Lưu ý: chương này bản eng ghi Elna->Elena, nhưng ghi vậy thì phải sửa mấy chương trc, tui thì lười ~(‾▿‾~) , nên vẫn để Elna nha.

★★★★★★

Ah, chừng nào bài phát biểu dài lê thê mới kết thúc đây…

“Hãy lấy đầu Quỷ vương, kẻ gieo rắc tuyệt vọng cho thế giới. Đây là nghĩa vụ của những anh hùng như ngươi.”

Gã đàn ông to béo ngồi chễm chệ trên ngai vàng ra lệnh cho Oliver.

Liệu Oliver có phải người duy nhất khó chịu khi nghe ông ta nói thêm “Dĩ nhiên ngươi sẽ được trọng thưởng” không? Elna, công chúa và thành viên đội thảo phạt, đứng bên cạnh nhà vua, gật gật đầu. Không giống ông ta, cô rất xinh đẹp, nhưng xem ra họ giống nhau ở tính cách hơn.

“Con sẽ làm hết sức có thể để trừng phạt Quỷ vương. Là biểu tượng của đất nước, con muốn mình là hi vọng của mọi người.”

“Hành trình tới lâu đài quỷ trong một tháng này rất nguy hiểm. Dù biết rõ, Elna vẫn quyết tâm đối đầu với Quỷ vương. Có một đứa con gái dũng cảm như nó là diễm phúc của ta.”

“Đất nước này an toàn rồi.” Ông ta cười khà khà khẳng định.

Lũ quỷ cực kì độc ác, là kẻ thù phải tiêu diệt bằng mọi giá, nhà vua đã tuyên bố vậy. Hiện bọn quỷ chưa gây chiến nhiều với con người, nhưng nếu thả chúng tự do mãi, chắc chắn tương lai vô số tổn thất sẽ xảy ra. Vì thế con người cần ra tay trước.

…Ra lệnh giống ông thì dễ quá…

Bỏ ngoài tai mấy lời của nhà vua, Oliver thắc mắc giá như buổi triệu tập kết thúc sớm hơn. Dĩ nhiên anh vẫn đi thảo phạt Quỷ vương, mệnh lệnh từ vua mà.

Thực ra ngay từ đầu…

“Một mình tôi thảo phạt là đủ rồi.”

Nên công chúa khỏi đi theo, là những gì Oliver đã nói. Và Elna, người muốn tham gia, lập tức bác bỏ ý kiến.

“Đừng dè dặt thế, Oliver. Hãy để tôi giúp anh bằng ma pháp hồi phục của tôi. Tôi muốn đánh bại Quỷ vương cùng anh.”

“… Cũng được.”

Oliver gật đầu, cảm thấy chán ngấy ánh mắt nóng bỏng đang nhìn anh chằm chằm của Elna. Oliver còn ba đồng đội nữa, nên có thêm Elna cũng chẳng sao cả.

Đang quỳ gối sau lưng anh là ba người kia, Aorith, Rhine và Irina. Dù yếu hơn Oliver, họ vẫn là những người ưu tú.

Oliver thường đi solo, khi có vụ lớn anh mới lập nhóm với bọn họ.

“Tôi không có kĩ năng cận chiến, nhưng phép hồi phục là chuyên môn của tôi, xin để tôi đảm nhận phần hỗ trợ.”

“Chân thành cảm ơn công chúa. Có người trị thương sẽ giúp chiến đấu dễ dàng hơn.”

Đại diện thay Oliver – người đang tỏ ra khó chịu – Aorith lên tiếng. Do luôn che chắn trước tiền tuyến, anh ta đảm bảo được nhận nhiều “chăm sóc” từ Elna nhất.

Nói vài câu tạm biệt khách sáo xong, buổi diện kiến với nhà vua kết thúc.

★ ★ ★ ★ ★ ★

Sau buổi triệu tập, Oliver cùng mọi người nghỉ ngơi tại phòng khách chuẩn bị cho Aorith.

Dĩ nhiên họ đang thảo luận về tên Quỷ vương họ sắp sửa giết. Vì chưa ai từng thấy Quỷ vương nên chưa có thông tin gì. Lên kế hoạch lúc này rất cần thiết.

“Cuối cùng, một yêu cầu đi thảo phạt Quỷ vương… Sức mạnh của hắn là điều bí ẩn."

“Lũ quỷ không phá phách nhiều lắm, vậy Quỷ vương tồn tại hay không còn chưa chắc.”

Trái ngược Aorith hưng phấn đến run cả người, Rhine bình tĩnh phân tích tình hình. Thôi nhìn họ và quay sang chỗ Irina, Oliver nói: “Tốt nhất nên khởi hành sớm.”

“Uh… Nếu trì hoãn quá lâu, có thể nhà vua sẽ tới phàn nàn lúc nào chúng ta mới đi.”

“Cũng đúng...”

Đôi tai dài dựng thẳng đặc trưng của Irina – một người Elf – khẽ động đậy trong lúc liệt kê những thứ quan trọng. Là cung thủ, cô dùng tên và cung làm vũ khí. Cô ấy trông rất khổ sở mỗi lần gói ghém dụng cụ.

“Chuẩn bị xong các mũi tên thuộc tính thánh, tiếp theo…”

“Đừng đem quá nhiều hành lí, nhặt bất cứ món gì hữu dụng từ bọn – là những gì tôi muốn nói, có điều, loài người không sống ở đó nên chúng ta sẽ không có nơi tiếp tế.”

“Uhm, đem nhiều đồ hẳn là gánh nặng, nhưng chuẩn bị hết vẫn an toàn hơn.”

Có thể kiếm thêm vài thứ ở đó, tuy nhiên, với lượng thông tin ít ỏi trong tay thì họ chưa muốn mạo hiểm.

“Cho một tháng để tới lâu đài quỷ đúng là quá đáng. Chúng ta phải đem thêm lương thực nữa.”

Trong lúc nghe đồng đội bàn bạc, Oliver thong thả hình dung trong đầu xem nên làm gì. Đương nhiên anh đang nghĩ cách phối hợp chiến đấu với đồng đội, nhưng đồng thời tính nhiều chuyện khác như, phải làm gì nếu nhóm chỉ còn mình anh.

--Sức mạnh của hắn là điều bí ẩn?

Mặc dù các ghi chép về con người đối đầu Quỷ vương từ mấy trăm năm trước thường xuyên bị trì trệ, gần đây chúng không được cập nhật nữa. Giờ cả hai bên đều không giao chiến trực diện với nhau.

Dĩ nhiên vẫn tồn tại vài con quỷ hạ cấp không có khả năng tư duy tấn công con người.

--Hắn còn sống, hay đã chết?

Theo ghi chép, Quỷ vương dừng tấn công con người vì hắn đã bị con người đánh bại. Thi thể hắn cũng được xác nhận, nên Quỷ vương chắc toi mạng thật rồi.

Trong trường hợp đó, Quỷ vương hình như đang ẩn nấp – hoặc một Quỷ vương mới đã ra đời.

Vì tạm thời chưa có cuộc đột kích nhắm vào con người, thành ra giải thích hợp lí nhất là, hắn đang yếu và tự giam mình trong lâu đài.

Dù sao chúng ta cũng phải tới đó tìm câu trả lời.

Nếu có Quỷ vương mới được sinh ra, Oliver cũng chẳng ngán. Mới nghe thì thấy anh ta quá tự phụ, nhưng là anh hùng, Oliver cực kì mạnh, không một ai có thể so tài cùng anh.

Hướng đến Quỷ vương – người chưa từng gặp, nhóm anh hùng tiếp tục bàn bạc chiến lược tiêu diệt hắn, họ đâu ngờ được…

Quỷ vương lại dễ thương thế này.

“Nếu anh hạ gục Cecilia, thế giới đương nhiên hạnh phúc. Nhưng chính anh cũng mất luôn hạnh phúc của mình.”

Oliver chưa hề ao ước thế giới được hòa bình tới mức nguyện hi sinh lợi ích bản thân, dù anh ta có là anh hùng.

“… Anh hùng?”

“Anh chỉ nghĩ, khi Cecilia vuột khỏi tầm tay anh, anh sẽ rơi vào tuyệt vọng.”

Cecilia nhìn Oliver bằng ánh mắt nghi ngờ, thắc mắc lần này anh ta định làm gì.

--Anh hùng hạnh phúc hay không đâu có liên quan gì tới mình…

Phải chăng ý anh ta là, nếu để mình, mục tiêu của anh ta, trốn thoát, anh ta sẽ bị tước danh hiệu anh hùng? Quả thật sự tồn tại của anh hùng chỉ ý nghĩa khi anh/cô ta giết được Quỷ vương.

Dù vậy, Cecilia thấy nói “tuyệt vọng” thì hơi phóng đại…

“Anh mới hồi tưởng vài chuyện trước lúc gặp Cecilia.”

Oliver cười hì hì, nói anh ta vừa mơ một giấc mơ xấu xí lúc đang mơ màng. Sau đó anh giang rộng tay về hướng cô ấy, làm nũng: “Em dùng phép chữa cho anh đi”, và cô buông một chữ “Không”.

“Aah, Cecilia… chỉ giỏi trêu đùa anh thôi.”

“… Xin dừng ngay mấy câu buộc tội vô cớ đó.”

Trả lời Oliver, người đang có ý định ôm cô, Cecilia vừa thở dài.

“Nè, Cecily.”

“… Là, Cecilia.”

“Anh rất vui vì đã chọn làm anh hùng.”

Đúng y dự đoán, cô ấy không cho anh gọi bằng tên thân mật, nhưng Oliver vẫn tiếp tục nói không suy nghĩ. Biểu cảm bất lực của Cecilia đáng yêu đến nỗi Oliver vô thức ôm chặt cô ấy vào lòng.

--Nếu mình không phải anh hùng, mình đã không may mắn gặp được Cecilia.

Chỉ vì điều này thôi, Oliver nghĩ anh cũng nên biết ơn nhà vua.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện