Theo TS4 lục tục mang theo tiếp tế tới, chiến trường từ hai bên giằng co cũng đã dần dần nghiêng về một phía.

Trong lúc các kiếm sĩ đầu nhập vào chiến đấu, phía bên ngoài kết giới, cũng không mấy nhàn nhã.

Từng xe tường xe vật liệu được chở tới, các Kuroko tất bật bổ sung vào duy trì kết giới, tập trung ngăn cản nước sông Sanzu lan tràn.

Đúng lúc này, một chiếc xe sang trong lái đến, Shiba Kaoru từ bên trong bước xuống, Tanba Toshizo tò tò theo sau.

“Đại tiểu thư, tình huống đã được khống chế lại, tiểu thư không cần lo lắng mà nên quay trở về nghỉ ngơi thì hơn.” Tanba Toshizo nhìn lấy Shiba Kaoru từ lúc xuống xe vẫn chăm chú nhìn lấy tình huống bên trong kết giới, không khỏi nói.

Mặc dù ông ở bên cạnh cũng đã tò mò nhìn một chút, thế nhưng hoàn toàn không thấy rõ bên trong có cái gì, thế mà tiểu thư vẫn cứ ở bên ngoài nhăn mày, cũng không biết là đã thấy việc gì, thế nhưng tiểu thư bị thương như thế này, không nên lại cố quá sức.

“Tình huống như vậy kéo dài quá lâu, các kiếm sĩ có lẽ không trụ lại được lâu, ta phải đi vào giúp một tay.”

“Không được!” Tanba Toshizo nghe Shiba Kaoru nói liền giật nảy mình, hốt hoảng nói:

“Đại tiểu thư, nếu tiểu thư lo lắng có thể không trở về nghỉ ngơi ở lại đây quan sát cũng được, nhưng với thương thế của tiểu thư hiện tại, tôi là không thể nào để tiểu thư đi vào được.”

“Tanba!”

“Có thần!”

“Ông mau tranh ra, đây là mệnh lệnh!” Shiba Kaoru nhìn thẳng Tanba Toshizo, một mặt nghiêm túc nói.

“Là mệnh lệnh cũng không được! Tiểu thư muốn đi qua phải vượt qua xác của thần!” Tanba Toshizo cũng không như ngày bình thường lùi bước, vẫn cứ đứng đấy dang rộng hai tay che chắn kết giới phía sau lưng.

“Được thôi.” Shiba Kaoru lần đầu tiên thấy gia phó của mình quyết tâm như vậy, trong lòng tuy kinh ngạc thế nhưng điều này cũng không phải lý do để cô lùi bước.

Cầm ra điện thoại thư đạo, Shiba Kaoru trực tiếp biến thân thành Shinken Red, tay rút kiếm ra, nhanh chóng xông tới.

Tanba Toshizo thấy Shiba Kaoru dường như đến thật, chân bắt đầu run rẩy, hai mắt nhắm chặt, nhưng vẫn là ngoan cố đứng tại chỗ không chút nào ý định muốn né tránh.

Vù vù.

Gió mạnh đập thẳng vào người, Tanba Toshizo khóe mắt rơi xuống nước mắt, cả người từ từ nghiêng ngả xuống đất lạch bạch một cái, Tanba Toshizo cảm thấy toàn thân đau đớn, ai ui rên một cái liền nằm tại chỗ bất động.

Ừm, làm sao mình còn chưa ch.ết?

Tanba Toshizo trong lòng nghi hoặc, mắt trái len lén hé mở, ừ bầu trời trong xanh, không có bao nhiêu tin tức có giá trị, ông dần nhấc đầu lên điều chỉnh góc độ nhìn, đã thấy hai Kuroko im lặng nhìn mình chằm chằm.

“Làm gì? Chưa từng thấy người sắp ch.ết sao?” Tanba Toshizo trợn mắt lại nói, vô ý thức sờ sờ miệng vết thương.

Ừ?! Không có?! …

Shiba Kaoru lúc này đã đi vào trong kết giới, tay cầm điện thoại thư đạo vung vẩy viết một chữ ‘Mã’ ánh sáng lấp lóe, một con ngựa hiện ra, Shiba Kaoru nắm lấy dây cương nhảy lên ngựa, phi nước đại hướng về phía trung tâm chiến trường chạy tới.

Trên đường tất nhiên là có hai ba tên nanashi xuất hiện tập kích, thế nhưng kỹ thuật cưỡi ngựa của Shiba Kaoru cũng không tầm thường, một bên vừa chiến đấu vừa xông trận, không thể ngăn cản!

Chẳng mấy chốc, Kaoru đã chạy đến trung tâm chiến trường, lúc này các Shinkenger vừa nhận được trợ giúp của Qiu, trong chiến đấu với Dokoku đã chiếm được ưu thế, nhưng muốn chiến thắng vẫn là không mấy nắm chắc.

Không phải là bọn họ không muốn hợp lực một hơi trọng thương Dokoku, thế nhưng đừng quên Dokoku có thể hấp thu nước sông Sanzu hồi phục sức sống, nếu năng lượng phát ra không thể đạt đến một lần là xong, bọn họ chắc chắn sẽ thất bại.

“Tiểu thư!” Ryunosuke lúc này thấy được Shiba Kaoru tới, không khỏi kinh hô lên.

Ký tự phong ấn lúc đó bị Dokoku dùng thuộc hạ thế mạng tránh thoát sau, Shiba Kaoru lập tức bị Dokoku tập trung truy sát, từ xa xa chém ra một đường đao khí đánh trúng, may mắn có các Shinkenger ngăn cản mới có thể giữ lại mạng sống đưa về nhà Shiba chữa trị.

Thời gian chưa được bao lâu, Shiba Kaoru thế mà lại đuổi đến chiến trường.

Hí hí!

Shiba Kaoru giữ lại cương ngựa, ngay khi hai chân trước của ngựa nâng cao giữa không trung, tung người nhảy xuống, đáp xuống bên cạnh Shiba Takeru.

“M, … Mẹ nuôi.” Shiba Takeru nhìn thấy người đến, lắp bắp chào hỏi.

Shiba Kaoru gật gật đầu chào hỏi, cô sau khi bị thương đã quyết định nhận nuôi Takeru để anh ta có thể chính đáng điều động tài nguyên của nhà Shiba chống lại Dokoku.

Nếu không có cái danh nghĩa này, Takeru không thể nào điều động lượng lớn nguyên vật liệu xây dựng kết giới được.

Nhưng theo tình huống hiện tại xem ra, quyết định này rất đúng đắn, có thể hạn chế phạm vi hoạt động của bọn nanashi, giảm thiểu thiệt hại về người và tài sản.

Ừ, tuy tài sản nhà Shiba lúc này từng giây từng phút đều đang thiêu đốt, thế nhưng nếu lần này ngăn cản được Dokoku, thế nào cũng có đền bù từ Thiên Hoàng, Shiba Kaoru cũng không thế nào lo lắng.

“Tôi có mang đến thứ này, cậu cầm lấy dùng đi.” Shiba Kaoru lúc này từ đai lưng cầm ra hai bình nước thuốc, một xanh một đỏ, trong đó bình nước thuốc màu đỏ đã vơi đi một nửa.

“Cái này, …” Shiba Takeru nhìn lấy hai bình nước thuốc, có chút kinh ngạc thốt lên.

“Đây là hai bình nước thuốc mà Hikoma đưa cho tôi, một cái có thể hồi phục tinh thần, bình còn lại tuy đã bị tôi uống một nửa thế nhưng có thể hồi phục thương thế và thể lực, cũng là nhờ thứ này mà tôi mới có thể đến đây.” Shiba Kaoru nghe ra kinh ngạc của Shiba Takeru, giải thích nói.

Ra đây chính là hai bình nước thuốc mà Qiu để lại cho Kusakabe Hikoma hòa hoãn cơn đau lưng kinh niên, thế mà Kusakabe Hikoma không dùng đến cất đi đề phòng trường hợp nguy cấp thế là vẫn để lại cho tới tận bây giờ.

Gặp Shiba Kaoru bị thương mới cam lòng đem ra dùng.

“Tôi không phải ý này, …” Shiba Takeru nghe Shiba Kaoru giải thích liền biết là hiểu lầm, trực tiếp cầm ra mấy bình nước thuốc mà Qiu vừa để lại.

“Ra là thế, Qiu đưa cho các cậu sao? Vậy anh ta đâu này?” Shiba Kaoru làm rõ mọi chuyện sau, hỏi.

“Anh ta không có ở đây, vừa mới rời đi, cô … mẹ tìm anh ta làm gì?”

“Không có cũng không sao, các cậu cứ cầm cự Dokoku đi, tôi sẽ lại lần nữa thi triển ký tự phong ấn.”

Shiba Kaoru nói, cũng không đợi Shiba Takeru có phản ứng gì, giải trừ biến thân trực tiếp uống hết hai bình nước thuốc trong tay, thương thế trên người mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng hồi phục.

“Tuy thân thể hồi phục nhưng văn lực còn không có, hiện tại muốn lại phong ấn Dokoku là không thể nào.” Shiba Takeru nhìn lấy Shiba Kaoru, lắc đầu nói.

“Yên tâm, tôi sẽ không như cha dùng sinh mệnh của mình để liều lĩnh phong ấn, chỉ cần dùng lượng văn lực còn lại để phong ấn Dokoku một lần nữa là được, đến lúc đó năng lực của hắn bị hạn chế, các cậu liền có thể chiến thắng.”

Shiba Kaoru phất phất tay đối với Shiba Takeru nói, lại một lần nữa biến thân, tìm một vị trí hẻo lánh che dấu lên, bắt đầu thực hiện ký tự phong ấn.

“Thiếu chủ, đại tiểu thư có chuyện gì cần căn dặn sao?” Ikenami Ryunosuke thấy Shiba Kaoru rời đi, lúc này mới tiến lại gần hỏi thăm.

“Cái gì?!” Ikenami Ryunosuke nghe Shiba Takeru kể lại, không khỏi ngạc nhiên hốt lên, sau đó như là ý thức được việc gì, hạ thấp giọng hỏi lại: “Đại tiểu thư lại muốn thực hiện phong ấn?”

“Đúng vậy.” Shiba Takeru gật đầu xác nhận, tiếp tục nói: “Bây giờ ta vào thay thế cho Chiaki và Kotoha, cậu nhân cơ hội hãy giải thích với hai người bọn họ.”

“Vâng, thưa thiếu chủ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện