Nữ sinh đó tên là Hứa Tiểu Uyển, cũng giống như Tào Kim Hải, là học sinh của học viện Anh Tài, ngồi bên cạnh chính là bạn trai của cô ấy, tên là Dương Thư Thành.
Ác mộng cũng không phải giấc mơ tốt lành gì, có cái gì đáng nghe, tớ nhìn cậu thật sự là rảnh rỗi.
Đối với biểu hiện rất hứng thú của bạn gái mình, Dương Thư Thành rất bất mãn.
Sao cậu lại như thế, cậu nên nghe Hải Công Công kể một chút đi, nghe một chút cũng không mang thai.
Hứa Tiểu Uyển cũng không vì Dương Thư Thành mà khó chịu, vẫn đang rất hứng thú.
Tiểu Uyển cũng làm tớ hơi tò mò, cậu nói nhanh một chút đi.
Lần này, đổi lại người mở miệng lại là Mạnh Quyên Quyên, bạn gái của Tào Kim Hải.
Nghe bạn gái mình lên tiếng, Tào Kim Hải cũng không thừa nước đục thả câu nữa, hắng giọng nói:
Cụ thể thì tớ cũng không nghe Xương Dã kể lể nhiều lời, đại khái là thế này, gần đây Xương Dã vẫn luôn mơ thấy cùng một giấc mộng. Ở trong mơ hình như có người muốn giết cậu ta, hay gì đó.
Thôi đi, thật không có ý nghĩa gì.
Vốn dĩ Hứa Tiểu Uyển tưởng là giấc mộng ly kỳ lắm, hóa ra lại chỉ nhạt nhẽo như thế, cô hoàn toàn thất vọng, lắc đầu, mất hết hứng thú.
Vốn dĩ lúc đầu cũng chẳng có gì, tôi thấy cậu đúng là đọc nhiều tiểu thuyết kinh dị rồi đấy.
Dương Thư Thành ngồi một bên nhếch miệng, nhìn Tào Kim Hải và Mạnh Quyên Quyên nói:
Cậu không biết gần đây cô ấy có bệnh ư, mỗi ngày đều đọc tiểu thuyết kinh dị trên di động, cũng chẳng hề sợ hãi.
Tôi thấy cậu mới bệnh, không phải là cậu đồng ý cho Tiểu Uyển đọc tiểu thuyết kinh dị à, dù sao, so với một số người ngày ngày đều trò chuyện wechat cũng tốt hơn.
Tào Kim Hải! Cậu đừng ngồi đó mà nói nhảm, trò chuyện wechat gì vậy, có phải từ nay về sau cậu và tôi không thể làm bạn tốt nữa không? Tôi cũng không nói gì, cậu gấp cái quái gì.
Mặc kệ cậu! Tớ đến ngồi cạnh Tiểu Uyển.
Mạnh Quyên Quyên không vui đứng dậy, sao đó bước đến chỗ ngồi bên cạnh Hứa Tiểu Uyển, cũng không thèm nhìn Tào Kim Hải một cái.
Bầu không khí bên trong phòng đơn lập tức trở nên lúng túng, cuối cùng Dương Thư Thành giật mình nghĩ tới điều gì, nhìn mấy người kia nói:
Hình như tên thối Thiên Kỳ ngày mai trở lại, nghe nói ở bên ngoài, cậu ta làm công việc phong thủy, đợi cậu ta trở lại, chúng ta làm thịt cậu ta đi.
Kể ra cậu ta cũng chém gió quá, sinh viên thực tập thì có bao nhiêu tiền lương chứ? Tuy nhiên, so với chúng ta thì cậu ta cũng không tệ, tối thiểu là tự bản thân kiếm tiền.
Hạ Thiên Kỳ trở về kiểm tra sức khở hả? Hiển nhiên, Hứa Tiểu Uyển và Mạnh Quyên Quyên đều biết Hạ Thiên Kỳ.
Ừm, không phải vậy thì vì sao cậu ta trở về, trước đó vì tìm kiếm việc làm đều kiếm trọ ở ngoài.
Lúc Tào Kim Hải nhắc đến chuyện này, giọng điệu rõ ràng là không vui.
Lúc nhóm người Tào Kim Hải đang thảo luận về Hạ Thiên Kỳ, thì trong ký túc xá học viện Anh Tài, bạn cùng phòng của bọn hắn, Lý Xương Dã, lúc này lại giống như gặp quỷ, bỗng nhiên nhảy từ trên giường xuống, tim đập rất nhanh.
Là mộng... Là mộng... Nhất định là mộng.
Lý Xương Dã trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm vào cửa ký túc xá, giống như, một giây sau sẽ có quái vật từ sau cửa xông tới.
Bởi vì đầu tháng, trường học mới tiến hành kiểm tra sức khỏe, mà từ giờ đến đầu tháng còn một khoảng thời gian, vậy nên sau khi rời khỏi nhà, Hạ Thiên Kỳ cũng chưa vội trở về trường mà lại về biệt thự trước.
Tuy nhiên, khi hắn quay lại, trong biệt thự cũng không có lấy một người, không biết là đi chấp hành nhiệm vụ hay là ra ngoài có việc riêng.
Cởi quần áo, tắm rửa một cái cho sảng khoái, đối với chuyến về nhà lần này, Hạ Thiên Kỳ chỉ có thể tổng kết lại một câu - không hoàn mỹ.
Tuy nói là gặp được cha mẹ, nhưng áp lực trong lòng hắn lại tăng lên không ngừng, nhất định phải về nhà mới được.
Hơn nữa, ở đó có ông ngoại hắn. Lúc bắt đầu, mục đích hắn liên lạc với ông rất đơn giản, chỉ là thấy bùa hộ thân của ông ngoại hắn quả thật rất tốt, muốn tìm thêm vài cái để phòng thân, kết quả ông hắn lại tạm thời ra ngoài có việc, không thể gặp được.
Tuy nhiên, bây giờ đã trải qua một chuyện hết sức tình cờ, sau khi đã hiểu rõ một số chuyện, hắn càng nghi ngờ, thân phận của ông ngoại hắn hẳn là không đơn giản, có lẽ ông cháu hắn có vận mệnh giống nhau.
Bởi vì bị ảnh hưởng bởi những chuyện này, vậy nên đoạn đường trở về này của hắn rất nặng nề, giống như có tảng đá đè nặng trước ngực, rất khó thở.
May mà trời sinh hắn vốn tính vô tâm, vậy nên gặp phải những chuyện như vậy vẫn rất lạc quan, không đến mức mỗi này đều ủ rũ, than thở. Bởi vì từ đầu đến cuối, hắn cảm thấy phàn nàn cũng không giải quyết được vấn đề gì, sầu muộn cũng chỉ làm tăng thêm vết nhăn trên mặt.
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, khó khăn tới một việc ta sẽ giải quyết một việc, tới hai việc thì ta sẽ giải quyết cả hai. Chuyện gì có thể làm khó thiên tài như mình chứ?
Tạm thời Hạ Thiên Kỳ không nghĩ đến những chuyện làm tâm trạng hắn trở nên chán nản này, mà lại đổi hướng, nghĩ đến những thu hoạch hắn đạt được trong nhiệm vụ trước.
Một cấp cho điểm hoàn mỹ, 5 điểm vinh dự.
Quả thật hắn cũng không dám tin đây là sự thật, hắn vậy mà lại đạt được cấp điểm hoàn mỹ.
5 điểm vinh dự này rất mê người, nhưng so với cấp điểm hoàn mỹ vẫn kém chút, vậy nên, trong tương lai hắn rất muốn leo lên vị trí giám sát.
Nếu như không đủ điểm vinh dự, có thể giải quyết nhiệm vụ để tích lủy, nhưng thu hoạch cấp cho điểm hoàn mỹ thì phải dựa vào vận mệnh của mình.
Thật là phải phụ thuộc vào vận mệnh, nếu như Lãnh Nguyệt không đợi sau khi tiểu Lệ giết chết bọn người Trần Lão Đại, làm cho oán khí của nó giảm đi một ít, mà trức tiếp vây khốn con quỷ, thì Lãnh Nguyệt không chỉ thua một nước, mà không chừng còn không thể thu phục tiểu Lệ.
Hơn nữa, nếu như lúc ấy lấy Lãnh Nguyệt làm mồi nhử, dẫn dụ tiểu Lệ sa và trận pháp vây khốn, vậy thì với thể chất của Lãnh Nguyệt, chắc hẳn đã sớm trúng phải lời nguyền rủa của tiểu Lệ, biến thành cái xác khô.
Vậy nên, mặc dù nhiệm vụ lần trước nhìn qua có vẻ không có gì, lệ quỷ tiểu Lệ cũng không mạnh lắm, nhưng lại không thể không nhắc, thể chất ác linh đối với lời nguyền rủ của tiểu Lệ gần như là miễn dịch, vậy nên lúc đó mới trốn thoát được một mạng, nếu đổi lại là người khác, thì không biết đã biến thành cái xác khô biết bao nhiêu lần.
Dù sao nói ra lời nguyền rủa làm cho người khác mất nước mà chết chính là tuyệt chiêu giết người của tiểu Lệ.
Tuy nhiên, mặc cho quá trình diễn ra như thế nào, thu kết quả bọn hắn thu được cũng rất hoàn mỹ.
Không tính hai điểm vinh dự lần trước dùng để cường hóa (tốc độ/ sức mạnh/ lực phản ứng), thì hiện tại hắn đã có được 6 điểm vinh dự, cũng là một cấp cho điểm hoàn mỹ.
Nghĩ đến vị trí giám sát đã cách hắn rất gần, trong lòng Hạ Thiên Kỳ không giấu được một ít hưng phấn, mặc kệ tương lai như thế nào, thì bây giờ hắn cũng có chút hi vọng.
Một khi đã trở thành giám sát, chẳng những thu hoạch được gấp đôi điểm vinh dự, mà còn có thêm trích phần trăm đoàn đội, và còn có nhiều hơn một cái mạng.
Đến bây giờ, hắn có thể hoàn toàn hiểu rõ, Lương Nhược Vân giải quyết Lệ Quỷ nhẹ nhàng đến múc nào.
Bất kể là tiền tài, quyền lợi hay đơn giản là tính mạng được bảo vệ, thăng tiến chính là nguyên tắc có một không hai ở công ty này.
Nếu như cân nhắc đến thăng tiến, vậy thì trong thời gian ngắn chưa thể làm mạnh, chỉ làm mạnh có chút vấn đề, nhưng xem ra vẫn có chút hiệu quả.
Đối với việc có nên tiến hành làm mạnh một lần nữa không, Hạ Thiên kỳ rất băn khoăn. Dù sao trong nhiệm vụ lần trước, hắn cũng đã thử qua cảm giác, tốc độ phản ứng của hắn đúng là nhanh hơn một chút, nếu không phải thế thì tuyệt đối không thể tránh khỏi những Thủy Bình Chướng đột nhiên xuất hiện kia.
Nhưng nếu chọn làm mạnh, điểm vinh dự sẽ bị tiêu tốn, khoảng cách có được 10 điểm vinh dự sẽ càng xa.
Nếu có thể thu thập thêm thì càng tốt.
Cả hai lựa chọn đều có mặt tốt và mặt xấu, chuyện này làm Hạ Thiên Kỳ rất đau đầu.
Ác mộng cũng không phải giấc mơ tốt lành gì, có cái gì đáng nghe, tớ nhìn cậu thật sự là rảnh rỗi.
Đối với biểu hiện rất hứng thú của bạn gái mình, Dương Thư Thành rất bất mãn.
Sao cậu lại như thế, cậu nên nghe Hải Công Công kể một chút đi, nghe một chút cũng không mang thai.
Hứa Tiểu Uyển cũng không vì Dương Thư Thành mà khó chịu, vẫn đang rất hứng thú.
Tiểu Uyển cũng làm tớ hơi tò mò, cậu nói nhanh một chút đi.
Lần này, đổi lại người mở miệng lại là Mạnh Quyên Quyên, bạn gái của Tào Kim Hải.
Nghe bạn gái mình lên tiếng, Tào Kim Hải cũng không thừa nước đục thả câu nữa, hắng giọng nói:
Cụ thể thì tớ cũng không nghe Xương Dã kể lể nhiều lời, đại khái là thế này, gần đây Xương Dã vẫn luôn mơ thấy cùng một giấc mộng. Ở trong mơ hình như có người muốn giết cậu ta, hay gì đó.
Thôi đi, thật không có ý nghĩa gì.
Vốn dĩ Hứa Tiểu Uyển tưởng là giấc mộng ly kỳ lắm, hóa ra lại chỉ nhạt nhẽo như thế, cô hoàn toàn thất vọng, lắc đầu, mất hết hứng thú.
Vốn dĩ lúc đầu cũng chẳng có gì, tôi thấy cậu đúng là đọc nhiều tiểu thuyết kinh dị rồi đấy.
Dương Thư Thành ngồi một bên nhếch miệng, nhìn Tào Kim Hải và Mạnh Quyên Quyên nói:
Cậu không biết gần đây cô ấy có bệnh ư, mỗi ngày đều đọc tiểu thuyết kinh dị trên di động, cũng chẳng hề sợ hãi.
Tôi thấy cậu mới bệnh, không phải là cậu đồng ý cho Tiểu Uyển đọc tiểu thuyết kinh dị à, dù sao, so với một số người ngày ngày đều trò chuyện wechat cũng tốt hơn.
Tào Kim Hải! Cậu đừng ngồi đó mà nói nhảm, trò chuyện wechat gì vậy, có phải từ nay về sau cậu và tôi không thể làm bạn tốt nữa không? Tôi cũng không nói gì, cậu gấp cái quái gì.
Mặc kệ cậu! Tớ đến ngồi cạnh Tiểu Uyển.
Mạnh Quyên Quyên không vui đứng dậy, sao đó bước đến chỗ ngồi bên cạnh Hứa Tiểu Uyển, cũng không thèm nhìn Tào Kim Hải một cái.
Bầu không khí bên trong phòng đơn lập tức trở nên lúng túng, cuối cùng Dương Thư Thành giật mình nghĩ tới điều gì, nhìn mấy người kia nói:
Hình như tên thối Thiên Kỳ ngày mai trở lại, nghe nói ở bên ngoài, cậu ta làm công việc phong thủy, đợi cậu ta trở lại, chúng ta làm thịt cậu ta đi.
Kể ra cậu ta cũng chém gió quá, sinh viên thực tập thì có bao nhiêu tiền lương chứ? Tuy nhiên, so với chúng ta thì cậu ta cũng không tệ, tối thiểu là tự bản thân kiếm tiền.
Hạ Thiên Kỳ trở về kiểm tra sức khở hả? Hiển nhiên, Hứa Tiểu Uyển và Mạnh Quyên Quyên đều biết Hạ Thiên Kỳ.
Ừm, không phải vậy thì vì sao cậu ta trở về, trước đó vì tìm kiếm việc làm đều kiếm trọ ở ngoài.
Lúc Tào Kim Hải nhắc đến chuyện này, giọng điệu rõ ràng là không vui.
Lúc nhóm người Tào Kim Hải đang thảo luận về Hạ Thiên Kỳ, thì trong ký túc xá học viện Anh Tài, bạn cùng phòng của bọn hắn, Lý Xương Dã, lúc này lại giống như gặp quỷ, bỗng nhiên nhảy từ trên giường xuống, tim đập rất nhanh.
Là mộng... Là mộng... Nhất định là mộng.
Lý Xương Dã trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm vào cửa ký túc xá, giống như, một giây sau sẽ có quái vật từ sau cửa xông tới.
Bởi vì đầu tháng, trường học mới tiến hành kiểm tra sức khỏe, mà từ giờ đến đầu tháng còn một khoảng thời gian, vậy nên sau khi rời khỏi nhà, Hạ Thiên Kỳ cũng chưa vội trở về trường mà lại về biệt thự trước.
Tuy nhiên, khi hắn quay lại, trong biệt thự cũng không có lấy một người, không biết là đi chấp hành nhiệm vụ hay là ra ngoài có việc riêng.
Cởi quần áo, tắm rửa một cái cho sảng khoái, đối với chuyến về nhà lần này, Hạ Thiên Kỳ chỉ có thể tổng kết lại một câu - không hoàn mỹ.
Tuy nói là gặp được cha mẹ, nhưng áp lực trong lòng hắn lại tăng lên không ngừng, nhất định phải về nhà mới được.
Hơn nữa, ở đó có ông ngoại hắn. Lúc bắt đầu, mục đích hắn liên lạc với ông rất đơn giản, chỉ là thấy bùa hộ thân của ông ngoại hắn quả thật rất tốt, muốn tìm thêm vài cái để phòng thân, kết quả ông hắn lại tạm thời ra ngoài có việc, không thể gặp được.
Tuy nhiên, bây giờ đã trải qua một chuyện hết sức tình cờ, sau khi đã hiểu rõ một số chuyện, hắn càng nghi ngờ, thân phận của ông ngoại hắn hẳn là không đơn giản, có lẽ ông cháu hắn có vận mệnh giống nhau.
Bởi vì bị ảnh hưởng bởi những chuyện này, vậy nên đoạn đường trở về này của hắn rất nặng nề, giống như có tảng đá đè nặng trước ngực, rất khó thở.
May mà trời sinh hắn vốn tính vô tâm, vậy nên gặp phải những chuyện như vậy vẫn rất lạc quan, không đến mức mỗi này đều ủ rũ, than thở. Bởi vì từ đầu đến cuối, hắn cảm thấy phàn nàn cũng không giải quyết được vấn đề gì, sầu muộn cũng chỉ làm tăng thêm vết nhăn trên mặt.
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, khó khăn tới một việc ta sẽ giải quyết một việc, tới hai việc thì ta sẽ giải quyết cả hai. Chuyện gì có thể làm khó thiên tài như mình chứ?
Tạm thời Hạ Thiên Kỳ không nghĩ đến những chuyện làm tâm trạng hắn trở nên chán nản này, mà lại đổi hướng, nghĩ đến những thu hoạch hắn đạt được trong nhiệm vụ trước.
Một cấp cho điểm hoàn mỹ, 5 điểm vinh dự.
Quả thật hắn cũng không dám tin đây là sự thật, hắn vậy mà lại đạt được cấp điểm hoàn mỹ.
5 điểm vinh dự này rất mê người, nhưng so với cấp điểm hoàn mỹ vẫn kém chút, vậy nên, trong tương lai hắn rất muốn leo lên vị trí giám sát.
Nếu như không đủ điểm vinh dự, có thể giải quyết nhiệm vụ để tích lủy, nhưng thu hoạch cấp cho điểm hoàn mỹ thì phải dựa vào vận mệnh của mình.
Thật là phải phụ thuộc vào vận mệnh, nếu như Lãnh Nguyệt không đợi sau khi tiểu Lệ giết chết bọn người Trần Lão Đại, làm cho oán khí của nó giảm đi một ít, mà trức tiếp vây khốn con quỷ, thì Lãnh Nguyệt không chỉ thua một nước, mà không chừng còn không thể thu phục tiểu Lệ.
Hơn nữa, nếu như lúc ấy lấy Lãnh Nguyệt làm mồi nhử, dẫn dụ tiểu Lệ sa và trận pháp vây khốn, vậy thì với thể chất của Lãnh Nguyệt, chắc hẳn đã sớm trúng phải lời nguyền rủa của tiểu Lệ, biến thành cái xác khô.
Vậy nên, mặc dù nhiệm vụ lần trước nhìn qua có vẻ không có gì, lệ quỷ tiểu Lệ cũng không mạnh lắm, nhưng lại không thể không nhắc, thể chất ác linh đối với lời nguyền rủ của tiểu Lệ gần như là miễn dịch, vậy nên lúc đó mới trốn thoát được một mạng, nếu đổi lại là người khác, thì không biết đã biến thành cái xác khô biết bao nhiêu lần.
Dù sao nói ra lời nguyền rủa làm cho người khác mất nước mà chết chính là tuyệt chiêu giết người của tiểu Lệ.
Tuy nhiên, mặc cho quá trình diễn ra như thế nào, thu kết quả bọn hắn thu được cũng rất hoàn mỹ.
Không tính hai điểm vinh dự lần trước dùng để cường hóa (tốc độ/ sức mạnh/ lực phản ứng), thì hiện tại hắn đã có được 6 điểm vinh dự, cũng là một cấp cho điểm hoàn mỹ.
Nghĩ đến vị trí giám sát đã cách hắn rất gần, trong lòng Hạ Thiên Kỳ không giấu được một ít hưng phấn, mặc kệ tương lai như thế nào, thì bây giờ hắn cũng có chút hi vọng.
Một khi đã trở thành giám sát, chẳng những thu hoạch được gấp đôi điểm vinh dự, mà còn có thêm trích phần trăm đoàn đội, và còn có nhiều hơn một cái mạng.
Đến bây giờ, hắn có thể hoàn toàn hiểu rõ, Lương Nhược Vân giải quyết Lệ Quỷ nhẹ nhàng đến múc nào.
Bất kể là tiền tài, quyền lợi hay đơn giản là tính mạng được bảo vệ, thăng tiến chính là nguyên tắc có một không hai ở công ty này.
Nếu như cân nhắc đến thăng tiến, vậy thì trong thời gian ngắn chưa thể làm mạnh, chỉ làm mạnh có chút vấn đề, nhưng xem ra vẫn có chút hiệu quả.
Đối với việc có nên tiến hành làm mạnh một lần nữa không, Hạ Thiên kỳ rất băn khoăn. Dù sao trong nhiệm vụ lần trước, hắn cũng đã thử qua cảm giác, tốc độ phản ứng của hắn đúng là nhanh hơn một chút, nếu không phải thế thì tuyệt đối không thể tránh khỏi những Thủy Bình Chướng đột nhiên xuất hiện kia.
Nhưng nếu chọn làm mạnh, điểm vinh dự sẽ bị tiêu tốn, khoảng cách có được 10 điểm vinh dự sẽ càng xa.
Nếu có thể thu thập thêm thì càng tốt.
Cả hai lựa chọn đều có mặt tốt và mặt xấu, chuyện này làm Hạ Thiên Kỳ rất đau đầu.
Danh sách chương