Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Biết phong ấn ở nơi này là cái gì tồn tại không? Là tồn tại còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với Đại Đạo Hà đó ở trong cơ thể cậu, cậu...”



Diệp Quân đột nhiên cắt ngang lời nói của ông ta: “Nó lợi hại như vậy, đánh lại bác cả Tiêu Dao Tử vô địch của ta không?”



Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên đơ ra, ông ta trực tiếp bị tức đến bật cười: “Cậu chưa xong có phải không? Hả?”



Diệp Quân nói: “Ta chỉ hỏi thử, ông gấp cái gì?”





Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cậu sớm muộn cũng bị người khác đánh chết.”



Nói xong, ông ta quay người đi về phía toà đại điện ở phía xa.



Diệp Quân cũng đi theo.







Tiểu Tháp: “Ngươi cố ý chọc tức ông ta làm gì?”



Diệp Quân nói: “Sảng khoái!”



Tiểu Tháp: “...”



Hai người đi đến trước cửa đại điện đó, trước đại điện có hai người giấy đang đứng, trông có vẻ giống như loại cúng tế, phiêu dạt ở đây rất kỳ lạ.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn hai người giấy đó, biểu cảm có chút ngưng lại.



Diệp Quân nói: “Hai tên này, ông từng đánh qua chưa?”



Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, tức đến cười: “Cậu một chút sức cũng không muốn ra, có phải không?”



Diệp Quân nói: “Mỗi người đánh một con?”



Chủ nhân bút Đại Đạo lạnh lùng nhìn hắn một cái: “Cậu lựa một con.”



Diệp Quân nói: “Ta không đánh!”



“Hèn!”



Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận nói: “Cậu cứ muốn ngồi không đó phải không?”



Diệp Quân cười nói: “Đùa chút thôi.”



Nói xong, hắn nhìn về phía người giấy ở bên phải: “Ta đánh con này.”



Sau khi chủ nhân bút Đại Đạo lạnh lùng nhìn hắn một cái sau đó lòng bàn tay mở ra một đạo ấn từ trong bàn tay ông ta ngưng tụ.



Mà ngay lúc này hai người giấy ở nơi xa đột nhiên mở to mắt, thoáng chốc sắc mặt của Diệp Quân cùng với chủ nhân bút Đại Đạo đồng thời thay đổi, tiếp đến hai người nghĩ cũng không nghĩ quay người bỏ chạy.



Bởi vì khí tức của hai người giấy quả thật không đúng!



Trong thời gian ngắn, hai người chạy ra khỏi hang, sau khi đến được bên ngoài nhìn thấy hai người giấy đó không có đuổi theo, hai người đều thở phào nhẹ nhõm.



Sắc của của chủ nhân bút Đại Đạo vô cùng khó coi: “Xúc chân thất trùng cảnh... Làm sao có thể!”



Vẻ mặt của Diệp Quân cũng có chút ngưng lại, khí tức hai người giấy toả ra vô cùng không bình thường...



Không đúng!



Hai người đột nhiên quay đều nhìn nhau, tiếp đến hai người quay người vòng lại lần nữa đi đến trước cửa điện.



Hai người giấy còn đang đứng ở đó.



Đôi mắt của chủ nhân bút Đại Đạo híp lại: “Mệ nó, vậy mà bị doạ sợ.”



Sắc mặt của Diệp Quân cũng có chút khó coi.



Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Làm sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện