Ando nghe được Qiu hỏi thăm cũng cũng là hơi kinh ngạc, thế nhưng ngẫm lại, Qiu cũng đã sắp cấp 4, tò mò những này không có gì là lạ.

Nhấp một hớp trà thấm giọng, Ando mới tiếp tục nói:

“Đối với kỵ sĩ mà nói, giai đoạn từ cấp 4 đến cấp 7 mới thật sự là thuế biến, mà đối với những người dựa vào ma lực tiến bộ như chúng ta, từ cấp 4 đến cấp 7 chính là giai đoạn tích lũy tri thức chuẩn bị cho giai đoạn từ cấp 6 thăng cấp 7, không liên quan gì lắm đến ma lực, chỉ là tinh thần tốt hơn mà thôi.”

Cấp 6 lên cấp 7 có điều huyền bí? Qiu lên tinh thần, tập trung nghe thầy Ando giảng giải.

Ando thấy được hai mắt Qiu sáng lên, liền biết cậu đối với việc này rất chú ý, cũng không vòng vo nói:

“Khi đột phá đến cấp 7 trong nháy mắt, tinh thần của con người sẽ tạm thời được kết nối với tri thức của thế giới, từ đó đạt được kiến thức viễn siêu người khác, làm cơ sở cho sau này chiến đấu hay tiếp tục đột phá thành thần!”

“Thành thần sao?!” Qiu kinh ngạc thốt lên, thế giới này thế mà lại có thể trực tiếp thành thần.

“Ha ha ha, kinh ngạc lắm phải không? Thế nhưng ta nói cho cậu biết, ta cũng không biết làm sao để thành thần, đây chỉ là phỏng đoán của mọi người mà thôi.”

Ando đối với Qiu kinh ngạc cũng không bất ngờ, lúc ông biết được tin tức này biểu cảm cũng không kém là bao.

Cười một cái, Ando mới tiếp tục nói tiếp:

“Mà những kiến thức đạt được lúc 6 thăng 7, phần lớn phụ thuộc vào những kiến thức mà cậu có thể hiểu được, ví dụ như một người chăm chú nghiên cứu ma pháp băng, khi người này lên cấp 7, có lẽ uy lực sẽ lớn hơn, hay hoặc là tri thức về các ma pháp liên quan xuất hiện, tựa như gió, nước, lửa, ... vân vân.

Chính vì thế mà có rất nhiều ma pháp sư kìm ở đẳng cấp này rất lâu không đột phá, mục đích là để hấp thu nhiều tri thức hơn, tối đại hóa lợi ích.”

“Nói như vậy là biết được càng nhiều lại càng tốt rồi?”

“Không phải, việc gì cũng phải có một cái độ, ham quá nhiều cũng không phải là một điều tốt.” Ando nghe được lời Qiu hỏi, lắc đầu nói.

“Bởi vì tri thức của thế giới đối với con người là quá to lớn, một vấn đề nhỏ dọc theo đó cũng là một tá tri thức liên quan, vì thế khi thăng cấp trong nháy mắt cũng không thể nào xem hết tất cả, chỉ có thể chọn lọc mà tiếp thu tri thức có lợi nhất với bản thân.”

Ando nói với Qiu một hồi lâu chú ý về vấn đề này, Qiu theo lời kể của Ando cũng mở rộng tầm mắt, cùng rất nhiều án lệ, giúp cậu bớt đi nhiều việc quanh co.

Tựa như có người trong nháy mắt đó mong muốn tìm đến tri thức thích hợp mình nhất, hết thời gian vẫn không chọn được thứ gì, tuy thăng cấp thành công thế nhưng con đường sau đó kẹt ở cấp 7, không tiến thêm một bước.

Lại tựa như có người hói bẩm sinh, cả đời nhào vào nghiên cứu sinh sôi tóc, thời khắc lên cấp 7 liền sở hữu một mái tóc dài óng ả, bồng bềnh lại rắn chắc, có tin đồn năng lực này còn di truyền lại cho đời sau.

Tóm lại là thầy Ando khuyên bản thân nên cân nhắc một phương hướng để nghiên cứu, đến lúc không thể nghiên cứu hay tìm hiểu được nữa hay hoặc là sắp qua 50 tuổi rồi mới chọn tấn thăng cấp 7, để tối đại hóa lợi ích.

Qiu đối với việc này cũng có ý nghĩ của mình, nếu là trước khi lên cấp 7 cậu tiến vào trạng thái gia tốc tinh thần, vậy chẳng phải là so với người khác cậu có thể tiếp thu được nhiều tri thức hơn sao?

Người khác chỉ có trong tích tắc, thế nhưng Qiu có thể kết nối với thế giới Thanh gươm diệt quỷ, ở tri thức của thế giới tìm hiểu 4, 5 giây, đây là biết bao ưu thế? Ando cùng Qiu hai người trò chuyện thật lâu, lạch cạch cửa mở, HN1 đã từ ngoài cửa đi vào.

Qiu nhìn đến HN1, giật mình nhìn lại màn kính K2, đã là giữa trưa 11 giờ 45.

“Thầy ở lại ăn cơm nhé, cam đoan ngon!” Qiu nhìn thời gian, mở lời mời Ando ăn cơm.

“Được thôi.” Ando sảng khoái gật đầu, ông cũng không phải loại người mời mà ngại.

Qiu thấy Ando đồng ý, đối với HN1 phân phó chuẩn bị thêm một phần thức ăn, Qiu mới đi đến tủ đồ bày ra chén cùng dao muỗng nĩa cho Ando, bản thân lại chỉ cần một bộ chén đũa là được.

“Đó là gì thế?” Ando nhìn thấy Qiu cầm ra hai cây que gỗ, đầu to đầu nhỏ, cũng thắc mắc hỏi.

“Đây là đũa, là dụng cụ ăn uống ở quê hương con.” Qiu nghe Ando hỏi thứ này, mới chợt nhớ đến ở thế giới này dường như không ai dùng đũa để ăn thì phải, ít nhất đối với người ở vương quốc Ozo này là như thế.

“Ồ, thứ này dùng như thế nào?” Ando quan sát một phen, chú ý đến đầu đũa là nhọn, chẳng lẽ là hai tay mỗi tay một đũa như xiên vậy thọc lấy đồ ăn mà bỏ vào miệng?

Ando biết có vài bộ tộc vẫn duy trì bốc tay, thế nhưng tỉ mỉ nghĩ lại lối sống của học trò ông cũng không khả năng lắm, mới mở miệng hỏi.

Qiu không biết ý nghĩ của thầy mình, cầm lên đũa biểu diễn một phen.

Không lâu lắm HN1 cũng đã làm xong đồ ăn, lần lượt bưng đồ lên.

Bữa ăn cũng rất đơn giản rau xào tỏi, cá chiên xù, một tô cơm cùng một chén nước mắm, ừ, thêm ớt, tỏi nước mắm.

Ngoại trừ rau cùng gia vị là sản vật của thế giới này, những thứ còn lại đều là Qiu từ thế giới Shinkenger mua trở về để ăn, dù sao người ở nơi này chỉ trồng lúa mì để sản xuất bánh mì làm thực phẩm chính và lúa mạch để làm thức ăn nuôi gia súc.

Qiu có nghe nhóm người Drek kể ở một số nơi còn trồng bắp, thế nhưng không một ai đề cập đến gạo.

Bởi vì thị trấn Tucchi cách biển xa, hải sản chủ yếu là lác đác cá sông, lại được rất nhiều người ưa chuộng, Qiu cũng không tranh giành với mọi người, trực tiếp đến thế giới Shinkenger đi siêu thị mua.

“Ồ, hôm nay thế mà có cá.” Ando thấy đồ ăn bưng lên hơi ngạc nhiên nói, “Ừm, đây là cá gì, làm sao ta chưa thấy qua?”

Ando tuy không phải là chuyên về lĩnh vực này, thế nhưng những loại cá thường thấy vẫn có thể nhận ra, đối với con cá chiên này tuy đã vàng óng xù xì, thế nhưng ông có thể xác định đây là loài ông chưa từng biết.

“Ây, con cũng không biết đây là loài nào, thế nhưng đã kiểm tr.a qua, không có độc.” Qiu chớp chớp mắt gãi đầu nói.

Ando nhẹ gật đầu, ông cũng có thể nhìn ra con cá này không có độc, chỉ là xuất phát từ thói quen tò mò mà thôi.

Thân là luyện kim thuật sư, tuy không phải như là đám hiền giả ở vương quốc Adouti kia điên cuồng theo đuổi tri thức, thế nhưng đối với mọi thứ giữ lấy nghi vấn vẫn là cần thiết.

Giữ lúc dùng cơm Ando vẫn rất kinh ngạc hương vị món ăn mà HN1 làm, có chút ghét bỏ nhìn lấy G1, điều làm ông bất ngờ nhất là nước mắm, chấm cá ăn cũng ngon hay ăn chung với cơm nóng cũng rất ngon.

Đáng tiếc đây không phải là truyện về mỹ thực nên tác cũng chỉ miêu tả tới đây, không viết nhiều.

Sau bữa ăn, HN1 lại đem ra hai ly đá bào cho Qiu cùng Ando hai người, Ando nhìn một liền phân tích ra đây là làm từ những gì, hướng Qiu ném đi ánh mắt khen thưởng.

Tạo ra sản phẩm cũng không có gì đặc biệt, đặc biệt là sản phẩm này mang đến giá trị như thế nào.

Ando vẫn còn nhớ Qiu chế tạo tủ lạnh, xem ra đây cũng là sản phẩm phụ kéo dài, có thể lại tạo ra sản phẩm mới, đây mới là điều ông tự hào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện