Chương 7-2
“Oi, cô bé, hành động của nhóc hơi quá táo bạo rồi đấy!”
“Oh, nhưng tôi không chỉ là một cô bé đâu. Một ngày trước tôi đã được Yuzuki onii-chan âu yếm rùi đó”
“Oh, một cô bé nghĩ mình đã là một người phụ nữ. Ta nghĩ cái thằng này chả thỏa mãn nổi nhóc đâu?”
“Ngươi nói sai hết rồi. Chúng tôi đã làm chuyện đó cho tới sáng hôm sau”
….Tại sao em ấy cứ tiếp tục nói về cái chuyện đêm đó chứ? Tôi phát hiện Clandia đang nhìn ra từ cửa sổ ở xưởng may. Em ấy đang lẩm một cái gì đó “Em nghe thấy mọi thứ cô ấy nói, chủ nhân”. Em ấy đang làm gì chứ
“L-Làm cho tới tận sáng?”
“Yeah, đúng vậy. Tất nhiên…. đừng có nói là ngươi chưa từng làm chuyện ấy nha?”
“N-Nó….”
Tại sao người cai trị hòn đảo(tự xưng) cảm thấy khó chịu nhỉ
“H-Haha! Như vậy ư? Lí do duy nhất nó lâu như thế là bởi vì cô bé làm nó quá tệ phải không? Cô bé còn không thể khiến cho thằng đấy ra đâu. Ta đã từng làm chuyện đó với nhiều chàng trai xung mãnh nhất và họ đều nói ta là nhất. Kĩ năng tình dục của ta là hạng B! Cô bé chưa đủ trình với ta đâu!”
Ah…lại thêm một sai lầm về phía cô ấy
“Tệ Quá. Nhưng kĩ năng đó của tôi lại là RANK A”
“Cái-Cô vừa nói gì cơ!?”
“Vì vậy, bởi vì kỹ năng của tôi là hạng A, tôi thậm chí còn giỏi hơn cô. Oh ... nhưng tôi nó chỉ kích hoạt khi làm cùng Yuzuki onii-chan thôi. Tôi đoán bạn giành chiến thắng trong đó chúng ta dễ dàng hơn. ”
“Ku…. Để tôi thua một con nhóc ư…. Làm sao có thể?"
Khi Cynthia nhận ra đó là thất bại của cô, cô gục xuống đầu gối ở giữa cửa hàng.
Chuyện này ...có một chút bất ngờ.
Tôi đã mong cuộc trò chuyện này diễn ra như thế này
“Cô thật ngu ngốc khi tuyên bố mình là người cai trị hòn đảo này trước mặt tôi, con gái của gia đình Brad.”
“C-Cái gì !?”
Nếu mọi thứ tiếp tục như thế này, chúng tôi có thể giải quyết tranh chấp này.
“Tuy nhiên, cô phải khá ngu ngốc khi tự gọi mình là người cai trị hòn đảo này trước mặt tôi, con gái cả của gia đình Brad. Cô đang cố gắng tạo ra một chiến à? "
… Ồ, em ấy đã tung ra đòn chí mạng rồi
Đúng như dự đoán từ Rose, em ấy thật tàn nhẫn.
“Gia đình Brad !? C-Cô chắc chắn đang nói dối! Tại sao con gái của gia đình bá tước lại ở một nơi như thế này?”
“B-Boss? Thực sự có một chiếc xe ngựa với dấu hiệu của gia tộc Bran trên đó”
Cynthia im lặng một lúc sau khi nghe những lời của một trong những thuộc hạ của mình. Khuôn mặt của cô trở thành màu trắng như một con ma.
“Đ-Ngươi! Sao cô không nói gì đó trước đó !? ”
“Không, chỉ là một cảnh tượng lạ lùng đến mức tôi không thực sự chắc chắn nó có ý nghĩa gì!”
“–Ku…. R-Thật sao? Cô thực sự là con gái của gia đình Brad. ”
“Xin lỗi vì đã giới thiệu muộn. Tôi là Rose Brad, con gái cả của Bá tước Brad. Rất vui được gặp cô, Cynthia, người cai trị hòn đảo này, đúng không? ”
Rose thể hiện sự lịch sự với Cynthia khi em ấy tự giới thiệu mình. À, em ấy nói nói như thể là một người vượt trội hơn tất cả, nhưng… em ấy không hề giấu đi sự mỉa mai của mình.
Tôi không biết liệu Cynthia có nhìn thấy sự mỉa mai đó hay không, nhưng có vẻ như cô ta tin rằng Rose là một thành viên của gia đình Brad. Trên mặt Cynthia có mồ hôi lạnh chảy xuống.
“… U-umm, bởi 'người cai trị hòn đảo này' Ý tôi là… tất nhiên có thể có nhiều ý nghĩa khác nhau! Ý thần là… Thần là người cho vay tiền cầm quyền trên hòn đảo này! ”
“Ồ, ý cô là sao? Nhưng không phải cô đã nói rằng cô đã cầm quyền điều hành của gia đình bá tước Brad hay sao?”
“Đ-Đó chỉ là….”
“Đó chỉ là, cái gì?”
“Đ-đó là sự nguy ngốc của thần thôi! Vị nữ bá tước trước mặt thần chắc chắn là người nắm giữ toàn bộ quyền điều hành hòn đảo này”
"…là vậy sao."
Cynthia đang cố hết sức để tìm cách thoát khỏi tình cảnh này
Khi Cynthia đã tuyên bố thất bại hoàn toàn của mình, Rose đã đạt được một tư thế chiến thắng.
Gần đây, tôi đã nghĩ rằng Rose là một S nghiêm trọng
"Vậy cô đang nói gì về món nợ này sao?"
“N-Ngài cũng biết điều đó rồi đấy! Nó chỉ lãi suất 30% trong năm. Vì vậy, khoản nợ chỉ có 26 đồng vàng. ”
Điều đó vẫn có vẻ khá cao, nhưng Rose không nói gì cả. Có vẻ như 30% là lãi suất tiêu chuẩn trên hòn đảo này.
Nhưng ... 26 đồng vàng? Tôi thậm chí không thể trả tiền nếu tôi cung cấp mọi thứ tôi có.
“Giờ thì sự hiểu lầm đã được giải tỏa, Wells, ông có thể trả hết nợ còn lại không?”
"C-Chà, ngay cả khi ngài có hỏi thần, thì ngay lúc này điều đó tôi chả thực hiện được”
“Tôi không thể đợi cho đến khi nó thuận tiện cho ông. Nếu ông không thể trả tiền cho tôi ngay bây giờ, thì cửa hàng này sẽ là của tôi”
"Cô nói điều vô lí quá đấy!"
Wells-san hét lên. Tôi quan sát cuộc trao đổi giữa hai người họ và rồi liếc nhìn Rose….
Ngay cả khi cô ấy là con gái của gia đình cầm quyền của hòn đảo này, cô ấy không phải là bá tước. Cô ấy không thể giải quyết điều này một mình.
... không thể tránh được. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giải quyết vấn đề này.
"Này, cô không thể chờ thêm một chút để ông ấy để trả nợ cô được sao?"
"... bạn đã đi ra khỏi đây một thời gian trước nhưng chính xác thì bạn là ai?"
"Tôi là một nhân viên của cửa hàng này."
Cynthia trông nhẹ nhõm sau khi tôi nói. Tôi cá là cô ấy lo lắng về danh tính của tôi sau khi Rose tiết lộ.
Sẽ tốt hơn nếu tôi có thể nói điều gì đó tuyệt vời.
… Thật ra, tôi đã nhận được ân huệ của Nữ thần thế giới này và được đưa trở lại cuộc sống trong thế giới này! Như tôi có thể nói vậy…. Mọi người trong cửa hàng có lẽ sẽ nhìn tôi như thể tôi điên.
"Nếu bạn chỉ là một nhân viên, thì tốt nhất đừng có nói gì."
"Nếu cửa hàng này thực sự có nguy cơ bị đóng cửa, thì tôi không thể nào mà chỉ đứng nhìn được."
"Mặc dù vậy, tôi sẽ không bỏ cuộc cho đến khi tôi nhận được những gì mà ông đã nợ tôi.”
“Nhưng ngày thỏa thuận vẫn chưa đến, phải không?”
“Tôi đã cho người đàn ông này một vài phần mở rộng. Anh ta có ý định trả nợ tôi từ lâu rồi. ”
“… Đúng không?”
Khi tôi nhìn qua Wells-san, ông thậm chí còn không thể nhìn vào mắt tôi.
... ừm, tôi đã nghe câu chuyện từ Wells-san, nên tôi đã mong đợi điều này nhiều.
"Đó là lý do tại sao ông có thể trả nợ ngay bây giờ hoặc bàn giao quyền sở hữu cửa hàng này cho tôi!"
"Chết tiệt…."
Tình hình đột nhiên trở nên tuyệt vọng hơn. Có cách nào để tôi biến tình huống này xung quanh không?
Chúng ta có thể ... không. Có lẽ Rose có thể nhờ Mary giúp đỡ ... nhưng điều đó là không thể.
"Ô đung rôi. Có một lựa chọn khác. ”
"…nó là gì?"
Tôi có cảm giác xấu sau khi nghe những lời của cô ấy, nhưng đúng là chúng tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi hỏi ý cô ấy là gì, biết rằng tôi sẽ hối tiếc.
“Nếu cô cho tôi rằng cô gái trẻ đó là tài sản thế chấp, tôi sẽ cho anh thêm chút thời gian nữa.”
Và Cynthia đang nhìn - Claudia.
"Gì…. Ý cô là như thế nào?"
“Nếu ông ta không thể trả nợ, tôi sẽ bán cô gái đó làm nô lệ. Cô ấy dễ dàng mang đủ tiền để trang trải món nợ của ông. ”
“Không phải -!”
Tôi không thể nói thêm nữa.
Claudia, người đã lắng nghe chúng tôi suốt thời gian, rời khỏi xưởng và đứng trước mặt tôi.
“… đó là những gì mà cô nói sao?”
"Em đang nói cái gì vậy?"
"Tôi hỏi cô, nếu tôi lấy mình làm vật thế chấp thì liệu việc trả nợ có thể trì hoãn lại được không?”
“- Claudia, đợi đã!”
Tôi theo bản năng đặt mình giữa chúng.
Nếu chúng ta không thể trả nợ, thì Claudia sẽ lại bị đưa vào con đừng nô lệ
Bởi vì cổ là nô lệ của tôi, tôi có thể ra lệnh cho Claudia ở lại đây, nhưng thực sự tôi không muốn bắt ép cổ một thứ gì. Nhưng nếu không làm vậy, thì Claudia sẽ buộc phải trở thành vật thế chấp.
"Nó là gì?"
Tôi nắm lấy vai Claudia và quay mặt về phía tôi.
"…Em xin lỗi. Em biết mình không được quyền quyết định thứ gì đó cho bản thân em. Em biết điều này chả phải là mong muốn của chủ nhân, nhưng…. ”
“Nó không quan trọng. Chỉ cần đừng có làm những điều vô lí như thế này. Dù là lí do gì thì anh sẽ không bao giờ chấp nhận việc em lấy bản thân mình làm vật thế chấp cả. ”
"Chủ nhân, xin hãy nghe em."
Cái nhìn tuyệt vọng trên khuôn mặt của Claudia khiến không thể nào lo cho cổ được.
“… Em thực sự sẵn sàng làm việc này để bảo vệ cửa hàng và gia đình của mình?”
Đây là lý do mà Claudia lần đầu tiên bán mình vào chế độ nô lệ. Vì vậy, tôi cho rằng đó là lý do một lần nữa.
Nhưng Claudia lắc đầu.
“Nếu em nói với anh là em không sao thì đó sẽ là lời nói dối mất. Nhưng đó không phải là lí do mà em làm việc này. ”
"…thế nó là gì?"
"Ước mơ của em là được cùng anh may đồ, Chủ nhân.”
Khoảnh khắc tôi nghe thấy những lời của cổ, tôi đã buộc bản thân mình phải kiềm chế tất cả những cảm xúc bắt đầu phồng lên trong tôi.
Có thể tôi đã thất vọng vì không giữ được lời hứa sẽ mãi mãi bên nhau với Claudia, vậy mà giờ đây cổ lại đặt mình vào một vị trí mà chúng tôi khó lòng mà có thể gặp lại nhau.
Nhưng cùng lúc đó, tôi rất vui vì cổ tin rằng tôi có thể đưa cổ trở lại và chúng tôi có thể thực hiện ước mơ đó cùng nhau
Tuy nhiên, tôi vẫn bực mình khi cổ lại dùng mình như một vật thế chấp
"Chủ nhân, anh đã hứa sẽ làm xong trang phục và xây dựng lại Cửa Hàng Quần Áo Well đúng không?"
"Đúng vậy…anh đã hứa thì phải làm."
“Em thực sự thích mẫu thiết kế của anh và em biết rằng anh có thể làm một bộ váy đẹp như thế. Vì vậy, xin hãy cho em thấy những thành quả của anh nha”
“….”
Claudia cá cược với tôi để cứu cổ và cửa hàng của gia đình cổ.
"…em có hiểu không? Anh biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình thất bại. ”
"Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Em tin anh, Chủ nhân. ”
Tôi nhìn thẳng vào mắt cổ và không thấy hề thấy một chút sự lo lắng nào ở đó. Cổ hoàn toàn tin tưởng ở tôi... nếu Claudia tin tưởng tôi rất nhiều, thì tôi cũng nên tin tưởng vào bản thân của mình
"Anh hiểu rồi. Anh chắc chắn sẽ hoàn thành trang phục và xây dựng lại cửa hàng quần áo Wells '! Chờ đã, Claudia. ”
"Em tin vào Anh, Chủ nhân!"
Claudia gật đầu và quay sang Cynthia.
"Như tôi đã nói, tôi sẽ đóng vai trò thế chấp trong khi chờ khoản nợ kết thúc."
“… Hmm. Đó là tốt. Nếu nó không đi theo kế hoạch ... cô hiểu chuyện gì sẽ xảy ra, đúng không? ”
"Tất nhiên. Nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra."
"Cô tin rằng tỷ lệ cược có lợi cho cô sao?"
"Tất nhiên, bởi vì Master của tôi là bậc thầy tối cao."
"…sao cũng được. Hãy kí hợp đồng đi. ”
- Sau đó, họ đàm phán gia hạn hợp đồng trong khi sử dụng Claudia làm tài sản thế chấp.
Và vì vậy, chúng tôi đã cố gắng kéo dài khoảng thời gian mà chúng tôi phải kiếm được số tiền chúng tôi cần để trả hết nợ của Wells.
Ngoài ra, Rose đã được thêm vào hợp đồng.
Bằng cách đó, tốt hơn hoặc tệ hơn, cả hai bên đều không thể thoát khỏi hợp đồng.
Vì vậy, chúng tôi đã có thể mua thời gian, nhưng bây giờ tôi chắc chắn không thể thất bại.
Chúng tôi đã hoàn thành hợp đồng và tôi chuẩn bị trở lại hội thảo khi –
"Ma ~ st ~ er?"
–Claudia túm lấy tôi từ phía sau.
“C-Gì thế?”
“Chủ nhân, anh đã từng hứa rồi, đúng không?Anh sẽ làm những thứ mà anh đã làm với Rose và sẽ làm như vậy với em phải không?”
Tôi không chắc cổ nói như thế là ý gì
Nhưng tôi nhận ra ý của cô ấy khi cô ấy chỉ vào Cynthia. Rose nói chúng tôi đã ở đó từ tối đến sáng.(H:lời khuyên chân thành, đừng lăng nhăn khi có Crush là Yandere)
“Anh nghĩ mình từng nói điều như thé…”
"Anh đừng có nói là anh đã quên rồi nha?"
"Anh sẽ làm, nhưng anh thực sự cần phải tập trung vào trang phục ngay bây giờ ..."
"…Master."
"Ừm ... ừm ... được rồi."
Chà ... ngay cả khi tôi hành động như tôi chống lại ý tưởng, nó không giống như tôi ghét nó. Mặc dù, tôi thực sự muốn làm điều đó vì Rose và Claudia, tôi không biết liệu cơ thể của mình có chịu nổi không nữa.
Và, như mong đợi - Rose cũng quyết định tham gia.
“Oi, cô bé, hành động của nhóc hơi quá táo bạo rồi đấy!”
“Oh, nhưng tôi không chỉ là một cô bé đâu. Một ngày trước tôi đã được Yuzuki onii-chan âu yếm rùi đó”
“Oh, một cô bé nghĩ mình đã là một người phụ nữ. Ta nghĩ cái thằng này chả thỏa mãn nổi nhóc đâu?”
“Ngươi nói sai hết rồi. Chúng tôi đã làm chuyện đó cho tới sáng hôm sau”
….Tại sao em ấy cứ tiếp tục nói về cái chuyện đêm đó chứ? Tôi phát hiện Clandia đang nhìn ra từ cửa sổ ở xưởng may. Em ấy đang lẩm một cái gì đó “Em nghe thấy mọi thứ cô ấy nói, chủ nhân”. Em ấy đang làm gì chứ
“L-Làm cho tới tận sáng?”
“Yeah, đúng vậy. Tất nhiên…. đừng có nói là ngươi chưa từng làm chuyện ấy nha?”
“N-Nó….”
Tại sao người cai trị hòn đảo(tự xưng) cảm thấy khó chịu nhỉ
“H-Haha! Như vậy ư? Lí do duy nhất nó lâu như thế là bởi vì cô bé làm nó quá tệ phải không? Cô bé còn không thể khiến cho thằng đấy ra đâu. Ta đã từng làm chuyện đó với nhiều chàng trai xung mãnh nhất và họ đều nói ta là nhất. Kĩ năng tình dục của ta là hạng B! Cô bé chưa đủ trình với ta đâu!”
Ah…lại thêm một sai lầm về phía cô ấy
“Tệ Quá. Nhưng kĩ năng đó của tôi lại là RANK A”
“Cái-Cô vừa nói gì cơ!?”
“Vì vậy, bởi vì kỹ năng của tôi là hạng A, tôi thậm chí còn giỏi hơn cô. Oh ... nhưng tôi nó chỉ kích hoạt khi làm cùng Yuzuki onii-chan thôi. Tôi đoán bạn giành chiến thắng trong đó chúng ta dễ dàng hơn. ”
“Ku…. Để tôi thua một con nhóc ư…. Làm sao có thể?"
Khi Cynthia nhận ra đó là thất bại của cô, cô gục xuống đầu gối ở giữa cửa hàng.
Chuyện này ...có một chút bất ngờ.
Tôi đã mong cuộc trò chuyện này diễn ra như thế này
“Cô thật ngu ngốc khi tuyên bố mình là người cai trị hòn đảo này trước mặt tôi, con gái của gia đình Brad.”
“C-Cái gì !?”
Nếu mọi thứ tiếp tục như thế này, chúng tôi có thể giải quyết tranh chấp này.
“Tuy nhiên, cô phải khá ngu ngốc khi tự gọi mình là người cai trị hòn đảo này trước mặt tôi, con gái cả của gia đình Brad. Cô đang cố gắng tạo ra một chiến à? "
… Ồ, em ấy đã tung ra đòn chí mạng rồi
Đúng như dự đoán từ Rose, em ấy thật tàn nhẫn.
“Gia đình Brad !? C-Cô chắc chắn đang nói dối! Tại sao con gái của gia đình bá tước lại ở một nơi như thế này?”
“B-Boss? Thực sự có một chiếc xe ngựa với dấu hiệu của gia tộc Bran trên đó”
Cynthia im lặng một lúc sau khi nghe những lời của một trong những thuộc hạ của mình. Khuôn mặt của cô trở thành màu trắng như một con ma.
“Đ-Ngươi! Sao cô không nói gì đó trước đó !? ”
“Không, chỉ là một cảnh tượng lạ lùng đến mức tôi không thực sự chắc chắn nó có ý nghĩa gì!”
“–Ku…. R-Thật sao? Cô thực sự là con gái của gia đình Brad. ”
“Xin lỗi vì đã giới thiệu muộn. Tôi là Rose Brad, con gái cả của Bá tước Brad. Rất vui được gặp cô, Cynthia, người cai trị hòn đảo này, đúng không? ”
Rose thể hiện sự lịch sự với Cynthia khi em ấy tự giới thiệu mình. À, em ấy nói nói như thể là một người vượt trội hơn tất cả, nhưng… em ấy không hề giấu đi sự mỉa mai của mình.
Tôi không biết liệu Cynthia có nhìn thấy sự mỉa mai đó hay không, nhưng có vẻ như cô ta tin rằng Rose là một thành viên của gia đình Brad. Trên mặt Cynthia có mồ hôi lạnh chảy xuống.
“… U-umm, bởi 'người cai trị hòn đảo này' Ý tôi là… tất nhiên có thể có nhiều ý nghĩa khác nhau! Ý thần là… Thần là người cho vay tiền cầm quyền trên hòn đảo này! ”
“Ồ, ý cô là sao? Nhưng không phải cô đã nói rằng cô đã cầm quyền điều hành của gia đình bá tước Brad hay sao?”
“Đ-Đó chỉ là….”
“Đó chỉ là, cái gì?”
“Đ-đó là sự nguy ngốc của thần thôi! Vị nữ bá tước trước mặt thần chắc chắn là người nắm giữ toàn bộ quyền điều hành hòn đảo này”
"…là vậy sao."
Cynthia đang cố hết sức để tìm cách thoát khỏi tình cảnh này
Khi Cynthia đã tuyên bố thất bại hoàn toàn của mình, Rose đã đạt được một tư thế chiến thắng.
Gần đây, tôi đã nghĩ rằng Rose là một S nghiêm trọng
"Vậy cô đang nói gì về món nợ này sao?"
“N-Ngài cũng biết điều đó rồi đấy! Nó chỉ lãi suất 30% trong năm. Vì vậy, khoản nợ chỉ có 26 đồng vàng. ”
Điều đó vẫn có vẻ khá cao, nhưng Rose không nói gì cả. Có vẻ như 30% là lãi suất tiêu chuẩn trên hòn đảo này.
Nhưng ... 26 đồng vàng? Tôi thậm chí không thể trả tiền nếu tôi cung cấp mọi thứ tôi có.
“Giờ thì sự hiểu lầm đã được giải tỏa, Wells, ông có thể trả hết nợ còn lại không?”
"C-Chà, ngay cả khi ngài có hỏi thần, thì ngay lúc này điều đó tôi chả thực hiện được”
“Tôi không thể đợi cho đến khi nó thuận tiện cho ông. Nếu ông không thể trả tiền cho tôi ngay bây giờ, thì cửa hàng này sẽ là của tôi”
"Cô nói điều vô lí quá đấy!"
Wells-san hét lên. Tôi quan sát cuộc trao đổi giữa hai người họ và rồi liếc nhìn Rose….
Ngay cả khi cô ấy là con gái của gia đình cầm quyền của hòn đảo này, cô ấy không phải là bá tước. Cô ấy không thể giải quyết điều này một mình.
... không thể tránh được. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giải quyết vấn đề này.
"Này, cô không thể chờ thêm một chút để ông ấy để trả nợ cô được sao?"
"... bạn đã đi ra khỏi đây một thời gian trước nhưng chính xác thì bạn là ai?"
"Tôi là một nhân viên của cửa hàng này."
Cynthia trông nhẹ nhõm sau khi tôi nói. Tôi cá là cô ấy lo lắng về danh tính của tôi sau khi Rose tiết lộ.
Sẽ tốt hơn nếu tôi có thể nói điều gì đó tuyệt vời.
… Thật ra, tôi đã nhận được ân huệ của Nữ thần thế giới này và được đưa trở lại cuộc sống trong thế giới này! Như tôi có thể nói vậy…. Mọi người trong cửa hàng có lẽ sẽ nhìn tôi như thể tôi điên.
"Nếu bạn chỉ là một nhân viên, thì tốt nhất đừng có nói gì."
"Nếu cửa hàng này thực sự có nguy cơ bị đóng cửa, thì tôi không thể nào mà chỉ đứng nhìn được."
"Mặc dù vậy, tôi sẽ không bỏ cuộc cho đến khi tôi nhận được những gì mà ông đã nợ tôi.”
“Nhưng ngày thỏa thuận vẫn chưa đến, phải không?”
“Tôi đã cho người đàn ông này một vài phần mở rộng. Anh ta có ý định trả nợ tôi từ lâu rồi. ”
“… Đúng không?”
Khi tôi nhìn qua Wells-san, ông thậm chí còn không thể nhìn vào mắt tôi.
... ừm, tôi đã nghe câu chuyện từ Wells-san, nên tôi đã mong đợi điều này nhiều.
"Đó là lý do tại sao ông có thể trả nợ ngay bây giờ hoặc bàn giao quyền sở hữu cửa hàng này cho tôi!"
"Chết tiệt…."
Tình hình đột nhiên trở nên tuyệt vọng hơn. Có cách nào để tôi biến tình huống này xung quanh không?
Chúng ta có thể ... không. Có lẽ Rose có thể nhờ Mary giúp đỡ ... nhưng điều đó là không thể.
"Ô đung rôi. Có một lựa chọn khác. ”
"…nó là gì?"
Tôi có cảm giác xấu sau khi nghe những lời của cô ấy, nhưng đúng là chúng tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi hỏi ý cô ấy là gì, biết rằng tôi sẽ hối tiếc.
“Nếu cô cho tôi rằng cô gái trẻ đó là tài sản thế chấp, tôi sẽ cho anh thêm chút thời gian nữa.”
Và Cynthia đang nhìn - Claudia.
"Gì…. Ý cô là như thế nào?"
“Nếu ông ta không thể trả nợ, tôi sẽ bán cô gái đó làm nô lệ. Cô ấy dễ dàng mang đủ tiền để trang trải món nợ của ông. ”
“Không phải -!”
Tôi không thể nói thêm nữa.
Claudia, người đã lắng nghe chúng tôi suốt thời gian, rời khỏi xưởng và đứng trước mặt tôi.
“… đó là những gì mà cô nói sao?”
"Em đang nói cái gì vậy?"
"Tôi hỏi cô, nếu tôi lấy mình làm vật thế chấp thì liệu việc trả nợ có thể trì hoãn lại được không?”
“- Claudia, đợi đã!”
Tôi theo bản năng đặt mình giữa chúng.
Nếu chúng ta không thể trả nợ, thì Claudia sẽ lại bị đưa vào con đừng nô lệ
Bởi vì cổ là nô lệ của tôi, tôi có thể ra lệnh cho Claudia ở lại đây, nhưng thực sự tôi không muốn bắt ép cổ một thứ gì. Nhưng nếu không làm vậy, thì Claudia sẽ buộc phải trở thành vật thế chấp.
"Nó là gì?"
Tôi nắm lấy vai Claudia và quay mặt về phía tôi.
"…Em xin lỗi. Em biết mình không được quyền quyết định thứ gì đó cho bản thân em. Em biết điều này chả phải là mong muốn của chủ nhân, nhưng…. ”
“Nó không quan trọng. Chỉ cần đừng có làm những điều vô lí như thế này. Dù là lí do gì thì anh sẽ không bao giờ chấp nhận việc em lấy bản thân mình làm vật thế chấp cả. ”
"Chủ nhân, xin hãy nghe em."
Cái nhìn tuyệt vọng trên khuôn mặt của Claudia khiến không thể nào lo cho cổ được.
“… Em thực sự sẵn sàng làm việc này để bảo vệ cửa hàng và gia đình của mình?”
Đây là lý do mà Claudia lần đầu tiên bán mình vào chế độ nô lệ. Vì vậy, tôi cho rằng đó là lý do một lần nữa.
Nhưng Claudia lắc đầu.
“Nếu em nói với anh là em không sao thì đó sẽ là lời nói dối mất. Nhưng đó không phải là lí do mà em làm việc này. ”
"…thế nó là gì?"
"Ước mơ của em là được cùng anh may đồ, Chủ nhân.”
Khoảnh khắc tôi nghe thấy những lời của cổ, tôi đã buộc bản thân mình phải kiềm chế tất cả những cảm xúc bắt đầu phồng lên trong tôi.
Có thể tôi đã thất vọng vì không giữ được lời hứa sẽ mãi mãi bên nhau với Claudia, vậy mà giờ đây cổ lại đặt mình vào một vị trí mà chúng tôi khó lòng mà có thể gặp lại nhau.
Nhưng cùng lúc đó, tôi rất vui vì cổ tin rằng tôi có thể đưa cổ trở lại và chúng tôi có thể thực hiện ước mơ đó cùng nhau
Tuy nhiên, tôi vẫn bực mình khi cổ lại dùng mình như một vật thế chấp
"Chủ nhân, anh đã hứa sẽ làm xong trang phục và xây dựng lại Cửa Hàng Quần Áo Well đúng không?"
"Đúng vậy…anh đã hứa thì phải làm."
“Em thực sự thích mẫu thiết kế của anh và em biết rằng anh có thể làm một bộ váy đẹp như thế. Vì vậy, xin hãy cho em thấy những thành quả của anh nha”
“….”
Claudia cá cược với tôi để cứu cổ và cửa hàng của gia đình cổ.
"…em có hiểu không? Anh biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình thất bại. ”
"Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Em tin anh, Chủ nhân. ”
Tôi nhìn thẳng vào mắt cổ và không thấy hề thấy một chút sự lo lắng nào ở đó. Cổ hoàn toàn tin tưởng ở tôi... nếu Claudia tin tưởng tôi rất nhiều, thì tôi cũng nên tin tưởng vào bản thân của mình
"Anh hiểu rồi. Anh chắc chắn sẽ hoàn thành trang phục và xây dựng lại cửa hàng quần áo Wells '! Chờ đã, Claudia. ”
"Em tin vào Anh, Chủ nhân!"
Claudia gật đầu và quay sang Cynthia.
"Như tôi đã nói, tôi sẽ đóng vai trò thế chấp trong khi chờ khoản nợ kết thúc."
“… Hmm. Đó là tốt. Nếu nó không đi theo kế hoạch ... cô hiểu chuyện gì sẽ xảy ra, đúng không? ”
"Tất nhiên. Nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra."
"Cô tin rằng tỷ lệ cược có lợi cho cô sao?"
"Tất nhiên, bởi vì Master của tôi là bậc thầy tối cao."
"…sao cũng được. Hãy kí hợp đồng đi. ”
- Sau đó, họ đàm phán gia hạn hợp đồng trong khi sử dụng Claudia làm tài sản thế chấp.
Và vì vậy, chúng tôi đã cố gắng kéo dài khoảng thời gian mà chúng tôi phải kiếm được số tiền chúng tôi cần để trả hết nợ của Wells.
Ngoài ra, Rose đã được thêm vào hợp đồng.
Bằng cách đó, tốt hơn hoặc tệ hơn, cả hai bên đều không thể thoát khỏi hợp đồng.
Vì vậy, chúng tôi đã có thể mua thời gian, nhưng bây giờ tôi chắc chắn không thể thất bại.
Chúng tôi đã hoàn thành hợp đồng và tôi chuẩn bị trở lại hội thảo khi –
"Ma ~ st ~ er?"
–Claudia túm lấy tôi từ phía sau.
“C-Gì thế?”
“Chủ nhân, anh đã từng hứa rồi, đúng không?Anh sẽ làm những thứ mà anh đã làm với Rose và sẽ làm như vậy với em phải không?”
Tôi không chắc cổ nói như thế là ý gì
Nhưng tôi nhận ra ý của cô ấy khi cô ấy chỉ vào Cynthia. Rose nói chúng tôi đã ở đó từ tối đến sáng.(H:lời khuyên chân thành, đừng lăng nhăn khi có Crush là Yandere)
“Anh nghĩ mình từng nói điều như thé…”
"Anh đừng có nói là anh đã quên rồi nha?"
"Anh sẽ làm, nhưng anh thực sự cần phải tập trung vào trang phục ngay bây giờ ..."
"…Master."
"Ừm ... ừm ... được rồi."
Chà ... ngay cả khi tôi hành động như tôi chống lại ý tưởng, nó không giống như tôi ghét nó. Mặc dù, tôi thực sự muốn làm điều đó vì Rose và Claudia, tôi không biết liệu cơ thể của mình có chịu nổi không nữa.
Và, như mong đợi - Rose cũng quyết định tham gia.
Danh sách chương