Nghĩ khi đám người Khôi Nguyên tới Tinh La thành , Tinh La hoàng đế đã dsi tới cùng Ninh Phong Trí chào hỏi sau đó cả đám được đưa tới Tinh La hoàng cung , sau khi được sắp sếp chỗ ở Khôi Nguyên liền nhận được lời mời từ Đới Duy Tư tới thư phòng thái tử gặp mặt . Theo lời kẻ tới chuyển lời thì có vẻ Chu Trúc Vân cũng ở đó lên Khôi Nguyên quyết định dẫn Chu Trúc Thanh đi cùng .
Ngay khi vừa bước vào thư phòng Chu Trúc Vân đã tiến tới lôi kéo Chu Trúc Thanh qua một bên thì thầm to nhỏ , nhìn ra sự miễn cưỡng trên gương mặt cô nàng Khôi Nguyên cũng chỉ có thể cho cô một nụ cười động viên , vốn cũng đang có rất nhiều thắc mắc cần được giải đáp lên Chu Trúc Thanh cũng ngoan ngoãn đi theo Chu Trúc Vân . Sau khi tiến vào thêm Khôi Nguyên đã nhìn thấy Đới Duy Tư, không như lần trước gặp mặt , lần này Đới Duy Tư đã trở lên chững chạc hơn không ít , khi nhìn thấy Khôi Nguyên tiến tới hắn chỉ nhẹ nhàng nở một núi cười mời Khôi Nguyên ngồi suống thưởng thức trà .
Cuộc nói chuyện của Khôi Nguyên cùng Đới Duy Tư diễn ra khá thoải mái , hay nói đúng hơn những vấn đề trọng đại thì bọn hắn cũng không cần thiệp vào được , với tư cách là anh em rể hai người nói truyện vẫn là rất tốt , chuyện này thật ra cũng bình thường dù sao hai người cũng đã là người quen cũ , bất ngờ là cuộc hội ngộ của hai chị em Chu gia lại diễn ra khá thoải mái .
-Muội muội à , không nghĩ tới sẽ có ngày chúng ta lại có thể ngồi nói chuyện như thế này .
Vừa nói Chu Trúc Thanh vừa nhẹ nhàng nhấc ấm trà lên chậm rãi rót cho Chu Trúc Thanh một tách trà . Chu Trúc Thanh quan sát chị gái mình một cách kĩ lưỡng , đã bao nhiêu năm rồi cô không nhìn thấy chị gái mình như vậy .
Từ khi sinh ra Chu Trúc Thanh có thể nói là vô cùng được cưng chiều . Một đứa bé sinh sắn đáng yêu từ nhỏ , không chỉ vậy lớn lên cô vẫn vô cùng ngoan ngoãn nghe lời , trong gia tộc mọi người đều rất yêu quý cô , Chu Trúc Vân cũng không phải ngoại lệ . Hai chị em từ nhỉ đã rất thân thiết , hay nói đúng hơn gia chủ đương thời Chu gia cũng chỉ có hai người con gái , hai người bọn họ định sẵn sẽ phải đi làm cầu nối quan hệ cho Chu gia , Chu Trúc Vân nhanh chóng cũng nhận ra thực tại này lên cô cũng rất yêu thương em gái mình .
Mọi thứ chỉ thấy đổi vào ngày hôm đó , ngày sinh nhật sáu tuổi của Chu Trúc Thanh cô được đưa đến để trưởng lão trong gia tộc để thức tỉnh võ hồn . Vốn dĩ Chu Trúc Thanh rất vui mừng khi thức tỉnh võ hồn giống với chị gái mình nhưng khi cô khoe với chị gái thì chỉ nhận lại một ánh mắt lạnh lùng . Cũng kể từ đó quan hệ hai người nhanh chóng đi suống , vốn bản đầu Chu Trúc Thanh còn không hiểu nhưng sau này càng lớn lên cô lại càng nhận ra nhiều thứ . Trong đó cũng bao gồm lí do chị gái cô lại như vậy .
Chu Trúc Thanh nhấc chén trà trên bàn lên khẽ nhấp một ngụm , vẫn hương vị ấy , vẫn cái hương vị khiến cô khó chịu ấy , nhưng không hiểu sao bây giờ cô lại cảm thấy nó cũng không tệ đến vậy .
-Có vẻ em có nhiều chuyện muốn nói nhỉ ?
-Đúng vậy . Chúng ta có rất nhiều chuyện để nói đấy , chị gái à .
Sau buổi chiều hôm đó Khôi Nguyên cảm thấy Chu Trúc Thanh có vẻ vui vẻ lên nhiều , nụ cười trên gương mặt cô cũng xuất hiện thường xuyên hơn . Trong ba ngày ở lại Tinh La thành , Chu Trúc Vân cũng thường xuyên tới trò chuyện với Chu Trúc Thanh Khôi Nguyên cũng khá kinh ngạc với chuyện này , nhưng nhìn nụ cười trên môi Chu Trúc Thanh thì cậu cũng không muốn nói gì .
Ngày thưa bà ở đây , Ninh Phong Trí dẫn đoàn đi tới Chu gia . Chu gia gia chủ Chu Chiến , cũng là anh trai Chu lệ đương nhiệm hoàng hậu Tinh La đế quốc là người cùng Ninh Phong Trí nói chuyện chính Khôi Nguyên cơ bản ngồi im một bên lắng nghe , sau khi nói quá về Khôi Nguyên cùng Chu Trúc Thanh , Ninh Phong Trí cũng bắt đầu nhắc đến muốn đính hôn cho hai người . Chu Chiến đương nhiên là đồng ý , Ninh Phong Trí lấy từ nhẫn trữ vật ra một lượng khổng lồ các rương lớn , đây cũng là lễ vật lần này Ninh Phong Trí mang đến . Đến tối cả bọn được Chu Chiến mời ở lại ăn tối sau đó ở lại đây nghỉ một đêm .
Sáng hôm sau , cả nhóm bắt đầu lên đường trở về Thiên Đấu thành . Sau một tháng cả bọn đã về tới Thiên Đấu thành , đón tiếp bọn họ là Tuyết Dạ đại đế , Ninh Phong Trí chỉ dẫn theo Trần Tâm đi tới hoàng cung còn những người còn lại đều trở về Thất Bảo Lưu Ly tông .
Đồng dạng hôm đó cũng có một nhóm người trở về Thiên Đấu thành .
-Hôm nay chỉ tới đây thôi , cảm ơn Mộc Bạch huynh đệ đã đồng ý giúp ta lần này
-Thiên Hằng huynh đệ quá lời , đây cũng là chính tả mà , nếu không có ngươi giúp chúng ta cũng không thể giết được con vạn năm Bạch Hổ Vương kia .
Đúng vậy nhóm người này chính là nhóm học viện Sử Lai Khắc , cách đây hơn hai tháng trước Đới Mộc Bạch đã phá cấp năm mươi khi hắn còn đang định đi tìm các lão sư trong học viện giúp đỡ thì Ngọc Thiên Hằng đã tới tìm hắn , mở lời muốn hắn giúp săn giết một con hồn thú , con hồn thú đó là một con độc giác long cũng là đệ ngũ hồn hoàn của Ngọc Thiên Hằng . Nhân cơ hội đó Đới Mộc Bạch cũng nhờ Ngọc Thiên Hằng giúp mình săn tìm hồn hoàn , với sự tham gia của các thành viên đội ngũ Sử Lai Khắc trước đây bọn họ cũng mất hơn hai tháng mới hoàn thành công cuộc săn hai con hồn thú này .
Sau khi về đến Thiên Đấu thành , Ngọc Thiên Hằng dẫn theo Diệp Linh Linh rời đi , đám Đới Mộc Bạch trở về học viện . Dọc đường đi , bọn họ nghe thấy không ít tin đồn về việc Ninh Phong Trí dẫn Khôi Nguyên đi cầu hôm sự tình . Nhưng bọn họ cũng chỉ cười nhạt , một tên ở rể còn bày đặt cưới thêm vợ . Nhưng khi về đến học viện trong số các học viên có nói đến người được cầu hôn kia lại từng là thành viên Sử Lai Khắc khiến cả bọn cũng khá tò mò . Đới Mộc Bạch cũng tiến đến lấy một tờ báo ra quan sát , bỗng gương mặt hắn cứng đờ . Đám Mã Hồng Tuấn xung quanh cũng im lặng không dám nói gì . Sau hồi lâu Đới Mộc Bạch mới hét lên một tiếng .
-Chu... Trúc...Thanh....