Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ mất gần một phút mới bình ổn lại nhịp thở, rồi mất hai phút mới bình tĩnh lại được dòng máu đang sôi trào trong cơ thể. Lần đầu tiên hắn thấy tố chất tâm lý của bản thân thật quá vững vàng, sau khi giết người có thể nhanh chóng bình tĩnh, tỉnh táo hành động.

Lâm Duệ đầu tiên là đóng cửa mật thất lại, rồi mới quay lại kiểm tr.a thi thể hai người.

- Đáng tiếc, đao cuối cùng ta có thể thu lại một chút, như vậy có thể giữ lại một người sống tìm hiểu thêm thông tin.

Nói thì nói vậy nhưng điều đó là bất khả thi đối với hắn. Hắn vừa rồi nếu dám nương tay dù chỉ một chút thôi thì là không chịu trách nhiệm với tính mạng bản thân rồi. Hắn không có kinh nghiệm chiến đấu, chỉ cần phán đoán sai một chút thôi thì người nằm xuống là hắn rồi.

Hơn nữa hắn bị chiến linh ảnh hưởng, sát ý trào dâng gần như không thể khống chế. Lâm Duệ lục soát một lúc chỉ thu được hai khẩu súng lục từ đời nhà Tống, từ rất lâu rồi. Đây là hai khẩu “chấn hạm số 4102”, uy lực không yếu, có thể uy hϊế͙p͙ đến cấp úy nhưng nhược điểm là thời gian tụ lực lâu, muốn bắn được viên đạn đầu tiên tốn rất nhiều thời gian, đây cũng là lý do hai người vừa rồi không rút súng ra. Ngoài hai khẩu súng ra thì không còn thứ gì khác, đây cũng là một nhược điểm của thời đại khoa học kỹ thuật này, mọi thứ đều liên kết với vòng tay trí năng.

Với năng lực xâm nhập của Xích Lôi chưởng cấp tông sư, Lâm Duệ còn chưa đủ khả năng tiến vào vòng tay trí năng, nên hắn dứt khoát không động đến chút nào.

Đáng mừng là, Tiết Bá Cao xây nơi này vô cùng bí mật, có một vòng ngăn sóng của Liên Bang, nếu không trước khi hai người này ch.ết, vòng tay trí năng của họ đã gửi tin về trung tâm chữa thương và sở cảnh sát Liên Bang rồi.

- Hả, hình như đây là hình xăm?



Lâm Duệ phát hiện một vòng tròn chữ nhỏ bên cổ hai người, giống hệt nhau: “trung tâm nghĩa khí, đồng vinh cộng nhục, đoàn kết hỗ trợ, dám làm dám chịu” màu xanh nhạt.

Hắn chụp lại hình xăm này, chuẩn bị sau này tìm kiếm thông tin, còn có gương mặt hai người nữa, sau này tìm cơ hội tr.a ra thân phận bọn họ. Sau khi chụp ảnh xong, hắn thu được tin tức trong đầu.

Nhắc nhở: chiến linh số 1 thỏa mãn với kết quả tr.a xét hiện trường của ngươi. Phần thưởng: được sao chép một kỹ năng miễn phí.

Lâm Duệ mở danh sách năng lực của Tiết Bá Cao ra, trong năng lực của Tiết Bá Cao có một năng lực tên là “phu quét đường – tinh thông”.

Lâm Duệ lúc trước còn không rõ kỹ năng này là gì, nhưng trải qua những năng lực lúc trước, giờ hắn mơ hồ suy đoán ra. Hắn nhìn dòng chữ này có chút chần chừ, nếu như sao chép thì quá lãng phí cơ hội rồi. Cuối cùng, sau một lúc đắn đo, hắn quyết định “học tập” thôi. Dạy ngay ở hiện trường cũng là học mà…

Ngay sau đó, thân thể Lâm Duệ bị mất không chế, tự cử động…

Sáng hôm sau, khi 9 rưỡi, Lâm Duệ mới tỉnh dậy, hắn đi tới trước bồn rửa tay, thấy sắc mặt bản thân vẫn trắng bệch.

Sau khi đánh răng, Lâm Duệ lại không tự chủ cuộn trào dạ dày, nôn thốc tháo lần nữa. Hôm qua hắn được Tiết Bá Cao điều khiển, xử lý hai bộ thi thể.

Đêm qua Tiết Bá Cao biểu diễn kỹ năng phu quét đường, đúng là cấp độ tinh thông, vô cùng chuyên nghiệp. Đầu tiên là hắn chặt thi thể thành từng mảnh nhỏ, sau đó cho vào bồn cầu phòng tắm tầng 2, cuối cùng là đổ lên dung dịch hóa học giấu kỹ trong phòng tắm. Chỉ chốc lát sau, hai bộ thi thể này hóa thành chất lỏng, trôi hết xuống đường nước ngầm.

Tiết Bá Cao còn lấy ra một chất lỏng tẩy hiện trường, bảo đảm hiện trường không còn sót vết máu hay DNA nào, thậm chí còn cầm cả kính lúp soi từng chỗ một nữa. Hiện trường được xử lý vô cùng sạch sẽ, nhưng quá trình tràn ngập máu tanh, đến giờ Lâm Duệ còn thấy hãi hùng.

Khi hắn ra khỏi phòng, thấy Lâm Hi để lại một tờ giấy trên bàn ăn, còn có bánh quẩy sữa đậu nành hắn thích nữa. Trên tờ giấy có ghi: “Vừa mới thi xong mà con heo lười này!”. Nét chữ của em gái hắn đầy uốn lượn, bên dưới còn vẽ một hình đầu heo thanh tú, nét vẽ có mấy phần gương mặt Lâm Duệ nữa chứ…

Sữa đậu nành còn hơi ấm, vừa vào dạ dày đã giúp hắn thoải mái hơn hẳn. Lúc này, điện thoại của Vương Sâm truyền đến, gương mặt mập mạp của đối phương sợ hết hồn:

- Lão Duệ, ngươi sao đấy, sao mặt trắng bệch thế kia?

- Hôm qua ta mới cấy kinh mạch, buổi tối hưng phấn quá không ngủ được, tập luyện liên tục Lôi Hỏa thung công.

Lâm Duệ đành nói dối rồi nhìn mập mạp nói:

- Vương Sâm, ngươi đang ở trường học à?

- Không ở trường thì ở đâu chứ? Không phải đã hẹn hôm nay xem hội tuyển sinh viên thực tập à… Hừ, ta đến đây từ sáng sớm, và đến giờ vẫn không thấy mặt mũi ngươi đâu…

Mập mạp đầy oán hận nói.

Lâm Duệ quả thật có hẹn với Vương Sâm, nghe vậy thì cười ngượng ngùng:

- Là ta sai, Vương Sâm chờ ta chút, ta lập tức đi đây, trưa nay mời ngươi ăn cơm.

Vương Sâm cũng không phải thật sự tức giận, hắn làm bộ hừ một cái rồi nói:

- Như vậy còn được, nhanh lên. Sắp đến lượt công ty “Lưỡi Đao Thăm Dò” phát biểu rồi, đây là công ty dị thế đứng đầu căn cứ thứ 9 đấy, đừng để lỡ.

Lâm Duệ tắt điện thoại, vội vã ăn sáng rồi mở email kiểm tr.a hòm thư.

Trung tâm chính vụ: chúc mừng bạn Lâm, đã qua kỳ thi dị thế, thu được giấy chứng nhận. Mời bạn trong tháng tới đến trung tâm đào tạo dị thể, để tiến hành đào tạo dị thể của ngài. Chúc bạn Lâm sự nghiệp hanh thông, thuận buồm xuôi gió.

Click ô dưới để xem kết quả kiểm tr.a của bạn.

Lâm Duệ khẽ nhướng mày bất ngờ, giấy phép được cấp nhanh thế ư. Hắn ấn đường link bên dưới xem tiếp, quả nhiên là giấy chứng nhận và kết quả kỳ thi này. Hắn thi viết xếp thứ 32 thành phố (bao gồm lịch sử, ngôn ngữ, địa lý Thiên Cực tinh, mấy môn này là Lâm Duệ trước kia thi, không liên quan gì đến hắn). Giờ này Lâm Duệ một chữ cũng không biết. Kết quả kiểm tr.a thực chiến hắn xếp thứ 11, tổng thành tích xếp thứ 14 thành phố.

Lâm Duệ gửi phiếu điểm và giấy phép của mình cho em gái xem.

Hạ Mạt Thiển Niệm (Lâm Hi): A! Là thật này, anh trai, ngươi trâu bò quá thể! Lâm Duệ có thể tưởng tượng được em gái mình mắt đang trợn tròn vô cùng chấn động. Hắn chỉ khẽ mỉm cười, bắt đầu nhìn tiếp.

Những lá thư này đến từ các công ty thăm dò dị thể, các ban ngành chính phủ mời hắn đến thực tập, ngay cả quân đội cũng gửi thư mời, hy vọng hắn suy xét gia nhập quân đội.

Ngoài ra còn có ngân hàng, công ty bảo hiểm, bệnh viện… đủ loại cơ quan gửi thư mời vay, mời chào dịch vụ… Trước kia hắn nghèo rớt, không ai thèm mời chào, giờ thì một đống…

Cuối cùng là thư của trung tâm thành phố, hết tháng này là hắn tròn 18 tuổi, không được hưởng chính sách ưu đãi nữa. Nếu không trả được tiền thuê nhà sẽ được sắp xếp ra ngoại thành ở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện