Vì để tham gia cuộc hội nghị tổ chức tại Garne, chúng tôi đang di chuyển trên mặt đất bằng xe ngựa.
Dạo gần đây toàn là chuỗi ngày sử dụng Ekdoic hoặc Kutou để bay trên trời, giờ ngồi trên xe ngựa đi trên mặt đất đung đưa thế này lại có cái hay của nó.
Nhưng mà độ cảnh vệ dày đặc lại có hơi phá hỏng cảnh quan xung quanh.
Tôi hướng ánh mắt ra xung quanh xe ngựa, bên cạnh đang có lượng lớn hiệp sĩ ngồi trên ngựa cùng song hành với chiếc xe.
Lý do thì không cần phải nói. Trên chiếc xe ngựa này đang có nhân vật sở hữu giá trị cao nhất Turize.
“Ai cha, không ngờ lại có ngày ta được ra khỏi Turize đấy. Thật là một cảm giác mới mẻ mà!”
“Marito này, chẳng phải để Mix hay Sir Ragdo đi thay là được sao?”
“Ta cũng đồng ý với ý kiến của cậu. Nhưng vua Zenotta lại tuyên bố trực tiếp tham gia hội nghị do Ma Vương mời. Một vị vua đảm nhiệm quốc gia hiệp sĩ không thể nào lại lộ tư thế chần chừ được.”
Ừ thì đúng là vua Zenotta với Kim hơi bị thân thiết với nhau luôn. Nó cũng không phải kiểu quan hệ nam nữ, mà nó giống như là… mấy đứa con gái huyên náo với nhau vậy.
Vua Zenotta là loại người không bao giờ nghi ngờ chuyện mình nhìn tận mắt và tin tưởng. Cho dù là người dị giới hay là Ma Vương, chỉ cần là người hữu ích cho bản thân thì ông ta sẽ thẳng thừng tiếp nhận.
Chính hành động thoải mái đó của vua Zenotta đã liên kết đến chuyến hành quân đồ sộ hiện tại. Chỉ xét về lực ảnh hưởng thì ông ta đúng là một vị vua không tồi.
“Giáo Hoàng Eupalo chắc cũng đến nhỉ. Trine và Serend thì___ anh nghĩ sao?”
“Đó cũng là do đại biểu của Quama và Methys chính là đương sự trong chuyện này. Nhưng về hai nước kia, họ vẫn đang đón nhận tình huống hiện tại mà không quá rõ ràng. Khả năng Quốc Vương trực tiếp ra mặt khá là thấp.”
“Cho dù hiểu rõ thì bình thường vẫn sẽ nghi ngờ thôi.”
Những hiệp sĩ hộ vệ này không phải do Marito chuẩn bị. Sau khi biết chuyện Marito sẽ hướng đến Garne, các đoàn trưởng đã tự đề cử và mong muốn được đồng hành.
Các hiệp sĩ Turize cũng không được nghe rõ phần lớn sự tình, nhưng mỗi cá nhân vẫn biết được những chuyện khác nhau.
Hầu như mọi người đều biết tôi là đồng hương của Yugura Nariya, nhưng người biết chi tiết đến chuyện các Ma Vương thì chỉ cỡ đội Ragdo và người cấp bậc đoàn trưởng.
Những gương mặt của đội Ragdo còn trực tiếp gặp mặt Ma Vương, cũng hiểu được mối quan hệ con người lằng nhằng này.
Nhưng các hiệp sĩ đoàn khác như Sir Leanor thì gần như phải ngậm miệng vì lời “Không có vấn đề gì” của Marito.
Tuy nhiên, về Sir Leanor thì tôi cũng có quan hệ khá là thân thiết với ông ấy. Vì vậy, tôi hiểu được ông ấy đang cảm giác tin tưởng “tên nào đó” hơn là tin tưởng Ma Vương.
“Dù gì thì mọi chuyện từ giờ sẽ trở nên bận rộn hơn. Cứ xem như đây là buổi xả hơi ra ngoài cùng bạn của ta thì cũng không tệ mà.”
“Nhưng về sức nặng trong thân phận thì anh là một vị vua đấy.”
Hiện tại, trách nhiệm trông chừng Turize đang được Sir Ragdo gánh vác. Cả mấy người thuộc đội Ragdo cũng thế.
Nếu chỉ vài ngày thì chắc không vấn đề. Nếu nói về vấn đề thì phải là bên này cơ.
Biểu cảm của những hiệp sĩ biết được Quốc Vương Garne là Ma Vương đang rất cứng nhắc. Điều này cũng là lẽ dĩ nhiên.
Cả lúc Illias vừa gặp Kim cũng quên mất chuyện đối phương là vua Garne mà lao đến chém ngay từ đầu. Mọi người ở Trái Đất mà nhìn vào thì chắc chỉ nghĩ kiểu “Con này làm gì vậy, tự dưng đi làm chuyện bậy bạ.”
Nhưng nó đồng nghĩa với việc đánh giá đối với các Ma Vương do Yugura giáo và lịch sử tạo dựng là vô cùng xấu. Các Ma Vương chính là kẻ đã sinh ra ma vật, những nguyên nhân khiến thân tộc của họ chết đi trong quá khứ. Nếu giả định như người có gia đình bị giết bởi Mafia, vậy thì Ma Vương chính là lão đại. Thế thì đương nhiên là họ sẽ căm hận rồi. Hơn nữa, đây còn là Mafia có quy mô toàn thế giới, số lượng nạn nhân là không thể đong đếm.
Với người còn chưa kịp làm gì mà đã bị hành quyết như Kim còn đỡ, chứ người mang trọng tội trong lịch sử như Tử và Thương thì cần phải cẩn thận chú ý.
Tiện thể thì Tử cũng đang ở nhà. Một khi đã sở hữu năng lực khủng bố như “Cám Dỗ” thì chúng tôi cần phải cật lực tránh đặt Tử ở cùng với Marito.
Nếu đưa người như thế đến trước mặt đại biểu các nước, chỉ cần làm vậy cũng đủ để họ xem rằng chúng tôi đang tuyên chiến.
Cho dù đương sự không dùng nó với Marito thì những người cần phải bảo hộ Marito cũng sẽ chịu căng thẳng không ít.
“Ta cũng không phải than thở về hoàn cảnh của thân phận này, nhưng bản thân vẫn có lúc ghen tị với cánh chim bay lượn tự do trên bầu trời. Đặc biệt là những ngày mà công việc chồng chất.”
“Thật tốt khi anh là một vị vua ra dáng con người.”
Ekdoic và Thương đang công tác tại Ma Giới Quama. Nếu hai người họ có thể thân thiết với nhau thì tốt.
Mix cũng đồng hành trong chuyến đi này, nhưng cô ấy phải tránh chuyện ngồi chung xe ngựa. Cái gì mà ở chung với Marito trong không gian hẹp thời gian dài thì bản thân sẽ không chịu được khẩn trương ấy.
Marito thì lộ vẻ hơi tiếc nuối. Harkdoc và Lacra đang ở cùng với Mix.
Quan hệ giữa Marito và Lacra cũng có chút khoảng cách. Lacra quả nhiên cũng không thể hành động thoải mái với đối tượng có lập trường quá cao.
Và hộ vệ đằng này là Illias, còn hộ vệ của Marito thì ôi chu choa, Ulffe là người đã được chọn.
Tên nào tên nấy cũng xung phong mong muốn làm cận vệ của Marito và mãi không thu xếp được nên anh ta mới độc đoán như vậy. Thực tế, chỉ xét thực lực thì Ulffe cũng thuộc cấp bậc Sir Ragdo nên rất ít người có thể phàn nàn. Mặc dù hộ vệ chính thức vẫn là anh chàng ám bộ thôi.
“Shishou, có thể nhìn thấy thành đô rồi!”
“Ồ, là thật kìa. Chắc đây là lần đầu tiên Marito trực tiếp nhìn thấy nhỉ.”
“Cũng phải. Cá nhân ta cũng cảm thấy hứng thú với đất nước của Ma Vương. Mấy điểm tốt thì cứ cướp cho hết vậy.”
“Vừa vừa phải phải thôi. Lỡ người ta bảo anh bị Ma Vương tẩy não thì chuyện sau này phiền phức lắm.”
“Haha, cậu nói cũng phải. Nhưng so với vua Zenotta thì vẫn tốt hơn nhiều phải không?”
“Lão già đó bắt chước được cái gì là làm tới luôn.”
“Xét theo nghĩa đó thì Quama cũng có thể gọi là một đất nước đầy ắp sự linh hoạt nhỉ.”
Turize bị bó buộc bởi sự tự tôn, Methys thì là lời dạy. Tuy những điều đó cũng có điểm tốt, nhưng với người mong muốn biến hoá như Marito thì nó lại không có bao nhiêu mị lực.
“[Tôi] thì nghĩ Turize do anh thống trị là tốt nhất cơ.”
“___Cho dù trong thân phận Quốc Vương hay là cá nhân thì ta cũng cảm thấy vui với lời ấy. Nhưng nó vẫn là quốc gia cũ kỹ nhất đó?”
“Cái đấy thì phải bảo là có lịch sử đi chứ. Illias đang cảm thấy phức tạp lắm đó?”
“Đúng là đây không phải lời một vị vua nên nói. Sir Ratzel, hãy tha thứ cho ta.”
“Không đâu, chuyện đó chỉ là…”
Illias hướng mắt sang như muốn bảo tôi đừng có mà đẩy chuyện sang cô ấy. Quả nhiên là quan hệ giữa Marito và Illias cũng không thể làm gì được. Miễn cưỡng gắn vào nhau cũng tội nghiệp cô ấy.
“Vì tôi là cư dân của thế giới đã thay đổi hoàn toàn nên mới có thể nói đến chuyện này. Khi tiến đến một hoàn cảnh được thoả mãn tương đối, con người sẽ lại có chút thảnh thơi để một lần nữa xem trọng truyền thống và lịch sử.”
“Chính vì thay đổi nên mới nhớ lại, tức là cái kiểu tiếc nuối với sự bất biến nhỉ.”
“Nhưng không chỉ thế đấu. Thế giới bên này có một câu gọi là ôn cố tri tân, nghĩa của nó là ôn lại cái cũ để biết cái mới. Tuy anh nghĩ rằng Turize hiện tại cũ kỹ, nhưng anh vẫn dùng lịch sử của nó làm tiêu chuẩn mà mong cầu thay đổi. Đó là điều hiển nhiên, và cũng là chuyện rất khó khăn. Bởi vì anh cần phải lý giải được giá trị của cả hai bên cũ và mới. Tôi có thể đồng cảm với phương châm đó của anh.”
“Ra là vậy. Dù sao lý giải cũng là cách sống của cậu. Và cậu cảm thấy yêu thích quốc gia xem trọng việc lý giải.”
Marito lộ vẻ như hiểu ra được điều gì và gật đầu như vui sướng.
“Nếu đầu óc của Marito mà cứng nhắc như vậy thì tôi đã chuyển sang Garne sống từ lâu rồi.”
“Đúng là quốc gia hiệp sĩ không chịu linh hoạt sẽ không thích hợp cho cá tính của cậu. Vậy là ta đã làm chuyện tốt rồi.”
Chúng tôi đặt chân đến thành đô Garne và hoàn thành thủ tục đơn giản. Đối với người dân Garne, những hiệp sĩ xuất hiện thành đoàn của Turize khá là hiếm có nên rất nhiều ánh mắt tập trung về đây.
Tuy nhiên, tôi không nhìn thấy suy nghĩ bất an trong biểu cảm của bọn họ. Dù sao cuộc hành quân của các hiệp sĩ cũng vô cùng nghiêm chỉnh như tranh vẽ vậy.
Bầu không khí của Garne vẫn không thay đổi, nhưng tình trạng khai phá tầng một ở phía ngoài cùng đã tiến triển khá nhiều. Ngày mà tên gọi các tầng được thay đổi cũng sắp đến rồi.
“Đặt tên tầng một tầng hai từ bên trong là được mà.”
“Họ bảo là thay tên mỗi lần như vậy sẽ giúp mọi người ý thức được thời đại đang biến hoá đó.”
“Cái này chỉ khiến quan viên phụ trách gào khóc mà thôi. Mong cô ta cũng trải nghiệm cái cảm giác của người bị quay cuồng bởi cái tính tuỳ hứng đó đấy.”
“Một lời vô cùng hay từ một vị vua đó.”
Và có thêm một điều khác so với trước. Ngay khi đi vào tầng một thì đã có ngựa chạy đến đón chúng tôi.
Người cưỡi ngựa chính là quan đại thần của Garne, người phụ nữ mang vẻ đẹp có chút lạnh lùng sắc bén, Ludfein-san.
Hai bên đều đi xuống và chào hỏi lẫn nhau.
“Xin chào mừng ngài đến đây, vua Turize. Dường như các ngài đã đến sớm hơn khá nhiều so với dự định. Chúng tôi thật lòng xin lỗi vì không thể tiếp đón một cách chu toàn.”
“Cũng do ngựa của Turize chạy khá nhanh nữa. Nếu điều này khiến các vị tổn hại danh dự thì ta sẽ nói lời xin lỗi.”
“Ngài không cần phải để tâm đến điều đó. Và đã lâu không gặp mặt anh rồi nhỉ, người bạn xấu.”
Mới một thời gian không gặp mà đánh giá của bản thân đã trở nên tệ hơn rồi. Bản thân có chút sốc nhẹ.
Ludfein-san hội hợp với xe ngựa của chúng tôi và cùng hướng về phía lâu đài Garne.
“Nhìn theo tình trạng của cô thì có vẻ cô đã được nghe nhiều chuyện rồi nhỉ.”
“Bỗng một hôm, ngài ấy tự dưng triệu tập các quan đại thần và tướng quân rồi thả xuống một quả bom ‘Ta thật ra là Ma Vương’ vô cùng tuyệt hảo. Không chỉ thế, ngài ấy lại còn bảo bản thân ở Garne là phân thân, và bản thể thì đang chơi đùa cùng anh tại Turize.”
Cô ta nói ra hết luôn sao. Ừ thì chuyện bị xem là bạn xấu cũng là điều hiển nhiên.
“Cũng không phải là chơi đùa gì đâu. Ấy vậy mà các cô không xảy ra vấn đề gì cả nhỉ.”
“Có vấn đề đấy. Trước tiên là ngài ấy gây vấn đề không nhỏ bằng cách hỏi đáp để mọi người tin chuyện đó. Và đương nhiên là cũng xuất hiện kẻ bất mãn với đức vua.”
“Thế Kim đã làm gì?”
“Ngài ấy nói rằng ‘Không thừa nhận ta là vua cũng không sao, nhưng các ngươi phải chuẩn bị người có thể thay thế ta mà người khác đồng thuận. Nếu có thể làm được thì ta sẵn sàng nhường lại vương vị.’”
“Ra là vậy, cái này là dùng lực ép người rồi.”
Kẻ như thế không thể khơi khơi mà mang ra được. Năng lực Thống Trị của Kim có thể sáng tạo ra thế giới giả tưởng hoạt động giống như hiện thực, lặp đi lặp lại những lần thử nghiệm và sai lầm để đưa ra kế hoạch tốt nhất.
Trừ phi là nhân vật kiệt xuất được gọi bằng cái tên hiền vương như Marito, bằng không thì chuyện thi hành chính sách tốt hơn một vị vua có thể tự do kiểm chứng như kia là điều không thể.
“Vốn dĩ Kim Ma Vương… không, là Hoàng Ma Vương nhỉ. Thú thật là chưa từng có ai nghe về cái tên này nên cũng không ai trực tiếp thù hận ngài ấy cả.”
Ừ thì trong truyền thuyết của Yugura giáo, những thông tin về Hoàng Ma Vương gần như không có gì cả.
Cô ta chỉ là kẻ được Yugura Nariya thêm vào như kiểu “Nhắc mới nhớ, ta cũng tiêu diệt cả tên này nữa.” Xét theo một mặt thì đây có thể gọi là Ma Vương ít bị người ghét bỏ nhất.
“Nhưng dĩ nhiên chúng tôi vẫn phải giấu chuyện này với dân chúng. Cứ tạo ra hỗn loạn không cần thiết thì cũng không tốt chút nào.”
“Ludfein-san thì hầu như không thay đổi gì mấy nhỉ.”
“Ừm thì… Đức vua ban đầu cũng giấu diếm rất nhiều chuyện và là người gây cảm giác rất đáng ngờ. Cho dù bảo rằng mình là Ma Vương thì tôi cũng chỉ nghĩ ‘À, ra là thế’ mà thôi. Ngài ấy đúng là người rất hữu dụng, hơn nữa lại còn hành động để giúp đất nước trở nên tốt hơn. Vậy thì cho dù tính cách xấu xa hay thân phận là Ma Vương thì cũng không có gì cản trở cả.”
Ghê thật, rốt cuộc có bao người tại vùng đất này có thể nhận định một cách khô khan đến mức này nhỉ. Tuy nhiên, tôi cũng có cảm giác Ludfein-san chỉ đơn thuần là không có chút hứng thú gì với Kim thôi.
“Quyết định đưa Ludfein-san làm quan đại thần của Kim có vẻ là đúng thật…”
“Cách nói của anh dường như mang hàm ý gì đó nhỉ. Trước mắt thì cá nhân tôi cũng tôn kính đức vua đấy. Đến mức mà bản thân có thể tha thứ cho mối quan hệ với người bạn xấu quá quắt này.”
“Nhưng mà cô vẫn gọi tôi như vậy nhỉ.”
“Bởi vì thân phận quan đại thần của tôi chỉ có thể nhìn nhận như vậy. Trước kia, các anh có vẻ cũng đã vui đùa tại nơi tôi không biết nữa.”
Cái người này coi vậy chứ thù hơi dai đấy.
“Bạn của ta, lời của quan đại thần này nói cũng không phải sai. Cô ta đúng là xấu tính thật.”
“Này này, trước mặt quan đại thần thì đừng có nói xấu vua người ta chứ.”
“Các ngài không cần phải ngại. Đó chính là một hôn quân ưu tiên chuyện ở cạnh quý ngài này hơn việc triều chính, là kẻ làm loạn kỷ cương quốc gia. Nói ra điều hiển nhiên cũng không phải là cái tội.”
“Cô nghĩ vậy thật á? Cô có thật sự là tôn kính cô ta không vậy?”
“Chỉ về mặt năng lực mà thôi.”
Vậy là nhân cách không được đánh giá một chút nào luôn. Tuy là chuyện của người khác, nhưng mà tôi cũng cảm thấy có chút bi thương.
Ừ thì đúng là Kim hoàn toàn không tiếp xúc gì với Ludfein-san ngoài công việc cả.
Hai người đứng đầu có mối quan hệ như vậy thì đất nước này có sao không đấy? “Ừm… Ta cũng muốn có cô ấy ở Turize ghê. Hay là tuyển làm phi…”
Marito có vẻ cũng cảm thấy hứng thú với Ludfein-san. Đúng là một người không sợ nói thật đối với vua chúa thì Marito sẽ đánh giá rất cao.
Anh là vua nên bắt cá hai tay cũng không vấn đề gì cả, nhưng nếu muốn đưa cô ấy làm phi thì ít nhất cũng phải phát triển quan hệ với Luco trước đã nhé?
“Nhắc mới nhớ, bản thể của Kim đang ở lâu đài Garne ư?”
“Ồ, không phải ngài ấy đang lưu lại Turize sao?”
“Hở? Tôi tưởng cô ta đã về lại Garne rồi cơ…”
“Dù sao thì phân thân cũng đang ở Garne nên sẽ không có vấn đề gì với hội nghị cả. Đó chỉ là chuyện nhỏ nhặt thôi.”
“Bảo chuyện vua không có mặt là nhỏ nhặt cũng ghê thật đấy.”
Tôi nhớ là cô ta không ở trong biệt thự. Nếu một mình về trước thì chắc hẳn cũng phải điểm danh với Ludfein-san trước… Mà kiểu gì chắc cô ta cũng ở đó thôi.
Bỏ chuyện đó sang một bên, tôi có chút đói với khô cổ họng rồi. Tôi tưởng tốc độ xe ngựa cũng giống như lần trước, nhưng hoá ra nó lại sớm hơn dự định. Vì vậy mà giờ ăn có hơi bị lệch đi nên tôi mới không ăn và đợi tới giờ.
Hình như bên này có thùng đựng lương thực dành cho lúc đi đường nhỉ. Hay là đi ăn trái cây vậy.
Tôi mở thùng ra và nhìn vào trong. Và không hiểu sao mà trong đó lại có Kim đang rưng rưng nước mắt.
“…..”
“…..”
Nhất định là cô ta muốn khiến “tên nào đó” bất ngờ nên mới lẻn vào trong hành lý như vậy.
Nhưng rốt cuộc thì “tên nào đó” lại ngồi cùng xe ngựa với Marito. Cô ta hẳn nghĩ rằng nếu lộ mình trong trạng thái đấy thì sẽ bị châm chọc là trò đùa như con nít. Và thế là cô ta cứ ở đó đến lúc này…
Đương nhiên là cô ta cũng đã nghe chuyện vừa nãy. Trông cô ta nghịch ngợm vậy chứ cũng có trái tim như người thường.
Tạm thời thì tôi xoa đầu Kim để dỗ dành, lấy ra trái cây ở bên cạnh và đóng nắp lại.
Có lẽ dù bị lộ ra thì cũng không ai tỏ vẻ khó xử cả. Tôi nghĩ điều đó thật sự vô cùng đáng thương.
Khi dời mắt qua những người khác, tôi hiểu rằng tất cả trừ Ludfein-san đều biết chuyện này.
Illias với vẻ mặt không biết nên nói gì, Ulffe nhìn như kiểu trong thùng chắc rất là vui, Marito thì cố gắng nhịn cười.
“Lu… Ludfein-san. Vào lần sau, cô thử cùng uống rượu với Kim và từ từ nói chuyện để thân thiết hơn thì sao? Không chừng cô có thể tìm ra nhiều thứ đáng kính hơ___”
“Tôi không muốn chia thời gian cá nhân cho mấy chuyện đó lắm.”
Thế này không được rồi. Xin lỗi nhé Kim, tôi định gắn kết hai người nhưng mà vô dụng rồi.
Chiếc thùng đang run rẩy. Giờ mà nói tiếp rồi thất bại nữa thì không chừng Kim sẽ vừa khóc vừa lao ra ấy chứ.
Thôi bỏ cuộc mà ăn trái cây vậy. Với lại tên Marito trông vui thật đấy.
=====================================
(Đây là thời điểm Light Novel sắp sửa ra mắt, tác giả sẽ đăng thiết kế hình ảnh của các nhân vật trong tác phẩm)
Đầu tiên chính là chủ quán ăn Xương Chó, Gozz.
Dạo gần đây toàn là chuỗi ngày sử dụng Ekdoic hoặc Kutou để bay trên trời, giờ ngồi trên xe ngựa đi trên mặt đất đung đưa thế này lại có cái hay của nó.
Nhưng mà độ cảnh vệ dày đặc lại có hơi phá hỏng cảnh quan xung quanh.
Tôi hướng ánh mắt ra xung quanh xe ngựa, bên cạnh đang có lượng lớn hiệp sĩ ngồi trên ngựa cùng song hành với chiếc xe.
Lý do thì không cần phải nói. Trên chiếc xe ngựa này đang có nhân vật sở hữu giá trị cao nhất Turize.
“Ai cha, không ngờ lại có ngày ta được ra khỏi Turize đấy. Thật là một cảm giác mới mẻ mà!”
“Marito này, chẳng phải để Mix hay Sir Ragdo đi thay là được sao?”
“Ta cũng đồng ý với ý kiến của cậu. Nhưng vua Zenotta lại tuyên bố trực tiếp tham gia hội nghị do Ma Vương mời. Một vị vua đảm nhiệm quốc gia hiệp sĩ không thể nào lại lộ tư thế chần chừ được.”
Ừ thì đúng là vua Zenotta với Kim hơi bị thân thiết với nhau luôn. Nó cũng không phải kiểu quan hệ nam nữ, mà nó giống như là… mấy đứa con gái huyên náo với nhau vậy.
Vua Zenotta là loại người không bao giờ nghi ngờ chuyện mình nhìn tận mắt và tin tưởng. Cho dù là người dị giới hay là Ma Vương, chỉ cần là người hữu ích cho bản thân thì ông ta sẽ thẳng thừng tiếp nhận.
Chính hành động thoải mái đó của vua Zenotta đã liên kết đến chuyến hành quân đồ sộ hiện tại. Chỉ xét về lực ảnh hưởng thì ông ta đúng là một vị vua không tồi.
“Giáo Hoàng Eupalo chắc cũng đến nhỉ. Trine và Serend thì___ anh nghĩ sao?”
“Đó cũng là do đại biểu của Quama và Methys chính là đương sự trong chuyện này. Nhưng về hai nước kia, họ vẫn đang đón nhận tình huống hiện tại mà không quá rõ ràng. Khả năng Quốc Vương trực tiếp ra mặt khá là thấp.”
“Cho dù hiểu rõ thì bình thường vẫn sẽ nghi ngờ thôi.”
Những hiệp sĩ hộ vệ này không phải do Marito chuẩn bị. Sau khi biết chuyện Marito sẽ hướng đến Garne, các đoàn trưởng đã tự đề cử và mong muốn được đồng hành.
Các hiệp sĩ Turize cũng không được nghe rõ phần lớn sự tình, nhưng mỗi cá nhân vẫn biết được những chuyện khác nhau.
Hầu như mọi người đều biết tôi là đồng hương của Yugura Nariya, nhưng người biết chi tiết đến chuyện các Ma Vương thì chỉ cỡ đội Ragdo và người cấp bậc đoàn trưởng.
Những gương mặt của đội Ragdo còn trực tiếp gặp mặt Ma Vương, cũng hiểu được mối quan hệ con người lằng nhằng này.
Nhưng các hiệp sĩ đoàn khác như Sir Leanor thì gần như phải ngậm miệng vì lời “Không có vấn đề gì” của Marito.
Tuy nhiên, về Sir Leanor thì tôi cũng có quan hệ khá là thân thiết với ông ấy. Vì vậy, tôi hiểu được ông ấy đang cảm giác tin tưởng “tên nào đó” hơn là tin tưởng Ma Vương.
“Dù gì thì mọi chuyện từ giờ sẽ trở nên bận rộn hơn. Cứ xem như đây là buổi xả hơi ra ngoài cùng bạn của ta thì cũng không tệ mà.”
“Nhưng về sức nặng trong thân phận thì anh là một vị vua đấy.”
Hiện tại, trách nhiệm trông chừng Turize đang được Sir Ragdo gánh vác. Cả mấy người thuộc đội Ragdo cũng thế.
Nếu chỉ vài ngày thì chắc không vấn đề. Nếu nói về vấn đề thì phải là bên này cơ.
Biểu cảm của những hiệp sĩ biết được Quốc Vương Garne là Ma Vương đang rất cứng nhắc. Điều này cũng là lẽ dĩ nhiên.
Cả lúc Illias vừa gặp Kim cũng quên mất chuyện đối phương là vua Garne mà lao đến chém ngay từ đầu. Mọi người ở Trái Đất mà nhìn vào thì chắc chỉ nghĩ kiểu “Con này làm gì vậy, tự dưng đi làm chuyện bậy bạ.”
Nhưng nó đồng nghĩa với việc đánh giá đối với các Ma Vương do Yugura giáo và lịch sử tạo dựng là vô cùng xấu. Các Ma Vương chính là kẻ đã sinh ra ma vật, những nguyên nhân khiến thân tộc của họ chết đi trong quá khứ. Nếu giả định như người có gia đình bị giết bởi Mafia, vậy thì Ma Vương chính là lão đại. Thế thì đương nhiên là họ sẽ căm hận rồi. Hơn nữa, đây còn là Mafia có quy mô toàn thế giới, số lượng nạn nhân là không thể đong đếm.
Với người còn chưa kịp làm gì mà đã bị hành quyết như Kim còn đỡ, chứ người mang trọng tội trong lịch sử như Tử và Thương thì cần phải cẩn thận chú ý.
Tiện thể thì Tử cũng đang ở nhà. Một khi đã sở hữu năng lực khủng bố như “Cám Dỗ” thì chúng tôi cần phải cật lực tránh đặt Tử ở cùng với Marito.
Nếu đưa người như thế đến trước mặt đại biểu các nước, chỉ cần làm vậy cũng đủ để họ xem rằng chúng tôi đang tuyên chiến.
Cho dù đương sự không dùng nó với Marito thì những người cần phải bảo hộ Marito cũng sẽ chịu căng thẳng không ít.
“Ta cũng không phải than thở về hoàn cảnh của thân phận này, nhưng bản thân vẫn có lúc ghen tị với cánh chim bay lượn tự do trên bầu trời. Đặc biệt là những ngày mà công việc chồng chất.”
“Thật tốt khi anh là một vị vua ra dáng con người.”
Ekdoic và Thương đang công tác tại Ma Giới Quama. Nếu hai người họ có thể thân thiết với nhau thì tốt.
Mix cũng đồng hành trong chuyến đi này, nhưng cô ấy phải tránh chuyện ngồi chung xe ngựa. Cái gì mà ở chung với Marito trong không gian hẹp thời gian dài thì bản thân sẽ không chịu được khẩn trương ấy.
Marito thì lộ vẻ hơi tiếc nuối. Harkdoc và Lacra đang ở cùng với Mix.
Quan hệ giữa Marito và Lacra cũng có chút khoảng cách. Lacra quả nhiên cũng không thể hành động thoải mái với đối tượng có lập trường quá cao.
Và hộ vệ đằng này là Illias, còn hộ vệ của Marito thì ôi chu choa, Ulffe là người đã được chọn.
Tên nào tên nấy cũng xung phong mong muốn làm cận vệ của Marito và mãi không thu xếp được nên anh ta mới độc đoán như vậy. Thực tế, chỉ xét thực lực thì Ulffe cũng thuộc cấp bậc Sir Ragdo nên rất ít người có thể phàn nàn. Mặc dù hộ vệ chính thức vẫn là anh chàng ám bộ thôi.
“Shishou, có thể nhìn thấy thành đô rồi!”
“Ồ, là thật kìa. Chắc đây là lần đầu tiên Marito trực tiếp nhìn thấy nhỉ.”
“Cũng phải. Cá nhân ta cũng cảm thấy hứng thú với đất nước của Ma Vương. Mấy điểm tốt thì cứ cướp cho hết vậy.”
“Vừa vừa phải phải thôi. Lỡ người ta bảo anh bị Ma Vương tẩy não thì chuyện sau này phiền phức lắm.”
“Haha, cậu nói cũng phải. Nhưng so với vua Zenotta thì vẫn tốt hơn nhiều phải không?”
“Lão già đó bắt chước được cái gì là làm tới luôn.”
“Xét theo nghĩa đó thì Quama cũng có thể gọi là một đất nước đầy ắp sự linh hoạt nhỉ.”
Turize bị bó buộc bởi sự tự tôn, Methys thì là lời dạy. Tuy những điều đó cũng có điểm tốt, nhưng với người mong muốn biến hoá như Marito thì nó lại không có bao nhiêu mị lực.
“[Tôi] thì nghĩ Turize do anh thống trị là tốt nhất cơ.”
“___Cho dù trong thân phận Quốc Vương hay là cá nhân thì ta cũng cảm thấy vui với lời ấy. Nhưng nó vẫn là quốc gia cũ kỹ nhất đó?”
“Cái đấy thì phải bảo là có lịch sử đi chứ. Illias đang cảm thấy phức tạp lắm đó?”
“Đúng là đây không phải lời một vị vua nên nói. Sir Ratzel, hãy tha thứ cho ta.”
“Không đâu, chuyện đó chỉ là…”
Illias hướng mắt sang như muốn bảo tôi đừng có mà đẩy chuyện sang cô ấy. Quả nhiên là quan hệ giữa Marito và Illias cũng không thể làm gì được. Miễn cưỡng gắn vào nhau cũng tội nghiệp cô ấy.
“Vì tôi là cư dân của thế giới đã thay đổi hoàn toàn nên mới có thể nói đến chuyện này. Khi tiến đến một hoàn cảnh được thoả mãn tương đối, con người sẽ lại có chút thảnh thơi để một lần nữa xem trọng truyền thống và lịch sử.”
“Chính vì thay đổi nên mới nhớ lại, tức là cái kiểu tiếc nuối với sự bất biến nhỉ.”
“Nhưng không chỉ thế đấu. Thế giới bên này có một câu gọi là ôn cố tri tân, nghĩa của nó là ôn lại cái cũ để biết cái mới. Tuy anh nghĩ rằng Turize hiện tại cũ kỹ, nhưng anh vẫn dùng lịch sử của nó làm tiêu chuẩn mà mong cầu thay đổi. Đó là điều hiển nhiên, và cũng là chuyện rất khó khăn. Bởi vì anh cần phải lý giải được giá trị của cả hai bên cũ và mới. Tôi có thể đồng cảm với phương châm đó của anh.”
“Ra là vậy. Dù sao lý giải cũng là cách sống của cậu. Và cậu cảm thấy yêu thích quốc gia xem trọng việc lý giải.”
Marito lộ vẻ như hiểu ra được điều gì và gật đầu như vui sướng.
“Nếu đầu óc của Marito mà cứng nhắc như vậy thì tôi đã chuyển sang Garne sống từ lâu rồi.”
“Đúng là quốc gia hiệp sĩ không chịu linh hoạt sẽ không thích hợp cho cá tính của cậu. Vậy là ta đã làm chuyện tốt rồi.”
Chúng tôi đặt chân đến thành đô Garne và hoàn thành thủ tục đơn giản. Đối với người dân Garne, những hiệp sĩ xuất hiện thành đoàn của Turize khá là hiếm có nên rất nhiều ánh mắt tập trung về đây.
Tuy nhiên, tôi không nhìn thấy suy nghĩ bất an trong biểu cảm của bọn họ. Dù sao cuộc hành quân của các hiệp sĩ cũng vô cùng nghiêm chỉnh như tranh vẽ vậy.
Bầu không khí của Garne vẫn không thay đổi, nhưng tình trạng khai phá tầng một ở phía ngoài cùng đã tiến triển khá nhiều. Ngày mà tên gọi các tầng được thay đổi cũng sắp đến rồi.
“Đặt tên tầng một tầng hai từ bên trong là được mà.”
“Họ bảo là thay tên mỗi lần như vậy sẽ giúp mọi người ý thức được thời đại đang biến hoá đó.”
“Cái này chỉ khiến quan viên phụ trách gào khóc mà thôi. Mong cô ta cũng trải nghiệm cái cảm giác của người bị quay cuồng bởi cái tính tuỳ hứng đó đấy.”
“Một lời vô cùng hay từ một vị vua đó.”
Và có thêm một điều khác so với trước. Ngay khi đi vào tầng một thì đã có ngựa chạy đến đón chúng tôi.
Người cưỡi ngựa chính là quan đại thần của Garne, người phụ nữ mang vẻ đẹp có chút lạnh lùng sắc bén, Ludfein-san.
Hai bên đều đi xuống và chào hỏi lẫn nhau.
“Xin chào mừng ngài đến đây, vua Turize. Dường như các ngài đã đến sớm hơn khá nhiều so với dự định. Chúng tôi thật lòng xin lỗi vì không thể tiếp đón một cách chu toàn.”
“Cũng do ngựa của Turize chạy khá nhanh nữa. Nếu điều này khiến các vị tổn hại danh dự thì ta sẽ nói lời xin lỗi.”
“Ngài không cần phải để tâm đến điều đó. Và đã lâu không gặp mặt anh rồi nhỉ, người bạn xấu.”
Mới một thời gian không gặp mà đánh giá của bản thân đã trở nên tệ hơn rồi. Bản thân có chút sốc nhẹ.
Ludfein-san hội hợp với xe ngựa của chúng tôi và cùng hướng về phía lâu đài Garne.
“Nhìn theo tình trạng của cô thì có vẻ cô đã được nghe nhiều chuyện rồi nhỉ.”
“Bỗng một hôm, ngài ấy tự dưng triệu tập các quan đại thần và tướng quân rồi thả xuống một quả bom ‘Ta thật ra là Ma Vương’ vô cùng tuyệt hảo. Không chỉ thế, ngài ấy lại còn bảo bản thân ở Garne là phân thân, và bản thể thì đang chơi đùa cùng anh tại Turize.”
Cô ta nói ra hết luôn sao. Ừ thì chuyện bị xem là bạn xấu cũng là điều hiển nhiên.
“Cũng không phải là chơi đùa gì đâu. Ấy vậy mà các cô không xảy ra vấn đề gì cả nhỉ.”
“Có vấn đề đấy. Trước tiên là ngài ấy gây vấn đề không nhỏ bằng cách hỏi đáp để mọi người tin chuyện đó. Và đương nhiên là cũng xuất hiện kẻ bất mãn với đức vua.”
“Thế Kim đã làm gì?”
“Ngài ấy nói rằng ‘Không thừa nhận ta là vua cũng không sao, nhưng các ngươi phải chuẩn bị người có thể thay thế ta mà người khác đồng thuận. Nếu có thể làm được thì ta sẵn sàng nhường lại vương vị.’”
“Ra là vậy, cái này là dùng lực ép người rồi.”
Kẻ như thế không thể khơi khơi mà mang ra được. Năng lực Thống Trị của Kim có thể sáng tạo ra thế giới giả tưởng hoạt động giống như hiện thực, lặp đi lặp lại những lần thử nghiệm và sai lầm để đưa ra kế hoạch tốt nhất.
Trừ phi là nhân vật kiệt xuất được gọi bằng cái tên hiền vương như Marito, bằng không thì chuyện thi hành chính sách tốt hơn một vị vua có thể tự do kiểm chứng như kia là điều không thể.
“Vốn dĩ Kim Ma Vương… không, là Hoàng Ma Vương nhỉ. Thú thật là chưa từng có ai nghe về cái tên này nên cũng không ai trực tiếp thù hận ngài ấy cả.”
Ừ thì trong truyền thuyết của Yugura giáo, những thông tin về Hoàng Ma Vương gần như không có gì cả.
Cô ta chỉ là kẻ được Yugura Nariya thêm vào như kiểu “Nhắc mới nhớ, ta cũng tiêu diệt cả tên này nữa.” Xét theo một mặt thì đây có thể gọi là Ma Vương ít bị người ghét bỏ nhất.
“Nhưng dĩ nhiên chúng tôi vẫn phải giấu chuyện này với dân chúng. Cứ tạo ra hỗn loạn không cần thiết thì cũng không tốt chút nào.”
“Ludfein-san thì hầu như không thay đổi gì mấy nhỉ.”
“Ừm thì… Đức vua ban đầu cũng giấu diếm rất nhiều chuyện và là người gây cảm giác rất đáng ngờ. Cho dù bảo rằng mình là Ma Vương thì tôi cũng chỉ nghĩ ‘À, ra là thế’ mà thôi. Ngài ấy đúng là người rất hữu dụng, hơn nữa lại còn hành động để giúp đất nước trở nên tốt hơn. Vậy thì cho dù tính cách xấu xa hay thân phận là Ma Vương thì cũng không có gì cản trở cả.”
Ghê thật, rốt cuộc có bao người tại vùng đất này có thể nhận định một cách khô khan đến mức này nhỉ. Tuy nhiên, tôi cũng có cảm giác Ludfein-san chỉ đơn thuần là không có chút hứng thú gì với Kim thôi.
“Quyết định đưa Ludfein-san làm quan đại thần của Kim có vẻ là đúng thật…”
“Cách nói của anh dường như mang hàm ý gì đó nhỉ. Trước mắt thì cá nhân tôi cũng tôn kính đức vua đấy. Đến mức mà bản thân có thể tha thứ cho mối quan hệ với người bạn xấu quá quắt này.”
“Nhưng mà cô vẫn gọi tôi như vậy nhỉ.”
“Bởi vì thân phận quan đại thần của tôi chỉ có thể nhìn nhận như vậy. Trước kia, các anh có vẻ cũng đã vui đùa tại nơi tôi không biết nữa.”
Cái người này coi vậy chứ thù hơi dai đấy.
“Bạn của ta, lời của quan đại thần này nói cũng không phải sai. Cô ta đúng là xấu tính thật.”
“Này này, trước mặt quan đại thần thì đừng có nói xấu vua người ta chứ.”
“Các ngài không cần phải ngại. Đó chính là một hôn quân ưu tiên chuyện ở cạnh quý ngài này hơn việc triều chính, là kẻ làm loạn kỷ cương quốc gia. Nói ra điều hiển nhiên cũng không phải là cái tội.”
“Cô nghĩ vậy thật á? Cô có thật sự là tôn kính cô ta không vậy?”
“Chỉ về mặt năng lực mà thôi.”
Vậy là nhân cách không được đánh giá một chút nào luôn. Tuy là chuyện của người khác, nhưng mà tôi cũng cảm thấy có chút bi thương.
Ừ thì đúng là Kim hoàn toàn không tiếp xúc gì với Ludfein-san ngoài công việc cả.
Hai người đứng đầu có mối quan hệ như vậy thì đất nước này có sao không đấy? “Ừm… Ta cũng muốn có cô ấy ở Turize ghê. Hay là tuyển làm phi…”
Marito có vẻ cũng cảm thấy hứng thú với Ludfein-san. Đúng là một người không sợ nói thật đối với vua chúa thì Marito sẽ đánh giá rất cao.
Anh là vua nên bắt cá hai tay cũng không vấn đề gì cả, nhưng nếu muốn đưa cô ấy làm phi thì ít nhất cũng phải phát triển quan hệ với Luco trước đã nhé?
“Nhắc mới nhớ, bản thể của Kim đang ở lâu đài Garne ư?”
“Ồ, không phải ngài ấy đang lưu lại Turize sao?”
“Hở? Tôi tưởng cô ta đã về lại Garne rồi cơ…”
“Dù sao thì phân thân cũng đang ở Garne nên sẽ không có vấn đề gì với hội nghị cả. Đó chỉ là chuyện nhỏ nhặt thôi.”
“Bảo chuyện vua không có mặt là nhỏ nhặt cũng ghê thật đấy.”
Tôi nhớ là cô ta không ở trong biệt thự. Nếu một mình về trước thì chắc hẳn cũng phải điểm danh với Ludfein-san trước… Mà kiểu gì chắc cô ta cũng ở đó thôi.
Bỏ chuyện đó sang một bên, tôi có chút đói với khô cổ họng rồi. Tôi tưởng tốc độ xe ngựa cũng giống như lần trước, nhưng hoá ra nó lại sớm hơn dự định. Vì vậy mà giờ ăn có hơi bị lệch đi nên tôi mới không ăn và đợi tới giờ.
Hình như bên này có thùng đựng lương thực dành cho lúc đi đường nhỉ. Hay là đi ăn trái cây vậy.
Tôi mở thùng ra và nhìn vào trong. Và không hiểu sao mà trong đó lại có Kim đang rưng rưng nước mắt.
“…..”
“…..”
Nhất định là cô ta muốn khiến “tên nào đó” bất ngờ nên mới lẻn vào trong hành lý như vậy.
Nhưng rốt cuộc thì “tên nào đó” lại ngồi cùng xe ngựa với Marito. Cô ta hẳn nghĩ rằng nếu lộ mình trong trạng thái đấy thì sẽ bị châm chọc là trò đùa như con nít. Và thế là cô ta cứ ở đó đến lúc này…
Đương nhiên là cô ta cũng đã nghe chuyện vừa nãy. Trông cô ta nghịch ngợm vậy chứ cũng có trái tim như người thường.
Tạm thời thì tôi xoa đầu Kim để dỗ dành, lấy ra trái cây ở bên cạnh và đóng nắp lại.
Có lẽ dù bị lộ ra thì cũng không ai tỏ vẻ khó xử cả. Tôi nghĩ điều đó thật sự vô cùng đáng thương.
Khi dời mắt qua những người khác, tôi hiểu rằng tất cả trừ Ludfein-san đều biết chuyện này.
Illias với vẻ mặt không biết nên nói gì, Ulffe nhìn như kiểu trong thùng chắc rất là vui, Marito thì cố gắng nhịn cười.
“Lu… Ludfein-san. Vào lần sau, cô thử cùng uống rượu với Kim và từ từ nói chuyện để thân thiết hơn thì sao? Không chừng cô có thể tìm ra nhiều thứ đáng kính hơ___”
“Tôi không muốn chia thời gian cá nhân cho mấy chuyện đó lắm.”
Thế này không được rồi. Xin lỗi nhé Kim, tôi định gắn kết hai người nhưng mà vô dụng rồi.
Chiếc thùng đang run rẩy. Giờ mà nói tiếp rồi thất bại nữa thì không chừng Kim sẽ vừa khóc vừa lao ra ấy chứ.
Thôi bỏ cuộc mà ăn trái cây vậy. Với lại tên Marito trông vui thật đấy.
=====================================
(Đây là thời điểm Light Novel sắp sửa ra mắt, tác giả sẽ đăng thiết kế hình ảnh của các nhân vật trong tác phẩm)
Đầu tiên chính là chủ quán ăn Xương Chó, Gozz.
Danh sách chương