Chương 335
“Tôi buồn ngủ quá, cứ ôm như vậy đi, ngủ thêm một lúc nữa.” Lý Vân Uyển như một con mèo nhỏ cọ xát ở trong lồng ngực hắn, tiếp tục nhắm mắt lại mà ngủ mất.
Tề Đẳng Nhàn duy trì tư thế vô cùng cứng nhắc này, một cử động nhỏ cũng không dám làm.
Hắn chỉ cảm thấy lòng bàn tay rất nóng, thậm chí rất nhanh đã ra một tầng mồ hôi mỏng, sau đó, thân thể của hắn cũng nóng lên, không biết có phải hay là do tối hôm qua uống nhiều rượu quá hay không.
Nhưng chỉ một lát sau Tề Đẳng Nhàn đã trợn mắt mê man mà ngủ mất.
Khi tỉnh lại là do Kiều Thu Mộng gọi điện thoại đến đánh thức , hơn nữa người lúc nãy nằm cùng hắn trên sopha Lý Vân Uyển đã đi đâu mất.
“Tề Đẳng Nhàn, anh có rảnh thì đến sân bay đón người giúp tôi đi.” Giọng của Kiều Thu Mộng từ trong ống nghe truyền ra, mang theo một chút mỏi mệt.
“Được, tôi hiểu rồi.” Tề Đẳng Nhàn mở miệng đồng ý.
Não hắn còn có chút mơ hồ, sau khi nâng tay trái đưa về phía mũi của mình ngửi ngửi, mới lẩm bẩm nói: “Hình như không phải nằm mơ giữa ban ngày?”
Kiều Thu Mộng nghe được âm thanh hắn tự lẩm bẩm, không khỏi tức giận không biết phát tiết vào đâu, người này thật đúng là không có lòng cầu tiến, đã đến lúc này rồi mà còn ngủ?!
Bộp một tiếng, cô cúp điện thoại luôn.
Tề Đẳng Nhàn cũng không quá để ý, trong đầu đang không nhịn được mà hồi tưởng lại cảm giác lửa nóng bao quanh cùng với mồ hôi tiết ra kia.
“Phì, anh đang làm gì thế?” âm thanh của Lý Vân Uyển từ một bên bỗng nhiên truyền đến.
Tề Đẳng Nhàn nắm chặt tay lại, mạnh mẽ ho khan hai cái, nói: “Không làm gì cả, mũi hơi ngứa một chút mà thôi.”
“Tề sir, xem ra anh thật là một người đàn ông không bằng cầm thú nha!”
“Vậy thì tôi an tâm rồi, sau này có thể thường xuyên đến uống rượu!”
Lý Vân Uyển cười như không cười nói, cô ta vừa mới đu tắm, tóc vẫn đang ướt nhẹp, cứ như vậy mà nhìn Tề Đẳng Nhàn đầy quyến rũ.
Tề Đẳng Nhàn mặt mo đỏ ửng, không nhịn được mà nở nụ cười khổ, nếu như hôm qua không có người quấy rầy, những chuyện khiến người ta không vui kia không xảy ra, cứ bảo trì bầu không khí mập mờ từ quán cơm về đến đây…
Nói không chừng, đến cả rượu cũng không cần uống, hắn đã có thể làm cầm thú luôn rồi.
Đáng tiếc, trên thế giới này không có nếu như.
“Lần sau tôi chắc chắn sẽ uống ít một chút!” Tề Đẳng Nhàn cắn chặt răng, nói.
“Dáng vẻ ngốc ngốc này của anh, quả nhiên rất đáng yêu.” Lý Vân Uyển hì hì cười một tiếng, sắc mặt cũng hơi phiếm hồng.
Cô ta phát hiện, khi không ngừng trêu chọc Tề Đẳng Nhàn thì chính cô cũng đang hãm sâu thêm vào nhà tù này.
Bây giờ, cho dù Kiều Thu Mộng chỉ vào mặt cô bắt cô cút đi, cô cũng muốn cắn chặt răng mà đi tranh giành với Kiều Thu Mộng một lần!
“Không được, tôi đường đường là nhị đương gia của nhà tù U đô, sao có thể bị một người phụ nữ đùa bỡn?!” Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên cắn răng nói.
Lý Vân Uyển ngẩn người, khi lấy lại tinh thần thì phát hiện Tề Đẳng Nhàn đã đứng ở trước mặt nàng.
Thẳng đến khi bị Tề Đẳng Nhàn đẩy đập nhẹ lưng vào bức tường ở phía sau thì cô mới hồi phục tinh thần, vừa kinh ngạc vừa thẹn đỏ mặt mà nói: “Anh……”