Chương 4659

Rất nhanh sau đó, càng có nhiều người chạy ra thử, sau khi trải qua chừng ba mươi trận đấu, kết quả đều như nhau, những người bước ra thách đầu đều bị đánh bại trong vòng năm chiêu. Phải biết rằng, người bọn họ thách đấu đều là những người quen thuộc, mọi người đều biết rõ lẫn nhau ra sao. Nhưng bây giờ, những sư huynh sư đệ từng quen thuộc này giống như đã biến thành người khác, thực lực tăng vọt!

Lúc này, tất cả mọi người đều hiểu, một trăm người này trong thời gian ngắn đã có sự thay đổi thoát thai hoán cốt!

Ngô Bình rất hài lòng với phản ứng của mọi người, anh cười nói: “Thứ tôi truyền dạy cho bọn họ chính là nội dung trong những cuốn sổ tay tu luyện này. Kể từ bây giờ, mọi người phải làm theo yêu cầu trong sổ tay, tập trung tu luyện. Không bao lâu nữa, mọi người cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hệt như một trăm người này”.

Mọi người vui mừng, chỉ hận không thể quay về khổ tu ngay.

Nói đến đây, anh lại hỏi các trưởng lão: “Các ông còn có gì muốn nói không?”

Lãnh đạo Hạ nói: “Cách thức giáo dục của tông chủ khiến chúng thuộc hạ khâm phục! Kể từ nay, chúng tôi sẽ dốc toàn lực trợ giúp tông chủ!”

Ngô Bình gật đầu: “Giải tán đi. Bốn vị lãnh đạo, theo ta quay về đại điện bàn chuyện”.

Gọi bốn vị lãnh đạo đến đại điện, Ngô Bình hỏi mục tiêu chủ yếu của chuyến này: “Bổn tông chủ muốn biết, Doanh Tông có phải là có truyền thừa của Nữ Oa không”.

Mấy người nhìn nhau, Kỳ Thiên nói: “Tông chủ, truyền thừa Nữ Oa đương nhiên có, chỉ là…”

Ngô Bình: “Cứ nói đi, không sao”.

Kỳ Thiên: “Vâng. Tông chủ, truyền thừa của Nữ Oa, một phần ở trong Tây Hải Tông, một phần ở Đông Hải Tông, còn có một ít ở chỗ Doanh Tông chúng ta. Chỉ là truyền thừa này không phải chuyện đùa, trước giờ chưa từng có vị tông chủ nào có thể lĩnh ngộ. Thậm chí, trong lịch sử có không ít nhân vật tuyệt đỉnh đến bản tông, ý định lĩnh ngộ ý nghĩa mà Nữ Oa truyền lại, nhưng cuối cùng đều thất bại, có một vài người còn mất cả mạng!”

Ngô Bình: “Nói vậy, Kỳ Thiên ông đây cũng chưa từng thử sao?”

Kỳ Thiên cười khổ: “Thuộc hạ nào dám. Dù sao cũng có rất nhiều người còn thiên tài hơn tôi đều đã thất bại, nếu tôi đâm đầu vào, càng không có cơ hội. Huống hồ, trong đó cũng rất nguy hiểm”.

Ngô Bình: “Ồ, tôi hiểu ý của các ông. Nhưng nếu tôi đã làm được tông chủ rồi, không thử xem thì sẽ không từ bỏ được”.

Lãnh đạo Hạ kia nói: “Tông chủ, truyền thừa của Nữ Oa, nằm trong hậu điện bản tông”.

Ngô Bình: “Dẫn đường đi”.

Mấy người họ dẫn Ngô Bình đến hậu điện, nhìn thấy cánh cổng hậu điện đóng chặt, có lẽ đã lâu rồi không có ai ra vào.

Kỳ Thiên: “Tông chủ, truyền thừa nằm ở bên trong. Nhưng xuất hiện nghìn năm nay cũng chưa từng có ai đi vào hậu điện”.

Ngô Bình đến phía trước, vươn tay đẩy cảnh cổng ra. Bốn vị lãnh đạo giật mình, lập tức tránh phía xa, như thể bên trong có thứ gì đó đáng sợ vậy.

Sau cánh cổng, là một cung điện cổ xưa, Ngô Bình bước vào trong, đồng thời cánh cổng đóng lại “ầm” một tiếng.

Vẻ mặt Kỳ Thiên vừa sợ vừa vui: “Cậu ta đi vào rồi!”

Lãnh đạo Hạ khẽ thở dài: “Đi vào rồi, chỉ sợ không thể trở về được nữa, trừ phi cậu ta là Chân Hoàng, đồng thời cũng phải có trí tuệ như thánh hiền”.

“Đáng tiếc cậu ta không có”. Kỳ Thiên lạnh nhạt nói: “Thực lực cậu ta tăng lên không ít, nhưng Đoàn Thuần vẫn là Đoàn Thuần, không phải Chân Thánh, cũng không phải thánh hiền”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện