"GYAAAAAAA!!! ARGHHH!!! GYAAAAAHHHHH!!!"

RẦM!! ẦM!! ẦM!! RẦMMM!! Một tiếng gầm lớn đến xé họng, đến nỗi không ai ngờ lại phát ra từ một cô gái trẻ, có thể được nghe thấy từ trong phòng của Sistana khi ả lên cơn và đập phá mọi thứ đồ đạc trong tầm mắt.

Từ những thứ nhẹ như... sách, hộp trang điểm trống, tất cả đều bị ném cho văng tung tóe. Những thứ nặng hơn cũng không thoát khỏi cơn giận của Sistana... bàn ghế và kệ tủ đang bị những chiếc xúc tu mọc ra từ sau lưng Sistana đập nát.

Con ả đang điên tiết lắm rồi.

"H-Hiieeee... X-Xin tha, xin hãy tha cho tôi...!"

"Ôi lạy Chúa, xin cứu giúp con! Chúa ơi!"

"Xin rủ lòng thương...! Xin tiểu thư hãy rủ lòng thương!"

"Chết tiệt! Chính vì con ả khốn kiếp đó tự mình rời khỏi nhà mà giờ chúng ta...! Tại sao chúng ta lại phải...!"

Trong góc phòng, những người hầu trong nhà Lyran đang run rẩy và co rúm lại. Họ chuẩn bị ứa nước mắt tới nơi rồi. Một vài người cầu nguyện với Chúa, số còn lại cầu xin lòng thương xót từ tiểu thư của mình.

Khung cảnh này không khác nào địa ngục trần gian cả.

Theo lời Công tước Lönnrot, Sistana không phải là một đứa con gái quá sáng dạ, nhưng đó lại không phải là vấn đề. Con ả vẫn có một sở trường của riêng mình... đó là 'săn đuổi kẻ yếu'.

Ả không có đủ tài lẫn trí để áp đảo ai đó ở cương vị cao hơn mình nhưng lại đặc biệt tốt trong việc hủy hoại thanh danh của những người yếu thế hơn. Ả có thể dễ dàng đẩy người ta vào trong hố sâu tuyệt vọng và buộc cho họ phải nghi ngờ về nhân sinh.

Thực ra thì Sistana đã không chỉ là kẻ đã hạ sát tên phù thủy mà còn ra lệnh xử tử hai người lính. Sau khi những trái tim bị khoét ra ấy được nhồi đầy thứ nhầy nhụa từ cơ thể ả, ả đã cho đem chôn chúng dưới những cánh đồng thuộc lãnh địa Lönnrot... Một loạt những hành động trái luân thường ấy đã được thực hiện bởi những người hầu hèn mọn đang run lên trong góc phòng kia.

Họ dĩ nhiên không còn lựa chọn nào khác ngoài tuân lệnh Sistana. Rốt cuộc thì gia đình họ đã bị nhà Lyran giam làm con tin trong ngục tối và nếu nhiêu đó là chưa đủ để ép buộc họ, Sistana sẽ không hề ngại tra tấn con tin ngay trước mặt những người hầu ấy.

Đặc biệt là khi Sistana đang ở trong cái hình dạng đáng nguyền rủa này, ả có thể dễ dàng chế ngự họ bằng chỗ xúc tu sau lưng ả. Một cái chạm nhẹ nhàng từ đám xúc tu kia là quá đủ để thuyết phục được họ rồi.

Thậm chí trước cả khi bị nguyền, Sistana đã bắt nạt con gái của một tử tước, vốn thuộc về gia tộc có phẩm vị thua kém ả, đến nỗi cô gái ấy không còn dám bước chân vào xã hội thượng lưu thêm một lần nào nữa. Ả cũng đã xóa sổ cô con gái nhút nhát của một công tước, người vốn không hề giỏi ma pháp, bằng cách ngầm cấu kết với một tên côn đồ.

Người ta đồn rằng sau khi bị kẻ đó lấy đi trinh tiết, người con gái của công tước đã phải dâng mình vào tu viện vì cô ấy không còn hy vọng gì cho tương lai nữa... Nhưng không ai thực sự biết sự thật là gì cả.

Có điều... trường hợp một thiếu nữ bị Sistana giở trò đến nỗi phải đi tu ấy, không phải là ví dụ duy nhất cho sự độc ác của ả.

Đã có rất nhiều người hầu từng phục vụ cho gia tộc Lyran vì thế hệ gia chủ trước đã cố gắng hết sức để kìm nén Sistana. Nhưng kể từ lúc ông bếp trưởng tiền nhiệm nghỉ hưu, những kẻ dám nói lời thật lòng với Sistana phải chịu cảnh bị đuổi ra khỏi nhà sau khi ả vạch lá tìm sâu với mọi lỗi lầm mà ả có thể dùng từ họ như cái cớ.

Cho đến bây giờ, chị kế của ả, Miltia, đã trở thành cái bao cát cho Sistana. Toàn bộ người hầu sẽ phần nào được yên ổn nếu họ bắt nạt Miltia giống như Sistana và Bavalein hay làm. Song sau khi đối tượng để Sistana bộc lộ ra xu hướng tàn bạo của mình là Miltia rời khỏi nhà, hiển nhiên ả sẽ bắt đầu giơ nanh vuốt với những con mồi khác yếu hơn là đám người hầu. Chỉ khi mọi chuyện đi xa đến mức này bọn hầu mới nhận ra tầm quan trọng của Miltia, người mà chúng luôn ghê tởm như dịch hạch.

Nhưng... chúng lại không nghĩ về những điều như... "Chúng tôi xin lỗi vì mọi thứ mình đã gây ra." hay... "Chúng tôi thật ngu ngốc." Không... chúng không hề hối hận một chút nào về hành động của mình. Thay vào đó chúng càng hận Miltia hơn nữa, và cho rằng mọi chuyện xảy ra với chúng là do lỗi của Miltia vì đã rời khỏi nhà Lyran.

Lý do khiến cho chúng có suy nghĩ như thế dĩ nhiên là do sự tẩy não của Sistana và Bavalein.

"GRRRROOAAAAA!! BOBOBOBOBOBO!! GEBOBOBO!! AAARRGHHHH!!"

BỌP BẸP!! TÕM!! CỌT... KẸT...

Từ đầu thì vẫn có thể nói rằng Sistana gần đây đang có tâm trạng tốt. Sau khi ả làm theo phương pháp được Jubak bày cho và『làm lây lan lời nguyền』, chỗ chất nhầy và những thứ dơ bẩn đầy khó chịu bao phủ khắp cơ thể ả đã giảm đi rõ rệt. Ả rất vui mừng khi thấy dung nhan đầy khôn ngoan, tốt bụng và đáng yêu của mình đang dần trở lại.

Tuy vậy, đột nhiên mọi thứ lại thay đổi hoàn toàn.

Thứ quái quỷ gì đang xảy ra đây?!

Bất chợt từ trong miệng, mắt và mũi ả... Không, từ toàn bộ thất khiếu và bất cứ nơi nào có lỗ trên người ả đều chảy tràn ra thứ chất nhầy tanh tưởi đen ngòm. Chỗ bùn lầy ấy rỉ ra và thiêu đốt ả từ bên trong. Với khuôn mặt đã tím tái vì giận dữ, ả nhìn quanh phòng và tìm cho mình đối tượng để đổ lỗi.

Không chỉ từ những nơi lộ thiên như mũi và miệng, mà hơi nước dày đặc như khói cũng cứ thế mà phun lên tận trời từ lỗ hậu của ả.

"Nnnnnngggươi.... Chị gái đáng chếttttt...!! Khụ! Khụ!!!"

Sao chuyện này lại xảy ra cơ chứ?!

Trong tâm trí Sistana, khi ả tưởng tượng ra chuyện sẽ xảy đến khi ả làm lây lan lời nguyền, những thứ như chướng khí sẽ từ những trái tim bị chôn mà lan ra khắp lòng đất. Đám hoa màu héo úa và yếu ớt sẽ trở nên như những nhân vật quần chúng vô diện chạy qua chạy lại trong sợ hãi. Khung cảnh tức cười ấy rất hài hước và thực sự đã thỏa mãn thú tính đầy phức tạp của ả.

Và rồi... sau khi đồng ruộng bị xóa sổ hoàn toàn, Sistana sẽ giả bộ gửi một lá thư để đề nghị giúp đỡ Công tước Lönnrot đang gặp rắc rối... Để khi nhận được nó, Công tước Lönnrot sẽ vui mừng lao vào vòng tay đang dang sẵn của Sistana... Hoặc đó là những ảo tưởng của ả.

Trái với vọng tưởng ấy, thực tế lại khác xa với khái niệm tức cười. Đột nhiên những người nông dân bỏ chạy trở lại với một thứ bột trắng và sau đó họ bắt đầu rải nó lên những mảnh ruộng héo úa.

Thêm vào đó, thứ bênh dịch tóc xanh lá kia, Miltia, cùng với mấy lão già đã rải bột trắng đó ngay tại phần đất phía trên nơi trái tim bị chôn. Thế rồi ngay lúc chỗ bột rời khỏi tay một Miltia đang mỉm cười thật hạnh phúc, một cơn đau bỏng rát ập tới với Sistana, khiến cho ả phải nhắm chặt mắt lại. Rồi ả đã lập tức nhận ra.

Chỗ bột trắng ấy chứa đựng ma pháp『thanh tẩy』cực kỳ mạnh mẽ, đủ mạnh để ép lời nguyền phải trở lại với ả...

Phản nguyền quay ngược lại đem theo cơn đau khủng khiếp và sự khó chịu khắp lục phủ ngũ tạng ả. Nhưng ả đã thấy được ánh sáng cuối con đường khi đám chất nhầy đã tràn hết ra khỏi cơ thể Sistana trước khi nó kịp giết chết ả.

Ả đang phải gồng lên mà nôn chúng ra bằng đường mũi và miệng... Thế nhưng số lượng lại quá nhiều so với sức của Sistana. Từ mắt ả bắt đầu chảy ra dịch nhầy đen ngòm. Ả giãy dụa, quăng quật cơ thể mình khắp nơi trong tuyệt vọng để rũ bỏ những thứ bùn lầy ấy đi. Tên Jubak lúc này hẳn là đang mỉm cười dưới mười tấc đất nếu hắn thấy được thứ sinh vật đen đúa vốn từng là một tiểu thư xinh đẹp này quặn mình vì đau đớn dưới sàn nhà.

Và dĩ nhiên khi phần thân dưới của ả, nơi bị che đi bởi đồ lót và chân váy, đang trong tình trạng hết sức khủng khiếp.

Chợt Sistana nhớ ra... vẫn còn... còn hai trái tim nữa.

"N-Này, khoan... KHOAN ĐÃ!!"

Trái lại, Miltia đang vừa vui vẻ trò chuyện cùng người nông dân già vừa rắc chỗ bột trắng kia ra khắp cánh đồng.

Đừng nói với mình là... mình cần phải trải qua cơn đau thấu trời này... thêm hai lần nữa nhé?!

Sistana co rúm lại trước suy nghĩ đó và như thể chỉ chờ có thế, ả trông thấy hình bóng Miltia đang lại gần một trong số những trái tim còn lại.

"CHỊ ƠIIIIIIIIII!!!!"

Nhưng tiếng hét của ả đã không bao giờ tới được với Miltia đang ở nơi cách ả quá xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện