Xoạt!

Shiba Takeru cầm kiếm cắm vào lỗ bàn điều khiển, mới đối với Kochou Kanae nói: “Chúng tôi văn lực không còn nhiều, phải tiết kiệm đề phòng trường hợp bất ngờ.”

Nói xong Shiba Takeru cũng đưa ánh mắt hướng phía bên ngoài xem xét tình huống.

Ở bên ngoài, theo động tĩnh càng ngày càng lớn, các Kuroko cũng không tiếp tục duy trì được kết giới, nhao nhao rút lui.

Mà theo kết giới vỡ nát, sông Sanzu cũng không tràn lan ra ngoài mà dần dần hội tụ thành một bóng dáng hơn 50 mét, Chimatsuri Dokoku, sống lại!

“Tấn công!” Shiba Takeru canh đúng thời cơ, Samurai HaOh cầm trong tay Khủng Long chiết thần hướng Dokoku chém tới.

“Bọn Shinkenger đáng xấu hổ, lại muốn đánh lén ta?” Dokoku nhìn đến lưỡi kiếm chém tới, không hoảng loạn lật tay giơ lên đao đón đỡ.

Keng!

“Ta sẽ không lại để các ngươi lén lút phong ấn ta nữa!” Dokoku hất bay kiếm chém tới, lại trở tay chém trúng Samurai HaOh một đao.

Keng! Keng!

Hai bên cứ thế đánh nhau, Samurai HaOh bởi vì hình thể cồng kềnh di chuyển bất lợi, không né tránh được các tia sét mà Dokoku thả ta có lâm vào xu hướng hạ phong.

Thế nhưng nhờ có Khủng Long chiết thần linh hoạt đón đỡ đao thế của Dokoku, các Shinkenger vẫn là có thể chiến đấu qua lại.

Tiếng ầm oanh đinh tai vang trời, hai thân ảnh đánh qua đánh lại, lấy Qiu và nhóc Hiro nhìn đến, vẫn là rất rung động.

Chuyện gì xảy ra, bọn người Takeru nhanh như vậy liền xử lý được Dokoku rồi? Lúc cậu vừa rời đi còn hiện ra rất chật vật mà, còn ý định xoay tua mài ch.ết đối phương cơ mà.

Đúng vậy, Qiu và Hiro sau khi gấp rút cải tạo xong vũ khí liền lập tức trở về, không nghĩ tới Dokoku đã ngủm một lần.

Qiu nhìn nhìn lại Hiro, lại nhìn nhìn trong tay cậu nhóc khẩu đại bác vừa chế tạo, đây là, ... lại lạc hậu rồi? “Này, Qiu!” Đang lúc Qiu đang dự định đưa cậu nhóc Hiro quay trở về núi Tsunobue tránh nạn, lại bị một giọng nói gọi lại.

Qiu cùng Hiro quay mặt sang, đã thấy Shiba Kaoru một tay cầm DaiGoyou, một tay hướng phía hai người vẫy vẫy.

“Đây là?” Sakakibara Hiro nhìn lấy nở nang Shinken Red, tưởng như hoa mắt đưa tay dụi dụi, nghi ngờ nhìn Qiu hỏi.

“Yên tâm, Takeru không có khác lạ đam mê, đó là mẹ của cậu ta.” Qiu vỗ vỗ vai cậu nhóc, trấn an nói.

“Mẹ”

Hai phút sau, Qiu và Hiro hai người đã cùng Shiba Kaoru và DaiGoyou một người một đèn hội họp.

“Bây giờ chúng ta làm gì đây, bọn người Takeru cứ đà này sẽ bị đánh bại mất!” Qiu nhìn lên tình hình chiến đấu, nhíu mày nói.

“Đáng tiếc văn lực của tôi đã hao gần hết, nếu không có lẽ còn có thể để DaiGoyou biến lớn tham gia chiến đấu.” Shiba Kaoru có chút tiếc nuối nói.

“Không, đối với tình hình này, thêm ra DaiGoyou cũng khó khăn lật ngược được thế cục.” Qiu khẽ lắc đầu, đối với Shiba Kaoru không cần phải tự trách.

“Vậy bây giờ thật không có cách nào sao?” nhóc Hiro nghe vậy cũng gấp, lo lắng nói, tay cầm lấy khẩu đại bác mới vừa chế tạo nắm thật chặt, đầu ngón tay trắng bệch.

Qiu nhìn thấy cảnh này, không khỏi thầm than, ở đây ba người một đèn, có lẽ nhóc Hiro mới là người xấu hổ nhất, cả một trận chiến cũng không giúp ích được gì.

Đây không phải vấn đề ở cậu nhóc, chỉ là ý tốt muốn giúp đỡ nhưng tự cảm thấy bất lực thôi.

Qiu nghĩ nghĩ, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ, có lẽ vấn đề cũng không khó khăn, chỉ cần một chút xíu ý nghĩ kỳ diệu là được.

Nhìn trong tay nhóc Hiro khẩu đại bác, Qiu đã có ý tưởng!

“Mọi người đừng lo lắng, tôi đã có biện pháp!” Qiu nhìn lấy hai người một đèn, thần thái nghiêm túc nói.

“Biện pháp gì?”

“Chính là nó!” Nghe mọi người hỏi lại, Qiu đưa tay chỉ hướng nhóc Hiro, hay nói đúng hơn, là tạo vật trong tay cậu nhóc.

Sau một hồi giải thích, Shiba Kaoru mới nói: “Như vậy vấn đề hiện tại là làm sao đưa thứ này đến tay bọn người Takeru cùng kéo thời gian để bọn họ hội tụ tất cả lăn lực rồi?”

“Đúng thế!” Qiu gật đầu xác nhận ý nghĩ của Shiba Kaoru.

“Để tôi, để tôi! Mọi người có thể truyền văn lực cho tôi!” lồng đèn DaiGoyou lúc này mới nhảy nhót lên tiếng nói.

“Được, thế nhưng DaiGoyou cũng không đủ, nếu liều lĩnh đối mặt với Dokoku, DaiGoyou sẽ bị đánh nát mất!” Qiu nhíu này nói.

“Không sao, chủ nhân sẽ lại sửa chữa tôi!”

“DaiGoyou, đây là đánh nát, có nghĩa là dù Genta có sửa chữa, lồng đèn mới cũng không phải là DaiGoyou của hiện tại.”

“!!!”

Lời Qiu nói làm không khí xung quanh chợt yên tĩnh, ngay cả tiếng đánh đấm ầm ầm của hai tên khổng lồ phía trên cũng không xóa tan được.

“Được rồi, không có nghiêm trọng như vậy, lần này, tôi cũng sẽ giúp đỡ.” Qiu thấy những người khác đều mang vẻ mặt nặng nề, nói.

“Anh?!”

“Tôi cũng có thể trở thành khổng lồ giúp đỡ được không nào?” Qiu đưa tay chọc vào hư không, tựa như mò mẫm thứ gì, một lúc sau mới cầm ra một cái công tắc.

“Chỉ là …” Nói giữa chừng, Qiu lại có chút chần chừ, bắt đầu lâm vào xoắn xuýt.

Thứ này nhìn sơ qua tương tự với công tắc biến hình của Qiu, thế nhưng để phân biệt Qiu đã khắc thêm hình vẽ lên trên, khi dùng tay mò rất dễ dàng lấy ra.

Mà hình khắc phía trên chính là Arachne, một loại quái vật trong thần thoại Hy Lạp với nửa thân trên là người, nửa thân dưới là nhện.

Đây là thành quả mấy tháng gần đây của Qiu, khi đến thế giới Mystic Force, cậu liền nhớ đến Centaur Megazord, tạo hình nhân mã đầy uy phong, rất hợp với thẩm mỹ của bản thân, thế là không chần chừ gì bắt tay vào cải tạo TS3 cùng với công tắc biến lớn bổ sung này.

Lấy kỹ thuật hiện tại của bản thân, Qiu thật ra đã có thể sơ bộ áp dụng ý tưởng của kỹ thuật nano, tạo ra các khối máy móc để tùy ý hợp thành một cỗ máy khổng lồ để chiến đấu, dù sao đối với cao hơn 50 mét người máy mà nói, một centimet khối “nano” đã là dư sài.

Thế nhưng Qiu cũng không có ý định đó, người máy nano tuy tốt nhưng kích cỡ lớn như vậy độ liên kết giữa các khối vẫn chưa đạt được độ bền và độ liên kết lâu dài, có đầu nhập thực chiến cũng chỉ là ba giây chân nam nhân, còn không bằng không làm.

Vả lại lắp ghép biến thân đối với Qiu mới là mị lực, vẫn là tròn mộng siêu nhân một thời, người máy nano đợi đến khi kỹ thuật của bản thân thật sự đạt đến rồi nói sau.

Chỉ là lần kiểm tr.a thử gần nhất có chút vấn đề, hơi cấn, Qiu còn cần cải tiến một chút, nhưng hiển nhiên, bây giờ đã không còn kịp rồi.

Mọi người nhận ra Qiu hình như có điều khó xử, cũng không mở miệng thúc giục, mà Qiu ngó trái ngó phải, lại thấy được ánh mắt chăm chăm của hai người khác.

Phải rồi! Nếu không mình để người khác lên thay?

Qiu nhìn sang Shiba Kaoru, hỏi: “Nếu không, cô lên giúp đỡ mọi người? Yên tâm, tôi có cách để cô hồi phục văn lực và thể lực, với trạng thái toàn thịnh với sự giúp đỡ của tôi và DaiGoyou, ngăn chặn Dokoku một lúc vẫn là được.”

Nói rồi, Qiu từ trong hư không lấy ra mấy bình nước thuốc màu xanh đưa đến trước mặt Shiba Kaoru.

Ừ, thứ này có thể trợ giúp nhanh chóng hồi phục văn lực, Qiu đã từng thử nghiệm, bao nhiêu đây hẳn là có thể trợ giúp Shiba Kaoru về đầy.

Mà người sau thấy Qiu cầm ra những thứ thuốc này cũng không giữ được trạng thái biến thân, trực tiếp trụy xuống mặt đất nôn ọe.

Qiu: @@! Ý gì?!

Qiu hai mắt trợn tròn nhìn lấy tình cảnh trước mắt, chỉ là thăm dò ý kiến mà thôi, không muốn lên chiến đấu với Dokoku cũng chỉ cần nói một tiếng, có cần thiết phải như vậy không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện