Chương 2894

“Đây là chuyện do thế lực nào làm?” Lãng Trung Hiếu hỏi.

“Cho dù là thuộc về khu lớn nào, đều phải trừng trị nghiêm khắc” Thế Gia Khiêm cũng nói.

Thiên Nhã Trúc tôn chủ lắc đầu: “Không thuộc về bất kỳ một khu lớn nào cả, thậm chí còn không phải là chuyện do loài người chúng ta gây ra, làm ra việc này là thú nhân!”

“Thú nhân ư?” Mấy tôn chủ đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe được danh từ này.

“Đúng, thú nhân” Tôn chủ Thiên Nhã Trúc gật đầu, phất tay lần nữa, lần này, trên màn hình lớn xuất hiện một vài cảnh tượng, là thú nhân lúc trước Thiên Nhã Trúc dùng sợi dây mây bắt lấy, đầu thú thân người to lớn cao hơn mười mét kia hiện ra ở trước mặt mấy tôn chủ, Thiên Nhã Trúc mở miệng nói: “Tôi cũng chỉ biết được bấy nhiêu thôi, còn lại phải để thiếu hiệp Trương Ức Thùy nói cho mọi người biết, cậu ấy tiếp xúc với thú nhân nhiều hơn một chút”

Mấy người đưa ánh mắt lên trên người Trương Thác, Trương Thác lên tiếng nói: “Tôi đã từng gặp thú nhân rồi, cũng đã đánh một lần, thực lực của đối phương không yếu, hai chúng tôi đánh ngang tay, nếu như là loại thú nhân bình thường, ít nhất cũng phải có thực lực ở Phú Thần hậu kỳ, người mạnh hơn thì còn đạt đến cảnh giới Chí Tôn, mà thủ lĩnh của thú nhân, lúc ấy tôi gặp phải chính là một đội nhỏ gồm mười thú nhân, thủ lĩnh của bọn họ ngang bằng tôi”

Nghe Trương Thác nói như vậy, mấy tôn chủ đều hít sâu một hơi, lãnh đạo đội nhỏ hơn mười thú nhân đã có thực lực của tôn chủ rồi!

Trương Thác cố ý nói như vậy, anh cũng không nói đến thân phận thật sự của Cổ Lực Đơn, mục đích chính là muốn cho những tôn chủ này càng chú trọng hơn một chút.

Mấy tôn chủ liếc nhìn nhau, sắc mặt của bọn họ đều cực kì khó coi, bên trong ánh mắt của mỗi người đều tràn đầy vẻ nghiêm trọng.

Trương Thác tiếp tục nói: “Thú nhân cũng không thuộc chỗ chúng ta, bọn họ tự xưng là đến từ vực sâu, lần này bọn họ xâm lấn quy mô lớn, cướp bóc đốt giết, lấy người làm thức ăn, đã chuẩn bị tốt sẽ tàn sát chúng ta, các vị, từ giờ trở đi, tôi hy vọng bốn khu lớn đều đặt sự chú ý trên việc liên quan tới thú nhân, nếu giữa chúng ta có hành động nhỏ gì thì đều ngừng một chút, dù sao thú nhân mới là kẻ địch chung của chúng ta”

“Thật ra tôi cảm thấy không cần thiết phải khẩn trương thái quá về chuyện này” Lão Võ Vương lên tiếng: “Thú nhân và chúng ta có đặc điểm hoàn toàn không phù hợp, không nói đến khuôn mặt thú của bọn họ, chỉ là cơ thể khổng lồ hơn mười mét cũng đã khiến cho bọn họ ngoại trừ chỉ có thể ở một vài nơi ít có người thấy ra, thì là không còn chỗ che thân, chúng ta hoàn toàn có thể tập hợp đại quân để thực hiện càn quét khắp nơi”

“Nếu chỉ có vậy thì tôi cũng sẽ không triệu tập các vị”

Trương Thác lắc đầu: “Thú nhân ngoại trừ lai lịch bí ẩn, thực lực mạnh mẽ ra, một điểm khó đối phó nhất là bọn họ có thể hoàn toàn ngụy trang thành dáng vẻ của loài người chúng ta, tôi đã tận mắt nhìn thấy một thú nhân hóa thành người cao bằng tôi, đầu thú cũng thay đổi thành mặt người, đồng thời, bọn họ cũng không phải vừa mới đến chỗ chúng ta, mà từ mấy chục năm trước, đã có thú nhân thâm nhập vào rồi, có lẽ, nói không chừng ngay ở trong chúng ta cũng có thú nhân tồn tại đấy!”

Trương Thác vừa dứt lời, mấy tôn chủ đều vô ý thức cách xa đối phương một chút.

Tôn chủ Lãng Trung Hiếu nhíu mày: “Chẳng lẽ bây giờ chúng ta chỉ có thể giống con ruồi không đầu thôi sao?”

“Không” Trương Thác lắc đầu: “Tôi đã bắt được hai thú nhân đã sớm thâm nhập vào rồi, có lẽ, có thể biết được vài thứ từ trong miệng của bọn họ”

“Vậy thì quá tốt rồi” Mấy tôn chủ đều lộ vẻ vui mừng, dù sao có manh mối cũng tốt hơn không có manh mối.

Lúc bọn họ đang cảm thấy vui vẻ.

“Không xong rồi, tôn chủ, Trần Thụy Gia thả người ra rồi!”

Một giọng nói lo lắng vang lên từ bên ngoài đại sảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện