“Anh… Anh rể, anh muốn tắm giúp em thật sao?”
"Em không cần tắm nữa?"
Nếu giữa "không tắm" và "bị anh rể nhìn sạch" buộc phải chọn một, Tần Nùng do dự một hồi, cuối cùng vẫn chọn cái sau.
Dù sao cũng bị anh ấy thấy sạch rồi, có thấy thêm lần nữa thì đã sao? Cô cũng không sợ!
Tần Nùng nói không sợ gì cả, nhưng khi đứng trong phòng tắm có máy sưởi, để anh rể tùy ý cởi quần áo giúp cô, thân thể cô lại run bần bật, hệt như một con vật nhỏ yếu ớt bất lực.
Lý Thần Niên rũ mắt nhìn cô, hơi hơi cong khóe môi, động tác nơi tay rất thong thả. Anh cởi từng nút từng nút áo một, tới nút áo thứ ba, khe ngực lộ ra, tới nút áo thứ tư, áo ngực bọc hai đầu vú lộ ra…
Tần Nùng nuốt nước bọt, tim đập nhanh tới mức không cách nào hô hấp. Cô chỉ cảm thấy anh rể không phải đang cởi quần áo của cô, mà đang dùng khổ hình với cô!
“Anh rể… mau… mau chút…”
Người đàn ông lại khàn giọng: “Không vội.”
Không phải chỉ là cởi quần áo thôi sao? Ngày thường, khi tay cô không bị thương, lột một hai giây cả người đã trơn bóng.
Nhưng theo cách làm của anh rể, cô cảm thấy chuyện cô sắp làm tiếp tới không phải tắm rửa mà là làm tình.
Thật sự quá mập mờ.
Hai người dựa sát vào nhau, sát tới mức cô có thể nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng của anh. Chỉ cần cô giương mắt lên đã có thể nhìn thấy ngũ quan anh tuấn cùng với hàm dưới hoàn mỹ của anh…
Ngón tay anh thon dài linh hoạt, nhưng động tác cởi nút áo cô lại phá lệ thong thả, hệt như đang hưởng thụ? Khó khăn lắm mới có thể cởi hết nút áo ra, Tần Nùng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lý Thần Niên cầm quần áo treo lên cái móc bên cạnh, sau đó đi tới phía sau cô, duỗi tay cởi khóa áo ngực.
"Em không cần tắm nữa?"
Nếu giữa "không tắm" và "bị anh rể nhìn sạch" buộc phải chọn một, Tần Nùng do dự một hồi, cuối cùng vẫn chọn cái sau.
Dù sao cũng bị anh ấy thấy sạch rồi, có thấy thêm lần nữa thì đã sao? Cô cũng không sợ!
Tần Nùng nói không sợ gì cả, nhưng khi đứng trong phòng tắm có máy sưởi, để anh rể tùy ý cởi quần áo giúp cô, thân thể cô lại run bần bật, hệt như một con vật nhỏ yếu ớt bất lực.
Lý Thần Niên rũ mắt nhìn cô, hơi hơi cong khóe môi, động tác nơi tay rất thong thả. Anh cởi từng nút từng nút áo một, tới nút áo thứ ba, khe ngực lộ ra, tới nút áo thứ tư, áo ngực bọc hai đầu vú lộ ra…
Tần Nùng nuốt nước bọt, tim đập nhanh tới mức không cách nào hô hấp. Cô chỉ cảm thấy anh rể không phải đang cởi quần áo của cô, mà đang dùng khổ hình với cô!
“Anh rể… mau… mau chút…”
Người đàn ông lại khàn giọng: “Không vội.”
Không phải chỉ là cởi quần áo thôi sao? Ngày thường, khi tay cô không bị thương, lột một hai giây cả người đã trơn bóng.
Nhưng theo cách làm của anh rể, cô cảm thấy chuyện cô sắp làm tiếp tới không phải tắm rửa mà là làm tình.
Thật sự quá mập mờ.
Hai người dựa sát vào nhau, sát tới mức cô có thể nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng của anh. Chỉ cần cô giương mắt lên đã có thể nhìn thấy ngũ quan anh tuấn cùng với hàm dưới hoàn mỹ của anh…
Ngón tay anh thon dài linh hoạt, nhưng động tác cởi nút áo cô lại phá lệ thong thả, hệt như đang hưởng thụ? Khó khăn lắm mới có thể cởi hết nút áo ra, Tần Nùng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lý Thần Niên cầm quần áo treo lên cái móc bên cạnh, sau đó đi tới phía sau cô, duỗi tay cởi khóa áo ngực.
Lần này động tác của anh rất lưu loát, tay phải vừa kẹp lại nút thắt đã bung ra, cặp vú căng tròn ngạo nghễ của cô lập tức thoát khỏi áo ngực, sung sướng mà lắc lư trong không khí.
Ngay khoảnh khắc khi vú lộ ra ngoài, cả người Tần Nùng hoàn toàn cứng đờ, đầu óc như rút lại, không thể nào hiểu nổi.
Cô chỉ bị thương nhẹ mà thôi, vì sao tình huống lại tới nước này?
Cô và anh rể như vậy là không đúng. Tuy rằng cô đã từng liếm dương vật của anh rể, từng lộ nhũ lộ bức trước mặt anh rể, nhưng đó đều là trời xui đất khiến dẫn tới chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Nhưng hôm nay bọn họ như vậy thì tính là gì? Sao anh rể có thể nghiêm trang cởi quần áo giúp cô được?
Nhưng cô lại không thể nói nên lời ngăn cản. Nếu anh rể rời đi lúc này, cô thật sự không thể nào tự tắm cho mình được.
“Anh rể… anh… quấn tay lại giúp em trước đi.” Cô nhắc nhở anh.
Lý Thần Niên đi tới trước mặt cô, nâng mí mắt liếc cô một cái, ánh mắt thâm thúy lại bình tĩnh, không nhìn ra bất kỳ giao động cảm xúc gì: “Không vội.”
Anh đáp lại hai chữ như vậy.
Trái tim Tần Nùng nhảy lên tới cổ họng, lập tức bị nghẹn.
Sau khi lấy áo ngực ra, Lý Thần Niên nửa ngồi xổm xuống cởi váy giúp cô. Anh ấy duỗi tay cởi khóa váy bên sườn, chiếc váy tơ lụa lập tức chảy xuống đùi Tần Nùng. Giây tiếp theo, chiếc quần lót ren nửa trong suốt của Tần Nùng đã lộ ra trước mặt anh.
Danh sách chương