Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khinh hạm mà Lận Thiên Thần cưỡi đang dưới sự chỉ dẫn của hệ thống AI, chậm rãi tiến vào bến cảng số 4 của tinh hạm Thủ Đô.
Khi cửa khinh hạm vừa mở ra, Lận Thiên Thần đã biết mình bị bán đứng.

Trước mặt hắn là một thanh niên tóc trắng, gương mặt phương Tây, cười khanh khách nhìn Lận Thiên Thần:
- Lão Lận à, lúc này ngươi muốn đến tinh hạm Thủ Đô là định làm gì?

Theo thanh âm lên tiếng, 6 bóng người cũng lần lượt lộ ra khí tức. Đấy đều là cao thủ mức chuẩn nghị viên và nghị viên vinh dự. Nhưng khí tức, thần sắc bọn họ có chút không đúng, 3 người vẻ mặt cứng ngắc, ngây ngốc như là xác ch.ết. Ba vị còn lại thì hai mắt đỏ hồng, thần sắc dữ tợn, như là mắc bệnh chó dại vậy. Chiến long của những người này đều giấu trong bóng tối, sẵn sàng ra tay.

Xung quanh còn có 18 lồng giam, bên trong đều là đám yêu ma hình thể khổng lồ, chúng đang từ từ bò ra, nhìn chằm chằm Lận Thiên Thần, khóe môi chảy nước rãi, phát ra tiếng gầm gừ.

Lận Thiên Thần lúc này chỉ ngẩng đầu lên, nhìn về hướng đài chỉ huy của bến cảng. Bến cảng B4 này chuyên dùng cho Cục An Ninh, người quản lý là thuộc hạ cũ của hắn Lý Trường Khôn.

Lận Thiên Thần khi dùng khinh hạm rời khỏi căn cứ số 9 là tự mình điều khiển, không hề dùng đến người nào khác, chỉ vào 20 phút trước có gọi cho Lý Hàng Long và Lý Trường Khôn này, người chịu trách nhiệm phục vụ giao thông cho Cục An Ninh ở tinh hạm Thủ Đô.



Bản thân Lận Thiên Thần là hacker SSS, theo lý thuyết, không ai có thể nắm giữ hành tung của hắn được. Nhưng giờ Trường Sinh Hội không chỉ đón lõng trước ở đây, còn dùng dụng cụ và pháp trận đặc thù, che giấu cảm giác của hắn.

Lận Thiên Thần xuyên qua lớp pha lê của đài chỉ huy, có thể thấy được Lý Trường Khôn, người này có thể là sợ, có thể là thẹn, rụt đầu lại không dám đối diện với hắn.

Lận Thiên Thần còn thấy xung quanh có 24 xe quân dụng cỡ lớn, chuyên dùng để quấy nhiễu điện từ, dĩ thái, là loại cao cấp nhất hiện tại. Những chiếc xe này cũng dùng để ngăn cản cảm ứng của hắn.
Ánh mắt của hắn nhìn về hướng thanh niên tóc trắng, hơi cảm thấy quái lạ:

- Bạch Kỵ Sĩ Bruce, không ngờ ngươi cũng tham gia Trường Sinh Hội.

- Không ngờ tới đúng không, ta vẫn luôn tán đồng lý niệm hạch tâm của Trường Sinh Hội và Thần Chiếu Hội. Đối với chúng ta, những cao thủ đã thần chiếu màn trời, dung nhập chân linh thì kể từ giờ phút đó, vận mệnh của chúng ta đã khác với người thường rồi, vận mệnh của chúng ta đã gắn chặt với Thiên Cực tinh rồi.

Bạch Kỵ Sĩ Bruce mỉm cười nói:

- Lý Hàng Long vừa gửi email cho toàn bộ cao tầng Cục An Ninh, nói là tuân theo thỉnh cầu của ngươi, tổ chức hội nghị đặc biệt, yêu cầu toàn bộ nguyên soái một sao trở lên phải có mặt. Lão Lận, ngươi định làm gì? Là định từ chức sao? Hay là định điều động sức mạnh Cục An Ninh giúp ngươi? Nhưng lúc này, ngươi rời khỏi căn cứ số 9, rời khỏi Lâm Duệ bảo vệ là không khôn ngoan biết bao.

Trong miệng hắn “Chậc chậc!”, thanh âm đầy mỉa mai:
- Ai có thể ngờ tới chứ? Đường đường là người đứng thứ hai của Cục An Ninh, tổng soái Lận Thiên Thần, trong truyền thuyết đã sánh ngang thần sứ Thiên Cực tinh, vậy mà lại phải dựa vào một đứa nhóc con che chở, tham sống sợ ch.ết quá thể a!

- Chính xác, nếu không nhờ Lâm đổng che chở, mấy ngày trước ta đã ch.ết dưới tay các ngươi rồi.
Lận Thiên Thần vẻ mặt lạnh nhạt bước xuống cầu thang đi xuống:
- Các ngươi đang quay video sao? Chủ nhân của các ngươi đang xem trực tiếp à?
Hắn phát hiện ở các đài cao gần đó còn có máy quay 3D.

Bạch Kỵ Sĩ Bruce thấy Lận Thiên Thần tới gần thì tay đè kiếm nói:

- Đang quay lại. Có rất nhiều người đang xem, rất nhiều thành viên Trường Sinh Hội muốn thấy Lận Thiên Thần ngươi rơi đài. Tương lai, video này sẽ chảy vào ám võng, cái ch.ết bi thảm của ngươi sẽ giúp một số kẻ cân nhắc lại lập trường của mình.
Khóe môi của hắn vẫn nhướng lên mỉa mai:

- Nhưng hai vị thường vụ của chúng ta vẫn đồng ý cho ngươi một cơ hội. Giờ chỉ cần ngươi ký thần khế này, gia nhập Trường Sinh Hội, làm chó cho chúng ta, như vậy chúng ta không chỉ tha cho ngươi một mạng, còn có thể trợ giúp chân linh của ngươi rời khỏi thần quốc cổ thần, sao hả, lão Lận?

Lận Thiên Thần thầm nghĩ những người này biết cả chuyện chân linh của hắn bị nhốt trong thần quốc cổ thần, thảo nào dám hoành hành không chút kiêng nể như vậy. Hắn nhìn thẳng về hướng máy quay trên đài cao, cười lạnh, ánh mắt đầy sát ý:
- Đang quay sao? Vậy quá tốt rồi! Quá tốt!

Bạch Kỵ Sĩ Bruce nghe vậy thì sững sờ, tâm linh của hắn run lên đầy sợ hãi, hắn cảm giác được nguy hiểm cực độ làm hắn rùng mình. Hắn không chút do dự rút kiếm, võ ý và khái niệm bản thân bộc phát cực hạn. Dù hắn còn chưa hiểu vì sao nhưng vẫn nhanh chóng rút kiếm, ra tay trước không bao giờ sai!

Nhưng chớp mắt tiếp theo, Bruce cảm nhận được linh hồn và thân thể của mình bị cắt chém, phát ra từng tiếng “Phốc!” nhỏ bé.
Hai mắt Bruce mờ mịt, ánh mắt đầy sợ hãi nhìn Lận Thiên Thần. Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Vì sao mình như đang bị chia cắt phân giải vậy?

Bạch Kỵ Sĩ Bruce nhìn thấy thân thể mình đang phun ra từng dòng máu nhỏ, thầm nghĩ Lận Thiên Thần này ra tay lúc nào vậy? Không đúng! Lận Thiên Thần căn bản chưa hề ra chiêu, chỉ bằng sức mạnh khái niệm đã phân giải, phân thây hắn rồi! Ánh mắt của hắn lập tức nhìn về đôi binh khí một trượng hai sau lưng Lận Thiên Thần. Đôi phác đao kia, được bao trong “da rồng” khảm nạm vô số phù văn.

Bruce trước đó không cảm ứng được chút linh cơ nào từ đôi phác đao này nên không để ý, chỉ kỳ quái vì sao Lận Thiên Thần không sử dụng binh khí trước kia mà đổi thành binh khí này. Nhưng chốc lát vừa rồi, hắn đã cảm ứng được khí tức của đôi phác đao này, tâm linh của hắn run rẩy dữ dội, khó mà tin nổi.

- Là thần…
Đây là thần khí vực sâu! Lận Thiên Thần đã thu được thần khí vực sâu! Sức mạnh huyết mạch của Lận Thiên Thần cũng tăng lên rất nhiều, vừa rồi vị này còn dùng thêm mấy loại năng lực thời không nữa, nghiền ép hắn hoàn toàn!

Nhưng Bạch Kỵ Sĩ Bruce mới chỉ nói ra được hai chữ, thân thể đã bị chia năm xẻ bảy, bắn ra khắp nơi. Thân thể của hắn trước đó đã bị chia thành mấy trăm khối, Bruce hoàn toàn dựa vào sức lực cưỡng ép chúng gắn với nhau, nhưng vừa nói thành lời, cơ thể của hắn lập tức sụp đổ.

Cũng ngay khi thân thể Bạch Kỵ Sĩ Bruce bị phân giải, 18 con yêu ma, 6 vị chuẩn nghị viên bên cạnh, bao gồm cả chiến long của họ, toàn bộ thân thể đều phân liệt, hóa thành từng khối thịt lớn và máu chảy đầy đất.

Lận Thiên Thần từ đầu đến cuối không nhìn Bruce cái nào, hắn chỉ một mực nhìn về hướng máy quay. Cho đến khi đám người xung quanh ch.ết hết, Lận Thiên Thần mặt không chút thay đổi, tay chỉ về hướng máy quay. Đây là tuyên cáo của hắn! Tuyên cáo báo thù với những kẻ đang xem trực tiếp kia!
Ầm!

Theo tiếng nổ lớn, toàn bộ thiết bị quay chụp và quẫy nhiễu dĩ thái điện từ đều bị cắt chém, đánh nổ.

Lận Thiên Thần sau đó đưa mắt nhìn về hướng đài chỉ huy bến cảng. Nơi này chỉ còn một người sống duy nhất – Lý Trường Khôn, nguyên soái một sao của Cục An Ninh! Vị này đứng bên cửa sổ thủy tinh, sắc mặt trắng bệch nhìn xem Lận Thiên Thần.

Lận Thiên Thần cũng không có ác cảm gì với Lý Trường Khôn, hắn hiểu vì sao đối phương làm vậy.

Trường Sinh Hội tỏ rõ muốn đuổi tận giết tuyệt thủ hạ của hắn, mà Lận Thiên Thần hắn chỉ có thể co đầu rụt cổ trong phòng thí nghiệm ở căn cứ số 9, không có bất cứ năng lực gì bảo vệ cho thuộc hạ.

Lý Trường Khôn trong tình huống này, phản chiến nương nhờ Trường Sinh Hội là chuyện rất bình thường, Lận Thiên Thần cũng không có gì để chỉ trích. Nhưng hiểu là hiểu, hiểu không có nghĩa là tha thứ!

Thân là tổng soái thứ hai của Cục An Ninh, hắn không thể tha cho bất cứ kẻ phản bội nào cả, đây là hành động vô cùng nguy hiểm, để lại hậu quả vô cùng to lớn.
Lận Thiên Thần thu lại ánh mắt, thân thể Lý Trường Khôn nháy mắt bị phân giải.

Trong đầu Lý Trường Khôn lúc này chỉ có vô tận hối hận. Tổng soái thứ hai hình như đã khôi phục? Mà chiến lực còn tăng nhiều nữa? Bạch Kỵ Sĩ Bruce thực lực nghị viên vinh dự, vậy mà chỉ đối mặt đã bị chém giết! Hắn rõ ràng có thể giữ vững được rất lâu, cho đến tối hôm qua, lập trường của hắn vẫn chưa dao động. Vì sao, vì sao chứ?

Lận Thiên Thần đưa tay hút một cái, đầu của Bạch Kỵ Sĩ Bruce bay vào tay hắn. Hắn cắt thân thể và linh hồn của Bruce thành mấy trăm mảnh, chỉ giữ lại phần đầu nguyên vẹn. Chỉ vì đầu của người này còn hữu dụng – đầu của một vị nghị viên vẫn rất có lực uy hϊế͙p͙!
….

Chừng hai phút sau, Phương Hiến Chính đang gọi video với một người nào đó, hắn đừng bên ngoài phòng làm việc của mình.

- Phó nghị trưởng tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì không? Là việc nghị sự miễn nhiễm Lận Thiên Thần sao? A… Việc này rất phiền toái, Nhiễm Nhiễm và Lệnh Hồ Minh Đức vẫn đang tạo áp lực, Lý Hàng Long duy trì trung lập, cho nên thông qua từ ủy ban an toàn khả năng không cao.
Thần sắc Phương Hiến Chính có chút bất đắc dĩ:

- Nhiễm Nhiễm là con gái ta nhưng nàng cũng là chủ tịch đảng Quang Minh Trận Tuyến, là đồng chủ tịch tập đoàn Duệ Phương, ngài cũng biết đấy, nàng có chủ kiến rất cao, lại chịu ảnh hưởng sâu đậm từ bạn trai, ha ha, con gái gả đi như tát nước ra ngoài!

- Bộ trưởng phân bộ Cục An Ninh thứ mười một và thứ mười hai sao? Cục An Ninh liên quan đến an nguy công chúng, khó mà trao nhận được a.
Phương Hiến Chính híp mắt lại, điều kiện đối phương đưa ra rất lớn, khóe môi hắn hơi nhướng lên:

- Nhưng theo như tình huống trước mắt, Lận Thiên Thần đã không đủ năng lực thực hiện trách nhiệm tổng soái thứ hai, ta sẽ thử một chút, hai ngày này ta sẽ toàn lực thúc đẩy việc này.

Trước đó, hắn và Lận Thiên Thần quan hệ không tệ lắm, mười mấy năm qua hợp tác vui vẻ. Vị này cũng là sức mạnh quan trọng của chính phủ để cản lại Lý Hàng Long. Nhưng bây giờ, Lận Thiên Thần đã sắp rớt đài, vị phó nghị trưởng này đưa ra điều kiện cũng không tệ lắm.

Nhưng ngay lúc này, Phương Hiến Chính phát hiện vị phó nghị trưởng này biến sắc. Người này không trả lời hắn mà vội vã tắt điện thoại.

Phương Hiến Chính không hiểu rõ lắm nhưng theo bản năng cảm thấy có gì không đúng. Có chuyện gì vừa xảy ra vậy? Hắn lập tức nhắn cho trưởng phòng tình báo của tập đoàn Thiên Lam: Điều tr.a xem, hôm nay có chuyện gì xảy ra? Nhất là khoảng thời gian vừa rồi.

Lúc này, Phương Hiến Chính đẩy cửa phòng làm việc, tiến vào bên trong. Nháy mắt này, gương mặt của hắn tái nhợt. Phương Hiến Chính trông thấy một người đang ngồi sau bàn làm việc của mình – đó là Lận Thiên Thần, tổng soái thứ hai của Cục An Ninh! Vị này đang nằm ngửa trên ghế ngồi, chân đặt chéo trên bàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Trên bàn còn có một cái đầu đầm đìa máu me – Phương Hiến Chính nhận ra người này, đó chính là Bạch Kỵ Sĩ Bruce!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện