“…Kh.”
Trong thoáng chốc, cậu thiếu niên đầu nhím tên Kamijou Touma đã quên mất luôn mình đang ở nơi nào.
Một cơn đau âm ỉ nhói lên trong đầu cậu.
Tâm trí cậu réo lên báo động inh ỏi hơn cả tiếng chuông báo thức.
Cậu đang kẹt lại trong một cỗ máy hình thoi như cái kén không to lớn cho lắm. Nó mềm nhũn một cách kỳ lạ và dường như đang cố mút chặt lấy lưng cậu. Trong tay cậu chỉ có một thiết bị máy móc chỉ to hơn hộp sô cô la một chút. Chính thiết bị này và những cái que, những nút bấm trên đó giờ đang là phao cứu hộ duy nhất cho cậu.
Không có gì khác trong cái kén này. Chẳng cần thắt dây an toàn, cơ thể cậu vẫn bám chặt lấy cái ghế và thiếu đi toàn bộ những màn hình máy móc mà thường có thể thấy trên những phi cơ. Một người có thể thay đổi hệ thống điều khiển với thiết lập bổ sung, nhưng tất cả những gì cậu cần để kiểm soát cỗ máy này đã gói gọn trong cái thiết bị nhỏ nhắn trong tay cậu rồi.
Nhưng không ai có thể chắc chắn rằng cái phao cứu sinh là hư hay thực.
Bản thân thiết bị này, ngay cả chính sự hiện diện của cậu “trong” cỗ máy này cũng không hề chắc chắn.
Dù vậy cỗ máy vẫn sẽ làm theo đúng những gì cậu điều khiển, nên không thành vấn đề.
“…!!”
Thế giới nhanh chóng hiện lên xung quanh cậu.
Cậu không chỉ tiếp nhận dữ liệu đơn thuần thông qua một màn hình máy móc. Ngay cả khi cậu đang ngồi trong cái thiết bị hình kén này, cậu vẫn cảm nhận rõ rệt được hơi ấm của không khí, một mùi khét cháy, và một hình bóng gì đó cũng như sát khí đằng đằng vượt ngoài năm giác quan thông thường.
Cuối cùng cậu cũng nhớ lại.
Cắn bờ môi nhuộm đỏ máu tươi, cậu choáng váng ngẩng đầu lên.
Cậu thốt lên những gì mình cần phải làm.
“Nghe này, Temjin,” cậu rên rẩm.
“Mày không sinh ra để làm một công cụ giết người. Tao không cho phép mày trở thành một thứ như thế đâu.”
Cậu siết lấy thiết bị điều khiển trong tay mình một lần nữa. Đặt đầu ngón tay cái lên những cái que, cậu xác nhận lại sự tồn tại chân thực của chúng với bàn tay mình. Thứ này đây, cậu giao phó tất cả cho nó.
Và rồi Kamijou Touma lên tiếng.
“Thế nên xin hãy giúp tao. Hãy giúp tao cứu cô bé đó!!”
Trong thoáng chốc, cậu thiếu niên đầu nhím tên Kamijou Touma đã quên mất luôn mình đang ở nơi nào.
Một cơn đau âm ỉ nhói lên trong đầu cậu.
Tâm trí cậu réo lên báo động inh ỏi hơn cả tiếng chuông báo thức.
Cậu đang kẹt lại trong một cỗ máy hình thoi như cái kén không to lớn cho lắm. Nó mềm nhũn một cách kỳ lạ và dường như đang cố mút chặt lấy lưng cậu. Trong tay cậu chỉ có một thiết bị máy móc chỉ to hơn hộp sô cô la một chút. Chính thiết bị này và những cái que, những nút bấm trên đó giờ đang là phao cứu hộ duy nhất cho cậu.
Không có gì khác trong cái kén này. Chẳng cần thắt dây an toàn, cơ thể cậu vẫn bám chặt lấy cái ghế và thiếu đi toàn bộ những màn hình máy móc mà thường có thể thấy trên những phi cơ. Một người có thể thay đổi hệ thống điều khiển với thiết lập bổ sung, nhưng tất cả những gì cậu cần để kiểm soát cỗ máy này đã gói gọn trong cái thiết bị nhỏ nhắn trong tay cậu rồi.
Nhưng không ai có thể chắc chắn rằng cái phao cứu sinh là hư hay thực.
Bản thân thiết bị này, ngay cả chính sự hiện diện của cậu “trong” cỗ máy này cũng không hề chắc chắn.
Dù vậy cỗ máy vẫn sẽ làm theo đúng những gì cậu điều khiển, nên không thành vấn đề.
“…!!”
Thế giới nhanh chóng hiện lên xung quanh cậu.
Cậu không chỉ tiếp nhận dữ liệu đơn thuần thông qua một màn hình máy móc. Ngay cả khi cậu đang ngồi trong cái thiết bị hình kén này, cậu vẫn cảm nhận rõ rệt được hơi ấm của không khí, một mùi khét cháy, và một hình bóng gì đó cũng như sát khí đằng đằng vượt ngoài năm giác quan thông thường.
Cuối cùng cậu cũng nhớ lại.
Cắn bờ môi nhuộm đỏ máu tươi, cậu choáng váng ngẩng đầu lên.
Cậu thốt lên những gì mình cần phải làm.
“Nghe này, Temjin,” cậu rên rẩm.
“Mày không sinh ra để làm một công cụ giết người. Tao không cho phép mày trở thành một thứ như thế đâu.”
Cậu siết lấy thiết bị điều khiển trong tay mình một lần nữa. Đặt đầu ngón tay cái lên những cái que, cậu xác nhận lại sự tồn tại chân thực của chúng với bàn tay mình. Thứ này đây, cậu giao phó tất cả cho nó.
Và rồi Kamijou Touma lên tiếng.
“Thế nên xin hãy giúp tao. Hãy giúp tao cứu cô bé đó!!”
Danh sách chương