… cũng đúng…”
“Thế nào hai người cũng chỉ đi chém đi đập nó liền chứ gì?”
Illias và Ulffe lảng mặt sang chỗ khác.
Sự căm ghét với Ma Vương của thế giới này là vô cùng lớn. Ừ thì chỉ có thể đành chấp nhận chuyện này thôi.
Khi Kim Ma Vương lộ ra hình dáng của mình thì Illias đã không do dự mà lao đến chém cô ta.
Đến mức ý thức của cô ấy đã quên đi thân phận Quốc Vương Garne của Kim Ma Vương.
Ở thời điểm hiện tại, tuy không có thiệt hại trực tiếp từ Ma Vương, nhưng những thiệt hại gián tiếp lại vô cùng khổng lồ.
Người tử thương vì những ma vật tàn bạo sinh ra từ Ma Giới vẫn chưa bao giờ chấm dứt.
Kể cả chuyện về cha mẹ của Illias, kể cả những lời dạy của Yugura giáo cũng bảo rằng Ma Vương tuyệt đối là cái ác.
Cơ mà nếu là một tên Ma Vương ngu ngốc, tự nhận thức được chuyện đó mà không đề phòng rồi bị chém chết thì chả thể cứu được, và cũng không có giá trị để thu thập thông tin.
Trong trường hợp của Ulffe thì… hẳn là em ấy chẳng có hứng thú gì với cô ta.
Vì tận hưởng trong thế giới đó là điểm chính nên hầu như em ấy không sử dụng tính năng gì cả.
“Ta đã nói nhiều lần là muốn xem tố chất của các cậu. Cách đối diện với cuộc đấu, thực lực cùng với cảm nghĩ về ta. Và cậu ấy là người đã chiến thắng chỉ trong thời gian ngắn ngủi, lại còn có tinh thần học hỏi về ta rất đáng khen nữa. Thế thì ta cảm thấy ưng ý cậu ta cũng là điều đương nhiên thôi.”
“Ưng ý đối tượng khiến mình phải nôn mửa thì cô cũng không vừa đâu.”
“Ồn ào quá!”
Chiếc đuôi vỗ bùm bụp vào mặt tôi.
Cơ mà cô ta khéo thật đấy. Tôi hầu như chỉ thấy Ulffe cử động đuôi vào lúc vui mừng hay cao hứng mà thôi.
Kiểu tự do chuyển động thế này thật là hiếm.
Hình như mấy người tộc Hắc Lang cũng không làm như thế này được.
“Được rồi, nếu có câu hỏi mà ta có thể trả lời thì ta sẽ đáp lại cho. Những gì ta muốn hỏi đều đã hỏi cậu ta trong khi chờ đợi mọi người rồi.”
“Được thôi. Thế thì trước tiên, tôi sẽ hỏi về điều mà Turize muốn biết nhất, đó là quan hệ giữa Yugura Nariya được cho là đã tạo ra Thương Ma Vương cùng với anh hùng Nariya Yugura.”
“Hừm, cái tên Nariya thật hoài niệm, tại vì chỉ có Hắc là gọi cái tên đó thôi.”
Biểu cảm của Kim Ma Vương thay đổi.
Một nụ cười sảng khoái và không hề mang chút vẻ thiếu nữ nào.
Tạm thời thì tôi sẽ không để ý chuyện cô ta vẫn còn đang ngồi trên đùi.
“Những Ma Vương đã để lại danh tiếng trong lịch sử bao gồm cả ta đều được sáng tạo và huỷ diệt bởi cùng một người. Chính Yugura là kẻ đã dùng bằng ma pháp Tái Sinh và biến bọn ta thành Ma Vương, đồng thời cũng là người anh hùng đã tiêu diệt toàn bộ bọn ta.”
Nếu là hai người khác nhau thì chấn động đối với những người thuộc thế giới này sẽ ít hơn… Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như vậy.
Khả năng cô ta nhận nhầm người đã tạo ra và huỷ diệt mình là rất thấp.
“Trước tiên phải nói về ta trước. Đó là một câu chuyện rất xa xưa… khi mà ta vẫn chỉ là một người bình thường sống trong thế giới này.”
-------------------------------------------------------------------
Kim Ma Vương, ngày xưa từng là một thiếu nữ Á nhân thuộc bộ tộc Kim Hồ, sống tại một ngôi làng chỉ được cấu thành bởi đồng tộc.
Trước khi Ma Vương được sinh ra thì thế giới chẳng thể nào tồn tại ma vật.
Uy hiếp từ thú hoang chỉ là nhỏ nhặt, thứ có thể đe doạ tính mệnh con người chính là bệnh tật và nạn đói, cùng với những kẻ muốn đánh đồng chủng tộc với nhau.
Khác với hiện tại, mọi người rất nhạy cảm với những thứ khác lạ. Khoảng cách giữa con người và Á nhân rất khó để san lấp.
Con người dựa vào số lượng mà bức hại các Á nhân man rợ. Á nhân thì chủ trương dùng bạo lực để chống trả sự vũ nhục đến từ đám con người có thân thể yếu đuối hơn.
Những sự xung đột được sinh ra vượt xa lịch sử của Ma Vương. Không ai có thể đong đếm được hết số vụ đã xảy ra.
Ngôi làng ta sống đã bị thiêu rụi chỉ trong một đêm. Vào thời điểm đấy, việc đồng tộc bị thảm sát cũng không phải chuyện hiếm lạ.
Kẻ còn sống duy nhất chính là ta, nhưng toàn thân đã bị đốt cháy và vết chém thật sâu được tạo ra bởi một thanh đao… Sinh mệnh của ta lúc ấy chỉ còn là ngọn nết lay lắt trước gió.
“Úi chà, cô đã tỉnh rồi à. Bị thương nặng đến thế này mà vẫn có thể tỉnh lại được, sức sống của Á nhân thật tuyệt vời.”
Nhưng trước khi chết, ta đã tỉnh dậy một lần.
Ta không biết đó là căn nhà hoang nào. Khi mở mắt vì cơn đau thì toàn thân ta đã được băng bó không sót một nơi. Và ở trước mắt ta chính là…. Yugura.
Yugura chỉ đang lang thang trên đại lục, ngẫu nhiên đi đến ngôi làng này, phát hiện ta còn sót lại một hơi thở nên đã thử trị liệu.
Tuy nhiên, khả năng chữa trị ưu việt của Yugura cũng không đem lại kết quả gì và không còn cơ hội nào để cứu sống ta cả.
Cho dù muốn dùng ma pháp thì sức sống và ma lực của ta cũng đã gần như cạn kiệt.
Ta chẳng hề cảm thấy hối tiếc.
Bộ tộc bọn ta cũng chẳng phải là kẻ vô tội lương thiện gì cả.
Có nhiều kẻ đã từng tấn công giết hại con người… Thật thấm thía với cái câu nhân quả tuần hoàn ấy.
Cái chết của bản thân không phải điều bất hạnh.
Ta được nuôi dưỡng tới tuổi nhất định, có thể chết đi sau khi biết được sự vô thường của thế gian.
Ta cho rằng như thế là tốt rồi.
Thế nhưng___ tên đàn ông đó lại nói.
“Thật là một cái chết chả ra gì nhỉ. Tuy cô có vẻ thoả mãn với nó, nhưng cuộc đời của cô giống như rác rưởi vậy đó. Một người sống hạnh phúc hơn cô gấp mấy lần như tôi nói thế thì không sai đâu.”
Đang yên đang lành thì lại có một cái tên huỵch toẹt nói mấy lời khó ưa với người chuẩn bị chết đi như ta đó!
“Nếu cô muốn thì tôi sẽ ban cho cô cuộc đời thứ hai. Đã chết một lần rồi, liệu cô có muốn sống tự do theo ý mình không?”
Ta đã đáp ứng lời khiêu khích đó.
Nếu làm được thì ngon mà làm đi.
Và lần thứ hai mở mắt ra, ta đã trở thành Ma Vương.
Trong thân phận của Đệ Nhị Ma Vương – Kim Ma Vương.
-------------------------------------------------------------------
“Sau đó thì ta học sức mạnh thống trị này từ Yugura, kế đó thì hắn bảo ta sống tự do rồi bỏ ta ngoài nơi hoang dã. Đó chính là quá trình ta trở thành Ma Vương.”
“Yugura Nariya có vẻ đã dạy thuật Tử Linh cho Thương Ma Vương, vậy là người đó đã ban trí tuệ của mình cho từng người nhỉ?”
“Ừm, Ma Vương nào cũng được tập trung tại Methys hiện tại và học bí thuật của Yugura. Hắn là kẻ đã tặng danh hiệu Kim Thống Trị cho ta đó.”
Có lẽ là “Hoàng Thống Trị” mới đúng, nhưng thôi không nên nói về chuyện này.
Cơ mà Kim Ma Vương là Ma Vương thứ hai sao…
Có vẻ không thể trông mặt mà bắt hình dong rồi, cần phải chú ý hơn.
“Yugura Nariya đã điều tra trước về những người dự bị cho vị trí Ma Vương. Trong vụ việc làng của cô bị thiêu cháy, có lẽ tên đó đã nhúng tay vào không chừng.”
“Có thể là vậy, nhưng ta cũng chẳng lưu luyến gì đến người thân cả. Có thể được giải phóng khỏi mấy khúc mắc đó thì ta đã cảm tạ hắn rồi. Song, người ta quen biết khi còn sống chẳng còn lại ai hết, và ta cũng chưa tạo ra Ma Tộc nào cả.”
“Đặc tính ma lực của Ma Vương sẽ gây ra dị thường lên hệ sinh thái xung quanh nhỉ. Do đó, nếu muốn người thân thiết hồi còn sống theo mình thì cần phải biến họ thành Ma Tộc?”
“Đúng thế, giống như một Ma Vương bản yếu vậy. Không cần ma pháp Tái Sinh và chỉ cần đồng ý là được. Cậu có muốn thử chút không?”
[Có quán rượu gần đây nè, muốn ghé vào uống một chút không?]
Làm ơn dừng việc tuỳ hứng rủ rê người khác vào mấy sự kiện thay đổi cả đời người như vậy.
Kim Ma Vương không hề có người thân hồi còn sống, hay nên nói là cô ấy đã ngán ngẩm với sự tranh đấu giữa con người và Á nhân rồi.
Và sức mạnh ban cho Kim Ma Vương là kỹ thuật chuyên dụng cho việc thống trị… Hừm.
“Ma Vương có nhận thức lẫn nhau không?”
“Ừm. Nếu xét theo thứ tự được sinh ra thì có sáu người bọn ta quen biết nhau là Hắc, Kim, Bích, Thương, Phi, Tử.”
“Thế có kiểu vẫn còn Ma Vương nào đó không?”
“Có đó, còn một người. Chỉ là Ma Vương đó không được Yugura ban tên. Trong lịch sử cũng chưa từng xuất hiện trước mặt người khác. Bọn ta biết được sự tồn tại của kẻ đó… nhưng vẫn chưa nhìn thấy khuôn mặt bao giờ. Thế nên kẻ đó được mọi người gọi là Vô Sắc.”
Hừm, tức là xuất hiện trong lịch sử có sáu người, nhưng thực tế thì có tổng cộng bảy tên lận.
Và bỗng Illias giơ tay lên.
“Cứ cho là việc anh hùng Yugura tạo ra Ma Vương là thật, vậy thì tại sao ngài ấy lại tiêu diệt các người?”
“Chuyện đó thì… Yugura đã bảo như thế thì không công bằng.”
“Công bẳng…?”
“Sau khi được Yugura giải phóng, ta thì không đặc biệt làm gì cả mà chỉ sống tự do, đám còn lại thì cũng có kẻ khuếch trương lãnh thổ Ma Giới và định xâm lược thế giới con người. Hay nên nói là vì có một kẻ mở đầu nên cả đám mới mở rộng Ma Giới của mình.”
“…Là Hắc Ma Vương sao?”
“Đúng thế. Tại vì Hắc là kẻ căm hận thế giới này nhất. Hắc đã tạo ra Ma Giới ở vùng ven đại lục, đám Ma Tộc và ma vật thuần phục thì khởi xướng những cuộc thảm sát cả người lẫn Á nhân. Nhìn thấy điều đó nên các Ma Vương khác mới bắt đầu hành động.”
Hắc Ma Vương – kẻ đột nhiên xuất hiện, khắc sâu danh tiếng của mình vào trong lịch sử vì đã gieo rắc nỗi kinh hoàng khắp thế giới và là Ma Vương bị người người sợ hãi nhất.
Cuối cùng thì có vẻ kẻ đó đã bị một con Slime ở tại ngọn núi trong lãnh thổ Turize nuốt trọn.
Lý do cảm thấy thật thảm hại khi nghe đến đó thì chắc là tại mấy công ty trò chơi Nhật Bản biến Slime thành mấy con quái ghẻ nhất.
“Tôi chưa từng nghe về Ma Giới mà Hắc Ma Vương tạo ra bao giờ, không lẽ kẻ đó chỉ sáng tạo mà không mở rộng sao?”
“Hắc căm ghét con người đến tận cùng nên đã gào rú lên kiểu không cần mấy cái lãnh thổ bị đám ô uế đó lưu trú. Ngược lại, cái kẻ xâm lược lãnh địa con người mà không do dự nhất chính là Tử.”
Ma Giới Methys – nơi vẫn còn lưu lại vết tích sâu đậm nhất và được xem là Ma Giới rộng lớn nhất thế giới. Và kẻ tạo ra nơi đó chính là Tử Ma Vương.
“Tiếp theo đó chính là Phi và Thương, Bích thì mục đích có chút khác biệt… Nói chung là đám Ma Vương khác cũng mở rộng Ma Giới của mình. Sự thảm sát và thống trị vô cùng áp đảo, chỉ trong thời gian ngắn ngủi thì mọi người đã bị dồn vào đường cùng. Đến mức mà cả con người và Á nhân phải bắt tay lẫn nhau.”
Điều kiện để những người có quan hệ căng thẳng phải bắt tay với nhau chính là sự tồn tại của kẻ địch chung.
Bởi vì có một kẻ địch mạnh mẽ như Ma Vương xuất hiện nên con người và Á nhân mới hiệp lực chống lại.
Tuy nghe có vẻ là một câu chuyện đi vào lòng người, nhưng vốn bọn họ không nên tranh đấu mới đúng.
Song, sức mạnh của Ma Vương lại quá lớn, trong đó cũng có những kẻ lẩn trốn vào các vùng đất sâu xa như tộc Hắc Lang.
“Dù thế thì tình huống vẫn nghiêng về một phía, còn hơn cả trận chiến giữa Turize và Garne lúc nãy nữa. Vì chẳng thấy có gì thú vị nên Yugura đã hành động.”
“Và Yugura đã xuất hiện tại Methys và diệt trừ Tử Ma Vương nhỉ.”
“Ừm, kể từ đó là màn phản kích một chiều từ Yugura. Tiếp đó là Thương, Phi, Bích cũng lần lượt bị đánh hạ… tiện thể thì tiếp nữa là ta đó.”
“Theo câu chuyện vừa nãy thì Kim Ma Vương vẫn chưa sáng tạo Ma Giới mà phải không?”
“Ưm… về chuyện đó thì… Ta cũng trông thấy đám Ma Vương khác đang hăng hái nên tự dưng cảm thấy một mình không làm gì có chút buồn, nên là ta đã tạo ra Ma Giới tại một góc nhỏ trong một quốc gia. Ngay ngày hôm ấy thì Yugura lại đi diệt trừ Tử…”
Tuy không gây thiệt hại gì nhưng vẫn bị phán tội vì đã hành động sao? Yugura không thèm khoan nhượng gì luôn.
Xét theo lịch sử thì vào lúc cuối cùng, Hắc Ma Vương đã chiến đấu với Yugura, thất bại bỏ chạy và đón nhận thời khắc cuối đời tại ngọn núi nọ. Từ đó thế giới trở nên hoà bình.
Cơ mà việc Yugura đàn áp cả sáu Ma Vương khiến tôi chỉ có thể nói rằng sức mạnh của tên đó đã thuộc tầng thứ khác hẳn.
“Yugura đã bảo là [Ai da xin lỗi nhé, có vẻ như vẫn còn quá sớm để bọn họ đối đầu mọi người rồi. Không công bằng thì không tốt chút nào cả mà. Thế nên là nhờ mọi người nghỉ ngơi một lần nhé!] Và trước khi ta kịp nói gì thì hắn đã xoẹt một phát rồi!”
Nói nghe nhẹ vãi! Chỉ vì lý do đó mà đi kết thúc cuộc đời thứ hai của người ta thì đó không phải thứ có thể nhịn được đâu.
Cơ mà Kim Ma Vương lại được nêu tên trong lịch sử là Hoàng Ma Vương.
Nhìn theo màu sắc của các Ma Vương khác thì tôi hiểu là màu sắc đó sẽ nhẹ nhàng hơn.
Mặc dù Yugura là ân nhân, nhưng Kim Ma Vương cũng là một nạn nhân bị quay cuồng bởi mấy suy nghĩ quá vô lý của kẻ đó.
“Việc Yugura làm đúng kiểu tự biên tự diễn thật. Tạo ra Ma Vương rồi vứt ra ngoài đường. Khi Ma Vương trở thành mối đe doạ thì lại trở thành đồng minh của con người và diệt trừ tất cả. Một câu chuyện quá tồi tệ.”
“Tuy tôi là giáo sĩ của Yugura giáo nhưng điều này sốc thật đó.”
“Vậy mà cô lại không dao động nhiều lắm nhỉ?”
“Thì cũng chỉ là chuyện về người xưa mà thôi. Nhưng về lập trường, nếu tôi không tỏ vẻ sốc thì chẳng phải sẽ bị mắng hay sao?”
Ai đưa cái con này lên làm Giám Mục vậy hả!? Là Đại Giám Mục Ukka hả!? Khi tín đồ Yugura nghe được chuyện này, thường thì họ sẽ sụp đổ vì sốc hoặc bảo Ma Vương là đồ dối trá rồi lao đến hô đánh hô chém.
“Ta chẳng thể hiểu nổi việc tên điên đó làm. Không biết giờ hắn đang ở đâu nữa.”
“…Nhưng đó là vài trăm năm trước rồi mà, không phải Yugura đã chết rồi sao?”
“Một tên siêu việt giới hạn con người đến mức một mình giết chết tất cả Ma Vương đấy, cậu nghĩ hắn ta có thể chết vì tuổi thọ sao?”
Một sự thật đáng sợ rơi thẳng xuống trước mặt.
Có khả năng anh hùng Yugura vẫn còn sống.
Uwa, thật chẳng muốn gặp tên đó chút nào…
Yugura Nariya, thuộc Trái Đất và cũng là người Nhật Bản… nhưng tôi có thể hiểu được hắn ta là một tên chả ra gì chỉ toàn gây phiền toái cho dị giới mà thôi.
“Vậy giả thuyết Yugura Nariya tạo ra Ma Vương và anh hùng Yugura là hai người khác nhau đã bị phủ định hoàn toàn sao…”
“Không phải tên giống nhau à, tại sao cậu lại nghĩ đó là người khác chứ?”
“Nếu có thể đánh bại được Ma Vương thì Yugura Nariya cũng phải có lượng lớn ma lực trong người phải không?”
“Đương nhiên rồi. Hắn còn vượt trội hơn cả kẻ tự hào về lượng ma lực cao nhất như Bích nữa mà.”
“Tại Trái Đất, ngoài mặt thì không hề tồn tại ma pháp hay ma lực gì cả. Vì vậy nên tôi nghĩ người Trái Đất về cơ bản đều không có ma lực cơ… Không lẽ chỉ có tôi là đặc biệt thôi?”
Nhưng tôi cũng chả nhận thấy cơ thể có biến đổi gì.
Không ngờ giả thuyết việc Yugura Nariya là Âm Dương sư hoặc sinh ra tại chùa và sở hữu sức mạnh như vậy lại trở nên hợp lý rồi…
“Ta cũng cảm thấy khá thất vọng về điểm đó. Không ngờ Ma Vương yếu nhất như ta lại không cần phải sợ hãi cậu đấy.”
“Tôi có thể đặt câu hỏi không?”
Mix giơ tay lên.
Hẳn là cô ấy đang rất đau đầu vì những câu chuyện đen tối đằng sau lịch sử dần lộ ra, nhưng trên khuôn mặt vẫn không hề mất đi vẻ nghiêm túc.
“Kim Ma Vương phục sinh lần thứ hai là từ khi nào vậy?”
“Thời điểm ta phục sinh là khoảng 100 năm trước. Khi tỉnh dậy thì ta đang ở ngay trong hồ, sau khi bò ra thì bắt đầu lảo đảo lang thang đây đó. Do quá yếu nên ta cũng chẳng làm điều ác gì được, và để hoà nhập vào xã hội con người, ta đã học cách quản lý của thời đại hiện giờ. Vì việc này rất thú vị, với cả ta muốn tận dụng sức mạnh Ma Vương được ban cho nên đã gặp tiên vương của Garne rồi nhờ ông ta nhường lại ngôi vị.”
“Vậy mà ông ta nhanh chóng nhường lại hết nhỉ.”
“Ta đã phụng sự cho tên đó hai ba năm. Cả sức mạnh, thân phận thật sự và nguồn gốc đều nói ra hết cả, sau đó được công nhận đàng hoàng nên ta mới được tiến cử đấy chứ?”
Trong mắt người thống trị thì sức mạnh của Kim Ma Vương sở hữu tính năng vô cùng tuyệt vời.
Có thể đưa ra thành quả ổn định hơn cả hiền vương Marito. Chỉ cần có thể tin tưởng được thì trên lập trường của người quan tâm đến đất nước, ông ta nhất định sẽ muốn nhường lại ngôi vị này.
Và việc có thể khiến ông ta tin tưởng cũng chính là thực lực của cô ta.
“…Tôi muốn hỏi thêm một câu nữa, các Ma Vương khác cũng đều phục sinh rồi ư?”
“Ừm, ngoại trừ Hắc thì tất cả đều sống lại cả.”
Tôi có thể lập tức nhận ra bầu không khí bỗng trở nên nặng nề.
Việc Kim Ma Vương phục sinh đồng nghĩa với việc các Ma Vương khác cũng sống lại.
Nếu là trước khi phục sinh thì còn có thể chuẩn bị, nhưng có vẻ như bọn họ đã tụ tập gần đủ rồi.
“Xét thời gian thì ta là người đầu tiên, tính toán chi tiết thì chắc là cỡ mười mấy năm lại có một người thức tỉnh.”
“Mục đích của họ… cũng giống như trước kia ư?”
“Ta đã mãn nguyện với việc phát triển Garne rồi. Về tính cách thì bọn họ ai cũng đều giống như trước.”
“Tức là họ sẽ lại xâm lược thế giới con người…”
“Hẳn là vậy rồi, nhất là Tử và Phi.”
“Những người khác thì sao?”
“Lý do Bích tạo ra Ma Giới chính là vì muốn một vùng đất có thể an ổn ngủ say. Hiện kẻ đó đã chiếm cứ Ma Giới Turize từng tạo ra trước kia và say giấc nồng rồi.”
Ma Giới tiếp giáp lãnh thổ đã xuất hiện Ma Vương từ lâu, cơ mà tôi nhớ cô ta vừa bảo lượng ma lực của Bích thuộc hàng đầu nữa.
Tuy bảo rằng có kẻ sở hữu mục đích khác, nhưng không ngờ đó lại là kiểu Ma Vương tạo ra Ma Giới vì muốn yên tĩnh.
Chỉ là tôi khá để ý đến phản ứng của Illias.
Dù sao thì chính chủ đã tạo ra ma vật hại chết cha mẹ cô ấy vẫn còn đang ở đó mà.
“Mạnh nhất là Hắc, còn kẻ tiếp sau thì chắc chắn là Bích. Nhưng nếu không cố ý bước chân vào Ma Giới của tên đó thì hắn sẽ không hành động gì đâu.”
Phương hướng đi đến Turize cũng còn ngọn núi “Sát Hắc Ma Vương” có thể nuốt trọn mọi ma vật nữa.
Chỉ cần bên này không đụng chạm thì có thể nói là khá an toàn.
“Thương thì không có tính tự chủ. Trong quá khứ thì bị Tử rủ rê nên mới cùng khuếch trương lãnh thổ theo. Ở lần này, nếu không bị Ma Vương nào xúi giục thì chắc sẽ không hành động gì đâu.”
Tuy trông cũng an toàn, nhưng nhỡ mà bị ảnh hưởng bởi Ma Vương quá khích thì có thể xem như đó cũng là kẻ nguy hiểm tương đương.
Thương đã học thuật Tử Linh từ Yugura Nariya, nếu phải đối địch thì chúng ta sẽ phải chiến đấu với quân đoàn bất tử ư?
“Phi và Tử thì đơn giản là có dã tâm. Nếu bỏ mặc cả hai thì bọn họ nhất định sẽ hành động.”
“Cô có biết nơi ở của các Ma Vương khác ngoài Bích Ma Vương không?”
“Kẻ duy nhất có thể biết được chỉ có tên Bích cố chấp với nơi chốn của mình thôi. Đám khác thì ta từng nghĩ họ sẽ ở tại Ma Giới mình tạo ra, nhưng có vẻ không phải vậy. Ma Giới Methys là chỗ của Tử, nhưng đám ma vật vẫn còn đang tranh chấp lãnh thổ. Nếu Ma Vương đã xuất hiện thì đây không phải lúc để chúng làm như vậy.”
Ma Giới mang tên của quốc gia đang tiếp giáp vẫn đang xuất hiện ma vật.
Các mạo hiểm giả đôi khi cũng bước chân vào Ma Giới để tiêu diệt hang ổ của chúng.
Đúng là nếu Ma Vương lại lần nữa xuất hiện như lúc trước thì có một hai tin đồn cũng chẳng lạ.
Vẫn có khả năng kẻ đó đang trú ngụ tại nơi sâu nhất nên không thể đến được. Bản thân không nên tự tiện suy diễn lung tung.
“À đúng rồi, về cái tên Larheit các cậu đang truy đuổi thì ta không biết chỗ ở của hắn. Kẻ biết được chỉ cỡ Phi là cùng thôi.”
Dự đoán của tôi đã gần như trúng hết.
Larheit đang ở dưới trướng Phi Ma Vương và hẳn đang hành động vì nhắm đến vị trí Ma Tộc.
Nhưng thế thì mục đích đến Garne đã hoàn thành tại đây và tôi chẳng thể truy dấu hắn ta nữa rồi.
Trông có vẻ câu chuyện đang tiến thẳng một mạch, nhưng thực tế thì vấn đề chỉ đang tăng lên chứ chẳng giải quyết được gì cả.
“Kim Ma Vương, cái này thì có lẽ là thắc mắc hơn là câu hỏi… nhưng tại sao cô lại nói tuốt tuồn tuột thông tin như vậy?”
Sức mạnh của Kim Ma Vương tuy rất ưu việt, nhưng nó chỉ giới hạn trong việc thống trị. Tình hình thực tế thì quân lực nơi này vẫn nhỏ yếu hơn Turize láng giềng.
Tức là có thể xem sức chiến đấu của Kim Ma Vương rất thấp.
Một người như vậy lại bán đi thông tin của các Ma Vương khác thì chẳng phải sẽ chuốc lấy thù hận sao?
Liệu có lý do gì để vị Ma Vương này phải đi trên con đường đầy nguy hiểm đó?
“Không phải chúng ta đã trở thành đồng minh rồi sao___ Mặc dù muốn nói như vậy, nhưng ta sẽ cho cô cậu biết được tại sao.”
Kim Ma Vương nhảy xuống khỏi đùi tôi.
Rồi cô ấy bước về phía vương toạ, vừa xoay lại vừa nói.
“Có một Ma Vương đang nhắm đến Garne mà ta đang thống trị. Các cậu có thể làm gì đó giúp ta không?”
Lần này thì trên đó không hề có gì cả, đây là một chiếc bàn để trò chuyện.
“Tuy cả hai đều là chiến thắng khó chấp nhận, nhưng các cậu đúng là đã thoả mãn điều kiện mà ta chuẩn bị trong thế giới giả tưởng. Vậy thì ta sẽ giữ lời và chào đón các cậu như những người đồng minh.”
Mỗi người ngồi lên những chiếc ghế vừa mới trồi lên.
Số lượng là năm cái, Kim Ma Vương thì lại chiếm cứ đùi tôi như vừa nãy.
“Sao cô lại ngồi ở đấy hả? Nhanh xuống khỏi anh ta ngay!”
“Nhưng ghế ngồi không đủ mà, ở trên vương toạ thì phải lớn giọng mới nghe được phải không?”
Hai người hộ vệ vẫn chưa hề mất cảnh giác với Kim Ma Vương, còn ánh mắt của Ulffe thì cứ đăm đăm nhìn tôi.
Trường hợp của Ulffe thì có lẽ chỉ đang muốn thay thế vị trí của Kim Ma Vương thôi.
“Cả anh nữa. Từ khi nào mà anh với Kim Ma Vương lại gần gũi nhau như vậy hả?”
“Thì tôi đã kết thúc cuộc đấu sau hai tiếng mà. Chúng tôi đã trò chuyện suốt khoảng thời gian đó và cũng cởi mở với nhau một chút rồi. Cả trong thế giới giả tưởng thì tôi cũng đạt được khá nhiều thông tin nữa.”
“Không phải ký ức trong thế giới giả tưởng sẽ không còn hay sao?”
“Ký ức chơi đùa với Kim Ma Vương nhỏ thì vẫn còn sót lại một ít đó.”
Tuy ký ức về việc nhiều lần làm cùng một chuyện không còn, nhưng ngoài mấy phản ứng cố định thì ký ức về những tương tác đặc thù được chuẩn bị sẵn vẫn còn tồn tại như mấy thành tựu được mở khoá vậy.
Do đó, những thông tin liên quan đến cô ta như xoa ở đâu thì dễ chịu hay thích món ăn gì thì vẫn còn sót lại sau khi hoàn thành trận đấu.
“Trong cuộc đấu mà anh còn rảnh rỗi làm vậy sao?”
“Ngược lại mới đúng. Thế giới giả tưởng chỉ là thứ được [tái hiện] bằng sức mạnh của Kim Ma Vương. Thế nhưng, Kim Ma Vương nhỏ ở trong đấy lại là thứ được [chuẩn bị] sẵn. Việc quan trọng nhất khi muốn biết về đối phương chính là điều tra những thứ có thể nắm bắt được ý đồ của họ đấy.”
“Cũng… cũng đúng…”
“Thế nào hai người cũng chỉ đi chém đi đập nó liền chứ gì?”
Illias và Ulffe lảng mặt sang chỗ khác.
Sự căm ghét với Ma Vương của thế giới này là vô cùng lớn. Ừ thì chỉ có thể đành chấp nhận chuyện này thôi.
Khi Kim Ma Vương lộ ra hình dáng của mình thì Illias đã không do dự mà lao đến chém cô ta.
Đến mức ý thức của cô ấy đã quên đi thân phận Quốc Vương Garne của Kim Ma Vương.
Ở thời điểm hiện tại, tuy không có thiệt hại trực tiếp từ Ma Vương, nhưng những thiệt hại gián tiếp lại vô cùng khổng lồ.
Người tử thương vì những ma vật tàn bạo sinh ra từ Ma Giới vẫn chưa bao giờ chấm dứt.
Kể cả chuyện về cha mẹ của Illias, kể cả những lời dạy của Yugura giáo cũng bảo rằng Ma Vương tuyệt đối là cái ác.
Cơ mà nếu là một tên Ma Vương ngu ngốc, tự nhận thức được chuyện đó mà không đề phòng rồi bị chém chết thì chả thể cứu được, và cũng không có giá trị để thu thập thông tin.
Trong trường hợp của Ulffe thì… hẳn là em ấy chẳng có hứng thú gì với cô ta.
Vì tận hưởng trong thế giới đó là điểm chính nên hầu như em ấy không sử dụng tính năng gì cả.
“Ta đã nói nhiều lần là muốn xem tố chất của các cậu. Cách đối diện với cuộc đấu, thực lực cùng với cảm nghĩ về ta. Và cậu ấy là người đã chiến thắng chỉ trong thời gian ngắn ngủi, lại còn có tinh thần học hỏi về ta rất đáng khen nữa. Thế thì ta cảm thấy ưng ý cậu ta cũng là điều đương nhiên thôi.”
“Ưng ý đối tượng khiến mình phải nôn mửa thì cô cũng không vừa đâu.”
“Ồn ào quá!”
Chiếc đuôi vỗ bùm bụp vào mặt tôi.
Cơ mà cô ta khéo thật đấy. Tôi hầu như chỉ thấy Ulffe cử động đuôi vào lúc vui mừng hay cao hứng mà thôi.
Kiểu tự do chuyển động thế này thật là hiếm.
Hình như mấy người tộc Hắc Lang cũng không làm như thế này được.
“Được rồi, nếu có câu hỏi mà ta có thể trả lời thì ta sẽ đáp lại cho. Những gì ta muốn hỏi đều đã hỏi cậu ta trong khi chờ đợi mọi người rồi.”
“Được thôi. Thế thì trước tiên, tôi sẽ hỏi về điều mà Turize muốn biết nhất, đó là quan hệ giữa Yugura Nariya được cho là đã tạo ra Thương Ma Vương cùng với anh hùng Nariya Yugura.”
“Hừm, cái tên Nariya thật hoài niệm, tại vì chỉ có Hắc là gọi cái tên đó thôi.”
Biểu cảm của Kim Ma Vương thay đổi.
Một nụ cười sảng khoái và không hề mang chút vẻ thiếu nữ nào.
Tạm thời thì tôi sẽ không để ý chuyện cô ta vẫn còn đang ngồi trên đùi.
“Những Ma Vương đã để lại danh tiếng trong lịch sử bao gồm cả ta đều được sáng tạo và huỷ diệt bởi cùng một người. Chính Yugura là kẻ đã dùng bằng ma pháp Tái Sinh và biến bọn ta thành Ma Vương, đồng thời cũng là người anh hùng đã tiêu diệt toàn bộ bọn ta.”
Nếu là hai người khác nhau thì chấn động đối với những người thuộc thế giới này sẽ ít hơn… Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như vậy.
Khả năng cô ta nhận nhầm người đã tạo ra và huỷ diệt mình là rất thấp.
“Trước tiên phải nói về ta trước. Đó là một câu chuyện rất xa xưa… khi mà ta vẫn chỉ là một người bình thường sống trong thế giới này.”
-------------------------------------------------------------------
Kim Ma Vương, ngày xưa từng là một thiếu nữ Á nhân thuộc bộ tộc Kim Hồ, sống tại một ngôi làng chỉ được cấu thành bởi đồng tộc.
Trước khi Ma Vương được sinh ra thì thế giới chẳng thể nào tồn tại ma vật.
Uy hiếp từ thú hoang chỉ là nhỏ nhặt, thứ có thể đe doạ tính mệnh con người chính là bệnh tật và nạn đói, cùng với những kẻ muốn đánh đồng chủng tộc với nhau.
Khác với hiện tại, mọi người rất nhạy cảm với những thứ khác lạ. Khoảng cách giữa con người và Á nhân rất khó để san lấp.
Con người dựa vào số lượng mà bức hại các Á nhân man rợ. Á nhân thì chủ trương dùng bạo lực để chống trả sự vũ nhục đến từ đám con người có thân thể yếu đuối hơn.
Những sự xung đột được sinh ra vượt xa lịch sử của Ma Vương. Không ai có thể đong đếm được hết số vụ đã xảy ra.
Ngôi làng ta sống đã bị thiêu rụi chỉ trong một đêm. Vào thời điểm đấy, việc đồng tộc bị thảm sát cũng không phải chuyện hiếm lạ.
Kẻ còn sống duy nhất chính là ta, nhưng toàn thân đã bị đốt cháy và vết chém thật sâu được tạo ra bởi một thanh đao… Sinh mệnh của ta lúc ấy chỉ còn là ngọn nết lay lắt trước gió.
“Úi chà, cô đã tỉnh rồi à. Bị thương nặng đến thế này mà vẫn có thể tỉnh lại được, sức sống của Á nhân thật tuyệt vời.”
Nhưng trước khi chết, ta đã tỉnh dậy một lần.
Ta không biết đó là căn nhà hoang nào. Khi mở mắt vì cơn đau thì toàn thân ta đã được băng bó không sót một nơi. Và ở trước mắt ta chính là…. Yugura.
Yugura chỉ đang lang thang trên đại lục, ngẫu nhiên đi đến ngôi làng này, phát hiện ta còn sót lại một hơi thở nên đã thử trị liệu.
Tuy nhiên, khả năng chữa trị ưu việt của Yugura cũng không đem lại kết quả gì và không còn cơ hội nào để cứu sống ta cả.
Cho dù muốn dùng ma pháp thì sức sống và ma lực của ta cũng đã gần như cạn kiệt.
Ta chẳng hề cảm thấy hối tiếc.
Bộ tộc bọn ta cũng chẳng phải là kẻ vô tội lương thiện gì cả.
Có nhiều kẻ đã từng tấn công giết hại con người… Thật thấm thía với cái câu nhân quả tuần hoàn ấy.
Cái chết của bản thân không phải điều bất hạnh.
Ta được nuôi dưỡng tới tuổi nhất định, có thể chết đi sau khi biết được sự vô thường của thế gian.
Ta cho rằng như thế là tốt rồi.
Thế nhưng___ tên đàn ông đó lại nói.
“Thật là một cái chết chả ra gì nhỉ. Tuy cô có vẻ thoả mãn với nó, nhưng cuộc đời của cô giống như rác rưởi vậy đó. Một người sống hạnh phúc hơn cô gấp mấy lần như tôi nói thế thì không sai đâu.”
Đang yên đang lành thì lại có một cái tên huỵch toẹt nói mấy lời khó ưa với người chuẩn bị chết đi như ta đó!
“Nếu cô muốn thì tôi sẽ ban cho cô cuộc đời thứ hai. Đã chết một lần rồi, liệu cô có muốn sống tự do theo ý mình không?”
Ta đã đáp ứng lời khiêu khích đó.
Nếu làm được thì ngon mà làm đi.
Và lần thứ hai mở mắt ra, ta đã trở thành Ma Vương.
Trong thân phận của Đệ Nhị Ma Vương – Kim Ma Vương.
-------------------------------------------------------------------
“Sau đó thì ta học sức mạnh thống trị này từ Yugura, kế đó thì hắn bảo ta sống tự do rồi bỏ ta ngoài nơi hoang dã. Đó chính là quá trình ta trở thành Ma Vương.”
“Yugura Nariya có vẻ đã dạy thuật Tử Linh cho Thương Ma Vương, vậy là người đó đã ban trí tuệ của mình cho từng người nhỉ?”
“Ừm, Ma Vương nào cũng được tập trung tại Methys hiện tại và học bí thuật của Yugura. Hắn là kẻ đã tặng danh hiệu Kim Thống Trị cho ta đó.”
Có lẽ là “Hoàng Thống Trị” mới đúng, nhưng thôi không nên nói về chuyện này.
Cơ mà Kim Ma Vương là Ma Vương thứ hai sao…
Có vẻ không thể trông mặt mà bắt hình dong rồi, cần phải chú ý hơn.
“Yugura Nariya đã điều tra trước về những người dự bị cho vị trí Ma Vương. Trong vụ việc làng của cô bị thiêu cháy, có lẽ tên đó đã nhúng tay vào không chừng.”
“Có thể là vậy, nhưng ta cũng chẳng lưu luyến gì đến người thân cả. Có thể được giải phóng khỏi mấy khúc mắc đó thì ta đã cảm tạ hắn rồi. Song, người ta quen biết khi còn sống chẳng còn lại ai hết, và ta cũng chưa tạo ra Ma Tộc nào cả.”
“Đặc tính ma lực của Ma Vương sẽ gây ra dị thường lên hệ sinh thái xung quanh nhỉ. Do đó, nếu muốn người thân thiết hồi còn sống theo mình thì cần phải biến họ thành Ma Tộc?”
“Đúng thế, giống như một Ma Vương bản yếu vậy. Không cần ma pháp Tái Sinh và chỉ cần đồng ý là được. Cậu có muốn thử chút không?”
[Có quán rượu gần đây nè, muốn ghé vào uống một chút không?]
Làm ơn dừng việc tuỳ hứng rủ rê người khác vào mấy sự kiện thay đổi cả đời người như vậy.
Kim Ma Vương không hề có người thân hồi còn sống, hay nên nói là cô ấy đã ngán ngẩm với sự tranh đấu giữa con người và Á nhân rồi.
Và sức mạnh ban cho Kim Ma Vương là kỹ thuật chuyên dụng cho việc thống trị… Hừm.
“Ma Vương có nhận thức lẫn nhau không?”
“Ừm. Nếu xét theo thứ tự được sinh ra thì có sáu người bọn ta quen biết nhau là Hắc, Kim, Bích, Thương, Phi, Tử.”
“Thế có kiểu vẫn còn Ma Vương nào đó không?”
“Có đó, còn một người. Chỉ là Ma Vương đó không được Yugura ban tên. Trong lịch sử cũng chưa từng xuất hiện trước mặt người khác. Bọn ta biết được sự tồn tại của kẻ đó… nhưng vẫn chưa nhìn thấy khuôn mặt bao giờ. Thế nên kẻ đó được mọi người gọi là Vô Sắc.”
Hừm, tức là xuất hiện trong lịch sử có sáu người, nhưng thực tế thì có tổng cộng bảy tên lận.
Và bỗng Illias giơ tay lên.
“Cứ cho là việc anh hùng Yugura tạo ra Ma Vương là thật, vậy thì tại sao ngài ấy lại tiêu diệt các người?”
“Chuyện đó thì… Yugura đã bảo như thế thì không công bằng.”
“Công bẳng…?”
“Sau khi được Yugura giải phóng, ta thì không đặc biệt làm gì cả mà chỉ sống tự do, đám còn lại thì cũng có kẻ khuếch trương lãnh thổ Ma Giới và định xâm lược thế giới con người. Hay nên nói là vì có một kẻ mở đầu nên cả đám mới mở rộng Ma Giới của mình.”
“…Là Hắc Ma Vương sao?”
“Đúng thế. Tại vì Hắc là kẻ căm hận thế giới này nhất. Hắc đã tạo ra Ma Giới ở vùng ven đại lục, đám Ma Tộc và ma vật thuần phục thì khởi xướng những cuộc thảm sát cả người lẫn Á nhân. Nhìn thấy điều đó nên các Ma Vương khác mới bắt đầu hành động.”
Hắc Ma Vương – kẻ đột nhiên xuất hiện, khắc sâu danh tiếng của mình vào trong lịch sử vì đã gieo rắc nỗi kinh hoàng khắp thế giới và là Ma Vương bị người người sợ hãi nhất.
Cuối cùng thì có vẻ kẻ đó đã bị một con Slime ở tại ngọn núi trong lãnh thổ Turize nuốt trọn.
Lý do cảm thấy thật thảm hại khi nghe đến đó thì chắc là tại mấy công ty trò chơi Nhật Bản biến Slime thành mấy con quái ghẻ nhất.
“Tôi chưa từng nghe về Ma Giới mà Hắc Ma Vương tạo ra bao giờ, không lẽ kẻ đó chỉ sáng tạo mà không mở rộng sao?”
“Hắc căm ghét con người đến tận cùng nên đã gào rú lên kiểu không cần mấy cái lãnh thổ bị đám ô uế đó lưu trú. Ngược lại, cái kẻ xâm lược lãnh địa con người mà không do dự nhất chính là Tử.”
Ma Giới Methys – nơi vẫn còn lưu lại vết tích sâu đậm nhất và được xem là Ma Giới rộng lớn nhất thế giới. Và kẻ tạo ra nơi đó chính là Tử Ma Vương.
“Tiếp theo đó chính là Phi và Thương, Bích thì mục đích có chút khác biệt… Nói chung là đám Ma Vương khác cũng mở rộng Ma Giới của mình. Sự thảm sát và thống trị vô cùng áp đảo, chỉ trong thời gian ngắn ngủi thì mọi người đã bị dồn vào đường cùng. Đến mức mà cả con người và Á nhân phải bắt tay lẫn nhau.”
Điều kiện để những người có quan hệ căng thẳng phải bắt tay với nhau chính là sự tồn tại của kẻ địch chung.
Bởi vì có một kẻ địch mạnh mẽ như Ma Vương xuất hiện nên con người và Á nhân mới hiệp lực chống lại.
Tuy nghe có vẻ là một câu chuyện đi vào lòng người, nhưng vốn bọn họ không nên tranh đấu mới đúng.
Song, sức mạnh của Ma Vương lại quá lớn, trong đó cũng có những kẻ lẩn trốn vào các vùng đất sâu xa như tộc Hắc Lang.
“Dù thế thì tình huống vẫn nghiêng về một phía, còn hơn cả trận chiến giữa Turize và Garne lúc nãy nữa. Vì chẳng thấy có gì thú vị nên Yugura đã hành động.”
“Và Yugura đã xuất hiện tại Methys và diệt trừ Tử Ma Vương nhỉ.”
“Ừm, kể từ đó là màn phản kích một chiều từ Yugura. Tiếp đó là Thương, Phi, Bích cũng lần lượt bị đánh hạ… tiện thể thì tiếp nữa là ta đó.”
“Theo câu chuyện vừa nãy thì Kim Ma Vương vẫn chưa sáng tạo Ma Giới mà phải không?”
“Ưm… về chuyện đó thì… Ta cũng trông thấy đám Ma Vương khác đang hăng hái nên tự dưng cảm thấy một mình không làm gì có chút buồn, nên là ta đã tạo ra Ma Giới tại một góc nhỏ trong một quốc gia. Ngay ngày hôm ấy thì Yugura lại đi diệt trừ Tử…”
Tuy không gây thiệt hại gì nhưng vẫn bị phán tội vì đã hành động sao? Yugura không thèm khoan nhượng gì luôn.
Xét theo lịch sử thì vào lúc cuối cùng, Hắc Ma Vương đã chiến đấu với Yugura, thất bại bỏ chạy và đón nhận thời khắc cuối đời tại ngọn núi nọ. Từ đó thế giới trở nên hoà bình.
Cơ mà việc Yugura đàn áp cả sáu Ma Vương khiến tôi chỉ có thể nói rằng sức mạnh của tên đó đã thuộc tầng thứ khác hẳn.
“Yugura đã bảo là [Ai da xin lỗi nhé, có vẻ như vẫn còn quá sớm để bọn họ đối đầu mọi người rồi. Không công bằng thì không tốt chút nào cả mà. Thế nên là nhờ mọi người nghỉ ngơi một lần nhé!] Và trước khi ta kịp nói gì thì hắn đã xoẹt một phát rồi!”
Nói nghe nhẹ vãi! Chỉ vì lý do đó mà đi kết thúc cuộc đời thứ hai của người ta thì đó không phải thứ có thể nhịn được đâu.
Cơ mà Kim Ma Vương lại được nêu tên trong lịch sử là Hoàng Ma Vương.
Nhìn theo màu sắc của các Ma Vương khác thì tôi hiểu là màu sắc đó sẽ nhẹ nhàng hơn.
Mặc dù Yugura là ân nhân, nhưng Kim Ma Vương cũng là một nạn nhân bị quay cuồng bởi mấy suy nghĩ quá vô lý của kẻ đó.
“Việc Yugura làm đúng kiểu tự biên tự diễn thật. Tạo ra Ma Vương rồi vứt ra ngoài đường. Khi Ma Vương trở thành mối đe doạ thì lại trở thành đồng minh của con người và diệt trừ tất cả. Một câu chuyện quá tồi tệ.”
“Tuy tôi là giáo sĩ của Yugura giáo nhưng điều này sốc thật đó.”
“Vậy mà cô lại không dao động nhiều lắm nhỉ?”
“Thì cũng chỉ là chuyện về người xưa mà thôi. Nhưng về lập trường, nếu tôi không tỏ vẻ sốc thì chẳng phải sẽ bị mắng hay sao?”
Ai đưa cái con này lên làm Giám Mục vậy hả!? Là Đại Giám Mục Ukka hả!? Khi tín đồ Yugura nghe được chuyện này, thường thì họ sẽ sụp đổ vì sốc hoặc bảo Ma Vương là đồ dối trá rồi lao đến hô đánh hô chém.
“Ta chẳng thể hiểu nổi việc tên điên đó làm. Không biết giờ hắn đang ở đâu nữa.”
“…Nhưng đó là vài trăm năm trước rồi mà, không phải Yugura đã chết rồi sao?”
“Một tên siêu việt giới hạn con người đến mức một mình giết chết tất cả Ma Vương đấy, cậu nghĩ hắn ta có thể chết vì tuổi thọ sao?”
Một sự thật đáng sợ rơi thẳng xuống trước mặt.
Có khả năng anh hùng Yugura vẫn còn sống.
Uwa, thật chẳng muốn gặp tên đó chút nào…
Yugura Nariya, thuộc Trái Đất và cũng là người Nhật Bản… nhưng tôi có thể hiểu được hắn ta là một tên chả ra gì chỉ toàn gây phiền toái cho dị giới mà thôi.
“Vậy giả thuyết Yugura Nariya tạo ra Ma Vương và anh hùng Yugura là hai người khác nhau đã bị phủ định hoàn toàn sao…”
“Không phải tên giống nhau à, tại sao cậu lại nghĩ đó là người khác chứ?”
“Nếu có thể đánh bại được Ma Vương thì Yugura Nariya cũng phải có lượng lớn ma lực trong người phải không?”
“Đương nhiên rồi. Hắn còn vượt trội hơn cả kẻ tự hào về lượng ma lực cao nhất như Bích nữa mà.”
“Tại Trái Đất, ngoài mặt thì không hề tồn tại ma pháp hay ma lực gì cả. Vì vậy nên tôi nghĩ người Trái Đất về cơ bản đều không có ma lực cơ… Không lẽ chỉ có tôi là đặc biệt thôi?”
Nhưng tôi cũng chả nhận thấy cơ thể có biến đổi gì.
Không ngờ giả thuyết việc Yugura Nariya là Âm Dương sư hoặc sinh ra tại chùa và sở hữu sức mạnh như vậy lại trở nên hợp lý rồi…
“Ta cũng cảm thấy khá thất vọng về điểm đó. Không ngờ Ma Vương yếu nhất như ta lại không cần phải sợ hãi cậu đấy.”
“Tôi có thể đặt câu hỏi không?”
Mix giơ tay lên.
Hẳn là cô ấy đang rất đau đầu vì những câu chuyện đen tối đằng sau lịch sử dần lộ ra, nhưng trên khuôn mặt vẫn không hề mất đi vẻ nghiêm túc.
“Kim Ma Vương phục sinh lần thứ hai là từ khi nào vậy?”
“Thời điểm ta phục sinh là khoảng 100 năm trước. Khi tỉnh dậy thì ta đang ở ngay trong hồ, sau khi bò ra thì bắt đầu lảo đảo lang thang đây đó. Do quá yếu nên ta cũng chẳng làm điều ác gì được, và để hoà nhập vào xã hội con người, ta đã học cách quản lý của thời đại hiện giờ. Vì việc này rất thú vị, với cả ta muốn tận dụng sức mạnh Ma Vương được ban cho nên đã gặp tiên vương của Garne rồi nhờ ông ta nhường lại ngôi vị.”
“Vậy mà ông ta nhanh chóng nhường lại hết nhỉ.”
“Ta đã phụng sự cho tên đó hai ba năm. Cả sức mạnh, thân phận thật sự và nguồn gốc đều nói ra hết cả, sau đó được công nhận đàng hoàng nên ta mới được tiến cử đấy chứ?”
Trong mắt người thống trị thì sức mạnh của Kim Ma Vương sở hữu tính năng vô cùng tuyệt vời.
Có thể đưa ra thành quả ổn định hơn cả hiền vương Marito. Chỉ cần có thể tin tưởng được thì trên lập trường của người quan tâm đến đất nước, ông ta nhất định sẽ muốn nhường lại ngôi vị này.
Và việc có thể khiến ông ta tin tưởng cũng chính là thực lực của cô ta.
“…Tôi muốn hỏi thêm một câu nữa, các Ma Vương khác cũng đều phục sinh rồi ư?”
“Ừm, ngoại trừ Hắc thì tất cả đều sống lại cả.”
Tôi có thể lập tức nhận ra bầu không khí bỗng trở nên nặng nề.
Việc Kim Ma Vương phục sinh đồng nghĩa với việc các Ma Vương khác cũng sống lại.
Nếu là trước khi phục sinh thì còn có thể chuẩn bị, nhưng có vẻ như bọn họ đã tụ tập gần đủ rồi.
“Xét thời gian thì ta là người đầu tiên, tính toán chi tiết thì chắc là cỡ mười mấy năm lại có một người thức tỉnh.”
“Mục đích của họ… cũng giống như trước kia ư?”
“Ta đã mãn nguyện với việc phát triển Garne rồi. Về tính cách thì bọn họ ai cũng đều giống như trước.”
“Tức là họ sẽ lại xâm lược thế giới con người…”
“Hẳn là vậy rồi, nhất là Tử và Phi.”
“Những người khác thì sao?”
“Lý do Bích tạo ra Ma Giới chính là vì muốn một vùng đất có thể an ổn ngủ say. Hiện kẻ đó đã chiếm cứ Ma Giới Turize từng tạo ra trước kia và say giấc nồng rồi.”
Ma Giới tiếp giáp lãnh thổ đã xuất hiện Ma Vương từ lâu, cơ mà tôi nhớ cô ta vừa bảo lượng ma lực của Bích thuộc hàng đầu nữa.
Tuy bảo rằng có kẻ sở hữu mục đích khác, nhưng không ngờ đó lại là kiểu Ma Vương tạo ra Ma Giới vì muốn yên tĩnh.
Chỉ là tôi khá để ý đến phản ứng của Illias.
Dù sao thì chính chủ đã tạo ra ma vật hại chết cha mẹ cô ấy vẫn còn đang ở đó mà.
“Mạnh nhất là Hắc, còn kẻ tiếp sau thì chắc chắn là Bích. Nhưng nếu không cố ý bước chân vào Ma Giới của tên đó thì hắn sẽ không hành động gì đâu.”
Phương hướng đi đến Turize cũng còn ngọn núi “Sát Hắc Ma Vương” có thể nuốt trọn mọi ma vật nữa.
Chỉ cần bên này không đụng chạm thì có thể nói là khá an toàn.
“Thương thì không có tính tự chủ. Trong quá khứ thì bị Tử rủ rê nên mới cùng khuếch trương lãnh thổ theo. Ở lần này, nếu không bị Ma Vương nào xúi giục thì chắc sẽ không hành động gì đâu.”
Tuy trông cũng an toàn, nhưng nhỡ mà bị ảnh hưởng bởi Ma Vương quá khích thì có thể xem như đó cũng là kẻ nguy hiểm tương đương.
Thương đã học thuật Tử Linh từ Yugura Nariya, nếu phải đối địch thì chúng ta sẽ phải chiến đấu với quân đoàn bất tử ư?
“Phi và Tử thì đơn giản là có dã tâm. Nếu bỏ mặc cả hai thì bọn họ nhất định sẽ hành động.”
“Cô có biết nơi ở của các Ma Vương khác ngoài Bích Ma Vương không?”
“Kẻ duy nhất có thể biết được chỉ có tên Bích cố chấp với nơi chốn của mình thôi. Đám khác thì ta từng nghĩ họ sẽ ở tại Ma Giới mình tạo ra, nhưng có vẻ không phải vậy. Ma Giới Methys là chỗ của Tử, nhưng đám ma vật vẫn còn đang tranh chấp lãnh thổ. Nếu Ma Vương đã xuất hiện thì đây không phải lúc để chúng làm như vậy.”
Ma Giới mang tên của quốc gia đang tiếp giáp vẫn đang xuất hiện ma vật.
Các mạo hiểm giả đôi khi cũng bước chân vào Ma Giới để tiêu diệt hang ổ của chúng.
Đúng là nếu Ma Vương lại lần nữa xuất hiện như lúc trước thì có một hai tin đồn cũng chẳng lạ.
Vẫn có khả năng kẻ đó đang trú ngụ tại nơi sâu nhất nên không thể đến được. Bản thân không nên tự tiện suy diễn lung tung.
“À đúng rồi, về cái tên Larheit các cậu đang truy đuổi thì ta không biết chỗ ở của hắn. Kẻ biết được chỉ cỡ Phi là cùng thôi.”
Dự đoán của tôi đã gần như trúng hết.
Larheit đang ở dưới trướng Phi Ma Vương và hẳn đang hành động vì nhắm đến vị trí Ma Tộc.
Nhưng thế thì mục đích đến Garne đã hoàn thành tại đây và tôi chẳng thể truy dấu hắn ta nữa rồi.
Trông có vẻ câu chuyện đang tiến thẳng một mạch, nhưng thực tế thì vấn đề chỉ đang tăng lên chứ chẳng giải quyết được gì cả.
“Kim Ma Vương, cái này thì có lẽ là thắc mắc hơn là câu hỏi… nhưng tại sao cô lại nói tuốt tuồn tuột thông tin như vậy?”
Sức mạnh của Kim Ma Vương tuy rất ưu việt, nhưng nó chỉ giới hạn trong việc thống trị. Tình hình thực tế thì quân lực nơi này vẫn nhỏ yếu hơn Turize láng giềng.
Tức là có thể xem sức chiến đấu của Kim Ma Vương rất thấp.
Một người như vậy lại bán đi thông tin của các Ma Vương khác thì chẳng phải sẽ chuốc lấy thù hận sao?
Liệu có lý do gì để vị Ma Vương này phải đi trên con đường đầy nguy hiểm đó?
“Không phải chúng ta đã trở thành đồng minh rồi sao___ Mặc dù muốn nói như vậy, nhưng ta sẽ cho cô cậu biết được tại sao.”
Kim Ma Vương nhảy xuống khỏi đùi tôi.
Rồi cô ấy bước về phía vương toạ, vừa xoay lại vừa nói.
“Có một Ma Vương đang nhắm đến Garne mà ta đang thống trị. Các cậu có thể làm gì đó giúp ta không?”
Danh sách chương