Chương 259
Trở về sơn trang Vân Đỉnh, bữa tối do Lý Vân Uyển đích thân xuống bếp làm, một bàn bốn món ba mặn một canh nhưng sắc hương vị đều đầy đủ, rất khó tin rằng vị đại tiểu thư này lại có trù nghệ tốt như vậy.
“Ngài Tề, anh xem xem đó có phải là xe của hướng tổng nhà các anh hay không?!” Lúc ra cửa tản bộ, Lý Vân Uyển phát hiện một chiếc xe dừng ở trên đường núi thì hỏi.
Tề Đẳng Nhàn vừa thấy đúng là xe của Hướng Đông Tinh, lập tức nhíu mày, rồi trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện rồi!”
Nói xong lời này, hắn để Lý Vân Uyển đứng lại chờ hắn, sau đó một mình bước nhanh trên con đường gập ghềnh tới đỉnh Vân Đỉnh Sơn.
Trên đỉnh núi, vương hổ đang đứng song song với Hướng Đông Tinh, anh khẽ cười nói: “Đông Tinh, cô vẫn không muốn đồng ý tôi theo đuổi sao?”
“Kiên nhẫn của một người tốt như thế nào đi nữa thì chung quy lại vẫn có giới hạn!”
“Hay là, cô không biết sao?”
“Vương Hổ, loại chuyện như tình cảm này cần phải tuần tự từng bước một, tôi nói rồi, tôi sẽ nghiêm túc suy xét.”
Vẻ mặt của Hướng Đông Tinh bình tĩnh nhìn mặt trời lặn, cả người được bao phủ trong ánh hoàng hôn khiến người ta có loại cảm giác quen thuộc đây là nữ thần.
Vương Hổ cười cười, sau đó nhàn nhạt nói: “Tôi biết cô đang cố ý kéo dài thời gian mà thôi, nhưng trong lòng tôi trước sau vẫn có một tia hy vọng, hy vọng cô có thể hồi tâm chuyển ý.”
Hướng Đông Tinh nói: “Tôi không hề kéo dài thời gian, tôi đối với anh cũng có hảo cảm, nếu không anh mời tôi ăn cơm như vậy tôi chưa chắc sẽ đi.”
Vương Hổ lại cười nhạo lên, lắc lắc đầu, sau đó thần sắc lạnh lùng nói: “đông tinh, kiên nhẫn của tôi đã tới cực hạn rồi! Vậy nên hôm nay để cô chết ở chỗ này đi.”
Hướng Đông Tinh đột nhiên ngẩn ra, quay đầu lại không thể tin nhìn Vương Hổ!
Cô ta không hề nghĩ tới Vương Hổ sẽ nói ra những lời như vậy, hơn nữa còn dám nổi lên sát tâm với cô ta!
Biện pháp tốt nhất khiến tập đoàn hướng thị tan rã chính là trực tiếp diệt trừ đầu rồng Hướng Đông Tinh, chỉ cần cô ta chết thì tập đoàn hướng thị tất sẽ loạn, những người thân thích đó của cô ta khẳng định sẽ không bàng quan đứng nhìn mà tất nhiên sẽ nhao lên tranh đấu.
“Vương Hổ, anh….” Hướng Đông Tinh nhìn Vương Hổ, khiếp sợ nói: “Anh vậy mà muốn giết tôi?”
“So với việc bị một nữ nhân vĩnh viễn không chiếm được nắm mũi dắt đi thì không bằng giết chết cô ta.” Vương Hổ mỉm cười: “Cô chết, chúng tôi thâu tóm tập đoàn hướng thị cũng sẽ mất ít tổn thất hơn, càng thêm nhiều lợi ích.”
Trong lòng Hướng Đông Tinh lộp bộp một tiếng, lúc này mới nhớ tới lời cảnh cáo của Tề Đẳng Nhàn, Vương Hổ trước sau gì vẫn là người của giang hồ, kiên nhẫn có giới hạn, vì thế hãy cẩn thận anh ta chơi trò chủ nghĩa nhân đạo huỷ diệt.
Nhưng Hướng Đông Tinh trước sau chưa từng để trong lòng, bởi vì Vương Hổ vẫn luôn theo đuổi cô ta, thậm chí cô ta còn thỉnh thoảng đồng ý đi ăn cơm với Vương Hổ.
Mục đích làm như vậy chỉ vì tạm thời kìm chân Vương Hổ, tránh để anh ta hạ thủ với tập đoàn hướng thị sớm như vậy.
“Tự cô nhảy xuống hay để tôi phải giúp cô một tay?!” Sắc mặt Vương Hổ đột nhiên lạnh lùng không có một tia tình cảm, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Hướng Đông Tinh.