[BẢN DỊCH THUỘC VỀ NEMESIS TEAM]
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.RE VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 03: Tỉnh giấc
Trans: Galahad
Edit: NgaÚ
Proofread: Yanbaka
-----
“Đây là đâu?”
Tôi buột miệng thốt ra thành tiếng.
“Đây là trại điều trị thương binh. Thật tốt khi thấy ông đã tỉnh, vết thương thế nào rồi?”
Ai đó trả lời. Là đồng đội của tôi, Wayne.
Wayne Kimble.
Cậu ta cao khoảng 1m85, chắc cũng cỡ 15 tuổi như tôi. Mái tóc dài màu vàng óng của cậu ta đung đưa trong gió.
“Yo, Wayne! Hông tôi đau khủng khiếp.”
Tôi trả lời cậu ta.
“Cũng đúng. Số ông thật đỏ khi ăn phải một bổ của con Orc King mà không chết, dù cho đó có là cái cán gỗ đi chăng nữa!”
Bằng đôi mắt xanh biếc, cậu ta nhìn tôi rồi cười.
“Còn con Orc King ra sao rồi?”
"Bọn họ bằng cách nào đó đã hạ được nó ngay sau khi cây giáo của tôi đâm xuyên qua mắt nó rồi. Không thì, tôi đã chẳng thể mang được ông về đây.”
“Quá tuyệt! Công đầu thuộc về ông rồi Wayne nhỉ.”
“Không... không đâu, Patt ạ, nếu không có ông thì cây giáo của tôi sao có thể bay tới nó được. Đội trưởng cũng có lời khen ngợi ông đấy!"
“Không, ông biết đấy, tôi bị thổi bay và ngất đi. Quê thật~… tôi ước gì mình có được đống cơ bắp chuẩn men như ông vậy~…”
“Tôi không biết cơ bắp chuẩn men là gì, nhưng nếu là ông thì chắc chắn đó không thể nào là một lời khen được, đúng không? Mà thôi kệ, việc ông nấp và lẻn được ra sau nó ngầu thật đấy.”
Ikemen thì không được để ý chuyện tiểu tiết!
“Chuyện đó thì, ừ, tôi nhỏ con mà!”
“Ừ. Ông có biết là muốn xác định được ông đang ở chỗ quái nào luôn là điều khó khăn không đấy, Patt à!”
“Chứ còn gì nữa?”
Cả hai cười lớn, nhưng...
“Ây da da da đau...”
Hông của tôi đau nhức mỗi khi tôi cười.
“Thôi ngủ ngon, nghỉ ngơi đi nhá! Tôi sẽ báo với đội trưởng rằng ông đã tỉnh dậy đây.”
Nói xong, Wayne rời đi.
Tôi nhìn bên cạnh và thấy vài thương binh. Ở phía sau, còn cả những người lính được đắp khăn trắng.
Rốt cuộc thì đã có bao nhiêu người bị thương rồi? Một đám orc được phát hiện bởi những mạo hiểm giả. Ngay sau đó, một lệnh xuất quân đã được đưa ra cho đại đội 3, quân đoàn 1 của Vương quốc. Yêu cầu là tổ chức thảo phạt liên tục cho đến khi tận diệt được bầy orc, nên thật nhẹ nhõm khi nghe được không có tổn thất về người.
Nghĩ thế, tôi nhắm mắt lại lần nữa.
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.RE VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 03: Tỉnh giấc
Trans: Galahad
Edit: NgaÚ
Proofread: Yanbaka
-----
“Đây là đâu?”
Tôi buột miệng thốt ra thành tiếng.
“Đây là trại điều trị thương binh. Thật tốt khi thấy ông đã tỉnh, vết thương thế nào rồi?”
Ai đó trả lời. Là đồng đội của tôi, Wayne.
Wayne Kimble.
Cậu ta cao khoảng 1m85, chắc cũng cỡ 15 tuổi như tôi. Mái tóc dài màu vàng óng của cậu ta đung đưa trong gió.
“Yo, Wayne! Hông tôi đau khủng khiếp.”
Tôi trả lời cậu ta.
“Cũng đúng. Số ông thật đỏ khi ăn phải một bổ của con Orc King mà không chết, dù cho đó có là cái cán gỗ đi chăng nữa!”
Bằng đôi mắt xanh biếc, cậu ta nhìn tôi rồi cười.
“Còn con Orc King ra sao rồi?”
"Bọn họ bằng cách nào đó đã hạ được nó ngay sau khi cây giáo của tôi đâm xuyên qua mắt nó rồi. Không thì, tôi đã chẳng thể mang được ông về đây.”
“Quá tuyệt! Công đầu thuộc về ông rồi Wayne nhỉ.”
“Không... không đâu, Patt ạ, nếu không có ông thì cây giáo của tôi sao có thể bay tới nó được. Đội trưởng cũng có lời khen ngợi ông đấy!"
“Không, ông biết đấy, tôi bị thổi bay và ngất đi. Quê thật~… tôi ước gì mình có được đống cơ bắp chuẩn men như ông vậy~…”
“Tôi không biết cơ bắp chuẩn men là gì, nhưng nếu là ông thì chắc chắn đó không thể nào là một lời khen được, đúng không? Mà thôi kệ, việc ông nấp và lẻn được ra sau nó ngầu thật đấy.”
Ikemen thì không được để ý chuyện tiểu tiết!
“Chuyện đó thì, ừ, tôi nhỏ con mà!”
“Ừ. Ông có biết là muốn xác định được ông đang ở chỗ quái nào luôn là điều khó khăn không đấy, Patt à!”
“Chứ còn gì nữa?”
Cả hai cười lớn, nhưng...
“Ây da da da đau...”
Hông của tôi đau nhức mỗi khi tôi cười.
“Thôi ngủ ngon, nghỉ ngơi đi nhá! Tôi sẽ báo với đội trưởng rằng ông đã tỉnh dậy đây.”
Nói xong, Wayne rời đi.
Tôi nhìn bên cạnh và thấy vài thương binh. Ở phía sau, còn cả những người lính được đắp khăn trắng.
Rốt cuộc thì đã có bao nhiêu người bị thương rồi? Một đám orc được phát hiện bởi những mạo hiểm giả. Ngay sau đó, một lệnh xuất quân đã được đưa ra cho đại đội 3, quân đoàn 1 của Vương quốc. Yêu cầu là tổ chức thảo phạt liên tục cho đến khi tận diệt được bầy orc, nên thật nhẹ nhõm khi nghe được không có tổn thất về người.
Nghĩ thế, tôi nhắm mắt lại lần nữa.
Danh sách chương