[BẢN DỊCH THUỘC VỀ NEMESIS TEAM]
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.RE VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 02: Bị thổi bay
Trans: Galahad
Edit: Yanbaka
-----
Tôi thậm chí còn không nhớ mình đã giết bao nhiêu con Orc.
Gáy tôi vẫn còn đau nhói.
Xác lũ Orc và thi hài của đồng đội tôi nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Ngay cái lúc tưởng là đám Orc này cuối cùng cũng bị tiêu diệt thì từ phía đằng xa, một con Orc gấp mấy lần những con Orc bình thường, khoảng 3 mét với thân hình như lực sĩ xuất hiện, tay cầm cây rìu mà nó nhặt được ở đâu đó, giống như đồ của những vị tiều phu.
“Orc King…”
Ai đó lẩm bẩm.
“Cung thủ! Bắn nó đi!”
Đội trưởng đội này hét lên.
Những cung thủ vội vàng giương mũi tên lên và bắn.
Những mũi tên bay tới chỗ của Orc King, nhưng không thể đâm được vào da hắn.
“Uh, không thể nào! Nó cứng tới cỡ nào chứ?”
Ai đó thất thểu càu nhàu.
“Kuu~ Nó đến đấy! Tất cả mọi người giương cung lên bắn trả nào!”
Orc King chậm rãi bước đến đây, bằng những bước chân vững chắc.
Hắn ta giơ rìu quá đầu và vung xuống đầu một người lính.
Người lính chặn lại bằng thanh kiếm.
Tuy nhiên, khi cây rìu bổ xuống, đầu người lính cùng với thanh kiếm nát ra như quả lựu.
Kể từ đó quang cảnh biến thành chốn địa ngục.
Từng người một ngã xuống.
“Mắt! Nhắm vào mắt của nó!”
Tuân lệnh đội trưởng, cung thủ và giáo thủ đều nhắm vào đôi mắt, nhưng vì nó cao và luôn di chuyển nên chẳng thể trúng được.
“Hmm, không có gì để mình dùng à?”
Tôi tự hỏi, nhìn xung quanh và thấy thứ gì đó.
Một cây rìu, của một tên Orc dù đã đi bán muối nhưng vẫn nắm chặt nó.
Tôi phắn tới, nhặt lấy cây rìu và nấp sau lưng tên Orc.
Làm ơn đấy, cầu trời cho cái gót chân Achilles của nó đừng cứng quá đi! Một cú vung toàn lực, như đánh golf, nhắm vào mắt cá chân trái của tên Orc King mà bay tới.
“Guaaaaaahhhh!”
Lần đầu tiên, tên Orc King khóc trong đau đớn và khụy gối trái xuống!
“Làm được rồi!”
Một giọng nói bất ngờ vang lên.
“Chạy đi Patt!”
Wayne hét lên.
Khi tôi nhận ra thì, cây rìu mà tên Orc King vùng vẫy trong tuyệt vọng đã ở kê sát sườn tôi rồi.
Ở phía sau! Không, không thể nào, lần này là ở phía trước!
Trong một khắc suy nghĩ, tôi lao vào tên Orc King.
Cán rìu, không phải lưỡi rìu, đâm cực mạnh vào sườn tôi.
Khi tôi bị thổi bay đi thì những mũi giáo của đồng đội tôi đã đâm vào mắt tên Orc King.
Tôi mất đi ý thức.
CHỈ ĐĂNG TẠI LN.HAKO.RE VÀ DOCLN.NET. VUI LÒNG KHÔNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC. XIN CẢM ƠN.
-----
Chương 02: Bị thổi bay
Trans: Galahad
Edit: Yanbaka
-----
Tôi thậm chí còn không nhớ mình đã giết bao nhiêu con Orc.
Gáy tôi vẫn còn đau nhói.
Xác lũ Orc và thi hài của đồng đội tôi nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Ngay cái lúc tưởng là đám Orc này cuối cùng cũng bị tiêu diệt thì từ phía đằng xa, một con Orc gấp mấy lần những con Orc bình thường, khoảng 3 mét với thân hình như lực sĩ xuất hiện, tay cầm cây rìu mà nó nhặt được ở đâu đó, giống như đồ của những vị tiều phu.
“Orc King…”
Ai đó lẩm bẩm.
“Cung thủ! Bắn nó đi!”
Đội trưởng đội này hét lên.
Những cung thủ vội vàng giương mũi tên lên và bắn.
Những mũi tên bay tới chỗ của Orc King, nhưng không thể đâm được vào da hắn.
“Uh, không thể nào! Nó cứng tới cỡ nào chứ?”
Ai đó thất thểu càu nhàu.
“Kuu~ Nó đến đấy! Tất cả mọi người giương cung lên bắn trả nào!”
Orc King chậm rãi bước đến đây, bằng những bước chân vững chắc.
Hắn ta giơ rìu quá đầu và vung xuống đầu một người lính.
Người lính chặn lại bằng thanh kiếm.
Tuy nhiên, khi cây rìu bổ xuống, đầu người lính cùng với thanh kiếm nát ra như quả lựu.
Kể từ đó quang cảnh biến thành chốn địa ngục.
Từng người một ngã xuống.
“Mắt! Nhắm vào mắt của nó!”
Tuân lệnh đội trưởng, cung thủ và giáo thủ đều nhắm vào đôi mắt, nhưng vì nó cao và luôn di chuyển nên chẳng thể trúng được.
“Hmm, không có gì để mình dùng à?”
Tôi tự hỏi, nhìn xung quanh và thấy thứ gì đó.
Một cây rìu, của một tên Orc dù đã đi bán muối nhưng vẫn nắm chặt nó.
Tôi phắn tới, nhặt lấy cây rìu và nấp sau lưng tên Orc.
Làm ơn đấy, cầu trời cho cái gót chân Achilles của nó đừng cứng quá đi! Một cú vung toàn lực, như đánh golf, nhắm vào mắt cá chân trái của tên Orc King mà bay tới.
“Guaaaaaahhhh!”
Lần đầu tiên, tên Orc King khóc trong đau đớn và khụy gối trái xuống!
“Làm được rồi!”
Một giọng nói bất ngờ vang lên.
“Chạy đi Patt!”
Wayne hét lên.
Khi tôi nhận ra thì, cây rìu mà tên Orc King vùng vẫy trong tuyệt vọng đã ở kê sát sườn tôi rồi.
Ở phía sau! Không, không thể nào, lần này là ở phía trước!
Trong một khắc suy nghĩ, tôi lao vào tên Orc King.
Cán rìu, không phải lưỡi rìu, đâm cực mạnh vào sườn tôi.
Khi tôi bị thổi bay đi thì những mũi giáo của đồng đội tôi đã đâm vào mắt tên Orc King.
Tôi mất đi ý thức.
Danh sách chương