Chương 4930

“Nhưng tôi tin rằng tôi thích một người thì tôi sẽ đối xử với cô ấy tốt không thua bất cứ ai, tôi chỉ cần cô cho †ôi một chút thời gian.”

“Asius, ý tôi không phải là vậy.”

“Mẫn Loan, tôi sẽ đi cầu xin mẹ Nam để cô ấy tạm thời đừng đưa bản cam kết đó lên, cô suy nghĩ cẩn thận lại một chút đi.”

Asius nói xong rồi quay người chạy đi, không hề để cho Mộ Mẫn Loan có cơ hội giải thích.

“Asiusl”

Mộ Mãn Loan nhìn theo bóng lưng biến mất như làn khói của Asius mà đột nhiên cô cảm thấy rất bất lực.

Thật ra cô ấy có chút áy náy đối với Asius.

Dù sao cũng bởi vì điều ước trong hợp đồng nên cô ấy không thể nào nói thẳng tình hình hiện tại của mình cho Asius biết.

Từ đó khiến cho anh ta hiểu nhầm càng nhiều, có lẽ đây là lỗi của mình.

Người đàn ông duy nhất trong cuộc đời của Mộ Mãn Loan này chính là Tô Duy Nam, những người khác không bao giờ có thể bước chân vào được!

Asius, xin lỗi anh, tôi tin rằng anh sẽ gặp được một cô gái yêu anh thật lòng.

Mộ Mãn Loan thầm nói câu đó xong rồi quay người đi tới chiếc xe màu đen bên phía đường đối diện.

Cô ấy vừa mới đẩy cửa xe ra thì có thể cảm nhận được một luồng khí áp thấp truyền từ bên trong ra.

Mộ Mãn Loan ngẩng đầu lên theo bản năng thì thấy được Tô Duy Nam ngồi ở hàng ghế phía sau đang nhìn mình chăm chằm với ánh mắt vô cùng kỳ quái.

Không hiểu sao đột nhiên Mộ Mẫn Loan cảm thấy có chút chột dạ nên vội vàng ngồi xuống bên cạnh anh.

“Xem ra những con ong con bướm kia vẫn còn chưa hết hi vọng nhỉ?”

Tô Duy Nam vừa mới mở miệng nói thì Mộ Mẫn Loan đã nghe được một sự nguy hiểm trong giọng điệu của anh.

Mặc cô ấy biết rất rõ rằng bây giờ không phải là lúc thích hợp để giải thích thay cho Asius.

Nhưng cô cũng biết nếu như bây giờ không giải thích thì Tô Duy Nam sẽ càng thêm tức giận.

“Chuyện này là do em xử lý không đúng, bởi vì có điều khoản hợp đồng nên em không thể nào công khai anh và Nhất Vi được, cho nên mới khiến cho người khác hiểu nhầm.”

Tô Duy Nam thấy Mộ Mãn Loan kéo tất cả trách nhiệm về phía mình thì đôi mắt đen láy kia càng thêm âm u, anh ấy híp mắt nhìn Mộ Mãn Loan.

Cô ấy vừa đối đầu với ánh mắt bình tĩnh của Tô Duy Nam thì trái tim cô không khỏi nhảy lên một cái.

Cũng đúng lúc này, đột nhiên Tô Duy Nam mở miệng nói với vẻ bình thản: “Em cũng đã kéo hết trách nhiệm lên người mình thì anh còn có lý do gì mà trách móc người khác chứ?”

Tô Duy Nam nói xong rồi quay đầu nhìn Thomas đẳng trước: ‘Lái xe đi.”

Mộ Mẫn Loan chỉ có thể ngồi im bên cạnh anh ấy một cách ngoan ngoãn.

Không biết vì sao mà cô ấy luôn cảm thấy những lời Tô Duy Nam vừa nói còn có hàm ý gì khác.

Có lẽ anh ấy đang không vuil Asius đang chuẩn bị quay về phim trường, anh ta vừa đi tới cửa thì đột nhiên bị một người phụ nữ mặc áo đen đưa tay ra cản lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện