Chương 5016

Nguyễn Bảo Lan cũng nhìn lại anh †a, cứ nhìn như vậy rồi trả lời bằng giọng vô cùng yên ả: “Không, những lời anh nói lúc đó không hề sai. Thực sự thì khi ấy, tôi và anh kết hôn với nhau đúng là để giải quyết nhu cầu cần thiết của mỗi người. Hai chúng ta cũng không thể đoán trước được chuyện tiếp theo sẽ đi tới đâu.”

“Em hiểu hết những điều này vậy tại sao em vẫn muốn ly hôn với tôi?”

Nguyễn Bảo Lan nhìn dáng vẻ dầu không thấm, muối không ăn của Thẩm Tư Huy thì bất lực đến mức nhức đầu: “Cho nên hôm nay tôi muốn ly hôn với anh cũng không phải vì tôi để bụng những lời anh nói năm đó.”

“Vậy thì là vì lý do gì?”

“Bởi vì…”

Nguyễn Bảo Lan nói đến đây thì đột nhiên hơi chần chừ. Cô ấy vẫn luôn giấu kín những điều này trong lòng mình, từ †rước đến giờ cũng chưa từng tâm sự với ai cả. Hôm nay nếu đã quyết định ly hôn với Thẩm Tư Huy thì cũng nên làm rõ toàn bộ câu chuyện thôi: “Thực ra trong lòng tôi, kết hôn và sinh con là hai chuyện vô cùng thiêng liêng và trọng đại. Nếu năm đó không vì một tỷ rưỡi thì chắc chắn tôi sẽ không lấy hôn nhân của mình ra làm trò đùa.”

Nguyễn Bảo Lan nói đến đây thì trên mặt đã tràn ngập nụ cười tự giêu: “Thế nên tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay đều là quả báo mà ông trời dành cho tôi. Tôi đã không tôn trọng hôn nhân của chính mình nên ông trời đã khiến tôi không thể tìm được hạnh phúc và sự vẹn toàn cho bản thân, cả đời này cũng không thể tìm được nữa.”

Khi nói những lời này thì Nguyễn Bảo Lan đã hoàn toàn gạt Thẩm Tư Huy ra khỏi cuộc đời cô ấy rồi.

Cũng chính những lời này đã khiến nhiệt huyết đang bùng cháy của Thẩm Tư Huy như bị một chậu nước lạnh dập tất.

Mặc dù ánh mắt của anh ta vẫn luôn nhìn chăm chằm vào Nguyễn Bảo Lan nhưng mỗi chữ nói ra như đều được rít qua kế răng: ‘Nên ý của em là, nếu còn tiếp tục ở bên tôi thì em sẽ không được hạnh phúc, đúng không?”

“Em coi khoảng thời gian ba năm ở bên cạnh tôi là sự thất bại và nỗi nhục nhã lớn nhất trong cuộc đời em đúng không?”

Nguyễn Bảo Lan nghe vậy thì sững người. Thực ra cô ấy rất muốn nói cho Thẩm Tư Huy nghe, rằng ba năm qua mới là khoảng thời gian vui vẻ và ấm áp nhất trong cuộc đời cô ấy.

Mặc dù đúng là bên ngoài có rất nhiều tin tức về chuyện trai gái của Thẩm Tư Huy nhưng khi ở nhà, anh ta vẫn luôn quan tâm và che chở cho cô ấy rất nhiều. Ngay cả bà cụ Thẩm cũng xem cô ấy như cháu gái ruột mà yêu thương.

Nguyễn Bảo Lan chưa từng được trải qua cảm giác yêu thương và sự ấm áp của người thân trong gia đình nhưng bà cụ Thẩm và Thẩm Tư Huy đã cho Nguyễn Bảo Lan tất cả những điều ấy.

Thế nhưng trong lòng Nguyễn Bảo Lan luôn nghĩ rằng, hôn nhân mới là đích đến cuối cùng của tình yêu. Nhưng nếu chỉ có một mình cô ấy yêu thầm Thẩm Tư Huy thì sớm muộn gì cuộc hôn nhân này cũng sẽ biến thành bi kịch mà thôi.

Thế nên cô ấy phải tự tay vẽ ra một vòng tròn kết thúc cho cuộc hôn nhân của chính mình, bởi vì chỉ có như thế thì cô ấy mới có thể bắt đầu lại một lần nữa. Có lẽ cũng chỉ có như thế, cô ấy là Thẩm Tư Huy mới có thể có tương lai.

Thấy người đang ở trước mặt mình dần rơi vào trạng thái cưồng loạn thì trái tim Nguyễn Bảo Lan run rẩy cả lên: “Anh nói cái gì cũng đúng, anh cứ coi như ba năm qua là khoảng thời gian nực cười nhất trong cuộc đời tôi đi. Xin anh buông tha cho tôi và cũng là buông tha cho chính anh. Chúng ta ly hôn điI”

Nguyễn Bảo Lan nói dứt lời, bầu không khí trong xe hạ xuống đến mức thấp nhất. Thậm chí cô ấy còn có thể cảm nhận được một luồng không khí lạnh lẽo đang tỏa ra từ người Thẩm Tư Huy. Đó là một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm, chẳng mấy chốc đã khiến Nguyễn Bảo Lan không thở nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện