Chương 180

“Vì sao tôi phải đứng ra? May là chị Mạch Nhiên đứng ra, bằng không đám fan bạn gái của anh không xé xác tôi mới lạ! Tôi vừa mới ra mắt, không muốn bị giết từ trong trứng nước!”

Vậy mà Mục Nhiễm Tranh không đáp lại được.

Phải biết hội fan trong giới giải trí của ai lợi hại nhất!

Đương nhiên là hội fan của Mục Nhiễm Tranh!

“Này, Hắc Thổ, không phải anh ở Pháp sao? Sao đột nhiên lại quay về rồi?”

“Nói thừa!”

Còn không phải là vì cô?

“Nên về thì không phải về rồi sao? Đừng gọi tôi là Hắc Thổ!”

Quê chết đi được!

Anh quê sao?

Anh đen sao?

Tô Lam nhún vai: “Vậy anh quay về bao lâu?”

Bạn tốt gặp nhau đương nhiên cần hàn huyên một lúc rồi.

“Không đi nữa, hợp đồng của tôi với Quốc tế Nghệ Tân sắp đến hạn rồi, gần đây có lẽ cần xử lý chuyện hợp đồng một chút”

Nhắc tới hợp đồng, Mục Nhiễm Tranh giống như bóng xịt hơi, ủ rũ.

“Nhìn anh mặt nhăn mày nhó kìa, với độ nổi tiếng của anh, ký với ai mà chả như nhau chứ?”

“Cô biết cái gì? Chú tôi mua lại Quốc tế Tinh Hoàng rồi!”

(*) Hắc Thổ: vừa đen vừa quê mùa.

“Cái gì?”

Tô Lam trợn mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh, dường như biết được chuyện gì đó cực kì lợi hại.

Về người chú của Mục Nhiễm Tranh, Tô Lam thường xuyên nghe anh nhắc đến.

Chú của Mục Nhiễm Tranh là Quan Triều Viễn, là thiên tài hàng đầu trong giới game, người giàu nứt đố đổ vách — Quan Triều Viễn!

Cái người giàu có thần bí kia.

Chẳng qua, sau khi Mục Nhiễm Tranh ra mắt, không hề nhắc tới mối quan hệ này với người khác, bên ngoài cũng không có ai biết.

Chắc là người bên cạnh Mục Nhiễm Tranh biết được chuyện này chỉ có Tô Lam.

Tô Lam luôn cho rằng Quốc tế Tinh Hoàng sắp phá sản rồi, bên ngoài đương nhiên cũng cho rằng như vậy.

Khi đó cô ký hợp đồng, nghĩ rằng dù sao có nơi ký hợp đồng, cũng hơn là phiêu dạt bên ngoài.

Không ngờ Quốc tế Tinh Hoàng đã bị người giàu có thân bí kia thu mua rồi!

“Nghe nói chú tôi mua vì Tiêu Mạch Nhiên, tôi cũng đã liên lạc với chú tôi, cũng không biết lý do cụ thể là gì, cô nói xem có phải chú tôi ăn no rửng mỡ không? Vì một người đàn bà, ba tỷ!”

Mắt Tô Lam khẽ động: “Chị Mạch Nhiên tốt lắm mà, chị ấy làm thím của anh không tốt sao?”

“Thèm vào!”

Chẳng qua, nghe tới mối quan hệ của Tiêu Mạch Nhiên và chú của Mục Nhiễm Tranh, trong lòng Tô Lam, hình tượng của Tiêu Mạch Nhiên cũng có chút xấu đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện