Sau cái đêm hành xác bọn du côn, tôi vẫn đến trường như mọi ngày.

Xa xa phía cổng trường. Một bóng người đứng đó. Tôi nhận ra ngay Yuu Asahina.

Tôi thấy hơn lo rồi. Lo còn hơn lúc nghiền nát đám du côn kia.

Asahina đứng ngay cạnh cổng trường, dù nhìn thế nào cũng là đang đợi tôi.

Nhìn thấy Asahina, trái tim tôi muốn nổ tung.

Vẫn còn nằm trong kế hoạch. Nhưng vấn đề lại bắt đầu từ đây.

Tim đập thình thịch. Cơn căng thẳng thắt chặt, cảm giác kích thích cũng tăng lên.

Một khi Asahina đã đứng canh tôi như kia, khả năng thành công là cực kỳ cao. Nhưng vẫn không phải là tuyệt đối. Đó chính là cảm giác hồi hộp khiến tôi thích thú.

Đúng, đây là món cược có tỉ lệ thành công cực cao.

“Này.”

Tôi bước đến chỗ Asahina, hờ hững chào cô ta với vẻ mặt thư thái.

Asahina chăm chú trừng mắt nhìn tôi. Quầng thâm hiện rõ dưới mắt cô.

“Tôi đã cầu xin cậu rồi mà?”

Asahina lườm tôi bằng đôi mắt đầy giận dữ, như thể muốn giết tôi tới nơi, cất giọng run run như thể đang cố gắng hết sức kìm nén cơn giận của mình. Nhìn thấy Asahina như vậy tôi lại càng vui.

Quá tốt. Hoạt động rồi.

“Cầu xin?”

Hết sức kìm lại sự phấn khích trong tôi như muốn nhảy cẫng lên tới nơi, tôi thờ ơ hỏi lại Asahina.

“Tôi đã nói tôi sẽ làm nô lệ cho cậu rồi mà? Tôi nói sẽ làm bất cứ yêu cầu nào cậu đưa ra, đổi lại cậu phải giúp tôi một việc còn gì? Và cậu…”

Asahina vừa run rẩy vừa nói với tôi, như thể cơn giận đã vượt quá giới hạn, nghiêng đầu nở nụ cười méo xệch.

“Tôi muốn cậu bảo vệ Yuka. Tôi chỉ muốn có vậy thôi. Chỉ cần cậu thực hiện nguyện vọng đó thì tôi sẽ trở thành nô lệ cho cậu. Nhưng cậu lại――”

Nói xong, Asahina giơ tay phải lên, vung mạnh xuống.

Một âm thanh khô khốc vang vọng trong không gian, cùng lúc đó, tầm nhìn của tôi bốc chốc trống rỗng trong giây lát. Tiếp đến, một cơn đau chạy dọc qua má tôi.

Asahina tát vào má tôi một cái.

Ái chà, đau ghê. Nhưng, khả năng thấu thị của tôi cho phép tôi nhận ra kịp thời nên vẫn quay đầu lại ngay lúc cái tát giáng xuống. Điều đó làm giảm lực tát xuống một nửa. Nhưng vẫn đau đấy, vậy có nghĩa Asahina dùng hết sức mình để đánh tôi, không chút thương xót. Asahina tức giận như thế à.

Fufu…fufufu…fufufufu…

Được rồi, tôi làm được rồi, đúng như nỗi lo sợ tôi đã tính tới. Tôi biết Asahina với tính khí hống hách của mình sẽ làm tốt mấy việc thế này mà. Và tôi nghĩ khả năng mọi việc tiến triển tốt đẹp khá cao. Nhưng tôi không mong đợi chúng lại suôn sẻ tới mức này.

“Tôi không hề đòi hỏi cậu điều gì khác. Cậu thích làm gì với đống ảnh đã chụp đó cũng được. Tôi không quan tâm ai nghĩ gì về mình nữa. Tôi đã nhận được điều còn quan trọng hơn thế rồi.”

Nói xong, Asahina quay gót bỏ tôi lại.

Tôi vuốt má trái đang nóng bừng vừa bị đánh, đứng đó một lúc. Và rồi, đúng như dự đoán, Yuka xuất hiện chạy tới bên tôi.

Tôi nghĩ Yuka muốn ngăn Asahina nổi giận với tôi, nhưng cũng không tìm ra cách. Lý do là vì hôm qua tôi đã yêu cầu cô giữ bí mật.

Đây là một canh bạc, nhưng Yuka đã giữ lời hứa, không nói với Asahina về chuyện tôi đi đấm bọn du côn.

Asahina không hề biết chút gì, đương nhiên cũng không biết đám du côn đã bị tôi làm gọi hết. Vậy nên Asahina lại tát người giữ lời hứa.

Đúng vậy, Asahina đã tát tôi dù tôi giữ đúng lời hứa.

“Suzuhara-kun!”

Yuka chạy đến chỗ tôi, gọi tên rồi ngước nhìn tôi đầy lo lắng trước mặt tôi.

“Sao cậu lại không nói gì hết vậy? Suzuhara-kun đã giữ lời hứa rồi mà?”

Sau đó Yuka đưa điện thoại của cô ta cho tôi.

Tôi nhận lấy chiếc điện thoại và nhìn vào màn hình, một chuỗi tin nhắn hiện ra.

――Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi――

Những dòng xin lỗi cứ lặp đi lặp lại mỗi lần tôi cuộn màn hình.

Tên người gửi được hiển thị là Shinozaki-san. Shinozaki là thằng đầu sỏ đám du côn kia hả? Ối chà, tôi cứ nghĩ hắn mất trí luôn rồi cơ chứ. Chắc là lúc đó tôi hơi quá đà chút.

Dù gì thì gì, thằng thủ lĩnh đã tới nước này rồi thì băng đảng côn đồ kia cũng khỏi sống.

Với cả, cô ta đặt tên danh bạ của thằng đầu sỏ nhóm du côn gài bẫy, hãm hiếp và làm vô số thứ độc ác với mình cùng hậu tố “-san” luôn à? Cô nàng này tốt bụng tới mức nào vậy?

“Tớ không biết là bằng cách nào, nhưng Suzuhara-kun đã đánh bại những tên đó rồi đúng không? Vậy sao cậu lại không nói với Asahina-san?”

Tôi trả điện thoại cho Yuka, cô ta nhận lại và hỏi tôi.

Tại sao á? Rõ ràng mà.

“Tầm này vẫn chưa khẳng định đám côn đồ đó lụi tàn được đâu. Tôi vẫn sẽ chờ xem mọi việc sẽ diễn ra như nào trong khoảng thời gian tới. Nói với Asahina sau khi đã chắc chắn diệt tận gốc bọn chúng cũng đâu có muộn quá đâu nhỉ?”

“R-ra vậy.”

Yuka gật đầu ngưỡng mộ trước câu trả lời của tôi.

Nfufu, cô không hiểu đâu. Lý do duy nhất tôi không nói gì cho Asahina là để cô ta đánh tôi. Không, chỉ cần cô ta chửi tôi là đủ rồi, nhưng Asahina lại làm được điều lý tưởng mà tôi nghĩ tới.

Dù không biết, nhưng Asahina đã đánh tôi trong khi tôi đã giữ lời hứa đánh bại hết đám du côn kia. Nếu Asahina biết được sự thật, chắc chắn cô ta sẽ cảm thấy tội lỗi vì cách hành xử của mình. Nếu điều đó xảy ra, Asahina sẽ khó có thể từ chối mệnh lệnh của tôi.

Cô ta từng nói cô ta tự nguyện trở thành nô lệ cho tôi, nhưng như vậy không có nghĩa là cô ta sẽ không kháng cự nếu thực sự phải đối mặt với tình huống nào đó. Ừ, kiểu giống một hợp đồng đảm bảo đi.

Phản ứng của Asahina sau khi biết được sự thật sẽ thú vị lắm đây.

Dù sao thì――

“Yuka-chan, cậu còn nhớ lời hứa với tôi không?”

Tôi cười khoái trá hỏi Yuka, khuôn mặt cô căng ra một lúc, nhưng vẫn gật đầu.

“C-có chứ. Suzuhara-kun đã giữ lời hứa. Và giờ tớ cũng vậy.”

Yuka nói với vẻ mặt nghiêm túc, dương vật trong quần tôi đang cương cứng lên rồi.

Một cô gái nghiêm túc, tốt bụng, chính trực và có chút ngốc nghếch. Dù là hàng dùng rồi nhưng ngoại hình của cô quá hoàn hảo, cộng thêm bộ ngực khủng kia nữa.

“Vậy giờ làm luôn đi.”

Yuka nao núng thấy tôi bộc lộ cảm xúc thật của mình.

“Đ-được.”

Yuka hơi xoay người lại, ôm mình, cắn môi dưới, hơi ngước lên nhìn tôi, rồi thì thầm đồng ý.

Khởi điểm trong mấy loại việc này khá là quan trọng đấy. Nếu không để ý, cô ta có khi không thể bước tiếp được, và cứ thế đình trệ mãi.

“V-vậy chúng ta sẽ đi đâu?”

Yuka, vẫn ngước lên nhìn tôi, đôi má ửng hồng ngại ngùng, hỏi tôi.

Miếng băng quấn quanh mắt phải và vết bầm tím bên mép đôi môi. Kết hợp với cái cách cô ta nhìn tôi, máu bạo dâm trong tôi dâng trào dữ dội. Và khi hạ ánh mắt xuống, khối phình lớn đang ép vào bộ đồng phục của cô đập vào mắt tôi.

Thực lòng tôi không thể cưỡng lại được.

“Yuka-chan, cậu biết chỗ nào tốt mà, đúng không nào?”

Tôi khựng lại, nuốt nước miếng, bình tĩnh hỏi.

Cô ta có vẻ từng bị cưỡng hiếp rất nhiều ở trường. Cô ta sẽ biết những nơi tốt nhất, những nơi ít người tìm ra.

Yuka gật gật, nhẹ nhàng chạm vào tay áo đồng phục của tôi, hơi quay đầu lại.

“Đường này.”

Cô nói thế, rồi bước đi.

Tôi chưa từng nghĩ mình có thể được làm những thứ dâm dục với một cô gái ngực bự, dù là hàng dùng rồi nhưng chắc chắn được xếp vào hàng mỹ nữ suốt cả buổi sáng như thế này.

Nếu được thì tôi thích gái trinh hơn, nhưng trong quan hệ tình dục thì cũng không quan trọng cho lắm. Hơn nữa cũng chẳng phải là tôi đang trong mối quan hệ với cô ta.

Tôi không muốn sử dụng khả năng của mình vào bất cứ việc gì khác ngoài dâm dục, nhưng tiêu diện được bọn du côn kia cũng sảng khoái ra phết.

Yuka đi ra phía sau trường học. Đây là nơi cô ấy bị hai thằng senpai kia đánh đập.

Rõ ràng nơi này rất hiếm khi có người tới. Nhưng cũng không thể chắc chắn là sẽ không ai đến.

Mà thôi, khả năng của tôi có thể phát hiện trước được hết.

Nhưng khi sử dụng năng lực thì tôi cũng sẽ nhìn qua làn da của Yuka, thế thì dị hợm lắm.

Tôi không muốn sử dụng khả năng của mình càng nhiều càng tốt trong lúc hành sự mấy thứ dâm dục. Tôi chỉ muốn dùng nếu nó dâm dục thôi. Nhưng cứ sử dụng cái là lại làm tôi tởm cực kỳ.

Năng lực này không phải lúc nào cũng hữu ích.

Có cách nào để hạn chế nó không đây?

Ví dụ chỉ nhìn xuyên qua khu vực quanh âm hộ thôi ấy.

Tôi có thể hạn chế khả năng của mình chỉ có tác dụng lên phụ nữ ở cảnh giới gần như vô thức. Chắc là chăm chỉ luyện tập thì có thể được.

Trong lúc ngẫm nghĩ, Yuka vẫn đang kéo tay áo tôi, đổi hướng.

Tôi cứ nghĩ cô sẽ chọn chỗ sau trường học cơ, nhưng Yuka lại đổi hướng đi vào khu rừng cạnh trường.

Vô số cây cối mọc um tùm, cỏ dại phủ kín mặt đất. Tôi thấy những dám cỏ dưới chân Yuka đang đi trước tôi đã bị dẫm nát hết. Một con đường được tạo ra bởi dấu chân con người.

Một lúc sau, tầm nhìn mở ra. Tất cả những gì trong mắt tôi là gốc cây. Dù xung quanh vẫn còn cây cối nhưng có một vài đã bị đốn hạ, để lại một khoảng trống nhỏ ở đó.

Không gian 360 độ đều được bao quanh bởi cây cối, cỏ dại bị dẫm nát bởi có người thường xuyên đi qua đây.

Có vẻ như gốc cây được sử dụng làm ghế, chai và túi nhựa nằm rải rác xung quanh các chúng.

Tôi sớm nhận ra. Yuka đã bị bọn du côn hiếp dâm ở đây.

Hể, view đẹp đấy. Nằm ở trong rừng nên khó tìm, lại còn ở ngoài trời. Tôi có thể chịch gái xinh bao nhiêu tùy thích trong không gian thoáng đãng tràn ngập ion âm này.

Không tệ chút nào.

“C-chúng ta bắt đầu chứ?”

Yuka dừng lại, quay lưng về phía tôi, nói vậy rồi đưa tay vào trong váy. Và cô cởi quần lót xuống.

Tim Yuka đang đập đều đều. Dù đang phải cởi quần lót trước mắt của một tên con trai nhưng cô không hề có chút sợ hãi, lo lắng hay xấu hổ gì. Chắc là cô ta đã quen với chuyện này tới mức trở thành như vậy.

“Không, tôi chưa sử dụng chỗ đó của cô đâu.”

“Eh?”

Nghe tôi nói, Yuka quay lại, quần lót đã tụt xuống đầu gối.

Tôi muốn nhét vào âm hộ Yuka ngay lập tức, nhưng âm hộ cô ta không hề ướt chút nào. Âm hộ cô ta vẫn được váy giấu kín nhưng không thể nào đánh lừa được mắt tôi.

Đối với Yuka, tình dục có thể chỉ là một công việc. Để không bị bạo hành, cô giả vờ như thế, tán tỉnh đàn ông và biến nó thành một công việc đơn thuần.

Thế không hay, chả thú vị tí nào.

Phụ nữ là phải ahegao. Tôi muốn đâm dương vật cương cứng của mình vào âm hộ sũng nước của cô ta, làm cô ta ahegao trong lúc rỉ dâm thủy liên tục. Thất vọng về bản thân, tuyệt vọng chống lại khoái cảm, nhưng cảm giác đó lại quá gây nghiện tới mức cô ta không thể cưỡng lại mà ahegao.

Đó mới là thứ tôi muốn thấy.

“Làm ướt cây gậy của tôi trước đi.”

Nói thế, tôi cởi quần và rút dương vật đang cương cứng của mình ra.

Nhét vào trong âm hộ khô như thế chỉ làm đau nhau thôi. Thế thì làm ướt dương vật cái đã. Và Yuka hoàn toàn biết cách làm ướt dương vật của tôi.

“V-vâng.”

Yuka, không mấy ngạc nhiên nhìn vào dương vật đang cương cứng của tôi, ngay lập tức hiểu ý nghĩa của cụm từ “làm ướt” và ngồi xuống với chiếc quần lót đã tụt xuống đầu gối. Sau đó, cô quỳ cả hai chân xuống đất, nhìn vào dương vật đang cứng như đá trước mặt mình.

Trông như cô ta không hề có chút xấu hổ nào nữa. Tôi có thể nhìn vào bên trong cơ thể cô ta thông qua khả năng thấu thị nên tôi biết đó không phải là giả.

Cô ta từng dùng miệng và âm hộ của mình nuốt bao nhiêu cái dương vật rồi vậy?

Không vui. Không vui tí nào.

Tôi đang vô cùng tức giận trước Yuka, cô ta không hề tỏ ra xấu hổ hay khó chịu nào trước dương vật đang cương cứng, ngoằn ngoèo với những đường gân cực dày nổi lên trên của tôi.

Tôi muốn làm cô ta ahegao. Tôi thực sự muốn làm cô ta xấu hổ mà khóc, và sau đó nhìn cô ta phát điên lên với niềm khoái lạc để lộ ra bản mặt ahegao đó.

“Cho tôi xem vú cậu đi?”

“Eh? À, vâng.”

Yuka gật đầu đồng ý yêu cầu của tôi, cuộn bộ đồng phục của mình lên như đang thay đồ trong một căn phòng không có người.

Bộ ngực trắng ngần đung đưa. Quầng vú và núm vú màu hồng đào lộ rõ. Tôi không biết cô ta đã từng bị bao nhiêu tên đàn ông chơi đùa, nhưng cô ta quá xinh làm tôi không thể nào có ý nghĩ đó, ngoại trừ những vết bầm tím lấm tấm trên người. Nó khơi dậy ham muốn của tôi tới một mức độ khác thường.

Thay vì xấu hổ, tôi lại có cảm giác như mình “bị” ham muốn cô ta, làm tôi có cảm giác như thua cuộc.

Yuka không hề có chút ngượng ngịu hay lo lắng nào trước việc ngực mình lộ ra ngoài, ngước lên nhìn tôi.

“Vậy, tớ làm ướt nó nhé?”

Sau đó, Yuka không do dự nắm lấy dương vật cương cứng tới mức cong vênh bằng tay phải, mở đôi môi hồng nhạt xinh xắn, thẻ cái lưỡi đỏ tươi của mình ra..

Yuka ngước lên nhìn tôi, để chiếc lưỡi thè ra chạm vào đầu khấc, như thể cô ta đã được đàn ông huấn luyện để làm như thế vậy.

Khoái cảm chiếc lưỡi trơn, ấm áp bò qua đầu khấc mà nó tạo ra chạy khắp cơ thể.

“Ku!”

Cơn khoái cảm tột độ ập đến quá đột ngột khiến tôi giật mình.

Yuka vẫn đang ngước nhìn lên tôi, không nói lời nào.

“Fufu.”

Sau một lúc im lặng, Yuka khúc khích.

Mạch máu toàn thân tôi như nóng bừng, sôi lên như magma và cùng một lúc dồn lên não.

Cô ta cười. Cô ta thấy tôi giật hông sau khi dùng lưỡi chạm nhẹ vào quy đầu của tôi, và cô ta cười nhạo tôi.

“C-có gì hài hước sao?”

Tôi nhìn xuống Yuka và cất giọng, cảm thấy mạch máu ở thái dương đang nổi lên.

Tôi là người đã hủy diệt bọn du côn kia đấy. Tôi mà tức giận thì đáng sợ lắm đấy nghe chưa. Tôi không cho phép cô cười nhạo tôi như thế.

“Không phải, Suzuhara-kun, ừ thì…khá là dễ thương.”

Yuka nở nụ cười dịu dàng nói vậy, nhẹ nhàng dùng tay phải cầm cây gậy của tôi lên.

D-Dễ thương á? Cô thiếu từ hay gì mà phải nói tôi dễ thương? Cô chế nhạo tôi tưởng tôi là trai tân chứ gì? Nói cho mà biết, tôi không còn zin nữa đâu. Trước khi chịch Asahina thì đúng là vậy thật, nhưng giờ thì không rồi.

‘C-cô, đừng có nghĩ khen một thằng con trai dễ thương là――Uuu.”

Tôi gắng sức kìm nén cơn tức giận đang dâng trào, định nói vài lời với Yuka. Nhưng lại không thể nói hết những điều mình muốn nói.

Yuka ngước mắt nhìn lên tôi, nhẹ nhàng dùng tay phải cầm cây gậy của tôi lên, liếm đầu khấc của tôi bằng chiếc lươi đỏ tươi của mình. Khoái cảm làm tôi không thể thốt lên thành lời.

Sau khi dùng lưỡi nhẹ nhàng, chậm rãi liếm đầu khấc, Yuka mở miệng. Sau đó, không chút do dự, cô đút quy đầu vào miệng.

“Kh!”

Phần thịt căng trơn bao bọc lấy quy đầu của tôi, hông tôi vô thức giật bắn, khiến tôi vô tình rên thành tiếng.

Yuka nhìn tôi, nheo mắt lại.

Cô ta đang cười. Cô ta đang trêu chọc tôi, nghĩ tôi là một thằng trẻ con không có kinh nghiệm vừa mới mất zin.

Không thể chấp nhận được. Không thể tha thứ. Dám trêu chọc――

“Ofu…”

Sụp sụp và những âm thanh ướt áp dâm dục vang vọng, phần thịt khít rịt, trơn trượt mơn trớn phần quy đầu. Khoái cảm tột độ làm đầu óc tôi trở nên trống rỗng.

Fellatio, đây là fellatio đấy à? Thứ khoái cảm khủng khiếp này. Chắc chắn phải sướng hơn âm hộ của Asahina gấp mấy lần.

“Kh! Kuh…!”

Yuka bắt đầu chậm rãi di chuyển đầu. Âm thanh ướt át vang vọng cùng lúc với cái đầu đang lắc lư của cô. Và rồi, cơn khoái cảm kinh dị ập tới.

Không được rồi. Không ổn rồi. Vừa mới bắt đầu mà tôi sắp không chịu nổi nữa rồi. Giờ Yuka vừa mới bú thôi mà tôi đã ra thì cô ta sẽ còn cười nhạo tôi thêm nữa mất.

Gắng lên tôi ơi. Fellatio chỉ là màn dạo đầu thôi. Chỉ là màn dạo đầu để đưa dương vật vào âm hộ chưa được làm ướt. Nhưng nếu tôi không gượng nổi――

“Ah”

Cùng với âm thanh ướt át dâm dục, ham muốn của tôi đã được giải phóng.

Khoái cảm như dòng điện chạy dọc cơ thể, tâm trí tôi chợt lóe lên rồi trống rỗng.

Đầu gối tôi như mất hết sức lực, run rẩy, tôi đang vô cùng xấu hổ.

Yuka nuốt trọn chất nhầy thâm nhập vào miệng mình, có phần vui vẻ nhìn tôi, tiếp tục vừa chầm chậm gật đầu vừa ngước nhìn tôi.

Không để cho tôi có thời gian đắm mình trong cực khoái, tôi lại bị khoái cảm mãnh liệt khác tấn công.

“Kh!”

Tôi kéo hông ra phía sau, quy đầu trượt pop ra khỏi miệng Yuka.

Mình…rút lui sao? Mình sao?

Yuka đang quỳ cả hai chân xuống đất, ngậm miệng lại nuốt ực.

C-cô ta uống nó sao. Cô ta uống tinh dịch tôi phun ra.

“Có lẽ nào, đây là lần đầu của cậu sao?”

Giọng nói dịu dàng của Yuka khẽ vang lên.

Đây không phải lần đầu. Tôi từng quan hệ trước kia rồi. Nhưng đây chắc chắn là lần đầu tiên tôi được fellatio như thế. Nhưng tôi không muốn thừa nhận đây là lần đầu của mình.

“Xin lỗi đã để một đứa bẩn thỉu như tớ làm lần đầu của cậu.”

Giọng nói đầy cô đơn.

“Chúng ta tiếp tục chứ?”

Sau đó Yuka đứng dậy, quay lưng lại. Cô cúi người về phía trước, đẩy mông về phía tôi.

Tiếp tục. Cô ta muốn tôi sử dụng âm hộ của cô ta. Cô ta mời gọi tôi sử dụng nó nếu muốn.

Dù tôi ở vị trí cao hơn nhiều nhưng Yuka mới là người đang kiểm soát tình thế. Tôi cảm thấy vô cùng hổ thẹn và bực bội vì điều này.

“K-không, muộn quá thì không ổn đâu.”

“Vậy sao?”

Yuka ngẩng dậy trước lời tôi nói, quay lại nhìn tôi. Rồi cô nhẹ cười.

Tôi biết nụ cười của Yuka không nhằm mục đích giễu cợt tôi. Nụ cười của cô trông giống như người mẹ đang dịu dàng quan sát đứa con của mình vậy. Như thế còn nhục nhã hơn là bị đem ra làm trò cười nữa.

Giờ cô cứ cười đi. Tôi quyết định rồi. Chắc chắn tôi sẽ làm cô ra. Tôi sẽ làm cô ra nhiều tới mức cô phải gào thét xin tôi dừng lại. Tôi sẽ khiến cô không thể nào thỏa mãn nếu không có tôi.

Cứ cố tự mãn khi còn có thể đi. Cứ chờ xem. Tôi chắc chắn sẽ khiến cô phải hối hận.

Nhưng mà đúng là màn fellatio vừa nãy sướng thật. Hay là do Yuka nghệ quá chăng. Có lẽ để Asahina làm thì sẽ rõ hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện