Bạn trai cũ của Tần Nùng là giáo thảo đại học A, Lộ Tự, là người nổi tiếng của khoa biểu diễn. Lúc trước là anh ta chủ động theo đuổi cô, theo đuổi gần nửa năm Tần Nùng mới gật đầu đồng ý làm bạn gái của anh ta.

Không nghĩ tới mới vừa yêu đương một năm Lộ Tự đã chia tay cô, quay qua bắt đầu yêu đương với Triệu Chi Chi. Gần đây Triệu Chi Chi nhận vai nữ phụ trong một bộ phim tiên hiệp, may mắn hot, có thể tính là tân nhân chạm tay có thể bỏng trong giới giải trí, trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã thành nhân vật nổi bật vô song trong trường.

Theo Lâm Tiếu thấy, người thường hướng chỗ cao, nếu Tần Nùng còn không chịu cố gắng, sau này sao có thể lăn lộn trong giới giải trí được? Tần Nùng vốn xinh đẹp lại có kỹ thuật diễn, nếu có thể cố gắng tranh thủ một phen, tìm được một kim chủ đáng tin cậy, chẳng phải kiếp sống diễn viên của cô sẽ xuôi gió xuôi nước sao?

Nhưng từng có một lần thất bại, Tần Nùng cũng trở nên do dự với chuyện tìm kim chủ. Nhưng tới cuối tuần, cô vẫn bị Lâm Tiếu lôi kéo theo Kỳ Chí tới câu lạc bộ. Nghe Kỳ Chí nói, đây là câu lạc bộ cao cấp mà người giàu thường hay tụ tập.

Trước khi tới câu lạc bộ, Lâm Tiếu cố ý theo sát Tần Nùng thay quần áo:

“Cậu phải ăn mặc gợi cảm một chút. Mấy ông chủ lớn bao dưỡng tình nhân không phải vì muốn lên giường sao, nếu muốn lên giường, đương nhiên phải chọn người dâm đãng.”

Tần Nùng nghe tới mặt đỏ tai hồng, cũng bắt đầu nổi nóng: “Mình không đi nữa, mình vốn không dâm đãng.”

Lâm Tiếu vội vàng ngăn cô lại: “Cậu không dâm đãng, chỉ cần ăn mặc dâm đãng một chút là được rồi.”

Cuối cùng Lâm Tiếu chê bai quần áo Tần Nùng quá bình thường, không đủ dâm đãng, bèn dứt khoát cống hiến chiếc váy hàng hiệu quý giá của mình ra.

“Cậu mặc chiếc váy này vào đi, có thể phô diễn đường cong trên người. Nếu mình có dáng người như cậu, kêu mình trần trụi mỗi ngày mình cũng nguyện ý.”

Tần Nùng bị bạn tốt làm phiền tới mất kiên nhẫn, trực tiếp nhận lấy váy.

Đây là một chiếc váy ngắn lộ vai bó sát người màu đỏ, phía trên chỉ vừa vặn che khuất quầng vú, phía dưới thì phủ tới bắp đùi, chỉ cần cô hơi cong lưng một chút, đầu vú và tao huyệt sẽ trực tiếp lộ ra.

Tần Nùng kéo kéo chiếc váy không quá vừa người, nói: “Không được không được, mặc như vậy khác gì không mặc đâu? Chỉ cần hơi có động tác một chút, hai vú sẽ rớt ra ngoài!”

Lâm Tiếu vội khuyên bảo: “Phải mặc như vậy! Bên ngoài trời lạnh, chẳng phải cậu còn mặc thêm một chiếc áo khoác ngoài nữa sao? Mặc áo khoác vào rồi ai có thể nhìn thấy bên trong được nữa? Chờ khi cậu chọn được người lại cởi áo khoác ra cũng không muộn!”

Cô ấy vừa nói vừa lấy một chiếc quần lót chữ đinh màu đen hoàn toàn mới tới cho Tần Nùng, nói: “Bên trong mặc cái này, tuyệt đối gợi cảm.”

Tần Nùng cảm thấy mình sắp bị Lâm Tiếu mang lệch. Lâm Tiếu vốn là người tính tình cởi mở, thay bạn trai như thay áo, ngay cả cô ấy cũng tự thừa nhận bản thân dâm đãng tới không biên giới. Tần Nùng nghĩ nếu mình cứ chơi với cô ấy mãi, không biết ngày sau có dâm đãng tới không biên giới giống như cô ấy không.

Nghĩ thì nghĩ, nhưng Tần Nùng vẫn trang điểm tỉ mỉ một phen, sau đó theo Lâm Tiếu ngồi lên xe của Kỳ Chí, tới câu lạc bộ cao cấp chỉ có ông chủ lớn mới có thể tới trong truyền thuyết kia.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện