Chương 349
“Hả?” Dương Quan Quan ngẩn người.
“Tôi không muốn nhúng tay vào bất cứ chuyện gì hết nên mới thuê cô về làm thư ký hội đồng quản trị đấy.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.
Hắn không quen làm những hoạt động kinh doanh này, cũng xem không hiểu mà cũng lười đi học thêm. Cho đến giờ vẫn luôn là một tên tổng giám đốc nhàn rỗi.
Dương Quan Quan gật đầu, cô ta nghĩ lại, chẳng qua Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ là con rối bị Hướng Đông Tinh và vị tổng giám đốc thần bí đặt trước sân khấu mà thôi, người thực sự chịu trách nhiệm vẫn là do Hướng Đông Tinh đã sắp xếp sẵn trong công ty.
Danh tiếng chủ tịch của hắn nghe có vẻ dọa người nhưng thực tế lại chẳng làm gì cả, nếu không thì vị tổng giám đốc Hướng Chính Phi đã không nhảy ra đối đầu với hắn làm gì.
“Cũng phải, anh ta vốn là một quản giáo, làm sao tự nhiên có thể quản lý được công ty lớn như vậy chứ?” Dương Quan Quan lắc đầu cười tự giễu, sau đó bắt đầu xem văn kiện.
“Mình sẽ làm việc chăm chỉ để tạo ra thật nhiều lợi nhuận cho Thiên Lại!”
“Chờ tới khi kiếm được nhiều tiền hơn, tự nhiên tổng giám đốc thầm bí sẽ biết được tên của mình.”
“Đến lúc đó sẽ có được cơ hội gặp mặt thôi.”
Sau khi Dương Quan Quan cuộn chặt tay quyết tâm đảm nhiệm vị trí thư ký hội đồng quản trị của Thiên Lại, cô ta bắt đầu nghiêm túc lên kế hoạch cho tương lai.
Dương Quan Quan coi vốn liếng là nền tảng quan trọng nhất của cuộc đời, mà người có thể khiến cô ta thăng tiến cao hơn chỉ có thể là vị tổng giám đốc thần bí này mà thôi.
Tề Đẳng Nhàn vừa mới rời khỏi công ty liền bị Hướng Đông Tinh gọi đến tập đoàn Hướng thị, chưa gì đã thấy Hướng Đông Tình đen mặt hỏi: “Anh đánh Tổng giám đốc mà tôi cất công sắp xếp thành như vậy rồi, bây giờ tôi biết bảo ai đi đảm nhận nữa đây?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Để cho Lý Vân Uyển làm cũng được, cô ấy rất có hứng thú với Tư bản Thiên Lại đấy.
Hướng Đông Tinh không khỏi sửng sốt, nhíu mày hỏi: “Anh xác định?”
“Ừm.” Tề Đẳng Nhàn tùy ý gật đầu.
Tuy rằng Lý Vân Uyển đang làm việc trong tập đoàn Mộc Tử, nhưng hiện tại quyền lực vẫn nằm trong tay bố cô ta – Lý Long Dịch.
Cho nên bây giờ cô ta chạy ra ngoài làm cũng không phải là không thể.
Nếu như là người khác làm như vậy, sắp xếp như vậy, chắc chắn Hướng Đông Tinh sẽ không đồng ý, thậm chí còn nổi trận lôi đình.
Nhưng ở chung với Tề Đẳng Nhàn đã lâu, cũng coi như Hướng Đông Tinh đã nắm rõ được tính nết của hắn, cô ta biết thừa tên này thật sự không thèm tranh quyền đoạt lợi.
“Người là anh tiến cử, tự mình thu xếp đi.” Hướng Đông Tinh nói.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu chấp thuận, quay đầu lại gọi điện thoại cho Lý Vân Uyển, bảo cô ta đến Tư bản Thiên Lại báo tên là được.
Mang tiền lương hàng năm cùng phần trăm lợi nhuận đã thu xếp xong xuôi, việc còn lại hắn cũng không muốn tham gia nữa, Tề Đẳng Nhàn phủi mông bước đi.
“Khoan đã, còn có một chuyện nữa!” Hướng Đông Tinh trầm giọng.
“Sao cơ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.
Hướng Đông Tinh ngồi trên ghế ông chủ, ngón tay thon dài đặt trên mặt bàn gõ nhẹ, nói: “Ngọc Tiểu Long từ Đế Đô huy động được chục tỷ tiền vốn, lúc nào cũng có thể tham gia vào trận chiến này.”
“Có lẽ là vì kiêng kỵ vị tổng giám đốc thần bí mà chúng ta thổi phồng lên nên Từ Ngạo Tuyết đã nới lỏng điều kiện, sẵn sàng giải quyết phân tranh thông qua phương thức nắm giữ cổ phần chéo.”