Ngày hôm sau, chúng tôi hướng đến lâu đài Garne, nơi đại biểu các nước sẽ tề tựu. Cho dù Turize đến sớm thì các nước khác cũng không hẳn sẽ xuất phát sớm như vậy.
Nếu lâu đài Turize mang vẻ huyền ảo trông như sẽ tồn tại ở thời Trung Cổ, vậy thì ở Garne lại là một lâu đài huyền ảo mang dáng dấp có thể xuất hiện trong các bộ phim.
Về độ kỳ ảo vào lần đầu nhìn thấy thì Garne tốt hơn, nhưng nếu thực sự muốn sinh sống thì lâu đài Turize lại mang cảm giác yên ổn hơn. Dĩ nhiên chỗ tôi cảm thấy thoải mái nhất vẫn là căn hộ chật hẹp hoặc dinh thự phong cách Nhật Bản thôi.
Chúng tôi được dẫn vào bên trong. Lần này không phải là phòng thiết triều mà là căn phòng dùng cho hội nghị.
Chỗ này sở hữu diện tích đủ rộng và đang có rất nhiều người, nhưng phần lớn là hiệp sĩ hoặc binh sĩ mà thôi.
Ngoại trừ người thuộc Garne, tất cả mọi người đều run sợ vì dường như nghĩ rằng mình đang chui vào hang ổ Ma Vương.
A, vẫn có trường hợp ngoại lệ. Vua Zenotta và Giáo Hoàng Eupalo đang ngồi trên ghế với vẻ nhàn nhã. Khi nhìn thấy tôi vào phòng thì họ còn vẫy tay chào.
“Có vẻ Turize là cuối cùng nhỉ.”
“Ta vẫn cho các hiệp sĩ chờ ở đây từ sớm. Xét theo một mặt thì thế là vừa đủ rồi.”
“Anh nói vậy chứ… Mà… ừm.”
Quân đội Garne hầu như không có, chỉ được vài người trông giống như tướng quân. Ừ thì nếu đã biết không có gì nguy hiểm thì họ cũng chẳng cần phải phô trương áp lực làm gì.
So với họ, Turize sở hữu mật độ người dày đặc nhất khi sở hữu Sir Leanor, Sir Fowl, cùng với mười mấy người tinh nhuệ thuộc mỗi đội.
Kế tiếp là Methys, hay nên nói là Yugura giáo. Các thánh hiệp sĩ như Yokus và giáo sĩ đang đứng chi chít đằng sau Giáo Hoàng Eupalo.
Cận vệ của vua Zenotta chỉ có năm người. Lúc đầu tôi còn tưởng họ đang thể hiện sự bình tĩnh, nhưng cả năm người đều đang lộ vẻ mặt “Ủa, số người của bên mình ít vậy sao? Chúng ta có thể sống sót trở về chứ?”
Người ngồi cạnh vua Zenotta chắc là đại biểu của Trine. Phía sau người Á nhân dựa hình dáng loài mèo cũng có nhiều chủng loại Á nhân.
Trine là Đại Quốc có nhiều Á nhân hệ thú nhất. Dường như chỉ có mỗi Quốc Vương là con người bình thường, còn phần lớn mắt xích trọng yếu đều là do Á nhân chiếm cứ. Tức là đại biểu kia không phải là đức vua của Trine.
“Vậy thì bên kia là Serend sao…”
Bản thân thật sự có chút xúc động. Nói chung là đại biểu của Serend lẫn những người đằng sau đều là Á nhân, nhưng họ không chỉ là Á nhân bình thường. Đôi tai nhọn cùng khuôn mặt xinh đẹp. Đúng vậy, đây chính là Á nhân đặc thù được gọi là Elf.
Những người không mô phỏng hình dáng động vật mà là chủng loại hoàn toàn khác với con người từ xa xưa, đó chính là Elf và Dwarf. Phát âm thực tế thì khác, chỉ là theo chức năng dịch thuật của tôi thì nó lại giống đặc trưng nên cứ gọi như thế luôn.
Nhìn kỹ thì cũng có Á nhân trông giống Dwarf đang đứng đằng sau. Thoạt nhìn thì giống như ông Kara, nhưng làn da có chút ngăm đen, tóc và lông cơ thể thì khá là rậm rạp.
Serend là đất nước được thống trị bởi các Á nhân không thuộc hệ thú. Trong truyện thiếu nhi thì hay vẽ ra hình tượng Elf và Dwarf có quan hệ xấu, nhưng điều đó đã được giải quyết từ lâu, hiện tại thì họ đang cùng nhau chung sống như những Á nhân thông thường. Chuyện này có nghĩa ảnh hưởng từ Ma Vương do Yugura Nariya tạo ra cũng không phải hoàn toàn tệ hại, dĩ nhiên nó vẫn là thứ vô cùng phiền phức.
Ai da, rốt cuộc thì tôi cũng được diện kiến Elf đại biểu cho dòng Á nhân kỳ ảo rồi! Nguyện vọng lại được đáp ứng thêm một cái. Tham lam mà nói thì tôi còn muốn nhìn thấy Elf giới tính nữ cơ.
“Cậu không nên ngó nghiêng như vậy. Nhìn như kiểu đồ hiếm lạ khá là thất lễ đấy.”
“Anh nói vậy chứ bên kia cũng nhìn tôi quá trời kìa.”
“Mái tóc đen của cậu đúng là cũng hiếm thật.”
Đúng vậy, những người từ Trine và Serend đều đang hướng tầm mắt rất chăm chú vào người Trái Đất vừa mới vào phòng.
Hẳn là họ đã được nghe đại khái sự tình nên chỉ đang cảnh giác vì diện mạo giống Ma Tộc mà thôi.
“Vậy thì ngồi xuống thôi nhỉ.”
“Cậu hẳn là bên kia đấy? Ở đây có bảy chiếc ghế, ý nghĩa của nó thì chắc cậu cũng hiểu rồi.”
Có vẻ là vậy thật. Cái con Kim này còn định bày trò cho tôi nổi bật lên… Phải chi gọi Jestaff thì tốt biết mấy. Hay là Harkdoc… nhưng anh ta cũng sẽ ngất khi nhìn thấy Kim.
Nếu đã được chuẩn bị thì đành chịu, cứ thành thật ngồi xuống thôi. Tuy nhiên, phía sau tôi là Illias, Ulffe và Lacra, trông không ổn cho lắm.
Họ là nữ hiệp sĩ, Á nhân cùng giáo sĩ. Về phương diện trung lập thì có thể xem như tôi không tỏ thái độ phân biệt đối xử, nhưng liệu họ có ý kiến về chuyện để nữ giới phục vụ không vậy? Chắc là không sao đâu.
“Mọi người đã tề tựu đông đủ rồi nhỉ.”
Người cuối cùng đi vào là chủ nhân toà lâu đài, Kim Ma Vương kiêm Quốc Vương Garne, cùng với Ludfein-san.
Cả những ánh mắt đầy hứng thú hướng về tôi nãy giờ cũng bị vị Ma Vương tự xưng kia đoạt đi.
Cho dù bỏ qua chuyện Ma Vương, vua của Garne cũng là một người tràn đầy bí ẩn khi không công bố tên mình lẫn không chịu lộ diện trước công chúng bao giờ.
Song, phần lớn ánh mắt ấy cũng trộn lẫn địch ý. Dĩ nhiên là tôi không hề ghen tị với điều đó.
“Trước tiên thì ta xin mời các vị đại biểu tự xưng tên của mình. Ta là Quốc Vương Garne, tiện thể cũng là một trong các Ma Vương bị xem là kẻ địch không đội trời chung của loài người, Kim Ma Vương. Mong được các vị giúp đỡ nhé?”
Ừm, có thể nghe ra đôi chút khiêu khích trong đấy, quả nhiên là Kim. Mọi người đều lộ ra nhiều phản ứng như địch ý và ngán ngẩm, nhưng thế này là vừa đúng. Đây cũng là cơ hội tốt để xem trước quan hệ của các nước.
“Ta là đại biểu của Turize, Quốc Vương Marito Turize.”
“Ta là đại biểu của Methys, Giáo Hoàng Yugura giáo, Eupalo Rosaleo.”
“…Ta là đại biểu của Quama, Quốc Vương Zenotta Quama.”
Ba người đại biểu mà tôi biết rõ lần lượt xưng tên. Người mà đại biểu Trine và Serend phản ứng mạnh nhất là Giáo Hoàng Eupalo, tiếp đó là Marito. Quả nhiên là cái tên hiền vương cũng được truyền bá rộng rãi.
Vì Marito đã nhanh chóng chào hỏi nên Giáo Hoàng Eupalo cũng tiếp tục, vua Zenotta thì đành phải làm theo bọn họ.
“Tôi là đại biểu của Trine, tướng quân Odysse Gajugissa.”
Ồ, đó là tướng quân sao? Mấy người Á nhân trông ai cũng mạnh nên tôi không thể phán đoán đó là quân nhân hay quan viên. À mà nếu đeo kính vào thì tôi còn nhận ra.
“Ta là đại biểu của Serend, đệ tam vương tử, Washect Serend.”
Còn bên này là quý vương tử sao? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy vương tử đó. Marito và vua Zenotta đều là đức vua, bản thân cũng chưa từng nhìn thấy con của vua Zenotta bao giờ.
Nhưng thọ mệnh của Elf có vẻ dài nên không chừng đây là người lớn tuổi nh… Mà chắc không thể hơn được Kim đâu.
Trong khi tôi đang phân tích thì ánh mắt mọi người đổ dồn về bên này. Chẳng lẽ tôi cũng xưng tên ư? “Có vẻ mọi người đã chào hỏi xong rồi nhỉ. Thế thì cùng bắt đầu nào.”
À, chắc là không cần rồi. Tôi có chút thở phào. Muốn xưng bút danh ở đây thì cần có dũng khí đấy.
“Chờ đã, không phải người bên kia vẫn chưa xưng tên sao? Nếu đã có thể ngồi lên chiếc ghế này thì cũng là người có thân phận không nhỏ. Chẳng lẽ vị này lại định tiếp tục cuộc họp mà không nói ra thận phận ư?”
Người xen vào là vương tử Washect. Có vẻ như anh ta cũng không hề sợ hãi đối với Ma Vương. Ừ thì đúng là ngoại hình của cô ta chỉ là một cô gái Á nhân hồ ly trẻ tuổi.
“Người đó không thể xưng danh. Cậu ta đang phải đặt một Tử Ma Vương có thể chi phối đối phương chỉ bằng cách gọi tên. Cho dù có nói ra tên giả thì cũng vô nghĩa phải không?”
“___Cho dù không thể xưng tên thì ít nhất cũng có thể nói ra lập trường của mình chứ?”
“Chuyện đó cũng phải. Thế thì cậu này, cứ tuỳ tiện làm gì đó giống nãy giờ đi.”
Đừng có nói kiểu đó chứ, vương tử Washect đang cáu lên kìa.
Nhưng tôi hoàn toàn không nghĩ đến chuyện xưng tên luôn. Phải chi sớm suy nghĩ tên quốc gia cùng Jestaff thì tốt rồi.
“Tôi là người dị giới đến từ cùng thế giới với anh hùng Yugura. Bản thân sẽ trở thành địch nhân với kẻ địch. Đã hết.”
Sẽ không có ai bất ngờ, dù sao thì họ cũng đã có những thông tin trước đó về tôi. Vậy thì chỉ cần chào hỏi kiểu “Nếu mấy người trở thành địch thì đằng này cũng sẽ đáp lại như vậy” là đủ.
Tôi cũng nghĩ tới chuyện trưng thêm một nụ cười công nghiệp, nhưng chắc nịnh bợ cũng không có tác dụng với mấy kẻ ở đây nên tôi chỉ làm đơn giản thôi.
“Là vậy đấy. Cả Trine lẫn Serend cũng đừng hướng ánh mắt bất thiện như thế. Cậu ta đáng sợ theo một nghĩa khác với Yugura đấy?”
“___Hừm.”
Vương tử Washect khoanh tay như kiểu xong chuyện và ngồi ngửa ra ghế. Tuy không định tìm kiếm hảo cảm gì, nhưng có thể không bị khinh thường thì tốt quá.
“Được rồi, giờ thì sớm vào vấn đề chính nào. Như các vị đã biết, không bao lâu nữa, Phi Ma Vương đã hồi sinh sẽ bắt đầu tiến công lãnh thổ loài người sinh sống. Chiến trường chính hẳn sẽ là Garne và Methys.”
Nơi Phi Ma Vương đang tiềm nhập chính là phụ cận ranh giới của Ma Giới Garne và Ma Giới Methys. Nếu tấn công theo đường thẳng thì Garne và Methys sẽ là chiến trường chính.
Đặc biệt, Ma Giới Garne chính là sân nhà của hắn. Đừng nói là bị ma vật ngáng đường, hắn ta còn có thể thu thập chúng trên đường nữa cơ.
“Turize sẽ triển khai hiệp sĩ đoàn thành đội du kích và hoạt động chủ yếu tại Garne. Tuỳ theo trường hợp mà có thể ứng cứu bên phía Methys.”
Người giơ tay nói ra chuyện triển khai quân đội là Marito. Có thể nói phương pháp để quân Phi Ma Vương tấn công Turize là rất giới hạn.
Chúng phải băng qua lãnh thổ Garne và vượt qua biên giới như thông thường. Bằng không thì chúng phải vượt qua Ma Giới Turize.
Vế trước thì có đầy đủ khả năng, hẳn là một bộ phận quân địch sẽ nhân dịp hỗn chiến mà tràn qua. Nhưng vế sau thì hầu như không thể xảy ra.
Nếu muốn băng qua Ma Giới Turize thì hắn không thể thiếu sự hợp tác từ Bích Ma Vương. Tuy nhiên, cho đến thời khắc cuối cùng, tôi vẫn không cảm nhận được dấu hiệu hắn đạt được trợ giúp từ Bích Ma Vương. Miễn cưỡng đi qua thì sẽ chỉ làm mồi cho ma vật khổng lồ hệ Dragon thôi.
Giả như có thể thông qua Ma Giới Turize đi nữa, chúng vẫn cần phải vượt qua núi “Sát Hắc Ma Vương.”
Không có ma vật nào trên mặt đất có thể vượt qua vùng tử, nơi mà cả Ma Vương mạnh nhất cũng chết đi. Nếu là ma vật loại phi hành thì bên này vẫn có thể sớm phát hiện.
Tuy nhiên, cũng không thể nói rằng không có khả năng đó. Nếu bỏ qua độ hiệu quả và cố chấp với việc tập kích thì con đường đấy cũng là một sự lựa chọn.
Và trường hợp hiếm hoi đó cũng được quan tâm. Turize vẫn sẽ lưu lại một lượng hiệp sĩ nhất định, họ sẽ câu thời gian trong trường hợp bất trắc và chuẩn bị cho việc chờ đợi quân đội chính trở về.
“Thế thì thật tốt quá. Tuy bên này cũng có thánh hiệp sĩ, nhưng bọn ta đang định chia một phần thánh giáo sĩ sang Garne. Nếu có thể bổ sung được một phần thì sẽ thoải mái hơn rồi.”
Xét về việc phòng ngự thì chiến lực chủ yếu của Methys sẽ là các thánh hiệp sĩ ưu tú trong chiến đấu lâu dài. Thế nhưng, tuỳ vào chủng loại của kẻ địch, vẫn sẽ có những trường hợp các thánh giáo sĩ công kích chủ yếu bằng ma pháp chiếm lợi thế. Garne thì không có quân đội chủ yếu dùng ma pháp. Vì vậy, bọn họ mới phải trao đổi quân lực lẫn nhau.
Trong trường hợp trao đổi quân đội với quốc gia khác, vẫn sẽ có những vấn đề về sĩ khí hoặc hệ thống chỉ huy. Dù vậy, với tư tưởng bảo hộ quốc gia mang cùng tín ngưỡng với mình, các thánh giáo sĩ sẽ ít chịu ảnh hưởng bởi sĩ khí, bên Garne cũng có những cuộc huấn luyện nhằm giúp quân lính hoạt động tại quốc gia khác. Hẳn là họ có thể vừa nắm bắt điểm yếu vừa hạn chế khuyết điểm đến mức tối thiểu.
“Tuy có lẽ sức mạnh từng cá thể thua kém hiệp sĩ của Turize và Methys, nhưng về trình độ quân đội thì Garne có thể tự hào rằng mình đứng nhất. Bên kia cũng phải dùng cho chuẩn đấy?”
“Ngài không cần phải nhắc. Nếu lãng phí viện quân từ nước khác thì sẽ là nỗi hổ thẹn của thánh hiệp sĩ rồi.”
“Quama thì___ phải làm sao đây?”
Vua Zenotta không một chút dao động. Đến lúc này mà vẫn chọn cách nhờ người khác đưa ra quyết định dùm thì cũng gọi là mạnh đấy.
“Ngài nên triển khai các mạo hiểm giả tại hai nước như các đội du kích. Ta cũng mong quân đội Quama có thể hoạt động xung quanh Quama và lấy nhiệm vụ chi viện hậu phương là chính. Bởi vì trong trường hợp lãnh thổ Quama bị ma vật tấn công, bọn ta hầu như không thể gửi viện quân qua được.”
Muốn đi vào lãnh thổ Quama thì chúng phải vượt qua Garne và Methys. So ra thì họ khá an toàn, nhưng xét theo phương diện địa hình thì nó vẫn dễ dàng hơn so với Turize. Nhất định họ cũng mong có thể giải quyết tại lãnh thổ Garne hoặc Methys hơn là lấy lãnh thổ của mình làm chiến trường.
Nếu chỉ dọn dẹp kẻ địch bị lọt lưới thì chỉ cần quân đội Quama là đủ. Về phía mạo hiểm giả thì khó mà điều chỉnh được sĩ khí của họ, nhưng chắc hẳn cũng sẽ có người giúp ích trong nhiệm vụ du kích.
“Nói sao nhỉ… Bị bảo rằng không cần quân lính làm ta có hơi buồn…”
“Miễn cưỡng đưa ra tiền tuyến tại vùng đất không quen thuộc thì chỉ gia tăng thiệt hại vô ích mà thôi.”
“Không phải hiệp sĩ Turize sẽ hoạt động ở cả hai nước sao?”
“Hiệp sĩ của Turize… thì vượt ngoài quy tắc rồi.”
Giáo Hoàng Eupalo và Kim lộ vẻ mặt khổ sở. Giáo Hoàng Eupalo từng trực tiếp đặt chân tới Turize và chứng kiến trình độ của họ. Kim thậm chí còn từng tuyên chiến trong thế giới giả tưởng và thua thảm thiết.
Họ khiến quân đội bình thường trông giống như chỉ là những người thường tập hợp lại vậy. Hiệp sĩ đoàn của Turize chính là một đám người khủng bố như thế.
“Hơn nữa, ngựa của Turize rất nhanh. Gặp trường hợp bất trắc thì họ còn có thể chạy về nước nhà trong thời gian ngắn. Quama chắc cũng không có tốc độ di chuyển nhanh đến vậy đi?”
“Ta từng nghe đồn về chuyện đó, bộ chúng có khác biệt như vậy sao?”
“Trong hội nghị lần này cũng có ngựa mà các hiệp sĩ cưỡi. Ngài cứ để họ đua với nhau là hiểu ngay thôi.”
“Thế thì thật đáng mừng!”
Vua Zenotta vui mừng ra mặt. Thật là một vị vua trẻ con với lòng hiếu kỳ vô tận.
“Trine sẽ cố thủ lãnh thổ của mình.”
“Serend cũng như vậy.”
Ngược lại với bọn người vua Zenotta đang hào hứng, vương tử Washect hay Odysse lại lạnh nhạt tuyên bố sẽ không hợp tác.
Nếu Phi Ma Vương muốn xâm lược Trine thì chúng phải vượt qua lãnh thổ Garne và Quama.
Trong trường hợp của Serend, bọn chúng có thể thông qua Ma Giới Methys mà trực tiếp xâm nhập. Tuy nhiên, Ma Giới Methys hiện đã ít đi uy hiếp từ ma vật, nếu quân Methys không muốn lãnh thổ của mình bị làm loạn thì nhất định sẽ phải biến Ma Giới thành chiến trường chính.
Nếu quân Methys kéo dài chiến tuyến ra Ma Giới Methys thì nó sẽ cắt ngang tuyến đường đi đến Serend. Muốn đi vòng xa hơn nữa thì chúng cần phải vượt qua những dãy núi cao vời vợi.
Tức là cả hai nước hầu như đều là vùng đất an toàn. Việc họ quyết định chỉ đứng nhìn cũng đành chịu.
“Ừm, ta hiểu rồi.”
“Hiểu rồi là sao… Trine và Serend không thể gửi một chút viện quân đến ư?”
Vua Zenotta vừa lộ vẻ mặt khó xử vừa hỏi đại hiểu hai nước, nhưng cả hai vẫn trầm mặc lắc đầu.
“Hừm hừm, mong hai vị hãy suy nghĩ…”
“Vua Quama, vô ích thôi. Họ không thể thương lượng tại chỗ này.”
Người ngăn vua Zenotta là Marito. Ông ấy nhìn về phía Marito như muốn nói gì đó.
“Nhưng vua Turize này, nếu Garne hay Methys bị áp đảo thì người gặp rắc rối sẽ là___”
“Cả hai người họ đều là sứ giả chứ không phải vua. Sứ giả chỉ là người truyền đạt lời của đức vua. Họ không thể độc đoán mà thay đổi quyết định của đất nước mình.”
“…Vậy sao, đúng là vậy nhỉ.”
Vua Zenotta xìu mặt xuống với vẻ buồn bã. Ừ thì đúng là nếu sứ giả tự tiện hứa hẹn sẽ dốc toàn lực cứu viện thì cũng không ổn.
“Ai da, vua Turize hiểu nhanh như vậy thật là tốt quá.”
Nhìn thấy tình huống đó, vương tử Washect cười với khuôn mặt an tâm. Odysse cũng hướng ánh mắt có chút lạnh lùng đối với vua Zenotta. Tự dưng bản thân có hơi bực.
“___Nhưng các vị chỉ ở đây để hoàn thành vai trò sứ giả của mình. Nếu còn không hiểu điều đó mà lại thể hiện thái độ không cần thiết thì nó cũng sẽ đại diện cho trình độ của hai nước. Ít nhất cũng hãy học cách đừng xem thường người khác.... đi!”
Trong thoáng chốc, toàn bộ người ở đây bỗng khựng lại.
Lý do là vì Marito vừa lộ ra cơn giận trong chốc lát. Và chỉ như thế cũng khiến toàn bộ người ở đây run sợ.
Giáo Hoàng Eupalo thì giống như là bất ngờ hơn là sợ hãi, còn đám người còn lại thì thật sự có chút run nhẹ. Tiện thể thì cả vua Zenotta được nói giúp cũng run rẩy không ít.
“Vua Turize, nơi này không phải chỗ để doạ người đâu?”
“Ta thì lại bất ngờ khi có kẻ sợ hãi ở đây đấy.”
Marito cười mỉa mai trước lời châm chọc của Kim. Tiện thể thì mấy hiệp sĩ đứng sau lưng cũng dao động đó.
Cũng do cái tên Marito này lộ rõ vẻ “chỉ được thế này thôi sao” cơ. Hơn nữa, cảm xúc đấy lại rất dễ truyền đến đối phương.
Chưa nói đến vương tử Washect, cả tướng quân Odysse chắc hẳn cũng bị bất ngờ không nhẹ.
“Tiếp tục câu chuyện nào. Về phương pháp liên lạc thì____ chúng ta có thể dùng cách truyền tin của Yugura không?”
“Không thành vấn đề. Ở Trine và Serend cũng có cơ sở của Yugura giáo. Nhất định chúng sẽ giúp ích cho việc báo cáo tình huống chiến trường.”
“Đúng là thứ đó tiện lợi thật. Cả Trine và Serend cũng truyền lời cho Quốc Vương rằng hãy liên lạc sớm nhất có thể trong trường hợp ma vật tấn công. Ta không quan tâm các vị muốn được viện trợ hay không, nhưng nếu không thể nắm bắt vị trí của địch thì khá là rắc rối đấy. Mong các vị hãy chuẩn bị kỹ càng nhé?”
“___Chúng tôi đã rõ.”
Cùng với lời đáp lại của vương tử Washect, Odysse cũng gật đầu.
“Vậy là xem như đã xác định suy nghĩ của các nước rồi. Còn ai mang nghi vấn gì không?”
Người lập tức giơ tay chính là đại biểu của Serend, vương tử Washect.
Anh ta đang nhìn về phía bên này, tức là người này đang có nghi hoặc với tôi.
“Vị này là người thuộc hành tinh Yugura và xưng là trận doanh thứ ba nhỉ. Tôi từng nghe rằng các vị đã thuần phục một số Ma Vương và ma vật. Vậy phía bên các vị định tham gia trận chiến như thế nào?”
Quốc gia muốn co cụm tử thủ mà nói hay nhỉ. Đám người khác cũng lộ vẻ như vậy kìa.
“Chúng tôi có thể dẫn dụ kha khá ma vật tại Ma Giới Methys và Ma Giới Quama, nhưng về cơ bản sẽ chờ đợi ở phía sau.”
“Tức là bên ấy sẽ không chiến đấu sao?”
“Mong anh hãy đứng trên lập trường quân lính của nước mình mà suy nghĩ. Nếu tồn tại đám người nào có thể cùng chiến đấu với ma vật, biết phân biệt địch ta và không giảm sĩ khí thì chúng tôi sẽ gửi viện quân cho. Có ai không nào?”
Tất cả đều không phản ứng. Dĩ nhiên rồi, cho dù có thể phân biệt đi nữa thì đó vẫn là ma vật. Đột nhiên có một đám dị dạng cùng chiến đấu thì không thể nào mà trong lòng bình tĩnh được.
Á nhân với con người thì còn giao tiếp bằng lời được, chứ kẻ có thể đối thoại với ma vật bên này chỉ có một ít mà thôi.
“Quân lính Garne có thể được huấn luyện như vậy, nhưng để liên kết với ma vật không thể giao tiếp thì rất là khó đấy.”
“Nói vậy chứ đằng này vẫn sẽ cho chúng ẩn nấp thường trực tại chiến tuyến. Chỉ cần đưa ra hiệu lệnh lúc chạy trốn hoặc rút lui chiến thuật thì chúng tôi có thể cho chúng đột kích chặn hậu. Nếu ma vật lưu lại chiến đấu thì mấy người có thể thoải mái rút lui mà phải không?”
“Ra là vậy. Thế thì chúng ta cũng có thể miễn cưỡng chuyển hướng tấn công nữa.”
Giáo Hoàng Eupalo đang lộ vẻ mặt kiểu chuyện này không tệ. Nhưng nếu vậy mà miễn cưỡng đi vào chốn nguy hiểm thì tôi thấy không có ý nghĩa cho lắm.
Tuy vậy, nếu ma vật có thể vứt bỏ mà ở lại chặn hậu thì việc rút lui sẽ vô cùng thoải mái. Thậm chí còn có thể cho ma vật vận chuyển người bị thương nữa, mấy cái này thì để truyền đạt sau vậy.
Song, phía vương tử Washect vẫn còn đang muốn nói gì đó. Anh ta tiếp tục bổ sung.
“Sức mạnh của Ma Vương là vô cùng lớn lao. Nếu muốn tiêu diệt Phi Ma Vương thì cần phải cho các Ma Vương đã thuần phục kia chiến đấu với hắn.”
“Tôi từ chối.”
Tôi ngay lập tức từ chối yêu cầu quái quỷ đó theo phản xạ. Ai lại đi đồng ý cái đề nghị đó chứ.
“Cái___”
“Ngoài Kim Ma Vương ra, Ma Vương hợp tác với bên này chỉ có Tử Ma Vương và Thương Ma Vương. Cả hai đều không thích hợp với chiến đấu trực diện. Họ không có chiến lực đủ để đánh với Phi Ma Vương.”
Hình như gần đây, Tử vừa mới thể hiện sức mạnh tại Quama, nhưng nhất định là cô ấy vẫn thua kém Illias.
“Nhưng nếu là Ma Vương___”
“Tử Ma Vương mang sức mạnh chi phối đối tượng bằng cách gọi tên, nhưng Phi Ma Vương lại không phải tên thật. Thương Ma Vương có thể sai sử người chết làm Undead, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc biến những bằng hữu huynh đệ đã chiến tử của các người thành quái vật. Trong này liệu có kẻ ngoại đạo nào muốn hạ nhục tôn nghiêm tính mạng của huynh đệ không?
“Hự…”
Nếu Phi Ma Vương có những ma vật mang tên như Duvleori thì chắc sức mạnh của Tử cũng có thể dùng được, nhưng tôi không có ý định để cô ấy lạm dụng chúng.
“Một khi đã hành động trong vị trí trung lập, hai Ma Vương cần phải hạn chế sử dụng sức mạnh đối với con người. Ngoài ra, [tôi] không hề thuần phục Ma Vương. Bản thân chỉ đối thoại và đạt thành quan hệ hợp tác dưới sự chấp thuận của họ. [Tôi] muốn các vị dừng cách nói vòng vo như thuần phục sai sử gì đó. Với lại, [tôi] cũng không có thực lực để ngăn chặn đám người nhạy cảm với những lời ấy đâu.”
Nếu nơi này có Duvleori thì chắc chắn anh ta sẽ muốn giết vương tử Washect rồi. Mặc dù Illias có thể ngăn chặn, nhưng vẫn không tránh khỏi việc biến nơi này thành mớ hỗn độn.
Riêng cá nhân tôi thì không muốn ngăn cản đâu. Ừm, nội tâm nhất định sẽ cổ vũ Duvleori xiên bỏ bu hắn ta đi.
Dù vậy, có vẻ nó vẫn có tác dụng uy hiếp. Vương tử Washect lộ vẻ mặt bất mãn mà kết thúc câu hỏi của mình.
====================================
Trình tự không sợ:
[Anh chàng ám bộ] > [nhân vật chính, Giáo Hoàng Eupalo, Ludfein] > [Kim, Ulffe] > [đội trưởng hiệp sĩ Turize, Illias] > [hiệp sĩ Turize, Odysse, Mix, Lacra] > [vương tử Washect, hộ vệ các nước khác] > [hộ vệ Quama] > [vua Zenotta]
-------------------------------------------------------------------
Thiết kế nhân vật lần này sẽ là nhân vật chính.
Dù có cảm giác trái tính trái nết và khó gần lúc không dùng nụ cười công nghiệp, nhưng tôi rất là thích thiết kế này. Trong bản sách cũng sẽ có minh hoạ chế độ trò chuyện của nhân vật chính.
Tuy cũng có phần khác biệt với nụ cười ngạo nghễ, nhưng tôi nghĩ là nó sẽ xuất hiện trong quyển 2 nên lần này hãy xem như đây là khuôn mặt lúc bình thường.
Nếu lâu đài Turize mang vẻ huyền ảo trông như sẽ tồn tại ở thời Trung Cổ, vậy thì ở Garne lại là một lâu đài huyền ảo mang dáng dấp có thể xuất hiện trong các bộ phim.
Về độ kỳ ảo vào lần đầu nhìn thấy thì Garne tốt hơn, nhưng nếu thực sự muốn sinh sống thì lâu đài Turize lại mang cảm giác yên ổn hơn. Dĩ nhiên chỗ tôi cảm thấy thoải mái nhất vẫn là căn hộ chật hẹp hoặc dinh thự phong cách Nhật Bản thôi.
Chúng tôi được dẫn vào bên trong. Lần này không phải là phòng thiết triều mà là căn phòng dùng cho hội nghị.
Chỗ này sở hữu diện tích đủ rộng và đang có rất nhiều người, nhưng phần lớn là hiệp sĩ hoặc binh sĩ mà thôi.
Ngoại trừ người thuộc Garne, tất cả mọi người đều run sợ vì dường như nghĩ rằng mình đang chui vào hang ổ Ma Vương.
A, vẫn có trường hợp ngoại lệ. Vua Zenotta và Giáo Hoàng Eupalo đang ngồi trên ghế với vẻ nhàn nhã. Khi nhìn thấy tôi vào phòng thì họ còn vẫy tay chào.
“Có vẻ Turize là cuối cùng nhỉ.”
“Ta vẫn cho các hiệp sĩ chờ ở đây từ sớm. Xét theo một mặt thì thế là vừa đủ rồi.”
“Anh nói vậy chứ… Mà… ừm.”
Quân đội Garne hầu như không có, chỉ được vài người trông giống như tướng quân. Ừ thì nếu đã biết không có gì nguy hiểm thì họ cũng chẳng cần phải phô trương áp lực làm gì.
So với họ, Turize sở hữu mật độ người dày đặc nhất khi sở hữu Sir Leanor, Sir Fowl, cùng với mười mấy người tinh nhuệ thuộc mỗi đội.
Kế tiếp là Methys, hay nên nói là Yugura giáo. Các thánh hiệp sĩ như Yokus và giáo sĩ đang đứng chi chít đằng sau Giáo Hoàng Eupalo.
Cận vệ của vua Zenotta chỉ có năm người. Lúc đầu tôi còn tưởng họ đang thể hiện sự bình tĩnh, nhưng cả năm người đều đang lộ vẻ mặt “Ủa, số người của bên mình ít vậy sao? Chúng ta có thể sống sót trở về chứ?”
Người ngồi cạnh vua Zenotta chắc là đại biểu của Trine. Phía sau người Á nhân dựa hình dáng loài mèo cũng có nhiều chủng loại Á nhân.
Trine là Đại Quốc có nhiều Á nhân hệ thú nhất. Dường như chỉ có mỗi Quốc Vương là con người bình thường, còn phần lớn mắt xích trọng yếu đều là do Á nhân chiếm cứ. Tức là đại biểu kia không phải là đức vua của Trine.
“Vậy thì bên kia là Serend sao…”
Bản thân thật sự có chút xúc động. Nói chung là đại biểu của Serend lẫn những người đằng sau đều là Á nhân, nhưng họ không chỉ là Á nhân bình thường. Đôi tai nhọn cùng khuôn mặt xinh đẹp. Đúng vậy, đây chính là Á nhân đặc thù được gọi là Elf.
Những người không mô phỏng hình dáng động vật mà là chủng loại hoàn toàn khác với con người từ xa xưa, đó chính là Elf và Dwarf. Phát âm thực tế thì khác, chỉ là theo chức năng dịch thuật của tôi thì nó lại giống đặc trưng nên cứ gọi như thế luôn.
Nhìn kỹ thì cũng có Á nhân trông giống Dwarf đang đứng đằng sau. Thoạt nhìn thì giống như ông Kara, nhưng làn da có chút ngăm đen, tóc và lông cơ thể thì khá là rậm rạp.
Serend là đất nước được thống trị bởi các Á nhân không thuộc hệ thú. Trong truyện thiếu nhi thì hay vẽ ra hình tượng Elf và Dwarf có quan hệ xấu, nhưng điều đó đã được giải quyết từ lâu, hiện tại thì họ đang cùng nhau chung sống như những Á nhân thông thường. Chuyện này có nghĩa ảnh hưởng từ Ma Vương do Yugura Nariya tạo ra cũng không phải hoàn toàn tệ hại, dĩ nhiên nó vẫn là thứ vô cùng phiền phức.
Ai da, rốt cuộc thì tôi cũng được diện kiến Elf đại biểu cho dòng Á nhân kỳ ảo rồi! Nguyện vọng lại được đáp ứng thêm một cái. Tham lam mà nói thì tôi còn muốn nhìn thấy Elf giới tính nữ cơ.
“Cậu không nên ngó nghiêng như vậy. Nhìn như kiểu đồ hiếm lạ khá là thất lễ đấy.”
“Anh nói vậy chứ bên kia cũng nhìn tôi quá trời kìa.”
“Mái tóc đen của cậu đúng là cũng hiếm thật.”
Đúng vậy, những người từ Trine và Serend đều đang hướng tầm mắt rất chăm chú vào người Trái Đất vừa mới vào phòng.
Hẳn là họ đã được nghe đại khái sự tình nên chỉ đang cảnh giác vì diện mạo giống Ma Tộc mà thôi.
“Vậy thì ngồi xuống thôi nhỉ.”
“Cậu hẳn là bên kia đấy? Ở đây có bảy chiếc ghế, ý nghĩa của nó thì chắc cậu cũng hiểu rồi.”
Có vẻ là vậy thật. Cái con Kim này còn định bày trò cho tôi nổi bật lên… Phải chi gọi Jestaff thì tốt biết mấy. Hay là Harkdoc… nhưng anh ta cũng sẽ ngất khi nhìn thấy Kim.
Nếu đã được chuẩn bị thì đành chịu, cứ thành thật ngồi xuống thôi. Tuy nhiên, phía sau tôi là Illias, Ulffe và Lacra, trông không ổn cho lắm.
Họ là nữ hiệp sĩ, Á nhân cùng giáo sĩ. Về phương diện trung lập thì có thể xem như tôi không tỏ thái độ phân biệt đối xử, nhưng liệu họ có ý kiến về chuyện để nữ giới phục vụ không vậy? Chắc là không sao đâu.
“Mọi người đã tề tựu đông đủ rồi nhỉ.”
Người cuối cùng đi vào là chủ nhân toà lâu đài, Kim Ma Vương kiêm Quốc Vương Garne, cùng với Ludfein-san.
Cả những ánh mắt đầy hứng thú hướng về tôi nãy giờ cũng bị vị Ma Vương tự xưng kia đoạt đi.
Cho dù bỏ qua chuyện Ma Vương, vua của Garne cũng là một người tràn đầy bí ẩn khi không công bố tên mình lẫn không chịu lộ diện trước công chúng bao giờ.
Song, phần lớn ánh mắt ấy cũng trộn lẫn địch ý. Dĩ nhiên là tôi không hề ghen tị với điều đó.
“Trước tiên thì ta xin mời các vị đại biểu tự xưng tên của mình. Ta là Quốc Vương Garne, tiện thể cũng là một trong các Ma Vương bị xem là kẻ địch không đội trời chung của loài người, Kim Ma Vương. Mong được các vị giúp đỡ nhé?”
Ừm, có thể nghe ra đôi chút khiêu khích trong đấy, quả nhiên là Kim. Mọi người đều lộ ra nhiều phản ứng như địch ý và ngán ngẩm, nhưng thế này là vừa đúng. Đây cũng là cơ hội tốt để xem trước quan hệ của các nước.
“Ta là đại biểu của Turize, Quốc Vương Marito Turize.”
“Ta là đại biểu của Methys, Giáo Hoàng Yugura giáo, Eupalo Rosaleo.”
“…Ta là đại biểu của Quama, Quốc Vương Zenotta Quama.”
Ba người đại biểu mà tôi biết rõ lần lượt xưng tên. Người mà đại biểu Trine và Serend phản ứng mạnh nhất là Giáo Hoàng Eupalo, tiếp đó là Marito. Quả nhiên là cái tên hiền vương cũng được truyền bá rộng rãi.
Vì Marito đã nhanh chóng chào hỏi nên Giáo Hoàng Eupalo cũng tiếp tục, vua Zenotta thì đành phải làm theo bọn họ.
“Tôi là đại biểu của Trine, tướng quân Odysse Gajugissa.”
Ồ, đó là tướng quân sao? Mấy người Á nhân trông ai cũng mạnh nên tôi không thể phán đoán đó là quân nhân hay quan viên. À mà nếu đeo kính vào thì tôi còn nhận ra.
“Ta là đại biểu của Serend, đệ tam vương tử, Washect Serend.”
Còn bên này là quý vương tử sao? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy vương tử đó. Marito và vua Zenotta đều là đức vua, bản thân cũng chưa từng nhìn thấy con của vua Zenotta bao giờ.
Nhưng thọ mệnh của Elf có vẻ dài nên không chừng đây là người lớn tuổi nh… Mà chắc không thể hơn được Kim đâu.
Trong khi tôi đang phân tích thì ánh mắt mọi người đổ dồn về bên này. Chẳng lẽ tôi cũng xưng tên ư? “Có vẻ mọi người đã chào hỏi xong rồi nhỉ. Thế thì cùng bắt đầu nào.”
À, chắc là không cần rồi. Tôi có chút thở phào. Muốn xưng bút danh ở đây thì cần có dũng khí đấy.
“Chờ đã, không phải người bên kia vẫn chưa xưng tên sao? Nếu đã có thể ngồi lên chiếc ghế này thì cũng là người có thân phận không nhỏ. Chẳng lẽ vị này lại định tiếp tục cuộc họp mà không nói ra thận phận ư?”
Người xen vào là vương tử Washect. Có vẻ như anh ta cũng không hề sợ hãi đối với Ma Vương. Ừ thì đúng là ngoại hình của cô ta chỉ là một cô gái Á nhân hồ ly trẻ tuổi.
“Người đó không thể xưng danh. Cậu ta đang phải đặt một Tử Ma Vương có thể chi phối đối phương chỉ bằng cách gọi tên. Cho dù có nói ra tên giả thì cũng vô nghĩa phải không?”
“___Cho dù không thể xưng tên thì ít nhất cũng có thể nói ra lập trường của mình chứ?”
“Chuyện đó cũng phải. Thế thì cậu này, cứ tuỳ tiện làm gì đó giống nãy giờ đi.”
Đừng có nói kiểu đó chứ, vương tử Washect đang cáu lên kìa.
Nhưng tôi hoàn toàn không nghĩ đến chuyện xưng tên luôn. Phải chi sớm suy nghĩ tên quốc gia cùng Jestaff thì tốt rồi.
“Tôi là người dị giới đến từ cùng thế giới với anh hùng Yugura. Bản thân sẽ trở thành địch nhân với kẻ địch. Đã hết.”
Sẽ không có ai bất ngờ, dù sao thì họ cũng đã có những thông tin trước đó về tôi. Vậy thì chỉ cần chào hỏi kiểu “Nếu mấy người trở thành địch thì đằng này cũng sẽ đáp lại như vậy” là đủ.
Tôi cũng nghĩ tới chuyện trưng thêm một nụ cười công nghiệp, nhưng chắc nịnh bợ cũng không có tác dụng với mấy kẻ ở đây nên tôi chỉ làm đơn giản thôi.
“Là vậy đấy. Cả Trine lẫn Serend cũng đừng hướng ánh mắt bất thiện như thế. Cậu ta đáng sợ theo một nghĩa khác với Yugura đấy?”
“___Hừm.”
Vương tử Washect khoanh tay như kiểu xong chuyện và ngồi ngửa ra ghế. Tuy không định tìm kiếm hảo cảm gì, nhưng có thể không bị khinh thường thì tốt quá.
“Được rồi, giờ thì sớm vào vấn đề chính nào. Như các vị đã biết, không bao lâu nữa, Phi Ma Vương đã hồi sinh sẽ bắt đầu tiến công lãnh thổ loài người sinh sống. Chiến trường chính hẳn sẽ là Garne và Methys.”
Nơi Phi Ma Vương đang tiềm nhập chính là phụ cận ranh giới của Ma Giới Garne và Ma Giới Methys. Nếu tấn công theo đường thẳng thì Garne và Methys sẽ là chiến trường chính.
Đặc biệt, Ma Giới Garne chính là sân nhà của hắn. Đừng nói là bị ma vật ngáng đường, hắn ta còn có thể thu thập chúng trên đường nữa cơ.
“Turize sẽ triển khai hiệp sĩ đoàn thành đội du kích và hoạt động chủ yếu tại Garne. Tuỳ theo trường hợp mà có thể ứng cứu bên phía Methys.”
Người giơ tay nói ra chuyện triển khai quân đội là Marito. Có thể nói phương pháp để quân Phi Ma Vương tấn công Turize là rất giới hạn.
Chúng phải băng qua lãnh thổ Garne và vượt qua biên giới như thông thường. Bằng không thì chúng phải vượt qua Ma Giới Turize.
Vế trước thì có đầy đủ khả năng, hẳn là một bộ phận quân địch sẽ nhân dịp hỗn chiến mà tràn qua. Nhưng vế sau thì hầu như không thể xảy ra.
Nếu muốn băng qua Ma Giới Turize thì hắn không thể thiếu sự hợp tác từ Bích Ma Vương. Tuy nhiên, cho đến thời khắc cuối cùng, tôi vẫn không cảm nhận được dấu hiệu hắn đạt được trợ giúp từ Bích Ma Vương. Miễn cưỡng đi qua thì sẽ chỉ làm mồi cho ma vật khổng lồ hệ Dragon thôi.
Giả như có thể thông qua Ma Giới Turize đi nữa, chúng vẫn cần phải vượt qua núi “Sát Hắc Ma Vương.”
Không có ma vật nào trên mặt đất có thể vượt qua vùng tử, nơi mà cả Ma Vương mạnh nhất cũng chết đi. Nếu là ma vật loại phi hành thì bên này vẫn có thể sớm phát hiện.
Tuy nhiên, cũng không thể nói rằng không có khả năng đó. Nếu bỏ qua độ hiệu quả và cố chấp với việc tập kích thì con đường đấy cũng là một sự lựa chọn.
Và trường hợp hiếm hoi đó cũng được quan tâm. Turize vẫn sẽ lưu lại một lượng hiệp sĩ nhất định, họ sẽ câu thời gian trong trường hợp bất trắc và chuẩn bị cho việc chờ đợi quân đội chính trở về.
“Thế thì thật tốt quá. Tuy bên này cũng có thánh hiệp sĩ, nhưng bọn ta đang định chia một phần thánh giáo sĩ sang Garne. Nếu có thể bổ sung được một phần thì sẽ thoải mái hơn rồi.”
Xét về việc phòng ngự thì chiến lực chủ yếu của Methys sẽ là các thánh hiệp sĩ ưu tú trong chiến đấu lâu dài. Thế nhưng, tuỳ vào chủng loại của kẻ địch, vẫn sẽ có những trường hợp các thánh giáo sĩ công kích chủ yếu bằng ma pháp chiếm lợi thế. Garne thì không có quân đội chủ yếu dùng ma pháp. Vì vậy, bọn họ mới phải trao đổi quân lực lẫn nhau.
Trong trường hợp trao đổi quân đội với quốc gia khác, vẫn sẽ có những vấn đề về sĩ khí hoặc hệ thống chỉ huy. Dù vậy, với tư tưởng bảo hộ quốc gia mang cùng tín ngưỡng với mình, các thánh giáo sĩ sẽ ít chịu ảnh hưởng bởi sĩ khí, bên Garne cũng có những cuộc huấn luyện nhằm giúp quân lính hoạt động tại quốc gia khác. Hẳn là họ có thể vừa nắm bắt điểm yếu vừa hạn chế khuyết điểm đến mức tối thiểu.
“Tuy có lẽ sức mạnh từng cá thể thua kém hiệp sĩ của Turize và Methys, nhưng về trình độ quân đội thì Garne có thể tự hào rằng mình đứng nhất. Bên kia cũng phải dùng cho chuẩn đấy?”
“Ngài không cần phải nhắc. Nếu lãng phí viện quân từ nước khác thì sẽ là nỗi hổ thẹn của thánh hiệp sĩ rồi.”
“Quama thì___ phải làm sao đây?”
Vua Zenotta không một chút dao động. Đến lúc này mà vẫn chọn cách nhờ người khác đưa ra quyết định dùm thì cũng gọi là mạnh đấy.
“Ngài nên triển khai các mạo hiểm giả tại hai nước như các đội du kích. Ta cũng mong quân đội Quama có thể hoạt động xung quanh Quama và lấy nhiệm vụ chi viện hậu phương là chính. Bởi vì trong trường hợp lãnh thổ Quama bị ma vật tấn công, bọn ta hầu như không thể gửi viện quân qua được.”
Muốn đi vào lãnh thổ Quama thì chúng phải vượt qua Garne và Methys. So ra thì họ khá an toàn, nhưng xét theo phương diện địa hình thì nó vẫn dễ dàng hơn so với Turize. Nhất định họ cũng mong có thể giải quyết tại lãnh thổ Garne hoặc Methys hơn là lấy lãnh thổ của mình làm chiến trường.
Nếu chỉ dọn dẹp kẻ địch bị lọt lưới thì chỉ cần quân đội Quama là đủ. Về phía mạo hiểm giả thì khó mà điều chỉnh được sĩ khí của họ, nhưng chắc hẳn cũng sẽ có người giúp ích trong nhiệm vụ du kích.
“Nói sao nhỉ… Bị bảo rằng không cần quân lính làm ta có hơi buồn…”
“Miễn cưỡng đưa ra tiền tuyến tại vùng đất không quen thuộc thì chỉ gia tăng thiệt hại vô ích mà thôi.”
“Không phải hiệp sĩ Turize sẽ hoạt động ở cả hai nước sao?”
“Hiệp sĩ của Turize… thì vượt ngoài quy tắc rồi.”
Giáo Hoàng Eupalo và Kim lộ vẻ mặt khổ sở. Giáo Hoàng Eupalo từng trực tiếp đặt chân tới Turize và chứng kiến trình độ của họ. Kim thậm chí còn từng tuyên chiến trong thế giới giả tưởng và thua thảm thiết.
Họ khiến quân đội bình thường trông giống như chỉ là những người thường tập hợp lại vậy. Hiệp sĩ đoàn của Turize chính là một đám người khủng bố như thế.
“Hơn nữa, ngựa của Turize rất nhanh. Gặp trường hợp bất trắc thì họ còn có thể chạy về nước nhà trong thời gian ngắn. Quama chắc cũng không có tốc độ di chuyển nhanh đến vậy đi?”
“Ta từng nghe đồn về chuyện đó, bộ chúng có khác biệt như vậy sao?”
“Trong hội nghị lần này cũng có ngựa mà các hiệp sĩ cưỡi. Ngài cứ để họ đua với nhau là hiểu ngay thôi.”
“Thế thì thật đáng mừng!”
Vua Zenotta vui mừng ra mặt. Thật là một vị vua trẻ con với lòng hiếu kỳ vô tận.
“Trine sẽ cố thủ lãnh thổ của mình.”
“Serend cũng như vậy.”
Ngược lại với bọn người vua Zenotta đang hào hứng, vương tử Washect hay Odysse lại lạnh nhạt tuyên bố sẽ không hợp tác.
Nếu Phi Ma Vương muốn xâm lược Trine thì chúng phải vượt qua lãnh thổ Garne và Quama.
Trong trường hợp của Serend, bọn chúng có thể thông qua Ma Giới Methys mà trực tiếp xâm nhập. Tuy nhiên, Ma Giới Methys hiện đã ít đi uy hiếp từ ma vật, nếu quân Methys không muốn lãnh thổ của mình bị làm loạn thì nhất định sẽ phải biến Ma Giới thành chiến trường chính.
Nếu quân Methys kéo dài chiến tuyến ra Ma Giới Methys thì nó sẽ cắt ngang tuyến đường đi đến Serend. Muốn đi vòng xa hơn nữa thì chúng cần phải vượt qua những dãy núi cao vời vợi.
Tức là cả hai nước hầu như đều là vùng đất an toàn. Việc họ quyết định chỉ đứng nhìn cũng đành chịu.
“Ừm, ta hiểu rồi.”
“Hiểu rồi là sao… Trine và Serend không thể gửi một chút viện quân đến ư?”
Vua Zenotta vừa lộ vẻ mặt khó xử vừa hỏi đại hiểu hai nước, nhưng cả hai vẫn trầm mặc lắc đầu.
“Hừm hừm, mong hai vị hãy suy nghĩ…”
“Vua Quama, vô ích thôi. Họ không thể thương lượng tại chỗ này.”
Người ngăn vua Zenotta là Marito. Ông ấy nhìn về phía Marito như muốn nói gì đó.
“Nhưng vua Turize này, nếu Garne hay Methys bị áp đảo thì người gặp rắc rối sẽ là___”
“Cả hai người họ đều là sứ giả chứ không phải vua. Sứ giả chỉ là người truyền đạt lời của đức vua. Họ không thể độc đoán mà thay đổi quyết định của đất nước mình.”
“…Vậy sao, đúng là vậy nhỉ.”
Vua Zenotta xìu mặt xuống với vẻ buồn bã. Ừ thì đúng là nếu sứ giả tự tiện hứa hẹn sẽ dốc toàn lực cứu viện thì cũng không ổn.
“Ai da, vua Turize hiểu nhanh như vậy thật là tốt quá.”
Nhìn thấy tình huống đó, vương tử Washect cười với khuôn mặt an tâm. Odysse cũng hướng ánh mắt có chút lạnh lùng đối với vua Zenotta. Tự dưng bản thân có hơi bực.
“___Nhưng các vị chỉ ở đây để hoàn thành vai trò sứ giả của mình. Nếu còn không hiểu điều đó mà lại thể hiện thái độ không cần thiết thì nó cũng sẽ đại diện cho trình độ của hai nước. Ít nhất cũng hãy học cách đừng xem thường người khác.... đi!”
Trong thoáng chốc, toàn bộ người ở đây bỗng khựng lại.
Lý do là vì Marito vừa lộ ra cơn giận trong chốc lát. Và chỉ như thế cũng khiến toàn bộ người ở đây run sợ.
Giáo Hoàng Eupalo thì giống như là bất ngờ hơn là sợ hãi, còn đám người còn lại thì thật sự có chút run nhẹ. Tiện thể thì cả vua Zenotta được nói giúp cũng run rẩy không ít.
“Vua Turize, nơi này không phải chỗ để doạ người đâu?”
“Ta thì lại bất ngờ khi có kẻ sợ hãi ở đây đấy.”
Marito cười mỉa mai trước lời châm chọc của Kim. Tiện thể thì mấy hiệp sĩ đứng sau lưng cũng dao động đó.
Cũng do cái tên Marito này lộ rõ vẻ “chỉ được thế này thôi sao” cơ. Hơn nữa, cảm xúc đấy lại rất dễ truyền đến đối phương.
Chưa nói đến vương tử Washect, cả tướng quân Odysse chắc hẳn cũng bị bất ngờ không nhẹ.
“Tiếp tục câu chuyện nào. Về phương pháp liên lạc thì____ chúng ta có thể dùng cách truyền tin của Yugura không?”
“Không thành vấn đề. Ở Trine và Serend cũng có cơ sở của Yugura giáo. Nhất định chúng sẽ giúp ích cho việc báo cáo tình huống chiến trường.”
“Đúng là thứ đó tiện lợi thật. Cả Trine và Serend cũng truyền lời cho Quốc Vương rằng hãy liên lạc sớm nhất có thể trong trường hợp ma vật tấn công. Ta không quan tâm các vị muốn được viện trợ hay không, nhưng nếu không thể nắm bắt vị trí của địch thì khá là rắc rối đấy. Mong các vị hãy chuẩn bị kỹ càng nhé?”
“___Chúng tôi đã rõ.”
Cùng với lời đáp lại của vương tử Washect, Odysse cũng gật đầu.
“Vậy là xem như đã xác định suy nghĩ của các nước rồi. Còn ai mang nghi vấn gì không?”
Người lập tức giơ tay chính là đại biểu của Serend, vương tử Washect.
Anh ta đang nhìn về phía bên này, tức là người này đang có nghi hoặc với tôi.
“Vị này là người thuộc hành tinh Yugura và xưng là trận doanh thứ ba nhỉ. Tôi từng nghe rằng các vị đã thuần phục một số Ma Vương và ma vật. Vậy phía bên các vị định tham gia trận chiến như thế nào?”
Quốc gia muốn co cụm tử thủ mà nói hay nhỉ. Đám người khác cũng lộ vẻ như vậy kìa.
“Chúng tôi có thể dẫn dụ kha khá ma vật tại Ma Giới Methys và Ma Giới Quama, nhưng về cơ bản sẽ chờ đợi ở phía sau.”
“Tức là bên ấy sẽ không chiến đấu sao?”
“Mong anh hãy đứng trên lập trường quân lính của nước mình mà suy nghĩ. Nếu tồn tại đám người nào có thể cùng chiến đấu với ma vật, biết phân biệt địch ta và không giảm sĩ khí thì chúng tôi sẽ gửi viện quân cho. Có ai không nào?”
Tất cả đều không phản ứng. Dĩ nhiên rồi, cho dù có thể phân biệt đi nữa thì đó vẫn là ma vật. Đột nhiên có một đám dị dạng cùng chiến đấu thì không thể nào mà trong lòng bình tĩnh được.
Á nhân với con người thì còn giao tiếp bằng lời được, chứ kẻ có thể đối thoại với ma vật bên này chỉ có một ít mà thôi.
“Quân lính Garne có thể được huấn luyện như vậy, nhưng để liên kết với ma vật không thể giao tiếp thì rất là khó đấy.”
“Nói vậy chứ đằng này vẫn sẽ cho chúng ẩn nấp thường trực tại chiến tuyến. Chỉ cần đưa ra hiệu lệnh lúc chạy trốn hoặc rút lui chiến thuật thì chúng tôi có thể cho chúng đột kích chặn hậu. Nếu ma vật lưu lại chiến đấu thì mấy người có thể thoải mái rút lui mà phải không?”
“Ra là vậy. Thế thì chúng ta cũng có thể miễn cưỡng chuyển hướng tấn công nữa.”
Giáo Hoàng Eupalo đang lộ vẻ mặt kiểu chuyện này không tệ. Nhưng nếu vậy mà miễn cưỡng đi vào chốn nguy hiểm thì tôi thấy không có ý nghĩa cho lắm.
Tuy vậy, nếu ma vật có thể vứt bỏ mà ở lại chặn hậu thì việc rút lui sẽ vô cùng thoải mái. Thậm chí còn có thể cho ma vật vận chuyển người bị thương nữa, mấy cái này thì để truyền đạt sau vậy.
Song, phía vương tử Washect vẫn còn đang muốn nói gì đó. Anh ta tiếp tục bổ sung.
“Sức mạnh của Ma Vương là vô cùng lớn lao. Nếu muốn tiêu diệt Phi Ma Vương thì cần phải cho các Ma Vương đã thuần phục kia chiến đấu với hắn.”
“Tôi từ chối.”
Tôi ngay lập tức từ chối yêu cầu quái quỷ đó theo phản xạ. Ai lại đi đồng ý cái đề nghị đó chứ.
“Cái___”
“Ngoài Kim Ma Vương ra, Ma Vương hợp tác với bên này chỉ có Tử Ma Vương và Thương Ma Vương. Cả hai đều không thích hợp với chiến đấu trực diện. Họ không có chiến lực đủ để đánh với Phi Ma Vương.”
Hình như gần đây, Tử vừa mới thể hiện sức mạnh tại Quama, nhưng nhất định là cô ấy vẫn thua kém Illias.
“Nhưng nếu là Ma Vương___”
“Tử Ma Vương mang sức mạnh chi phối đối tượng bằng cách gọi tên, nhưng Phi Ma Vương lại không phải tên thật. Thương Ma Vương có thể sai sử người chết làm Undead, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc biến những bằng hữu huynh đệ đã chiến tử của các người thành quái vật. Trong này liệu có kẻ ngoại đạo nào muốn hạ nhục tôn nghiêm tính mạng của huynh đệ không?
“Hự…”
Nếu Phi Ma Vương có những ma vật mang tên như Duvleori thì chắc sức mạnh của Tử cũng có thể dùng được, nhưng tôi không có ý định để cô ấy lạm dụng chúng.
“Một khi đã hành động trong vị trí trung lập, hai Ma Vương cần phải hạn chế sử dụng sức mạnh đối với con người. Ngoài ra, [tôi] không hề thuần phục Ma Vương. Bản thân chỉ đối thoại và đạt thành quan hệ hợp tác dưới sự chấp thuận của họ. [Tôi] muốn các vị dừng cách nói vòng vo như thuần phục sai sử gì đó. Với lại, [tôi] cũng không có thực lực để ngăn chặn đám người nhạy cảm với những lời ấy đâu.”
Nếu nơi này có Duvleori thì chắc chắn anh ta sẽ muốn giết vương tử Washect rồi. Mặc dù Illias có thể ngăn chặn, nhưng vẫn không tránh khỏi việc biến nơi này thành mớ hỗn độn.
Riêng cá nhân tôi thì không muốn ngăn cản đâu. Ừm, nội tâm nhất định sẽ cổ vũ Duvleori xiên bỏ bu hắn ta đi.
Dù vậy, có vẻ nó vẫn có tác dụng uy hiếp. Vương tử Washect lộ vẻ mặt bất mãn mà kết thúc câu hỏi của mình.
====================================
Trình tự không sợ:
[Anh chàng ám bộ] > [nhân vật chính, Giáo Hoàng Eupalo, Ludfein] > [Kim, Ulffe] > [đội trưởng hiệp sĩ Turize, Illias] > [hiệp sĩ Turize, Odysse, Mix, Lacra] > [vương tử Washect, hộ vệ các nước khác] > [hộ vệ Quama] > [vua Zenotta]
-------------------------------------------------------------------
Thiết kế nhân vật lần này sẽ là nhân vật chính.
Dù có cảm giác trái tính trái nết và khó gần lúc không dùng nụ cười công nghiệp, nhưng tôi rất là thích thiết kế này. Trong bản sách cũng sẽ có minh hoạ chế độ trò chuyện của nhân vật chính.
Tuy cũng có phần khác biệt với nụ cười ngạo nghễ, nhưng tôi nghĩ là nó sẽ xuất hiện trong quyển 2 nên lần này hãy xem như đây là khuôn mặt lúc bình thường.
Danh sách chương