“Thế này thôi sao? Vậy thì hội nghị kết thúc tại đây. Ai muốn về sớm thì về, muốn nhìn ngắm quốc lực Garne mà tham khảo cũng được. Mọi người cứ tuỳ tiện đi nhé.”
Ngoài vương tử Washect, vẫn còn vài người đặt thêm một số câu hỏi, nhưng nó giống như là xác nhận suy nghĩ lẫn nhau hơn là nghi vấn. Những người ở đây là đại biểu các nước, hẳn là họ cũng muốn biết rõ tường tận thông tin của nhau.
Mỗi người đại biểu đều đứng lên và đưa ra chỉ thị sau này cho những người hộ vệ. Vương tử Washect thì nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Marito có vẻ như đang nói gì đó với Giáo Hoàng Eupalo. Lúc tôi định đi sang thì vua Zenotta lại ghé qua bên này trước.
“Cậu đúng là vẫn mạnh miệng tranh luận trong những lúc cần thiết nhỉ.”
“Nếu chỉ một mình tôi thì hạ thấp tư thế cũng được, nhưng bản thân cũng muốn tránh chuyện đồng đội ăn thiệt thòi nữa.”
Về khoản này thì vua Zenotta cũng khá tương tự. Khi đưa ra phát ngôn trông ngu ngốc, người này vừa lộ điểm xấu của mình, nhưng cũng lại muốn đối phương thông qua yêu cầu của bản thân. Bởi vì quyết định sau cùng sẽ bao gồm cả kết quả có lợi cho quốc gia của mình.
Đối với năng lực không ngại ngùng mà nhờ vả, người càng ở địa vị cao thì càng trông lép vế. Ông ta không tự nhận thức được chứ mỗi lần nói chuyện thì đây là người thật sự rất khó để từ chối.
“Ta không bảo cậu cho các Ma Vương chiến đấu với nhau, nhưng nghĩ đến sức mạnh có thể phá huỷ bức tường ấy thì mấy người đó thật sự rất ưu tú.”
“Tôi có bảo các Ma Vương vô năng đâu. Chỉ là sức mạnh của họ khác với thứ con người nắm giữ. Về khoản này thì không thể nào giải thích chi tiết được đâu. Thực tế thì tôi vẫn sẽ cho họ hoạt động tích cực trong cuộc chiến này.”
“Thế thì thật tốt quá. Ta kỳ vọng những thành tích vượt ngoài tưởng tượng của mình đó.”
Ông ta đang hỏi những nội dung khó có thể nói ra tại chỗ hỏi đáp, người này thích mấy cái hành vi lén lút thật đấy.
“Xin thất lễ.”
Khi hướng ánh mắt về phía giọng nói cùng tiếng leng keng của bộ giáp thì tướng quân Trine, Odysse đã đứng ở đấy.
Thú thật là chúng tôi chưa từng nhận thức lẫn nhau, liệu ông ta có gì muốn nói ư? Làm ơn đừng có kiếm chuyện đi nhé.
“Có chuyện gì ư?”
“Tôi có chút chuyện muốn nói với cậu. Nhưng trước đó___”
Odysse quay người về phía vua Zenotta và cúi đầu thật sâu. Các Á nhân giống như thuộc hạ phía sau cũng theo đó mà cúi đầu.
Vua Zenotta hướng mắt sang tôi với vẻ khốn hoặc. Ông bảo tôi phải làm gì chứ? “Đây là trò gì vậy?”
“Tôi đã nghiêm túc tiếp nhận lời trách mắng của vua Turize. Hành vi này chính là để làm cho ra lẽ. Chúng tôi xin được phép tạ lỗi vì thái độ vô lễ đối với vua Quama, người đã dùng lời lẽ tích cực cho nước mình và cả nước khác.”
Vua Zenotta vừa vuốt râu vừa lộ vẻ ra là thế.
“Ta cũng không ngại đâu. Chuyện sứ giả không thể đưa ra ý kiến cũng là điều đúng đắn.”
“Không hề, cho dù tôi không thể thay đổi phương châm của nước mình, bản thân vẫn có thể quay về bổn quốc mà tiến cử những lời ấy với đức vua. Trine không muốn khiến quan hệ hữu hảo với Quama xấu đi. Việc khiến ấn tượng của Trine trở nên xấu đi chính là sai lầm của cá nhân tôi.”
Ít nhất thì trong mắt Turize, đại biểu Trine cũng đã lộ ra hành động vô lễ đối với vua Quama. Tuỳ theo trường hợp mà tất cả các quốc gia khác cũng cảm thấy như vậy.
Odysse cảm nhận được điều đó nên mới lựa chọn việc tạ tội trong lúc vẫn lọt vào ánh mắt của mấy người Marito. Đúng là một tướng quân quyết đoán.
“Chỉ như thế thì làm sao lại khiến ấn tượng xấu đi chứ. Kẻ mang tâm tình hẹp hòi đi bới lông tìm vết mà ghét bỏ nước khác sẽ không thể nào ngồi vào vị trí Quốc Vương này được. Tuy nhiên, ta sẽ chấp nhận lời tạ tội biểu hiện cho sự trong sạch của Trine. Vì vậy, ngươi hãy ngẩng đầu lên đi.”
“___Xin cảm tạ vì sự quan tâm của ngài.”
Dù vậy, Odysse vẫn cứ cúi đầu một lúc như thế. Cái này hẳn còn bao hàm cả nghĩa khác rồi.
“Mà ngươi vẫn còn có chuyện cần nói với người này nhỉ. Ta sẽ đi sang bên kia đây. Hẹn gặp lại nhé!”
Vua Zenotta lạch bạch bước về phía Marito, chắc là ông ta muốn nói về chuyện mấy con ngựa rồi. Cả tôi cũng có chút tò mò.
“Vậy thì ông có chuyện gì đây?”
“Ừm, tôi có thể hỏi tên của Á nhân màu trắng đằng sau được không?”
Ánh mắt của Odysse hướng về phía Ulffe. Tình huống này có chút ngoài dự đoán của tôi.
“Ulffe là Ulffe!”
“Tôi có thể hỏi tên của gia tộc cô không?”
“…Là tộc Hắc Lang.”
“Tộc Hắc Lang… Ra là vậy. Quả nhiên chuyện phát hiện ngôi làng Á nhân sinh sống ở Turize là sự thật sao…”
Ông ta đang thở dài gì đó. Tôi thì có chút tò mò chuyện ông ta hoàn toàn không để tâm đến việc Ulffe có màu trắng.
“Tướng quân Odysse, ông không cảm thấy có gì khác lạ trong ngoại hình của Ulffe nhỉ.”
“Hửm? À, tuy rất hiếm có, nhưng ở Trine cũng có Á nhân mang diện mạo khác với bộ tộc của mình. Xét đến việc cô ấy ở đây thì tôi cũng không cảm thấy quá kỳ lạ.”
Có vẻ như vẫn có Á nhân đặc thù được sinh ra như Ulffe. Tuy vậy, theo những gì ông ấy nói thì có vẻ họ còn được xem là đối tượng ưu việt. Vừa hay đang có chuyện “con rơi”, có lẽ sau này nên tìm tòi thêm một chút mới được.
“Vậy sao, thế thì ông có chuyện gì với Ulffe?
“Cái thứ nhất thì tôi biết là không thể… nhưng đó chính là chào mời đến bổn quốc. Kể cả nhìn từ xa, tôi cũng có thể nhận biết tài năng đáng kinh ngạc ấy. Ở Trine sẽ không có sự phân biệt đối xử với Á nhân, liệu cô có muốn hoạt động tại đó không?”
“Xin được phép từ chối.”
Lập tức trả lời luôn sao? Em có thể suy nghĩ thêm một chút đó, Ulffe. Odysse cũng lộ vẻ mặt quả nhiên là vậy.
“Hẳn rồi. Tôi không hề nhìn thấy thái độ ghét bỏ vị trí hiện tại từ khuôn mặt ấy. Á nhân tìm được nơi chốn của mình thường sẽ khó mà rời bỏ nơi ấy. Tuy nhiên, Trine vẫn sẽ chào đón cô. Cho dù không quan tâm, chỉ cần cô đặt nó tại một góc trong đầu thì tôi cũng lấy làm vui rồi.”
“___Ulffe sẽ cố gắng.”
Câu đó có dùng đúng chỗ không vậy? Cách dùng từ của Ulffe có hơi hướng giống người Nhật rồi đấy, tôi sẽ không nói là lỗi của ai đâu.
“Được rồi, tôi sẽ đi vào vấn đề chính. Tôi nghĩ không chỉ Ulffe, mà bản thân cũng nên nói chuyện này với cả cậu. Lý do mà tại sao Trine và Serend chúng tôi lại không thể hiện động thái hợp tác với các quốc gia khác trong cuộc chiến lần này. E rằng cậu cũng đang hiểu lầm rằng bởi vì chúng tôi có vị trí địa lý an toàn và chỉ ưu tiên lợi ích cho nước mình.”
“…Tôi sẽ nghe.”
Thú thật là tôi đã tưởng vậy. Nếu còn lý do khác thì lắng nghe cho tương lai sau này cũng rất quan trọng.
“Cậu có biết lý do hai nước Trine và Serend sở hữu mật độ Á nhân dày đặc lại ở ngoài rìa đại lục không?”
“Tôi từng nghe bảo là do họ đã chạy trốn khỏi cuộc xâm lược của Ma Vương trong quá khứ.”
“Đúng vậy. Á nhân sở hữu năng lực nhận thức nguy hiểm mạnh hơn con người. Nếu không có sự xuất hiện của tồn tại vượt ngoài quy tắc như Yugura thì chắc chắn con người và Á nhân sẽ bị huỷ diệt, chúng tôi đã có trực cảm với điều đó và chạy trốn. Kết quả là chúng tôi bị gắn nhãn hèn nhát vì đã chạy trốn trong cuộc chiến chắc thắng…”
Kể cả những vương tộc Á nhân lưu lại như tổ tiên của Jestaff cũng bị nhìn bởi ánh mắt lạnh nhạt trong một thời gian rất dài.
Dù gia tộc Heliodra liên tiếp kháng cự, nhưng hẳn là mấy người chạy trốn kia đã thành thật chấp nhận điều ấy.
“Ý ông là cuộc chiến lần này cũng không thể thắng ư?”
“Không phải như vậy. Đây chính là sự hiểu lầm mà con người cần phải sửa đổi.”
“Hiểu lầm?”
“Vào thời điểm Thương Ma Vương bắt đầu xâm lược Quama, Trine đã chuẩn bị để phái binh. Song, nó lại kết thúc trước cả khi chiến tranh thực sự bắt đầu nên chúng tôi cũng không thể nói gì mà kết thúc việc chuẩn bị.”
Một tin tức ngoài ý muốn. Nhưng nếu điều đó là thật thì… tôi đang nghĩ ra vài nguyên nhân.
“Á nhân không phải sợ toàn bộ Ma Vương, mà chỉ là một số Ma Vương bao gồm Phi Ma Vương trong đó?"
"___Cảm ơn cậu đã quan sát thấu đáo. Đúng vậy, Ma Vương mà tổ tiên chúng tôi sợ hãi gồm hai người, Hắc Ma Vương và Phi Ma Vương.”
Tộc Hắc Lang được truyền lại rằng đã chạy trốn vì sợ hãi Hắc Ma Vương. Bởi vì đó là Ma Vương khởi đầu công cuộc xâm lược nên tác động nhất định sẽ không hề ít.
Song, nếu xét theo cấp bậc thì người cần kinh ngạc tiếp theo chính là Bích Ma Vương. Ừ thì đương sự hầu như chẳng xâm lược gì nên cứ lược bỏ.
Thế thì người tiếp theo phải là Tử mới đúng. Là người đã biến vùng đất rộng lớn nhất thành Ma Giới, Tử đã khiến nhiều quốc gia như Methys mang ý thức cảnh giác vô cùng mạnh mẽ.
Tôi không biết rõ chi tiết các cuộc xâm lược trong quá khứ diễn ra như thế nào. Song, cuộc chiến của Phi Ma Vương hẳn là cũng không hề vượt trội cho dù có nhìn theo mặt lịch sử đi nữa.
Vậy thì điểm cần chú ý không phải ở đó. Nếu xét đến lý do dễ hiểu đến mức mà chỉ nhìn cũng có thể biết thì…
“Bỏ qua Hắc Ma Vương, lý do mà các vị sợ Phi Ma Vương sao… Không lẽ nó có liên quan đến hình dạng của ma vật trong Ma Giới Garne ư?”
“…Ra là vậy, quả nhiên là người đến từ hành tinh Yugura. Đúng thế, tổ tiên chúng tôi đã sợ hãi sự tồn tại của ma vật trong Ma Giới Garne.”
Ma vật của Ma Giới Garne mang hình dáng gần giống như Á nhân như Goblin, Orc hay Kobold. Không chừng người Trái Đất còn có thể cho rằng Kobold là Á nhân luôn.
Thực tế là vẫn tồn tại những câu chuyện huyền ảo mà Á nhân đầu thú là đồng minh cơ.
Nhất định sẽ có người cho rằng mấy Á nhân chỉ sở hữu yếu tố giống thú ở tai và đuôi như Ulffe hay Kim là hàng giả rồi xếp họ vào loại Kemono nữa.
“Á nhân là con người mô phỏng thú, còn ma vật Garne là thú mô phỏng người thôi mà?”
“Đó chính là vấn đề. Tổ tiên chúng tôi sở hữu quan hệ hiểm ác với con người. Họ tự hào về dòng máu
của thú chảy xuôi trong cơ thể, dùng nó làm lý do chính để phân biệt với con người và hạ nhục họ.”
“Và vì sự xuất hiện của ma vật đi bằng hai chân mang hình dáng thú vật rõ ràng hơn nên các vị bắt đầu cảm thấy sự tự cao của mình quá kỳ quặc ư?”
“Đúng thế, nhưng nếu vậy thì nó vẫn chỉ là vấn đề trong lòng. Vấn đề thật sự đã xảy ra khi chúng tôi ngăn chặn cuộc xâm lược của Ma Vương. Khởi đầu chính là chuyện sau khi một chiến binh bị thương trong cuộc chiến với ma vật và rời khỏi chiến tuyến, người đó quay về sống với gia đình rồi bồng lên đứa con mới sinh của bản thân. Đứa trẻ ấy vẫn kế thừa dòng máu của bộ tộc, cũng sở hữu tai và đuôi như bố mẹ. Tuy nhiên, người cha đang bồng ấy lại bỗng hít một ngụm. So với những đứa trẻ khác, con của mình đang tiến gần với thú vật hơn. Vấn đề đó cũng lần lượt phát sinh trong các bộ tộc Á nhân khác. Những đứa con của bản thân đang tiến gần đến hình dáng của ma vật mà mình đã tiêu diệt. Nỗi khổ ấy bỗng chốc truyền ra khắp toàn thể Á nhân.”
Chuyện này vốn có thể thu xếp rằng đây chỉ là sự tưởng tượng. Bọn họ đã chiến đấu với ma vật kế thừa rất nhiều yếu tố động vật, thứ từng thoả mãn lòng tự tôn của họ, và trải qua những ngày tháng liên tục tranh đấu như thú vật với đối tượng mà họ không thể thấu hiểu. Và khi nhìn vào đứa trẻ mới sinh dưới tình trạng thần kinh bất ổn ấy, chuyện ảo tưởng như thế cũng không phải kỳ lạ.
Song, đây chính là dị giới, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không quá bất ngờ. Điều này có khả năng đến từ năng lực của Phi Ma Vương.
“Vì sợ hãi rằng cứ thế này thì các bộ tộc sẽ hoá thành hình dạng không khác gì với ma vật, toàn bộ Á nhân đều mất đi ý chí chiến đấu của mình.”
“Sự thay đổi đó đã mất hết rồi ư?”
“Ừ, trải qua nhiều thế hệ thì sự biến hoá đó đã hoàn toàn biến mất. Mọi người có vẻ đều đã quay về trạng thái vốn có.”
Nếu có ảnh hưởng nhiều thế hệ thì nó chẳng thể nào dừng ở chuyện tưởng tượng rồi. Có lẽ chúng tôi cần phải nghiêm túc kiểm tra thì hơn.
Cả Elf và Dwarf tại Serend cũng vậy, lỡ mà con của mình bắt đầu trở nên giống như Goblin hay Orc thì đúng là họ sẽ chẳng muốn chiến đấu nữa.
“Nó không hẳn là lời nguyền, mà giống như là bị kích thích nhỉ. Các Á nhân sở hữu yếu tố thú vậy và lấy đó làm thế mạnh. Khi họ chiến đấu với ma vật mang dạng thú thì kiểu gì bản năng của thú vật cũng mạnh lên, sau đó thì nó lộ ra ngoài hình dạng như di truyền…”
“Giả thuyết đó cũng từng được bàn luận trong quá khứ, nhưng chúng tôi vẫn không có chứng cứ xác thực.”
“Dù sao cũng không thể nào đi thí nghiệm được.”
Nếu là truyện lấy bối cảnh dị giới mà Á nhân làm nô lệ thì mấy tay pháp sư điên cuồng sẽ lấy ra làm thí nghiệm ấy chứ.
“Tổ tiên chúng tôi đã gọi chuyện đó là [Đoạ Thú] và tránh né nó. Họ cho rằng nếu dính líu đến Phi Ma Vương thì chẳng lâu sao, dòng máu của thú sẽ trở nên nồng đậm hơn, và cuối cùng họ sẽ thật sự hoá thành thú vật… Nỗi kinh hoàng đó sâu sắc đến mức vẫn còn tiếp diễn cho đến ngày nay.” [note51084]
“Vua Trine là con người chính vì lý do đó sao?”
“Đúng vậy. Vào thời điểm Yugura phân chia quốc gia, tổ tiên chúng tôi không hề muốn đất nước nào cả. Bọn họ chỉ muốn một vùng đất có thể tránh xa Ma Giới, họ còn chấp nhận việc cho con người làm vua tại Trine. Bọn họ sợ hãi biến hoá của Á nhân, vì vậy mà họ muốn lập một con người có thể phân biệt rõ ràng điều đó làm vua.”
Tuy vì tỉ lệ dân số nên Trine vẫn xác định lấy Á nhân làm chủ thể, họ vẫn đặt con người làm nhân vật tượng trưng và cố gắng ra dáng vẻ như nhân loại. Chẳng hạn như trên Trái Đất, nếu trẻ con dần dần hoá thành thú vật cũng sẽ trở thành vấn đề lớn. Đúng là quốc gia nào cũng có vấn đề của riêng mình.
“Chuyện này có phải là lời nhắc nhở đối với Ulffe không?”
“Đúng vậy. Nếu là Á nhân thì hãy cật lực né tránh việc chiến đấu với ma vật của Ma Giới Garne. Tuy nhiên, dựa trên lập trường thì có lẽ cô ấy không thể tránh được. Vì vậy, tôi muốn có thêm một người có thể phân biệt rõ ràng biến hoá ấy.”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn vì đã cảnh báo. Tôi vẫn sẽ cho Ulffe tự do hành động, nhưng bản thân sẽ kiểm tra tình huống kỹ càng hơn mọi khi.”
“___Thật may mắn khi cô bé có thể phục vụ một người chủ nhân tốt. Tôi đã có thể thoả lòng rồi.”
Nói ra chuyện này cũng đồng nghĩa với chuyện truyền đạt điểm yếu trong lòng Á nhân. Một quốc gia xoay quanh Á nhân hẳn sẽ không thể nào muốn nói ra chuyện ấy. Thế nhưng Odysse vẫn cố tình truyền đạt điều này, tức là ông ấy đã nhìn ra tài năng của Ulffe và chỉ có thể khiến em ấy để ý đến việc này.
“Tạm thời bỏ qua chuyện đó, tôi nghĩ là phía Quama có lẽ đã liên lạc với các vị về chuyện của Leytis, tôi có thể hỏi thăm chi tiết về chuyện ấy không?”
“À, là về chuyện đó nhỉ. Thú thật là chúng tôi rất bất ngờ. Trine đúng là nơi khởi phát của Leytis, nhưng không ngờ lại có kẻ dùng Leytis làm lớp vỏ nguỵ trang và nhắm đến chuyện lật đổ quốc gia khác. Trine đã trực tiếp áp chế Thánh Địa của Leytis và tiến hành điều tra, nhưng có vẻ những thủ phạm đều đã lẩn trốn. Chúng tôi không đạt được thông tin gì đặc biệt đáng ngờ cả.”
Dựa theo phản ứng của Lacra thì đây không phải nói dối. Tôi đã dự đoán chuyện toàn thể Leytis không phải thủ phạm, nhưng không ngờ họ chỉ có tác dụng như một lớp nguỵ trang.
“Hiện tại các vị đang đối xử với họ như thế nào?”
“Tuy không tìm thấy thông tin đáng ngờ, nhưng chúng tôi xác nhận được chuyện thân phận của tặc nhân đã tử vong tại Quama có xuất thân từ Trine và là tín đồ Leytis. Trine đã tiếp nhận tra xét được gửi sang từ Quama và giám thị Thánh Địa cùng các cơ sở của Leytis. Ít nhất thì trạng thái đó vẫn sẽ được duy trì cho đến khi trận chiến lần này kết thúc.”
“Không ngờ các vị lại dễ dàng chấp nhận tra xét từ nước khác đấy.”
“Chúng tôi cũng không phải có quan hệ như Methys với Yugura giáo, cả Trine cũng muốn chứng minh mình không phải một quốc gia bù nhìn.”
Chỉ là nếu thế thì sẽ chuyển sang vấn đề Larheit hay Lytial đang làm cái gì và ở đâu. Nếu chúng yên phận thì tốt biết mấy nhỉ? Hồi trước tôi cũng nghĩ y như thế, mà lúc nào cũng vậy mới đúng. Đành chịu thôi.
“Các vị chắc cũng nắm giữ tương đối chuyện về ‘con rơi’ nhỉ?”
“Tạm thời là thế. Theo quyết định của bệ hạ, chúng tôi đang tìm kiếm những người giống như vậy trong lãnh thổ của mình. Nhưng hỏi rằng liệu có thể tìm ra người mới hay không thì lại khó có thể nói được.”
Trine là vùng đất mà bọn Lytial dùng làm căn cứ, nếu là những “con rơi” có thể lập tức phát hiện thì chắc chúng đã mang về rồi.
“Mấy Á nhân có diện mạo khác với bộ tộc của mình thì sao?”
“Những người ấy đều đã sở hữu địa vị cần có tại Trine. Chúng tôi đã điều tra liệu họ có quan hệ với giặc không, và hiện tại thì không có gì đáng ngại.”
Xét theo tình huống ấy thì có vẻ họ đang sở hữu vai trò trọng yếu trong Trine rồi. Nếu họ được chứng minh trong sạch thì tôi cũng muốn cho Ulffe gặp gỡ mấy người đấy.
“Cho đến khi thực hiện hành động tiếp theo thì khả năng chúng vẫn còn ở trong Trine là rất cao. Xin các vị đừng lơ là.”
“Ừ, chúng tôi biết rõ. Tôi xin phép được rời đi tại đây.”
Mấy người Odysse rời đi. Trine là nơi tôi muốn đến sau khi giải quyết cuộc chiến với Phi Ma Vương, nếu có nhiều người như họ thì sẽ dễ hành động hơn rồi.
Trong lúc tôi đang tỏ vẻ mãn nguyện thì Ulffe kéo tay áo tôi.
“Gì vậy, Ulffe?”
“Shishou, không cần phải để ý đến Ulffe đâu.”
“Anh rất vui vì em không muốn khiến anh lo lắng. Nhưng lời cảnh báo của Odysse cũng không thể bỏ qua được.”
“Nhưng___”
“Đừng để ý nhiều vậy. Ngược lại, em không nghĩ chúng ta sẽ có cơ hội ở cạnh nhau nhiều hơn trước kia sao?”
“…Ồ.”
Ulffe đập tay vào nhau như thể chưa từng nghĩ ra ý tưởng ấy. Ai dạy em cái động tác này đấy?
Tôi không nghĩ cá nhân Ulffe sẽ có vấn đề gì, nhưng bản thân khá là để ý đến ảnh hưởng của Phi Ma Vương đối với Á nhân. Hiện tại thì hãy ý thức đến chuyện gia tăng cơ hội giữ em ấy bên cạnh vậy.
===================================
Cùng lúc ấy, bên phía các vị vua:
Zenotta: “Vua Turize, ta muốn cưỡi thử ngựa của Turize.”
Kim: “Trông thú vị đấy, ta cũng muốn cưỡi thử nữa.”
Marito: “Ta không ngại, nhưng trước hết, các vị hãy ký hiệp ước rằng cho dù bị ngã khỏi ngựa thì cũng không được làm ảnh hưởng đến vấn đề ngoại giao.”
Eupalo: (Kiểu này thì chắc chắn là ngã rồi)
-------------------------------------------------------------------
Lời tác giả:
Và giới thiệu thiết kế nhân vật lần này sẽ là một trong các nhân vật chính, Ulffe.
Tôi thích rất thích mấy mái tóc bạc của Hitakiyuu-san, nhưng chỉ mới bản nháp mà đã thế này rồi thì… Hình ảnh toàn thân sẽ có minh hoạ trong sách nên lần này tôi sẽ chỉ đăng lên như thế này thôi.
Ngoài vương tử Washect, vẫn còn vài người đặt thêm một số câu hỏi, nhưng nó giống như là xác nhận suy nghĩ lẫn nhau hơn là nghi vấn. Những người ở đây là đại biểu các nước, hẳn là họ cũng muốn biết rõ tường tận thông tin của nhau.
Mỗi người đại biểu đều đứng lên và đưa ra chỉ thị sau này cho những người hộ vệ. Vương tử Washect thì nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Marito có vẻ như đang nói gì đó với Giáo Hoàng Eupalo. Lúc tôi định đi sang thì vua Zenotta lại ghé qua bên này trước.
“Cậu đúng là vẫn mạnh miệng tranh luận trong những lúc cần thiết nhỉ.”
“Nếu chỉ một mình tôi thì hạ thấp tư thế cũng được, nhưng bản thân cũng muốn tránh chuyện đồng đội ăn thiệt thòi nữa.”
Về khoản này thì vua Zenotta cũng khá tương tự. Khi đưa ra phát ngôn trông ngu ngốc, người này vừa lộ điểm xấu của mình, nhưng cũng lại muốn đối phương thông qua yêu cầu của bản thân. Bởi vì quyết định sau cùng sẽ bao gồm cả kết quả có lợi cho quốc gia của mình.
Đối với năng lực không ngại ngùng mà nhờ vả, người càng ở địa vị cao thì càng trông lép vế. Ông ta không tự nhận thức được chứ mỗi lần nói chuyện thì đây là người thật sự rất khó để từ chối.
“Ta không bảo cậu cho các Ma Vương chiến đấu với nhau, nhưng nghĩ đến sức mạnh có thể phá huỷ bức tường ấy thì mấy người đó thật sự rất ưu tú.”
“Tôi có bảo các Ma Vương vô năng đâu. Chỉ là sức mạnh của họ khác với thứ con người nắm giữ. Về khoản này thì không thể nào giải thích chi tiết được đâu. Thực tế thì tôi vẫn sẽ cho họ hoạt động tích cực trong cuộc chiến này.”
“Thế thì thật tốt quá. Ta kỳ vọng những thành tích vượt ngoài tưởng tượng của mình đó.”
Ông ta đang hỏi những nội dung khó có thể nói ra tại chỗ hỏi đáp, người này thích mấy cái hành vi lén lút thật đấy.
“Xin thất lễ.”
Khi hướng ánh mắt về phía giọng nói cùng tiếng leng keng của bộ giáp thì tướng quân Trine, Odysse đã đứng ở đấy.
Thú thật là chúng tôi chưa từng nhận thức lẫn nhau, liệu ông ta có gì muốn nói ư? Làm ơn đừng có kiếm chuyện đi nhé.
“Có chuyện gì ư?”
“Tôi có chút chuyện muốn nói với cậu. Nhưng trước đó___”
Odysse quay người về phía vua Zenotta và cúi đầu thật sâu. Các Á nhân giống như thuộc hạ phía sau cũng theo đó mà cúi đầu.
Vua Zenotta hướng mắt sang tôi với vẻ khốn hoặc. Ông bảo tôi phải làm gì chứ? “Đây là trò gì vậy?”
“Tôi đã nghiêm túc tiếp nhận lời trách mắng của vua Turize. Hành vi này chính là để làm cho ra lẽ. Chúng tôi xin được phép tạ lỗi vì thái độ vô lễ đối với vua Quama, người đã dùng lời lẽ tích cực cho nước mình và cả nước khác.”
Vua Zenotta vừa vuốt râu vừa lộ vẻ ra là thế.
“Ta cũng không ngại đâu. Chuyện sứ giả không thể đưa ra ý kiến cũng là điều đúng đắn.”
“Không hề, cho dù tôi không thể thay đổi phương châm của nước mình, bản thân vẫn có thể quay về bổn quốc mà tiến cử những lời ấy với đức vua. Trine không muốn khiến quan hệ hữu hảo với Quama xấu đi. Việc khiến ấn tượng của Trine trở nên xấu đi chính là sai lầm của cá nhân tôi.”
Ít nhất thì trong mắt Turize, đại biểu Trine cũng đã lộ ra hành động vô lễ đối với vua Quama. Tuỳ theo trường hợp mà tất cả các quốc gia khác cũng cảm thấy như vậy.
Odysse cảm nhận được điều đó nên mới lựa chọn việc tạ tội trong lúc vẫn lọt vào ánh mắt của mấy người Marito. Đúng là một tướng quân quyết đoán.
“Chỉ như thế thì làm sao lại khiến ấn tượng xấu đi chứ. Kẻ mang tâm tình hẹp hòi đi bới lông tìm vết mà ghét bỏ nước khác sẽ không thể nào ngồi vào vị trí Quốc Vương này được. Tuy nhiên, ta sẽ chấp nhận lời tạ tội biểu hiện cho sự trong sạch của Trine. Vì vậy, ngươi hãy ngẩng đầu lên đi.”
“___Xin cảm tạ vì sự quan tâm của ngài.”
Dù vậy, Odysse vẫn cứ cúi đầu một lúc như thế. Cái này hẳn còn bao hàm cả nghĩa khác rồi.
“Mà ngươi vẫn còn có chuyện cần nói với người này nhỉ. Ta sẽ đi sang bên kia đây. Hẹn gặp lại nhé!”
Vua Zenotta lạch bạch bước về phía Marito, chắc là ông ta muốn nói về chuyện mấy con ngựa rồi. Cả tôi cũng có chút tò mò.
“Vậy thì ông có chuyện gì đây?”
“Ừm, tôi có thể hỏi tên của Á nhân màu trắng đằng sau được không?”
Ánh mắt của Odysse hướng về phía Ulffe. Tình huống này có chút ngoài dự đoán của tôi.
“Ulffe là Ulffe!”
“Tôi có thể hỏi tên của gia tộc cô không?”
“…Là tộc Hắc Lang.”
“Tộc Hắc Lang… Ra là vậy. Quả nhiên chuyện phát hiện ngôi làng Á nhân sinh sống ở Turize là sự thật sao…”
Ông ta đang thở dài gì đó. Tôi thì có chút tò mò chuyện ông ta hoàn toàn không để tâm đến việc Ulffe có màu trắng.
“Tướng quân Odysse, ông không cảm thấy có gì khác lạ trong ngoại hình của Ulffe nhỉ.”
“Hửm? À, tuy rất hiếm có, nhưng ở Trine cũng có Á nhân mang diện mạo khác với bộ tộc của mình. Xét đến việc cô ấy ở đây thì tôi cũng không cảm thấy quá kỳ lạ.”
Có vẻ như vẫn có Á nhân đặc thù được sinh ra như Ulffe. Tuy vậy, theo những gì ông ấy nói thì có vẻ họ còn được xem là đối tượng ưu việt. Vừa hay đang có chuyện “con rơi”, có lẽ sau này nên tìm tòi thêm một chút mới được.
“Vậy sao, thế thì ông có chuyện gì với Ulffe?
“Cái thứ nhất thì tôi biết là không thể… nhưng đó chính là chào mời đến bổn quốc. Kể cả nhìn từ xa, tôi cũng có thể nhận biết tài năng đáng kinh ngạc ấy. Ở Trine sẽ không có sự phân biệt đối xử với Á nhân, liệu cô có muốn hoạt động tại đó không?”
“Xin được phép từ chối.”
Lập tức trả lời luôn sao? Em có thể suy nghĩ thêm một chút đó, Ulffe. Odysse cũng lộ vẻ mặt quả nhiên là vậy.
“Hẳn rồi. Tôi không hề nhìn thấy thái độ ghét bỏ vị trí hiện tại từ khuôn mặt ấy. Á nhân tìm được nơi chốn của mình thường sẽ khó mà rời bỏ nơi ấy. Tuy nhiên, Trine vẫn sẽ chào đón cô. Cho dù không quan tâm, chỉ cần cô đặt nó tại một góc trong đầu thì tôi cũng lấy làm vui rồi.”
“___Ulffe sẽ cố gắng.”
Câu đó có dùng đúng chỗ không vậy? Cách dùng từ của Ulffe có hơi hướng giống người Nhật rồi đấy, tôi sẽ không nói là lỗi của ai đâu.
“Được rồi, tôi sẽ đi vào vấn đề chính. Tôi nghĩ không chỉ Ulffe, mà bản thân cũng nên nói chuyện này với cả cậu. Lý do mà tại sao Trine và Serend chúng tôi lại không thể hiện động thái hợp tác với các quốc gia khác trong cuộc chiến lần này. E rằng cậu cũng đang hiểu lầm rằng bởi vì chúng tôi có vị trí địa lý an toàn và chỉ ưu tiên lợi ích cho nước mình.”
“…Tôi sẽ nghe.”
Thú thật là tôi đã tưởng vậy. Nếu còn lý do khác thì lắng nghe cho tương lai sau này cũng rất quan trọng.
“Cậu có biết lý do hai nước Trine và Serend sở hữu mật độ Á nhân dày đặc lại ở ngoài rìa đại lục không?”
“Tôi từng nghe bảo là do họ đã chạy trốn khỏi cuộc xâm lược của Ma Vương trong quá khứ.”
“Đúng vậy. Á nhân sở hữu năng lực nhận thức nguy hiểm mạnh hơn con người. Nếu không có sự xuất hiện của tồn tại vượt ngoài quy tắc như Yugura thì chắc chắn con người và Á nhân sẽ bị huỷ diệt, chúng tôi đã có trực cảm với điều đó và chạy trốn. Kết quả là chúng tôi bị gắn nhãn hèn nhát vì đã chạy trốn trong cuộc chiến chắc thắng…”
Kể cả những vương tộc Á nhân lưu lại như tổ tiên của Jestaff cũng bị nhìn bởi ánh mắt lạnh nhạt trong một thời gian rất dài.
Dù gia tộc Heliodra liên tiếp kháng cự, nhưng hẳn là mấy người chạy trốn kia đã thành thật chấp nhận điều ấy.
“Ý ông là cuộc chiến lần này cũng không thể thắng ư?”
“Không phải như vậy. Đây chính là sự hiểu lầm mà con người cần phải sửa đổi.”
“Hiểu lầm?”
“Vào thời điểm Thương Ma Vương bắt đầu xâm lược Quama, Trine đã chuẩn bị để phái binh. Song, nó lại kết thúc trước cả khi chiến tranh thực sự bắt đầu nên chúng tôi cũng không thể nói gì mà kết thúc việc chuẩn bị.”
Một tin tức ngoài ý muốn. Nhưng nếu điều đó là thật thì… tôi đang nghĩ ra vài nguyên nhân.
“Á nhân không phải sợ toàn bộ Ma Vương, mà chỉ là một số Ma Vương bao gồm Phi Ma Vương trong đó?"
"___Cảm ơn cậu đã quan sát thấu đáo. Đúng vậy, Ma Vương mà tổ tiên chúng tôi sợ hãi gồm hai người, Hắc Ma Vương và Phi Ma Vương.”
Tộc Hắc Lang được truyền lại rằng đã chạy trốn vì sợ hãi Hắc Ma Vương. Bởi vì đó là Ma Vương khởi đầu công cuộc xâm lược nên tác động nhất định sẽ không hề ít.
Song, nếu xét theo cấp bậc thì người cần kinh ngạc tiếp theo chính là Bích Ma Vương. Ừ thì đương sự hầu như chẳng xâm lược gì nên cứ lược bỏ.
Thế thì người tiếp theo phải là Tử mới đúng. Là người đã biến vùng đất rộng lớn nhất thành Ma Giới, Tử đã khiến nhiều quốc gia như Methys mang ý thức cảnh giác vô cùng mạnh mẽ.
Tôi không biết rõ chi tiết các cuộc xâm lược trong quá khứ diễn ra như thế nào. Song, cuộc chiến của Phi Ma Vương hẳn là cũng không hề vượt trội cho dù có nhìn theo mặt lịch sử đi nữa.
Vậy thì điểm cần chú ý không phải ở đó. Nếu xét đến lý do dễ hiểu đến mức mà chỉ nhìn cũng có thể biết thì…
“Bỏ qua Hắc Ma Vương, lý do mà các vị sợ Phi Ma Vương sao… Không lẽ nó có liên quan đến hình dạng của ma vật trong Ma Giới Garne ư?”
“…Ra là vậy, quả nhiên là người đến từ hành tinh Yugura. Đúng thế, tổ tiên chúng tôi đã sợ hãi sự tồn tại của ma vật trong Ma Giới Garne.”
Ma vật của Ma Giới Garne mang hình dáng gần giống như Á nhân như Goblin, Orc hay Kobold. Không chừng người Trái Đất còn có thể cho rằng Kobold là Á nhân luôn.
Thực tế là vẫn tồn tại những câu chuyện huyền ảo mà Á nhân đầu thú là đồng minh cơ.
Nhất định sẽ có người cho rằng mấy Á nhân chỉ sở hữu yếu tố giống thú ở tai và đuôi như Ulffe hay Kim là hàng giả rồi xếp họ vào loại Kemono nữa.
“Á nhân là con người mô phỏng thú, còn ma vật Garne là thú mô phỏng người thôi mà?”
“Đó chính là vấn đề. Tổ tiên chúng tôi sở hữu quan hệ hiểm ác với con người. Họ tự hào về dòng máu
của thú chảy xuôi trong cơ thể, dùng nó làm lý do chính để phân biệt với con người và hạ nhục họ.”
“Và vì sự xuất hiện của ma vật đi bằng hai chân mang hình dáng thú vật rõ ràng hơn nên các vị bắt đầu cảm thấy sự tự cao của mình quá kỳ quặc ư?”
“Đúng thế, nhưng nếu vậy thì nó vẫn chỉ là vấn đề trong lòng. Vấn đề thật sự đã xảy ra khi chúng tôi ngăn chặn cuộc xâm lược của Ma Vương. Khởi đầu chính là chuyện sau khi một chiến binh bị thương trong cuộc chiến với ma vật và rời khỏi chiến tuyến, người đó quay về sống với gia đình rồi bồng lên đứa con mới sinh của bản thân. Đứa trẻ ấy vẫn kế thừa dòng máu của bộ tộc, cũng sở hữu tai và đuôi như bố mẹ. Tuy nhiên, người cha đang bồng ấy lại bỗng hít một ngụm. So với những đứa trẻ khác, con của mình đang tiến gần với thú vật hơn. Vấn đề đó cũng lần lượt phát sinh trong các bộ tộc Á nhân khác. Những đứa con của bản thân đang tiến gần đến hình dáng của ma vật mà mình đã tiêu diệt. Nỗi khổ ấy bỗng chốc truyền ra khắp toàn thể Á nhân.”
Chuyện này vốn có thể thu xếp rằng đây chỉ là sự tưởng tượng. Bọn họ đã chiến đấu với ma vật kế thừa rất nhiều yếu tố động vật, thứ từng thoả mãn lòng tự tôn của họ, và trải qua những ngày tháng liên tục tranh đấu như thú vật với đối tượng mà họ không thể thấu hiểu. Và khi nhìn vào đứa trẻ mới sinh dưới tình trạng thần kinh bất ổn ấy, chuyện ảo tưởng như thế cũng không phải kỳ lạ.
Song, đây chính là dị giới, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không quá bất ngờ. Điều này có khả năng đến từ năng lực của Phi Ma Vương.
“Vì sợ hãi rằng cứ thế này thì các bộ tộc sẽ hoá thành hình dạng không khác gì với ma vật, toàn bộ Á nhân đều mất đi ý chí chiến đấu của mình.”
“Sự thay đổi đó đã mất hết rồi ư?”
“Ừ, trải qua nhiều thế hệ thì sự biến hoá đó đã hoàn toàn biến mất. Mọi người có vẻ đều đã quay về trạng thái vốn có.”
Nếu có ảnh hưởng nhiều thế hệ thì nó chẳng thể nào dừng ở chuyện tưởng tượng rồi. Có lẽ chúng tôi cần phải nghiêm túc kiểm tra thì hơn.
Cả Elf và Dwarf tại Serend cũng vậy, lỡ mà con của mình bắt đầu trở nên giống như Goblin hay Orc thì đúng là họ sẽ chẳng muốn chiến đấu nữa.
“Nó không hẳn là lời nguyền, mà giống như là bị kích thích nhỉ. Các Á nhân sở hữu yếu tố thú vậy và lấy đó làm thế mạnh. Khi họ chiến đấu với ma vật mang dạng thú thì kiểu gì bản năng của thú vật cũng mạnh lên, sau đó thì nó lộ ra ngoài hình dạng như di truyền…”
“Giả thuyết đó cũng từng được bàn luận trong quá khứ, nhưng chúng tôi vẫn không có chứng cứ xác thực.”
“Dù sao cũng không thể nào đi thí nghiệm được.”
Nếu là truyện lấy bối cảnh dị giới mà Á nhân làm nô lệ thì mấy tay pháp sư điên cuồng sẽ lấy ra làm thí nghiệm ấy chứ.
“Tổ tiên chúng tôi đã gọi chuyện đó là [Đoạ Thú] và tránh né nó. Họ cho rằng nếu dính líu đến Phi Ma Vương thì chẳng lâu sao, dòng máu của thú sẽ trở nên nồng đậm hơn, và cuối cùng họ sẽ thật sự hoá thành thú vật… Nỗi kinh hoàng đó sâu sắc đến mức vẫn còn tiếp diễn cho đến ngày nay.” [note51084]
“Vua Trine là con người chính vì lý do đó sao?”
“Đúng vậy. Vào thời điểm Yugura phân chia quốc gia, tổ tiên chúng tôi không hề muốn đất nước nào cả. Bọn họ chỉ muốn một vùng đất có thể tránh xa Ma Giới, họ còn chấp nhận việc cho con người làm vua tại Trine. Bọn họ sợ hãi biến hoá của Á nhân, vì vậy mà họ muốn lập một con người có thể phân biệt rõ ràng điều đó làm vua.”
Tuy vì tỉ lệ dân số nên Trine vẫn xác định lấy Á nhân làm chủ thể, họ vẫn đặt con người làm nhân vật tượng trưng và cố gắng ra dáng vẻ như nhân loại. Chẳng hạn như trên Trái Đất, nếu trẻ con dần dần hoá thành thú vật cũng sẽ trở thành vấn đề lớn. Đúng là quốc gia nào cũng có vấn đề của riêng mình.
“Chuyện này có phải là lời nhắc nhở đối với Ulffe không?”
“Đúng vậy. Nếu là Á nhân thì hãy cật lực né tránh việc chiến đấu với ma vật của Ma Giới Garne. Tuy nhiên, dựa trên lập trường thì có lẽ cô ấy không thể tránh được. Vì vậy, tôi muốn có thêm một người có thể phân biệt rõ ràng biến hoá ấy.”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn vì đã cảnh báo. Tôi vẫn sẽ cho Ulffe tự do hành động, nhưng bản thân sẽ kiểm tra tình huống kỹ càng hơn mọi khi.”
“___Thật may mắn khi cô bé có thể phục vụ một người chủ nhân tốt. Tôi đã có thể thoả lòng rồi.”
Nói ra chuyện này cũng đồng nghĩa với chuyện truyền đạt điểm yếu trong lòng Á nhân. Một quốc gia xoay quanh Á nhân hẳn sẽ không thể nào muốn nói ra chuyện ấy. Thế nhưng Odysse vẫn cố tình truyền đạt điều này, tức là ông ấy đã nhìn ra tài năng của Ulffe và chỉ có thể khiến em ấy để ý đến việc này.
“Tạm thời bỏ qua chuyện đó, tôi nghĩ là phía Quama có lẽ đã liên lạc với các vị về chuyện của Leytis, tôi có thể hỏi thăm chi tiết về chuyện ấy không?”
“À, là về chuyện đó nhỉ. Thú thật là chúng tôi rất bất ngờ. Trine đúng là nơi khởi phát của Leytis, nhưng không ngờ lại có kẻ dùng Leytis làm lớp vỏ nguỵ trang và nhắm đến chuyện lật đổ quốc gia khác. Trine đã trực tiếp áp chế Thánh Địa của Leytis và tiến hành điều tra, nhưng có vẻ những thủ phạm đều đã lẩn trốn. Chúng tôi không đạt được thông tin gì đặc biệt đáng ngờ cả.”
Dựa theo phản ứng của Lacra thì đây không phải nói dối. Tôi đã dự đoán chuyện toàn thể Leytis không phải thủ phạm, nhưng không ngờ họ chỉ có tác dụng như một lớp nguỵ trang.
“Hiện tại các vị đang đối xử với họ như thế nào?”
“Tuy không tìm thấy thông tin đáng ngờ, nhưng chúng tôi xác nhận được chuyện thân phận của tặc nhân đã tử vong tại Quama có xuất thân từ Trine và là tín đồ Leytis. Trine đã tiếp nhận tra xét được gửi sang từ Quama và giám thị Thánh Địa cùng các cơ sở của Leytis. Ít nhất thì trạng thái đó vẫn sẽ được duy trì cho đến khi trận chiến lần này kết thúc.”
“Không ngờ các vị lại dễ dàng chấp nhận tra xét từ nước khác đấy.”
“Chúng tôi cũng không phải có quan hệ như Methys với Yugura giáo, cả Trine cũng muốn chứng minh mình không phải một quốc gia bù nhìn.”
Chỉ là nếu thế thì sẽ chuyển sang vấn đề Larheit hay Lytial đang làm cái gì và ở đâu. Nếu chúng yên phận thì tốt biết mấy nhỉ? Hồi trước tôi cũng nghĩ y như thế, mà lúc nào cũng vậy mới đúng. Đành chịu thôi.
“Các vị chắc cũng nắm giữ tương đối chuyện về ‘con rơi’ nhỉ?”
“Tạm thời là thế. Theo quyết định của bệ hạ, chúng tôi đang tìm kiếm những người giống như vậy trong lãnh thổ của mình. Nhưng hỏi rằng liệu có thể tìm ra người mới hay không thì lại khó có thể nói được.”
Trine là vùng đất mà bọn Lytial dùng làm căn cứ, nếu là những “con rơi” có thể lập tức phát hiện thì chắc chúng đã mang về rồi.
“Mấy Á nhân có diện mạo khác với bộ tộc của mình thì sao?”
“Những người ấy đều đã sở hữu địa vị cần có tại Trine. Chúng tôi đã điều tra liệu họ có quan hệ với giặc không, và hiện tại thì không có gì đáng ngại.”
Xét theo tình huống ấy thì có vẻ họ đang sở hữu vai trò trọng yếu trong Trine rồi. Nếu họ được chứng minh trong sạch thì tôi cũng muốn cho Ulffe gặp gỡ mấy người đấy.
“Cho đến khi thực hiện hành động tiếp theo thì khả năng chúng vẫn còn ở trong Trine là rất cao. Xin các vị đừng lơ là.”
“Ừ, chúng tôi biết rõ. Tôi xin phép được rời đi tại đây.”
Mấy người Odysse rời đi. Trine là nơi tôi muốn đến sau khi giải quyết cuộc chiến với Phi Ma Vương, nếu có nhiều người như họ thì sẽ dễ hành động hơn rồi.
Trong lúc tôi đang tỏ vẻ mãn nguyện thì Ulffe kéo tay áo tôi.
“Gì vậy, Ulffe?”
“Shishou, không cần phải để ý đến Ulffe đâu.”
“Anh rất vui vì em không muốn khiến anh lo lắng. Nhưng lời cảnh báo của Odysse cũng không thể bỏ qua được.”
“Nhưng___”
“Đừng để ý nhiều vậy. Ngược lại, em không nghĩ chúng ta sẽ có cơ hội ở cạnh nhau nhiều hơn trước kia sao?”
“…Ồ.”
Ulffe đập tay vào nhau như thể chưa từng nghĩ ra ý tưởng ấy. Ai dạy em cái động tác này đấy?
Tôi không nghĩ cá nhân Ulffe sẽ có vấn đề gì, nhưng bản thân khá là để ý đến ảnh hưởng của Phi Ma Vương đối với Á nhân. Hiện tại thì hãy ý thức đến chuyện gia tăng cơ hội giữ em ấy bên cạnh vậy.
===================================
Cùng lúc ấy, bên phía các vị vua:
Zenotta: “Vua Turize, ta muốn cưỡi thử ngựa của Turize.”
Kim: “Trông thú vị đấy, ta cũng muốn cưỡi thử nữa.”
Marito: “Ta không ngại, nhưng trước hết, các vị hãy ký hiệp ước rằng cho dù bị ngã khỏi ngựa thì cũng không được làm ảnh hưởng đến vấn đề ngoại giao.”
Eupalo: (Kiểu này thì chắc chắn là ngã rồi)
-------------------------------------------------------------------
Lời tác giả:
Và giới thiệu thiết kế nhân vật lần này sẽ là một trong các nhân vật chính, Ulffe.
Tôi thích rất thích mấy mái tóc bạc của Hitakiyuu-san, nhưng chỉ mới bản nháp mà đã thế này rồi thì… Hình ảnh toàn thân sẽ có minh hoạ trong sách nên lần này tôi sẽ chỉ đăng lên như thế này thôi.
Danh sách chương