Ở bên cạnh quảng trường, có một đạo ánh sáng màu tím lập lòe. Ngay sau đó là một vùng Lôi Điện ngoằn nghèo! Nó điên cuồng quật lên người còn Độc Nhãn Ma Lang miệng đầy máu tươi kia.

Thân thể con Độc Nhãn Ma Lang bị lôi điện đánh cho cháy đen. Hai con mắt nó tràn đầy sự tức giận.

Thân thể nó hoàn toàn không thể nào nhúc nhích nổi. Nó muốn dùng móng vuốt của mình xé tan cái lồng ngực nho nhỏ của loài người kia ra nhưng không sao mà làm được.

Rốt cuộc thì sau mấy lần ma pháp oanh kích vào người con Độc Nhãn Ma Lang không cam lòng té cái bịch xuống đất. Từ lúc bắt đầu cho tới lúc kết thúc nó vẫn chưa có cơ hội chạm vào người vị ma pháp sư kia.

” May mắn là ta phát hiện ra nó trước. Cho nên đánh trước chiếm tiên cơ.”

Mạc Phàm nhìn con Độc Nhãn Ma Lang vừa mới tử vong mà thở dài thật sâu.

Đây có lẽ là lần đầu tiên hắn một mình chiến đấu với một con yêu ma. Nếu như không có kỹ năng Lôi hệ thì có lẽ với thân thủ mạnh mẽ của con Độc Nhãn Ma Lang kia thì hắn chắc chắn sẽ bị xé thành mảnh nhỏ một cách dễ dàng. Mới vừa rồi, Mạc Phàm hắn lợi dụng Lôi Ấn đánh xuống trước chiếm thế chủ động. Sau đó phối hợp với Hỏa Tư – Bạo Liệt có hiệu quả rất mạnh kia mới có thể miễn cưỡng giết chết được con Độc Nhãn Ma Lang này.

Chỉ cần đi xuyên qua con hẻm nhỏ này thì quảng trường mua sắm đã ở trước mặt.

Mạc phàm tìm một con đường khá là an toàn đi tới trung tâm mua sắm kia.

......

Bên cạnh quảng trường mua sắm, có một tòa nhà cao 10 tầng có sân thượng.

Trên sân thượng có hai gã nam tử mặc áo màu đen đang ở nơi đó. Bọn họ giống như là không có bị yêu ma phát hiện ra vậy. Hai người bọn họ đang còn tuần tra khu vực này.

” Ở bên kia vừa mới có ánh sáng màu tím phát ra. Có lẽ là một vị Lôi pháp sư…. Uk, nơi hắn xuất hiện. Nhìn cái điệu bộ này có lẽ hắn muốn tới quảng trường mua sắm rồi.”

Một vị nam tử mũi ưng trong đó nói.

” Tất nhiên là hắn!”

Một nam tử khác có đeo một chiếc mặt nạ nói. Từ trong đôi mắt của hắn bỗng nhiên lóe ra một tia hận thù.

” Ngươi biết hắn?”

Nam tử mũi ưng hỏi

” Đương nhiên là biết. Người ở đây coi chừng một chút. Ta đi giết hắn cái đã!”

Nam tử đeo mặt nạ nói.

” Không nên làm quá lâu khiến cho mọi việc chậm trễ. Chúng ta còn có nhiệm vụ quan trọng trên người.”

” Ta biết. Nhưng mà người này ta nhất định phải giết chết hắn!”

Dứt lời, Nam tử đeo mặt nạ liền phát ra một cái mệnh lệnh. Rất nhanh liền có mấy con Hắc Súc Yêu nhanh chóng đi theo sau hắn. Hơn nữa phương hướng bọn họ di chuyển lại chính là về phía quảng trường.

…………

Ở đầu bên kia, Mạc Phàm vừa mới chạy tới cầu thang của quảng trường mua sắm.

Vận khí của hắn rất tốt. Quảng trường mua sắm lớn như thế này mặc dù có mấy con Cự Nhãn Tinh Chuột nhưng hình như bọn nó cũng không có phát hiện ra Mạc Phàm. Vì vậy, Mạc Phàm hắn mới thành công bước lên được bậc cầu thang của Quảng trường mua sắm.

Cửa vào trung tâm mua sắm rõ ràng có dấu hiệu bị phá hủy. Mạc Phàm cẩn thận dùng phấn tìm yêu rải ra trách cho việc vừa mới bước vào trung tâm mua sắm thì bị yêu ma tập kích.

Phấn Tìm yêu vừa mới tản ra bay đi. Nó giống như ngọn bồ công anh bay trong gió từ từ phiêu đãng về phía bên cạnh. Hiển nhiên là nó báo cho Mạc Phàm biết ở phía bên phải có một sinh vật đang nhanh chóng tới gần.

“Bá!!!!!!”

Trong phút chốc, một cái bóng đen có tốc độ cực nhanh lao về phía Mạc Phàm. Móng vuốt sắc bén hung hăng cào lên người Mạc Phàm mặc dù phía trước nó có một cái cửa thủy tinh đi chăng nữa.

Theo bản năng, Mạc Phàm liền chạy về phía cánh cửa thủy tinh để tránh né một kích hiểm ác này.

Bóng đen kia vẫn tiếp tục công kích. Nhưng rõ ràng nó không có phát hiện ra trước mặt nó có tấm cửa thủy tinh. Vì vậy, cả thân người nó liền đụng phải tấm kính. Nhất thời, tiếng ” loảng xoảng” vang lên từ tấm kính vỡ ra….

Mạc Phàm vội vàng chạy vào bên trong để trốn. Hắn cúi đầu thì phát hiện ra trên cánh tay mình có một vết thương rất sâu. Vết thương này kéo dài từ bả vai cho tới cùi chỏ. Đau rát nhanh chóng truyền tới não bộ của hắn!!

Mẹ kiếp, sinh vật quái quỷ gì vậy? Tốc độ của nó sao nhanh tới như vậy!!

May mắn là mới vừa rồi Mạc Phàm hắn dùng Phấn tìm yêu tản mát ra. Vừa kịp lúc phát hiện có một sinh vật sắp tới. Chứ không thì có lẽ lồng ngực của hắn bây giờ đã bị xé thủng ra rồi.

Mạc Phàm nhanh chóng chạy ra xa. Khi hắn quay đầu lại thì nhìn thấy ở nơi tấm cửa kính vỡ nát kia có một sinh vật đen như mực đang từ trong choáng váng bò dậy.

Hắc Súc Yêu!!!

Mạc Phàm cả kinh. Đó chính là một con quái vật có thân thể giống người mặt khỉ. Nhìn nó vô cùng xấu xí. Nó chính là Hắc Súc Yêu dấu hiệu của Hắc Ám Giáo Đình!!

Chẳng lẽ ở đây có người của Hắc Ám Giáo Đình??

” Trốn cũng nhanh đấy. Đáng tiếc là lần này người không thể nào nhìn thấy mặt trời mọc vào ngày mai nữa rồi!”

Một giọng nói lạnh lẽo chậm rãi truyền ra từ sau cánh cửa. Chẳng biết từ khi nào ở nơi cánh cửa kia lại xuất hiện một người mặc đồ đen bước ra. Cả khuôn mặt hắn được bao bọc bởi một cái mặt nạ màu đen.

” Người là ai?”

Mạc Phàm cảm thấy giọng nói này rất là quen thuộc, giống như đã từng nghe thấy ở đâu rồi. Thế nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể nghĩ ra được hắn là ai.

” Người không biết ta…. ha ha ha ha. Tốt. Ta sẽ cho người xem một chút ta là ai!”

Nam tử Hắc Ám Giáo Đình cười phá lên, rồi từ từ gỡ cái mặt nạ ra.

Rất nhanh chiếc mặt nạ được gỡ ra. Nhưng khuôn mặt kia lại rất là đáng sợ.

Gò má trái của hắn gần như bị thối rữa. Giống như bị nước sôi dội lên vậy. Con mắt kia không có da bao bọc chỉ còn lại hốc mắt. Nhìn qua càng thêm đáng sợ hơn nữa.

Má phải của hắn thì vẫn bình thường. Do vậy, Mạc Phàm cũng nhận ra hắn là ai. Nhưng mà Mạc Phàm không ngờ hắn lại là người của Hắc Ám Giáo Đình!!!

” Nhận ra chưa?”

Nam tử Hắc Áo Giáo Đình che một bên lại để cho Mạc Phàm thấy được má phải bình thường của mình. Hắn vẫn giữ nụ cười quỷ dị cho dù nó có chút cứng ngắc.

” Thì ra là người. Đây là mặt nạ mới của người để hù dọa tiểu bằng hữu hay sao. Nhìn qua cũng không tệ.”

Trong lòng Mạc Phàm thầm kinh hãi. Nhưng ngoài miệng thì chê cười.

“Câm mồm!!!!”

Nam tử Hắc Ám Giáo Đình khuôn mặt hai bên không chịu phối hợp liền nhăn nheo lại. Hắn hung hăng đem một nửa gương mặt xấu xí không chịu nổi đưa tới đây. Từ trên người hắn toát ra sự thù hận và phẫn nộ. Hắn hận mình không đem cái thằng Mạc Phàm này ăn tươi nuốt sống cho rồi!

” Hay hay! Đại công tử thế gia thì không thích làm, lại thích đi làm chó cho Hắc Ám Giáo Đình.”

Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng nói

” Khuôn mặt hiện giờ của ta. Là do người ban tặng cho đấy!”

Nam tử Hắc Ám Giáo Đình kia mang theo vài phần thống khổ quát um lên.

” Liên quan gì tới ta?”

Mạc Phàm trả lời.

” Đáng lẽ người tiến vào Địa Thánh Tuyền phải là ta, phải là ta!! Chỉ cần ta đem Địa Thánh Tuyền giao cho Tát Lãng đại nhân. Thì ta ngay lập tức trở thành chấp sự của Hắc Ám Giáo Đình!! Ta vì cái kế hoạch này mà phải vất vả bao nhiêu năm??? 10 năm!! 10 năm trước ta đã phải nhẫn nhục làm chó cho cái lão Mục Trác Vân khốn khiếp kia. Hắn nói gì ta làm theo cái đấy. Ta hầu hạ hắn không khác gì hầu hạ cha. Chính là vì để được sự tín nhiệm của hắn. Chính là vì muốn tham gia vào trận chiến tranh đoạt Địa Thánh Tuyền!! Kết quả thì sao?? Kết quả là người đã phá hư kế hoạch ẩn núp 10 năm của ta. Để cho ta biến thành cái hình dạng như bây giờ, hình dạng như bây giờ!!! Người có biết Tát Lãng đại nhân đem mặt của ta đưa vào quỷ axit khiến cho ta thống khổ tới như thế nào không?? Bây giờ ta cũng muốn người phải nếm thử cái tư vị đó của ta. Không chỉ mình khuôn mặt. Ta muốn cả thân thể của người ngâm vào trong quỷ axit, rồi sau đó biến người thành đám Hắc Súc Yêu đầy tớ kia!!”

Nam tử Hắc Ám Giáo Đình nhìn về phía Mạc Phàm gào lên như là thằng bệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện