Chương 2990

“Hội Thần Ẩn, tập hợp!” Sài Vạn Hoành cũng phất cờ lớn.

“Nhà họ Đinh, tập hợp!” Đinh Kiếm Trung cũng làm y hệt.

“Phản Tổ Minh, tập hợp!” Lam Vân Dương cũng tham gia vào.

“Nữu Ca Thánh Điện, tập hợp!” Các thế lực hàng đầu không thuộc về Đông Hòa cũng giương cao cờ của họ.

Hết thế lực này đến thế lực khác phát ra từng tiếng hô lớn với khí thế mạnh mẽ, họ đã chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi ngày này đến.

Rất nhiều bóng dáng cho dù một giây trước họ đang làm cái gì, thì lúc này đều ăn mặc chỉnh tề chạy vội tới, đứng vào đội ngũ thuộc về thế lực của bản thân.

Ngày càng nhiều người tụ tập phía sau mỗi một chiếc cờ hiệu, đứng thành đội ngũ mà không hề phát ra một chút tiếng động nào cả, trong mắt họ chỉ có niềm tin vững chắc.

Những lá cờ hiệu này bao quanh Trương Thác, mà anh đứng ở vị trí trung tâm của mọi người.

Anh nhìn mọi thứ xung quanh, ánh mắt lướt qua một lượt, những khuôn mặt đang đứng xung quanh đây có đến tám mươi phần trăm đều là những thanh niên trẻ tuổi, thậm chí còn có một vài người trông vô cùng non nớt, họ chính là lực lượng chủ yếu trên chiến trường lần này.

Trương Thác bay người lên rồi đứng trên không, sau đó anh hít một hơi thật sâu.

“Các vị, Đông Hòa chúng ta có một câu nói rằng ai cũng đều phải có trách nhiệm với sự tồn vong của đất nước! Hôm nay chúng ta phải đối mặt với một chủng tộc hoàn toàn mới, họ rất mạnh và khát máu, so với họ chúng ta chỉ nhỏ bé như một đứa con nít, nhưng điều đó không có nghĩa là họ có thể tùy ý tàn sát chúng ta. Hôm nay tất cả mọi người chúng ta cùng đứng tại đây, sẽ không ai chịu lùi bước, mục tiêu chung của chúng ta là đánh bại kẻ thù, bắt đầu từ giây phút này cho dù trước kia mối quan hệ giữa mọi người ra sao hay đã từng xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ mọi người đều là đồng đội của nhau thì có thể yên tâm tin tưởng lẫn nhau giao lại phía sau cho người khác”

“Các vị, phía sau của mọi người không phải là sông băng, mà là gia đình, là người thân của mọi người, là tất cả những gì các vị quan tâm. Mọi người sẽ trở thành hàng rào vững chắc nhất trên thế giới!”

“Kể từ bây giờ, tôi sẽ ban cho mọi người một thân phận thống nhất, bao gồm cả tôi và người lãnh đạo của các vị, lúc này thân phận của tất cả mọi người chúng ta chỉ có hai từ, đó là chiến sĩI”

“Các vị, tiếng tù và của chiến tranh đã vang lên, chúng ta không còn đường thoát, hoặc là chúng ta sế giết sạch bọn chúng không thì chúng ta sẽ bị họ giết, bây giờ hãy nói cho tôi biết lựa chọn của các bạn là gì!”

Ngay khi Trương Thác vừa dứt lời, từng tiếng hô mạch lạc lập tức vang lên sau những lá cờ kia.

“Giết sạch chúng!”

“Giết sạch chúng!”

“Giết sạch chúng Tiếng hô hào chém giết ngút trời, đây là những tiếng hô hào của rất nhiều người bình thường.

Trương Thác giơ cao hai tay lên rồi nhẹ nhàng ấn xuống, khoảnh khắc khi anh thả xuống, tiếng hô hào ngút trời kia bỗng dừng lại.

Khi Lâm Ngữ Lam ở bên dưới nhìn thấy cảnh này, khóe miệng cô nở nụ cười, đây chính là người đàn ông của cô, là một người đàn ông khiến cô cảm thấy tự hào, giờ phút này Lâm Ngữ Lam càng thêm kiên định với ý tưởng trước đây của mình, người đàn ông này không nên chỉ thuộc về mình cô, mà còn thuộc về thế giới nữa. Nhìn vào sự đoàn kết trước giờ chưa từng có của các thế lực xung quanh, bởi vì có anh cho nên hết thảy mọi chuyện mới suôn sẻ như vậy.

Đột nhiên một trận tiếng động hỗn loạn vang lên, chỉ thấy từng chiếc trực thăng từ xa bay tới.

“Nhà họ Tân xin ra trận!”

“Gia tộc Đông Phương xin ra trận!”

Từng gương mặt quen thuộc xuất hiện trong tâm mắt của Trương Thác, mấy người Đông Phương Vân Khởi đạp không mà tới, ngồi trên chiếc trực thăng kia đều là những dũng sĩ của gia tộc ông ta, bây giờ đến gia nhập vào trận chiến này.

“Nhà họ Đường tập hợp!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện