Chương 277

“Sở Băng tôi là người nào? Cao quý như thế nào? Tay của tôi phí bảo dưỡng mấy trăm triệu là thứ mà tên nghèo nàn như cậu có thể chạm vào sao?”

“Cậu là cái đồ hạ tiện này cho dù là không cẩn thận đụng phải tôi thì cũng nên quỳ xuống xin lỗi mới đúng.”

Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì cỗ lửa giận cuối cùng cũng chậm rãi bốc lên, hắn tựa tiếu phi tiếu nhìn Sở Băng nói: “Cô muốn tôi phải xin lỗi như thế nào?”

“Quỳ xuống, sau đó dùng khăn ướt lau khô chỗ tôi bị cậu đụng vào, lau đến khi nào tôi hài lòng mới thôi!”

“Hơn nữa cậu còn phải xin lỗi tôi, bảo đảm không dám mạo phạm tới tôi nữa!”

“Nếu không hôm nay tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu!”

Thần sắc Sở Băng tàn nhẫn, cực kỳ ghét bỏ cầm lấy một tờ khăn giấy liên tục chà lau mu bàn tay của mình, tựa như trên đó dính phải thứ gì bẩn lắm vậy.

“Đúng vậy, loại người hạ tiện như cậu đụng phải cô Sở Băng chính là khinh nhờn đối với cô ấy!”

Còn không mau chóng quỳ xuống lau khô tay cho cô Sở Băng đi? Thật không biết loại người đê tiện như cậu trà trộn vào đây như thế nào!”

“Cô Sở Băng chính là đại sứ đại diện hình tượng của tập đoàn Từ thị, tôi khuyên cậu tốt nhất là không nên đắc tội, bằng không chết như nào cũng không biết được.”

Mọi người sôi nổi mở miệng thúc giục Tề Đẳng Nhàn mau chóng quỳ xuống xin lỗi Sở Băng rồi lau khô tay cho cô ta.

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lại lạnh lên, sau đó tựa tiếu phi tiếu nói: “Tôi cũng cho cô một cơ hội để nói xin lỗi.”

“Quỳ xuống, lau khô nơi vừa rồi tôi bị đụng, bởi vì tôi cảm thấy bị loại người như cô chạm vào thực sự rất ghê tởm.”

“Còn nữa, nhặt toàn bộ số thịt bò bị cô ném xuống mặt đất lên ăn sạch sẽ, đời này tôi ghét nhất chính là người lãng phí lương thực.”

Lời này của Tề Đẳng Nhàn vừa ra khiến người xung quanh đều ngẩn người, sau đó trực tiếp cười phá lên.

“Cậu xem, không phải hắn rất được hoan nghênh đấy sao?” Giờ phút này, Lý Vân Uyển nhàn nhã ghé vào phao bơi ở dưới bể bơi nói với Kiều Thu Mộng.

“Chứ không phải là hắn lại gây chuyện sao?” Kiều Thu Mộng hung hăng nhíu mày nói.

“Ha ha ha, người này khôi hài thật, còn muốn cô Sở Băng quỳ xuống lau tay cho hắn? Ngại cô Sở Băng không sạch sẽ?”

“Chính mình là cái mặt hàng dạng gì không cần phải tự soi lại nước tiểu nhìn lại đi? Trong lòng không tự cho mình một con số sao!”

“Cậu có thể nhìn thấy được tay của cô Sở Băng chính là vinh hạnh của cậu, nhưng mà cô Sở Băng không thích cậu, cậu vẫn nên thành thành thật thật làm theo lời cô Sở Băng đã nói đi!”

Người vây xem đều bày ra vẻ mặt lạnh lùng cười nhạo Tề Đẳng Nhàn, bọn họ thậm chí cảm thấy việc Tề Đẳng Nhàn có thể tiến vào căn biệt thự này chính là một loại vũ nhục đối với bọn họ.

Tề Đẳng Nhàn nhìn nhóm người này cười cười, nói: “Thật là một đám liếm cẩu, cuối cùng tôi cũng biết rõ vì sao trên mạng lại nói liếm cẩu không được chết tử tế rồi.”

Mọi người tức khắc giận dữ, một đám hận không thể vén tay áo đi lên đánh người, nếu không phải cố kỵ đây là party do Hướng Đông Tinh tổ chức thì đã sớm tiến lên giẫm chết hắn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện