Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Hai ngày sau, ở huyện Ngân Nguyệt, Thiên Cực tinh. Dưới ánh sáng bình minh, toàn thân Lâm Duệ vang lên tiếng lạo xạo như rang đậu nành, đồng thời chân khí toàn thân hắn bùng nổ, tạo thành một cơn gió nhẹ tỏa ra xung quanh.

Lâm Duệ theo đó vui mừng khôn xiết: “Cuối cùng cũng thông suốt!”. Trong vòng ba ngày, hắn đã đả thông hết 8 mạch của luân mạch, toàn bộ thông suốt!

Lâm Duệ không chút do dự, bắt đầu luyện Lôi Cực Thần Diệu thung. Theo tư thế của hắn, huyết dịch toàn thân đi qua kinh mạch luân mạch, chạy khắp toàn thân hắn, từ từ hấp thu dĩ thái nguyên tố, hòa vào trong máu. Trên dưới toàn thân hắn bốc lên hỏa diễm mơ hồ, thi thoảng còn lách tách lôi đình nổ vang, đây chính là cảnh giới thứ 3, luyện huyết!

Khi vận chuyển thung công, các tế bào trong máu bị dĩ thái nguyên tố thay đổi, dần biến dị. Nhất là “tế bào dĩ thái” trong máu, đây là loại tế bào chỉ có ở người Thiên Cực tinh. Tế bào này bình thường không có công dụng gì nhưng khi hấp thu đủ dĩ thái nguyên tố sẽ dị biến thành “tế bào gốc”. Tế bào gốc này sẽ là khởi nguồn nguyên khí của hắn, còn trợ giúp hắn cường hóa cốt tủy và nhục thể! Tế bào gốc cũng là thành phần chủ yếu của huyết thanh nhân tạo, trong quá trình ngưng huyết, tế bào gốc này sẽ trải đều khắp huyết thanh.

Ánh mắt Lâm Duệ dần hưng phấn, hắn không ngờ Lôi Cực Thần Diệu thung hiệu quả tốt như vậy. Ba ngày trước hắn đã sao chép Lôi Cực Thần Diệu thung cấp tông sư nhưng chỉ có thể vận dụng vào chiến đấu. Bản thể của hắn ở căn cứ số 9 không thể luyện huyết, dị thể thì chưa cần đến công pháp cấp bậc cao hơn.

Đến lúc này, dị thể của Lâm Duệ đã đả thông toàn bộ luân mạch, Lôi Cực Thần Diệu thung mới có đất dụng võ, cho thấy công năng to lớn của mình. Hắn có thể khẳng định tốc độ luyện huyết của hắn là nhanh nhất trong dị thể hành giả! Hắn vừa mới thử một chút đã cảm giác được máu của mình đang thay đổi.



“Không đúng, Lôi Cực Thần Diệu thung cấp tông sư cũng không làm được tốt như vậy. Theo tư liệu trên internet, hiệu suất tốt nhất khi luyện huyết là mỗi vòng thung công luyện được 0,3%. Sau 10 vòng thung công luyện được 3%, giờ một vòng thung công của ta luyện được ít nhất 0,4%. Đây là còn chưa dùng dược liệu hỗ trợ luyện huyết đấy, là nhờ thánh thể chưa thức tỉnh sao? Thật khó mà tưởng tượng nổi, không biết giọt máu Lâm Hi đưa là từ đâu tới nữa.”

Đáng tiếc, trước đó vì để đả thông luân mạch, Lâm Duệ đã luyện hai vòng Lôi Hỏa thung công nên giờ hắn chỉ luyện được hai vòng Lôi Cực Thần Diệu thung là thân thể đến cực hạn, bắt đầu bài xích dĩ thái nguyên tố.

Lâm Duệ bắt đầu chuyển thành luyện Tử Diệu Lôi đao, chưởng pháp này tiến bộ thần tốc, vừa luyện đã nhập môn.

Lâm Duệ cảm thấy bản thân có thể luyện đến mức tinh thông, chỉ kém hơn bản thể ở điểm chưa luyện trăm ngàn lần hình thành ký ức cơ bắp, nếu gặp chiến đấu cường độ cao có thể biến dạng động tác. Như vậy cần luyện nhiều hơn là được! Theo tư thế chưởng pháp Lâm Duệ, lực lượng vô hình luân chuyển quanh người hắn, bàn tay hắn dần đỏ bừng, phảng phất quấn quanh tử sắc liệt hỏa, đấy không phải là lửa thông thường mà là lửa tím ẩn chứa lực lôi điện bên trong. Ngọn lửa này nhảy vọt trên lòng bàn tay hắn, như con rồng nhỏ chơi đùa bay múa, phát ra từng tiếng đôm đốp mãnh liệt.

Lâm Duệ thấy vậy mà vui mừng, giờ tiến độ luyện huyết của hắn chỉ là 0,8%, mới chỉ luyện được tí tẹo nhưng đã đến cấp 3 rồi! Cảnh giới này đánh ra Tử Diệu Lôi chưởng uy lực hơn xa trước kia! Tốc độ tuần hoàn chân khí, hiệu suất, tốc độ hồi khí nhanh hơn nhiều! Nhất là chân khí đã hòa vào huyết dịch giúp lực lượng của hắn tăng vọt, tạo ra được lực hỏa diễm lôi đình nhiều hơn.

Lúc này, một thanh êm nhẹ như đàn cầm truyền vào tai Lâm Duệ:

- Ngươi đã luyện Lôi Cực Thần Diệu thung đến đại thành rồi sao? Lâm Duệ dừng lại Tử Diệu Lôi chưởng, híp mắt nhìn sang hướng đó. Ở đó là một thiếu nữ áo đó, dáng đứng hiên ngang, đứng trên cao nhìn xuống hắn.

Trong mắt thiếu nữ hiện tia kinh ngạc, đôi mắt nàng ẩn ẩn có màu đỏ máu. Khi nàng nhìn Lâm Duệ luyện Lôi Cực Thần Diệu thung, đã cảm giác tài nghệ của đối phương ở môn võ này khá cao. Cho đến khi Lâm Duệ luyện Tử Diệu Lôi đao, thanh thế kinh người nàng mới chắc chắn đối phương đã luyện Lôi Cực Thần Diệu thung đến đại thành!

Vấn đề là ba ngày này, Lâm Duệ vẫn luôn dưới sự quan sát của nàng. Nàng ban đầu chỉ là hiếu kì, hiếu kì thiếu niên này khí tức tươi mát, lại nhìn thấu độn pháp của nàng nên mới đi theo hắn, nhưng càng lúc nàng càng thêm kinh ngạc. Không ngờ Lâm Thập Nhị này đã trở thành đồ ăn ngon miệng trong mắt nàng. Thiếu nữ áo đỏ phát hiện khát vọng trong lòng càng lúc càng lớn, nàng muốn ăn thịt người kia! Máu của đối phương nhất định rất ngọt, rất ngon…

Thiếu nữ áo đỏ không thể toàn lực áp chế lại dục vọng nhưng với yêu ma mà nói, điều này thống khổ như lăng trì vậy.

- Đại thành? Có thể nói là như vậy.

Lâm Duệ chú ý đến bất thường của đối phương, đôi mắt hóa đỏ, da thịt bàn tay trắng non lộ ra gân xanh, trong lòng hắn hơi run nhưng mặt không biến sắc nói:

- Xem ra ngươi đang cố gắng áp chế xúc động? Là áp chế bản tính yêu ma sao? Nghiện máu à?

Thiếu nữ áo đỏ nghe được câu này thì ánh mắt ác liệt nhìn hắn, đao ý mãnh liệt ập lên người Lâm Duệ.

Lâm Duệ không chút sợ hãi nhìn thẳng đối phương:

- Đừng như vậy, ta không có ác ý với ngươi. Ta thấy ngươi rất thống khổ, rất muốn ch.ết!

Thiếu nữ áo đỏ thần sắc hờ hững, nàng đương nhiên muốn ch.ết, sau khi ch.ết có thể được giải thoát.

Lâm Duệ híp mắt lại, hỏi tiếp:

- Nhưng ngươi không dám ch.ết, ngươi đang sợ điều gì vậy?

Đao ý của thiếu nữ áo đỏ mạnh gấp đôi, toàn thân nàng như bốc lửa!

Điều này làm Lâm Duệ tạm thời ngưng miệng, đao ý và tinh thần lực của nữ nhân này mạnh hơn dự đoán của hắn. Ngay khi hai người chằm chằm nhìn nhau, lệnh bài bên hông Lâm Duệ bỗng nóng lên. Là huyện lệnh gọi?

Lâm Duệ vốn bị ép không thể cử động, nhưng hắn thấy huyết đao cơ thu lại đao ý nên vội ấn nút nhận tin tức trên lệnh bài. Quả nhiên từ lệnh bài truyền đến thanh âm của huyện lệnh:

- Lâm phó bộ đầu, mau đến thư phòng của ta, ta có việc cần ngươi đi làm.

Lâm Duệ nghe vậy thì hơi bất ngờ. Mấy ngày này, cứ đến đêm huyện lệnh lại tọa trấn ở Túy Hoa lâu, để yêu ma không dám hoành hành, vì vậy ban ngày đều ngủ một mạch trong huyện nha, đến chiều tối mới ra ngoài.

Lâm Duệ vẫn theo bản năng đề phòng huyện lệnh, hắn biết huyện lệnh đại nhân là người năng lực siêu phàm, không thể không đề phòng. Nhưng giờ hắn đã đến cấp 3, còn có mấy loại võ công trung giai đã luyện đến tông sư, có năng lực tự vệ nhất định.

Lâm Duệ nhanh chóng đáp lại:

- Thuộc hạ tuân lệnh, ngài đợi thuộc hạ thay quần áo rồi đến ngay.

Khi hắn nói chuyện cùng huyện lệnh, thiếu nữ áo đỏ đã lùi lại, chủ động thu đao ý về.

Lâm Duệ hiện tại bỏ qua nàng, vội vã về phòng thay y phục, đeo yêu đao.

Ngay khi Lâm Duệ ra ngoài, Vương Sâm đã đến gặp hắn.

- Ngươi muốn ra ngoài sao? Định đi đâu vậy? Đây là đồ Thập Nhi ca cần, 100 bách luyện cương châm, 900 bùa vàng thượng đẳng và chu sa, 36 hạ phẩm nguyên thạch, vấn đề là Thập Nhị ca người biết dùng không đấy? Đừng lãng phí tiền đấy.

Hôm nay Vương Sâm ra ngoài từ sớm để mua những thứ này cho Lâm Duệ. Trong túi còn có tám bộ ống tiêm và túi đựng máu, còn có vài loại dược vật đến từ Liên Bang, bởi vì ở đây là nha môn nên Vương Sâm không dám nói ra. Đây đều là dùng tiền mua từ cục quản lý dị thể Liên Bang.

- Ta sẽ học được.

Lâm Duệ cười tủm tỉm thu túi vào trong tay áo, hắn nhạc nhiên nhìn Vương Sâm:

- Nhìn khí tức của ngươi không tệ, đã khai thông 6 mạch của luân mạch rồi à.

Vương Sâm chỉ có thể cười khổ đáp lại, hắn được huấn luyện viên và Phí Vân Lai chỉ điểm, cải thiện thung công nên hiệu suất khai thông luân mạch tăng lên. Nhưng cũng phải là so với ai, nếu so với tốc độ tu hành của Lâm Duệ thì chậm như ốc sên vậy! Vương Sâm biết Lâm Duệ hôm nay phá cảnh! Dị thể của bọn họ mới giáng lâm bao lâu chứ, tên này đã bắt đầu luyện huyết rồi, quá trâu bò!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện