Bom part 2, đúng ra là 3 chap cơ mà chap 128 lỗi phông chữ, mai thi nốt môn cuối rồi tôi gộp chung lại ném cho ít painkiller =)))
~ENJOY~^v^/
---------------------------------------------------
「Aaaaaaaah--! Gì thế này?」
Nakajima Tomomi hét lên.
「Đừng hỏi ta chứ! Không phải lỗi của đồng bọn của cô sao?」
「Làm như ta biết ý! Kẻ nào lại đi làm chuyện ngu đần đến thế cơ chứ!?」
Kuroku Mikoto trả lời, và Tomomi hét lên đáp lại.
Matsubara và Tsukie ngay bên cạnh họ, nhưng không hề có bầu không khí căng thẳng giữa họ.
Bởi vì.
「Whooooooooo--! Kẻ đó phá hủy tòa nhà mà không thèm nghĩ đến người khác à--!!」
Hiện tại, bốn bọn họ đang cố gắng trốn thoát.
Đằng sau họ là trần nhà đang sụp đổ.
Một lúc trước, một làn sóng xung kích làm rung chuyển cả tòa nhà (sóng xung kích từ trận chiến giữa Iwato và Digital Ruler)
chạy qua, và sau đó, một tia sáng lớn (đòn tấn công của thánh kiếm) xẻ nát tòa nhà, và tòa nhà bắt đầu sụp đổ.
Không còn thời gian để đánh nhau nữa.
「Này, tên khốn! Không phải ngươi có một lối thoát à! Kiểu như lối đi ẩn ấy.」
「Có lìn mà ta biết ý! Lâu rồi bọn ta chưa đến căn cứ này! Giả dụ như, cho dù có thật, không ai nghĩ là căn cứ của Lục Thương Quỷ lại bị phá hủy nhá!」
「Fuhahaha! Thường thì, ta sẽ dồn lực vào đống gạch vụn bằng cơ bắp của mình, nhưng thể lực của ta…..hoặc đúng hơn, cơ bắp của ta đã kiệt quệ rồi. Dù bị chôn sống gây khó khăn cho ta! Nếu không thể thở, cơ bắp của ta không thể tỏa sáng!」.(Không hiểu do eng cắn nhầm thuốc hay là tác giả phê cần, dùng quan hệ từ như trash)
「Đủ rồi! Đừng có tranh luận nữa và
làm ơn nghĩ ra cách để thoát khỏi đây đi!」
Tsukie hét lên và Tomomi nghiến răng.
Đằng sau cô là căn cứ Lục Thương Quỷ đang sụp đổ, và khi nghĩ về đứa em trai của mình, người có lẽ vẫn đang chiến đấu bên trong, cô cau mày.
「Đừng chết………!」
--Câu chuyện dần đi đến hồi kết.
☆☆☆
「--『Kienbanjou』」 (気焔万丈)
Một giọng nói méo mó đầy căm phẫn vang lên.
Cùng lúc đó, cơ thể cô gái nằm dưới đó, chìm trong lửa trắng, và đốt cháy con sói quen thuộc
của Akuma đang ghìm chặt cơ thể cô.
Nhiệt độ tỏa ra chính xác là mức độ Thần Thánh.
Ngọn lửa thần mang tên Hỏa Thánh.
Dù vậy, nó bị vấy đục bởi sự căm ghét.
「Ta……」
「Không tha thứ cho ngươi? Bố đếch care. Ta không sống để được ai đó tha thứ. Hơn thế, được tha thứ bởi một Unknown ư!」
Waruno Akuma cười ngạo nghễ.
Số ba của Lục Thương Quỷ, và cũng là kẻ sở hữu siêu năng lực 『Vua Bóng tối』 đối nghịch với 『Dũng cảm』 của Esashi Sana. Trong sự 『đa dạng』 của các năng lực. chắc chắn nó siêu phàm hơn Digital Ruler, và chắc chắn có thể đọ được với một 『World Recorder』
Một chấn động lớn lan ra xung quanh.
Họ hiện tại đang ở nhà tù đặt
tại tâng cao nhất của căn cứ.
Khi tòa nhà nghiêng mạnh, con gái của Shutendouji nung chảy sang nhà để chỉnh lại tư thế đứng trong khi Akuma bay bằng đôi cánh ác quỷ sau lưng mình.
「Giờ thì, Digital Ruler bảo ta không được làm gì cô, nhưng người phụ nữ có vẻ như có một trận đấu khó khăn. Nhờ có bạn của ngươi……….sự giám sát đã biến mất」
Digital Ruler đã tạm thời dừng sự giám sát lại để tập trung vào Iwato.
Akuma không bỏ lỡ cơ hội đó.
Dù nhân cách và tính cách của hắn hoàn toàn thối nát điên cuồng, sức mạnh của hắn là thật.
Ta sẽ tiêu diệt bất cứ thứ gì ta không thích. Ngươi tốt hơn hết chuẩn bị để chết đi.
Con gái Shutendouji lườm hắn cùng với ngọn lửa bao trùm cơ thể chính mình.
Trong mắt cô bé, một sự căm phẫn đầy kiên định.
☆☆☆
Cảm giác như đang chạy trong bóng tối.
Tôi không thể nhìn thấy gì.
Nhưng chỉ có trái tim tôi đau đớn. Thật là đau buồn.
Sự trống rỗng như thể có một cái lỗ trong tim tôi.
Nó đau.
『Này, □□□ (chắc là chửi gì đấy, chịu) Ta không thực sự muốn kết thân với con người. Quá nhiều đổ máu chỉ để kết thân với chúng. Vì thế, ta muốn tạo ra một thế giới bình yên nơi không ai kết thân với kẻ khác trong khi không phải chiến đấu lẫn nhau.』
Người đó đã nói như thế trước đây trong trí nhớ của tôi.
Tôi không hiểu bởi tôi lúc đó là một đứa trẻ, nhưng đôi mắt người đó rất mãnh liệt và cool ngầu.
Khi tôi nhìn vào đôi mắt đó, tôi cũng hi vọng một giấc mơ như thế sẽ thành hiện thực.
『Trời ạ, thật bướng bỉnh. Dù ngoại hình có khác biệt, vẫn có rất nhiều Unknowns nhắm đến việc thấu hiểu lẫn nhau. Tấn công họ mà không thèm cân nhắc bất cứ điều gì……Loài người thực sự quá điên cuồng. Đặc biệt là tên tóc trắng được gọi là 【Thần Chết】…….Tên đó giết chúng ta mà không hề mang chút cảm xúc nào…..Chàng trai đó rõ ràng bị điên.』
Tôi nhớ lại những lời người đó đã nói.
Tôi không biết tại sao, nhưng tôi bằng cách nào đó thich hình ảnh người đó tuyệt vọng cố gắng để nghĩ ra một kể hoạch.
Dù có thế nào đi nữa tôi cũng không thể nói rằng người đó ngầu , nhưng tôi thích sự tuyệt vọng và tha thiết của ông ấy. (tuyệt vọng theo nghĩa tích cực nhé, không tìm được từ đồng nghĩa thích hợp hơn)
Đó là sự tự phụ lớn nhất của tôi hồi nhỏ. (tôi không hiểu, ai hiểu xin ít não)
--Đúng, nó đã là vậy.
「Aaaaaaaa!」
Tôi hét lên từ tận đáy dạ dày, và tạo ra ngọn lửa.
Hỏa Thánh được thừa hưởng từ cha tôi.
Siêu năng lực SSS rank đứng đầu trong mọi năng lực. Đó là Hỏa Thánh của tôi…..không, của chúng tôi.
Ngoài ra, tôi cũng có sức mạnh của một Unknown.
「『Biến đổi』!」
Tôi là một Unknown dạng người.
Tôi chưa thể biến đổi toàn bộ, nhưng, tôi vẫn có thể biển đổi những bộ phận trên cơ thể, tôi biến tay và chân thành Quỷ, và gia tốc lên.
Trước mắt tôi là gã đàn ông đang mỉm cười phù phiếm--
「Trời ạ, làm như cái tốc độ đó sẽ có tác dụng ấy」
Cùng với giọng nói, không gian bị bóp méo và những dây xích tạo ra từ đó.
Tôi làm bốc hơi toàn bộ chỗ xích đó, và tiếp cận hắn không chút chậm trễ. Nhưng.
「Unknown à, quá chậm.」
Đột nhiên, một chấn động lan khắp cơ thể tôi.
Khi nhận ra nó, cả cơ thể tôi đâm sầm vào bức tường nhà ngục và tôi để ý rằng mình đã bị đấm vào bụng.
「Ga, aa…..」
「Sự khác biệt trong thể lực. Khác biệt trong năng lực. Khác biệt trong Battle Rank. Khác biệt trong sức mạnh….. Khác biệt trong thực lực. Dù cô có cường hóa bao nhiêu đi nữa, một con thú nhỏ sẽ mãi chỉ là một con thú nhỏ. Một con ruồi sẽ mãi là một con ruồi. Cô không bao giờ có thể thắng được Quỷ Vương đâu.」
Giọng nói của gã đàn ông từ bên trên.
Khi tôi nhanh chóng nhảy lùi lại để né hắn, một cái rìu kích rơi xuống chỗ tôi đứng. Tôi cố phản đòn hắn ngay tức khắc, nhưng lập tức sau đó, hắn triệu hồi vô số quái thú, ngăn không cho tôi tiếp cận.
『Garua!』
「Im…..lặng……..!」
Tôi vung tay và phóng ra ngọn lửa.
Vô số quái thú tiếp cận tôi, bị thiêu cháy.
「Chặn tầm nhìn của mình khi đối đầu với kẻ thù….Một con thú nhỏ luôn ngu ngốc.」
Một cú sốc đâm thấu cơ thể tôi từ đằng sau.
Quay lại nhìn, tôi đã bị sút bay từ đằng sau bởi hắn, và bằng cách nào đó tôi chỉnh lại tư thế trong khi trừng mắt nhìn hắn.
「Ah? Chuyện gì với đôi mắt ương ngạnh đó thế?」
Gã đàn ông nói mà không hề giấu đi sự khó chịu của mình.
Như một đứa trẻ.
Tôi kiểm soát trái tim mình và cười khinh bỉ, nhưng…..dù chỉ là giả, tôi không thể 『cười』
「Câm mồm, ta sẽ…..giết ngươi」
「Hả, giết? Ngươi? Giết ai cơ?」
「Ngươi!」
Hùa theo lời chế nhạo của hắn, tôi lao đến.
Tôi biết rằng hắn không để tôi đến gần. Đó là tại sao, tôi chủ động phóng lửa vào hắn.
「『Hỏa Pháo của Thánh Long(Dragreshia)』!」
Ngọn lửa trắng bùng cháy từ lòng bàn tay.
Nó tụ thành một tia và hướng vào hắn. Như thể e ngại sức mạnh của ngọn lửa, hắn lần đầu tiên né đòn tấn công của tôi.
--Và tôi rút ngắn khoảng cách ngay lúc đó.
「Chết đi!」
Bao phủ ngọn lửa lên bàn tay Quỷ, tôi vung móng vuốt không chút nhân nhượng.
Nó kẹt ở trong cổ hắn….giây phút sau đó, tôi mở to mắt hết cỡ khi nhìn thấy cơ thể hắn phân tán.
「Ha…..」
「Thật ngu ngốc. Cô thật sự nghĩ ta sẽ đánh trực diện với một con thú nhỏ?」
Cơ thể hắn biến thành màn sương trước mắt tôi.
--Ảo giác.
Từ ngữ đó đột nhiên chạy qua tâm trí tôi.
Nhưng từ bao giờ? Hắn có một năng lực như thế ư? Trong khi rất nhiều nghi vấn đang lởn vởn trong đầu, tôi nhảy lùi lại dựa theo trực giác của mình, và cùng lúc đó, một thanh kiếm đen sượt qua đầu mũi của tôi.
「Tch…..lại tránh được. Thật rắc rối.」
Cùng với giọng nói, không gian bị bóp méo.
Gã đàn ông xuất hiện mờ nhạt từ khoảng không, và hắn kích hoạt phép thuật triệu hội. Khuôn mặt tôi gần như đã xoắn lại bởi sức mạnh quyền năng của hắn.
Nhưng tôi nghĩ tôi không để lộ biểu cảm đó ra ngoài.
Tôi tự tin rằng tôi đã không để lộ nó ra.
Cơ thể tôi chìm trong giận dữ.
Sôi sục trong sự căm phẫn đến mức tôi không thể bị lung lay bởi thứ gì đó như sợ hãi.
「Ta sẽ…….tiêu diệt ngươi hoàn toàn.」
「……Ah, ta không thể hiểu được ánh mắt ấy khi đối mặt với kẻ đã giết bố cô, nhưng……ta không thể tin là cô lại yếu đến mức đó. Này con ranh của Shuten.」
Kẻ đã giết bố tôi.
Tôi biết không phải là hắn.
Kẻ đã giết bố tôi là người đó.
Tên tóc trắng, King of Black Coffin đã giết bố tôi.
Tôi sẽ không nghi ngờ thực tế đó. Tôi không có thời gian để nghi ngờ điều ấy.
Nhưng nếu gã này là kẻ đã tạo ra nguyên nhân.
Nếu gã này là kẻ đã bắt cóc tôi, làm cha tôi bị thương, và dẫn ông ấy đến chỗ King of Black Coffin.
「Câm mồm….ta sẽ giết chết người.」
Dù ta có phải dùng cái mạng này.
Ta cũng sẽ giết ngươi--bằng cả cơ thể và tâm hồn.
Sự căm giận sẽ không bao giờ vơi đi
~ENJOY~^v^/
---------------------------------------------------
「Aaaaaaaah--! Gì thế này?」
Nakajima Tomomi hét lên.
「Đừng hỏi ta chứ! Không phải lỗi của đồng bọn của cô sao?」
「Làm như ta biết ý! Kẻ nào lại đi làm chuyện ngu đần đến thế cơ chứ!?」
Kuroku Mikoto trả lời, và Tomomi hét lên đáp lại.
Matsubara và Tsukie ngay bên cạnh họ, nhưng không hề có bầu không khí căng thẳng giữa họ.
Bởi vì.
「Whooooooooo--! Kẻ đó phá hủy tòa nhà mà không thèm nghĩ đến người khác à--!!」
Hiện tại, bốn bọn họ đang cố gắng trốn thoát.
Đằng sau họ là trần nhà đang sụp đổ.
Một lúc trước, một làn sóng xung kích làm rung chuyển cả tòa nhà (sóng xung kích từ trận chiến giữa Iwato và Digital Ruler)
chạy qua, và sau đó, một tia sáng lớn (đòn tấn công của thánh kiếm) xẻ nát tòa nhà, và tòa nhà bắt đầu sụp đổ.
Không còn thời gian để đánh nhau nữa.
「Này, tên khốn! Không phải ngươi có một lối thoát à! Kiểu như lối đi ẩn ấy.」
「Có lìn mà ta biết ý! Lâu rồi bọn ta chưa đến căn cứ này! Giả dụ như, cho dù có thật, không ai nghĩ là căn cứ của Lục Thương Quỷ lại bị phá hủy nhá!」
「Fuhahaha! Thường thì, ta sẽ dồn lực vào đống gạch vụn bằng cơ bắp của mình, nhưng thể lực của ta…..hoặc đúng hơn, cơ bắp của ta đã kiệt quệ rồi. Dù bị chôn sống gây khó khăn cho ta! Nếu không thể thở, cơ bắp của ta không thể tỏa sáng!」.(Không hiểu do eng cắn nhầm thuốc hay là tác giả phê cần, dùng quan hệ từ như trash)
「Đủ rồi! Đừng có tranh luận nữa và
làm ơn nghĩ ra cách để thoát khỏi đây đi!」
Tsukie hét lên và Tomomi nghiến răng.
Đằng sau cô là căn cứ Lục Thương Quỷ đang sụp đổ, và khi nghĩ về đứa em trai của mình, người có lẽ vẫn đang chiến đấu bên trong, cô cau mày.
「Đừng chết………!」
--Câu chuyện dần đi đến hồi kết.
☆☆☆
「--『Kienbanjou』」 (気焔万丈)
Một giọng nói méo mó đầy căm phẫn vang lên.
Cùng lúc đó, cơ thể cô gái nằm dưới đó, chìm trong lửa trắng, và đốt cháy con sói quen thuộc
của Akuma đang ghìm chặt cơ thể cô.
Nhiệt độ tỏa ra chính xác là mức độ Thần Thánh.
Ngọn lửa thần mang tên Hỏa Thánh.
Dù vậy, nó bị vấy đục bởi sự căm ghét.
「Ta……」
「Không tha thứ cho ngươi? Bố đếch care. Ta không sống để được ai đó tha thứ. Hơn thế, được tha thứ bởi một Unknown ư!」
Waruno Akuma cười ngạo nghễ.
Số ba của Lục Thương Quỷ, và cũng là kẻ sở hữu siêu năng lực 『Vua Bóng tối』 đối nghịch với 『Dũng cảm』 của Esashi Sana. Trong sự 『đa dạng』 của các năng lực. chắc chắn nó siêu phàm hơn Digital Ruler, và chắc chắn có thể đọ được với một 『World Recorder』
Một chấn động lớn lan ra xung quanh.
Họ hiện tại đang ở nhà tù đặt
tại tâng cao nhất của căn cứ.
Khi tòa nhà nghiêng mạnh, con gái của Shutendouji nung chảy sang nhà để chỉnh lại tư thế đứng trong khi Akuma bay bằng đôi cánh ác quỷ sau lưng mình.
「Giờ thì, Digital Ruler bảo ta không được làm gì cô, nhưng người phụ nữ có vẻ như có một trận đấu khó khăn. Nhờ có bạn của ngươi……….sự giám sát đã biến mất」
Digital Ruler đã tạm thời dừng sự giám sát lại để tập trung vào Iwato.
Akuma không bỏ lỡ cơ hội đó.
Dù nhân cách và tính cách của hắn hoàn toàn thối nát điên cuồng, sức mạnh của hắn là thật.
Ta sẽ tiêu diệt bất cứ thứ gì ta không thích. Ngươi tốt hơn hết chuẩn bị để chết đi.
Con gái Shutendouji lườm hắn cùng với ngọn lửa bao trùm cơ thể chính mình.
Trong mắt cô bé, một sự căm phẫn đầy kiên định.
☆☆☆
Cảm giác như đang chạy trong bóng tối.
Tôi không thể nhìn thấy gì.
Nhưng chỉ có trái tim tôi đau đớn. Thật là đau buồn.
Sự trống rỗng như thể có một cái lỗ trong tim tôi.
Nó đau.
『Này, □□□ (chắc là chửi gì đấy, chịu) Ta không thực sự muốn kết thân với con người. Quá nhiều đổ máu chỉ để kết thân với chúng. Vì thế, ta muốn tạo ra một thế giới bình yên nơi không ai kết thân với kẻ khác trong khi không phải chiến đấu lẫn nhau.』
Người đó đã nói như thế trước đây trong trí nhớ của tôi.
Tôi không hiểu bởi tôi lúc đó là một đứa trẻ, nhưng đôi mắt người đó rất mãnh liệt và cool ngầu.
Khi tôi nhìn vào đôi mắt đó, tôi cũng hi vọng một giấc mơ như thế sẽ thành hiện thực.
『Trời ạ, thật bướng bỉnh. Dù ngoại hình có khác biệt, vẫn có rất nhiều Unknowns nhắm đến việc thấu hiểu lẫn nhau. Tấn công họ mà không thèm cân nhắc bất cứ điều gì……Loài người thực sự quá điên cuồng. Đặc biệt là tên tóc trắng được gọi là 【Thần Chết】…….Tên đó giết chúng ta mà không hề mang chút cảm xúc nào…..Chàng trai đó rõ ràng bị điên.』
Tôi nhớ lại những lời người đó đã nói.
Tôi không biết tại sao, nhưng tôi bằng cách nào đó thich hình ảnh người đó tuyệt vọng cố gắng để nghĩ ra một kể hoạch.
Dù có thế nào đi nữa tôi cũng không thể nói rằng người đó ngầu , nhưng tôi thích sự tuyệt vọng và tha thiết của ông ấy. (tuyệt vọng theo nghĩa tích cực nhé, không tìm được từ đồng nghĩa thích hợp hơn)
Đó là sự tự phụ lớn nhất của tôi hồi nhỏ. (tôi không hiểu, ai hiểu xin ít não)
--Đúng, nó đã là vậy.
「Aaaaaaaa!」
Tôi hét lên từ tận đáy dạ dày, và tạo ra ngọn lửa.
Hỏa Thánh được thừa hưởng từ cha tôi.
Siêu năng lực SSS rank đứng đầu trong mọi năng lực. Đó là Hỏa Thánh của tôi…..không, của chúng tôi.
Ngoài ra, tôi cũng có sức mạnh của một Unknown.
「『Biến đổi』!」
Tôi là một Unknown dạng người.
Tôi chưa thể biến đổi toàn bộ, nhưng, tôi vẫn có thể biển đổi những bộ phận trên cơ thể, tôi biến tay và chân thành Quỷ, và gia tốc lên.
Trước mắt tôi là gã đàn ông đang mỉm cười phù phiếm--
「Trời ạ, làm như cái tốc độ đó sẽ có tác dụng ấy」
Cùng với giọng nói, không gian bị bóp méo và những dây xích tạo ra từ đó.
Tôi làm bốc hơi toàn bộ chỗ xích đó, và tiếp cận hắn không chút chậm trễ. Nhưng.
「Unknown à, quá chậm.」
Đột nhiên, một chấn động lan khắp cơ thể tôi.
Khi nhận ra nó, cả cơ thể tôi đâm sầm vào bức tường nhà ngục và tôi để ý rằng mình đã bị đấm vào bụng.
「Ga, aa…..」
「Sự khác biệt trong thể lực. Khác biệt trong năng lực. Khác biệt trong Battle Rank. Khác biệt trong sức mạnh….. Khác biệt trong thực lực. Dù cô có cường hóa bao nhiêu đi nữa, một con thú nhỏ sẽ mãi chỉ là một con thú nhỏ. Một con ruồi sẽ mãi là một con ruồi. Cô không bao giờ có thể thắng được Quỷ Vương đâu.」
Giọng nói của gã đàn ông từ bên trên.
Khi tôi nhanh chóng nhảy lùi lại để né hắn, một cái rìu kích rơi xuống chỗ tôi đứng. Tôi cố phản đòn hắn ngay tức khắc, nhưng lập tức sau đó, hắn triệu hồi vô số quái thú, ngăn không cho tôi tiếp cận.
『Garua!』
「Im…..lặng……..!」
Tôi vung tay và phóng ra ngọn lửa.
Vô số quái thú tiếp cận tôi, bị thiêu cháy.
「Chặn tầm nhìn của mình khi đối đầu với kẻ thù….Một con thú nhỏ luôn ngu ngốc.」
Một cú sốc đâm thấu cơ thể tôi từ đằng sau.
Quay lại nhìn, tôi đã bị sút bay từ đằng sau bởi hắn, và bằng cách nào đó tôi chỉnh lại tư thế trong khi trừng mắt nhìn hắn.
「Ah? Chuyện gì với đôi mắt ương ngạnh đó thế?」
Gã đàn ông nói mà không hề giấu đi sự khó chịu của mình.
Như một đứa trẻ.
Tôi kiểm soát trái tim mình và cười khinh bỉ, nhưng…..dù chỉ là giả, tôi không thể 『cười』
「Câm mồm, ta sẽ…..giết ngươi」
「Hả, giết? Ngươi? Giết ai cơ?」
「Ngươi!」
Hùa theo lời chế nhạo của hắn, tôi lao đến.
Tôi biết rằng hắn không để tôi đến gần. Đó là tại sao, tôi chủ động phóng lửa vào hắn.
「『Hỏa Pháo của Thánh Long(Dragreshia)』!」
Ngọn lửa trắng bùng cháy từ lòng bàn tay.
Nó tụ thành một tia và hướng vào hắn. Như thể e ngại sức mạnh của ngọn lửa, hắn lần đầu tiên né đòn tấn công của tôi.
--Và tôi rút ngắn khoảng cách ngay lúc đó.
「Chết đi!」
Bao phủ ngọn lửa lên bàn tay Quỷ, tôi vung móng vuốt không chút nhân nhượng.
Nó kẹt ở trong cổ hắn….giây phút sau đó, tôi mở to mắt hết cỡ khi nhìn thấy cơ thể hắn phân tán.
「Ha…..」
「Thật ngu ngốc. Cô thật sự nghĩ ta sẽ đánh trực diện với một con thú nhỏ?」
Cơ thể hắn biến thành màn sương trước mắt tôi.
--Ảo giác.
Từ ngữ đó đột nhiên chạy qua tâm trí tôi.
Nhưng từ bao giờ? Hắn có một năng lực như thế ư? Trong khi rất nhiều nghi vấn đang lởn vởn trong đầu, tôi nhảy lùi lại dựa theo trực giác của mình, và cùng lúc đó, một thanh kiếm đen sượt qua đầu mũi của tôi.
「Tch…..lại tránh được. Thật rắc rối.」
Cùng với giọng nói, không gian bị bóp méo.
Gã đàn ông xuất hiện mờ nhạt từ khoảng không, và hắn kích hoạt phép thuật triệu hội. Khuôn mặt tôi gần như đã xoắn lại bởi sức mạnh quyền năng của hắn.
Nhưng tôi nghĩ tôi không để lộ biểu cảm đó ra ngoài.
Tôi tự tin rằng tôi đã không để lộ nó ra.
Cơ thể tôi chìm trong giận dữ.
Sôi sục trong sự căm phẫn đến mức tôi không thể bị lung lay bởi thứ gì đó như sợ hãi.
「Ta sẽ…….tiêu diệt ngươi hoàn toàn.」
「……Ah, ta không thể hiểu được ánh mắt ấy khi đối mặt với kẻ đã giết bố cô, nhưng……ta không thể tin là cô lại yếu đến mức đó. Này con ranh của Shuten.」
Kẻ đã giết bố tôi.
Tôi biết không phải là hắn.
Kẻ đã giết bố tôi là người đó.
Tên tóc trắng, King of Black Coffin đã giết bố tôi.
Tôi sẽ không nghi ngờ thực tế đó. Tôi không có thời gian để nghi ngờ điều ấy.
Nhưng nếu gã này là kẻ đã tạo ra nguyên nhân.
Nếu gã này là kẻ đã bắt cóc tôi, làm cha tôi bị thương, và dẫn ông ấy đến chỗ King of Black Coffin.
「Câm mồm….ta sẽ giết chết người.」
Dù ta có phải dùng cái mạng này.
Ta cũng sẽ giết ngươi--bằng cả cơ thể và tâm hồn.
Sự căm giận sẽ không bao giờ vơi đi
Danh sách chương