- Không chịu nổi một kích, người kế tiếp.
khi thanh âm không chút gợn sóng của Mục Trần truyền ra, toàn bộ thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, duy chỉ có tiếng gào thê lương thảm thiết kia vẫn vang lên.
trong thiên địa, vô số ánh mắt đều rung động nhìn thân ảnh trẻ tuổi cao ráo trên bạch ngọc đài.
không ai ngờ tới, Mục Trần sẽ thắng dứt khoát như vậy, phải biết, đây chính là một vị thiên chí tôn đó, mặc dù chỉ là linh phẩm sơ kỳ, nhưng đặt ở bất kì địa phương nào trên đại thiên thế giới cũng đủ để làm bá chủ một phương, nhưng hiện giờ, ngay cả một chiêu của Mục Trần cũng không đỡ được đã thảm bại.
đây hầu như là nghiền ép.
- đây là thiên chí tôn cơ mà....
. Vô số cường giả khó khăn cất tiếng.
- Làm sao có thể?!
Đám người huyền la, mặc tâm thì sắc mặt kinh hãi tựa như gặp quỷ, lúc trước bọn họ còn định xem Mục Trần sẽ làm trò cười ra sao, nhưng mới nháy mắt bọn họ đã thành trò cười rồi.
chung quanh bọn họ, những tộc nhân huyền mạch, mặc mạch khác cũng cực kỳ hoảng sợ, không ngừng nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn Mục Trần tràn đầy sợ hãi.
Trên ngọn núi Thanh mạch, đông đảo tộc nhân thanh mạch nhìn nhau, một lúc lâu sau, tất cả đều lau mồ hôi lạnh, lẩm bẩm nói:
- Thật là khủng khiếp
về phía thanh linh, trong mắt nàng liên tiếp lóe lên những tia sáng kỳ dị, nàng nhìn thân thể cao ráo tràn đầy khí thế hiên ngang oai hùng trên thạch đài, tâm trạng cũng có chút xốn xang, nếu so sánh với hắn, những kẻ gọi là thiên tài trong trẻ tuổi đồng lứa phù đồ cổ tộc này thật sự đều ảm đạm không chút hào quang.
- Tử viêm kia có chút cổ quái
Thanh thiên trường lão cũng kinh hãi một phen vì cục diện lưu loát dứt khoát này, nhưng dù gì hắn cũng là cường giả linh phẩm hậu kỳ, ánh mắt sắc bén, liếc một cái liền nhận ra, tử viêm kia cực kỳ bá đạo, trong khoảnh khắc đã khiến huyền hải mất đi sức chiến đấu.
- không hổ là con trai của Tịnh đại nhân a
. Thanh vân trường lão cũng cảm thán một tiếng, lúc trường hắn vẫn còn cảm thấy Mục Trần lỗ mãng, nhưng hiện tại xem ra, Mục Trần làm thế đúng là có một ít khả năng thành công.
lúc này,bàn tay đang siết chặt của Thanh Huyên cũng chậm rãi buông ra, thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó nàng chợt khẩn trương, vì nàng biết lúc này chẳng qua mới chỉ là ván đầu tiên mà thôi, trong số 7 vị trưởng lão huyền mạch, thực lực huyền hải là thấp nhất, đối thủ tiếp theo của Mục Trần sẽ càng ngày càng mạnh.
Thiên địa yên tĩnh một lúc lâu, rốt cục thì bị đông đảo tiếng bàn luận xôn xao đánh vỡ, đồng thời ngày càng nhiều cường giả đều hướng về phía tử viêm đang không ngừng thiêu đốt huyền hải, trong mắt có thêm mấy phần kiêng kỵ.
ngay cả một vị linh phẩm sơ kỳ thiên chí tôn cũng không thể làm gì nổi, như vậy có thể thấy, tử viêm này rốt cục bá đạo đến mức nào.
Trên đỉnh chủ phong, đại trưởng lão Phù Đồ Huyền nhìn cảnh này, chân mày cũng hơi nhíu, chợt hắn vung tay áo lên, dường như có một bàn tay vô hình bao phủ xuống, rút ra toàn bộ tử viêm trên người huyền hải, cuối cùng dùng linh lực tạo thành một vùng chân không, giống như hố đen, giam cầm tử viêm bên trong đó.
mà hiển nhiên linh lực của Phù Đồ Huyền này cũng sở hữu lực phong ấn cường đại, cho nên dù là Thôn Linh Tử Viêm của Mục Trần cũng không thể thiêu đốt, hai bên chỉ có thể không ngừng ăn mòn, cuối cùng tử viêm vì không có nguồn tiếp viện nên dần dần tiêu tán đi.
Một màn này rơi vào trong mắt đông đảo cường giả khác, càng khiến ánh mắt bọn họ ngưng trọng, ngay cả phù đồ huyền ra tay cũng phải mất một chút thời gian mới triệt tiêu được tử viêm này, như vậy có thể thấy tử viêm này khó giải quyết ra sao.
Mà cùng với việc tử viêm tiêu tán, thân thể huyền hải cũng lộ ra, chỉ thấy cả người hắn loang lổ vết cháy đen, thậm chí ngay cả huyết nhục cũng tan chảy, lộ ra xương trăng dữ tợn.
Huyền hải lúc này chật vật không chịu nổi, hiển nhiên là bị trọng thương.
Phải biết, sau khi bước vào thiên chí tôn, thân thể chuyển hóa thành linh lực, chính là vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa tràn đầy sinh mệnh lực cường đại, nhưng dù vậy, huyền hải này vẫn bị tử viêm thiêu đốt thành bộ dạng này, có thể thấy được uy lực của tử viêm kia thế nào.
- Tiểu bối, thủ đoạn thật độc ác!
Mạch thủ huyền mạch - Huyền Quang sắc mặt có chút xanh mét, Mục Trần đánh bại HUyền Hải một cách nhẹ nhàng dứt khoát như vậy, không nghi ngờ gì là đã hung hăng tát một cái lên thể diện của Huyền mạch bọn họ.
- Như nhau mà thôi, nếu huyền hải trưởng lão đã vận dụng linh mạch thần thông, ta cũng dùng chiêu tương tự
. Mục Trần không thèm để ý đến sắc mặt xanh mét của Huyền quang chút nào, nhạt giọng nói.
- Thì ra là linh mạch thần thông, nhưng mà uy năng đến mức này, linh mạch của Mục Trần này chắc chắn là đạt tới thần cấp, chỉ có điều không biết là thất thần mạch hay là bát thần mạch
. Đông đảo cường giả ánh mắt lóe lên, có thể diễn biến ra linh mạch thần thông lợi hại như thế, cấp bậc của linh mạch chắc chắn là không thấp.
Ánh mắt huyền quang có chút âm trầm nhìn chằm chằm Mục Trần, chợt hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chuyển sang một vị trưởng lão huyền mạch khác, nói:
- Huyền Phong Trưởng lão, tiếp theo ngươi xuất thủ đi, đừng có tiếp xúc thân thể
Ánh mắt Huyền Quang này cực kỳ già đời, liếc một cái liền nhận ra, tử viêm của Mục Trần dù bá đạo, nhưng tốc độ lại không nhanh, chỉ cần để ý tránh né, không cứng rắn va chạm thì tử viêm tự nhiên cũng sẽ mất tác dụng.
Vị huyền phong trưởng lão kia sắc mặt ngưng trọng, gật đầu một cái, trong mắt đã không còn vẻ coi thường với Mục Trần như trước, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn, chậm rãi nói:
- Vậy đề ta tới lĩnh giáo thử chút xem
Mục Trần nghe vậy, cười nhạt, thân hình vừa động liền đáp xuống bạch ngọc thạch đài của Huyền Phong trưởng lão, Huyền phong thực lực linh phẩm trung kỳ, cũng chính là người hắn định giải quyết kế tiếp.
ầm!
huyền phong thấy Mục Trần lên đài, cũng không nói nhảm nửa lời, một tay kết ấn, nhất thời thân thể chuyển hóa thành linh thể, linh quàn vạn trượng, đồng thời, phía sau lưng, một tôn chí tôn pháp tướng khổng lồ vạn trượng hiện ra, giữa lúc phun ra nuốt vào, linh lực phong bạo hình thành.
Rút kinh nghiệm kết cục của Huyền hải, huyền phong này trực tiếp triệu hổi chí tôn pháp tướng ra, như thế, cho dù cứng rắn va chạm hắn cũng không sợ chút nào.
Mà thực lực của Huyền phong này chính là linh phẩm trung kỳ, so với huyền hải lúc trước thì đúng là cao hơn một bậc.
Trong con ngươi Mục Trần phản chiếu hình ảnh chí tôn pháp tướng to lớn, cũng khiến cho khóe miệng của hắn hiện lên vẻ lạnh lùng, đối với đám Huyền Mạch, mặc mạch này, hắn thống hận vô cùng, cho nên hôm nay xuất thủ, hắn cũng không định cho đối phương chút thể diện nào.
Nếu đối phương muốn đấu, vậy hắn liền thi triển toàn bộ thủ đoạn, lấy thế lôi đình vạn quân hung hăng đạp cái huyền mạch này đi.
Đồng thời cũng là phun ra một ngụm ác khí hắn đã phải ẩn nhẫn suốt hơn 20 năm qua.
- Mục Trần, đến đây đi, để ta xem một chút, lần này ngươi có thể có thủ đoạn gì?!
. Dùng chí tôn pháp tướng hộ thản xong, sự phấn khích của Huyền phong cũng tăng mạnh, từ trên cao nhìn xuống Mục Trần, quát lạnh.
Mục Trần nghe vậy cũng ngẩng đầu lên, hắn nhìn thản ảnh huyền phong, cười lạnh:
- Cho rằng cái chí tôn pháp tướng này có thề che chở được ngươi sao? Ánh mắt huyền phong run lên, cười lạnh trở lại:
- Nói khoác không biết ngượng, ngươi có giỏi cứ ra tay thử xem?
Có điều, trong lúc nụ cười lạnh trên mặt còn chưa tắt, lời nói còn chưa nói xong, Huyền Phong đã cảm nhận thấy cái gì, chợt ngẩng đầu, sau đó sắc mặt chợt biến đổi, bởi vì hắn đã thấy, một tòa thủy tinh phù đồ tháp đột nhiên phá không gian hiện ra, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
- Đó là thánh phù đồ tháp?!
Tòa thủy tinh phù đồ tháp này vừa xuất hiện, liền khiến vô số tộc nhân phù đồ cổ tộc thốt lên, bọn họ cũng biết rằng, duy chỉ có người tu luyện Đại Phù Đồ Quyết chính thống nhất mới có thể tu luyện ra Phù Đồ Tháp, mà trong số đó, càng chỉ có người cỏ huyết mạch cực kỳ tinh khiết mới có thể tu thành Thánh Phù Đồ Tháp.
Nghĩ lại thì trong phù đồ cổ tộc, trẻ tuổi đồng lứa cũng chỉ có huyền la tu luyện ra, nhưng xem xét hào quang có thể thấy, vẫn yếu hơn nhiều so với tòa thánh phù đồ tháp này của Mục Trần.
Ầm!
Thủy tinh thánh phù đồ tháp ầm ầm hạ xuống, trực tiếp hung hăng trấn áp về phía Huyền Phong cùng chí tôn pháp tướng dưới chân hắn.
Con ngươi huyền phong hơi co lại, chợt hít sâu một hơi, quát to một tiếng, chỉ thấy chí tôn pháp tướng dưới chân một ngụm phun ra 10 con cự long màu xanh do cuồng phong biến thành, những con cự long này gầm thét, cứng rắn đối chọi với thánh phù đồ tháp đang trấn áp.
Đồng thời, 10 con cuồng phong cự long này phun ra thanh sắc cương phong (cơn gió màu xanh), trong đó ẩn chứa bão cát sắc bén vô cùng, khiến cho mặt ngoài thánh phù đồ tháp lóe lên vô số tia lửa, khiến nó không ngừng rung chuyển.
- hừ, cho rằng bằng một tòa thánh phù đồ tháp là có thể trấn áp ta? ngây thơ!
. Ngăn cản được thánh phù đồ tháp, huyền phong thở phào nhẹ nhõm, cười lạnh nói.
Mục Trần nghe vậy, chỉ cười lạnh một tiếng, trên mặt như thoáng hiện vẻ quỷ dị.
Cùng lúc đó, mạch thủ Huyền Quang dường như nghĩ ra điều gì, sắc mặt biến đổi, quát lên:
- Cẩn thận, tiểu tử này tu luyện bát bộ phù đồ.
ầm!
nhưng mà, còn không đợi thanh ảm của hắn buông xuống, thánh phù đồ tháp chợt rung lên kịch liệt, chỉ thấy 8 luồng hắc quang bắn ra ngoài, cuối cùng hóa thành 8 pho ma tượng dữ tợn.
8 pho ma tượng này xuất hiện, liền bộc phát ra uy năng kinh khủng, cũng không có dài dòng, trực tiếp đưa ngón tay ra, chỉ về phía huyền phong cùng chí tôn pháp tướng.
xoẹt!
8 luồng hắc quang khiến tim người run lên bắn ra, cuối cùng hội tụ một chỗ,tựa như xuyên qua không gian, ầm ầm đánh xuống.
ầm ầm!
10 con phong long to lớn bị hắc quang bắn nát trong nháy mắt, mà khi huyền phong thấy vậy, sắc mặt đại biến, thân thể vừa động liền lẻn trốn vào trong chí tôn pháp tướng.
ầm!
thế nhưng luồng hắc quang hàm chứa sức mạnh kinh khủng này tựa như diệt thế chỉ (ngón tay) của thần hủy diệt đánh xuống, căn bản không hề ngừng lại, chớp mắt sau đó đã nặng nề đánh lên chí tôn pháp tướng.
bành bành bành!
trong thiên địa không ngừng cỏ tiếng nổ kinh khủng vang dữ dội, tiếp sau đó, vô số cường giả hoảng sợ trông thấy, luồng hắc quang đánh xuống, xuyên thủng chí tôn pháp tướng, đánh vỡ ra.
uỳnh!
chí tôn pháp tướng ầm ầm nổ tung, sóng trùng kích đáng sợ quét ngược ra mấy chục vạn dặm, khiến cho vô số ngọn núi gần đó đều run rẩy, nếu không phải có rất nhiều cường giả bảo vệ, chỉ sợ mảnh khu vực này đã sớm bị san thành bình địa.
nhưng mà, vô số cường giả cũng không để ý tới mấy thứ này, bọn họ gắt gao nhìn vào nơi nguồn của sóng trùng kích, chỉ thấy ờ nơi đó, cùng với việc chí tôn pháp tướng vỡ vụn, một bóng người cũng chật vật rơi xuống.
trên bầu trời, Mục Trần ánh mắt chợt lóe, thân hình hóa thành một đạo lưu quang phi xuống, cuối cùng hai chân hung hăng dẫm lên bóng người kia, 2 người giống như 2 viên thiên thạch, nặng nề rơi xuống phía dưới bạch ngọc thạch đài.
ầm!
lúc này, cả tòa bạch ngọc thạch đài đều sụp đổ.
Mà Mục Trần thì đứng ở vị trí trung tâm, dưới chân hắn, lồng ngực của huyền phong trưởng lão bị bàn chân đạp sụp xuống một lỗ trên ngực, máu tươi chảy đầm đìa, linh lực suy nhược, hiển nhiên là hoàn toàn bị trọng thương.
trong thiên địa, vô số cường giả cũng hít một hơi khí lạnh, lại là một chiêu!
Lại một chiêu, đánh bại Huyền Phong trưởng lão linh phẩm trung kỳ. Mục Trần này, thật sự quá mức kinh khủng!
- Đó là bát bộ phù đồ!
Mà duy chỉ có những trưởng lão Phù Đồ cổ tộc, sắc mặt kịch biến, hiển nhiên là đã nhận ra, thứ Mục Trần vừa thi triển rõ ràng chính là 1 trong 36 đạo tuyệt thế thần thông đã từng danh chấn đại thiên thế giới - Bát Bộ Phù Đồ của phù đồ cổ tộc bọn họ!
Dưới vô số ánh mắt sợ hãi, thần sắc Mục Trần lãnh đạm, thu hồi bàn chân, cũng không nói thêm nửa lời, thân hình vừa động, một lần nữa đáp xuống một tòa bạch ngọc thạch đài khác.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn bóng người bên trên thạch đài này, đó chính là một gương mặt tương đối quen thuộc - chính là Hắc Quang trưởng lão hắn đã từng gặp mặt.
Mà cũng chính người này đã nhờ huyền thiên lão tổ đi Thiên La Đại Lục đối phó hắn.
Nhưng mà lúc này, hắc quang trưởng lão sắc mặt có chút kinh hãi nhìn Mục Trần, hiển nhiên hắn cũng có chút không cách nào tường tượng được, Mục Trần 1-2 năm trước vẫn chỉ là đại viên mãn, vì sao hiện tại lạl có thể mạnh mức kinh khủng đến thế này.
2 mắt Mục Trần lạnh như băng nhìn Hắc Quang trưởng lão trước mặt, ban đầu ở thánh uyên đại lục, chính là lão già này ỷ vào thực lực thiên chí tôn, liên tiếp uy hiếp hắn, mà ngày hôm nay, cũng nên tính sổ một cái.
- Tới phiên ngươi, nợ mới nợ cũ, tính một lượt ở đây luôn đi.
khi thanh âm không chút gợn sóng của Mục Trần truyền ra, toàn bộ thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, duy chỉ có tiếng gào thê lương thảm thiết kia vẫn vang lên.
trong thiên địa, vô số ánh mắt đều rung động nhìn thân ảnh trẻ tuổi cao ráo trên bạch ngọc đài.
không ai ngờ tới, Mục Trần sẽ thắng dứt khoát như vậy, phải biết, đây chính là một vị thiên chí tôn đó, mặc dù chỉ là linh phẩm sơ kỳ, nhưng đặt ở bất kì địa phương nào trên đại thiên thế giới cũng đủ để làm bá chủ một phương, nhưng hiện giờ, ngay cả một chiêu của Mục Trần cũng không đỡ được đã thảm bại.
đây hầu như là nghiền ép.
- đây là thiên chí tôn cơ mà....
. Vô số cường giả khó khăn cất tiếng.
- Làm sao có thể?!
Đám người huyền la, mặc tâm thì sắc mặt kinh hãi tựa như gặp quỷ, lúc trước bọn họ còn định xem Mục Trần sẽ làm trò cười ra sao, nhưng mới nháy mắt bọn họ đã thành trò cười rồi.
chung quanh bọn họ, những tộc nhân huyền mạch, mặc mạch khác cũng cực kỳ hoảng sợ, không ngừng nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn Mục Trần tràn đầy sợ hãi.
Trên ngọn núi Thanh mạch, đông đảo tộc nhân thanh mạch nhìn nhau, một lúc lâu sau, tất cả đều lau mồ hôi lạnh, lẩm bẩm nói:
- Thật là khủng khiếp
về phía thanh linh, trong mắt nàng liên tiếp lóe lên những tia sáng kỳ dị, nàng nhìn thân thể cao ráo tràn đầy khí thế hiên ngang oai hùng trên thạch đài, tâm trạng cũng có chút xốn xang, nếu so sánh với hắn, những kẻ gọi là thiên tài trong trẻ tuổi đồng lứa phù đồ cổ tộc này thật sự đều ảm đạm không chút hào quang.
- Tử viêm kia có chút cổ quái
Thanh thiên trường lão cũng kinh hãi một phen vì cục diện lưu loát dứt khoát này, nhưng dù gì hắn cũng là cường giả linh phẩm hậu kỳ, ánh mắt sắc bén, liếc một cái liền nhận ra, tử viêm kia cực kỳ bá đạo, trong khoảnh khắc đã khiến huyền hải mất đi sức chiến đấu.
- không hổ là con trai của Tịnh đại nhân a
. Thanh vân trường lão cũng cảm thán một tiếng, lúc trường hắn vẫn còn cảm thấy Mục Trần lỗ mãng, nhưng hiện tại xem ra, Mục Trần làm thế đúng là có một ít khả năng thành công.
lúc này,bàn tay đang siết chặt của Thanh Huyên cũng chậm rãi buông ra, thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó nàng chợt khẩn trương, vì nàng biết lúc này chẳng qua mới chỉ là ván đầu tiên mà thôi, trong số 7 vị trưởng lão huyền mạch, thực lực huyền hải là thấp nhất, đối thủ tiếp theo của Mục Trần sẽ càng ngày càng mạnh.
Thiên địa yên tĩnh một lúc lâu, rốt cục thì bị đông đảo tiếng bàn luận xôn xao đánh vỡ, đồng thời ngày càng nhiều cường giả đều hướng về phía tử viêm đang không ngừng thiêu đốt huyền hải, trong mắt có thêm mấy phần kiêng kỵ.
ngay cả một vị linh phẩm sơ kỳ thiên chí tôn cũng không thể làm gì nổi, như vậy có thể thấy, tử viêm này rốt cục bá đạo đến mức nào.
Trên đỉnh chủ phong, đại trưởng lão Phù Đồ Huyền nhìn cảnh này, chân mày cũng hơi nhíu, chợt hắn vung tay áo lên, dường như có một bàn tay vô hình bao phủ xuống, rút ra toàn bộ tử viêm trên người huyền hải, cuối cùng dùng linh lực tạo thành một vùng chân không, giống như hố đen, giam cầm tử viêm bên trong đó.
mà hiển nhiên linh lực của Phù Đồ Huyền này cũng sở hữu lực phong ấn cường đại, cho nên dù là Thôn Linh Tử Viêm của Mục Trần cũng không thể thiêu đốt, hai bên chỉ có thể không ngừng ăn mòn, cuối cùng tử viêm vì không có nguồn tiếp viện nên dần dần tiêu tán đi.
Một màn này rơi vào trong mắt đông đảo cường giả khác, càng khiến ánh mắt bọn họ ngưng trọng, ngay cả phù đồ huyền ra tay cũng phải mất một chút thời gian mới triệt tiêu được tử viêm này, như vậy có thể thấy tử viêm này khó giải quyết ra sao.
Mà cùng với việc tử viêm tiêu tán, thân thể huyền hải cũng lộ ra, chỉ thấy cả người hắn loang lổ vết cháy đen, thậm chí ngay cả huyết nhục cũng tan chảy, lộ ra xương trăng dữ tợn.
Huyền hải lúc này chật vật không chịu nổi, hiển nhiên là bị trọng thương.
Phải biết, sau khi bước vào thiên chí tôn, thân thể chuyển hóa thành linh lực, chính là vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa tràn đầy sinh mệnh lực cường đại, nhưng dù vậy, huyền hải này vẫn bị tử viêm thiêu đốt thành bộ dạng này, có thể thấy được uy lực của tử viêm kia thế nào.
- Tiểu bối, thủ đoạn thật độc ác!
Mạch thủ huyền mạch - Huyền Quang sắc mặt có chút xanh mét, Mục Trần đánh bại HUyền Hải một cách nhẹ nhàng dứt khoát như vậy, không nghi ngờ gì là đã hung hăng tát một cái lên thể diện của Huyền mạch bọn họ.
- Như nhau mà thôi, nếu huyền hải trưởng lão đã vận dụng linh mạch thần thông, ta cũng dùng chiêu tương tự
. Mục Trần không thèm để ý đến sắc mặt xanh mét của Huyền quang chút nào, nhạt giọng nói.
- Thì ra là linh mạch thần thông, nhưng mà uy năng đến mức này, linh mạch của Mục Trần này chắc chắn là đạt tới thần cấp, chỉ có điều không biết là thất thần mạch hay là bát thần mạch
. Đông đảo cường giả ánh mắt lóe lên, có thể diễn biến ra linh mạch thần thông lợi hại như thế, cấp bậc của linh mạch chắc chắn là không thấp.
Ánh mắt huyền quang có chút âm trầm nhìn chằm chằm Mục Trần, chợt hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chuyển sang một vị trưởng lão huyền mạch khác, nói:
- Huyền Phong Trưởng lão, tiếp theo ngươi xuất thủ đi, đừng có tiếp xúc thân thể
Ánh mắt Huyền Quang này cực kỳ già đời, liếc một cái liền nhận ra, tử viêm của Mục Trần dù bá đạo, nhưng tốc độ lại không nhanh, chỉ cần để ý tránh né, không cứng rắn va chạm thì tử viêm tự nhiên cũng sẽ mất tác dụng.
Vị huyền phong trưởng lão kia sắc mặt ngưng trọng, gật đầu một cái, trong mắt đã không còn vẻ coi thường với Mục Trần như trước, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn, chậm rãi nói:
- Vậy đề ta tới lĩnh giáo thử chút xem
Mục Trần nghe vậy, cười nhạt, thân hình vừa động liền đáp xuống bạch ngọc thạch đài của Huyền Phong trưởng lão, Huyền phong thực lực linh phẩm trung kỳ, cũng chính là người hắn định giải quyết kế tiếp.
ầm!
huyền phong thấy Mục Trần lên đài, cũng không nói nhảm nửa lời, một tay kết ấn, nhất thời thân thể chuyển hóa thành linh thể, linh quàn vạn trượng, đồng thời, phía sau lưng, một tôn chí tôn pháp tướng khổng lồ vạn trượng hiện ra, giữa lúc phun ra nuốt vào, linh lực phong bạo hình thành.
Rút kinh nghiệm kết cục của Huyền hải, huyền phong này trực tiếp triệu hổi chí tôn pháp tướng ra, như thế, cho dù cứng rắn va chạm hắn cũng không sợ chút nào.
Mà thực lực của Huyền phong này chính là linh phẩm trung kỳ, so với huyền hải lúc trước thì đúng là cao hơn một bậc.
Trong con ngươi Mục Trần phản chiếu hình ảnh chí tôn pháp tướng to lớn, cũng khiến cho khóe miệng của hắn hiện lên vẻ lạnh lùng, đối với đám Huyền Mạch, mặc mạch này, hắn thống hận vô cùng, cho nên hôm nay xuất thủ, hắn cũng không định cho đối phương chút thể diện nào.
Nếu đối phương muốn đấu, vậy hắn liền thi triển toàn bộ thủ đoạn, lấy thế lôi đình vạn quân hung hăng đạp cái huyền mạch này đi.
Đồng thời cũng là phun ra một ngụm ác khí hắn đã phải ẩn nhẫn suốt hơn 20 năm qua.
- Mục Trần, đến đây đi, để ta xem một chút, lần này ngươi có thể có thủ đoạn gì?!
. Dùng chí tôn pháp tướng hộ thản xong, sự phấn khích của Huyền phong cũng tăng mạnh, từ trên cao nhìn xuống Mục Trần, quát lạnh.
Mục Trần nghe vậy cũng ngẩng đầu lên, hắn nhìn thản ảnh huyền phong, cười lạnh:
- Cho rằng cái chí tôn pháp tướng này có thề che chở được ngươi sao? Ánh mắt huyền phong run lên, cười lạnh trở lại:
- Nói khoác không biết ngượng, ngươi có giỏi cứ ra tay thử xem?
Có điều, trong lúc nụ cười lạnh trên mặt còn chưa tắt, lời nói còn chưa nói xong, Huyền Phong đã cảm nhận thấy cái gì, chợt ngẩng đầu, sau đó sắc mặt chợt biến đổi, bởi vì hắn đã thấy, một tòa thủy tinh phù đồ tháp đột nhiên phá không gian hiện ra, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
- Đó là thánh phù đồ tháp?!
Tòa thủy tinh phù đồ tháp này vừa xuất hiện, liền khiến vô số tộc nhân phù đồ cổ tộc thốt lên, bọn họ cũng biết rằng, duy chỉ có người tu luyện Đại Phù Đồ Quyết chính thống nhất mới có thể tu luyện ra Phù Đồ Tháp, mà trong số đó, càng chỉ có người cỏ huyết mạch cực kỳ tinh khiết mới có thể tu thành Thánh Phù Đồ Tháp.
Nghĩ lại thì trong phù đồ cổ tộc, trẻ tuổi đồng lứa cũng chỉ có huyền la tu luyện ra, nhưng xem xét hào quang có thể thấy, vẫn yếu hơn nhiều so với tòa thánh phù đồ tháp này của Mục Trần.
Ầm!
Thủy tinh thánh phù đồ tháp ầm ầm hạ xuống, trực tiếp hung hăng trấn áp về phía Huyền Phong cùng chí tôn pháp tướng dưới chân hắn.
Con ngươi huyền phong hơi co lại, chợt hít sâu một hơi, quát to một tiếng, chỉ thấy chí tôn pháp tướng dưới chân một ngụm phun ra 10 con cự long màu xanh do cuồng phong biến thành, những con cự long này gầm thét, cứng rắn đối chọi với thánh phù đồ tháp đang trấn áp.
Đồng thời, 10 con cuồng phong cự long này phun ra thanh sắc cương phong (cơn gió màu xanh), trong đó ẩn chứa bão cát sắc bén vô cùng, khiến cho mặt ngoài thánh phù đồ tháp lóe lên vô số tia lửa, khiến nó không ngừng rung chuyển.
- hừ, cho rằng bằng một tòa thánh phù đồ tháp là có thể trấn áp ta? ngây thơ!
. Ngăn cản được thánh phù đồ tháp, huyền phong thở phào nhẹ nhõm, cười lạnh nói.
Mục Trần nghe vậy, chỉ cười lạnh một tiếng, trên mặt như thoáng hiện vẻ quỷ dị.
Cùng lúc đó, mạch thủ Huyền Quang dường như nghĩ ra điều gì, sắc mặt biến đổi, quát lên:
- Cẩn thận, tiểu tử này tu luyện bát bộ phù đồ.
ầm!
nhưng mà, còn không đợi thanh ảm của hắn buông xuống, thánh phù đồ tháp chợt rung lên kịch liệt, chỉ thấy 8 luồng hắc quang bắn ra ngoài, cuối cùng hóa thành 8 pho ma tượng dữ tợn.
8 pho ma tượng này xuất hiện, liền bộc phát ra uy năng kinh khủng, cũng không có dài dòng, trực tiếp đưa ngón tay ra, chỉ về phía huyền phong cùng chí tôn pháp tướng.
xoẹt!
8 luồng hắc quang khiến tim người run lên bắn ra, cuối cùng hội tụ một chỗ,tựa như xuyên qua không gian, ầm ầm đánh xuống.
ầm ầm!
10 con phong long to lớn bị hắc quang bắn nát trong nháy mắt, mà khi huyền phong thấy vậy, sắc mặt đại biến, thân thể vừa động liền lẻn trốn vào trong chí tôn pháp tướng.
ầm!
thế nhưng luồng hắc quang hàm chứa sức mạnh kinh khủng này tựa như diệt thế chỉ (ngón tay) của thần hủy diệt đánh xuống, căn bản không hề ngừng lại, chớp mắt sau đó đã nặng nề đánh lên chí tôn pháp tướng.
bành bành bành!
trong thiên địa không ngừng cỏ tiếng nổ kinh khủng vang dữ dội, tiếp sau đó, vô số cường giả hoảng sợ trông thấy, luồng hắc quang đánh xuống, xuyên thủng chí tôn pháp tướng, đánh vỡ ra.
uỳnh!
chí tôn pháp tướng ầm ầm nổ tung, sóng trùng kích đáng sợ quét ngược ra mấy chục vạn dặm, khiến cho vô số ngọn núi gần đó đều run rẩy, nếu không phải có rất nhiều cường giả bảo vệ, chỉ sợ mảnh khu vực này đã sớm bị san thành bình địa.
nhưng mà, vô số cường giả cũng không để ý tới mấy thứ này, bọn họ gắt gao nhìn vào nơi nguồn của sóng trùng kích, chỉ thấy ờ nơi đó, cùng với việc chí tôn pháp tướng vỡ vụn, một bóng người cũng chật vật rơi xuống.
trên bầu trời, Mục Trần ánh mắt chợt lóe, thân hình hóa thành một đạo lưu quang phi xuống, cuối cùng hai chân hung hăng dẫm lên bóng người kia, 2 người giống như 2 viên thiên thạch, nặng nề rơi xuống phía dưới bạch ngọc thạch đài.
ầm!
lúc này, cả tòa bạch ngọc thạch đài đều sụp đổ.
Mà Mục Trần thì đứng ở vị trí trung tâm, dưới chân hắn, lồng ngực của huyền phong trưởng lão bị bàn chân đạp sụp xuống một lỗ trên ngực, máu tươi chảy đầm đìa, linh lực suy nhược, hiển nhiên là hoàn toàn bị trọng thương.
trong thiên địa, vô số cường giả cũng hít một hơi khí lạnh, lại là một chiêu!
Lại một chiêu, đánh bại Huyền Phong trưởng lão linh phẩm trung kỳ. Mục Trần này, thật sự quá mức kinh khủng!
- Đó là bát bộ phù đồ!
Mà duy chỉ có những trưởng lão Phù Đồ cổ tộc, sắc mặt kịch biến, hiển nhiên là đã nhận ra, thứ Mục Trần vừa thi triển rõ ràng chính là 1 trong 36 đạo tuyệt thế thần thông đã từng danh chấn đại thiên thế giới - Bát Bộ Phù Đồ của phù đồ cổ tộc bọn họ!
Dưới vô số ánh mắt sợ hãi, thần sắc Mục Trần lãnh đạm, thu hồi bàn chân, cũng không nói thêm nửa lời, thân hình vừa động, một lần nữa đáp xuống một tòa bạch ngọc thạch đài khác.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn bóng người bên trên thạch đài này, đó chính là một gương mặt tương đối quen thuộc - chính là Hắc Quang trưởng lão hắn đã từng gặp mặt.
Mà cũng chính người này đã nhờ huyền thiên lão tổ đi Thiên La Đại Lục đối phó hắn.
Nhưng mà lúc này, hắc quang trưởng lão sắc mặt có chút kinh hãi nhìn Mục Trần, hiển nhiên hắn cũng có chút không cách nào tường tượng được, Mục Trần 1-2 năm trước vẫn chỉ là đại viên mãn, vì sao hiện tại lạl có thể mạnh mức kinh khủng đến thế này.
2 mắt Mục Trần lạnh như băng nhìn Hắc Quang trưởng lão trước mặt, ban đầu ở thánh uyên đại lục, chính là lão già này ỷ vào thực lực thiên chí tôn, liên tiếp uy hiếp hắn, mà ngày hôm nay, cũng nên tính sổ một cái.
- Tới phiên ngươi, nợ mới nợ cũ, tính một lượt ở đây luôn đi.
Danh sách chương