Chương 4985
Tô Lam còn chưa nói xong đã cảm nhận được sắc mặt của Quan Triều Viễn đang thay đổi.
Cô vội vàng chữa lời: “Vậy buổi tối em sẽ chờ anh tới đón.”
Quan Triều Viễn nghe xong lời này, sắc mặt mới dịu đi một chút.
Tô Lam bước xuống xe.
Phản ứng của bản thân thực sự rất chậm chạp!
Vừa mới bị anh hiểu lầm, bây giờ còn ở văn phòng đến tối muộn, chắc chắn sẽ làm anh cảm thấy không vuil Mấy ngày nay mình sẽ ngoan ngoãn về nhà, chỉ có như thế mới có thể chứng minh được sự trong sạch của bản thân.
Tô Lam bước vào tòa nhà, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một người đàn ông vô cùng đẹp trai phong độ đang đi về phía mình.
Người đó không phải ai khác mà chính là Chiến Lưu Thành, người mà mấy ngày trước đã bị cô từ chối một cách lạnh lùng!
Tại sao anh ta lại ở đây?
Để tránh Quan Triều Viễn lại hiểu lầm một lần nữa, Tô Lam đã quyết định từ hôm nay sẽ tránh chạm mặt anh ta, chỉ cân nhìn thấy anh ta là sẽ lập tức đi trốn.
Bởi vì cảm giác bị người khác hiểu lầm này thật sự khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tô Lam nhanh chóng quay đầu đi về phía khác.
Nhưng cô còn chưa đi được hai bước thì đột nhiên bị người nào đó năm chặt lấy tay.
“Đi với tôi!”
Giọng nói lạnh như băng của Chiến Lưu Thành vang lên trên đỉnh đầu cô.
Tô Lam vô cùng hoảng hốt, phản xạ có điều kiện là bắt đầu giấy giụa: “Chiến Lưu Thành, anh buông tôi ra, buông tôi ral”
Chiến Lưu Thành lập tức dừng bước, anh ta lạnh lùng nói: “Tôi không muốn thu hút sự chú ý của người khác, nhưng nếu cô càng giấy giụa thì sẽ càng có nhiều người chú ý đấy. Chẳng lẽ cô còn muốn gây chuyện với tôi, để †in này truyền đến tai người đàn ông kia à?”
Nhờ Chiến Lưu Thành nhắc nhở, Tô Lam mới phát hiện xung quanh quả thật đã có không ít người đang nhìn về phía họ.
Lời Chiến Lưu Thành vừa nói lúc nãy, người đàn ông kia là đang ám chỉ Quan Triều Viễn sao?
“Chính là người đàn ông vừa rồi hôn cô trong xe, triền miên không dứt!”
Khi Chiến Lưu Thành nói lời này, anh †a đang tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Đôi mắt của anh dường như đang cháy lên với ngọn lửa của sự ghen tuông.
Tô Lam lập tức ngây ngẩn cả người, đột nhiên một sự phân nộ không tài nào lý giải được đã bùng phát.
Chiến Lưu Thành anh ta là ngu thật hay là đang giả ngu vậy?
Ngay từ lúc đầu, anh ta đã biết là cô đã kết hôn rồi. Sao bây giờ lại giống như là mình đang lừa dối tình cảm của anh †a vậy?
“Anh điên à? Đó là chồng tôi, tôi muốn ôm muốn hôn, đó là quyền của tôi! Này, buông ra! Anh kéo tôi đi đâu!”
Chiến Lưu Thành nổi giận kéo Tô Lam đến bên bờ hồ phía sau tòa nhà.
Tô Lam dùng hết sức vùng vẫy cuối cùng cũng thoát được khỏi tay anh 1a.
Cô xoay xoay cổ tay đau nhức của mình: “Thả tôi ra, anh làm tôi đau!”
Đôi mắt của Chiến Lưu Thành dán chặt vào người Tô Lam: “Cô nói lại một lần nữa, anh ta là ai?”