Chương 314

Từ Dương và những người khác nghe Triệu Cường nói ra ba chữ này, ai nấy đều sốc ngay tại chỗ.

“Không dám?” Từ Dương sửng sốt, “Triệu tổng, anh đùa gì vậy?!”

Trên mặt Tề Đẳng Nhàn có chút không vui, hắn làm cai ngục mấy năm nay, đều đặt lợi ích tập thể lên trên lợi ích bản thân, xử lý công việc đâu vào đấy.

Nhưng hắn ra ngoài, mới phát hiện ra thế giới này hoàn toàn khác với những gì hắn biết.

Bọn họ luôn dựa vào quyền lực hoặc xuất thân của mình để phô trương quyền lực, lộng hành ngang ngược, ức hiếp kẻ yếu nhưng lại sợ hãi kẻ mạnh.

Ngoài ra, cuộc hẹn của anh với Lý Vân Uyển bị người khác gián đoạn khiến hắn càng không vui, vì vậy hắn quyết định dạy cho Triệu Cường một bài học cả đời khó quên.

“Chỉ vì cha anh là cục trưởng, là anh có thể đi khắp nơi diễu võ dương oai? Anh lại hại lắm nhỉ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Tề thiếu nói đùa… Tôi… Tất cả chỉ là hiểu lầm.” Triệu Cường gượng cười nói.

Tề Đẳng Nhàn giơ tay trực tiếp tát vào mặt Triệu Cường một cái, lạnh lùng nói: “Quỳ xuống rồi tiếp tục nói chuyện với tôi!”

“Bộp!”

Trái tim Triệu Cường run lên, anh ta cảm thấy rất sợ hãi, đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống trước mặt Tề Đẳng Nhàn.

Mọi người nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn ra tay với Triệu Cường, còn định mắng hắn kiêu căng xấc xược, một số đặc công thậm chí đều đã chuẩn bị ra tay.

Nhưng ngay giây sau, Triệu Cường lại quỳ xuống trước mặt Tề Đẳng Nhàn!

Cảnh tượng trước mắt làm cho bọn họ đều trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả đội đặc công cũng tràn đầy kinh ngạc.

Triệu Cường biết rất rõ rằng anh ta có thể lăn lộn thoải mái như vậy ở Trung Hải là nhờ hậu thuẫn của cha anh ta.

Nếu anh ta đắc tội Tề Đẳng Nhàn, khiến cha anh ta bị đuổi, thì anh ta sẽ không bao giờ có thể thoải mái như này nữa.

“Bộp!”

Tề Đẳng Nhàn giơ tay lên trực tiếp tát Triệu Cường một cái, lạnh lùng nói: “Quyền lực của bố anh, dùng để bảo vệ tài sản của nhân dân, bảo vệ an toàn thân thể, chứ không phải để cho con cháu đời thứ hai như cậu làm mưa làm gió, biết chưa?”

Triệu Cường gật đầu không ngừng, nói: “Biết!”

“Bộp!”

Tề Đẳng Nhàn tát Triệu Cường cái thứ hai nữa, Tề Đẳng Nhàn lạnh giọng nói: ” Anh thân là con trai của cục trưởng cục cảnh sát, càng nên công bằng tuân thủ pháp luật, đặt quyền lợi chung lên trước quyền lợi riêng, làm tấm gương tốt, hiểu chưa?”

Triệu Cường vội vàng gật đầu nói: “Hiểu!”

Khóe miệng Triệu Cường chảy máu, nhưng đến cả ý nghĩ phản kháng cũng không có, liên tục gật đầu nói: “Đã biết!”

Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng, tát Triệu Cường cái thứ ba, nói: “Thấy anh hợp tác như vậy, lần này tôi tha cho anh!”

“Tuy nhiên, nếu còn có lần sau.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện