Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ không biết là khi hắn ra ngoài huyện nha, trong tửu lâu gần đó quả thật có người nảy sinh sát ý với hắn. Đó là một trung niên tuổi chừng 30, mặc trang phục bộ đầu. Đối phương đứng sát bên cửa sổ nhòm ra ngoài, cái mũi khoằm như mũi ưng làm gương mặt càng thêm cay nghiệt:

- Đấy là Lâm Thập Nhị, là một bộ khoái mới vào nha môn được 3 tháng, người này vừa rồi cùng Trương Thiên Thường ở lại hơn nửa khắc mới rời đi.

Thanh âm của hắn thêm phần trào phúng:

- Xem ra huyện lệnh không còn ai có thể dùng, không chỉ được bổ nhiệm làm phó bộ đầu, còn để đảm nhiệm đường Hàm Hoa nữa.

Để người ta kinh ngạc là rõ ràng đối phương đã theo Khương Hàm Chương rời đi nhưng một mực biết rõ mọi chuyện.

Lúc này vị điển sử Khương Hàm Chương ngồi ở bàn bao trong bóng tối. Hắn tự rót rượu rồi trầm ngâm nói:

- Nói như vậy người này hẳn đã được huyện lệnh tín nhiệm? Thực lực của hắn như nào?

- Là một bộ khoái đai đen bình thường. Có người nói thiên phú võ đạo rất tốt, đã vào Thông Mạch, sáng nay giết ch.ết một yêu ma cấp 3 đã bị trọng thương. Nhưng theo ta đoán, hắn nên mới vào Thông Mạch, con thiên ti ma kia hẳn là bị Trương Thiên Thường đánh trọng thương gần ch.ết từ trước.

Khương Hàm Chương hơi híp mắt nói:

- Vậy thì tiễn hắn ra đi.

Hắn nói chuyện hời hợt như là chuyện hằng ngày vậy.

Bộ đầu mũi ưng mỉm cười nói:



- Giờ mới giết gà dọa khỉ thì sợ là đã muộn. Ta không phải đã nói không tin được đám Trang bộ đầu sao, huyện lệnh đại nhân kia cũng không đơn giản.

Khương Hàm Chương sắc mặt tái lạnh, lần này ba vị bộ đầu phản bội nằm ngoài dự đoán của hắn, để hắn chịu đả kích nặng nề, hắn hừ lạnh nói:

- Lệ bộ đầu ngươi làm theo ta dặn là được, nói nhiều như vậy làm gì.

- Có thể làm, nhưng theo ta được biết, mấy ngày gần đây huyện lệnh tọa trấn ở Túy Hoa lâu.

Túy Hoa lâu ở ngay đầu con đường Hàm Hoa, vì thế ra tay với Lâm Thập Nhị nguy hiểm rất lớn. Huyện lệnh để Lâm Thập Nhị đảm nhiệm đường Hàm Hoa, sợ là cũng có ý muốn che chở một hai.

- Như vậy không phải càng tốt sao? Ngươi không cần lo lắng huyện lệnh, đến lúc đó sẽ có người cản hắn.

Khương Hàm Chương lạnh lùng cười, uống cạn chén rượu. Đây mới là hiệu quả hắn muốn thấy, ở huyện Ngân Nguyệt này, hắn và huyện úy mới là trời! Dù là huyện lệnh, nếu đối địch với họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thân tín chịu ch.ết!

Ầm! Một tiếng nổ vang trong một hầm rượu của tòa tửu lâu cuối đường. Theo tiếng nổ vang rền, rượu màu đen tụ hợp giữa không trung thành một vị thủy cự nhân cao đến cả 4 mét.

Hắn một thân bắp thịt cuồn cuộn cường tráng, khuôn mặt dữ tợn, đôi mắt hắc ám vẩn đục gầm rít với Lâm Duệ:

- Tên khốn kiếp, sao ngươi cản ta uống rượu, ta trêu chọc gì các ngươi à?

Con ác tửu quỷ này không nhịn nổi cơn giận, hôm nay hắn làm việc mệt gần ch.ết, chỉ muốn uống ít rượu rồi ngủ một hồi, lại bị hai nha dịch quấy rối, mạnh mẽ kéo hắn rời khỏi vại rượu. Khi hắn thấy hai người trước mắt thì vừa sợ vừa mừng. Sợ là vì có một người mặc trang phục phó bộ đầu, mừng là vì hai người này quá trẻ, chỉ chừng mười tám thôi. Bộ khoái mười tám tuổi thì sức chiến đấu mạnh đến đâu chứ?

- Làm thịt các ngươi! Hắn nhào tới trước, đột nhiên nhào hướng Lâm Duệ. Lâm Duệ thấy vậy thì lạnh lùng cười, hắn đã súc thế từ lâu, trực tiếp một đao xích lôi vạn cân chém lại. Một người một ma va chạm ầm một tiếng, đôi tay của ác tửu quỷ bị lôi đình đánh nổ!

Ác tửu quỷ vừa giao thủ đã biết đối phương không dễ chơi, tuy mới vào cảnh giới Thông Mạch nhưng phải mạnh gấp đôi võ tu Thông Mạch tầm thường. Còn có lôi hỏa trường đao kia nữa, uy lực cũng mạnh đến kinh người, đây là quái vật! Nó rất quyết đoán phun rượu trong bụng ra như đạn pháo bắn về hướng Lâm Duệ. Bản thân nó thì vội thu nhỏ lại còn có hơn 1 mét, ý đồ quay người bỏ chạy. Đáng tiếc là vừa chạy được mấy bước, nó đã bị Vương Sâm bọc đánh với tấm khiên đẩy lại. Ầm một tiếng nữa, thân thể ác tửu quỷ bị Vương Sâm va nát, một phần trong đó còn bị Vương Sâm dùng chân nguyên đóng băng.

Lâm Duệ ở phía xa thì thầm nghĩ không ổn, không thể để Vương Sâm cướp công trạng được. Hắn toàn lực vận chuyển thiên phú thiên tốc, chân đạp một cái gia tốc gấp đôi, đến trước khi Vương Sâm vung kiếm. Một đao này của Lâm Duệ đột nhiên mang theo lôi đình liệt hỏa, trong chốc lát thiêu trụi ác tửu quỷ.

Nhắc nhở: chém giết yêu ma cấp 2, thu được 212 điểm hồn lực.

Đây chỉ là một con yêu ma cấp 2, nên hồn lực hắn thu được ít hơn thiên ti ma nhiều. Vừa rồi hắn thử dùng thêm 10 điểm hồn lực, thì thấy thân pháp tăng đến ba phần mười.

Chiến linh giới có nhắc có thể dùng điểm hồn lực tăng uy lực chiêu pháp và lực lượng tinh thần trong thời gian ngắn, có thể áp dụng trong chiến đấu nhưng Lâm Duệ không ngờ hiệu quả lớn như này.

Vương Sâm thì luống cuống tay chân dập lửa xung quanh, vội dùng lực hàn băng đóng băng lại hết:

- Thập Nhị ca, đây là trong hầm rượu đấy, sao có thể châm lửa lung tung được.

Lâm Duệ nghe vậy thì liếc nhìn hắn:

- Sợ cái gì chứ, ở đây đều là rượu trái cây, đốt cháy sao được, hơn nữa còn là phòng kín nữa.

Vương Sâm thầm nghĩ cũng đúng, rượu nồng độ thấp sao cháy được chứ. Vì thế hắn mặc kệ lửa cháy ở hai thùng rượu bên cạnh, nhưng chớp mắt này, hai thùng rượu kia bỗng nổ tung, lực ép mạnh đến đẩy văng hai người ra xa cả mười mấy mét.

Hai người không khỏi nhìn nhau rồi chạy như điên ra khỏi hầm rượu. Ngay khi bọn họ vừa chạy ra, tiếng ầm ầm nổ vang, nổ nát cả hầm rượu.

Lâm Duệ bị sóng khí đánh văng ra xa cả quãng, lúc sau mới bò lên được. Hắn ảo não lắc đầu:

- Đáng ch.ết, quên mất, ác tửu quỷ có năng lực tinh luyện rượu, có thể tinh luyện được rượu đế nồng độ cao.

- Này cần bao nhiêu rượu nồng độ cao chứ? Ác tửu quỷ nghiện rượu như mạng, hắn có nhiều rượu vậy sao không uống đi, tốn công tinh luyện rượu đế làm gì chứ.

Vương Sâm giờ vẫn còn sợ hãi, sắc mặt trắng bệch khó hiểu nói.

Lâm Duệ nghe vậy thì cũng nhíu mày, ánh mắt suy tư. Chỉ là hắn lập tức thu hồi tâm tư, cầm một khối băng để vào túi da bên hông. Đây là một phần mảnh vỡ thi thể của ác tửu quỷ bị Vương Sâm đóng băng, có thể mang đến nha môn đổi tiền thưởng.

Chừng 7 ngày trước, một đám ông chủ thanh lâu và tửu lâu dắt tay nhau đến giục huyện lệnh xử lý con ác tửu quỷ này, ra giải thưởng cao đến 72 ma ngân. Tuy vì huyết đao cơ, có một người trong đám ông chủ này bị ch.ết, những người còn lại thì đã trốn đi xa, nhưng tiền treo giải thưởng đã đặt trước. Sức chiến đấu của ác tửu quỷ không mạnh nhưng năng lực cảm ứng và thủy độn rất tốt, đám bộ khoái đảm nhiệm đường Hàm Hoa trước kia không làm được gì nó.

Lâm Duệ vừa vặn có liễm tức thuật cấp tông sư, có năng lực cảm ứng điện từ, kỹ xảo học được từ Xích Lôi chưởng cấp tông sư. Hai người bọn họ còn học băng phong chưởng và xích lôi chưởng khắc chế ác tửu quỷ nên rất dễ dàng tìm được nó rồi đánh giết.

Còn về vì sao con ác tửu quỷ này tinh luyện ra nhiều rượu đế như vậy thì Lâm Duệ lười suy nghĩ. Hắn lại lật tìm tập truy nã, tìm kiếm đối tượng tiếp theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện