Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi Lâm Duệ đánh bại Vi Đức, Lâm Hi đang trong phòng khám tư Lục Thanh, hai mắt vô thần nhìn vào cửa phòng khám. Nàng giờ đang nghĩ đến Lâm Duệ, hiện tại là 12 giờ trưa, còn một tiếng nữa là kết thúc kiểm tra, không biết Lâm Duệ xếp hạng thứ bao nhiêu đây?

Lâm Hi dự tính thành tích của anh trai nhất định nằm trong top 300 thành phố. Tuy mấy ngày gần đây, Lâm Duệ biểu hiện thiếu tự tin, nhưng một đao hôm qua của anh trai nàng quả thật có mấy phần phong độ của đại tá Tiết.

Thiên phú võ đạo của Lâm Hi cũng rất cao, cao đến mức để những vị giáo viên trong trường tiếc hận, nếu như nàng có đủ tiền cấy nội đan và kinh mạch cấp cao, nhất định sẽ là thực trang võ giả ưu tú. Vì thế nàng có thể thấy được điểm bất phàm trong đao kia của Lâm Duệ, sát ý xung kích mãnh liệt làm đến giờ nàng vẫn còn sợ hãi.

Nhưng vấn đề là trước kia anh trai nàng không mạnh như vậy! Hôm qua võ đạo của hắn tiến quá nhanh, quá đáng sợ!

Ngay lúc này, một nữ bác sĩ trẻ trung, đeo kính mắt, tay cầm báo cáo bước ra khỏi phòng.

Lâm Hi vội hoàn hồn, đứng dậy nói:

- Chị Thanh!

Ánh mắt của nàng nhìn đối phương vừa mang theo chờ mong vừa sợ hãi.

- Đã có kết quả kiểm tra. Nhưng trước đó, chị phải đặc biệt nhắc lại em lần nữa, theo luật pháp Liên Bang, ngoài cơ quan chấp pháp ra, bất cứ ai nếu như không được bản thân công dân hay người giám hộ đồng ý mà tự ý kiểm tr.a DNA người khác đều là phạm pháp. Chị giúp em kiểm tr.a hai sợi tóc kia đã là hành vi phạm pháp, nếu như việc này lộ ra ngoài, chị chắc chắn sẽ bị tước giấy phép hành nghề.



Nữ bác sĩ đầy nghiêm túc cảnh cáo Lâm Hi.

Lâm Hi ngượng ngùng cười, hai tay chắp nghiêm túc trước ngực, cung kính khom người với nàng:

- Chị Thanh thương em nhất mà, chị giúp em lần này đi, quy củ em hiểu rõ, chắc chắn không hé răng nửa lời với ai khác.

Bác sĩ Thanh này tên đầy đủ là Lục Thanh, là bác sĩ tư nhân cho gia đình bọn họ trước kia. Sau khi nhà bọn họ xảy ra biến cố thì Lâm Duệ không trả nổi tiền khám tư nên đương nhiên đôi bên cắt đứt liên hệ. Dù vậy Lục Thanh vẫn quan tâm chăm sóc nàng, mỗi khi nghỉ hè sẽ nhận nàng làm thêm việc vặt, giúp đỡ thu nhập.

- Hừ, theo kết quả kiểm tr.a thì hai cọng tóc này có DNA tương đồng 100%.

Lục Thanh đầy bắt dĩ đưa bảng kết quả cho nàng.

Lâm Hi tâm thần buông lỏng, DNA của anh trai không thay đổi gì sao, như vậy Lâm Duệ hiện tại vẫn là Lâm Duệ trước kia? Nhưng nàng lập tức nghe thấy bác sĩ nói thêm:

- Chỉ là điện từ bám trên tóc có chút thay đổi.

Tâm tư của Lâm Hi y như đang ngồi trên xe vừa rẽ trái rồi đột ngột ngoặt phải vậy:

- Điện từ có sai lệch, như vậy là sao vậy chị? Nàng biết điện từ chung nhịp với linh hồn thực trang võ giả.

- Có rất nhiều nguyên nhân. Ví như tâm trạng thay đổi đột ngột, hay bị trọng thương, hay là sức mạnh tinh thần tăng lên đột biến, ngoài ra còn có hai khả năng khá nguy hiểm khác, chính là “nhân bản” và “đoạt xá” trong truyền thuyết.

- Nhân bản, đoạt xá?

Lâm Hi nghe thấy hai từ này mà cả người trắng bệch run rẩy. Như vậy anh trai của nàng vẫn có tỷ lệ bị người khác thế chỗ? Vì quá bất ngờ, nàng không để ý đến ánh mắt của nữ bác sĩ đối diện đầy quái dị.

- Nhân bản thì chị không cần giải thích gì thêm, đoạt xá là bị linh hồn người khác cướp thân thể, người Thiên Cực tinh thẩm thấu Liên Bang đều dùng phương pháp này. Sau này Liên Bang nghiên cứu kỹ thuật linh hồn điện tử hóa, nhưng cũng chỉ có thể bảo tồn linh hồn vào mạng lưới máy tính. Chuyện đoạt xá khá thường gặp, đây cũng là vấn đề Liên Bang chưa giải quyết được.

Lục Thanh lời nói chậm lại, đầy nghi ngờ nhìn Lâm Hi:

- Có chuyện gì xảy ra vậy, Lâm Hi, đây là tóc của ai chứ? Lại còn phải nhờ chị giúp em, có phải là tóc của anh trai em, Lâm Duệ không đấy?

- Không phải, sao có thể chứ! Cảm ơn chị Thanh, em có việc phải đi trước, để hôm khác em mời chị ăn trưa nhé.

Lục Thanh nhìn Lâm Hi thẫn thờ đi ra khỏi phòng khám, gương mặt thanh nhã của nàng bỗng đầy lạnh lùng. Nàng thực hiện một cuộc gọi:

- Sở trưởng, anh trai của Lâm Hi là sao vậy? Hắn ch.ết chưa thế?

- Sao ta biết được chứ. Hắn rõ ràng đã ch.ết rồi, sao lại sống lại chứ, Lâm Hi vốn vì vậy trở thành Tuyệt Vọng Thiên Nữ, giờ thì tốt rồi, nàng chưa tuyệt vọng.

Thanh âm đáp lại có chút khàn khàn, mang theo khổ sở nói.

Lục Thanh cau mày lại, đầy lạnh lẽo nói:

- Đây là trở ngại lớn nhất của Tuyệt Vọng Thiên Nữ, ta đề nghị xóa sổ đi.

- Không được! Lục Thanh, cô không được làm loạn, cô còn không biết Tuyệt Vọng Thiên Nữ thức tỉnh khủng bố như nào đâu. Tổ chức nếu muốn sử dụng được nàng ta, không bị Tuyệt Vọng Thiên Nữ phản bội lại trong tương lai thì không thể dính đến máu Lâm Duệ. Lục Thanh, cô muốn ch.ết thì để ta giết cô luôn!

Có thể hắn thấy việc trách móc lần này hơi quá mức, nên êm giọng an ủi:

- Cô không được manh động, ta đã bố trí người đi điều tr.a tình huống Lâm Duệ, xem là hắn sống hay ch.ết, hay đã bị đoạt xá. Nói chung là phải chờ tin tức của ta, nếu cô không chờ được thì có thể tự mình giúp Lâm Hi điều tr.a chân tướng, dẫn dắt Tuyệt Vọng Thiên Nữ giết ch.ết anh trai mình, đây là kết quả tốt đẹp nhất, nhớ đấy!

Sau một tiếng, trong phòng 3321 của đại học Minh Đức, ánh mắt Lâm Duệ đầy tiếc nuối nhìn bảng xếp hạng.

- Kiểm tr.a thực chiến lần này đã kết thúc, ngài xếp hạng thứ 11.

Lâm Duệ một lần nữa tiếc nuối lắc đầu, sau khi chiến thắng Vi Đức, Lâm Duệ có niềm tin tiến vào top 3, Thập Kiệt tuy mạnh nhưng có Xích Lôi đao và Xích Lôi chưởng cấp tông sư, hắn tự tin thắng được!

Đáng tiếc là sau đó không biết xảy ra chuyện gì, Lâm Duệ không gặp được đối thủ nào trong top 10. Chính vì thế dù hắn thắng liên tục nhưng không đủ điểm để vào top 10.

Khi Lâm Duệ cởi mũ giáp thì thấy Vương Lỵ Na bình tĩnh nhìn hắn:

- Ngươi xếp hạng bao nhiêu thế, có vào được top 100 không?

Theo lời nói của Vương Lỵ Na vang lên, cả lớp cũng đầy hiếu kỳ nhìn hắn chờ đáp án. Từ xưa tới nay, thành tích hai người bọn họ vẫn tốt nhất lớp.

Từ xa vang lên thanh âm của một thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa:

- Top 100, sao có thể chứ, thành tích của Lâm Duệ rất tốt nhưng ta nghĩ không đủ được.

Vương Lỵ Na chỉ hừ lạnh đáp lời:

- Vừa rồi trong kiểm tra, ta gặp hắn, ta thua sau bảy đao. Tên này âm thầm luyện thành Xích Lôi Cửu Trảm, đừng nói top 100, khả năng còn vào được top 50.

Vương Sâm bạn thân của Lâm Duệ thì đang đi tới gần bọn họ, nghe được lời này thì sững cả người, thầm chửi thề:

- Lão Duệ, thật hay giả vậy? Ngươi luyện thành Xích Lôi Cửu Trảm rồi?

- Ta luyện được rồi.

Lâm Duệ đầy khẳng định gật đầu. Hắn hiện tại chỉ quan tâm đến phần thưởng của ban giám đốc. Còn chưa kịp đợi hắn nhắn hỏi giám thị của trường thì một lão già đầu gói, vội vã tiến vào phòng. Đấy là vị chủ nhiệm lớp mà cả tháng học họ không gặp được mấy lần. Giờ này gương mặt ông đỏ ửng hưng phấn nói:

- Các em ngồi xuống, thầy muốn tuyên bố một tin vui, một tin vui rất lớn! Lâm Duệ lớp chúng ta vừa rồi đạt được thành tích là 69 trận toàn thắng, tổng điểm xếp thứ 11 toàn thành phố. Đây là thành tích tốt nhất từ trước tới giờ của trường chúng ta, một kỷ lục mới đã được ghi trong sổ vàng của trường, chúng ta cùng vỗ tay chúc mừng bạn Lâm!

Giáo viên chủ nhiệm vừa nói xong đã vội vỗ tay mãnh liệt, cả đám sinh viên thì ngơ ngác không kịp phản ứng.

Bọn họ nhìn Lâm Duệ đầy khó tin, ngay cả Vương Lỵ Na cũng như vậy. Không phải top 100, cũng không phải top 50, mà là thứ 11! Lâm Duệ chỉ kém một chút là vào được top 10!

Phải mấy giây sau, tiếng vỗ tay mới vang lên rào rào trong phòng, đủ mọi loại tâm tình, có ghen tỵ, có không tin, có bội phúc, có vui vẻ!

Lâm Duệ đứng lên khẽ cúi người đáp lễ với các bạn học. Khi hắn ngồi xuống thì thấy vòng tay trí năng hơi rung, có người xin kết bạn. Danh thiếp của đối phương ghi rõ: Quan Tất Nhiên – trợ lý của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thiên Lam Sinh Vật.

Lâm Duệ thoáng nghi ngờ chốc lát rồi nhớ ra “tập đoàn Thiên Lam Sinh Vật” là công ty mẹ của đại học Minh Đức a. Hơn nửa năm trước, tập đoàn khổng lồ chuyên kinh doanh thực trang và gen nguyên dịch này thu mua lại 32% cổ phần của đại học Minh Đức, chính thức nắm quyền sở hữu đại học.

Lâm Duệ vội ấn đồng ý thêm bạn tốt. Quan Tất Nhiên nhắn trước:

- Chúc mừng bạn Lâm, chúc mừng em xếp thứ 11 toàn thành phố lần kiểm tr.a này! Theo như thông báo của ban giám đốc, em sẽ được thưởng một bộ kinh mạch nhân tạo đặc cấp, ba bình thuốc cường hóa gen, miễn phí tiền học phí và học bổng 3 vạn đồng Liên Bang. Mời em đến trung tâm phục vụ của trường nhận phần thưởng, à, chủ tịch hội đồng quản trị còn có thêm một phần thưởng nhỏ cho em đấy.

Lâm Duệ hưng phấn vung nắm đấm, đây chính là phần thưởng hắn muốn. Hắn lập tức nhắn lại:

- Cảm ơn trợ lý Quan, nhờ trợ lý thay em nói lời cảm ơn chủ tịch hội đồng quản trị.

Ánh mắt của hắn hơi chút nghi hoặc, chủ tịch hội đồng quản trị thưởng thêm cho hắn, không biết là gì đây?

Cùng lúc đó, trên một chiếc Limousine, trợ lý chủ tịch hội đồng quản trị Quan Tất Nhiên báo cáo với ông chủ của mình – Phương Khổng Phương:

- Chủ tịch, chuyện Lâm Duệ em đã bố trí xong xuôi, đảm bảo những thứ ngài nói sẽ được đưa đến cho chính hắn.

- Ừm. Cũng may nhờ đứa nhỏ này nếu không ta sẽ bị nước bọt tên họ Lý dìm ch.ết đuối mất. Ngươi sau đó giúp ta quan tâm hắn chút, đúng rồi, Nhiễm Nhiễm không phải đang đi khắp nơi mời cao thủ gia nhập võ đạo xã đoàn của nàng sao? Nếu như hai ngày nữa nàng không tìm được người thích hợp thì ngươi gợi ý nàng tìm đến Lâm Duệ, đây là mầm mống tốt, có thể làm chủ tướng giải đấu các trường đại học.

Quan Tất Nhiên khẽ bật cười, nhắn lại với Lâm Duệ: “Không cần cảm ơn, đây là phần thưởng của em, sau này gặp chuyện phiền phức gì ở trường có thể nhắn cho tôi.”

Hắn vừa nhắn tin, vừa đầy tiếc hận nói:

- Quả là thú vị bất ngờ. Vị cục trưởng Lý kia nổi tiếng nói là làm, nếu như không nhờ Lâm Duệ, trường đại học Minh Đức đã bị giảm một nửa tiền tài trợ rồi.

Chỉ đáng tiếc là Lâm Duệ thật ra có thể xếp hạng cao hơn, nhưng có người cố tình nhúng tay, không cho hắn gặp mặt “Thập Kiệt” nên không thu được đủ điểm.

Phương Khổng Phương hừ lạnh cười gằn, hắn đã sớm biết có người thao tác vào hệ thống. Địa vị của dị thể hành giả ở Liên Bang vô cùng cao, chỉ có những người thiên phú xuất sắc nhất mới được cấp phép dị thể hành giả.

Phương Khổng Phương trước đó vốn không đặt kỳ vọng gì nên không chuẩn bị gì, chứ không đám người đó sao thực hiện được. Chỉ là chuyện này đối với Lâm Duệ cũng là chuyện tốt, hắn là sinh viên nghèo chưa có chỗ dựa, không cần thiết nổi danh sớm.

- Ngươi còn chưa thấy mặt cục trưởng Lý lúc sau đen như nhọ nồi đâu. Hừ, hắn muốn thực hiện giáo dục công bằng thì thanh lý hết đám chuột trong tổng cục giáo dục đi đã rồi hẵng nói.

Phương Khổng Phương cười nhạo thành tiếng rồi âm trầm vứt khăn ướt trên tay vào thùng rác:

- Ngươi liên hệ với Lý Đổng đi, mua lại hết cổ phần đại học Minh Đức trong tay hắn, như lời hắn đi, cho hắn thêm 50% so với giá thị trường, ta mất kiên nhẫn rồi.

Tập đoàn Thiên Lam Sinh Vật tuy thành công nắm quyền sở hữu đại học Minh Đức nhưng không đủ quyền khống chế tuyệt đối nên bị vướng tay vướng chân nhiều. Đây cũng là lý do vì sao bọn họ thu mua đại học Minh Đức đã được nửa năm nhưng trường học vẫn lẹt đẹt như vậy.

Phương Khổng Phương vốn là định chờ thêm một chút nhưng chuyện hôm nay làm hắn không thể không chủ động mạnh mẽ hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện